Chương 149: Tần ca ta là người đứng đắn

Biểu tình kia của Tử Yên tăng thêm vài phần thần thái, cực kỳ giống một vị thê tử không nhịn được thúc giục, phảng phất đã khai ân để ngươi đến gặp người cũ, đừng được voi đòi tiên.

Ít nhất trong mắt Ba Uyển Thanh chính là như vậy.

Lúc này Ba Uyển Thanh mới chính thức dò xét Tử Yên.

Chỉ mới nhìn sơ qua, mình đã hoàn toàn rơi xuống hạ phong, tướng mạo không tốt bằng nàng, thân phận mình là quả phụ, sau này còn không thể sinh con, thứ duy nhất có thể hơn chính là, mình có một người phụ thân là Thái Thú.

- Nàng là ai?

Ba Uyển Thanh hỏi.

Loại giọng nói này phảng phất như đang chất vấn nam nhân của mình vậy.

- Nửa đêm, một nam một nữ ở cùng một chỗ, Ba cô nương còn không hiểu sao?

Tử Yên thoải mái nói ra.

Ba Uyển Thanh nhìn về phía Dạ Tần, đây nhất định không có khả năng.

Dạ Tần cũng không có nói rõ lí do, đứng dậy nói ra:

- Ta về trước, không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi.

- Nàng rốt cuộc là ai?!

Ba Uyển Thanh đột nhiên trở nên kích động, phảng phất Dạ Tần làm chuyện gì có lỗi với nàng vậy.

Cảm giác bản thân mình làm chuyện xấu là lẽ phải, mà Dạ Tần làm, đó chính là chuyện thương thiên hại lí.

Dạ Tần im lặng nhìn về phía Ba Uyển Thanh, từ tốn nói:

- Lúc ngươi ở cùng với Phan Bình Bình, chúng ta đã không còn bất kỳ quan hệ gì, chuyện ta làm, không cần giải thích rõ ràng với ngươi, hôm nay đến đây thăm ngươi, chẳng qua là tình nghĩa đồng học ngày xưa, đừng suy nghĩ quá nhiều, bảo trọng thân thể.

Ba Uyển Thanh nghe xong càng kích động, nguyên bản cảm giác Dạ Tần sắp bị mình nói động, đều là bởi vì nữ nhân này!

Ba Uyển Thanh nóng nảy kéo tay Dạ Tần lại, đau khổ cầu khẩn Dạ Tần:

- Ngươi đừng đi có được không, từ nhỏ chúng ta đã ở cùng nhau, mấy năm này ta bị lu mờ tâm trí, làm chuyện có lỗi với ngươi, ta sẽ thay đổi, cầu ngươi Dạ Tần, hiện tại ta chỉ có ngươi.

- Một lần thất tín, vạn lần bất tin, về sau gặp mặt gật đầu là được.

Lời nói của Dạ Tần hết sức đơn giản, sau này sẽ là sơ giao.

- Không! Dạ Tần! Ngươi không thể nhẫn tâm như vậy! Ngươi không thể đối với ta như vậy!!!

Âm thanh của Ba Uyển Thanh vô cùng bén nhọn, khiến người ta cảm thấy rất không thoải mái.

Dạ Tần quay đầu nhìn Ba Uyển Thanh lệ rơi đầy mặt:

- Tối hôm qua ngươi muốn kết thúc quan hệ giữa chúng ta, tối hôm nay, ta cũng muốn kết thúc, như vậy chúng ta đều được tự do.

- Nhất định là nữ nhân này! Dạ Tần! Có phải nàng đẹp hơn ta! Có phải ngươi cảm thấy, ta không thể sinh con cho ngươi, cho nên ngươi liền không cần ta nữa! Nhất định là như vậy! Dạ Tần! Ngươi quá nhẫn tâm!

Nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Ba Uyển Thanh, Dạ Tần rất đau lòng, thế mà lại nghĩ mình thành loại người như thế, nếu như ban đầu không thay đổi, cho dù toàn thân ngươi không thể động đậy, Dạ Tần ta vẫn sẽ chiếu cố ngươi cả đời.

- Tùy ngươi nghĩ, về sau chiếu cố bản thân thật tốt.

Dạ Tần không muốn nói thêm cái gì, tránh thoát tay Ba Uyển Thanh, đi ra ngoài cửa.

Hai tay Ba Uyển Thanh nắm lấy thành giường, đôi mắt mang theo hung ác cùng thê lương, nghiêm khắc hô:

- Dạ Tần! Ngươi sẽ hối hận! Ta nhất định sẽ khiến ngươi hối hận vì không chọn ta!!!

Tử Yên liếc mắt nhìn Ba Uyển Thanh, lắc đầu, theo Dạ Tần đi ra.

Mà trong phòng bộc phát tiếng thút thít tê tâm liệt phế.

Rời khỏi Ba phủ, Dạ Tần rốt cuộc không còn nghe tiếng Ba Uyển Thanh kêu khóc, trong lòng cũng buông xuống một chút.

- Vừa rồi chỉ cần ngươi gật đầu, Thái Thú chi nữ sẽ là của ngươi.

Tử Yên bên cạnh nhẹ nhàng nói ra, nếu không đề cập đến phẩm cách của Ba Uyển Thanh thì thân phận vẫn ở trước mắt, sự dụ hoặc này không nhỏ.

Dạ Tần khẽ cười một tiếng:

- Trước kia ta cũng cảm thấy, nàng là của ta, nhưng ta quá ngây thơ rồi.

- Nữ nhân giỏi thay đổi.

- Vậy còn ngươi?

Dạ Tần quay đầu hỏi.

Nhìn gương mặt nghiêm túc có chút ngây ngô của Dạ Tần, Tử Yên sửng sốt một chút, sau đó lập tức cười nói:

- Ta là nữ tử hoa lâu, giỏi thay đổi chính là bát ăn cơm của ta.

- Tử Yên cô nương, ngươi thật rất đặc biệt, hôm nay cảm ơn ngươi đã theo ta.

- Để bảo đáp, có phải ngươi nên tiễn ta về nhà hay không?

- Được.

Dạ Tần sảng khoái đáp ứng, đây là chuyện phải làm.

Tử Yên cười duyên một tiếng:

- Quả nhiên không sai, nam nhân phải trưởng thành ở trong vòng tay nữ nhân, ha ha ha ~

Dạ Tần:......

Hai người ở dưới ánh trăng dạo bước, đều không có nói chuyện với nhau, lúc này vô thanh thắng hữu thanh.

Đi qua hai con đường, đã đến nhà Tử Yên, không phải rất lớn, nhưng muốn mua nhà ở thành đông, cũng phải tốn một số tiền không nhỏ.

- Đi xa như vậy, khát nước rồi, vào trong uống một ngụm trà đi.

- Không khát.

Tử Yên hơi cắn môi một cái, nói lần nữa:

- Ta ở nhà một mình, có chút sợ hãi ~

- Hay là ta đưa ngươi đến chỗ phụ mẫu?

Tử Yên:......

Nhưng mà Dạ Tần còn bổ sung một câu:

- Vậy ngươi trước kia ở chỗ này, làm sao không sợ?

Tử Yên:......

- Ta đột nhiên muốn ăn một chút gì, thật đói... bên kia có cửa tiệm, hình như còn chưa đóng cửa.

- Không được, ta đã đáp ứng với đại ca phải về sớm một chút, bằng không thì mẫu thân sẽ tới bắt ta.

Tử Yên:......

Tử Yên hung hăng dậm chân, mở cửa vào nhà, còn hung hăng đóng sầm cửa lại.

Dạ Tần đều run run một thoáng, nữ hài tử hoa lâu dễ phát hỏa như vậy sao...

Ầm!

Cửa lại bị bạo lực mở ra.

Cửa: Ta là tốt nam a.

- Dạ Tần! Ngươi thế này sẽ không có thê tử!

Ầm!

Cửa lại bị bạo lực đóng lại.

Dạ Tần liền buồn bực, chuyện này có quan hệ gì với thê tử sao? Không phải ta còn có đại ca ư?

Về nhà ~

Tử Yên phía sau cửa nghe thấy tiếng bước chân dần dần đi xa, đột nhiên cười một tiếng, thế mà lại bị một đứa bé chọc giận.

Ngẫm lại thật đúng là không nên, bất quá tiểu tử Dạ Tần này, quả thật rất thú vị.

Khiến sinh hoạt chết lặng có chút màu sắc.

Dạ Tần phát hiện, nhà của mình thế mà chỉ cách mấy con phố, ở rất gần Tử Yên cô nương.

- Thiếu gia về nhà rồi ~

Hộ vệ trước cổng hô lớn một tiếng, giống như sợ người khác không nghe thấy vậy.

Dạ Tần cảm thấy, cha nên ít làm mấy chuyện lòe loẹt này đi thì hơn.

Đi vào trong nhà, bên trong thế mà đen kịt, không có một chút ánh sáng, chẳng lẽ đều đã ngủ rồi?

Trong lúc Dạ Tần chuẩn bị đi qua chính đường, đột nhiên ánh nến bên trong sáng lên.

Phốc phốc phốc!!!

Dạ Tần giật nảy mình, đêm hôm khuya khoắt làm mấy chuyện này rất đáng sợ đó.

Nhưng mà dọa người hơn chính là, trong đại sảnh, biểu lộ của mọi người rất kinh dị, giống như lệ quỷ tới đòi mạng vậy.

- Vừa đi đâu!

Dạ Minh trầm giọng quát.

Dạ Tần tranh thủ thời gian chạy đến nội đường, chắp tay nói ra:

- Cha, con đã nói với đại ca, chỉ đến thăm Ba Uyển Thanh một chút.

- Sau đó thì sao?

Đông Môn Mộng chất vấn.

- Sau đó... sau đó...

Dạ Tần len lén liếc nhìn đại ca, cầu nhắc nhở a.

Nhưng mà Đông Môn Mộng khẽ quát một tiếng:

- Nhìn đại ca con làm gì?

Dạ Tần lập tức cúi đầu.

- Sau đó liền trở lại.

- Đánh rắm! Lão tử vừa mới trở về không lâu, đã nhìn thấy ngươi và Tử Yên cô nương kia ở cùng với nhau!

Chapter
1 Chương 1: Cho ngụm sữa a~
2 Chương 2: Xoa người
3 Chương 3: Bố dượng, mẹ kế
4 Chương 4: Không sống lâu nữa
5 Chương 5: Tóc ta có thù với ngươi ư?
6 Chương 6: Hàng tặng
7 Chương 7: Cha không được
8 Chương 8: Đại ca, ta tàn nhẫn không?
9 Chương 9: Mẫu thân, ta tàn nhẫn không?
10 Chương 10: Đệ đệ đáng thương
11 Chương 11: Tình huống không ổn
12 Chương 12: Bằng thực lực hố cha
13 Chương 13: Kỳ thật cha ác hơn
14 Chương 14: Tới một vị đại nhân vật
15 Chương 15: Thiên la viện
16 Chương 16: Tên ngốc nào chuẩn bị
17 Chương 17: Dạ côn, người nổi bật
18 Chương 18: Côn ca ta hết sức không vui
19 Chương 19: Xong, thất thủ
20 Chương 20: Đây là chuyện ngoài ý muốn
21 Chương 21: Ta rất bất đắc dĩ
22 Chương 22: Người áo đen số khổ
23 Chương 23: Tóc! Tóc!
24 Chương 24: Lòe loẹt
25 Chương 25: Trả giá chi vương
26 Chương 26: Không dám tùy tiện mua đồ
27 Chương 27: Trời đánh
28 Chương 28: Trở mặt
29 Chương 29: Nếu không gọi hòa thượng đến xem
30 Chương 30: Thời khắc phụ tử sung sướng
31 Chương 31: Đại ca, ngươi hạ lưu~
32 Chương 32: Côn ca cũng không nhận ra?
33 Chương 33: Để côn ca cao hứng một chút
34 Chương 34: Để bọn họ đánh
35 Chương 35: Con à, biểu hiện tốt một chút
36 Chương 36: Đại ca, đánh ta!
37 Chương 37: Thê tử biết ngươi áp lực lớn
38 Chương 38: Không bao giờ tin tưởng đầu trọc
39 Chương 39: Một lời không hợp là diệt môn
40 Chương 40: Tiểu lăng
41 Chương 41: Thê tử lão sư cùng...
42 Chương 42: Lạc nhật sơn mạch
43 Chương 43: Vấn đề này rất nghiêm trọng
44 Chương 44: Đính hôn
45 Chương 45: Nhất định phải tìm người thành hôn
46 Chương 46: Có nội hàm
47 Chương 47: Lão sư treo
48 Chương 48: Nhớ khen ngợi
49 Chương 49: Còn chưa đốt sạch
50 Chương 50: Mê vụ sâm lâm
51 Chương 51: Côn ca, nhờ vào ngươi
52 Chương 52: May mà côn ca ta đủ cứng
53 Chương 53: Quấy rầy
54 Chương 54: Côn ca ta bị ép mạnh
55 Chương 55: Còn biết nói gì?
56 Chương 56: Côn ca muốn nũng nịu
57 Chương 57: Đại nạn đến
58 Chương 58: Tu luyện cái rắm
59 Chương 59: Chết cũng không gả đầu trọc
60 Chương 60: Bán thân, tới trước được trước
61 Chương 61: Côn ca, hảo nhãn lực
62 Chương 62: Phu quân, ta năm nay 16
63 Chương 63: Hôm nay nàng đến
64 Chương 64: Sáng nhất trong biển người
65 Chương 65: Lương tâm các ngươi không đau ư?
66 Chương 66: Mẫu thân không phải dễ trêu
67 Chương 67: Lai giả bất thiện
68 Chương 68: Kỹ thuật mãnh liệt như hổ
69 Chương 69: Tin tức
70 Chương 70: Kéo chết ngươi
71 Chương 71: Hôm nay ngươi vui không?
72 Chương 72: Không lẽ canh có vấn đề?
73 Chương 73: Ai chịu nổi
74 Chương 74: Đệ đệ của ta đã làm gì sai
75 Chương 75: Côn ca đại hôn, ai dám gây rối
76 Chương 76: Người thái kinh tới
77 Chương 77: Không hổ là gánh hát thái kinh
78 Chương 78: Ngươi chờ, đừng đi
79 Chương 79: Sảng ca biểu thị không phục
80 Chương 80: Dụ hoặc đến từ đầu trọc
81 Chương 81: Côn ca thật nổi giận
82 Chương 82: Các ngươi đều phải chết
83 Chương 83: Cha gọi ngươi về nhà
84 Chương 84: Thánh nhân
85 Chương 85: Vân lôi minh khiếu
86 Chương 86: Đừng cố trang bức
87 Chương 87: Côn ca ta còn chưa nói xong đâu
88 Chương 88: Ngân sắc nam nhân
89 Chương 89: Côn ca ta muốn đánh chết ngươi
90 Chương 90: Phu thê chi chiến
91 Chương 91: Diệp tỷ phát uy
92 Chương 92: Vì thua không từ thủ đoạn
93 Chương 93: Lão sư dụng ý rất sâu
94 Chương 94: Ngươi tưởng bản hoàng ngu ư?
95 Chương 95: Lấn côn ca ta sẽ bị thiên tru
96 Chương 96: Tẩu tẩu khóc
97 Chương 97: Tình cảm huynh đệ quá sâu
98 Chương 98: Quá ưu tú cũng là một loại phiền não
99 Chương 99: Rời đi
100 Chương 100: Ra cửa thật là khó
101 Chương 101: Hài tử, cha có lỗi với các con
102 Chương 102: Thảm nhất chính là bộ dáng này
103 Chương 103: Cho dù chết đói cũng không ăn
104 Chương 104: Vẫn là côn ca lợi hại
105 Chương 105: Cảng phi thuyền
106 Chương 106: Thăng thiên phường
107 Chương 107: Hiểu sơ
108 Chương 108: Ta không đùa
109 Chương 109: Quá hố người
110 Chương 110: Không có tiền thật là khó
111 Chương 111: Chúng ta rất chuyên nghiệp, xin yên tâm
112 Chương 112: Khu ma nhân
113 Chương 113: Vô sỉ
114 Chương 114: Không hư công tử quá thảm
115 Chương 115: Côn ca khu ma
116 Chương 116: Có tóc thật rất quan trọng
117 Chương 117: Côn thức trang bức pháp tắc
118 Chương 118: Phong mang của lão cha luôn làm bạn với ngươi
119 Chương 119: Năm ngày không ra
120 Chương 120: Phát tài, vinh hoa phú quý
121 Chương 121: An khang châu
122 Chương 122: Côn ca ta cũng có xe ngựa
123 Chương 123: Giống như nằm mơ
124 Chương 124: Kết thúc
125 Chương 125: Tần ca rất biết chơi
126 Chương 126: Cá mè một lứa
127 Chương 127: Ông chủ đại khí
128 Chương 128: Mời ngân sắc nam nhân
129 Chương 129: Thân kiếm
130 Chương 130: Tần ca lễ thành nhân
131 Chương 131: Đệ đệ, chạy mau!!!
132 Chương 132: Tới đi, thương tổn lẫn nhau đi
133 Chương 133: Ta không muốn ưu tú
134 Chương 134: Ám sát?
135 Chương 135: Tuyệt đối đừng nghi vấn ta
136 Chương 136: Tăng thêm
137 Chương 137: Ngoài ý muốn
138 Chương 138: Thay ta chết
139 Chương 139: Lão sư, có vui không?
140 Chương 140: Nhập học
141 Chương 141: Đi theo côn ca chuẩn không sai
142 Chương 142: Côn tẩu ngưu bức
143 Chương 143: Văn nhân thật đáng sợ
144 Chương 144: Đột biến
145 Chương 145: Trục xuất
146 Chương 146: Côn ca bị nhằm vào
147 Chương 147: Tần ca có chút thẳng
148 Chương 148: Ta thật hối hận
149 Chương 149: Tần ca ta là người đứng đắn
150 Chương 150: Vấn đề nan giải
151 Chương 151: Lão sư của ngươi thật hung tàn
152 Chương 152: Biến thân đi đi
153 Chương 153: Học viện này không tầm thường
154 Chương 154: Côn côn ~
155 Chương 155: Cha, được rồi được rồi...
156 Chương 156: Côn ca tới
157 Chương 157: Liên tục ngoài ý muốn
158 Chương 158: Côn ca tao không tao?
159 Chương 159: Ba bé hung thú đáng yêu
160 Chương 160: Đừng chọc côn ca
161 Chương 161: Sẽ không phải lại đến chứ?
162 Chương 162: Bởi vì hổ điêu đưa đến thảm án
163 Chương 163: Côn ca bị gài bẫy
164 Chương 164: Quan tài
165 Chương 165: Côn ca, gọi ta tiểu cốt là được
166 Chương 166: Vì lão sư hoành nguyện
167 Chương 167: Côn ca lại không điệu thấp
168 Chương 168: Muốn côn ca ta khai khiếu? không tồn tại
169 Chương 169: Vấn đề này quả thật có thể dẫn phát mâu thuẫn
170 Chương 170: Cả nhà cùng đến học viện
171 Chương 171: Côn ca ta không phải thần
172 Chương 172: Kiên cường!
173 Chương 173: Bảo côn ca ta làm sao dạy
174 Chương 174: Sờ chút là được rồi
175 Chương 175: Kim tệ có thể khiến côn ca làm bất cứ chuyện gì
176 Chương 176: Côn ca côn tẩu cãi nhau
177 Chương 177: Bá mẫu
178 Chương 178: Học viện so tài
179 Chương 179: Đường tưởng côn ca ta dễ khi dễ
180 Chương 180: Quy củ thay đổi
181 Chương 181: Nguyên chuẩn trận đầu
182 Chương 182: Ngồi xuống đứng dậy
183 Chương 183: Di chuyển phong tao
184 Chương 184: Đừng giống y
185 Chương 185: Tần ca rất nhanh
186 Chương 186: Tần ca cuối cùng ngưu bức
187 Chương 187: Giết nàng!
188 Chương 188: Hù chết bảo bảo
189 Chương 189: Yêu cầu này rất quá đáng nha ~
190 Chương 190: Phong thủy luân chuyển
191 Chương 191: Tìm người thủ tiêu y
192 Chương 192: Côn ca bại lộ
193 Chương 193: Người này rất mạnh
194 Chương 194: Đơn đấu
195 Chương 195: Hơn nửa đêm không ngủ được
196 Chương 196: Thù này nhất định phải báo
197 Chương 197: Nắm chắc tay, vẫn là hảo huynh đệ
198 Chương 198: Lại bị lừa
199 Chương 199: Tốt nam
200 Chương 200: Thánh chỉ tới
201 Chương 201: Phụ mẫu rời đi
202 Chương 202: Yếu nhất dạ gia
203 Chương 203: Tháng ngày không có cha mẹ quản
204 Chương 204: Thật không được liền hạ dược
205 Chương 205: Hóa thân chính nghĩa
206 Chương 206: Ngân sắc nam nhân bá khí
207 Chương 207: Ngân sắc nam nhân bị giam
208 Chương 208: Côn ca cũng là hộ vợ cuồng ma
209 Chương 209: Không lấy mạng
210 Chương 210: Tần ca không phải hài tử
211 Chương 211: Công chúa tới
212 Chương 212: Đại ca, ngươi xem
213 Chương 213: Rất thiệt thòi
214 Chương 214: Ta cũng rất muốn ủy khuất
215 Chương 215: Lại xảy ra chuyện
216 Chương 216: Côn ca ta chỉ muốn sống thoải mái
217 Chương 217: Không nhận mệnh
218 Chương 218: Hoa hương lâu
219 Chương 219: Đây là hắc điếm sao?
220 Chương 220: Chúng ta có công chúa
221 Chương 221: Đầu trọc mang theo hiệu ứng nguyền rủa
222 Chương 222: Kiếp sau đừng ngu như thế
223 Chương 223: Côn ca ta rất xảo trá, rất có tâm cơ
224 Chương 224: Thích khách
225 Chương 225: Biến thân đi
226 Chương 226: Nguyên lai côn ca có bệnh
227 Chương 227: Ý nghĩ quá kinh khủng
228 Chương 228: Dạ côn ta không thích kim phiếu
229 Chương 229: Không có phòng thê tử
230 Chương 230: Dã man va chạm
231 Chương 231: Dạ côn ta là nam nhân
232 Chương 232: Lắc đầu nam, mục thiên
233 Chương 233: Nhãn thần sát
234 Chương 234: Bị đánh tự bế
235 Chương 235: Bán danh ngạch
236 Chương 236: Chiêu trò
237 Chương 237: Thái kinh cần chấn nhiếp
238 Chương 238: Chuẩn bị tới kiếm trủng
239 Chương 239: Côn ca lại cần ấn huyệt nhân trung
240 Chương 240: Lão tôn thượng trở về
241 Chương 241: Dẫn đại quân đến
242 Chương 242: Kiếm trủng
243 Chương 243: Đến nơi
244 Chương 244: Kiếm trủng hiện
245 Chương 245: 100 người
246 Chương 246: Vạn kiếm
247 Chương 247: Diệp lưu tới
248 Chương 248: Tỷ, ta không giúp được ngươi
249 Chương 249: Hy sinh muội muội
250 Chương 250: Ta có chuyện quan trọng muốn nói
Chapter

Updated 250 Episodes

1
Chương 1: Cho ngụm sữa a~
2
Chương 2: Xoa người
3
Chương 3: Bố dượng, mẹ kế
4
Chương 4: Không sống lâu nữa
5
Chương 5: Tóc ta có thù với ngươi ư?
6
Chương 6: Hàng tặng
7
Chương 7: Cha không được
8
Chương 8: Đại ca, ta tàn nhẫn không?
9
Chương 9: Mẫu thân, ta tàn nhẫn không?
10
Chương 10: Đệ đệ đáng thương
11
Chương 11: Tình huống không ổn
12
Chương 12: Bằng thực lực hố cha
13
Chương 13: Kỳ thật cha ác hơn
14
Chương 14: Tới một vị đại nhân vật
15
Chương 15: Thiên la viện
16
Chương 16: Tên ngốc nào chuẩn bị
17
Chương 17: Dạ côn, người nổi bật
18
Chương 18: Côn ca ta hết sức không vui
19
Chương 19: Xong, thất thủ
20
Chương 20: Đây là chuyện ngoài ý muốn
21
Chương 21: Ta rất bất đắc dĩ
22
Chương 22: Người áo đen số khổ
23
Chương 23: Tóc! Tóc!
24
Chương 24: Lòe loẹt
25
Chương 25: Trả giá chi vương
26
Chương 26: Không dám tùy tiện mua đồ
27
Chương 27: Trời đánh
28
Chương 28: Trở mặt
29
Chương 29: Nếu không gọi hòa thượng đến xem
30
Chương 30: Thời khắc phụ tử sung sướng
31
Chương 31: Đại ca, ngươi hạ lưu~
32
Chương 32: Côn ca cũng không nhận ra?
33
Chương 33: Để côn ca cao hứng một chút
34
Chương 34: Để bọn họ đánh
35
Chương 35: Con à, biểu hiện tốt một chút
36
Chương 36: Đại ca, đánh ta!
37
Chương 37: Thê tử biết ngươi áp lực lớn
38
Chương 38: Không bao giờ tin tưởng đầu trọc
39
Chương 39: Một lời không hợp là diệt môn
40
Chương 40: Tiểu lăng
41
Chương 41: Thê tử lão sư cùng...
42
Chương 42: Lạc nhật sơn mạch
43
Chương 43: Vấn đề này rất nghiêm trọng
44
Chương 44: Đính hôn
45
Chương 45: Nhất định phải tìm người thành hôn
46
Chương 46: Có nội hàm
47
Chương 47: Lão sư treo
48
Chương 48: Nhớ khen ngợi
49
Chương 49: Còn chưa đốt sạch
50
Chương 50: Mê vụ sâm lâm
51
Chương 51: Côn ca, nhờ vào ngươi
52
Chương 52: May mà côn ca ta đủ cứng
53
Chương 53: Quấy rầy
54
Chương 54: Côn ca ta bị ép mạnh
55
Chương 55: Còn biết nói gì?
56
Chương 56: Côn ca muốn nũng nịu
57
Chương 57: Đại nạn đến
58
Chương 58: Tu luyện cái rắm
59
Chương 59: Chết cũng không gả đầu trọc
60
Chương 60: Bán thân, tới trước được trước
61
Chương 61: Côn ca, hảo nhãn lực
62
Chương 62: Phu quân, ta năm nay 16
63
Chương 63: Hôm nay nàng đến
64
Chương 64: Sáng nhất trong biển người
65
Chương 65: Lương tâm các ngươi không đau ư?
66
Chương 66: Mẫu thân không phải dễ trêu
67
Chương 67: Lai giả bất thiện
68
Chương 68: Kỹ thuật mãnh liệt như hổ
69
Chương 69: Tin tức
70
Chương 70: Kéo chết ngươi
71
Chương 71: Hôm nay ngươi vui không?
72
Chương 72: Không lẽ canh có vấn đề?
73
Chương 73: Ai chịu nổi
74
Chương 74: Đệ đệ của ta đã làm gì sai
75
Chương 75: Côn ca đại hôn, ai dám gây rối
76
Chương 76: Người thái kinh tới
77
Chương 77: Không hổ là gánh hát thái kinh
78
Chương 78: Ngươi chờ, đừng đi
79
Chương 79: Sảng ca biểu thị không phục
80
Chương 80: Dụ hoặc đến từ đầu trọc
81
Chương 81: Côn ca thật nổi giận
82
Chương 82: Các ngươi đều phải chết
83
Chương 83: Cha gọi ngươi về nhà
84
Chương 84: Thánh nhân
85
Chương 85: Vân lôi minh khiếu
86
Chương 86: Đừng cố trang bức
87
Chương 87: Côn ca ta còn chưa nói xong đâu
88
Chương 88: Ngân sắc nam nhân
89
Chương 89: Côn ca ta muốn đánh chết ngươi
90
Chương 90: Phu thê chi chiến
91
Chương 91: Diệp tỷ phát uy
92
Chương 92: Vì thua không từ thủ đoạn
93
Chương 93: Lão sư dụng ý rất sâu
94
Chương 94: Ngươi tưởng bản hoàng ngu ư?
95
Chương 95: Lấn côn ca ta sẽ bị thiên tru
96
Chương 96: Tẩu tẩu khóc
97
Chương 97: Tình cảm huynh đệ quá sâu
98
Chương 98: Quá ưu tú cũng là một loại phiền não
99
Chương 99: Rời đi
100
Chương 100: Ra cửa thật là khó
101
Chương 101: Hài tử, cha có lỗi với các con
102
Chương 102: Thảm nhất chính là bộ dáng này
103
Chương 103: Cho dù chết đói cũng không ăn
104
Chương 104: Vẫn là côn ca lợi hại
105
Chương 105: Cảng phi thuyền
106
Chương 106: Thăng thiên phường
107
Chương 107: Hiểu sơ
108
Chương 108: Ta không đùa
109
Chương 109: Quá hố người
110
Chương 110: Không có tiền thật là khó
111
Chương 111: Chúng ta rất chuyên nghiệp, xin yên tâm
112
Chương 112: Khu ma nhân
113
Chương 113: Vô sỉ
114
Chương 114: Không hư công tử quá thảm
115
Chương 115: Côn ca khu ma
116
Chương 116: Có tóc thật rất quan trọng
117
Chương 117: Côn thức trang bức pháp tắc
118
Chương 118: Phong mang của lão cha luôn làm bạn với ngươi
119
Chương 119: Năm ngày không ra
120
Chương 120: Phát tài, vinh hoa phú quý
121
Chương 121: An khang châu
122
Chương 122: Côn ca ta cũng có xe ngựa
123
Chương 123: Giống như nằm mơ
124
Chương 124: Kết thúc
125
Chương 125: Tần ca rất biết chơi
126
Chương 126: Cá mè một lứa
127
Chương 127: Ông chủ đại khí
128
Chương 128: Mời ngân sắc nam nhân
129
Chương 129: Thân kiếm
130
Chương 130: Tần ca lễ thành nhân
131
Chương 131: Đệ đệ, chạy mau!!!
132
Chương 132: Tới đi, thương tổn lẫn nhau đi
133
Chương 133: Ta không muốn ưu tú
134
Chương 134: Ám sát?
135
Chương 135: Tuyệt đối đừng nghi vấn ta
136
Chương 136: Tăng thêm
137
Chương 137: Ngoài ý muốn
138
Chương 138: Thay ta chết
139
Chương 139: Lão sư, có vui không?
140
Chương 140: Nhập học
141
Chương 141: Đi theo côn ca chuẩn không sai
142
Chương 142: Côn tẩu ngưu bức
143
Chương 143: Văn nhân thật đáng sợ
144
Chương 144: Đột biến
145
Chương 145: Trục xuất
146
Chương 146: Côn ca bị nhằm vào
147
Chương 147: Tần ca có chút thẳng
148
Chương 148: Ta thật hối hận
149
Chương 149: Tần ca ta là người đứng đắn
150
Chương 150: Vấn đề nan giải
151
Chương 151: Lão sư của ngươi thật hung tàn
152
Chương 152: Biến thân đi đi
153
Chương 153: Học viện này không tầm thường
154
Chương 154: Côn côn ~
155
Chương 155: Cha, được rồi được rồi...
156
Chương 156: Côn ca tới
157
Chương 157: Liên tục ngoài ý muốn
158
Chương 158: Côn ca tao không tao?
159
Chương 159: Ba bé hung thú đáng yêu
160
Chương 160: Đừng chọc côn ca
161
Chương 161: Sẽ không phải lại đến chứ?
162
Chương 162: Bởi vì hổ điêu đưa đến thảm án
163
Chương 163: Côn ca bị gài bẫy
164
Chương 164: Quan tài
165
Chương 165: Côn ca, gọi ta tiểu cốt là được
166
Chương 166: Vì lão sư hoành nguyện
167
Chương 167: Côn ca lại không điệu thấp
168
Chương 168: Muốn côn ca ta khai khiếu? không tồn tại
169
Chương 169: Vấn đề này quả thật có thể dẫn phát mâu thuẫn
170
Chương 170: Cả nhà cùng đến học viện
171
Chương 171: Côn ca ta không phải thần
172
Chương 172: Kiên cường!
173
Chương 173: Bảo côn ca ta làm sao dạy
174
Chương 174: Sờ chút là được rồi
175
Chương 175: Kim tệ có thể khiến côn ca làm bất cứ chuyện gì
176
Chương 176: Côn ca côn tẩu cãi nhau
177
Chương 177: Bá mẫu
178
Chương 178: Học viện so tài
179
Chương 179: Đường tưởng côn ca ta dễ khi dễ
180
Chương 180: Quy củ thay đổi
181
Chương 181: Nguyên chuẩn trận đầu
182
Chương 182: Ngồi xuống đứng dậy
183
Chương 183: Di chuyển phong tao
184
Chương 184: Đừng giống y
185
Chương 185: Tần ca rất nhanh
186
Chương 186: Tần ca cuối cùng ngưu bức
187
Chương 187: Giết nàng!
188
Chương 188: Hù chết bảo bảo
189
Chương 189: Yêu cầu này rất quá đáng nha ~
190
Chương 190: Phong thủy luân chuyển
191
Chương 191: Tìm người thủ tiêu y
192
Chương 192: Côn ca bại lộ
193
Chương 193: Người này rất mạnh
194
Chương 194: Đơn đấu
195
Chương 195: Hơn nửa đêm không ngủ được
196
Chương 196: Thù này nhất định phải báo
197
Chương 197: Nắm chắc tay, vẫn là hảo huynh đệ
198
Chương 198: Lại bị lừa
199
Chương 199: Tốt nam
200
Chương 200: Thánh chỉ tới
201
Chương 201: Phụ mẫu rời đi
202
Chương 202: Yếu nhất dạ gia
203
Chương 203: Tháng ngày không có cha mẹ quản
204
Chương 204: Thật không được liền hạ dược
205
Chương 205: Hóa thân chính nghĩa
206
Chương 206: Ngân sắc nam nhân bá khí
207
Chương 207: Ngân sắc nam nhân bị giam
208
Chương 208: Côn ca cũng là hộ vợ cuồng ma
209
Chương 209: Không lấy mạng
210
Chương 210: Tần ca không phải hài tử
211
Chương 211: Công chúa tới
212
Chương 212: Đại ca, ngươi xem
213
Chương 213: Rất thiệt thòi
214
Chương 214: Ta cũng rất muốn ủy khuất
215
Chương 215: Lại xảy ra chuyện
216
Chương 216: Côn ca ta chỉ muốn sống thoải mái
217
Chương 217: Không nhận mệnh
218
Chương 218: Hoa hương lâu
219
Chương 219: Đây là hắc điếm sao?
220
Chương 220: Chúng ta có công chúa
221
Chương 221: Đầu trọc mang theo hiệu ứng nguyền rủa
222
Chương 222: Kiếp sau đừng ngu như thế
223
Chương 223: Côn ca ta rất xảo trá, rất có tâm cơ
224
Chương 224: Thích khách
225
Chương 225: Biến thân đi
226
Chương 226: Nguyên lai côn ca có bệnh
227
Chương 227: Ý nghĩ quá kinh khủng
228
Chương 228: Dạ côn ta không thích kim phiếu
229
Chương 229: Không có phòng thê tử
230
Chương 230: Dã man va chạm
231
Chương 231: Dạ côn ta là nam nhân
232
Chương 232: Lắc đầu nam, mục thiên
233
Chương 233: Nhãn thần sát
234
Chương 234: Bị đánh tự bế
235
Chương 235: Bán danh ngạch
236
Chương 236: Chiêu trò
237
Chương 237: Thái kinh cần chấn nhiếp
238
Chương 238: Chuẩn bị tới kiếm trủng
239
Chương 239: Côn ca lại cần ấn huyệt nhân trung
240
Chương 240: Lão tôn thượng trở về
241
Chương 241: Dẫn đại quân đến
242
Chương 242: Kiếm trủng
243
Chương 243: Đến nơi
244
Chương 244: Kiếm trủng hiện
245
Chương 245: 100 người
246
Chương 246: Vạn kiếm
247
Chương 247: Diệp lưu tới
248
Chương 248: Tỷ, ta không giúp được ngươi
249
Chương 249: Hy sinh muội muội
250
Chương 250: Ta có chuyện quan trọng muốn nói