Chương 118

"Thường Vận muốn hỏi một câu, Nguyên Khải điện hạ cuối cùng là Thần quân của Thiên Cung hay vẫn là chủ nhân của Thanh Trì Cung?"

Trong Ngự Vũ Điện, Thường Vận cao giọng hỏi.

Nguyên Khải lạnh nhạt liếc mắt một cái: "Bản quân là Thần quân của Thiên Cung thì sao, là chủ nhân Thanh Trì Cung thì sẽ thế nào?"

Thường Vận nhìn thoáng qua ngoài điện Tiên tướng cầm trường kích đứng san sát nhau, nghiêm mặt nói: "Nếu ngài là Thần quân của Thiên Cung, chắc hẳn Hoa Thù Thượng Tôn không có quyền lực hơn điện hạ để làm khó dễ Thường Vận. Nếu như ngài là chủ nhân Thanh Trì Cung..."

Ánh mắt của nàng nhìn vào Nguyên Khải, nở nụ cười, nhẹ nhàng hành lễ: "Thanh Trì Cung không xen vào phân tranh Tam giới, điện hạ quan tâm không chỉ có Tiên tộc, Yêu tộc đương nhiên điện hạ cũng quan tâm đ ến. Sinh thần của điện hạ Yêu tộc phái sứ giả đến chúc mừng, quả thực là một giai thoại trong Tam giới, điện hạ nghĩ như thế nào?"

Câu hỏi của Thường Vận làm chúng tiên chú ý. Nếu Nguyên Khải nói hắn chỉ là chủ nhân Thanh Trì Cung mà không phải Thần quân ở Cửu Trọng Thiên, lúc Tiên Yêu hai tộc tranh chấp Nguyên Khải tất nhiên không thể thiên vị Tiên tộc. Nhưng hôm nay Yêu tộc có Thập Vĩ Thiên Hồ đã tấn Thần làm Yêu Hoàng, lại không có ý muốn phi thăng Thần giới, chờ sau khi Phượng Nhiễm phi thăng Thần giới, Tiên giới chẳng phải không còn có ai có thể nắm giữ vận mệnh sao?

Khá khen cho một Hồ tộc trưởng lão Thường Vận, mang sự xảo quyệt của Hồ ly phát huy vô cùng tinh tế. Các lão thần tiên trong điện lập tức thổi râu trừng mắt, suýt chút nữa không để ý đến thân phận mà tiêu diệt Thường Vận.

"Hai tộc chúng ta đã ngưng chiến ngàn năm. Người tới là khách, bất luận điện hạ là chủ nhân Thanh Trì Cung hay là Thần quân ở Cửu Trọng Thiên đều không quan trọng. Đã đến chúc thọ điện hạ, Thường Vận trưởng lão hãy ngồi đi."

Trong không gian im lặng Ngự Phong cao giọng mở miệng, phất tay để Tiên tướng lui ra.

Năm đó sau khi A Âm bị bức tử tại La Sát Nguyên Khải cũng chưa từng bước vào Thiên Cung, bây giờ mặc dù Phượng Ẩn trở về nhưng đáy lòng Nguyên Khải nghĩ gì Ngự Phong thật sự không biết. Hơn nữa, nếu như năm đó có Ma tộc khiêu khích, tiên yêu giao chiến ngàn năm trước thật quá hồ đồ lẫn ngu ngốc. Ngự Phong luôn luôn lấy an nguy Tiên tộc cùng Thiên Cung làm trọng, lần này sẽ tra rõ mọi chuyện trước, tuyệt đối không giẫm lại vết xe đổ.

Thấy Ngự Phong mở miệng dàn xếp ổn thỏa, Hoa Thù tức giận ngồi xuống, đáy mắt tức giận khó có thể tiêu tan.

"Ngồi thì không cần." Thường Vận thấy Ngự Phong ngăn cản câu hỏi của nàng, cũng không còn bắt Nguyên Khải phải trả lời. Nàng khoát tay, Yêu quân đứng phía sau tay cầm hộp màu tím trình lên phía trước.

"Thần quân, đây là lễ vật bệ hạ chúng ta chuẩn bị cho thọ thần của ngài, Vân Khí Ngưng Thần Lộ."

Thường Vận vừa mới nói xong, trên mặt Tiên nhân trong điện lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Vân Khí Ngưng Thần Lộ? Yêu Hoàng bị chày gỗ gõ vào đầu sao? Hay là cố ý quấy rối tiệc thọ thần của Nguyên Khải Thần quân? Vân Khí Ngưng Thần Lộ là một loại thuốc bổ chữa hỏa nhiệt trong cơ thể còn có thể an thần có tiếng trong Tam giới, bình thường đều dùng cho các lão thần tiên cùng lão yêu quân dần dần già đi, đưa cho Nguyên Khải Thần quân tuổi đang trẻ để làm gì?

Mắt Nguyên Khải nhíu lại, quan sát mười Yêu quân trên tay cầm đầy Vân Khí Ngưng Thần Lộ, đáy mắt lộ ra một chút ý tứ khó lường.

Sau ngàn năm trước, hắn cùng con hồ ly đã chán ghét lẫn nhau, hôm nay mục đích của việc này là gì?

Thường Vận bị Nguyên Khải liếc mắt nên có chút lo sợ, nhưng chuyện tới Thiên Cung lần này đã được Hồng Dịch sớm giao phó cho nàng, bệ hạ của nàng ảnh hưởng rất lớn, hắn bàn giao cho nàng làm nàng một chút cũng không dám nói dối.

"Người tới là khách, các ngươi chỉ phụng mệnh. Lễ vật của Yêu Hoàng Bản quân nhận lấy." Nguyên Khải lạnh nhạt mở miệng, phất tay áo.

Tiên hầu trong điện tiến lên nhận hộp màu tím trên tay Yêu quân sau đó lui xuống.

Kinh Lôi Thượng Tôn là người có tính tình nóng nảy, hắn đối với Yêu tộc không có chút thiện cảm, lại không thích thích tính tình của Ngự Phong, xụ mặt lạnh lùng nói: "Thọ cũng đã chúc, lễ cũng đã đưa, Thường Vận trưởng lão ngươi đã không muốn ngồi ở nơi này thì mời trở về. Cửu Trọng Thiên cũng không cần ngươi ở lại uống rượu chúc thọ."

"Kinh Lôi Thượng Tôn gấp cái gì, lễ vật của Thần quân đã đưa xong, nhưng Yêu Hoàng bệ hạ còn một chuyện giao cho ta làm." Thường Vận không bực bội, nói.

"Ngươi còn có chuyện gì?" Kinh Lôi vô cùng ngạc nhiên, trên mặt lập tức lộ ra cảnh giác: "Hồng Dịch lại muốn làm gì?"

Thường Vận mỉm cười, ai cũng nói Kinh Lôi Thượng Tôn của Thiên Cung là người thành thật, thật đúng là không sai. Nàng chỉ là một Hồ tộc trưởng lão dẫn hơn mười Yêu quân xuất hiện tại Cửu Trọng Thiên, hắn đã lộ ra lời nói như đánh nhau với kẻ địch.

Kinh Lôi lấy lại tinh thần cũng cảm thấy mình quá cẩn thận, trong điện ngồi đầy Thượng quân Thiên Tôn, chẳng lẽ một mình nàng còn có thể gây ra sóng gió, nén tức giận ngồi xuống, tiếng hừ nhanh như sấm nói: "Yêu Hoàng còn có chuyện gì cần làm?"

"Chuyện thứ hai, lúc đầu Thường Vận muốn đến Ngô Đồng Phượng Đảo tìm Thiên Đế để bẩm báo, nhưng đúng lúc Phượng Hoàng ở đây nên nói với Phượng Hoàng cũng được." Thường Vận không còn để ý Kinh Lôi, nhìn Phượng Ẩn đang xem náo nhiệt trên cao, hành lễ.

Thấy Thường Vận nhắc đến Phượng Ẩn, chúng tiên trong điện cũng nhíu lông mày. Trước đây Hồ tộc tộc trưởng Thường Thấm cùng Thiên Đế là hảo hữu chí cốt, nhưng Thường Thấm một ngàn năm trước đã chết, chẳng lẽ bây giờ Hồ tộc còn muốn cùng Thiên Đế kết giao tình hay sao?

"Ồ? Thường Vận trưởng lão, ngươi có chuyện gì, nói ta nghe một chút?" Đáy mắt Phượng Ẩn cũng có nghi ngờ, với tính tình của A Cửu nhất định sẽ không để lộ bí mật nàng là A Âm trước khi chuyện năm đó được tra xét rõ ràng. Vậy hắn gióng trống khua chiêng để Thường Vận tới gặp nàng làm gì?

"Phượng Hoàng bệ hạ." Thường Vận nhẹ hít một hơi, đột nhiên tiến lên một bước: "Hơn một ngàn năm trước, lúc bệ hạ chưa niết bàn giáng thế, Thiên Đế bệ hạ từng ở Tĩnh U Sơn cùng Thường Thấm tộc trưởng của chúng ta ước hẹn. Nếu như bệ hạ giáng thế là nữ quân, sẽ cùng Hồ tộc kết thân, đây là ước hẹn muôn đời." Thường Vận dừng một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Phượng Ẩn: "Bây giờ tộc trưởng đã chết, hôm nay Thường Vận tới gặp bệ hạ để thực hiện ước hẹn một ngàn năm trước của Hồ tộc, vì Yêu Hoàng cầu thân Phượng Hoàng bệ hạ."

Nàng nói xong, lòng bàn tay hóa ra một vương miện màu đỏ, hai tay dâng lên phía trước: "Bệ hạ, đây là vương miện của Hồ tộc, Hồ tộc nguyện lấy làm sính lễ nghênh đón bệ hạ về Tĩnh U Sơn."

Lời Thường Vận vô cùng có lực, ánh mắt tất cả Tiên nhân trong điện kinh ngạc không một chút dễ chịu.

Tiên Yêu tranh chấp hơn ngàn năm, Phượng tộc đã sớm đã không tham gia hai tộc phân tranh. Nếu Yêu Hoàng có thể cưới Phượng Hoàng trở về Yêu giới, sức mạnh của hai giới đang cân bằng lập tức nghiêng hơn phân nửa về Yêu tộc, hơn nữa Thường Vận vì ước hẹn này mà đi đến đây.

Chỉ là... Thường Vận nhìn nhìn Phượng Ẩn cùng Nguyên Khải, mấy ngày nay nàng cũng nghe chút tin đồn, không biết bệ hạ nhà mình dự định đào chân tường có thể thành công hay không?

Ngoài điện, Yến Sảng khuất sau hành lang bạch ngọc dường như không thể tin được điều mình nghe thấy, đáy mắt tràn đầy kinh ngạc, lại từ từ hóa thành tức giận.

Hồng Dịch để nàng đến Thiên Cung nhìn xem Phượng Ẩn là người ra sao, chẳng lẽ chính là muốn nàng đến tận mắt nhìn hắn cầu thân Phượng Ẩn? Nàng ở Yêu giới cùng hắn ngàn năm, chẳng lẽ hắn chưa từng phát hiện tâm ý của nàng dù chỉ một chút sao?

Trong Ngự Vũ Điện nhất thời yên lặng, cho đến khi chúng tiên nhớ lại lời Thường Vận, tất cả đều nhìn Nguyên Khải ngồi trên cao. Hắn giữ vững hình tượng, không biểu lộ cảm xúc.

Nguyên Khải Thần quân, Yêu Hoàng gan to bằng trời đến Cửu Trọng Thiên đào chân tường nhà ngài, ngài vẫn không lên tiếng nói chuyện sao?

Nào ngờ được Nguyên Khải một câu cũng không nói, chỉ khi chúng tiên không còn chăm chú nhìn hắn, hắn mới nhìn Phượng Ẩn ngồi bên cạnh.

Ánh mắt của hắn thâm trầm, mang theo mấy phần khó giải thích.

Thường Vận mới mở miệng, hắn đã hiểu ra Hồng Dịch đã biết Phượng Ẩn là ai. Nếu không biết sao Hồng Dịch lại nhân lúc thọ yến của hắn trước mặt một giới Tiên nhân cầu thân Phượng Hoàng? Hồng Dịch lúc nào biết được điều này? Tại sao hắn lại là người biết sau Hồng Dịch?

Một núi người chết cùng biển máu ngàn năm trước từ từ biến mất trong đáy mắt Nguyên Khải, chỉ còn lại hình ảnh thiếu nữ yếu ớt thà chết cũng phải bảo vệ Hồng Dịch.

Ánh mắt của hắn tựa như đã chết, mang theo im ắng chất vấn cùng cảm xúc không rõ.

Người ngồi cao nhất trong điện chắc hẳn như ngồi trên đống lửa, ngươi bên dưới như ngồi trên đống than. Lúc này người kia vẫn vững vàng thản thản nhiên ngồi trên cao, trước ánh mắt chú ý của cả điện nàng nhìn về phía Thường Vận.

"Yêu Hoàng bệ hạ muốn cưới bản hoàng sao?" Trên ghế cao, cuối cùng cũng có thanh âm.

"Vâng. Bệ hạ, điện hạ nhà ta thành tâm cầu hôn..." Thường Vận nghe giọng điệu này đáy lòng khẽ động. Chợt thấy Ngô Đồng Phượng Đảo Phượng Hoàng sợ cũng không phải dễ đối phó, bệ hạ nhà mình tùy tiện đến cầu thân chẳng lẽ đã chọc giận nàng sao?

"Đừng nói những lời đó, thành tâm hay không thành tâm bản hoàng biết rõ. Ngài ấy đang tuân theo ước hẹn của sư quân ta cùng Thường Thấm tộc trưởng lúc trước sao?" Phượng Ẩn phất tay, lười biếng ngắt lời Thường Vận.

"Vâng."

"Vậy thì tốt, nếu là sư quân ta ước định, ngươi để Hồng Dịch đi Ngô Đồng Phượng Đảo cầu thân sư quân ta là được." Phượng Ẩn cười cười, nâng cằm lên híp híp mắt, nghiêng người nhìn về phía Thường Vận: "Sư quân ta tài mạo song toàn, dung mạo có một không hai trong Tam giới, thần lực cực mạnh, bây giờ tuổi tác cũng đang là cảnh xuân tươi đẹp. Sư quân cũng chưa cưới gả, ta chỉ là đồ đệ gấp cái gì. Nếu nói về xứng đôi, nữ quân như sư quân ta mới có thể xứng với Yêu Hoàng bệ hạ của quý tộc."

Phượng Ẩn nói một hơi, cười tủm tỉm nhìn về phía Thường Vận, nhíu mày: "Thường Vận trưởng lão, ngươi nói có phải như vậy không?"

Ở ngoài ngàn dặm, phía sau Phượng Đảo Phượng Nhiễm trong nhà đá ôm Trấn Hồn Tháp nhìn vào bên trong thấy hồn phách Cảnh Giản ngày càng mạnh hơn, đột nhiên cảm thấy lạnh thấu tim.

Đáy lòng nàng như ẩn giấu bất an, hắt xì một cái, nhưng lại vui vẻ ôm tiểu phu quân đi nơi khác.

Trong Thiên Cung tại Ngự Vũ Điện, giọng nói Phượng Ẩn kết thúc, trong đại điện đột nhiên vang lên vài tiếng cười lặng lẽ do không kìm chế được. Không ít lão Tiên quân không ngờ tiểu Phượng Hoàng lại thẳng thắn như vậy còn không để tâm ánh mắt người khác. Chỉ một câu đã mang việc Yêu Hoàng dùng ước hẹn đến đây để cầu thân đẩy lên người Thiên Đế bệ hạ. Ngày bình thường bọn hắn nhất định cảm thấy đây là làm trái lễ giáo phép tắc, nhưng lúc này đều cảm thấy buồn cười, trong lòng từng người quá thoải mái.

Yêu tộc của ngươi cứ nhớ thương Phượng Hoàng đi, kinh ngạc chưa ha ha ha ha ha!

Gương mặt Thường Vận càng thêm đen, ngay cả điều cần nói cũng quên mất. Nàng tất nhiên nghĩ tới khả năng Phượng Hoàng không muốn tuân theo giao ước của sư quân mà từ chối hôn sự này, nàng cũng không nghĩ tới cầu thân sẽ thành công. Dù sao Phượng Tộc quá tôn quý, hôn sự của Phượng Hoàng cũng không có khả năng dễ dàng như vậy. Nhưng Yêu Hoàng cầu thân, ít nhất vẫn có thể đả động đến Tiên tộc, làm cho Tiên giới không đến mức càng thêm vững chắc. Thật không nghĩ đến Phượng Ẩn lại có tính tình như vậy, nói một lời không hợp hôn sự cùng Yêu Hoàng thì đã mang ước hẹn ban đầu của Thiên Đế hóa thành tro bụi, còn tỏ ra một dáng đương nhiên.

Sau ngày hôm nay, lời nói đùa của trận so tài năm đó Thiên Đế say rượu nói với tộc trưởng xem như đã không làm được.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139: Ngoại Truyện
Chapter

Updated 139 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139: Ngoại Truyện