Chương 99: Người đẹp nhất

Bản thân Diêu Tam Tam cũng ngượng ngùng – ngày sau ngày cưới, cô lại có thể thật sự ngủ một ngày, thật ra thì cũng không thể coi như cả ngày, cũng chỉ ngủ thẳng đến buổi chiều mà thôi.

Theo như tập tục địa phương, kết hôn ngày thứ hai, vợ chồng mới cưới sẽ không đảm nhiệm hay tham dự hoạt động gì, nhiệm vụ chính là ăn được ngủ được nghỉ ngơi tốt, suy cho cùng là một bố trí săn sóc trong tục lệ kết hôn.

Diêu Tam Tam thi hành cái “Ngủ được” phải hết sức đến nơi đến chốn, về phần “Ăn được”, thật lòng xin lỗi, hình như cô không nhớ rõ ăn xong rồi.

Thật ra thì Diêu Tam Tam đã tỉnh một lần trước đó rồi, mệt mỏi, chính là không muốn động. Thời gian này thật sự mệt muốn chết  rồi, trước hôn lễ lại liên tiếp thức đêm, thiếu ngủ nghiêm trọng, nên xác định miễn cưỡng ngủ nướng, mơ hồ nhớ Bào Kim Đông người kia còn vỗ vỗ cho cô ngủ, giống như dụ dỗ con nít. Ỷ lại thì ỷ lại, ước chừng lại mơ mơ màng màng ngủ tiếp.

Tỉnh lại lần nữa, mở mắt ra, trong nhà hết sức tối tăm, cô mất tinh thần hồi lâu, suy nghĩ một chút, đây là sáng sớm, hay là hoàng hôn? Hơn nữa trên giường chỉ có một mình cô, trong nhà không có chút động tĩnh nào, người kia đâu?

Bò dậy, cô sờ soạng bốn phía, tìm thấy điện thoại của mình ở trên đầu giường, mở máy, mới hơn hai giờ chiều? Ngoài trời đầy mây sao? Nếu không sao ngoài trời tối vậy? Không cần phải nghĩ, gọi cho Bào Kim Đông.

Chỗ nào đó reng reng mấy tiếng, cắt đứt không nhận, mấy phút sau, Bào Kim  Đông đẩy cửa đi vào, một mảng ánh sáng ngời lập tức vui sướng đi theo sau anh bổ nhào vào.

Diêu Tam Tam nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa, chớp mắt mấy cái, cuối cùng phản ứng kịp. Người này kéo rèm cửa sổ cực kỳ chặt chẽ, cửa sổ khép chặt, bởi vì tạo ra “Ban đêm” cho cô yên tâm ngủ nướng.

“Đã tỉnh rồi hả?”

“... Tỉnh.” Thật túng quẫn mà.

“Em thật đúng là có thể ngủ.” Bào Kim Đông kéo một tầng rèm cửa sổ thật dày ra, lưu lại một tầng rèm cửa màu trắng viền hoa, gọi cô, “Đứng lên đi, cũng nên đói bụng.”

“Anh đi làm gì thế?”

“Đi bên nhà cũ bên kia, ngày hôm qua làm tiệc mừng, trong nhà lộn xộn lung tung, cùng nhau dọn dẹp một chút.”

Nhà cũ chỉ bên nhà họ Diêu, bây giờ di ien n#dang# yuklle e#q quiq on hai người kết hôn dọn vào nhà mới, nên phân chia ra như vậy.

“Có người nào hỏi em không?” Diêu Tam Tam hỏi hết sức chột dạ.

“Không có. Thật.”

Bào Kim Đông đương nhiên biết cô lo lắng điều gì, cười đến nghẹn, đi tới định kéo cô. Diêu Tam Tam vốn kéo cao chăn, nửa tựa đầu vào giường, bị anh lôi kéo, tiện thể ngồi dậy, sau đó... Lại vội vàng tuột xuống, như cá trốn vào trong chăn, trần truồng chứ sao.

Cô tội nghiệp mà nhìn anh: “Cầm quần áo cho em.”

Bào Kim Đông cười mập mờ, ánh mắt sáng quắc, nhìn dáng vẻ lười biếng mơ hồ của cô, lại không nhẫn tâm làm chuyện xấu, đi ra ngăn kéo tìm quần áo cho cô. Đồ lót thoải mái, áo len mỏng, áo khoác âu phục nhỏ màu đỏ. Đây là quần áo mới hồi môn trong ngăn kéo của cô, còn có vài món đồ nữa, đều là màu đỏ chót – không cần hoài nghi, làm cô dâu mới, một tháng này, cô đều chỉ ăn mặc quần áo đỏ tươi chói mắt như vậy.

Diêu Tam Tam thật sự không thích màu đỏ! Cô luôn thích màu sắc nhẹ nhàng khoan khoái.

Bào Kim Đông hiển nhiên cũng không hiểu được cái gì gọi là “Phi lễ chớ nhìn”, đứng ở đằng kia nhìn cô. Nhưng do tính tình, Diêu Tam Tam không cách nào thản nhiên trần trụi mặc quần áo giống như anh, dưới ánh nhìn hơi soi mói cười cười của anh, Diêu Tam Tam núp ở trong chăn mặc đồ lót vào, áo len mỏng, lại mặc áo khoác, chân trần, rốt cuộc đứng lên từ trên giường.

“Bọn họ đều ở đây?”

“Đều ở đây. Anh rể cả, anh rể hai đang dọn dẹp sân, chị cả chị hai đều ở đây ôm đứa nhỏ tán gẫu nói chuyện, cha mẹ đang xử lý đồ ăn thừa trong tiệc mừng ngày hôm qua, đưa cho hàng xóm người thân chung quanh.” Bào Kim Đông tốt bụng, báo cáo tường tận từng thứ, nụ cười trên mặt vẫn như cũ, miệng kia rõ ràng toét ra theo chiều rộng.

Nói xong lại bổ thêm một câu: “Thật sự không có ai có ý tứ hỏi đến em, thật ra thì anh cũng không dậy quá sớm.”

Đều ở đây à? Có thể tưởng tượng, nếu như bây giờ cô đi nhà cũ, sẽ phải đối mặt tới tận mấy cặp ánh mắt chú ý, các ánh mắt chế nhạo đủ loại, nếu không chừng còn bị chị cả chị hai trêu ghẹo mấy câu. Bọn họ ở nhà mới không đốt lửa, cách gần như vậy, ăn cơm đương nhiên đi nhà cũ ăn.

Diêu Tam Tam quyết định thật nhanh, định không mang giày nữa, lại ngã ngồi ở trên giường, lười biếng nói một câu: “Thôi đi, em ngủ quên, ngược lại không đói lắm, dứt khoát không đi về.”

Cũng may bên phòng cưới có đủ loại điểm tâm, Bào Kim Đông đi cầm cho cô ly sữa đậu, cầm vài món điểm tâm cô thích ăn, sau đó mới rời đi. Buổi tối lúc quay lại nhớ cầm cho cô một chén canh củ cải thịt viên nóng hổi, hai hộp bánh rau hẹ.

Cuộc sống sau khi cưới của Diêu Tam Tam, bắt đầu trong một ngày lười biếng thanh thản ở đây.

Sau khi cưới ngày thứ ba, theo như phong tục phải lên mộ phần báo việc vui.

Đối với đón dâu bình thường, chú rể mang theo cô dâu mới lên viếng mồ mả tế bái, mà đối với Bào Kim Đông mà nói, bái tế mồ tổ nhà họ Diêu, tương đương với vào trong gia tộc nhà họ Diêu, anh chính là con trai trưởng nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh của nhà họ Diêu rồi.

Cũng không biết tục lệ cũ kỹ lưu truyền xuống bao nhiêu năm, bây giờ người trẻ tuổi chỉ coi nó thành một phong tục mà thôi, đối với Diêu Liên Phát mà nói, cũng coi như đầy đủ coi trọng, không chỉ tự mình dẫn Bào Kim Đông và Diêu Tam Tam đi, còn báo cho bên ông cụ Diêu.

Ở nơi đó, phụ nữ không có việc không lên mộ phần, bà nội Diêu vốn không quá coi trọng nhà con trai lớn, bởi vì di1enda4nle3qu21ydo0n chuyện cho Tam Văn làm con thừa tự không thành, vẫn một bụng ý kiến với việc Bào Kim Đông kén rể đến, nên đương nhiên sẽ không đi, ông cụ Diêu liền tự cầm chút vàng mã viếng mồ mả đi.

Viếng mồ mả đốt vàng mã, đốt bánh pháo, dán giấy đỏ lên trên mộ phần, Bào Kim Đông và Diêu Tam Tam cùng nhau cúng tế, đứng dậy cười cười với ông cụ Diêu, kêu một tiếng: “Ông nội.”

“A, được, được!” Ông cụ Diêu gật đầu liên tục, dù sao tuổi cũng lớn, eo bắt đầu cong, mấy năm trước còn là ông cụ khỏe mạnh, bây giờ đã là dáng vẻ tuổi già sức yếu, đi bộ cũng chậm rì rì.

So sánh ông cụ Diêu với bà nội Diêu, đại thể trên mặt làm việc còn không có trở ngại, nhìn ông cụ đứng trước mặt đôi trẻ, ba đứa cháu gái từng bị xem nhẹ coi thường nhất, xinh đẹp đứng đằng kia, quần áo tinh xảo, xinh đẹp xuất chúng, trong ngọt ngào lộ ra hạnh phúc và tự tin, khí chất đó càng tao nhã không tầm thường như vậy, phối hợp với Bào Kim Đông đứng bên cạnh con bé, cao lớn to con, khí thế hiên ngang.

Đôi mắt già nua vẩn đục của ông cụ Diêu cũng sáng thêm mấy phần.

Một nhà con lớn nhất, bây giờ thật sự khác biệt. Nhớ những năm này bà nội Diêu thiên bị bạc đãi, ngẫm lại mấy đứa cháu trai ở trong nhà khiến cho người ta nhức đầu, ông cụ Diêu thật sự không biết nên oán người nào nên hận người nào.

“Ông nội, lên mộ phần xong rồi, theo quy củ cháu nên đi các nhà gặp người lớn, ông nội nói, cháu nên đi mấy nhà?” Diêu Tam Tam mỉm cười hỏi.

Kết hôn ba ngày đến thăm các bậc cha chú, không phải đi uổng công, cha chú các nhà đều phải chuẩn bị một phần bao tiền lì xì, bà nội Diêu và chú hai, chú ba bên kia, kết hôn đều không, cái này kêu bọn họ có phải đến nhà không? Buồn cười!

“Bà nội cháu... Hai ngày nay chuyện vặt nhiều, chú thím các cháu... Cũng không cần đi đâu, người trong nhà, không cần khách khí nhiều.”

Nhà con lớn nhất sống tốt lắm, thật ra thì ông cụ Diêu rất muốn ba con trai hòa thuận, lấy ảnh hưởng và địa vị của nhà con lớn nhất ở trong thôn hiện nay, bao nhiêu cũng có thể mang theo một hai đứa con trai nhà khác, trước mặt người ngoài cũng dễ nhìn. Nhưng ông cụ Diêu nhớ tới mình làm một vài ba chuyện mù quáng vớ vẩn, thật sự không có mặt mũi mở miệng, lại nói nếu hai đứa nhỏ này đi, bà nội Diêu, con dâu hai con dâu ba bọn họ rất có thể khó gần không cởi mở, chữ tiền phủ đầu, bao lì xì cũng không chuẩn bị, không phải bết bát hơn?

Phụ nữ chỉ biết suy nghĩ nông cạn!

Trong lòng ông cụ Diêu không khỏi oán hận mắng một câu, móc bao lì xì từ trong túi tiền ra, đi tới nhét vào trong tay Bào Kim Đông, vừa nhét vừa nói: “Cầm đi, hai cháu kết hôn thành gia, ông nội nên cho, mua cho cháu ít đồ.”

Bào Kim Đông làm sao có thể lấy? Anh tự tay chặn tay ông cụ Diêu, thoải mái rút bao tiền lì xì ra, nhét trở về trong túi ông cụ Diêu, cười cười nói: “Ông nội, chúng cháu không cần, trong nhà không thiếu cái gì. Cháu là người dưới, phải làm ra tiền hiếu kính ông nội mới đúng.”

Kết hôn ngày thứ tư, theo lý là ngày lại mặt, Bào Kim Đông đương nhiên mang theo Diêu Tam Tam, đi một vòng các nhà cha chú họ Bào, thăm mấy ông cụ nhà họ Bào.

Đi nhà ông nội Bào Kim Đông trước, thái độ của ông cụ rất thú vị, bởi vì cháu trai sắp tới, nên sớm một chút bày một bàn vài đồ ăn vặt, chuẩn bị điểm tâm nước trà, phải nói cũng rất xem trọng, nhưng lại vẫn có vài phần cảm giác không được tự nhiên, hình như cố ý lên mặt.

Đoán chừng còn đang để ý tới chuyện đứa cháu trai xuất sắc nhất kén rể thôi. Diêu Tam Tam đương nhiên cũng không để ý, người bị cô lừa tới, cũng không cần ông cụ có ý kiến gì không? Đối phó với người già ý mà, cô chỉ cần miệng ngọt gọi người ta.

“Ông nội, ông muốn ăn cái gì? Cháu bóc hột đào cho ông nhé?”

Răng lợi ông cụ vẫn còn tốt lắm, thật sự chờ Diêu Tam Tam lột hột đào, nhận lấy ăn, Diêu Tam Tam lại vội vàng bưng một ly trà nóng tới.

“Ông nội, ngài uống một ngụm trà.”

Bào Kim Đông cười nhìn, cũng không giúp một tay, ông cụ Bào nhấp một ngụm trà, nhìn Diêu Tam Tam, lại còn nói một câu: “Kim Đông đến nhà các cháu, con bé này, nhìn rất hiểu chuyện, chỉ có điều hơi ngang ngược chút, về sau cháu không thể bắt nạt nó.”

Con rể kén rể, kiếm sống ở gia đình die nd da nl e q uu ydo n nhà gái, khí khái đàn ông thường không đủ, thường chịu tức giận. Ông cụ Bào đương nhiên lo lắng cái này!

Diêu Tam Tam nheo mắt nhìn Bào Kim Đông, len lén cười, cháu nội ông nào có điểm nào lớn lên giống bánh bao? Ai bắt nạt ai chứ!

Bào Kim Đông hết sức quan tâm ông cụ Bào, Diêu Tam Tam nghĩ, chỉ cần ông cụ bớt căng thẳng với cô, về sau cô sẽ giống như Bào Kim Đông hiếu kính ông cụ.

Trăng mật còn chưa kết thúc, đầu tháng tư, khu ươm giống bắt đầu làm việc.

Căn cứ kinh nghiệm năm ngoái, năm nay Diêu Tam Tam lại làm kích thước lớn ra, kế hoạch ươm giống năm nay còn nhiều gấp đôi năm ngoái, cộng thêm năm nay còn có cá kim châm, cũng tính toán phải ấp ra được một lượng lớn cá giống có thể nuôi dưỡng.

Năm ngoái Diêu Tiểu Cải ấp ra một ít cá kim châm giống, đặc biệt dùng ao cá nuôi, bây giờ có thể cung cấp ra một nhóm cá cha mẹ, chỉ có điều mới nuôi một năm, vì bảo đảm chất lượng cá cha mẹ ươm giống, Diêu Tam Tam đã sớm bắt đầu thu mua cá kim châm ở xung quanh.

Cô thu mua cá kim châm, không giống như người khác thu mua cá theo cân, mà thu mua theo con, dĩ nhiên, chỉ cần sống, không thể có tổn thương. Quá nhỏ không cần, bình thường, cũng dài nửa gang tay, hai đồng tiền một con. Một con cá kim châm có thể đạt tới bốn lạng, cô lại có thể ra giá cao mười đồng, thứ này chưa trưởng thành, nửa cân trở lên, vốn không thấy được.

Đến lúc này, gần sông lớn phía tây có thể tùy ý thấy được người bắt cá kim châm.

Đồng thời, Bào Kim Đông ra bút lớn bao mười mấy mẫu mặt nước ở đập chứa nước, còn ủy thác cho Lục Cạnh Ba mời một nhân viên kỹ thuật chuyên môn, muốn làm lồng đựng lưới nuôi cá kim châm, năm anh tốt nghiệp cấp hai, một lòng muốn bao thầu đập chứa nước nuôi cá, bây giờ cũng coi như thực hiện được tâm nguyện. Nhưng nhân lực trong nhà thật sự chưa đủ, công nhân có thể mướn, ai tới quản lý đây?

Thời kỳ bây giờ, cửa hàng bên tỉnh thành không bán cá chạch bùn, nhưng đầu mùa xuân chính là thời điểm canh cá diếc uống ngon, Bào Kim Đông ký hợp đồng với mấy hộ nuôi dưỡng, đơn đặt hàng tiêu thụ, cá diếc và cá lóc bên này chuyển đến tỉnh thành từng xe, tình hình buôn bán ở cửa hàng mặc dù bớt chút so với thu đông, buôn bán lại cứ theo lẽ thường. Bào Kim Đông định để Bào Kim Lai ở lại trông nom cửa hàng, còn mình tạm thời lưu lại thu xếp chuyện cá kim châm. Chỉ cần tất cả lên quỹ đạo, cá bột nuôi thả xuống, sắp xếp xong công nhân, một mình Diêu Tam Tam có thể quản lý.

Nhưng mà năm nay khu ươm giống, lại có một vấn đề tuyệt đối không thể coi thường, liên quan đến một nhân vật rất quan trọng – công chúa Lục Viên Viên lạnh nhạt còn chưa đầy ba tháng, quá nhỏ, hơn nữa tuy nhỏ nhưng dáng vẻ không nhỏ, thời gian này người khác đều bận rộn việc vui của Diêu Tam Tam, công chúa lạnh lùng được Diêu Tiểu Cải ôm cả ngày đã quen, bây giờ trừ mẹ con bé ra, người khác ôm bé thì có ý kiến, Trương Hồng Cúc và Lục Cạnh Ba còn có thể miễn cưỡng ôm một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại rất không vui, người khác càng thêm đụng cũng không cho đụng.

Điều này khiến cho Diêu Tiểu Cải làm sao làm chuyện khu ươm giống được?

Diêu Tam Tam chậm rãi đi vào sân nhà họ Diêu, từ xa đã nghe thấy tiếng oa oa của trẻ nít cao vút. Viên Viên vừa khóc náo loạn, nghe âm thanh này, hôm nay tính khí công chúa nhỏ còn phát không nhẹ, không ai dỗ dành con bé sao?

Diêu Tam Tam bước nhanh mấy bước, vào trong phòng Diêu Tiểu Cải, đưa đầu vào nhìn, không nhịn được bật cười. Chỉ thấy Diêu Tiểu Cải hai tay chống nạnh, cúi người, đang mắt lớn trừng mắt nhỏ với bé cưng trên giường, hai mẹ con đang đấu đấy!

Nhìn lại tiểu Viên Viên, nhắm hai mắt xinh đẹp, không hào phóng đạp loạn, cố gắng biểu đạt bất mãn của mình.

Lục Cạnh Ba đi làm, Trương Hồng Cúc khẳng định không có nhà rồi? Nếu không đã sớm chạy đến ủng hộ cháu gái ngoại, hung hăng mắng Diêu Tiểu Cải một trận.

Diêu Tam Tam đi nhanh qua, đẩy Diêu Tiểu Cải một cái, trách cứ chị gái: “Sao chị lại làm khổ con bé vậy? Căng lên với một đứa bé, chị được lắm đấy!” Nói xong đi tới, chu môi lại, chậc chậc đi dụ dỗ tiểu Viên Viên.

“Em đừng xía vào!” Diêu Tiểu Cải đưa tay kéo Diêu Tam Tam ra, mặt căng lên nói, “Chị cần phải bẻ gãy tính khí ngang ngạnh này của con bé. Tụi em cứ nuông chiều con bé đi, em nhìn con bé một chút xem, về sau dáng vẻ xinh xắn, tính tình lại không tốt, còn tuyệt vời như thế nào?”

Ngay cả bản thân Diêu Tiểu Cải cũng phải thừa nhận, con gái mình là một cô bé xinh đẹp hàng đầu. Lại nói con gái nhà họ Diêu đều đẹp mắt, dáng dấp Diêu Tiểu Cải hết sức xinh đẹp xuất chúng, tướng mạo Lục Cạnh Ba cũng rất tuấn tú sáng sủa, con nhóc tiểu Viên Viên này quả thật thừa hưởng tất cả ưu điểm của cha mẹ, còn xuất sắc hơn rất nhiều. Con bé mới hai ba tháng, người nào nhìn thấy ai cũng thán phục xinh đẹp, gương mặt nho nhỏ này, mặt mày này, miệng nhỏ này, đã cho thấy nền tảng xinh đẹp từ trong bào thai.

Có người đánh cuộc, nói không tới mười mấy năm, tiểu Viên Viên này nhất định sẽ là cô gái xinh đẹp nhất trong mười tám dặm thôn, còn vượt qua cả mẹ cả dì con bé.

Vậy còn cao đến đâu!

Trong đầu Diêu Tiểu Cải bắt đầu phát tán ra suy nghĩ vô hạn, đủ loại ý tưởng, quy kết ra một ý niệm: Con bé này, không quản tốt con bé là không thể!

Chapter
1 Chương 1: Sống lại
2 Chương 2: Ba chị em
3 Chương 3: Bà diêu
4 Chương 4: Dựa vào chính mình
5 Chương 5: Ô lạp ngưu
6 Chương 6: Kiếm tiền
7 Chương 7: Đánh nhị văn
8 Chương 8: Trộm dưa chuột
9 Chương 9: Tiệm ăn vặt
10 Chương 10: Chọn rể
11 Chương 11: Rắn nước
12 Chương 12: Kinh sợ mất hồn
13 Chương 13: Gặt lúa mạch
14 Chương 14: Chuyện gặp gỡ
15 Chương 15: Tên du thủ du thực
16 Chương 16: Mầm tai vạ
17 Chương 17: Liền đổ thừa thím
18 Chương 18: Đáng đời thím
19 Chương 19: Tiền trong mắt
20 Chương 20: Con đường buôn bán
21 Chương 21: Tư tưởng xấu
22 Chương 22: Buôn bán hai đầu
23 Chương 23: Ý đồ xấu
24 Chương 24: Giữ ba thôn
25 Chương 25: Đi chợ
26 Chương 26: Diêu tiểu tứ
27 Chương 27: Đứa trẻ xúi quẩy
28 Chương 28: Đầu trọc nhỏ
29 Chương 29: Ý riêng
30 Chương 30: Cùng đi
31 Chương 31: Ngồi sau xe
32 Chương 32: Đan áo len
33 Chương 33: Đặt bẫy
34 Chương 34: Canh xương dê
35 Chương 35: Không biết lãng mạn
36 Chương 36: Gặp gỡ vô tình (1)
37 Chương 36-2: Gặp gỡ vô tình (2)
38 Chương 37: Sóng gió nhỏ
39 Chương 38: Lửa lớn
40 Chương 39: Thuật che mắt
41 Chương 40: Đừng có đổ thừa em
42 Chương 41: Làm mai
43 Chương 42: Gặp gỡ đối tượng
44 Chương 43: Bánh ngọt hai bên
45 Chương 44: Gấp gáp
46 Chương 45: Ba con đường
47 Chương 46: Dân liều mạng
48 Chương 47: Phải xui xẻo
49 Chương 48: Rượu
50 Chương 49: Mệnh tuổi già cô đơn
51 Chương 50: Kế hoạch mới
52 Chương 51: Nho khô
53 Chương 52: Kiếm tiền từ cá
54 Chương 53: Xem trò vui
55 Chương 54: Tạm được
56 Chương 55: Không thể gả
57 Chương 56: Thức tỉnh
58 Chương 57: Của hiếm
59 Chương 58: Chuyện cưới xin
60 Chương 59: Cô dâu
61 Chương 60: Đừng có đoán mò
62 Chương 61: Thả cá con
63 Chương 62: Nghỉ phép thăm nhà
64 Chương 63: Ai chờ ai
65 Chương 64: Hai bàn tay trắng
66 Chương 65: Đúng là bịp bợm mà
67 Chương 66: Quyền sở hữu
68 Chương 67: Chị em lên đường
69 Chương 68: Nhà giàu mới nổi
70 Chương 69-1: Có mức độ
71 Chương 69-2: Có mức độ 2
72 Chương 70-1: Anh chờ em
73 Chương 70-2: Anh chờ em 2
74 Chương 71-1: Đại Thượng Hải
75 Chương 71-2: Đại Thượng Hải 2
76 Chương 72-1: Hối hận đến xanh ruột
77 Chương 72-2: Hối hận đến xanh ruột 2
78 Chương 73-1: Nhà họ Lục
79 Chương 73-2: Nhà họ Lục (2)
80 Chương 74-1: Trăm ngày để tang
81 Chương 74-2: Trăm ngày để tang (2)
82 Chương 75: Vàng khảm ngọc
83 Chương 75-2: Vàng khảm ngọc (2)
84 Chương 76: Việc vui tới cửa
85 Chương 76-2: Việc vui tới cửa (2)
86 Chương 77: Phò mã
87 Chương 77-2: Phò mã (2)
88 Chương 78: Nói nghĩa khí
89 Chương 78-2: Nói nghĩa khí (2)
90 Chương 79: Qua năm mới
91 Chương 79-2: Qua năm mới 2
92 Chương 80: Dự tính mới
93 Chương 80-2: Dự tính mới 2
94 Chương 81-1: Cá kim châm
95 Chương 81-2: Cá kim châm (2)
96 Chương 82-1: Choáng váng
97 Chương 82-2: Choáng váng (2)
98 Chương 83-1: Trong nhà làm chủ
99 Chương 83-2: Trong nhà làm chủ (2)
100 Chương 84: Đến đấu một mình
101 Chương 84-2: Đến đấu một mình (2)
102 Chương 85-1: Đau đến sợ (1)
103 Chương 85-2: Đau đến sợ (2)
104 Chương 86: Thịt viên
105 Chương 86-2: Thịt viên (2)
106 Chương 87: Cái ổ mới
107 Chương 88: Mưu ma chước quỷ
108 Chương 89-1: Củ cải héo
109 Chương 89-2: Củ cải héo (2)
110 Chương 90: Khởi đầu tốt đẹp
111 Chương 90-2: Khởi đầu tốt đẹp (2)
112 Chương 91: Tiểu Tráng Tráng
113 Chương 92-1: Không biết xấu hổ
114 Chương 92-2: Không biết xấu hổ 2
115 Chương 93-1: Vai vế thấp hơn
116 Chương 93-2: Vai vế thấp hơn 2
117 Chương 94-1: Nhật ký cầu hôn
118 Chương 94-2: Nhật ký cầu hôn (2)
119 Chương 95: Lục Viên Viên
120 Chương 95-2: Lục Viên Viên (2)
121 Chương 96: Có tiến bộ
122 Chương 97: Công việc dùng thể lực
123 Chương 97-2: Công việc dùng thể lực(2)
124 Chương 98-1: Lấy chồng (1)
125 Chương 98-2: Lấy chồng (2)
126 Chương 99: Người đẹp nhất
127 Chương 100: Vớt ra ngoài 1
128 Chương 100-2: Vớt ra ngoài (2)
129 Chương 101: Tội ngụy tạo chứng cứ
130 Chương 102: Thời gian bay nhanh
131 Chương 102-2: Thời gian bay nhanh (2)
132 Chương 103-1: Chưa hết giận (1)
133 Chương 103-2: Chưa hết giận (2)
134 Chương 104: Có thua thiệt
135 Chương 104-2: Có thua thiệt (2)
136 Chương 105: Phải kiêng kỵ
137 Chương 106-1: Sinh mệnh mới
138 Chương 106-2: Sinh mệnh mới 2
139 Chương 107: Kết thúc
Chapter

Updated 139 Episodes

1
Chương 1: Sống lại
2
Chương 2: Ba chị em
3
Chương 3: Bà diêu
4
Chương 4: Dựa vào chính mình
5
Chương 5: Ô lạp ngưu
6
Chương 6: Kiếm tiền
7
Chương 7: Đánh nhị văn
8
Chương 8: Trộm dưa chuột
9
Chương 9: Tiệm ăn vặt
10
Chương 10: Chọn rể
11
Chương 11: Rắn nước
12
Chương 12: Kinh sợ mất hồn
13
Chương 13: Gặt lúa mạch
14
Chương 14: Chuyện gặp gỡ
15
Chương 15: Tên du thủ du thực
16
Chương 16: Mầm tai vạ
17
Chương 17: Liền đổ thừa thím
18
Chương 18: Đáng đời thím
19
Chương 19: Tiền trong mắt
20
Chương 20: Con đường buôn bán
21
Chương 21: Tư tưởng xấu
22
Chương 22: Buôn bán hai đầu
23
Chương 23: Ý đồ xấu
24
Chương 24: Giữ ba thôn
25
Chương 25: Đi chợ
26
Chương 26: Diêu tiểu tứ
27
Chương 27: Đứa trẻ xúi quẩy
28
Chương 28: Đầu trọc nhỏ
29
Chương 29: Ý riêng
30
Chương 30: Cùng đi
31
Chương 31: Ngồi sau xe
32
Chương 32: Đan áo len
33
Chương 33: Đặt bẫy
34
Chương 34: Canh xương dê
35
Chương 35: Không biết lãng mạn
36
Chương 36: Gặp gỡ vô tình (1)
37
Chương 36-2: Gặp gỡ vô tình (2)
38
Chương 37: Sóng gió nhỏ
39
Chương 38: Lửa lớn
40
Chương 39: Thuật che mắt
41
Chương 40: Đừng có đổ thừa em
42
Chương 41: Làm mai
43
Chương 42: Gặp gỡ đối tượng
44
Chương 43: Bánh ngọt hai bên
45
Chương 44: Gấp gáp
46
Chương 45: Ba con đường
47
Chương 46: Dân liều mạng
48
Chương 47: Phải xui xẻo
49
Chương 48: Rượu
50
Chương 49: Mệnh tuổi già cô đơn
51
Chương 50: Kế hoạch mới
52
Chương 51: Nho khô
53
Chương 52: Kiếm tiền từ cá
54
Chương 53: Xem trò vui
55
Chương 54: Tạm được
56
Chương 55: Không thể gả
57
Chương 56: Thức tỉnh
58
Chương 57: Của hiếm
59
Chương 58: Chuyện cưới xin
60
Chương 59: Cô dâu
61
Chương 60: Đừng có đoán mò
62
Chương 61: Thả cá con
63
Chương 62: Nghỉ phép thăm nhà
64
Chương 63: Ai chờ ai
65
Chương 64: Hai bàn tay trắng
66
Chương 65: Đúng là bịp bợm mà
67
Chương 66: Quyền sở hữu
68
Chương 67: Chị em lên đường
69
Chương 68: Nhà giàu mới nổi
70
Chương 69-1: Có mức độ
71
Chương 69-2: Có mức độ 2
72
Chương 70-1: Anh chờ em
73
Chương 70-2: Anh chờ em 2
74
Chương 71-1: Đại Thượng Hải
75
Chương 71-2: Đại Thượng Hải 2
76
Chương 72-1: Hối hận đến xanh ruột
77
Chương 72-2: Hối hận đến xanh ruột 2
78
Chương 73-1: Nhà họ Lục
79
Chương 73-2: Nhà họ Lục (2)
80
Chương 74-1: Trăm ngày để tang
81
Chương 74-2: Trăm ngày để tang (2)
82
Chương 75: Vàng khảm ngọc
83
Chương 75-2: Vàng khảm ngọc (2)
84
Chương 76: Việc vui tới cửa
85
Chương 76-2: Việc vui tới cửa (2)
86
Chương 77: Phò mã
87
Chương 77-2: Phò mã (2)
88
Chương 78: Nói nghĩa khí
89
Chương 78-2: Nói nghĩa khí (2)
90
Chương 79: Qua năm mới
91
Chương 79-2: Qua năm mới 2
92
Chương 80: Dự tính mới
93
Chương 80-2: Dự tính mới 2
94
Chương 81-1: Cá kim châm
95
Chương 81-2: Cá kim châm (2)
96
Chương 82-1: Choáng váng
97
Chương 82-2: Choáng váng (2)
98
Chương 83-1: Trong nhà làm chủ
99
Chương 83-2: Trong nhà làm chủ (2)
100
Chương 84: Đến đấu một mình
101
Chương 84-2: Đến đấu một mình (2)
102
Chương 85-1: Đau đến sợ (1)
103
Chương 85-2: Đau đến sợ (2)
104
Chương 86: Thịt viên
105
Chương 86-2: Thịt viên (2)
106
Chương 87: Cái ổ mới
107
Chương 88: Mưu ma chước quỷ
108
Chương 89-1: Củ cải héo
109
Chương 89-2: Củ cải héo (2)
110
Chương 90: Khởi đầu tốt đẹp
111
Chương 90-2: Khởi đầu tốt đẹp (2)
112
Chương 91: Tiểu Tráng Tráng
113
Chương 92-1: Không biết xấu hổ
114
Chương 92-2: Không biết xấu hổ 2
115
Chương 93-1: Vai vế thấp hơn
116
Chương 93-2: Vai vế thấp hơn 2
117
Chương 94-1: Nhật ký cầu hôn
118
Chương 94-2: Nhật ký cầu hôn (2)
119
Chương 95: Lục Viên Viên
120
Chương 95-2: Lục Viên Viên (2)
121
Chương 96: Có tiến bộ
122
Chương 97: Công việc dùng thể lực
123
Chương 97-2: Công việc dùng thể lực(2)
124
Chương 98-1: Lấy chồng (1)
125
Chương 98-2: Lấy chồng (2)
126
Chương 99: Người đẹp nhất
127
Chương 100: Vớt ra ngoài 1
128
Chương 100-2: Vớt ra ngoài (2)
129
Chương 101: Tội ngụy tạo chứng cứ
130
Chương 102: Thời gian bay nhanh
131
Chương 102-2: Thời gian bay nhanh (2)
132
Chương 103-1: Chưa hết giận (1)
133
Chương 103-2: Chưa hết giận (2)
134
Chương 104: Có thua thiệt
135
Chương 104-2: Có thua thiệt (2)
136
Chương 105: Phải kiêng kỵ
137
Chương 106-1: Sinh mệnh mới
138
Chương 106-2: Sinh mệnh mới 2
139
Chương 107: Kết thúc