Chương 10: 10: Mã Đồ Tử

Một khuôn mặt nát vụn không còn chỗ nào lành lặn xuất hiện trước mắt Tần Hà.

Nếu không phải là có thể phân biệt qua trang phục cùng vóc người, Tần Hà cũng không thể nhận ra.

Làn da trên mặt đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là những cục u màu đen to giống như hạt đậu.

Nhìn thoáng qua y như da cóc, thấy mà giật mình.

Buổi sáng Từ Trường Thọ xách theo thùng tro cốt nói là Mã Đồ Tử hỏa táng.

Theo lý thuyết, Mã Đồ Tử cũng không phải chết do thi thể tấn công.

Nguyên nhân cái chết không rõ ràng.

Dựa theo quy củ, nên giao thi thể của Mã Đồ Tử cho Phi Ngư Vệ, buổi sáng chính là vận chuyển thi thể đến nơi đó.

Chẳng biết tại sao lại dẹp đường hồi phủ.

Câu hỏi rất rõ ràng, nhưng cũng rất rõ ràng là tạm thời sẽ không có đáp án.

Từ trước đến nay Tần Hà là kiểu nghĩ thông thì nghĩ, không nghĩ thông thì bỏ qua một bên.

Hai trăm cây đinh trấn thi trong tay, thành thạo Vô ảnh thủ, binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn.

Mặc kệ thứ gì, làm liền xong việc.

Đốt giấy để tang, đầu tiên là thanh lý thi thể Mã Đồ Tử.

Thật ra cũng không có gì để thanh lý, khuôn mặt đã hỏng, chỉ có thể bôi chút vôi lên, khôi phục “màu da” bình thường một chút, tránh cho âm sai câu hồn không nhận ra là ai.

Thu thập sạch sẽ, chuyển thi vào lò, lẩm nhẩm vài câu không biết hữu dụng hay là vô dụng với thi thể: Ngài lên đường không cần lo lắng, có vãng sinh cực lạc phú quý, Tam hỏa thanh lọc ngài chớ trách, miễn cho côn trùng tổn hại ngài, bổn thợ mặc áo tang lại đội khăn, giúp ngài thay quần áo tốt lại lên đường, ngài nằm xuống đài Tam Thanh, chớ để qua giờ mão.

Nhóm lửa đốt than đá, thông gió đốt xác.

“Ôi ôi”

Lò lửa bốc cháy, Mã Đồ Tử đột nhiên há miệng, cổ họng phát ra tiếng rít.

Hai mắt trợn lên, đó là một đôi mắt đẫm máu, răng nanh nứt ra, bắn lên định bổ nhào vào người.

“Ba!”

Chào đón nó chính là một cái tát nhanh như chớp.

Mã Đồ Tử bị đập mạnh trở về.

Một cây đinh trấn thi đâm thẳng vào ấn đường.

Mười năm nội kình, mười năm đạo hạnh gia trì, đinh trấn thi đâm vào tỏa ra tia sáng đỏ, khiến cho Mã Đồ Tử xì xì xì bốc lên khói đen.

Mí mắt Tần Hà co giật, tốt lắm, thi thể này không phải hung bình thường.

Miệng mọc răng nanh, móng tay mọc dài.

Đinh trấn thi đâm giữa ấn đường rất nhanh tan ra, nhỏ lại.

Không nói hai lời, “ba ba ba” Vô ảnh thủ phát động, liên tục đâm năm mươi cây đinh trấn thi lên trên thân thể hung thi mới dừng lại.

Thời kỳ điệu thấp phát triển, cẩn thận vẫn hơn.

Một cây đinh trấn thi đã áp chế bộ hung thi này, năm mươi cái đâm vào, thi thể triệt để bất động.

Tròng mắt đỏ rực dần dần rút đi, răng nanh sắc nhọn nhả ra, một hơi ương khí màu lục dần dần bay lên, bị hơi nóng của lò lửa đẩy lên, tiêu tán trong không khí.

Cái gọi là ương khí, là một hơi thở ra cuối cùng của người chết, cỏ cây nhiễm phải nhất định khô héo, cả người lẫn vật nhiễm phải, nhẹ thì bệnh nặng một hồi, nặng thì chết thẳng cẳng.

Ương khí thổi ra, liền thể hiện người đã thực sự chết đi.

Thi thể Mã Đồ Tử biến hung, chính là do ương khí nghẹn ở cổ họng đang quấy phá.

Còn về nguyên nhân, cũng chỉ có thể nhìn xem chiếu bóng biểu diễn.

Tất cả từng bước mà làm.

Sau hai canh giờ, hung thi đã hoàn toàn hóa thành than.

Màn sân khấu xám trắng buông xuống, cây gỗ điều khiển rối bóng, diễn lại Mã Đồ Tử một đời.

Mã Đồ Tử tên là Mã Ngũ, nghe tên liền biết, xuất thân nghèo khổ, ngay cả một cái tên đứng đắn cũng không có.

Cha mẹ của ông ta là tá tiền của nhà địa chủ, tính cả ông ta thì sinh tất cả bảy đứa con, năm trai hai gái.

Nhiều miệng ăn như vậy, dù là mùa màng mưa thuận gió hòa cũng khó mà nuôi được, huống chi là vùng đất Dự hai mươi năm lũ lụt hạn hán thay nhau tạo nghiệt.

Hai người chị đưa đi làm hầu gái, bốn người anh trai thì chết đói hai.

Tính ra, số mệnh Mã Đồ Tử vẫn coi như hơi tốt một chút, từ nhỏ đã đi làm con thừa tự để kế thừa hương hỏa cho một người không con cùng họ.

Người họ hàng đó là một đồ tể, Mã Đồ Tử theo một lẽ đương nhiên cũng làm đồ tể.

Đi hết nhà này đến nhà kia khắp thôn, hối hả ngược xuôi, cũng coi như miễn cưỡng lấp đầy dạ dày, gặp phải chủ nhà nào hào phóng một chút, ngẫu nhiên còn có thể ăn một ít thịt, sinh hoạt tốt hơn so với gia đình ban đầu không ít.

Cứ như vậy, Mã Đồ Từ đi theo cha nuôi, cũng chính là người họ hàng làm mổ heo kia, mổ một cái chính là mười mấy năm.

Cha nuôi đối xử với ông ta cũng coi như không tệ, chừng mời năm bớt từ trong miệng được một ít tiền, xây nhà ngói, còn cưới cho ông ta một người vợ.

Nhưng cũng giống như rất nhiều người vô tội trong loạn thế, khi hồng thủy ngập trời bao phủ khắp nơi, vận mệnh một người như một chiếc lá lục bình trôi nổi trong mưa gió bão bùng, trong giây lát liền bị hủy hoại.

Mã Đồ Tử không bao giờ quên được nghĩa quân quá cảnh vào đêm đó, mênh mông cuộn cuộn ngọn đuốc chiếu cả bầu trời thành một màu đỏ rực, thế như châu chấu, người như ác quỷ.

Một đêm trôi qua, tất cả mọi thứ có thể bỏ vào bụng đã bị quét sạch sành sanh, tất cả những đồ vật có thể đốt thì toàn bộ đều hóa thành tro tàn.

Thôn trang bị hủy diệt, Mã Đồ Tử chỉ có thể giống như đại đa số người, mang theo cha nuôi cùng người vợ đi theo nghĩa quân, cứ xuôi theo dòng chẳng có mục đích, chẳng biết đến phương nào.

Đường đi mệt mỏi, đói khổ lạnh lẽo, cha nuôi bệnh chết, vợ cũng bị lạc mất.

Trên đường Mã Đồ Tử còn gặp được một nhà cha mẹ ruột, nhưng lại tựa như khói nhẹ ở vùng quê, trong giây lát lại thất lạc giữa loạn quân.

Cuối cùng, bên người Mã Đồ Tử còn sót lại, chỉ còn một cái đao mổ heo gia truyền của người cha nuôi.

Không bao lâu sau, nghĩa quân bị quan quân giết thảm bại, thây ngang khắp đồng, Mã Đồ Tử may mắn thoát được, đi theo một số lưu dân đã từng có kinh nghiệm đi chạy nạn, một đường xuôi theo Vận Hà phía bắc, đi đến bến tàu Thông Châu, nơi tích trữ lương thực của kinh thành.

Sau khi chịu đói bụng vài ngày ở lưu dân doanh, giống như đa số thợ thiêu thi, Mã Đồ Tử thông qua quan sai sờ cốt, đi đến lò hỏa táng này.

Một thân sát khí cùng với con dao từng mổ qua vô số heo, cuộc sống Mã Đồ Tử thiêu thi trôi qua xuôi gió xuôi nước, cho dù là thi thể rõ ràng bị dị biến đều có thể trấn cho thành thành thật thật.

Thời gian nửa năm ở lò hỏa táng đối với Mã Đồ Tử mà nói là đơn giản, trải qua cuộc sống mà ông lớn nhà địa chủ mới có thể có, có phòng ở có cơm ăn, lại có một đống thời gian nhàn rỗi.

Nhưng mà bát cơm thiêu thi này, chung quy là cần mạng đến bù, chưa từng có ngoại lệ.

Rối bóng biểu diễn đến tối hôm qua, Mã Đồ Tử thuận lợi đốt xong thi thể, chợt cảm thấy sau lưng hơi ớn lạnh, theo bản năng nhìn về phía sau.

Ông ta nhìn thấy một chiếc khăn tay, phía trên in một cái đầu quỷ mọc răng nanh màu đỏ.

Khăn tay đột nhiên bám vào trên mặt ông ta, hàng ngàn tia sáng đỏ rực lóe lên, mùi tanh tứ phía, ngay sau cơn đau đớn bùng phát, biểu diễn liền im bặt dừng lại.

Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: Bận rộn, hợp tan nỗi buồn ly biệt, bao nhiêu nhân gian vui buồn, quay đầu thành khoảng không.

Gợn sóng tản đi, trong đầu Tần Hà có thêm một cuốn sách kỹ năng: Thuật phi châm.

Chú giải: Phi châm thiện xạ, trăm phát trăm trúng.

Học tập kỹ năng, cơ bắp xương cốt đôm đốp kêu vang một hồi, trong đầu có thêm vô số bài tập cùng kinh nghiệm thực chiến của Thuật phi châm, tiện tay vung lên, mười cây đinh sắt “ba ba ba” găm vào xà nhà tạo thành một đường thẳng chỉnh tề, đóng ngay ngắn, chấn động đến một đống bụi bặm rơi xuống.

Tần Hà mừng thầm, kỹ năng này phối hợp với kỹ thuật chế tạo kim đinh cùng với Vô ảnh thủ, thật sự là tuyệt phối đến cực điểm.

Tiện tay vung lên, nào chỉ là phi châm, quả thực chính là hoa lê rơi như mưa.

Về sau trấn thi liền không cần lấy tay để đập vào, ngộ nhỡ thi thể mang độc thì rất dễ bị lật thuyền trong mương.

Năng lực coi như miễn cưỡng tăng lên một đoạn lớn, có thể găm thi thể cũng có thể găm người.

Lại thử thêm mấy lần, Tần Hà tỉnh táo lại.

Mã Đồ Tử, đó chính là chết thay mình.

Chiếc khăn tay hại chết Mã Đồ Tử kia, chính là chiếc khăn trong tay nữ thi, sự lãnh lẽo tập kích đằng sau cũng y như vậy.

Khác biệt chính là, đêm qua mình thì dù là đánh chết cũng không quay đầu, còn Mã Đồ Tử thì lại quay đầu lại.

Hai lựa chọn, hai kết quả.

Nếu như mình quay đầu lại, nói không chừng buổi tối hôm nay bộ thi thể mà Mã Đồ Tử đốt, chính là thi thể của mình.

Còn nguyên nhân cái chết là bị con quỷ đỏ như máu kia sống sờ sờ lột đi da mặt, dương khí cũng bị hút cạn.

Những cục u màu đen lít nhít trên mặt Mã Đồ Tử kia, hình thành do máu rỉ ra từ các mạch máu sau khi làn da biến mất, còn người thì chết đi một cách nhanh chóng.

Tần Hà không biết chiếc khăn tay kia rốt cuộc là thứ gì, tại sao lại xuất hiện trên tay nữ thi, mấu chốt nhất là, trong biểu diễn rối bóng của nữ thi căn bản chưa từng có sự xuất hiện của nó.

Nghĩ mãi mà không ra, không biết là do biểu diễn rối bóng không trọn vẹn, hoặc là nó vốn không có quan hệ gì với nữ thi.

Quá quỷ dị.

Chapter
1 Chương 1: 1: Thợ Thiêu Thi
2 Chương 2: 2: Đại Vận Hà
3 Chương 3: 3: Cửu Khí Trấn Thi
4 Chương 4: 4: Thi Biến Tấn Công Người
5 Chương 5: 5: Xà Tiên Liễu Thương
6 Chương 6: 6: Cật Tiên Công
7 Chương 7: 7: Nữ Thi Áo Đỏ
8 Chương 8: 8: Mời Ngươi Ăn Bữa Sáng
9 Chương 9: 9: Tiền Tài Mất Mạng
10 Chương 10: 10: Mã Đồ Tử
11 Chương 11: 11: Kỹ Thuật Sữa Chua
12 Chương 12: 12: Bạch Tinh Nhân
13 Chương 13: 13: Thuật Ve Sầu Thoát Xác
14 Chương 14: 14: Bãi Tha Ma
15 Chương 15: 15: Lưu Dân Doanh Bạo Loạn Thượng
16 Chương 16: 16: Lưu Dân Doanh Bạo Loạn Hạ
17 Chương 17: 17: Lịch Sử Cùng Xu Thế
18 Chương 18: 18: Lăn Xả Bãi Tha Ma
19 Chương 19: 19: Bỏ Gần Cầu Xa
20 Chương 20: 20: Nhân Vật Phản Diện Không Đạt Tiêu Chuẩn
21 Chương 21: 21: Ớt Không Thể Ăn
22 Chương 22: 22: Chỉnh Chỉnh Tề Tề
23 Chương 23: 23: Đồng Tiền Phỏng Tay
24 Chương 24: 24: Sinh Hoạt
25 Chương 25: 25: Đao Phủ Đệ Nhất
26 Chương 26: 26: Công Đức Kim Thân Quyết
27 Chương 27: 27: Từ Trường Thọ Dập Lửa
28 Chương 28: 28: Cẩu Lấy Đừng Buông Thả
29 Chương 29: 29: Hai Bên Bất Hòa
30 Chương 30: 30: Không Giảng Võ Đức
31 Chương 31: 31: Cái Chết Của Hữu Mã
32 Chương 32: 32: Ngụy Công Công Sớm Nắng Chiều Mưa
33 Chương 33: 33: Liễu Trường An Bất An
34 Chương 34: 34: Pháp Trường Đầu Chợ Tây
35 Chương 35: 35: Thiêu Thi Đường
36 Chương 36: 36: Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp Hầu Trang
37 Chương 37: 37: Nếu Đốt Thì Phải Đốt Hung
38 Chương 38: 38: Thuật Cưỡi Trâu Bò
39 Chương 39: 39: Thi Thể Bị Cướp
40 Chương 40: 40: Đa Tài Không Sợ Thiệt
41 Chương 41: 41: Tập Hợp Ngàn Vạn Cưng Chiều
42 Chương 42: 42: Số Lượng Là Vua
43 Chương 43: 43: Cao Nhân Thần Bí
44 Chương 44: 44: Lại Gặp Thi Thể Không Có Da Mặt
45 Chương 45: 45: Chuyện Ở Thiêu Thi Đường
46 Chương 46: 46: Quan Đốt Thi Một Đồng Tiền
47 Chương 47: 47: Đánh Rắn Động Cỏ
48 Chương 48: 48: Không Hợp Bát Tự
49 Chương 49: 49: Thuật Càn Khôn Dưới Nách
50 Chương 50: 50: Bữa Tiệc Lộn Xộn
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Thợ Thiêu Thi
2
Chương 2: 2: Đại Vận Hà
3
Chương 3: 3: Cửu Khí Trấn Thi
4
Chương 4: 4: Thi Biến Tấn Công Người
5
Chương 5: 5: Xà Tiên Liễu Thương
6
Chương 6: 6: Cật Tiên Công
7
Chương 7: 7: Nữ Thi Áo Đỏ
8
Chương 8: 8: Mời Ngươi Ăn Bữa Sáng
9
Chương 9: 9: Tiền Tài Mất Mạng
10
Chương 10: 10: Mã Đồ Tử
11
Chương 11: 11: Kỹ Thuật Sữa Chua
12
Chương 12: 12: Bạch Tinh Nhân
13
Chương 13: 13: Thuật Ve Sầu Thoát Xác
14
Chương 14: 14: Bãi Tha Ma
15
Chương 15: 15: Lưu Dân Doanh Bạo Loạn Thượng
16
Chương 16: 16: Lưu Dân Doanh Bạo Loạn Hạ
17
Chương 17: 17: Lịch Sử Cùng Xu Thế
18
Chương 18: 18: Lăn Xả Bãi Tha Ma
19
Chương 19: 19: Bỏ Gần Cầu Xa
20
Chương 20: 20: Nhân Vật Phản Diện Không Đạt Tiêu Chuẩn
21
Chương 21: 21: Ớt Không Thể Ăn
22
Chương 22: 22: Chỉnh Chỉnh Tề Tề
23
Chương 23: 23: Đồng Tiền Phỏng Tay
24
Chương 24: 24: Sinh Hoạt
25
Chương 25: 25: Đao Phủ Đệ Nhất
26
Chương 26: 26: Công Đức Kim Thân Quyết
27
Chương 27: 27: Từ Trường Thọ Dập Lửa
28
Chương 28: 28: Cẩu Lấy Đừng Buông Thả
29
Chương 29: 29: Hai Bên Bất Hòa
30
Chương 30: 30: Không Giảng Võ Đức
31
Chương 31: 31: Cái Chết Của Hữu Mã
32
Chương 32: 32: Ngụy Công Công Sớm Nắng Chiều Mưa
33
Chương 33: 33: Liễu Trường An Bất An
34
Chương 34: 34: Pháp Trường Đầu Chợ Tây
35
Chương 35: 35: Thiêu Thi Đường
36
Chương 36: 36: Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp Hầu Trang
37
Chương 37: 37: Nếu Đốt Thì Phải Đốt Hung
38
Chương 38: 38: Thuật Cưỡi Trâu Bò
39
Chương 39: 39: Thi Thể Bị Cướp
40
Chương 40: 40: Đa Tài Không Sợ Thiệt
41
Chương 41: 41: Tập Hợp Ngàn Vạn Cưng Chiều
42
Chương 42: 42: Số Lượng Là Vua
43
Chương 43: 43: Cao Nhân Thần Bí
44
Chương 44: 44: Lại Gặp Thi Thể Không Có Da Mặt
45
Chương 45: 45: Chuyện Ở Thiêu Thi Đường
46
Chương 46: 46: Quan Đốt Thi Một Đồng Tiền
47
Chương 47: 47: Đánh Rắn Động Cỏ
48
Chương 48: 48: Không Hợp Bát Tự
49
Chương 49: 49: Thuật Càn Khôn Dưới Nách
50
Chương 50: 50: Bữa Tiệc Lộn Xộn