Chương 33: Ngân Giác di sơn đè Ðại Thánh Ngộ Không dụng kế đổi hồ Lô

Nói về núi Bình Ðảnh, động Liên Hoa, có hai con chúa yêu là: Kim Giác đại vương và Ngân Giác đại vương.

Kim Giác đại vương hỏi em rằng:

- Chúng ta vắng đi tuần núi đã bao lâu?

Ngân Giác thưa rằng:

- Hơn nửa tháng rồi.

Kim Giác nói:

- Vậy thì bữa nay hiền đệ đi tuần núi với ta. Bởi ta có nghe Ðường ngự đệ vâng lệnh Thiên tử, qua Tây Phương thỉnh kinh. Ðường Tăng có ba người học trò đi theo là Tôn Hành Giả, Trư Bát Giới và Sa hòa thượng. Lại thêm con ngựa mập lắm, vậy hiền đệ chịu khó, đi bắt chúng nó mà làm tiệc chơi.

Ngân Giác thưa rằng:

- Anh muốn ăn thịt người, thì tôi kiếm kẻ khác. Còn lũ Hòa Thượng ấy, để nó đi thỉnh kinh.

Kim Giác nói:

- Bởi hiền đệ không rõ, chớ ta có nghe đồn trong lúc mình mới giáng hạ, có nghe người nói rằng: Ðường Tam tạng là Kim Thiền trưởng lão đầu thai. Nguyên trước ông Kim Thiền tu hành mười kiếp, không có vợ con. Ðến nay đầu thai làm Tam Tạng cũng tu hành từ bé đến lớn, nên tinh thần sung túc, nếu ăn một miếng thiït Tam Tạng thì đặng trường sanh.

Ngân Giác thưa rằng:

- Nếu ăn một miếng thịt ấy mà sống đời, thì chúng ta tu luyện làm chi cho nhọc. Tôi xin đi bắt tức thì.

Kim Giác nói:

- Hiền đệ đừng nóng nảy! Nếu bắt không nhằm Tam Tạng thì có ích chi. Ta có vẽ một bức họa đồ đủ bốn thầy trò, để tên họ tỏ rõ, em nhìn có phải hãy bắt mới khỏi lầm.

Nói rồi đưa bức tượng.

Ngân Giác lãnh họa đồ, hỏi tên họ đủ rồi, dẫn ba mươi tiểu yêu đi tuần núi.

Khi ấy Bát Giới đương đi gặp bầy tiểu yêu đón lại hỏi rằng:

- Mi là ai, đi đâu đó?

Bát Giới ngó thấy kinh hãi nghĩ rằng:

- Nếu mình nói đi thỉnh kinh chắc nó kéo cổ. Chi bằng nói kẻ bộ hành.

Nghĩ rồi đáp rằng:

- Ta là kẻ đi đường can chi mà hỏi.

Tiểu yêu trở lại thưa rằng:

- Người ấy là kẻ đi đường.

Ngân Giác nói:

- Hòa Thượng ấy ta coi giống hình Trư Bát Giới trong họa đồ.

Nói rồi truyền tiểu yêu lấy giáo, máng bức tượng đưa lên.

Ngân Giác chỉ hình trong họa đồ mà nói rằng:

- Người cỡi ngựa kim là Tam Tạng. Cái mặt nhiều lông là Tôn Hành Giả...

Khi ấy Bát Giới nghe nói vái rằng:

- Ưng ai không có vẽ đầu heo, tôi làm chay hai mươi ngọ.

Xảy nghe Ngân Giác nói:

- Còn sãi mặt đen là Sa hòa thượng. Mỏ dài tai lớn là Trư Bát Giới.

Bát Giới hoảng hồn, đút mỏ vào trong áo, xếp tai ra đằng sau, Tiểu yêu nghe rằng: - - Hòa Thượng kia ngước mặt lên coi thử.

Bát Giới cúi mặt nói rằng:

- Ðau bụng quá, cất đầu không nổi!

Ngân Giác nói:

- Chúng bây lấy móc kéo mỏ nó ra.

Bát Giới sợ đau, biết bề nào giấu cũng không đặng, túng phải đưa mỏ cho nó coi. Ngân Giác thấy quả Bát Giới liền xách siêu đao lại vớt liền.

Bát Giới đưa đinh ba ra đỡ.

Ðánh hai mươi hiệp cầm đồng, Ngân Giác kêu tiểu yêu đánh tiếp.

Bát Giới nhắm thế phải thua, quay đầu bỏ chạy.

Rủi vấp dây mây liền té, bị tiểu yêu đè xuống, trói lại khiêng về.

Nói qua Kim Giác ở trong động trông tin.

Xảy thấy Ngân Giác chạy về cười nói rằng:

- Tôi bắt đặng một người, trẻ khiêng về đó". Kim Giác nói: "Hiền đệ bắt lầm rồi. Hòa Thượng nầy vô dụng lắm.

Bát Giới nghe nói, thưa rằng:

- Ðại vương ôi! Hòa Thượng vô dụng bắt làm chi, thả nó đi cho rảnh.

Ngân Giác nói:

- Ðại ca đừng tha nó. Tuy là vô dụng, chớ cũng một phe với Ðường Tăng, ấy là Trư Bát Giới. Hãy ngâm nước dưới ao vài ngày, xẻ thịt muối để dành uống rượu.

Bát Giới nghe nói chắt lưỡi than rằng:

- Mình thời vận xui quá, mới gặp yêu làm mắm như vầy! Chắc là thành heo muối! Tiểu yêu khiên Bát Giới đem liệng xuống ao.

Nói về Tam Tạng nóng tai máy mắt, hồi hộp không yên, kêu Ngộ Không mà hỏi rằng:

- Ngộ Năng đi dọ đường đã lâu, sao không thấy trở lại?

Tôn Hành Giả thưa rằng:

- Vậy xin thầy lên ngựa đi với chúng tôi, coi thử thế nào cho biết.

Tam Tạng cũng y lời.

Khi ấy Kim Giác nói:

- Hiền đệ đã bắt đặng Bát Giới, chắc Tam Tạng cũng theo sau. Mau đón đường kẻo sẩy.

Ngân Giác vâng lệnh, dẫn năm mươi tiểu yêu đi tuần.

Xảy thấy trên trời hiện mây lành, hào quang nhấp nháng.

Ngân Giác nói:

- Tam Tạng đi gần tới thấy không?

Tiểu yêu đồng thưa rằng:

- Chúng tôi không thấy chi hết. Bởi Tam Tạng cốt là Kim Thiền trưởng lão, nên hào quang chiếu nhấp nháng ngay đầu, tiểu yêu coi chưa thấy người vì khuất cây, còn Ngân Giác nhắm lên cây mà biết.

Khi ấy Tam Tạng đi khỏi rừng cây, Ngân Giác chỉ mà nói với tiểu yêu rằng:

- Người trên ngựa đó, không phải Tam Tạng hay sao?

Tam Tạng bắt lạnh mình mọc ốc.

Nó chỉ ba lần, thì Tam Tạng dùn mình ba cái, kinh hãi hỏi Hành Giả rằng:

- Ðồ đệ sao ta bắt dùn mình ba cái, không biết điềm chi?

Tôn Hành Giả thưa rằng:

- Thầy thấy núi cao cây rậm, nên hồ nghi mà lạnh mình. Xin thầy đừng sợ để tôi đi trước dọn đường cho.

Nói rồi múa thiết bãng như bay, đánh Nam dẹp Bắc.

Ngân Giác đứng dựa núi, xem thấy khen rằng:

- Bấy lâu nghe tiếng Tôn Hành Giả tài cao, nay thiệt quả như vậy!

Tiểu yêu hỏi rằng:

- Ðại vương khen ai đó?

Ngân Giác nói:

- Tôn Hành Giả có thất thập nhị huyền công, chắc khó ăn Tam Tạng!

Tiểu yêu thưa rằng:

- Nếu khó ăn thịt Ðường Tăng chắc cũng bắt lầm Trư Bát Giới. Chi bằng trả lại cho xong.

Ngân Giác nói:

- Quả thiệt Trư Bát Giới, không phải bắt lầm. Song chẳng cần trả lại. Quyết ăn thịt Tam Tạng cho đặng mới nghe. Tuy vậy mặc lòng, phải dùng kế bắt êm, chớ làm ngang không đặng. Ðể ta biến hóa bắt Tam Tạng cho bây coi.

Nói rồi hóa ra một thầy đạo sĩ già quá. Giả đò vấp lã cẳng, chảy máy ròng ròng! Vừa đi vừa rên, miệng kêu cứu mạng.

Khi ấy Tam Tạng nghe tiếng kêu vang thảm thiết thì nói rằng:

- Tội nghiệp thời thôi! Trong rừng mà kêu cứu, chắc là bị cọp hùm!

Nói rồi dừng ngựa kêu lớn rằng:

- Ai mắc nạn chi mà rán ra đây tôi cứu.

Ðạo sĩ ở trong bụi cỏ lồm cồm chờ dậy lạy hoài.

Tam Tạng thấy đạo sĩ tuổi già, liền xuống ngựa đỡ dậy.

Ðạo sĩ ôm cái chân mà la lớn rằng:

- Cha chả là đau nhức!

Buông tay ra máu chảy ròng ròng.

Tam Tạng lấy làm lạ hỏi rằng:

- Chẳng hay thầy ở đâu mà đến đây? Vì chuyện chi mà lã cẳng?

Ðạo sĩ và rên và bạch rằng:

- Phía bên Tây núi nầy, có một cái am là chỗ tôi ở. Hôm qua thầy trò tôi đi làm đám về trễ, đệ tử tôi bị hùm tha, bần đạo chạy chết, té nhằm đá gần gãy chân, nên đi không nổi. May trời xuôi gặp sư phụ, xin làm ơn cứu Bần đạo về am, chẳng dám quên ơn nặng.

Tam Tạng ngỡ thiệt, nói rằng:

- Thầy với tôi cũng là người tu hành, lẽ nào lại làm lơ không cứu. Ngặt thầy đi không đặng, tôi chẳng biết làm sao.

Ðạo sĩ nói:

- Tôi đứng dậy còn không nổi thay, đi làm sao đặng.

Tam Tạng nói:

- Thôi, tôi đi chân, để ngựa cho thầy cỡi.

Ðạo sĩ nói:

- Tôi cám ơn thầy hậu tình. Song bấp vế đã sưng cỡi ngựa không đặng.

Tam Tạng nói:

- Vậy thời Sa hòa thượng cõng thầy một chút, để gánh đồ trên lưng ngựa cho ta. Ðạo sĩ ngó Sa Tăng, rồi dụi con mắt làm bộ khóc mà nói rằng:

- Sư phụ ôi! Tôi bị cọp dọa đã hết hồn. Nay thấy diện mạo thầy rất hung, tôi không dám vịn vai ôm cổ.

Tam Tạng nói:

- Thôi, Tôn Hành Giả chịu khó cõng thầy.

Tôn Hành Giả cười rằng:

- Ngươi là yêu quái, dám đến gạt ta! Lão Tôn biết ngươi là chúa động núi nầy, muốn ăn thịt thầy ta lắm, song miếng thịt quý phải chia hai cho ta.

Ðạo sĩ nói:

- Tôi là người tu hành, thầy nói làm chi tội nghiệp vậy. Không thương kẻ bị cọp hùm.

Tôn Hành Giả nói:

- Nếu ngươi thiệt đạo sĩ gặp hùm sao chẳng niệm kinh Bắc đẩu?

Tam Tạng nghe nói, nổi giận mắng rằng:

- Con khỉ thiệt nhiều chuyện. Làm bảy kiểng chùa, không bằng cứu một mạng. Biểu cõng thì cõng, còn hỏi kinh Bắc đẩu Nam đẩu làm chi?

Tôn Hành Giả kê vai cõng theo sau. Tam Tạng với Sa Tăng đi trước.

Khi ấy Tôn Hành Giả thấy thầy đi cách năm dặm, đã khuất rặng cây thì tính vật con yêu cho rảnh.

Chẳng ngờ Ngân Giác tính trước, làm phép di sơn. Niệm chú lâm dâm, hòn núi Tu di bay ngang rớt xuống, còn nó liền bay lên; Tôn Hành Giả sợ núi sa nhằm đầu liền né. Hòn núi sa nhằm vai bên tả.

Tôn Hành Giả cười rằng:

- Dầu nặng bao nhiêu Lão Tôn chịu cũng nổi.

Ngân Giác niệm chú nữa, thâu hòn núi Nga mi quyết đè cho đặng đầu.

Tôn Hành Giả né nữa.

Núi Nga mi sa nhằm vai bên hữu.

Tôn Hành Giả ráng sức chạy theo thầy.

Ngân Giác xem thấy, kinh hãi lỏa mồ hôi. Không dè sức vác nổi hai hòn núi. Tuy là thâu nhỏ lại, chớ sức nặng cũng như núi thường.

Khi ấy Ngân Giác niệm chú thâu hòn núi Thái sơn bay trên mây, sa nhằm đầu Hành Giả. Ðè nhẹp xuống như Ngũ hành sơn, rồi bay đứng trên mây, thò tay xuống xách cổ Tam Tạng.

Sa Tăng biết là yêu quái, lấy bữu trượng liền đánh.

Ngân Giác hiện hình, cặp nách Tam Tạng. Rút gươm Thất tinh đánh với Sa Tăng.

Sa Tăng đánh không lại, bị Ngân Giác bắt liền, cặp tại nách bên tả rồi nắm cương ngựa bay về động Liên Hoa kêu lớn rằng:

- Ðại ca, tôi bắt thầy trò nó đủ mặt.

Kim Giác nói:

- Hiền đệ bắt còn sót Tôn Hành Giả, dám ăn thịt Tam Tạng đâu?

Ngân Giác cười rằng:

- Tôi đã dùng phép sơn, đè ba hòn núi trên mình Hành Giả, anh em ta chẳng ra sức cho nhọc công, sai vài đứa đem hai bửu bối mà giết nó.

Kim Giác hỏi:

- Dùng hai món nào đó?" Ngân Giác nói: "Dùng Tử kim hồng hồ lô của tôi và Dương chi ngọc tịnh bình của anh.

Kim Giác y lời đưa hai báu cho Tinh Tuế Quỷ và Lanh Lợi Trùng mà dặn rằng:

- Chúng bây đem hai báu nầy đến chót núi ấy, cầm trút bầu vàng ve ngọc xuống, rồi kêu Tôn Hành Giả, nếu nó lên tiếng thì thâu vào trong bầu, hoặc là thâu vào ve, nội một giờ ba khắc thì Hành Giả tiêu ra nước.

Hai quỷ vâng lệnh ra đi, còn Ngân Giáp truyền giam Tam Tạng, Sa Tăng và con ngựa lại đó.

Nói về Tôn Hành Giả bị ba hòn núi đè mình vẩy vùng không nổi, nghĩ nhớ thầy kêu lớn than rằng:

- Sư phụ ôi! Khi trước thầy cứu tôi ra khỏi núi Ngũ hành, tôi quyết bảo hộ thầy tới Tây Phương cho thành chánh quả, không dè đến đây mắc nạn, thảm thiết dường nào, thầy chắc không khỏi miệng yêu tinh, thương hại Bát Giới, Sa Tăng và Tiểu long cũng đều liên lụy!

Thiệt là:

Cây cao chịu gió, xiu vì gió,

Người giỏi bia danh, lụy bởi danh.

Tôn Hành Giả khóc than inh ỏi.

Ngũ Phương yết đế đi ngang qua nghe rỏ liền hỏi thần núi rằng:

- Ba hòn núi nầy của ai?

Các thần núi nói:

- Của chúng tôi.

Yết Ðế hỏi:

- Các ngươi dằn ai dưới núi.

Sơn thần nói:

- Chúng tôi không rõ".

Yết Ðế nói:

- Ấy là Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không, nay đã tu theo phép Phật, bảo hộ Tam Tạng đi thỉnh kinh, sao các người nghe lời yêu tinh, cả gan dám đè Ðại Thánh? Ðến chừng thoát khỏi ra chắc các ngưới chết hết!

Các Sơn thần nghe nói kinh hãi, niệm chú thâu núi về.

Tôn Hành Giả chờ dậy giá thiết bãng bảo rằng:

- Sơn thần cúi xuống lập tức, ta đánh ít gậy giãi buồn.

Các thần núi lạy và thưa rằng:

- Xin Ðại Thánh rộng dung thứ tội, bởi khi trước chúng tôi không hay.

Tôn Hành Giả nói:

- Hay cho Sơn Thần! Sợ yêu quái chớ không sợ Lão Tôn?

Sơn thần thưa rằng:

- Bởi yêu quái thần thông quảng đại, tài phép cao cường. Ðọc thần chú bắt chúng tôi phân phiên hầu việc.

Tôn Hành Giả nghe nói than rằng:

- Trời ôi! Ðã sanh Lão Tôn, còn sanh loài yêu ấy làm chi!

Xảy thấy hào quang xa xa lần đến Tôn Hành Giả hỏi các Sơn thần rằng:

- Các ngươi thường hầu việc trong động, có hiểu hào quang ấy là vật chi chăng? Sơn thần thưa:

- Chắc là yêu tinh đem bửu bối mà bắt Ðại Thánh.

Tôn Hành Giả cười rằng:

- Như vậy thì vui lắm! Song chẳng hay chúng nó hay quen lớn với ai?

Sơn thần thưa rằng:

- Chúng nó ưa Toàn Chơn đạo sĩ.

Tôn Hành Giả nói:

- Vậy thời các ngươi lui về, để cho ta bắt nó.

Nói rồi biến ra đạo sĩ già.

Giây phút Tinh Tuế Quỷ Lanh Lợi Trùng đi vừa tới.

Ðạo sĩ đưa gậy cản dưới chân.

Hai con yêu đều vấp té, đồng chờ dậy mà cự rằng:

- Sao thầy cản đường cho chúng tôi té?

Ðạo sĩ nói:

- Ðạo đồng, ta muốn làm quen, nên cho té một cái gọi là lễ ra mắt.

Hai con quái lấy làm lạ nói rằng:

- Ðại vương tôi dùng bạc làm lễ ra mắt, còn thầy dùng té làm lễ ra mắt. Chắc là phong tục xứ khác, không phải người nước nầy.

Tôn Hành Giả nói:

- Ta ở núi Bồng Lai mới đến.

Hai con quái nói:

- Non Bồng là cảnh thần tiên.

Ðạo sĩ nói:

- Ta là thần tiên, nên thần tiên nào ta cũng biết.

Hai con quái nghe nói đổi giận làm vui, bái mà thưa rằng:

- Chúng tôi là mắt thịt thai phàm, nói lầm lỗi xin thần tiên tha tội.

Ðạo sĩ nói:

- Ta không chấp, quyết kiếm người lương thiện mà độ cho thành tiên. Ai muốn theo ta thì nói?

Hai con quái thưa rằng:

- Chúng tôi nguyện theo thầy tu luyện.

Ðạo sĩ nói:

- Hai vị ở đâu đến đây?

Hai con quái nói:

- Tôi vâng lệnh Ðại vương, đi bắt Tôn Hành Giả.

Ðạo sĩ hỏi:

- Phải là Tôn Hành Giả theo Tam Tạng thỉnh kinh chăng?

Hai con quái nói:

- Phải, chẳng hay thầy có biết nó chăng?

Ðạo sĩ nói:

- Con khỉ ấy vo lễ với ta một lần. Ðể ta trợ lực với hai ngươi mà bắt nó.

Hai con quái thưa rằng:

- Ðại vương thứ nhì của chúng tôi đã dằn nó dưới ba hòn núi, sai anh em tôi đem bữu bối mà thâu nó, thầy chẳng trợ lực làm chi.

Ðạo sĩ hỏi:

- Làm sao mà thâu nó?

Tinh Tuế Quỷ thưa rằng:

- Hồng hồ lô của tôi, và Ngọc tịnh bình của người nầy, đều là vật báu, nếu cầm dộng đầu trúc miệng xuống mà kêu tên nó, nó lên tiếng thì thâu đặng tức thì. Lấy lá bùa nấy bịt miệng ve một giờ ba khắc thì tiêu ra nước.

Tôn Hành Giả nghe nói giựt mình, làm bộ vui vẻ cười rằng:

- Hai vị đưa bửu bối cho ta xem thử.

Hai con quái kia vâng lời.

Tôn Hành Giả nhắm nhía, và nghĩ thầm rằng:

- Nếu mình cầm hai báu mà nhảy đi, thì cũng không khó, song e mang tiếng giựt đồ! Chi bằng tính như vầy, thì khỏi hư thể diện.

Nghĩ rồi dưa hai báu lại mà nói rằng:

- Chắc các ngươi chưa thấy bửu bối của ta.

Hai con quái hỏi rằng:

- Sư phụ có bửu bối chi, xin cho chúng tôi xem thử?

Tôn Hành Giả nhổ lông đuôi hóa ra bầu hồ lô dài một thước bảy tấc, đưa ra nói rằng: - Hồ lô của ta lớn hơn nhiều lắm.

Lanh Lợi Trùng cầm nhắm nhía rằng:

- Bầu nầy coi thì rơm lắm, song chưa chắc là báu hơn.

Tôn Hành Giả hỏi:

- Sao chắc là không báu hơn?

Lanh Lợi Trùng thưa rằng:

- Hồ lô của sư phụ làm sao chưa rõ, chớ hai bửu bối của chúng tôi, mỗi cái đựng cả ngàn người.

Tôn Hành Giả nói:

- Bửu bối ngươi đặng cả ngàn người không lấy làm lạ, hồ lô ta thâu hết cả trời.

Hai con quái hỏi rằng:

- Thâu trời đặng hay sao?

Tôn Hành Giả nói:

- Sao lại không đặng.

Hai con quái đồng thưa rằng:

- Vậy xin sư phụ thâu thử coi thể nào?

Tôn Hành Giả nói túng rằng:

- Nếu trời chọc giận ta thì trong một tháng thâu bay tám lần, bằng không nửa năm chẳng thâu tới.

Lanh Lợi Trùng nói:

- Anh ơi, thưa với thầy mà đổi bửu bối đi?

Tinh Tuế Quỷ nói:

- Lẽ nào bầu thâu trời mà chịu đổi cho mình.

Lanh Lợi Trùng nói:

- Không thì mình bù thêm Ngọc tịnh bình cũng đặng.

Tôn Hành Giả nghe nói liền nắm tay Lanh Lợi Trùng mà hỏi rằng:

- Ngươi muốn đổi lắm sao?

Lanh Lợi Trùng thưa rằng:

- Thiệt thâu đặng trời, tôi đành đổi hai mà lấy một, nếu tôi nói dối là con thầy.

Tôn Hành Giả mừng thầm cúi đầu niệm thần chú, thâu Du thần mà vái thầm rằng: - Các vị làm ơn tấu với Thượng Ðế rằng: "Lão Tôn bảo hộ Tam Tạng đi thỉnh kinh, nay mắc nạn tại núi Bình Ðảnh, muốn đổi bửu bối cho yêu quái mà cứu thầy. Vậy xin cho Lão Tôn thâu trời một khắc cho xuôi việc thì cám ơn, nếu chẳng y lời xin, ta lên phá Linh Tiêu bửu điện", Du thần và Yết Ðế y lời lên tấu, vân vân.

Thượng Ðế nổi giận phán rằng:

- Yêu hầu thiệt cả gan, muốn thâu trời sao đặng.

Na Tra quì tâu rằng:

- Nếu Bệ Hạ ra ơn thì cũng có thể thâu đặng.

Thượng Ðế phán rằng:

- Làm sao mà thâu?

Na Tra tâu rằng:

- Xin Bệ Hạ truyền chỉ đến Bắc Thiên Môn mượn cây cờ Tạo Diêu của Chơn Võ. Ðứng tại Nam Thiên Môn mà trương cờ ấy, thì ban ngày tối sẫm như đêm. Gọi là phép thâu trời, mà trợ Tôn Ngộ Không cho xuôi việc.

Thượng Ðế y tấu, Du Thần trả lời với Ðại Thánh, vân vân.

Tôn Hành Giả mừng rỡ, nói với cặp quỷ rằng:

- Các ngươi trợn mắt cho lớn mà coi ta thâu trời.

Tôn Hành Giả quăng Hồ lô lên cao.

Na Tra liền dương cờ Tạo Diêu lập tức.

Hai con quái ngó khôn thấy nhau, kinh hãi hỏi rằng:

- Ðương nói chuyện thì trời vừa đứng bóng, sao bây giờ như nửa đêm vậy?

Tôn Hành Giả nói lớn rằng:

- Thâu trời vào trong bầu, còn mặt nhựt đâu mà không tối.

Hai con quái hỏi rằng:

- Vậy chớ sư phụ ở đâu mà nói đó?

Tôn Hành Giả nói:

- Ta đứng trước mặt các ngươi.

Cặp quỷ hỏi rằng:

- Không biết chỗ nầy là chốn nào vậy thầy.

Tôn Hành Giả nói:

- Ðây là mé biển, phải đứng cho vững vàng, nếu bước một bước thì sẩy chân bảy ngày chìm chưa tới đáy biển.

Hai con quỷ kinh hãi nói rằng:

- Chúng tôi đã thấy phép nhiệm của thầy, xin trả trời lại như cũ.

Tôn Hành Giả niệm thần chú.

Na Tra nghe rõ liền cuốn cờ, nắng chang chang thiệt là chánh ngọ.

Hai con quái mừng rỡ cười rằng:

- Hay thiệt, hay thiệt, xin thầy đổi cho tôi.

Miệng nói tay trao, đổi chọn xong xả.

Tôn Hành Giả nhảy lên Nam Thiên Môn tạ ơn Thái Tử Na Tra.

Na Tra trở về tâu lại.

Chapter
1 Chương 1: Khí thiêng kết tụ sanh khỉ đá Tâm thành tu niệm đạo nhân gian
2 Chương 2: Phép nhiệm nhờ thầy truyền bí thuật Tài cao về xứ giết yêu ma
3 Chương 3: Thiên động ngàn non đều sợ phép Diêm quang mười cửa thảy kiêng oai
4 Chương 4: Chức phong Bậc Mã lòng chưa muốn Hiệu gọi Tề Thiên dạ mới đành
5 Chương 5: Phá vườn đào, Ðại Thánh trộm linh đơn Loạn cung trời, chư thần bị bại trận
6 Chương 6: Quan Âm phó hội hỏi căn do Tiểu Thánh ra oai trừ Ðại Thánh
7 Chương 7: Ðại Thánh trốn khỏi lò Bát quái Thích ca nhốt yêu núi Ngũ hành
8 Chương 8: Như Lai tạo kinh truyền Cực Lạc Quan Âm vâng chỉ xuống Tràng An
9 Chương 9: Dinh Giang Châu, mẹ con gặp gỡ Sông Hồng Giang, chồng vợ đoàn viên
10 Chương 10: Long Vương phạm tội Thiên Tào Ngụy Trưng gởi thơ Âm phủ
11 Chương 11: Xuống Âm Ti, Thái Tôn huởn sanh Ði dâng dưa, Lưu Toàn gặp vợ
12 Chương 12: Trần Huyền Trang làm chay thỉnh Phật Quan Thế Âm dạy sãi cầu kinh
13 Chương 13: Nơi Hổ huyệt, Kim Tinh cứu nạn Lưu Gia Trang, Tam Tạng tụng kinh
14 Chương 14: Núi Lưỡng giới, thần hầu thoát nạn Ðường Tây Phương, thầy tớ băng ngàn
15 Chương 15: Núi Xà Bàn, các thần giúp sức Suối Ưng Sầu, con ngựa gò cương
16 Chương 16: Chùa Quan Âm, thầy tu tham báu vật Núi Hắc Phong, yêu quái trộm Cà sa
17 Chương 17: Hành Giả đánh yêu ăn trộm Quan Âm bắt gấu thành tinh
18 Chương 18: Quan Âm điện, Ðường Tăng khỏi nạn Cao lão trang, Hành Giả bắt yêu
19 Chương 19: Vân San động, Ngộ Không thâu Bát Giới Phù đồ Sơn, Tam Tạng gặp Thiền sư
20 Chương 20: Tới Huỳnh Phong, Ðường Tăng mắc nạn Gặp tiên phuông, Bát Giới trổ tài
21 Chương 21: Hộ Pháp hóa nhà cứu Ðại Thánh Linh Kiết cho phép bắt Huỳnh Phong
22 Chương 22: Bát Giới cự chiến sông Lưu Sa Mộc Tra vâng phép thâu Ngộ Tịnh
23 Chương 23: Tam Tạng chẳng quên đạo Tứ Thánh thử lòng thiền
24 Chương 24: Vạn Thọ sơn, Trấn Nguơn cầm cố hữu Ngũ Trang am, Hành Giả trộm nhơn sâm
25 Chương 25: Trấn Nguơn tiên bắt thầy Tam Tạng Tôn Hành Giả phá viện Ngũ trang
26 Chương 26: Tôn Ngộ Không non cao tìm thuốc Quan Thế Âm nước phép cứu cây
27 Chương 27: Thây ma ba thứ trêu Hòa Thượng Tam Tạng nhiều phen đuổi Ngộ Không
28 Chương 28: Núi Hoa quả, quần hầu gặp chúa Rừng Hắc tòng, Tam Tạng bị yêu
29 Chương 29: Tam Tạng khỏi tai qua Bửu Tượng Ngộ Năng vâng chỉ đến rừng sâu
30 Chương 30: Huỳnh Bào bắt Sa Tăng Bạch Mã trông Hành Giả
31 Chương 31: Trư Bát Giới nói khích Hầu vương Tôn Hành Giả mưu trừ yêu quái
32 Chương 32: Núi Bình Ðảnh, Công Tào báo tin Ðộng Liên Hoa, Bát Giới mang họa
33 Chương 33: Ngân Giác di sơn đè Ðại Thánh Ngộ Không dụng kế đổi hồ Lô
34 Chương 34: Chúa yêu giỏi dắn giựt Kim Thằng Ðại Thánh phỉnh phờ thâu bửu bối
35 Chương 35: Chúa động bị thâu về với chủ Ngộ Không đặng báu trả cho Tiên
36 Chương 36: Vào chùa báu, Ngộ Không dọa sãi Ngụ am thanh, Tam Tạng xem trăng
37 Chương 37: Quỷ vương cầu cứu với Ðường Tăng Hành Giả mách tin cho Thái Tử
38 Chương 38: Ðông Cung hỏi mẹ, hay tà chánh Bát Giới cỏng thây, biết giả chơn
39 Chương 39: Một hột thuốc linh trời đã nấy Ba năm chúa cũ mạng còn dài
40 Chương 40: Hồng Hài lập kế bắt Ðường tăng Hành Giả dùng mưu trừ yêu quái
41 Chương 41: Ngộ Không mắc lửa thiêu Bát Giới bị yêu bắt
42 Chương 42: Ðại Thánh ân cần cầu Phật mẫu Quan Âm nhơn đức trói Hồng Hài
43 Chương 43: Yêu quái Hắc Hà mưu bắt sải Ðộng cung Tây Hải tới thâu cù
44 Chương 44: Ðường Tăng nghe tiếng kinh hồn Hành Giả đập xe cứu sãi
45 Chương 45: Miễu Tam Thanh, Ðại Thánh để danh Nước Xa Tri, Ngộ Không đấu phép
46 Chương 46: Ðạo sĩ cậy tài khi đạo Phật Ngộ Không đấp phép hại loài tà
47 Chương 47: Sông Thông Thiên, thầy trò bị cản Miễu Linh Cảm, yêu quái tróc vi
48 Chương 48: Yêu quái hóa tuyết bủa khắp sông Ðường Tăng cưỡi ngựa đi trên gia
49 Chương 49: Tam Tạng bị giam trong thủy thạch Quan Âm thương đến bắt Kim ngư
50 Chương 50: Nghe tiếng phỉnh phờ, sanh cực khổ Cải lời ngay thẳng, bị yêu ma
51 Chương 51: Thánh Thần có phép còn chưa giỏi Nước lữa Không Linh rước uổng công
52 Chương 52: Hành Giả cầu Phật Tổ Lão quân bắt chúa yêu
53 Chương 53: Sải uống nước sông mà có chữa Thần cho dòng suối giải không thai
54 Chương 54: Rửa sạch ruột gan mình cũng sạch Giống hung thì có thứ trừ hung
55 Chương 55: Gái yêu ép uổng điều trăng gió Sải thánh dốc gìn nết đá vàng
56 Chương 56: Hành Giã trừ chánh đảng Tam Tạng đuổi Ngộ Không
57 Chương 57: Qua Nam Hải, Tề Thiên trình Bồ Tát Tại Thủy liêm, bầy khỉ giả Ngộ Không
58 Chương 58: Hai hình Hành Giả mờ trời đất Một tiếng Như Lai rõ chánh tà
59 Chương 59: Thương thầy Tam Tạng, gặp Hỏa Diệm sơn Lầm quạt Ba tiêu, cười Tôn Hành Giả
60 Chương 60: Ngưu Ma Vương vào non Loạn Thạch Tôn Ngộ Không lấy quạt Ba Tiêu
61 Chương 61: Ngưu Ma vương giả hình Bát Giái Tôn Ngộ Không mất quạt Ba Tiêu
62 Chương 62: Tam Tạng có lòng quét tháp Ngộ Không gặp dịp bắt yêu
63 Chương 63: Hai thầy đánh quái vỡ long cung Các thành trừ yêu thâu bửu bối
64 Chương 64: Núi Kinh Cát , Ngộ Không ra sức Am Mộ Tiên , Tam Tạng ngâm thơ
65 Chương 65: Loài yêu riêng giả Lôi Âm nhỏ Các sải đồng vương ách nạn lo
66 Chương 66: Chư thần lâm hoạn nạn Di Lạc trói yêu tinh
67 Chương 67: Trổ tài, Ngộ Không trừ rắn độc Ra công, Bát Giới ủi đồ Dơ
68 Chương 68: Châu Tử vương treo bảng cầu thầy Tôn Hành Giả trỗ tài làm thuốc
69 Chương 69: Tôn Hành Giã ban đêm hiệp thuốc Châu Tử vương trong tiệc luận yêu
70 Chương 70: Yêu ma hóa phép gió cát vang Ngộ Không ăn cắp lục lạc lửa
71 Chương 71: Hành Giả mượn danh trừ yêu quái Quan Âm xuống động bắt yêu vương
72 Chương 72: Ðộng Bảng Tư, Thất Tinh bắt sãi Suối Trạt Cấu, Bát Giới khuấy yêu
73 Chương 73: Bảy yêu quái báo cừu độc hiểm .Ba thầy trò bị thuốc mê mang
74 Chương 74: Trường Canh giả dạng đem tin quỷ Hành Giả trổ tài hóa phép linh
75 Chương 75: Ngộ Không khoan bửu bình Chúa động nhốt Ðại Thánh
76 Chương 76: Tề Thiên khuấy ruột gan Bát Giới bị yêu quái
77 Chương 77: Chúa yêu bắt Tam Tạng Hành Giả viện Như Lai
78 Chương 78: Sai Ðồng làm tổ cứu đồng nhi Giảng đạo cứu vua thành Tiểu tử
79 Chương 79: Phá động đánh yêu cho Lão Thọ Ðến trào giúp chúa cứu con thơ
80 Chương 80: Gái ma giả dạng cầu đôi lứa Sải thánh cao tài biết phải chăng
81 Chương 81: Chùa Trấn Hải, Ngộ Không đánh quỷ Rừng Hắc Tòng, TamTạng bị tinh
82 Chương 82: Thử Tinh ép Ðường Tăng Hành Giả cứu Sư Phụ
83 Chương 83: Tề Thiên kiện Lý Tịnh Na Tra bắt nữ yêu
84 Chương 84: Quan Âm mách miệng cứu Ðường Tăng Hành Giả cạo đầu vua Diệt Pháp
85 Chương 85: Ngộ Không gạt Bát Giới Lão quái bắt Ðường Tăng
86 Chương 86: Bát Giới trợ oai trừ lũ quái Ngộ Không hóa phép trị loài yêu
87 Chương 87: Quân Phụng Tiên, khinh trời bị hạn Sải Ngộ Không, cứu thế cầu mưa
88 Chương 88: Ngọc Hoa cầu sải thánh Hòa Thượng dạy học trò
89 Chương 89: Huỳnh Sư tinh tập Ðinh Ba hội Tôn Ngộ Không đánh Báo Ðầu sơn
90 Chương 90: Sư tử với thiên sư về một động Ðạo đồ Cùng vương đạo rẻ hai phe
91 Chương 91: Bốn thầy ngoài tiệc, ăn uống vui say Một ả trong phòng, điểm trang chải chuốt
92 Chương 92: Ba sải cả đánh Thanh Long sơn Bốn sao giúp bắt Tê Ngưu quái
93 Chương 93: Ghé Cô viên, hỏi dọ nhằm thầy Ðến Thiên Trúc, đi chầu gặp nộm
94 Chương 94: Phủ Kim Bình, Nguơn Dạ xem đèn Cầu Kim Ðăng, Ðường Tăng bị bắt
95 Chương 95: Hành Giả biết yêu, trừ Ngọc Thố Thiên Bồng nhớ tật, níu Hằng Nga
96 Chương 96: Khấu Viên ngoại ưa đãi thầy tu Ðường Trưởng lão chẳng màn của cúng
97 Chương 97: Tam Tạng bị vụ ăn cướp Ngộ Không cãi tử hồi sinh
98 Chương 98: Ðộc Mộc kiều, Tiếp Dẫn đưa đò Lăng Văn Ðộ, Ðường Tăng bỏ xác
99 Chương 99: Mười mấy năm trời qua Cực lạc Tám ngày phép Phật tới Trường An
100 Chương 100: Tam Tạng thỉnh kinh về Ðông Ðộ Năm thánh hưởng phước tại Tây Phương
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Khí thiêng kết tụ sanh khỉ đá Tâm thành tu niệm đạo nhân gian
2
Chương 2: Phép nhiệm nhờ thầy truyền bí thuật Tài cao về xứ giết yêu ma
3
Chương 3: Thiên động ngàn non đều sợ phép Diêm quang mười cửa thảy kiêng oai
4
Chương 4: Chức phong Bậc Mã lòng chưa muốn Hiệu gọi Tề Thiên dạ mới đành
5
Chương 5: Phá vườn đào, Ðại Thánh trộm linh đơn Loạn cung trời, chư thần bị bại trận
6
Chương 6: Quan Âm phó hội hỏi căn do Tiểu Thánh ra oai trừ Ðại Thánh
7
Chương 7: Ðại Thánh trốn khỏi lò Bát quái Thích ca nhốt yêu núi Ngũ hành
8
Chương 8: Như Lai tạo kinh truyền Cực Lạc Quan Âm vâng chỉ xuống Tràng An
9
Chương 9: Dinh Giang Châu, mẹ con gặp gỡ Sông Hồng Giang, chồng vợ đoàn viên
10
Chương 10: Long Vương phạm tội Thiên Tào Ngụy Trưng gởi thơ Âm phủ
11
Chương 11: Xuống Âm Ti, Thái Tôn huởn sanh Ði dâng dưa, Lưu Toàn gặp vợ
12
Chương 12: Trần Huyền Trang làm chay thỉnh Phật Quan Thế Âm dạy sãi cầu kinh
13
Chương 13: Nơi Hổ huyệt, Kim Tinh cứu nạn Lưu Gia Trang, Tam Tạng tụng kinh
14
Chương 14: Núi Lưỡng giới, thần hầu thoát nạn Ðường Tây Phương, thầy tớ băng ngàn
15
Chương 15: Núi Xà Bàn, các thần giúp sức Suối Ưng Sầu, con ngựa gò cương
16
Chương 16: Chùa Quan Âm, thầy tu tham báu vật Núi Hắc Phong, yêu quái trộm Cà sa
17
Chương 17: Hành Giả đánh yêu ăn trộm Quan Âm bắt gấu thành tinh
18
Chương 18: Quan Âm điện, Ðường Tăng khỏi nạn Cao lão trang, Hành Giả bắt yêu
19
Chương 19: Vân San động, Ngộ Không thâu Bát Giới Phù đồ Sơn, Tam Tạng gặp Thiền sư
20
Chương 20: Tới Huỳnh Phong, Ðường Tăng mắc nạn Gặp tiên phuông, Bát Giới trổ tài
21
Chương 21: Hộ Pháp hóa nhà cứu Ðại Thánh Linh Kiết cho phép bắt Huỳnh Phong
22
Chương 22: Bát Giới cự chiến sông Lưu Sa Mộc Tra vâng phép thâu Ngộ Tịnh
23
Chương 23: Tam Tạng chẳng quên đạo Tứ Thánh thử lòng thiền
24
Chương 24: Vạn Thọ sơn, Trấn Nguơn cầm cố hữu Ngũ Trang am, Hành Giả trộm nhơn sâm
25
Chương 25: Trấn Nguơn tiên bắt thầy Tam Tạng Tôn Hành Giả phá viện Ngũ trang
26
Chương 26: Tôn Ngộ Không non cao tìm thuốc Quan Thế Âm nước phép cứu cây
27
Chương 27: Thây ma ba thứ trêu Hòa Thượng Tam Tạng nhiều phen đuổi Ngộ Không
28
Chương 28: Núi Hoa quả, quần hầu gặp chúa Rừng Hắc tòng, Tam Tạng bị yêu
29
Chương 29: Tam Tạng khỏi tai qua Bửu Tượng Ngộ Năng vâng chỉ đến rừng sâu
30
Chương 30: Huỳnh Bào bắt Sa Tăng Bạch Mã trông Hành Giả
31
Chương 31: Trư Bát Giới nói khích Hầu vương Tôn Hành Giả mưu trừ yêu quái
32
Chương 32: Núi Bình Ðảnh, Công Tào báo tin Ðộng Liên Hoa, Bát Giới mang họa
33
Chương 33: Ngân Giác di sơn đè Ðại Thánh Ngộ Không dụng kế đổi hồ Lô
34
Chương 34: Chúa yêu giỏi dắn giựt Kim Thằng Ðại Thánh phỉnh phờ thâu bửu bối
35
Chương 35: Chúa động bị thâu về với chủ Ngộ Không đặng báu trả cho Tiên
36
Chương 36: Vào chùa báu, Ngộ Không dọa sãi Ngụ am thanh, Tam Tạng xem trăng
37
Chương 37: Quỷ vương cầu cứu với Ðường Tăng Hành Giả mách tin cho Thái Tử
38
Chương 38: Ðông Cung hỏi mẹ, hay tà chánh Bát Giới cỏng thây, biết giả chơn
39
Chương 39: Một hột thuốc linh trời đã nấy Ba năm chúa cũ mạng còn dài
40
Chương 40: Hồng Hài lập kế bắt Ðường tăng Hành Giả dùng mưu trừ yêu quái
41
Chương 41: Ngộ Không mắc lửa thiêu Bát Giới bị yêu bắt
42
Chương 42: Ðại Thánh ân cần cầu Phật mẫu Quan Âm nhơn đức trói Hồng Hài
43
Chương 43: Yêu quái Hắc Hà mưu bắt sải Ðộng cung Tây Hải tới thâu cù
44
Chương 44: Ðường Tăng nghe tiếng kinh hồn Hành Giả đập xe cứu sãi
45
Chương 45: Miễu Tam Thanh, Ðại Thánh để danh Nước Xa Tri, Ngộ Không đấu phép
46
Chương 46: Ðạo sĩ cậy tài khi đạo Phật Ngộ Không đấp phép hại loài tà
47
Chương 47: Sông Thông Thiên, thầy trò bị cản Miễu Linh Cảm, yêu quái tróc vi
48
Chương 48: Yêu quái hóa tuyết bủa khắp sông Ðường Tăng cưỡi ngựa đi trên gia
49
Chương 49: Tam Tạng bị giam trong thủy thạch Quan Âm thương đến bắt Kim ngư
50
Chương 50: Nghe tiếng phỉnh phờ, sanh cực khổ Cải lời ngay thẳng, bị yêu ma
51
Chương 51: Thánh Thần có phép còn chưa giỏi Nước lữa Không Linh rước uổng công
52
Chương 52: Hành Giả cầu Phật Tổ Lão quân bắt chúa yêu
53
Chương 53: Sải uống nước sông mà có chữa Thần cho dòng suối giải không thai
54
Chương 54: Rửa sạch ruột gan mình cũng sạch Giống hung thì có thứ trừ hung
55
Chương 55: Gái yêu ép uổng điều trăng gió Sải thánh dốc gìn nết đá vàng
56
Chương 56: Hành Giã trừ chánh đảng Tam Tạng đuổi Ngộ Không
57
Chương 57: Qua Nam Hải, Tề Thiên trình Bồ Tát Tại Thủy liêm, bầy khỉ giả Ngộ Không
58
Chương 58: Hai hình Hành Giả mờ trời đất Một tiếng Như Lai rõ chánh tà
59
Chương 59: Thương thầy Tam Tạng, gặp Hỏa Diệm sơn Lầm quạt Ba tiêu, cười Tôn Hành Giả
60
Chương 60: Ngưu Ma Vương vào non Loạn Thạch Tôn Ngộ Không lấy quạt Ba Tiêu
61
Chương 61: Ngưu Ma vương giả hình Bát Giái Tôn Ngộ Không mất quạt Ba Tiêu
62
Chương 62: Tam Tạng có lòng quét tháp Ngộ Không gặp dịp bắt yêu
63
Chương 63: Hai thầy đánh quái vỡ long cung Các thành trừ yêu thâu bửu bối
64
Chương 64: Núi Kinh Cát , Ngộ Không ra sức Am Mộ Tiên , Tam Tạng ngâm thơ
65
Chương 65: Loài yêu riêng giả Lôi Âm nhỏ Các sải đồng vương ách nạn lo
66
Chương 66: Chư thần lâm hoạn nạn Di Lạc trói yêu tinh
67
Chương 67: Trổ tài, Ngộ Không trừ rắn độc Ra công, Bát Giới ủi đồ Dơ
68
Chương 68: Châu Tử vương treo bảng cầu thầy Tôn Hành Giả trỗ tài làm thuốc
69
Chương 69: Tôn Hành Giã ban đêm hiệp thuốc Châu Tử vương trong tiệc luận yêu
70
Chương 70: Yêu ma hóa phép gió cát vang Ngộ Không ăn cắp lục lạc lửa
71
Chương 71: Hành Giả mượn danh trừ yêu quái Quan Âm xuống động bắt yêu vương
72
Chương 72: Ðộng Bảng Tư, Thất Tinh bắt sãi Suối Trạt Cấu, Bát Giới khuấy yêu
73
Chương 73: Bảy yêu quái báo cừu độc hiểm .Ba thầy trò bị thuốc mê mang
74
Chương 74: Trường Canh giả dạng đem tin quỷ Hành Giả trổ tài hóa phép linh
75
Chương 75: Ngộ Không khoan bửu bình Chúa động nhốt Ðại Thánh
76
Chương 76: Tề Thiên khuấy ruột gan Bát Giới bị yêu quái
77
Chương 77: Chúa yêu bắt Tam Tạng Hành Giả viện Như Lai
78
Chương 78: Sai Ðồng làm tổ cứu đồng nhi Giảng đạo cứu vua thành Tiểu tử
79
Chương 79: Phá động đánh yêu cho Lão Thọ Ðến trào giúp chúa cứu con thơ
80
Chương 80: Gái ma giả dạng cầu đôi lứa Sải thánh cao tài biết phải chăng
81
Chương 81: Chùa Trấn Hải, Ngộ Không đánh quỷ Rừng Hắc Tòng, TamTạng bị tinh
82
Chương 82: Thử Tinh ép Ðường Tăng Hành Giả cứu Sư Phụ
83
Chương 83: Tề Thiên kiện Lý Tịnh Na Tra bắt nữ yêu
84
Chương 84: Quan Âm mách miệng cứu Ðường Tăng Hành Giả cạo đầu vua Diệt Pháp
85
Chương 85: Ngộ Không gạt Bát Giới Lão quái bắt Ðường Tăng
86
Chương 86: Bát Giới trợ oai trừ lũ quái Ngộ Không hóa phép trị loài yêu
87
Chương 87: Quân Phụng Tiên, khinh trời bị hạn Sải Ngộ Không, cứu thế cầu mưa
88
Chương 88: Ngọc Hoa cầu sải thánh Hòa Thượng dạy học trò
89
Chương 89: Huỳnh Sư tinh tập Ðinh Ba hội Tôn Ngộ Không đánh Báo Ðầu sơn
90
Chương 90: Sư tử với thiên sư về một động Ðạo đồ Cùng vương đạo rẻ hai phe
91
Chương 91: Bốn thầy ngoài tiệc, ăn uống vui say Một ả trong phòng, điểm trang chải chuốt
92
Chương 92: Ba sải cả đánh Thanh Long sơn Bốn sao giúp bắt Tê Ngưu quái
93
Chương 93: Ghé Cô viên, hỏi dọ nhằm thầy Ðến Thiên Trúc, đi chầu gặp nộm
94
Chương 94: Phủ Kim Bình, Nguơn Dạ xem đèn Cầu Kim Ðăng, Ðường Tăng bị bắt
95
Chương 95: Hành Giả biết yêu, trừ Ngọc Thố Thiên Bồng nhớ tật, níu Hằng Nga
96
Chương 96: Khấu Viên ngoại ưa đãi thầy tu Ðường Trưởng lão chẳng màn của cúng
97
Chương 97: Tam Tạng bị vụ ăn cướp Ngộ Không cãi tử hồi sinh
98
Chương 98: Ðộc Mộc kiều, Tiếp Dẫn đưa đò Lăng Văn Ðộ, Ðường Tăng bỏ xác
99
Chương 99: Mười mấy năm trời qua Cực lạc Tám ngày phép Phật tới Trường An
100
Chương 100: Tam Tạng thỉnh kinh về Ðông Ðộ Năm thánh hưởng phước tại Tây Phương