Chương 22: Vân Chung

Nhạc Phượng Hy im lặng quan sát tình hình. Chung Nguyệt Trinh hiện đang đi cùng Lâm Như Tuyết. Họ lúc nào đã thân thiết như vậy a!?

Lâm Như Tuyết mắt cũng đang thầm quan sát nàng, tỏ rõ vẻ khinh thường.

Chậc! Tâm trạng nàng đang tốt nha... không muốn có phiền phức đâu!!!

Nhạc Phượng Hy không để ý đến nàng tiểu thư ngang ngược kia nữa, lạnh nhạt tiến vào quầy hàng, mắt thận trọng lựa chọn linh thú.

Chung Nguyệt Trinh tức tối, hắn dám coi thường nàng!!!

" Ngươi hôm nay gặp lại ta là chỉ có con đường chết!!!"_ Nói xong, ả quay sang nói với nhân hạ _" còn không tiến lên!!!". Lần này ả mang nhiều nhân hơn, thực lực lại cao hơn... còn có Lâm gia đi theo. Lần này ả phải trả thù cho bằng được!!!

Nhanh chóng xuất hiện bao quanh nàng gồm 10 người thân thủ linh hoạt hơn lúc trước nhiều, lại còn vận hắc y, mặt không cảm xúc, ánh mắt sắc lạnh... khí chất này... đây không phải là sát thủ sao??? Không ngờ Chung gia lại thích mướn sát thủ làm cận vệ a... Nhạc Phượng Hy thầm nhận xét.

10 đám hắc y nhân đồng loạt tiến lên tấn công Nhạc Phượng Hy nhưng trong lòng vẫn khinh thường nàng... người thì nhỏ, lại không có linh khí thì bọn hắn chỉ cần búng tay một cái là bay liền, Chung gia thuê bọn hắn xử lý người này có phải quá hạ nhục bọn hắn không?

Nhạc Phượng Hy né tránh... nàng muốn yên mà bọn chúng lại bắt nàng loạn... muốn nàng chơi thì nàng sẽ chơi với họ, dù sao để thư dãn gân cốt cũng tốt!

Nàng lấy ra một con dao nhỏ bình thường. Tay phải cầm dao uyển chuyển chặn các đòn kiếm của bọn chúng sau đó mạnh mẽ tấn công vào sơ hở.

Lúc này bọn sát thủ tinh thần có chút hoảng hốt, chật vật tránh né các đòn dao của nàng... con dao nhỏ bé đó như muốn điên cuồng đâm vào chổ hiểm của bọn hắn...

" Đã là sát thủ thì tuyệt đối không được cho đối thủ phát hiện điểm yếu"_ Nàng xoay người ghé sát tai người đầu đàn nói nhỏ.

Vậy là sao??? Người đó biết bọn hắn là sát thủ? Thì ra lúc đầu người đó né tránh đòn tấn công của bọn hắn là để do thám, sau khi phát hiện những điểm yếu của mỗi người thì mới liên tục tấn công... người này... không hề đơn giản!?

Chung Nguyệt Trinh đứng ngoài mà nóng ruột, liền thầm vận hỏa linh đánh lén nàng.

" Đằng sau"_ một giọng nói nam trầm vang lên nhắc nhở Nhạc Phượng Hy

Nàng nhảy lộn vòng tránh được hỏa cầu... liền mũ áo nàng rơi xuống để lộ khuôn mặt nàng.

Mọi người xung quanh liền bắt đầu bàn tán

" Không ngờ là nữ nhân a... còn trẻ mà thân thủ đã như vậy rồi... quả là nhân tài..."

" Đúng vậy... đúng vậy"

" Ngay từ đầu ta đã nghi là nữ nhân rồi nhưng không ngờ là còn trẻ tuổi như vậy"

" Vị cô nương này là ai vậy? Mọi người có biết không?"

" Ta không rõ thế nhưng ta biết nàng là đắc tội với Chung gia nha"

............

............

............

" NHẠC PHƯỢNG HY!!! LÀ NGƯƠI!???"_ Lâm Như Tuyết không thể tin vào mắt mình, ngạc nhiên hỏi.

Khi vừa nghe tên Nhạc Phượng Hy, mọi người càng trầm trồ hơn.

" Sao? Ta không nghe lầm chứ? Là Nhạc Phượng Hy... phế vật Lâm gia!?!"

" Không thể như thế được!? người này sao mà là phế vật được chứ???"

" Chắc nhận lầm người thôi"

" Người Lâm gia cũng đã nhận định người rồi còn có thể lầm sao?"

" Cũng đúng, ta quan sát từ đầu cũng không thấy nàng ta sử dụng linh lực"

" Vậy đó đúng là phế vật Lâm gia rồi"

" Các ngươi có thấy ai là phế vật mà lấy 1 chọi 10 như vậy không hả?"

"...."

"...."

........................................................................

Nhạc Phượng Hy thở dài, có lẽ nàng phải suy nghĩ cách hóa trang khác thôi... chưa gì đã bị phát hiện thân phận rồi. Nàng xử lý nốt những tên còn lại rồi thản nhiên quay sang Lâm Như Tuyết cười nói.

" A! Thì ra là Lâm đại tiểu thư, lâu rồi không gặp rồi nhỉ?"

" Quả nhiên là tỷ!? Ta nhớ không lầm là tỷ bị phụ thân cấm túc mà... sao bây giờ lại ở đây?"_ Lâm Như Tuyết cố ý nói lớn.

" Hửm? Cấm túc? Tại sao ta phải bị cấm túc?"_ Nàng chớp mắt ngây thơ hỏi.

" Không phải tỷ gây náo loạn ở sảnh phủ làm mất mặt Lâm gia sao? Cả Mạc gia cũng khinh thường tỷ"

" Lúc nào nhỉ? mà Lâm gia có quyền gì trách phạt ta chứ? Ta đâu phải người của Lâm gia... còn chưa tới Mạc gia xen vào a"

" Bây giờ tỷ còn phủ bỏ quan hệ với Lâm gia sao? Không ngờ tỷ lại là người như vậy!?"_ Lâm Như Tuyết giả vờ uất ức

" Ta có quan hệ gì với Lâm gia các người? Ta họ Nhạc tên Phượng Hy, không hề có một chữ Lâm trong đây nha"

" Tỷ... sao có thể... nói như vậy chứ hức hức"_ Lâm Như Tuyết lấy khăn tay chấm chấm nước mắt vốn không hề tồn tại.

" Thôi... đừng diễn nữa... ở đây không có công tử, thiếu gia gì đâu"_ Nàng chán ngấy với vẻ mặt đó rồi, nếu là ở hiện đại chắc chắn ả sẽ đạt danh hiệu diễn viên đầy triễn vọng a~

" Nhạc Phượng Hy! Không ngờ một phế vật như ngươi lại bạc nghĩa như vậy, còn dám ngạo mạn động đến Chung Nguyệt Trinh ta. Đồ không biết liêm sỉ"_ Chung Nguyệt Trinh nghênh mặt lên, chỉ là đồ phế vật bẩn thỉu không địa vị thì việc gì nàng phải sợ.

" Phế vật!!! Nếu ta là phế vật thì ngươi là gì nhỉ? Hạ đẳng? Thấp kém hơn cả phế vật"

" Ngươi!!!"

" Nhạc Phượng Hy! ngươi dám trốn ra ngoài còn dám xúc phạm Chung tiểu thư, ta là Lâm gia đại tiểu thư phải mang ngươi trở về chịu tội"_ Lâm Như Tuyết trở mặt, không còn dáng vẻ bạch liên hoa đầy giả tạo đó nữa.

" Hazzz... với bộ mặt này có phải dễ nói chuyện hơn không?"

Mấy người xung quanh chỉ nhìn nàng với ánh nhìn tội nghiệp... ai mà không biết Lâm tiểu thư là thiên tài Linh Sư nha, là niềm tự hào của Lâm gia... Nhạc Phượng Hy là phế vật không thể tu luyện, nãy giờ chỉ thấy nàng né tránh và động thủ với chiêu thức kỳ lạ nhưng chỉ có tác dụng đánh cận chiến hoàn toàn không có linh lực... nói chung chắc chắn nàng sẽ bị thua Lâm tiểu thư.

Không khí lúc này có phần lạnh, mọi người biết điều mà tản ra xa để lại ba nữ nhân xung đột lẫn nhau. Chung Nguyệt Trinh lúc này có thêm Lâm Như Tuyết hậu thuẫn thì càng kiêu ngạo thêm, chắc chắn sẽ dẫm đạp Nhạc Phượng Hy dưới chân để trả thù.

" Xin hãy dừng tay!!!"_ Một giọng nói vang lên chặn lại cuộc xung đột này. sau đó xuất hiện một vị công tử rất thư sinh, thân vận bạch y tao nhã, tay phải cầm quạt phẩy nhẹ.

" Ngươi là ai???"_ Nhạc Phượng Hy lên tiếng hỏi

" Tại hạ họ Vân tên Chung, là khách quen nơi này. Các vị cô nương không biết có hiểu lầm gì nhưng đây là nơi buôn bán của Tam Dược Các nên mong ba vị có thể ổn định lại tâm trạng, tìm nơi nào đó để nói chuyện"

" Vân công tử... thật ra chúng tôi nhất thời không để ý đến cửa tiệm, lại vô tình gây rắc rối nơi đây... mong công tử thứ lỗi"_ Lâm Như Tuyết nhanh chóng thành bộ mặt tiểu bạch thỏ biết ăn năn hối lỗi, mặt cúi gầm xuống nhưng mắt vẫn cứ liếc nhìn vị công tử ấy.

" Không sao không sao, tại hạ chỉ muốn nhắc nhở các vị thôi"_ Vân Chung lịch sự đáp lại đồng thời tặng cho nụ cười ấm áp làm điên đảo các cô nương đứng gần đây.

Nhạc Phượng Hy bĩu môi mặc kệ bọn họ ánh mắt đưa tình như thế nào, đã không đánh thì nàng ở đây làm gì... vì thế nàng phất áo quay đi, trong lòng có chút bực bội. Nàng vẫn chưa mua được linh thú a... thôi thì chừng nào vào sơn mạch nào đó rồi bắt cũng được... hazzz...

" A! Nhạc Phượng Hy! ngươi đi đâu, mau đứng lại đó?!"_ Chung Nguyệt Trinh đang bận ngắm mĩ nam đến khi phát hiện lại thì đã thấy Nhạc Phượng Hy đã đi được quãng xa rồi khuất dạng.

Vân Chung nhìn về phía bóng lưng của nàng mà thầm cười, hắn nhớ vừa rồi, nàng là phát hiện hắn đang quan sát nàng, người cảnh báo nàng tránh khỏi sự đánh lén của Chung tiểu thư là hắn. Nàng đương nhiên tìm ra được vị trí của hắn nhưng hắn vẫn không chịu lộ diện mà hứng thú đứng một góc quan sát. Khi chuẩn bị đánh nhau với Lâm tiểu thư, nàng thầm truyền âm đến hắn, chỉ một mình hắn nghe.

" Ngươi mà không lộ diện... thì đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa"

Một lời đe dọa... hắn nghe mà cảm thấy rợn người, nàng biết hắn? biết thân phận của hắn? biết hắn muốn tìm nàng, cần nàng giúp đỡ? không thể nào...

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Không (1)
2 Chương 2: Xuyên Không (2)
3 Chương 3: Huyền Lạc Đại Lục
4 Chương 4: Ta sẽ bảo vệ các ngươi!
5 Chương 5: Bạc đãi
6 Chương 6: Quản gia Mộc Mộc
7 Chương 7: Luyện Thủy Dược
8 Chương 8: Lâm Như Tuyết
9 Chương 9: Tiêu Vận
10 Chương 10: Bán dược
11 Chương 11: Chữa trị
12 Chương 12: Sơn mạch Nam Viễn
13 Chương 13: Dương Hàn Long
14 Chương 14: Mong chờ ngày mai
15 Chương 15: Tẩy Tủy Đan
16 Chương 16: Nhớ cố nhân
17 Chương 17: Muốn làm bằng hữu
18 Chương 18: Hội đấu giá
19 Chương 19: Thiên Điểu
20 Chương 20: Hai khế ước thú
21 Chương 21: Làm giàu
22 Chương 22: Vân Chung
23 Chương 23: Ông chủ Tam Minh Các
24 Chương 24: Song Diễm Lan
25 Chương 25: Kích Động
26 Chương 26: Ai là nương tử của ngươi???
27 Chương 27: Rắc rối
28 Chương 28: Nhạc Phượng Hy nổi giận
29 Chương 29: Tính sổ
30 Chương 30: Lựa chọn của bản thân
31 Chương 31: Sự thật
32 Chương 32: Tuyền Hỏa
33 Chương 33: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
34 Chương 34: Bạn mới
35 Chương 35: Kế hoạch thu phục linh thú.
36 Chương 36: Mang họa vào thân
37 Chương 37: Thân phận mờ ám
38 Chương 38: Ma thú
39 Chương 39: Nỗi lòng chờ đợi
40 Chương 40: Dụ hoặc!!!
41 Chương 41: Tinh Âm
42 Chương 42: Tâm trạng Dương Hàn Long
43 Chương 43: Tham vọng của Thần Giáo?!
44 Chương 44: Dòng máu thanh tẩy
45 Chương 45: Nhạc Phượng Hy ngốc nghếch
46 Chương 46: Thánh Tử
47 Chương 47: Đấu trí
48 Chương 48: Nhân vật bí ẩn
49 Chương 49: Tứ Đồ Quốc
50 Chương 50: Triền Tình Quả
51 Chương 51: Đoan Hiên
52 Chương 52: Đoan Hiên là ai?
53 Chương 53: An gia
54 Chương 54: Ngoại truyện Lãnh Minh Dực
55 Chương 55: Điều tra
56 Chương 56: Âm mưu
57 Chương 57: Hỏi cưới
58 Chương 58: An Hiểu thành thân
59 Chương 59: Phá án 1
60 Chương 60: Phá án 2
61 Chương 61: Phá án 3
62 Chương 62: Xuyên Không Giả
63 Chương 63: Đột phá Linh Vương
Chapter

Updated 63 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Không (1)
2
Chương 2: Xuyên Không (2)
3
Chương 3: Huyền Lạc Đại Lục
4
Chương 4: Ta sẽ bảo vệ các ngươi!
5
Chương 5: Bạc đãi
6
Chương 6: Quản gia Mộc Mộc
7
Chương 7: Luyện Thủy Dược
8
Chương 8: Lâm Như Tuyết
9
Chương 9: Tiêu Vận
10
Chương 10: Bán dược
11
Chương 11: Chữa trị
12
Chương 12: Sơn mạch Nam Viễn
13
Chương 13: Dương Hàn Long
14
Chương 14: Mong chờ ngày mai
15
Chương 15: Tẩy Tủy Đan
16
Chương 16: Nhớ cố nhân
17
Chương 17: Muốn làm bằng hữu
18
Chương 18: Hội đấu giá
19
Chương 19: Thiên Điểu
20
Chương 20: Hai khế ước thú
21
Chương 21: Làm giàu
22
Chương 22: Vân Chung
23
Chương 23: Ông chủ Tam Minh Các
24
Chương 24: Song Diễm Lan
25
Chương 25: Kích Động
26
Chương 26: Ai là nương tử của ngươi???
27
Chương 27: Rắc rối
28
Chương 28: Nhạc Phượng Hy nổi giận
29
Chương 29: Tính sổ
30
Chương 30: Lựa chọn của bản thân
31
Chương 31: Sự thật
32
Chương 32: Tuyền Hỏa
33
Chương 33: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
34
Chương 34: Bạn mới
35
Chương 35: Kế hoạch thu phục linh thú.
36
Chương 36: Mang họa vào thân
37
Chương 37: Thân phận mờ ám
38
Chương 38: Ma thú
39
Chương 39: Nỗi lòng chờ đợi
40
Chương 40: Dụ hoặc!!!
41
Chương 41: Tinh Âm
42
Chương 42: Tâm trạng Dương Hàn Long
43
Chương 43: Tham vọng của Thần Giáo?!
44
Chương 44: Dòng máu thanh tẩy
45
Chương 45: Nhạc Phượng Hy ngốc nghếch
46
Chương 46: Thánh Tử
47
Chương 47: Đấu trí
48
Chương 48: Nhân vật bí ẩn
49
Chương 49: Tứ Đồ Quốc
50
Chương 50: Triền Tình Quả
51
Chương 51: Đoan Hiên
52
Chương 52: Đoan Hiên là ai?
53
Chương 53: An gia
54
Chương 54: Ngoại truyện Lãnh Minh Dực
55
Chương 55: Điều tra
56
Chương 56: Âm mưu
57
Chương 57: Hỏi cưới
58
Chương 58: An Hiểu thành thân
59
Chương 59: Phá án 1
60
Chương 60: Phá án 2
61
Chương 61: Phá án 3
62
Chương 62: Xuyên Không Giả
63
Chương 63: Đột phá Linh Vương