Chương 62: Chương 62

Dì Lý hiệu suất cao, hôm đó liền mua xong quần áo Nguyễn Ngải cần mặc hàng ngày cùng một ít đồ vệ sinh cá nhân, bữa trưa còn đặc biệt dựa theo khẩu vị của cô làm thịt chiên cùng một nồi canh ngọt.Hoắc Chính Tung biết Nguyễn Ngải muốn lưu lại, tâm tình vô cùng thoải mái, ông luôn luôn khẩu vị không tốt, thế nhưng lại vui vẻ ăn hai chén cơm.Sau khi ăn cơm xong, Hoắc Chính Tung đến nhà giáo sư Hàn nối tiếp, Hoắc Ngôn Trăn thì ra ngoài bận rộn chuyện bên ngoài.Trước khi đi, anh lo lắng Nguyễn Ngải ở nhà một mình nhàm chán, chỉ cho cô một chút ngăn kéo dưới tủ TV."Nếu như tôi nhớ không lầm, bên trong có đĩa DVD mà ông nội tôi thường thích xem, hẳn là một số tiết mục, em cảm thấy nhàm chán có thể để dì Lý cho em xem."Nguyễn Ngải gật đầu.Hoắc Ngôn Trăn nhìn bộ dạng nhu thuận của cô, theo bản năng muốn đưa tay sờ sờ đầu cô, lại không biết bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nửa đường xấu hổ quay lại đụng vào mũi mình.Anh cẩn thận nghĩ tới, trong cuộc sống anh có thể đối với Tiểu Ngải chiếu cố không có chuyện gì to lớn, nhưng tiếp xúc thân thể không thể giống như trước kia.Dù sao nam nữ khác biệt, quá mức thân mật khiến người ta hoài nghi không nói, chính anh còn có thể nhịn không được chột dạ, phảng phất mình là một lão nam nhân ỷ vào đối phương mơ hồ vô tri chiếm hết tiện nghi.Nguyễn Ngải chú ý tới động tác anh không tự nhiên, bình tĩnh nhìn anh không nói lời nào.Hoắc Ngôn Trăn không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng: "Vậy tôi đi trước, đại khái sau bữa cơm tối mới có thể trở về.”Nguyễn Ngải gật đầu.Hoắc Ngôn Trăn rời đi, lái xe đi tới dưới tường thành phía bắc căn cứ.Khu vực phía bắc thành phố này thuộc về liên kết yếu kém của toàn bộ căn cứ, gần đây bác Hoắc Ngôn Trăn, Hoắc Nghi Minh đặc biệt phân bổ một nhóm vật liệu xây dựng, để cho những người quản lý phòng thủ thành này tiến hành gia cố và tăng cao tường.Công trình bắt đầu từ mấy ngày trước, mỗi ngày Hoắc Ngôn Trăn đều phải đến kiểm tra một phen để tránh không xuyên ra sai lầm.Ngay lúc mọi người bận rộn, cách tường cách đó không xa bỗng nhiên đi tới mấy thân ảnh lung lay.Trần Hạ lập tức nói: "Không tốt, có tang thi, toàn bộ đề phòng!"Giây tiếp theo, mỗi người bắn tỉa.

Đánh.

Súng.

Tay và dị năng giả đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần ra lệnh một tiếng sẽ làm cho mấy con tang thi kia nở hoa.Mắt thấy tang thi gầm nhẹ chậm rãi tới gần bên này, Hoắc Ngôn Trăn trên đài quan sát bỗng nhiên nghĩ đến câu nói sáng nay Nguyễn Ngải nói với cậu: "Chúng nó không nguy hiểm, đều đối xử tốt với tôi.”Trong lòng Hoắc Ngôn Trăn bỗng nhiên sụp đổ."Hủy bỏ đề phòng, không cần đánh chết, trực tiếp đuổi đi là được."Ánh mắt Trần Hạ trống rỗng: "Hả?”Hoắc Ngôn Trăn liếc hắn một cái: "Ta nói đừng giết, đuổi đi.

”“......!À.” Trần Hạ suy nghĩ một chút: "Nhưng những thứ này đều là tang thi đói đến phát điên, sao lại đuổi đi?”“Trong đội không phải có phong hệ dị năng sao, thổi chúng ra ngoài một cây số rồi buông xuống không phải là được sao?”“......!Được rồi, được rồi, sếp khôn ngoan.”Hoắc Ngôn Trăn nhìn mấy con tang thi lảo đảo, trong lòng có chút không có tư vị.Chúng đầy thịt thối, khuôn mặt xấu xí, nhưng lại được Nguyễn Ngải chấp nhận là "đồng loại".Trước kia vô tri thì thôi, hiện giờ sau khi hiểu rõ sự thật, Hoắc Ngôn Trăn liền không khỏi lo lắng, nếu Nguyễn Ngải lại biết anh thương tổn đám tang thi này, có thể chán ghét, thậm chí là hận anh hay không.Nghĩ tới đây, hoắc Ngôn Trăn trong lòng không hiểu sao thắt chặt: "Sau này lại có loại tình huống này phát sinh, không nên công kích, tận khả năng đấm bay đi.”Mọi người không dám cãi lời, đầu đầy nước mắt đáp ứng.Hoắc Ngôn Trăn bận rộn cả buổi chiều, lúc trở về đã gần đêm, lúc vào cửa, Nguyễn Ngải đang mặc quần áo ở nhà ngồi trên sô pha xem TV, trong tay cầm một gói bánh quy mở ra.Hoắc Ngôn Trăn vừa đổi giày vừa nói: "Tiểu Ngải, đang nhìn cái gì vậy?”Nguyễn Ngải Chính nhìn ra được thần, không yên lòng đáp một câu: "Không có gì.”Hoắc Ngôn Trăn giương mắt nhìn tên vở kịch: "Tình yêu nông thôn""..."Cảm giác bất hòa nồng đậm này, Hoắc Ngôn Trăn không được."Em, lấy cái này từ đâu vậy?"Nguyễn Ngải nhìn chằm chằm màn hình, phân tâm chỉ vào tủ TV.Hoắc Ngôn Trăn đi đến bên cạnh sô pha ngồi xuống, bất đắc dĩ đỡ trán: "Không nghĩ tới lão đầu thưởng thức trời đất như vậy a.”Hoắc Chính Tung tốt xấu gì cũng là nhân vật hàng đầu lừng lẫy trong giới y học hiện nay, trí thức cao cấp, chẳng lẽ bình thường chính là xem loại vở opera xà phòng này đánh mất thời gian?Hoắc Ngôn Trăn cân nhắc Thẩm Lê Xuyên mấy ngày nay một mình nhìn chằm chằm vào một loại virut trong phòng thí nghiệm khẳng định mệt mỏi, đã đến lúc để cho lão đầu nhanh chóng trở về phòng thí nghiệm giúp đỡ, không thể để cho ông cứ hư độ quang âm* như vậy nữa.*Nhàn hạ thoải mái, làm việc không đâu.Nguyễn Ngải nhìn chằm chằm vào màn hình TV.Bộ phim cô xem chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhưng cô cảm thấy bộ phim này khắc họa rất tốt cuộc đấu tranh lục đục và tranh đoạt danh lợi giữa nhân loại, có thể lấy về cho tang thi xem, không chỉ giải sầu mà còn rất có ý nghĩa cảnh cáo.Nguyễn Ngải vừa nhìn, vừa nhét cho mình một miếng bánh quy, sau đó thuận tay đưa cho Hoắc Ngôn Trăn bên cạnh một miếng.Lúc bánh quy đưa đến bên miệng, Hoắc Ngôn Trăn vốn có thể trực tiếp cắn tay cô xuống, lại không biết tại sao bỗng nhiên dừng lại.Anh không ngại phiền phức đưa tay đón lấy, thân thể ngửa ra sau đưa bánh quy vào miệng.

Bởi vì động tác này quá cố ý, ngay cả Nguyễn Ngải xem kịch cũng phân ra tâm tư liếc anh một cái.Nhưng không bao lâu sau, Nguyễn Ngải lần lượt bị tình tiết trên màn ảnh hấp dẫn.Hoắc Ngôn Trăn buồn chán tựa vào sofa cùng cô xem, trên đùi đặt một giỏ quýt, anh đang từng chút một lột vỏ, sau đó đem múi quýt bỏ vào một cái đĩa nhỏ khác.Tuy rằng anh đối với vở kịch này cũng không có hứng thú, nhưng thời gian Nguyễn Ngải ở lại nơi này không nhiều lắm, lúc rảnh rỗi anh sẽ tận lực ở bên cạnh cô, tranh thủ trước khi cô rời đi xem thêm vài lần.Nhưng mà vừa nhìn, Hoắc Ngôn Trăn liền không rời mắt được.Phòng khách tối tăm, chỉ bật một chiếc đèn bàn nhỏ bên cạnh sô pha, ánh sáng mông lung chiếu xuống mặt cô một bóng tối nhỏ, phác họa đường nét hoàn mỹ của gương mặt nghiêng nghiêng của cô.Chậm rãi, động tác bóc quýt trong tay Hoắc Ngôn Trăn ngừng lại.Nguyễn Ngải ngồi lâu liền cảm thấy chân có chút tê, sau khi điều chỉnh tư thế ngồi một chút, lại cọ cọ bên cạnh Hoắc Ngôn Trăn, muốn dựa vào bả vai của anh có thể thoải mái một chút —— trước kia khi bọn họ ở cùng một chỗ thường xuyên như vậy.Hoắc Ngôn Trăn nhận ra ý đồ của cô, chuông báo động trong đầu rung lên, vội vàng ôm giỏ quýt đứng lên, nhanh chóng tránh cô tới gần.

Nguyễn Ngải không dựa vào bờ vai rộng lớn như dự đoán, không kịp đề phòng nghiêng người, buồn bực ngã vào đệm sô pha.Nguyễn Ngải bị ngã, Hoắc Ngôn Trăn cũng ngây ngẩn cả người.Tiếng tv vẫn đang phát sóng, nhưng không khí bên sofa đã ngưng trệ, Nguyễn Ngải giống như dừng lại, duy trì tư thế vùi mặt vào ghế đã lâu không nhúc nhích.Hoắc Ngôn Trăn hoảng hốt: "Tiểu Ngải?”Đối phương vẫn bất động.Hoắc Ngôn Trăn thật cẩn thận vỗ vai cô một cái: "Em không sao chứ, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý——"Nguyễn Ngải bỗng nhiên ngồi thẳng đứng dậy, mấy sợi tóc rối bời treo trước trán, sắc mặt cô thản nhiên nói: "Tôi không sao.”Hoắc Ngôn Trăn: ...!Hoàn toàn không giống như không có gì xưa.Mặc dù cô vẫn như cũ bộ dáng lãnh đạm kia, nhưng Hoắc Ngôn Trăn vẫn dựa vào não bổ từ trên mặt cô nhìn thấy hai chữ cực lớn: Tránh đi.Hoắc Ngôn Trăn trong lòng nhảy vọt.Anh hoàn toàn không biết nên dỗ dành một cô gái đang tức giận như thế nào.Qua thật lâu sau, Hoắc Ngôn Trăn đem một đĩa quýt đã lột xong dịch về phía cô: "Em tiếp tục xem tv đi, cái này vừa cầm vừa xem vừa ăn, tôi trước không quấy rầy em.”Nói xong anh thăm dò lui về phía sau vài bước, phát hiện biểu tình trên mặt Nguyễn Ngải không có gì thay đổi, mới mang theo một trái tim bất an xoay người đi lên lầu.Sau khi Hoắc Ngôn Trăn rời đi, Nguyễn Ngải cầm lấy đĩa quýt kia, mặt không chút thay đổi nhét vào miệng, từng ngụm từng ngụm "lộp bộp", cắn một tiếng so với một tiếng bãn nãy còn to hơn.Hoắc Ngôn Trăn trở lại phòng bắt đầu xử lý chuyện ban ngày chưa làm xong, nhưng mà văn kiện trên bàn còn chưa lật tới hai trang, anh đã bắt đầu thất thần.Anh chọc cô tức giận xong liền cứ như vậy rời đi, có thể làm cho cô tức giận hơn hay không? Vạn nhất tức giận quá mức không tha thứ cho anh, trực tiếp trở lại trong đàn tang thi thì làm sao bây giờ.Cẩn thận suy ngẫm một chút, biểu hiện của anh quả thật quá mức, rõ ràng những chuyện vặt trong căn cứ mặc kệ có khó giải quyết thế nào anh cũng có thể xử lý gọn gàng ngăn nắp, hết lần này tới lần khác trong chuyện làm thế nào cùng cô duy trì khoảng cách thích hợp, biểu hiện vụng về mà ngốc nghếch.Hoắc Ngôn Trăn vẻ mặt phiền não tựa vào lưng ghế, nhìn chằm chằm đồng hồ trên tường bắt đầu thất thần.Chờ đồng hồ đồng hồ đồng hồ chậm rãi chỉ về phía số mười, anh rốt cục nhịn không được đứng dậy đi xuống lầu.Tiếng ti vi vẫn đang phát, nhưng Nguyễn Ngải trên ghế sofa không biết từ lúc nào đã ngủ thiếp đi.Hoắc Ngôn Trăn rón rén xuống lầu tắt TV, đi đến bên cạnh Nguyễn Ngải ngồi xuống.Cô nghiêng người nằm, dưới đầu gối lên một cái gối dựa mềm mại, mái tóc vụn bên tai phất phất trên gương mặt trắng nõn của cô, ánh sáng mông lung của đèn bàn nhỏ ở một bên đã phủ lên cho cô một tầng tiên khí.Không biết có phải do trong phòng nóng hay không, cô cởi nút áo đầu tiên, cổ áo hơi mở, lộ ra một đoạn cổ trắng như ngọc cùng xương quai xanh như ẩn như hiện.Ánh mắt Hoắc Ngôn Trăn chạm vào phiến tuyết trắng kia, giống như bị nóng nhanh chóng rời mắt đi.Vài giây sau, anh bất đắc dĩ thở dài, kéo một tấm chăn bên cạnh ra đắp cho cô, che kín da thịt lộ ra dưới cằm.Anh còn tưởng rằng tiểu cô nương lớn tuổi sẽ thông suốt, lại không nghĩ tới vẫn là một chút cũng không chú ý, đối với nam nhân độc thân như anh một chút phòng bị cũng không có.Hoắc Ngôn Trăn phiền não túm tóc mình một chút.Hiện tại anh có chút không rõ, rốt cuộc là Nguyễn Ngải quá thản nhiên, hay là mình quá mức để ý cảm giác khoảng cách.Ngay khi anh một mình rối rắm, Nguyễn Ngải đang ngủ say bỗng nhiên xoay người, nâng một chân đặt lên đầu gối Hoắc Ngôn Trăn.Hoắc Ngôn Trăn không dám động đậy, anh sợ mình sẽ không cẩn thận đánh thức cô.Nguyễn Ngải bình thường một người yên tĩnh như vậy, ngủ dậy lại ầm ĩ lợi hại, không quá nửa giờ, Hoắc Ngôn Trăn đã ở lần thứ ba cô thiếu chút nữa lăn xuống sô pha, đúng lúc vươn cánh tay dài ôm lấy nó.Bóng đêm đã tối, Hoắc Ngôn Trăn một không làm hai không nghỉ, một tay luồn vào sau cổ cô, một tay đỡ lấy đầu gối của cô, ôm người lên.Trọng lượng của khuỷu tay nhẹ hơn tưởng tượng rất nhiều, Hoắc Ngôn Trăn vừa ôm cô lên lầu, vừa nghĩ Nguyễn Ngải vẫn quá gầy, mấy ngày nay nhất định phải nấu cho cô thêm chút đồ ăn ngon mới được.Mất một hồi, sau khi mở cửa phòng cô ra, Hoắc Ngôn Trăn cẩn thận đặt cô lên giường, sợ biên độ động tác quá lớn sẽ đánh thức cô.Nhưng mà ngay khi anh sắp đứng dậy, chỗ cằm bỗng nhiên truyền đến một mảnh xúc cảm mềm mại.Thiếu nữ mang theo hô hấp thơm ngát nhào vào gò má anh, đồng thời ấm áp đồng thời mang theo một trận ngứa ngáy, một đường gãi vào trong lòng anh.Ánh mắt Hoắc Ngôn Trăn tan rã trong chớp mắt, cả người hóa đá.Nơi anh gặp dường như là...Hoắc Ngôn Trăn cứng ngắc nâng người lên, nhìn đôi môi yên tĩnh của Nguyễn Ngải lâm vào trầm tư.Aua một lúc lâu anh mới giật mình, động tác máy móc đắp chăn cho Nguyễn Ngải, sau khi kiểm tra cửa sổ có đóng kín hay không, thất thần rời khỏi phòng.Ngoài cửa, Hoắc Ngôn Trăn dựa vào tường mà đứng, thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt ảo não vùi hai mắt vào lòng bàn tay.May mắn Nguyễn Ngải ngủ thiếp đi, bằng không để cho cô biết mình làm chuyện khốn kiếp như vậy, không cần người khác ra tay, Hoắc Ngôn Trăn cũng xấu hổ muốn nhảy trong đống zombie để chuộc tội.Cho nên rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, khiến bầu không khí giữa hắn và Nguyễn Ngải trở nên khác nhau như vậy?.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: Chương 8
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: Chương 15
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: Chương 17
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: Chương 19
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: Chương 21
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: Chương 23
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chương 97
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
106 Chương 106: Chương 106
107 Chương 107: Chương 107
108 Chương 108: Chương 108
109 Chương 109: Chương 109
110 Chương 110: Chương 110
111 Chương 111: Chương 111
112 Chương 112: Chương 112
113 Chương 113: Chương 113
114 Chương 114: Chương 114
115 Chương 115: Chương 115
116 Chương 116: Chương 116
Chapter

Updated 116 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: Chương 8
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: Chương 15
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: Chương 17
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: Chương 19
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: Chương 21
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: Chương 23
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chương 97
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105
106
Chương 106: Chương 106
107
Chương 107: Chương 107
108
Chương 108: Chương 108
109
Chương 109: Chương 109
110
Chương 110: Chương 110
111
Chương 111: Chương 111
112
Chương 112: Chương 112
113
Chương 113: Chương 113
114
Chương 114: Chương 114
115
Chương 115: Chương 115
116
Chương 116: Chương 116