Chương 92: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (2)

Bây giờ đang có tôn đại phật Trọng Hoa trấn giữ, có thể xảy ra chuyện lớn gì được? Chung Duy Duy chẳng muốn quan tâm những chuyện xấu này, lười biếng nói:’’Trời sập xuống rồi sao?’’

Lí An Nhân lo lắng nói:’’Bệ hạ có việc gấp xuất cung, Vạn An cung phái người tới muốn gặp hoàng trưởng tử, người đàn bà kia đã tự chủ trương, không đếm xỉa người khác ngăn cản, ôm hoàng trưởng tử đi theo Lí Hiếu Thọ rồi. Lúc này đã đi rất lâu rồi, còn chưa thấy về, làm thế nào đây?’’

Chung Duy Duy lấy làm kinh hãi:’’Bệ hạ không có ở trong cung? Các ngươi chỉ như vậy đã thả người ra? Nàng ta không biết trời cao đất rộng, các ngươi cũng không biết?’’

Khuôn mặt Lí An Nhân đầy vẻ xấu hổ:’’Không trách chúng ta được, ai biết nữ nhân kia lá gan lớn như vậy. Nghiêm Phó Tổng quản ở Thượng Bảo ti, Tiền cô cô đi Thượng Nghi cục, Triệu nghĩa phụ đã đi theo bệ hạ xuất cung, ta lại đúng lúc đi Chiêu Nhân cung, bọn họ lại không tìm được ngài, những người khác không dám cản...’’

Chung Duy Duy giận đến cười:’’Nói như vậy, vẫn đều là lỗi của ta rồi.’’

Lí An nhân chắp tay dập đầu với nàng:’’Bà cô ơi, bây giờ không phải là lúc tranh cãi việc này, xin ngài đi nhanh vét người về đi, nếu không xảy ra chuyện lớn mất. Ngài hiểu mà, bao nhiêu người gai mắt đứa bé kia, người muốn nó chết đếm không hết, ngài mặc kệ nó, ai quan tâm nó đây? Không nói cái khác, nó cũng nên gọi ngài một tiếng sư cô phải không?’’

Trọng Hoa một lòng muốn thoát khỏi sự khống chế của Vi thị và Lữ thị, không mong muốn nữ tử của hai dòng họ này sinh hạ người thừa kế ngôi vị hoàng đế, vì thế thậm chí không muốn chạm vào Vi Nhu và Lữ Thuần. Bây giờ đột nhiên xuất hiện một hoàng trưởng tử, có thể tưởng tượng ra tâm tình của Vi thị và Lữ thị ra sao, nhất định là phải diệt hắn mới an tâm.

“Số ta sao lại khổ như vậy!’’ Chung Duy Duy phiền não hô to một tiếng, cuối cùng không ác tâm được, thở hì hục chọn ra mấy cung nhân, an bài từng cái một.

“Ngươi cầm lệnh bài, cấp tốc xuất cung đi tìm bệ hạ báo tin.’’

“Ngươi đi Thượng Bảo ti tìm Nghiêm Trữ, mời hắn lập tức đi tìm Phó Thống lĩnh chuẩn bị.’’

“Ngươi đi Thượng Nghi cục tìm Tiền cô cô, mời cô cô lập tức đi Tây Thúy cung một chuyến, bà ấy biết nên làm như thế nào.’’

“Các ngươi cùng ta cùng đi Vạn An cung.’’

Lí An Nhân có chút bất an:’’Ta làm gì?’’

Chung Duy Duy bảo hắn qua chỗ nàng, thấp giọng:’’Đi tìm một thái y đáng tin chờ, chuẩn bị hết tất cả các loại thuốc giải độc, không nên chờ đến khi chuyện tới trước mắt rồi cuống cuồng lên.’’

“Được, ngươi dù sao cũng cẩn thận đó.’’ Lí An Nhân không dám nói cho Chung Duy Duy, hoàng đế bệ hạ sớm có sắp xếp, chuyện này chẳng có nguy hiểm gì, xui xẻo chính là bà nhũ mẫu dã tâm bừng bừng, không biết trời cao đất rộng, mà không phải là Hựu Hựu.

Chung Duy Duy tâm loạn như ma, qua loa gật đầu một cái, vội vàng chạy về hướng Vạn An cung, đi tới chỗ yên tĩnh, khua đuổi cung nhân đi theo, nhẹ giọng hô:’’Lương huynh, huynh ở đâu? Ta cần huynh hỗ trợ.’’

Lương huynh lời ít ý nhiều:’’Nói đi.’’

Chung Duy Duy nói:’’Thái hậu tất nhiên không cho phép ta vào Vạn An cung, cho nên muốn nhờ ngươi làm như vậy...’’

Trong Vạn An cung, Vi Thái hậu ôm Hựu Hựu nhìn hết lần này đến lần khác, “Chậc chậc’’ lấy làm ngạc nhiên:’’Bổn cung chỉ tưởng là bệ hạ không hiểu chuyện, vì giận ta, cố ý nói giỡn với ta thôi, không ngờ dáng vẻ đứa bé này lại giống hắn quá chừng.’’

Nhũ mẫu cười tươi rói quỳ ở phía dưới, chen miệng nói:’’Có thể không giống sao? Hoàng trưởng tử lớn lên rất nhanh, chẳng những giống như bệ hạ, cũng giống Thái hậu nương nương, nhất là đôi mắt này nha, quả thực giống y hệt Thái hậu nương nương.’’

Vi Nhu ngồi ở đầu dưới, trong lòng vừa chua vừa đố kị, hận không thể bóp chết tiện chủng Hựu Hựu không rõ mẹ ruột này mới hả giận, bỗng nghe được tiếng của nhũ mẫu đây, liền cao giọng mắng:’’Láo xược! Thái hậu nương nương nói chuyện, nào có chỗ cho tiện tỳ ngươi chen miệng vào? Vả miệng!’’

Hai cung nhân tiến lên, một người đè nhũ mẫu lại, một người chuẩn bị thi hành hình phạt, nhũ mẫu sợ chết khiếp, cao giọng xin tha.

Vi Thái hậu nhíu mày bảo cung nhân lui xuống:’’Ồn ào chết được, quả nhiên là người đến từ thôn quê, không hiểu được phép tắc, dọa bảo bảo ngoan ngoãn sợ thì làm sao?’’ Bà ta ôm Hựu Hựu lên khẽ dỗ cậu:’’Đừng sợ a, bọn họ đùa với nàng ta mà thôi.’’

Hựu Hựu khẩn trương siết chặt vạt áo, mắt đen mở to, yên lặng nhìn Vi Thái hậu, lại sợ sệt mà nhìn nhũ mẫu khóc lóc ầm ĩ một cái, run rẩy khẽ nói:’’Đừng đánh người.’’

“Được, chúng ta không đánh người.’’ Vi Thái hậu vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cậu, nhìn Vi Nhu một cái, thở dài nói:’’Đứa trẻ hiền lành quả thật là quan tâm, có lương tâm, đừng thấy nó nhỏ, đối với nó tốt nó biết.’’

Vi Nhu hiểu ý của Vi Thái hậu, lập tức tiến lên, cầm miếng bánh ngọt đưa cho Hựu Hựu, dụ dỗ cậu:’’Nào, đến chỗ mẫu phi này, cho con bánh ngọt ăn nha.’’

Hựu Hựu liếc nàng ta một cái, cúi đầu xuống không nói chuyện không nhúc nhích, giống như một người gỗ nhỏ. Quả nhiên tiện chủng của tiện nhân sinh ra, Vi Nhu thầm mắng một tiếng, để bánh ngọt xuống, lấy ngân hương cầu khắc chạm rỗng đeo bên hông, cầm đến lắc qua lắc lại trước mặt Hựu Hựu:’’Gọi một tiếng Mẫu phi, liền cho ngươi.’’

Hựu Hựu vẫn cúi đầu, không ừ không hử, không chịu nhìn nàng ta một cái.

Vi Nhu không chịu phục, liền miễn cưỡng muốn ôm cậu từ trong lòng Vi Thái hậu, Hựu Hựu cũng không giãy giụa, để tùy nàng ta ôm mình qua. Vi Nhu  muốn đút cậu ăn, cậu liền né đầu ra, cắn môi không nhả ra, Vi Nhu đút đồ cho cậu, tay cậu túm chặt vạt dưới y phục, kiên quyết không buông tay.

Vi Nhu rất tức giận, cố nhẫn nhịn, vẻ mặt vui cười dỗ cậu:’’Ngươi chưa bao giờ ngồi thuyền nhỉ? Mẫu phi dẫn ngươi đi ngồi thuyền...’’ Chưa dứt lời, liền cảm giác được một luồng ấm ấm trên đùi, mùi khai nước tiểu xông vào mũi, Hựu Hựu lại có thể tè trên váy đẹp đẽ quý giá của nàng.

“Ôi trời!’’ Vi Nhu vừa giận vừa sợ vừa chê bai, nhờ y phục che giấu, ngắt cái mông của hắn một cái thật mạnh, ai bảo ngươi tiểu, ai bảo ngươi cố ý tiểu  trên người ta.

Hựu Hựu bỗng nhiên khóc lớn lên, thanh âm the thé chói tai, hù Vi Thái hậu và Vi Nhu đều đồng loạt giật mình một trận, lúc này nhũ nương mới nhận ra được điều bất thường, liều mạng dập đầu như giã tỏi với Vi Nhu và Vi Thái hậu:’’Hoàng trưởng tử từ nhỏ đã yếu ớt nhát gan, chưa từng gặp cảnh này, xin nương nương thứ tội.’’

Vi Nhu vừa chột dạ lại sợ sệt, vội vàng nhét Hựu Hựu vào trong ngực nhũ nương:’’Ngươi mau dỗ nó đi. Khóc đến dọa người như vậy, cứ giống như ai đã làm gì nó vậy.’’ Lại ủy khuất nâng váy của mình lên, kể khổ:’’Chẳng qua là ta muốn lấy lòng nó mà thôi, liền đối xử với ta như vậy, còn nhỏ tuổi, cũng không biết là ai dạy nó thành hư hỏng như vậy.’’

Vi Thái hậu thờ ơ lạnh nhạt, nhàn nhạt nói:’’Sao nói nhiều như vậy? Cháu xuống thay quần áo đi.’’

Vi Nhu không cam lòng lui xuống, Vi Thái hậu lạnh mặt, không nói một lời, nhìn chằm chằm nhũ mẫu từ trên cao, cho đến khi nhũ nương bị bà ta nhìn đến sắc mặt nhợt nhạt, kinh hồn bạt vía, mới thản nhiên cười:’’Mẹ ruột của đứa bé này là ai? Ngươi từng gặp chưa?’’

Nhũ nương lắc đầu:’’Chưa gặp ạ, nô tỳ chưa từng gặp. Cuối năm ngoái hoàng trưởng tử mới đưa đến bên người nô tỳ, lúc đến đã hơn hai tuổi rồi, một câu cũng chẳng nói, ngây ngây ngơ ngơ, thường xuyên bị bệnh phát sốt, nửa đêm thường kinh sợ khóc to, chỉ biết kêu đi kêu lại một câu, đừng mà. Nghe nói là khi còn bé đã chịu kinh hãi quá lớn, sợ đến mức chẳng nói được câu nào. Không biết đã xem bao nhiêu đại phu, uống bao nhiêu thuốc, bệ hạ cũng tốn nhiều công sức ngày đêm trông nom chăm sóc.’’

Nói đến chỗ này, không nhịn được lại bắt đầu khoe khoang công lao của mình:’’Nô tỳ dốc hết tâm sức, ngày đêm dày công chiếu cố, mới dưỡng được thân thể dần tốt lên của nó bây giờ, đầu năm nay mới mở miệng nói chuyện. Hoàng trưởng tử là một đứa bé ngoan có lương tâm, nô tỳ bị bệnh rời khỏi mấy ngày, ngài liền không ăn không ngủ được, bởi vì nhớ nô tỳ, gắng gượng đến bệnh, cho đến khi nô tỳ trở lại, ngài mới tốt lên. Hì hì ~’’

Vi Thái hậu càng mềm mỏng hơn:’’Vậy là ngươi vất vả rồi.’’ Vốn không nhất định muốn mạng của đồ ngu này, nếu đứa trẻ này hoàn toàn dựa vào bà ta, lại không thể rời bỏ bà ta, vậy chỉ xin mời bà ta lên đường trước thời hạn. Đứa bé từng chịu nỗi kinh sợ lớn, không biết bị kinh sợ thêm một lần nữa thì ra sao? 

Chapter
1 Chương 1: Trung tâm tuẫn chủ
2 Chương 2: Phụng chỉ ban sai
3 Chương 3: Đưa ta di chỉ (1)
4 Chương 4: Đưa ta di chỉ (2)
5 Chương 5: Đưa ta di chỉ (3)
6 Chương 6: Đưa ta di chỉ (4)
7 Chương 7: Cho ngươi một cơ hội (1)
8 Chương 8: Cho ngươi một cơ hội (2)
9 Chương 9: Cho ngươi một cơ hội (3)
10 Chương 10: Cho ngươi một cơ hội (4)
11 Chương 11: Quan mới nhậm chức (1)
12 Chương 12: Quan mới nhậm chức (2)
13 Chương 13: Quan mới nhậm chức (3)
14 Chương 14: Quan mới nhậm chức (4)
15 Chương 15: Quan mới nhậm chức (5)
16 Chương 16: Quan mới nhậm chức (6)
17 Chương 17: Quan mới nhậm chức (7)
18 Chương 18: Quan mới nhậm chức (8)
19 Chương 19: Quan mới nhậm chức (9)
20 Chương 20: Quan mới nhậm chức (10)
21 Chương 21: Tân nhân nhập cung (1)
22 Chương 22: Tân nhân nhập cung (2)
23 Chương 23: Tân nhân nhập cung (3)
24 Chương 24: Tân nhân nhập cung (4)
25 Chương 25: Tân nhân nhập cung (5)
26 Chương 26: Tân nhân nhập cung (6)
27 Chương 27: Tân nhân nhập cung (7)
28 Chương 28: Tân nhân nhập cung (8)
29 Chương 29: Tân nhân nhập cung (9)
30 Chương 30: Tân nhân nhập cung (10)
31 Chương 31: Hương hoa Đỗ Quyên (1)
32 Chương 32: Hương hoa Đỗ Quyên (2)
33 Chương 33: Hương hoa Đỗ Quyên (3)
34 Chương 34: Hương hoa Đỗ Quyên (4)
35 Chương 35: Hương hoa Đỗ Quyên (5)
36 Chương 36: Trà hương (1)
37 Chương 37: Trà hương (2)
38 Chương 38: Trà hương (3)
39 Chương 39: Trà hương (4)
40 Chương 40: Trà hương (5)
41 Chương 41: Trà hương (6)
42 Chương 42: Như hình với bóng (1)
43 Chương 43: Như hình với bóng (2)
44 Chương 44: Như hình với bóng* (3)
45 Chương 45: Như hình với bóng (4)
46 Chương 46: Chuyện cũ (1)
47 Chương 47: Chuyện cũ (2)
48 Chương 48: Chuyện cũ (3)
49 Chương 49: Chuyện cũ (4)
50 Chương 50: Chuyện cũ (5)
51 Chương 51: Chuyện cũ (6)
52 Chương 52: Lương huynh (1)
53 Chương 53: Lương huynh (3)
54 Chương 54: Lương huynh (3)
55 Chương 55: Lương huynh (4)
56 Chương 56: Lương huynh (5)
57 Chương 57: Trở về Thanh Tâm điện (1)
58 Chương 58: Trở về Thanh Tâm điện (2)
59 Chương 59: Trở về Thanh Tâm điện (3)
60 Chương 60: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (1)
61 Chương 61: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (2)
62 Chương 62: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (3)
63 Chương 63: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (4)
64 Chương 64: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (5)
65 Chương 65: Hậu cung tranh bá (1)
66 Chương 66: Hậu cung tranh bá (2)
67 Chương 67: Hậu cung tranh bá (3)
68 Chương 68: Trà Long Phượng (1)
69 Chương 69: Trà Long Phượng (2)
70 Chương 70: Trà Long Phượng (3)
71 Chương 71: Trà Long Phượng (4)
72 Chương 72: Trà Long Phượng (5)
73 Chương 73: Trà Long Phượng (6)
74 Chương 74: Trà Long Phượng (7)
75 Chương 75: Hỏi tội (1)
76 Chương 76: Hỏi tội (2)
77 Chương 77: Hỏi tội (3)
78 Chương 78: Hỏi tội (4)
79 Chương 79: Cảnh cáo (1)
80 Chương 80: Cảnh cáo (2)
81 Chương 81: Cảnh cáo (3)
82 Chương 82: Cảnh cáo (4)
83 Chương 83: Cảnh cáo(5)
84 Chương 84: Hựu Hựu (1)
85 Chương 85: Hựu Hựu (2)
86 Chương 86: Hựu Hựu (3)
87 Chương 87: Hựu Hựu (4)
88 Chương 88: Hựu Hựu (5)
89 Chương 89: Hựu Hựu (6)
90 Chương 90: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (1)
91 Chương 91: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (2)
92 Chương 92: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (2)
93 Chương 93: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (4)
94 Chương 94: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (5)
95 Chương 95: Ngươi là yêu nữ (1)
96 Chương 96: Ngươi là yêu nữ (2)
97 Chương 97: Ngươi là yêu nữ (3)
98 Chương 98: Ngươi là yêu nữ (4)
99 Chương 99: Khoe khoang anh hùng cái gì? (1)
100 Chương 100: Khoe khoang anh hùng cái gì? (2)
101 Chương 101: Khoe khoang anh hùng cái gì? (3)
102 Chương 102: Khoe khoang anh hùng cái gì? (4)
103 Chương 103: Khoe khoang anh hùng cái gì? (5)
104 Chương 104: Ngài không phải cơm thừa (1)
105 Chương 105: Ngài không phải cơm thừa (2)
106 Chương 106: Ngài không phải cơm thừa (3)
107 Chương 107: Ngươi đang ghen tị?(1)
108 Chương 108: Ngươi đang ghen tị?(2)
109 Chương 109: Ngươi đang ghen tị? (3)
110 Chương 110: Ngươi đang ghen tị? (4)
111 Chương 111: Ngươi đang ghen tị? (5)
112 Chương 112: Ngươi có thể hối hận (1)
113 Chương 113: Ngươi có thể hối hận (2)
114 Chương 114: Ngươi có thể hối hận (3)
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1: Trung tâm tuẫn chủ
2
Chương 2: Phụng chỉ ban sai
3
Chương 3: Đưa ta di chỉ (1)
4
Chương 4: Đưa ta di chỉ (2)
5
Chương 5: Đưa ta di chỉ (3)
6
Chương 6: Đưa ta di chỉ (4)
7
Chương 7: Cho ngươi một cơ hội (1)
8
Chương 8: Cho ngươi một cơ hội (2)
9
Chương 9: Cho ngươi một cơ hội (3)
10
Chương 10: Cho ngươi một cơ hội (4)
11
Chương 11: Quan mới nhậm chức (1)
12
Chương 12: Quan mới nhậm chức (2)
13
Chương 13: Quan mới nhậm chức (3)
14
Chương 14: Quan mới nhậm chức (4)
15
Chương 15: Quan mới nhậm chức (5)
16
Chương 16: Quan mới nhậm chức (6)
17
Chương 17: Quan mới nhậm chức (7)
18
Chương 18: Quan mới nhậm chức (8)
19
Chương 19: Quan mới nhậm chức (9)
20
Chương 20: Quan mới nhậm chức (10)
21
Chương 21: Tân nhân nhập cung (1)
22
Chương 22: Tân nhân nhập cung (2)
23
Chương 23: Tân nhân nhập cung (3)
24
Chương 24: Tân nhân nhập cung (4)
25
Chương 25: Tân nhân nhập cung (5)
26
Chương 26: Tân nhân nhập cung (6)
27
Chương 27: Tân nhân nhập cung (7)
28
Chương 28: Tân nhân nhập cung (8)
29
Chương 29: Tân nhân nhập cung (9)
30
Chương 30: Tân nhân nhập cung (10)
31
Chương 31: Hương hoa Đỗ Quyên (1)
32
Chương 32: Hương hoa Đỗ Quyên (2)
33
Chương 33: Hương hoa Đỗ Quyên (3)
34
Chương 34: Hương hoa Đỗ Quyên (4)
35
Chương 35: Hương hoa Đỗ Quyên (5)
36
Chương 36: Trà hương (1)
37
Chương 37: Trà hương (2)
38
Chương 38: Trà hương (3)
39
Chương 39: Trà hương (4)
40
Chương 40: Trà hương (5)
41
Chương 41: Trà hương (6)
42
Chương 42: Như hình với bóng (1)
43
Chương 43: Như hình với bóng (2)
44
Chương 44: Như hình với bóng* (3)
45
Chương 45: Như hình với bóng (4)
46
Chương 46: Chuyện cũ (1)
47
Chương 47: Chuyện cũ (2)
48
Chương 48: Chuyện cũ (3)
49
Chương 49: Chuyện cũ (4)
50
Chương 50: Chuyện cũ (5)
51
Chương 51: Chuyện cũ (6)
52
Chương 52: Lương huynh (1)
53
Chương 53: Lương huynh (3)
54
Chương 54: Lương huynh (3)
55
Chương 55: Lương huynh (4)
56
Chương 56: Lương huynh (5)
57
Chương 57: Trở về Thanh Tâm điện (1)
58
Chương 58: Trở về Thanh Tâm điện (2)
59
Chương 59: Trở về Thanh Tâm điện (3)
60
Chương 60: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (1)
61
Chương 61: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (2)
62
Chương 62: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (3)
63
Chương 63: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (4)
64
Chương 64: Suy nghĩ của ngươi thật phức tạp (5)
65
Chương 65: Hậu cung tranh bá (1)
66
Chương 66: Hậu cung tranh bá (2)
67
Chương 67: Hậu cung tranh bá (3)
68
Chương 68: Trà Long Phượng (1)
69
Chương 69: Trà Long Phượng (2)
70
Chương 70: Trà Long Phượng (3)
71
Chương 71: Trà Long Phượng (4)
72
Chương 72: Trà Long Phượng (5)
73
Chương 73: Trà Long Phượng (6)
74
Chương 74: Trà Long Phượng (7)
75
Chương 75: Hỏi tội (1)
76
Chương 76: Hỏi tội (2)
77
Chương 77: Hỏi tội (3)
78
Chương 78: Hỏi tội (4)
79
Chương 79: Cảnh cáo (1)
80
Chương 80: Cảnh cáo (2)
81
Chương 81: Cảnh cáo (3)
82
Chương 82: Cảnh cáo (4)
83
Chương 83: Cảnh cáo(5)
84
Chương 84: Hựu Hựu (1)
85
Chương 85: Hựu Hựu (2)
86
Chương 86: Hựu Hựu (3)
87
Chương 87: Hựu Hựu (4)
88
Chương 88: Hựu Hựu (5)
89
Chương 89: Hựu Hựu (6)
90
Chương 90: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (1)
91
Chương 91: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (2)
92
Chương 92: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (2)
93
Chương 93: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (4)
94
Chương 94: Cuộc chiến tranh đoạt hoàng trưởng tử (5)
95
Chương 95: Ngươi là yêu nữ (1)
96
Chương 96: Ngươi là yêu nữ (2)
97
Chương 97: Ngươi là yêu nữ (3)
98
Chương 98: Ngươi là yêu nữ (4)
99
Chương 99: Khoe khoang anh hùng cái gì? (1)
100
Chương 100: Khoe khoang anh hùng cái gì? (2)
101
Chương 101: Khoe khoang anh hùng cái gì? (3)
102
Chương 102: Khoe khoang anh hùng cái gì? (4)
103
Chương 103: Khoe khoang anh hùng cái gì? (5)
104
Chương 104: Ngài không phải cơm thừa (1)
105
Chương 105: Ngài không phải cơm thừa (2)
106
Chương 106: Ngài không phải cơm thừa (3)
107
Chương 107: Ngươi đang ghen tị?(1)
108
Chương 108: Ngươi đang ghen tị?(2)
109
Chương 109: Ngươi đang ghen tị? (3)
110
Chương 110: Ngươi đang ghen tị? (4)
111
Chương 111: Ngươi đang ghen tị? (5)
112
Chương 112: Ngươi có thể hối hận (1)
113
Chương 113: Ngươi có thể hối hận (2)
114
Chương 114: Ngươi có thể hối hận (3)