Chương 21: Chết

Ánh nắng dần dần ngã về tây, mặt trời lặn sau hoàng hôn,dưới đất có hai bóng người đang phủ thêm lửa đỏ cho ánh nắng chiều

Trên mặt Hoàng Đan không còn màu máu, người đầy mồ hôi,trên sợi tóc nhỏ xuống vài giọt nước, mắt cậu đỏ bừng, trên mặt phủ đầy nước mắt,sắc mặt đơn thuần hòa vào trong không trung.

Lý Căn hôn mặt cậu, hôn môi cậu:’’Anh rất thích em.”

Mũi Hoàng Đan màu đỏ,toàn bộ quá trình đều bị Lý Căn che miệng lại, lúc này mới không phát ra tiếng hét thảm của heo bị giết được.

Nếu không nhờ có cúc hoa linh thì khẳng định ngay lúc Lý Căn bôi kem Nhã Sương cậu cũng đã ngất đi rồi, không có khả năng tiếp tục chống đỡ được nữa.

Hoàng Đan nhìn nắng chiều, người đàn ông này lấy đi của cậu thật nhiều đồ tốt,không chỉ là một nụ hôn đầu tiên.

“Anh,em nói anh nhẹ nhàng,anh nói được, kết quả ra sao? Anh lại nói dối.”

Lý Căn ngậm lấy một điếu thuốc, biếng nhác cười nói:“Đứa nhỏ ngốc,em cũng không nhìn xem đó là lúc nào, anh của em cũng không làm chủ được đâu.’’

Hoàng Đan lấy đi điếu thuốc của hắn:“Anh ăn hiếp em.”

Lý Căn cầm lấy tay cậu, đánh lên mặt mình hai cái:“Được được được, là lỗi của anh, anh không nên ăn hiếp em.”

Hoàng Đan trừng liếc nhìn:“Em sắp đau chết đây này.”

Lý Căn khóe môi áp xuống, ôm lấy cậu vào người:’’Lần tới nhất định anh sẽ nhẹ nhàng.”

Hoàng Đan tâm nói,quỷ mới tin anh.

Lý Căn cầm áo choàng ngắn dưới đất, trong túi rơi ra ít đồ vật, có cây thuốc cầm máu tươi mới,thuốc cỏ khô giảm sưng, còn có mấy cái kẹo, một cái vòng xương rắn, dễ nhận thấy là vì trận này mà đã chuẩn bị đầy đủ.

Hoàng Đan:“……”

Da mặt Lý Căn nóng lên, hắn khụ một tiếng, đưa vòng xương rắn cho thanh niên đeo.

Hoàng Đan nhìn cái vòng:“Không phải nói không thể đeo sao?”

Lý Căn hôn trên mặt hôn Hoàng Đan một cái,“Nơi này lại không người khác, đeo cho anh xem, trong lòng anh sẽ vui vẻ.”

Hắn lấy một viên kẹo, nhét vào trong miệng Hoàng Đan:“Ngậm lấy, ngọt.”

Hoàng Đan dùng đầu lưỡi bao lấy viên kẹo,gẩy gẩy xương rắn:“Anh, eo em đau, anh mặc quần áo cho em đi.”

Lý Căn nhéo mũi cậu một chút, trong mắt cưng chiều,“Được rồi,anh mặc cho em.”

Bên tai Hoàng Đan có tiếng cười,cậu quay đầu,nhìn thấy trên mặt cương nghị của người đàn ông đang treo nụ cười,giống như một con mèo lớn tham ăn:“Anh,anh cười cái gì?”

Lý Căn lộ ra một hàm răng trắng:’’Anh vui vẻ á.”

“Em không biết đâu, anh nhớ em muốn chết luôn, vừa nhìn thấy em thì hận không thể đem em ôm vào trong lòng.”

Hoàng Đan nói:“Hai ta mỗi ngày đều gặp.”

Lý Căn chậc chậc:“Như vậy mà anh còn nhớ em nhiều đến vậy?Nhớ đến hồn rời khỏi xác, nói, em có phải là yêu tinh biến thành không?”

Hoàng Đan nói là a:“Buổi tối 12h đêm em sẽ biến về.”

Lý Căn cài nút áo cho thanh niên:“Vậy em là yêu tinh gì?”

Hoàng Đan nói:“Chồn.”

Lý Căn:“……Giỏi thật.”

Hắn nhịn không được nhéo lên hai má của thanh niên:’’Hoàng Đại Tiên, đến đồng cỏ phía sau nằm nghỉ đi.”

Hoàng Đan đau hấp khí:“Anh đừng nhéo em.”

Lý Căn gặp hốc mắt ướt át thanh niên, trong giọng nói mang theo khóc nức nở, hắn chửi nhỏ một tiếng,hết sức áp chế dục hỏa:“Tiểu tổ tông,em đi nhanh lên đi,tranh thủ thời gian!”

Nói xong, Lý Căn liền xoay thanh niên lại, quay lưng lại với mình.

Hoàng Đan không đi:“Giày.”

Trong miệng Lý Căn chửi mát, lại ngồi xổm xuống, cầm lấy một chân của cậu,vì cậu mà phủi hết bụi đất dưới bàn chân,lấy giày vải cho cậu mang vào,“Trương Đông Thiên, đời này anh chưa hầu hạ ai như vậy đâu.’’

Hoàng Đan nhìn đỉnh đầu người đàn ông, lại nhìn phần lưng rộng lớn của hắn,thấy được vài giọt mồ hôi lăn xuống, cũng thấy được từng vết cào dài hẹp đến nửa ngày vẫn chưa khép miệng.

Lý Căn không quan tâm ngô của nhà mình, chỉ đi thu ngô của nhà Hoàng Đan,đem một cái sọt đeo lên vai,còn một sọt cất trên xe đẩy tay.

Lúc trời sắp tối, hai người mới từ ruộng trở về.

Lý Căn kéo xe đẩy tay về nhà mình, trên xe là một đống ngô vàng ống, còn có của vợ hắn nữa

Buổi tối Lý Căn đến tìm Hoàng Đan để ngủ,ban đêm nếu cậu phát sốt,hoặc là tiêu chảy, bản thân ở bên cạnh người đúng lúc có thể dẫn cậu đi phòng khám.

Đâu biết được Hoàng Đan ngủ giống như heo vậy.

Lý Căn nhiều lần kiểm tra rốt cuộc xác định,vợ hắn lúc trước có khả năng là thiên phú dị bẩm..

Nằm về giường, Lý Căn khép hờ mắt, tay đặt trên vai thanh niên nhẹ nhàng vuốt ve, ban ngày làm chuyện đó, thật mẹ nó sung sướng.

Nếu là mỗi ngày có thể làm thêm vài lần thì tốt rồi.

Trong lòng Lý Căn hỏa thiêu khô nóng, cúi đầu cắn hai cái trên lỗ tai thanh niên.

Hoàng Đan nhăn mày lại:“Đau……”

Lý Căn lập tức  buông miệng, đem người  ôm vào trong ngực sờ sờ.

Sau cái nóng của mùa hè, thời tiết chậm rãi chuyển lạnh, không bận rộn như vậy nữa, cuốc đất làm cỏ, thu hoạch đậu phộng, bông, thời gian hàng xóm láng giềng tán gẫu càng ngày càng nhiều,trong thôn bầu không khí cũng càng ngày càng lười nhác.

Lý Căn nhận việc đi thôn Doãn làm công nhân lao động, có thể tháng sau mới có thể trở về.

Việc này truyền đến trong thôn, cũng có người muốn đi cùng, kiếm một chút thì thêm một chút, dù sao cũng không ai ngại tiền nhiều.

Ngô Thúy Linh hỏi:“Anh cả, anh đang thiếu tiền hả?”

Lý Căn ừ một tiếng, hắn tính toán trong năm nay, tích góp được chút tiền trước, qua năm mới thuyết phục mẹ, mang theo Đông Thiên rời khỏi thôn,đến nơi hắn làm việc lúc trước ở thành thị, hoàn cảnh nơi đó tốt, điều kiện cũng tốt,bất kể là xem bệnh uống thuốc, hay đi làm đều rất có lợi.

Ngô Thúy Linh không nhiều hỏi.

Lý Căn từ thôn Doãn trở về không bao lâu, Vương Nguyệt Mai xảy ra chuyện.

Hoàng Đan ở trong bếp nấu nước, nghe được phát thanh mới biết được tìm không thấy Vương Nguyệt Mai,thì nhanh chóng ném cặp gắp than xuống chạy ra ngoài.

Trần Kim Hoa trong sân đang cắt ớt,bà lấy kéo cắt một đoạn ớt đỏ rực một đoạn, rồi lại một đoạn sau đó đặt ở bên trong thùng, phủ lớp muối lên, phần lớn điều phải đem lên thị trấn đánh cho thành tương ớt.

“Đông Thiên,con đợi đã, mẹ cùng đi với con.”

Trần Kim Hoa nhanh chóng bỏ tạp dề xuống,nắm tay chà xát, khập khiễng đuổi theo Hoàng Đan.

Hoàng Đan vừa đi vừa hỏi:“Mẹ,chạng vạng mẹ có đi tìm bác gái không?’’

“Không đi, nhiều ớt như vậy phải làm, mẹ làm sao có thời giờ đi được.” Trần Kim Hoa thở dài:“Sớm biết sẽ xảy ra việc này, mẹ không làm ớt,đến ngồi một chút với bác Vương rồi.”

Hoàng Đan thoáng nhìn một nhóm người bên trái, thân hình cậu chợt dừng,bước chân nhanh đi đến:“Anh, tìm được chưa?”

Sắc mặt Lý Căn chưa xuất hiện hoảng loạn:”Còn chưa.”

Hắn hình như là muốn kéo Hoàng Đan, ôm vào lòng để bản thân an tâm chút, bàn tay ở giữa không trung, lại có băn khoăn,để trở về.

Ngô Thúy Linh thở hồng hộc,lau mồ hôi dính trên sợi tóc nói:“Anh cả, mẹ nhất định không có việc gì đâu,em đến Thượng Hà Trường hỏi một chút, có tin tức sẽ lập tức nói với anh.”

Hoàng Đan nhìn bóng dáng Ngô Thúy Linh rời đi, như có suy nghĩ.

“Hệ thống tiên sinh, Vương Nguyệt Mai ở nơi nào?”

Hệ thống:“Xin lỗi, tại hạ không có quyền hạn, không thể trả lời.”

Hoàng Đan:“Được rồi.”

Trời đã mờ tối, ánh nắng kém so với ban ngày, toàn thôn đều tham gia tìm kiếm, bọn họ cầm cây đuốc,tìm trong thôn,ngoài thôn vài lần, vẫn không tìm được người.

Tất cả mọi người điều khó hiểu, Vương Nguyệt Mai nửa người dưới bị liệt, không có cách nào đi đứng tự nhiên được,bà ta đi ra ngoài như thế nào,lại có thể đi đâu? Vì sao đã trễ thế này còn không trở về, cũng không nói một tiếng với trong nhà.

Lý Căn bị cảm giác lo lắng đánh bại, cảm xúc của hắn đang trên bờ không khống chế được, cổ họng gọi đến khàn giọng.

Hoàng Đan cứng rắn kéo Lý Căn trở về nhà.

Khi hai người bước vào cửa, phát hiện gà trong sân không ở trong ổ.

Theo như ngày thường, lúc này gà đã ở bên trong ổ để đợi.

Trong lòng Lý Căn xẹt qua một tia quái dị, hắn đi qua, đến chỗ ổ gà ngồi xổm xuống,đầu đến gần bên trong xem.

Ngay sau đó, Lý Căn ngồi bệt xuống mặt đất.

Bên trong ổ gà bị nhét vào một thi thể, mùi hôi bốc lên đến tận trời.

Vương Nguyệt Mai đã chết.

Chapter
1 Chương 1: Thế giới đầu tiên : tình yêu nông thôn
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 10: Yếu ớt
10 Chương 11: Ngoan,đừng sợ
11 Chương 12: Theo anh được rồi
12 Chương 13: Tối về sẽ phạt em
13 Chương 14: Hôn một cái
14 Chương 15: Thầy tướng số
15 Chương 16: Người yêu
16 Chương 17: Em sợ đau lắm
17 Chương 18: Đừng náo loạn nữa
18 Chương 19: Đều nghe em
19 Chương 20: Ruộng ngô
20 Chương 21: Chết
21 Chương 22: Khó chịu
22 Chương 23: Diễn trò
23 Chương 24: Anh!!hẹn gặp lại
24 Chương 25: Xấu xa
25 Chương 26: Chết người
26 Chương 27: Yêu quái
27 Chương 28: Thật tệ
28 Chương 29: Điên rồ!!
29 Chương 30: Đánh rắm
30 Chương 31: Đừng tìm chết
31 Chương 32: Chụt…chụt
32 Chương 33: Đau thì cứ khóc
33 Chương 34: Dẫn em về nhà
34 Chương 35: Thích em
35 Chương 36: Sẽ sống tốt hơn
36 Chương 37: Hắc hắc hắc
37 Chương 38: Tạm biệt,lưu bộ đầu
38 Chương 39: Cậu theo dõi tôi
39 Chương 40: Kẻ nhìn lén
40 Chương 41: Đau đến khóc
41 Chương 42: Nói dối
42 Chương 43: Yếu ớt
43 Chương 44: Có người nhìn trộm tôi
44 Chương 45: Tôi thích em
45 Chương 46: Bé ngoan
46 Chương 47: Chụt chụt
47 Chương 48: Bé ngoan
48 Chương 49: Ngoan ngoan
49 Chương 50: Đã tìm được kẻ nhìn lén?
50 Chương 51: Vô pháp vô thiên
51 Chương 52: Em thật sự muốn mạng của anh
52 Chương 53: Chết cũng không buông
53 Chương 54: Tạm biệt!!giang ca
54 Chương 55: Tên lưu manh
55 Chương 56: Không dễ chọc
56 Chương 57: Vật nhỏ
57 Chương 58: Tôi không phải đồng tính
58 Chương 59: Khóc tê liệt
59 Chương 60: Có người chết
60 Chương 61: Cậu lợi dụng tôi
61 Chương 62: Thôi xong rồi!!!
62 Chương 63: Chú thích em
63 Chương 64: Đừng khóc
64 Chương 65: Thích ức hiếp em
65 Chương 66: Chết không được yên
66 Chương 67: Dù xảy ra chuyện gì cũng chỉ yêu em
67 Chương 68: Chú ơi!!!tạm biệt
68 Chương 69: Công chúa điện hạ của tôi
69 Chương 70: Gặp mặt
70 Chương 71: Đừng chạm vào tôi
71 Chương 72: Không cần mặt mũi
72 Chương 73: Thích một người
73 Chương 74: Trò xem có phải mặt của trò không?
74 Chương 75: Ai đã gọi tôi?
75 Chương 76: Anh thích em à!!!
76 Chương 77: Ba điều luật
77 Chương 78: Ôm một cái
78 Chương 79: Em là mối tình đầu của anh
79 Chương 80: Thật muốn đánh em
80 Chương 81: Mình sẽ luôn ở bên cạnh cậu
81 Chương 82: Cậu đến thăm tôi à!!
82 Chương 83: Cùng nhau lớn lên
83 Chương 84: Em trưởng thành rồi!!!
84 Chương 85: Tạm biệt, bạn học trần
85 Chương 86: Tôi có một người tôi thích
86 Chương 87: Không ngoan
87 Chương 88: Yếu ớt
88 Chương 89: Tay cậu rất thô ráp
89 Chương 90: Đứa trẻ ngoan
90 Chương 91: Con sai rồi!!!
91 Chương 92: Thằng bé sợ đau
92 Chương 93: Con rất vui
93 Chương 94: Ông già cô độc
94 Chương 95: Bị thương
95 Chương 96: Thổ lộ
96 Chương 97: Em làm cho anh nha?
97 Chương 98: Lòng người đổi thay
98 Chương 99: Chết!!!
99 Chương 100: Mất tích
100 Chương 101: Mượn dao giết người
101 Chương 102: Tạm biệt, chủ nhiệm
102 Chương 103: Người chết
103 Chương 104: Hải quy*
104 Chương 105: Đừng nên nói chuyện với người lạ
105 Chương 106: Yếu ớt
106 Chương 107: Muốn chết à!!!
107 Chương 108: Em thích anh
108 Chương 109: Công chúa của tôi
109 Chương 110: Anh dỗ em đi!!
110 Chương 111: Em vốn rất đáng ghét!
111 Chương 112: Đau khóc
112 Chương 113: Con dâu
113 Chương 114: Gặp phụ huynh
114 Chương 115: Rối loạn nhân cách
115 Chương 116: “cậu ấy không cảm thấy đau!!”
116 Chương 117: Tâm thần phân liệt
117 Chương 118: Gặp mẹ chồng
118 Chương 119: Tạm biệt, lục tiên sinh
119 Chương 120: Đồng thoại
120 Chương 121: Trở lại năm lớp 10
121 Chương 123: Bức thư tình hình trái tim
122 Chương 124: Tâm tương ấn
123 Chương 125: Thầm mến một người
124 Chương 126: Công chúa điện hạ của tôi
125 Chương 127: Sắp chết rồi!!!
126 Chương 128: Hoa khôi lớp
127 Chương 129: Té ở nhà vệ sinh
128 Chương 130: Mua một tòa lâu đài
129 Chương 131: Mật ngọt ngào
130 Chương 132: My princess
131 Chương 133: Cám ơn cậu đã thích tôi
132 Chương 134: Lời tỏ tình bị từ chối
133 Chương 135: Nếu như không gặp được cậu
134 Chương 136: Kết thúc là hạnh phúc và vui vẻ
135 Chương 137: Cùng anh đến lâu đài của chúng ta
136 Chương 138: Phiên ngoại: Chân tướng
137 Chương 139: Phiên ngoại: Người tôi yêu nhất
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1: Thế giới đầu tiên : tình yêu nông thôn
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 10: Yếu ớt
10
Chương 11: Ngoan,đừng sợ
11
Chương 12: Theo anh được rồi
12
Chương 13: Tối về sẽ phạt em
13
Chương 14: Hôn một cái
14
Chương 15: Thầy tướng số
15
Chương 16: Người yêu
16
Chương 17: Em sợ đau lắm
17
Chương 18: Đừng náo loạn nữa
18
Chương 19: Đều nghe em
19
Chương 20: Ruộng ngô
20
Chương 21: Chết
21
Chương 22: Khó chịu
22
Chương 23: Diễn trò
23
Chương 24: Anh!!hẹn gặp lại
24
Chương 25: Xấu xa
25
Chương 26: Chết người
26
Chương 27: Yêu quái
27
Chương 28: Thật tệ
28
Chương 29: Điên rồ!!
29
Chương 30: Đánh rắm
30
Chương 31: Đừng tìm chết
31
Chương 32: Chụt…chụt
32
Chương 33: Đau thì cứ khóc
33
Chương 34: Dẫn em về nhà
34
Chương 35: Thích em
35
Chương 36: Sẽ sống tốt hơn
36
Chương 37: Hắc hắc hắc
37
Chương 38: Tạm biệt,lưu bộ đầu
38
Chương 39: Cậu theo dõi tôi
39
Chương 40: Kẻ nhìn lén
40
Chương 41: Đau đến khóc
41
Chương 42: Nói dối
42
Chương 43: Yếu ớt
43
Chương 44: Có người nhìn trộm tôi
44
Chương 45: Tôi thích em
45
Chương 46: Bé ngoan
46
Chương 47: Chụt chụt
47
Chương 48: Bé ngoan
48
Chương 49: Ngoan ngoan
49
Chương 50: Đã tìm được kẻ nhìn lén?
50
Chương 51: Vô pháp vô thiên
51
Chương 52: Em thật sự muốn mạng của anh
52
Chương 53: Chết cũng không buông
53
Chương 54: Tạm biệt!!giang ca
54
Chương 55: Tên lưu manh
55
Chương 56: Không dễ chọc
56
Chương 57: Vật nhỏ
57
Chương 58: Tôi không phải đồng tính
58
Chương 59: Khóc tê liệt
59
Chương 60: Có người chết
60
Chương 61: Cậu lợi dụng tôi
61
Chương 62: Thôi xong rồi!!!
62
Chương 63: Chú thích em
63
Chương 64: Đừng khóc
64
Chương 65: Thích ức hiếp em
65
Chương 66: Chết không được yên
66
Chương 67: Dù xảy ra chuyện gì cũng chỉ yêu em
67
Chương 68: Chú ơi!!!tạm biệt
68
Chương 69: Công chúa điện hạ của tôi
69
Chương 70: Gặp mặt
70
Chương 71: Đừng chạm vào tôi
71
Chương 72: Không cần mặt mũi
72
Chương 73: Thích một người
73
Chương 74: Trò xem có phải mặt của trò không?
74
Chương 75: Ai đã gọi tôi?
75
Chương 76: Anh thích em à!!!
76
Chương 77: Ba điều luật
77
Chương 78: Ôm một cái
78
Chương 79: Em là mối tình đầu của anh
79
Chương 80: Thật muốn đánh em
80
Chương 81: Mình sẽ luôn ở bên cạnh cậu
81
Chương 82: Cậu đến thăm tôi à!!
82
Chương 83: Cùng nhau lớn lên
83
Chương 84: Em trưởng thành rồi!!!
84
Chương 85: Tạm biệt, bạn học trần
85
Chương 86: Tôi có một người tôi thích
86
Chương 87: Không ngoan
87
Chương 88: Yếu ớt
88
Chương 89: Tay cậu rất thô ráp
89
Chương 90: Đứa trẻ ngoan
90
Chương 91: Con sai rồi!!!
91
Chương 92: Thằng bé sợ đau
92
Chương 93: Con rất vui
93
Chương 94: Ông già cô độc
94
Chương 95: Bị thương
95
Chương 96: Thổ lộ
96
Chương 97: Em làm cho anh nha?
97
Chương 98: Lòng người đổi thay
98
Chương 99: Chết!!!
99
Chương 100: Mất tích
100
Chương 101: Mượn dao giết người
101
Chương 102: Tạm biệt, chủ nhiệm
102
Chương 103: Người chết
103
Chương 104: Hải quy*
104
Chương 105: Đừng nên nói chuyện với người lạ
105
Chương 106: Yếu ớt
106
Chương 107: Muốn chết à!!!
107
Chương 108: Em thích anh
108
Chương 109: Công chúa của tôi
109
Chương 110: Anh dỗ em đi!!
110
Chương 111: Em vốn rất đáng ghét!
111
Chương 112: Đau khóc
112
Chương 113: Con dâu
113
Chương 114: Gặp phụ huynh
114
Chương 115: Rối loạn nhân cách
115
Chương 116: “cậu ấy không cảm thấy đau!!”
116
Chương 117: Tâm thần phân liệt
117
Chương 118: Gặp mẹ chồng
118
Chương 119: Tạm biệt, lục tiên sinh
119
Chương 120: Đồng thoại
120
Chương 121: Trở lại năm lớp 10
121
Chương 123: Bức thư tình hình trái tim
122
Chương 124: Tâm tương ấn
123
Chương 125: Thầm mến một người
124
Chương 126: Công chúa điện hạ của tôi
125
Chương 127: Sắp chết rồi!!!
126
Chương 128: Hoa khôi lớp
127
Chương 129: Té ở nhà vệ sinh
128
Chương 130: Mua một tòa lâu đài
129
Chương 131: Mật ngọt ngào
130
Chương 132: My princess
131
Chương 133: Cám ơn cậu đã thích tôi
132
Chương 134: Lời tỏ tình bị từ chối
133
Chương 135: Nếu như không gặp được cậu
134
Chương 136: Kết thúc là hạnh phúc và vui vẻ
135
Chương 137: Cùng anh đến lâu đài của chúng ta
136
Chương 138: Phiên ngoại: Chân tướng
137
Chương 139: Phiên ngoại: Người tôi yêu nhất