Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ

“Theo dõi lâu như vậy, chắc lão cũng biết ta có thứ gì trong tay chứ?” – Ma Tùng Quân lạnh lùng nhìn Long Nguyên Đức nói.
“Ta không hiểu, vì sao ngươi lại bảo vệ một kẻ chỉ vừa mới quen như vậy? Có thể cho ta biết lý do được không?” – Long Nguyên Đức mỉm cười hỏi.
Lão chưa bao giờ đặt Ma Tùng Quân vào mắt, thậm chí trước mắt lão, Ma Tùng Quân yếu đến mức đáng thương.

Dù cho Ma Tùng Quân rút cả kiếm ra, nhưng trong phòng có vài tên Ma Pháp Sư ẩn mình, đến nửa ngón tay họ cũng không động đậy.
Chứng tỏ, Ma Tùng Quân còn chưa thể gây ra một chút sứt mẻ gì cho Long Nguyên Đức.

Ở bên cạnh, Long Nguyên Giáp tranh thủ châm một điếu thuốc lên.

Hắn thật sự rất khâm phục Ma Tùng Quân, không quan tâm cái gì gọi là Ma Pháp Sư cao cấp hay thứ cấp.

Chỉ cần đe dọa đến hắn và đồng đội, Ma Tùng Quân sẵn sàng vung kiếm ra.
Nếu hắn gặp Ma Tùng Quân sớm hơn một chút, biết đâu cả hai người cùng nhau nổi danh cả thiên hạ này? Không, bây giờ vẫn không muộn.

Long Nguyên Giáp hắn vẫn còn sức, hắn còn trẻ hơn cả Ma Tùng Quân hẳn một tuổi cơ mà.
Nghĩ thế Long Nguyên Giáp đứng dậy đưa điếu thuốc vừa châm cho Ma Tùng Quân, rồi nói:
“Ma huynh, không cần để ý lời lão khọm này nói.

Đồng đội của huynh, chính là đồng đội của ta.

Kẻ nào động đến, dù có máu mủ ta cũng khô máu với kẻ đó.”
“Ôi chà, coi thằng cháu bất hiếu lại bênh vực người ngoài kìa.

Thật uổng công ta cho ngươi ba vò rượu, trả đây.” - Long Nguyên Đức cười híp cả mắt nói.
Cách nói chuyện của Long Nguyên Đức khiến cho Ma Tùng Quân khó chịu, lời lão nói ra, lời nào thật, lời nào giả.

Hắn chẳng biết được, tuy nhiên máy móc không biết nói dối.

Phiền Bỏ Mẹ đã phân tích lời nói vừa rồi của lão ta, đến 80% là thật.

20% còn lại là có ẩn ý gì đó.
“Đừng hung dữ như thế, ta chưa nói là không thể không tha cho hắn.

Ma huynh đệ, ta không muốn giết ngươi.

Trong tương lai ta cũng không muốn trở thành kẻ thù của ngươi, hay là đứa cháu này.

Nó xuất hiện ở đây tương đương với việc đảm bảo mạng sống cho ngươi.

Mà ngươi chính là một ẩn số ta không thể dự đoán được.

Rốt cuộc ngươi đến từ đâu?”
Long Nguyên Đức vẫn bình tĩnh nói, từng câu từng chữ khiến cho Ma Tùng Quân phải đề phòng.

Nhất là câu cuối cùng của lão ta, chẳng lẽ lão ta phát hiện được điều gì? Hắn đến từ đâu, chắc chắn lão không biết.

Nhưng nếu đã hỏi như vậy, chắc hẳn lão đã điều tra về hắn.
“Cách gì?” – Ma Tùng Quân nhìn lão ta nói.
“Thông tin, ngươi có thông tin gì đủ nặng để trao đổi mạng sống của kẻ được xem là Chu Tước kia.

Và ta sẽ đảm bảo Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả không động đến hắn, dù chỉ là một sợi lông.

Thậm chí có thể cấp cho hắn một thẻ Mạo Hiểm Giả bằng cái tên thật của hắn, thẻ Mạo Hiểm Giả hiện tại của hắn không dùng được nữa đâu.” – Long Nguyên Đức chậm rãi nói.
“Ta không có thông tin gì để trao đổi với lão, đừng làm khó ta nữa.

Ta đã đảm bảo hắn không phải là Chu Tước.

Đừng giết oan người khác, ta không nghĩ Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả là một tổ chức khát máu như vậy.”
Ma Tùng Quân hạ kiếm xuống, nếu đã muốn đàm phán, không thể nào giương kiếm về phía đối phương mãi được.

Bất quá hắn vẫn giữ kiếm ở trên tay, chỉ là cắm xuống đất để phòng hờ.
“Thật tiếc, nhưng ngươi vẫn có đấy Ma huynh đệ.

Ta muốn biết ngươi đến từ đâu, vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Với những thứ kì lạ xung quanh ngươi, từ chiếc xe không dùng ma thuật vẫn có thể di chuyển, thiết bị phát sáng như ma tinh thạch Quang hệ, rồi đến cả cái gọi là thuốc lá này ...!ừm, còn cả bia nữa.”
“Ngươi biết không, bất kì một thứ nào của ngươi đưa ra ngoài đều sẽ trở thành thứ để buôn bán.

Ta đảm bảo, cả thế giới này sẽ tranh nhau mua.

Nhưng ngươi lại đem cho? Ta không hiểu, ta rất muốn biết ngươi đến từ đâu.

Có thể thỏa mãn mong muốn tò mò này của ta không?” – Long Nguyên Đức mỉm cười nói.
Ở bên cạnh, Long Nguyên Giáp nghe thế cũng im lặng.

Chính hắn cũng rất tò mò, Ma Tùng Quân rốt cuộc là từ đâu đến? Hắn đã cho người đi điều tra các vết tích xe mà Ma Tùng Quân để lại.

Ma Tùng Quân còn từng đi qua cả ngôi làng Yên Việt bị hủy diệt, trong khi ngôi làng đó bị phong ấn lại bởi ma thuật Hắc Ám, Ma Tùng Quân chắc hẳn đã đi qua từ trước.

Đi qua Yên Việt từ hướng Nam, chứng tỏ Ma Tùng Quân xuất phát ở Dạ Lang quốc.

Long Nguyên Giáp cũng cho người điều tra ở Dạ Lang, quả thật Ma Tùng Quân từng xuất hiện ở trấn biên giới ở Dạ Lang.

Tuy nhiên chỉ duy nhất một cái trấn đó, trùng hợp thay Ma Tùng Quân còn tiếp xúc với cả thái tử của Dạ Lang.

Có vẻ như vị thái tử kia cũng tìm hiểu tin tức của Ma Tùng Quân.
Lâm vào hẻm cụt, đến cả người tự tin là có mạng lưới thông tin nhạy bén như Long Nguyên Giáp cũng phải chào thua.

Long Nguyên Đức cũng gặp trường hợp như vậy, lão tra không ra.

Nếu Ma Tùng Quân là người bình thường, chẳng ai rảnh đi điều tra hắn làm gì, quan trọng là những thứ bên cạnh hắn.
Hai đứa trẻ hắn dắt theo là dư nghiệt của làng Yên Việt.

Long Nguyên Đức biết chuyện này, nhưng lão giấu nhẹm thông tin đó với đế quốc.

Bởi cách làm của đế quốc quá mức tàn bạo, chính lão cũng không thích điều đó.
“Rất tiếc, ta không thể nói, nhưng ta cũng không thuộc bất kì thế lực nào.” – Ma Tùng Quân lắc đầu đáp.
“Ta cũng rất tiếc...” – Long Nguyên Đức thở dài.
Đến bước này, lão không thể không làm theo lời của mình.
“Quân ca, chuyện đó khó nói lắm sao?” – Long Nguyên Giáp nhìn Ma Tùng Quân nói với ánh mắt kiên định.
Ý của Long Nguyên Giáp, dù Ma Tùng Quân chọn nói hay không nói.

Long Nguyên Giáp hắn cũng sẽ theo phe Ma Tùng Quân, nhưng chuyện Long Nguyên Đức đã muốn làm, Long Nguyên Giáp không thể ngăn cản nổi.

Cùng lắm hắn chỉ có thể cứu được Ma Tùng Quân và những người không liên quan.
“Ta có một tin tức, đủ sức để lay động cả đế quốc ...!à không, lay động cả thế giới này.”
— QUẢNG CÁO —
Event
Đột nhiên Ma Tùng Quân lên tiếng, vốn Long Nguyên Đức tưởng mọi chuyện đến đây là không thể nào nói tiếp được.

Lời Ma Tùng Quân thốt lên khiến cho cả hai chú cháu Long Nguyên Đức nhíu mày.
Long Hân Nghiên bấy giờ bám chặt lấy chân của Ma Tùng Quân, con bé tò mò dửng tai lên nghe.

Thấy thế Ma Tùng Quân vỗ lên vai Long Hân Nghiên nói:
“Hân Nghiên, cháu ra ngoài được không? Chuyện này rất hệ trọng.”

“Nghiên nhi biết rồi.

Thúc thúc, nếu gia gia dám làm bậy, thúc nói cho Nghiên nhi biết.

Cả đời này Nghiên nhi sẽ không nhìn mặt gia gia.”
Nói rồi con bé lè lưỡi, làm mặt quỷ với Long Nguyên Đức rồi dắt theo Tiểu Bạch xuống lầu.

Long Nguyên Đức nhìn đứa cháu ngang bướng của mình mà cười khổ thành tiếng.

Bấy giờ lão phất tay, các Ma Pháp Sư ẩn náu trong bóng tối lần lượt rời đi trong âm thầm.
[Túc chủ, xác định không còn người nào xung quanh.

Có thể nói rồi.

Nhưng túc chủ có chắc nên nói tin tức này ra không? Nếu không tốt, sẽ gây ra hậu quả khôn lường.

Có thể sẽ có cả chiến tranh, đói khát, rất nhiều người sẽ chết.

Thế giới sẽ đại loạn trước khi điều dự báo đó xảy ra.]
Âm thanh Phiền Bỏ Mẹ vang lên trong đầu Ma Tùng Quân.

Hắn hiểu điều đó, Phiền Bỏ Mẹ đã cảnh báo với hắn từ trước về mối nguy của thông tin này.

Đây không phải là dạng thông tin có thể nói ra bên ngoài một cách tùy tiện được.
Hắn nhìn chằm chằm Long Nguyên Đức rồi nói:
“Ta muốn đảm bảo, không có bất kì ai nghe lén ngoài ba người chúng ta.

Thông tin này có thể là họa, có thể là phúc.

Càng ít người biết càng tốt.”
“Thông tin gì lại khiến ngươi trịnh trọng đến vậy? Ánh mắt đó ...!thật khiến cho lão già ta cảm thấy tò mò.

Có vẻ không phải là tin tức tốt lành gì cho lắm.

Nhưng ta không nghĩ ra được, có tin tức gì đạt đến khả năng đó? Một người như ngươi làm sao biết?”
Miệng thì nói thế, nhưng tay của Long Nguyên Đức bắt đầu tạo thủ ấn.

Một vòng tròn ma thuật màu xanh lam hiện ra dưới chân lão, sau đó theo thủ ấn của lão, nó lan ra toàn bộ khu trọ, nó tách ra làm hai, một phần chạy xuống dưới, một phần hướng lên trên.
Không gian bấy giờ lượn lờ như sóng nước, nhưng lại không có một chút cảm giác khó thở hay ẩm ướt nào cả.
“Ta dựng xong kết giới rồi, nói đi.

Trừ phi có Ma Pháp Sư cấp Bá Chủ đánh thẳng vào đây, nếu không chẳng ai có thể nghe lén được ngươi nói.

Yên tâm rồi chứ?” – Long Nguyên Đức cười nhạt nói.

Vẫn chưa thể chắc chắn được, Ma Tùng Quân nhìn sang Long Nguyên Giáp.

Nhận được cái gật đầu của Long Nguyên Giáp, hắn gập đầu đáp lại rồi ngồi xuống nhặt một ly rượu đổ lên, tự châm rượu cho mình rồi ném cho Long Nguyên Đức cái điện thoại có hình ảnh của con khủng long chiến đấu với gấu mẹ.
Ma Tùng Quân đoán rằng, Long Nguyên Đức sớm đã biết đến chuyện này.

Nhưng không thể nào biết hết được toàn bộ.

Lão nghĩ đó cũng chỉ là một con quái vật ẩn sâu dưới hồ, nó chưa đủ mạnh để lão phải bận tâm làm gì.

Dù gì thung lũng Hồ Ma thi thoảng vẫn xuất hiện vài chuyện kì lạ.

Không riêng gì thung lũng Hồ Ma, trên khắp lục địa này, không ít nơi xuất hiện những chuyện kì lạ hơn như vậy.
“Chuyện này ta đã biết, dưới hồ có một con quái vật như vậy cũng không có gì lạ.” – Long Nguyên Đức xem xong, đưa cho Long Nguyên Giáp xem.
Sau đó cả hai người đợi Ma Tùng Quân nói ra thông tin của mình.

Không để bọn họ đợi lâu, hắn nói sơ qua về những gì mình biết, dưới hồ đó có cả một hệ thống nước ngầm như tổ kiến trải dài khắp lục địa, nối liền với biển cả xa xôi.
Nói ra cả dự đoán mà Phiền Bỏ Mẹ giải thích cho hắn, đương nhiên thay vào đó, hắn nói người dự đoán là hắn để che giấu đi sự tồn tại của hệ thống.

Ma Tùng Quân cũng đưa cả hình ảnh do Phiền Bỏ Mẹ phác thảo, và ví dụ khi có quái vật tràn vào.
Hình ảnh đó chỉ là những nét vẻ đơn giản, được vẽ đè lên nhau và trình chiếu như một thước phim hoạt hình ngắn.

Cộng với lời giải thích tường tận của Ma Tùng Quân, dần dần không gian lâm vào yên tĩnh đến đáng sợ.

Đến mức cả ba người còn có thể nghe tiếng thở và nhịp tim đập của nhau.
“Xoảng!!”
Long Nguyên Đức bóp nát chén rượu trên tay, lão tức giận nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân nói: “Ngươi chắc chắn rằng lời ngươi nói là thật?”
“Chỉ là dự đoán, lão có thể cho người xuống kiểm tra cái hồ đó, xem coi có phải có đường dẫn đến một nơi khác hay không ắt sẽ rõ.

Ta tin rằng lối đi đủ lớn để con quái vật kia chui qua.

Chỉ cần xuống dưới, không thấy con quái vật kia và phát hiện ra được lối đi dưới lòng nước.

Ta nghĩ lão có thể xác định xem dự đoán của ta có đúng hay không.” – Ma Tùng Quân mặt đối mặt, không một chút sợ hãi.
“Quân ca ...!chuyện này, thông tin này nếu là thật.

Nó sẽ dẫn đến hậu quả rất khủng khiếp.” – Long Nguyên Giáp mang sắc mặt không tốt cho lắm.
“Ta không muốn nó thành sự thật.

Nếu nó thành sự thật, cả ta cũng không thể tránh khỏi.

Lịch sử con người ở thế giới này chỉ mới vài trăm năm thôi.

Con người từ đâu mà ra, đệ có biết không?” – Ma Tùng Quân nhàn nhạt nói..

Chapter
1 Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2 Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3 Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4 Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5 Chương 5: 5: Thái Tử
6 Chương 6: 6: Hai Con Vật
7 Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8 Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9 Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10 Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11 Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12 Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13 Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14 Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15 Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16 Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17 Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18 Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19 Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20 Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21 Chương 21: 21: Nghi Lễ
22 Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23 Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24 Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25 Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26 Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27 Chương 27: 27: Chôn Cất
28 Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29 Chương 29: 29: Bí Kíp
30 Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31 Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32 Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33 Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35 Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36 Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37 Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38 Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39 Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40 Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41 Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42 Chương 42: 42: Khởi Hành
43 Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44 Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45 Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46 Chương 46: 46: Sonic
47 Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48 Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49 Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50 Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51 Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52 Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53 Chương 53: 53: Lừa Đảo
54 Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55 Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56 Chương 56: 56: Thảm Rồi
57 Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58 Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59 Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60 Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61 Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62 Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63 Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64 Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65 Chương 65: 65: Gặp Cướp
66 Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67 Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68 Chương 68: 68: Khóc Lớn
69 Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70 Chương 70: 70: Điền Hải
71 Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72 Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73 Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74 Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75 Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76 Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77 Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78 Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79 Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80 Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81 Chương 81: 81: Tộc Elf
82 Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83 Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84 Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85 Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86 Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87 Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88 Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89 Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90 Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91 Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92 Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93 Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94 Chương 94: 94: Nghi Phạm
95 Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96 Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97 Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98 Chương 98: 98: Trả Ơn
99 Chương 99: 99: Đánh Đi
100 Chương 100: 100: Phát Tiền
101 Chương 101: 101: Kế Hoạch
102 Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103 Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104 Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105 Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106 Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107 Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108 Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109 Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110 Chương 111: 111: Điều Tra
111 Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112 Chương 113: 113: Bùm
113 Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114 Chương 115: 115: Súng
115 Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116 Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117 Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118 Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119 Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120 Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121 Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122 Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123 Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124 Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125 Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126 Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127 Chương 129: 129: Cái Giá
128 Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129 Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130 Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131 Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132 Chương 134: 134: Đại Cathay
133 Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134 Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135 Chương 137: 137: Tên Điên
136 Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137 Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138 Chương 140: 140: Trả Thù
139 Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140 Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141 Chương 143: 143: Tâm Sự
142 Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143 Chương 145: 145: Hái Sen
144 Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145 Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146 Chương 148: 148: Xong
147 Chương 149: 149: Rút
148 Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149 Chương 151: 151: Giật Điện
150 Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151 Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152 Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153 Chương 155: 155: Chật Vật
154 Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155 Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156 Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157 Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158 Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159 Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160 Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161 Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162 Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163 Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164 Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165 Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166 Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167 Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168 Chương 170: 170: Lời To
169 Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170 Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171 Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172 Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173 Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174 Chương 176: 176: Dark Elf
175 Chương 177: 177: Ngây Thơ
176 Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2
Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3
Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4
Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5
Chương 5: 5: Thái Tử
6
Chương 6: 6: Hai Con Vật
7
Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8
Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9
Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10
Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11
Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12
Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13
Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14
Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15
Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16
Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17
Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18
Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19
Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20
Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21
Chương 21: 21: Nghi Lễ
22
Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23
Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24
Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25
Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26
Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27
Chương 27: 27: Chôn Cất
28
Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29
Chương 29: 29: Bí Kíp
30
Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31
Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32
Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33
Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35
Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36
Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37
Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38
Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39
Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40
Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41
Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42
Chương 42: 42: Khởi Hành
43
Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44
Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45
Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46
Chương 46: 46: Sonic
47
Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48
Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49
Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50
Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51
Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52
Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53
Chương 53: 53: Lừa Đảo
54
Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55
Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56
Chương 56: 56: Thảm Rồi
57
Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58
Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59
Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60
Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61
Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62
Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63
Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64
Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65
Chương 65: 65: Gặp Cướp
66
Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67
Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68
Chương 68: 68: Khóc Lớn
69
Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70
Chương 70: 70: Điền Hải
71
Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72
Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73
Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74
Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75
Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76
Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77
Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78
Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79
Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80
Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81
Chương 81: 81: Tộc Elf
82
Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83
Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84
Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85
Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86
Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87
Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88
Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89
Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90
Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91
Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92
Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93
Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94
Chương 94: 94: Nghi Phạm
95
Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96
Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97
Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98
Chương 98: 98: Trả Ơn
99
Chương 99: 99: Đánh Đi
100
Chương 100: 100: Phát Tiền
101
Chương 101: 101: Kế Hoạch
102
Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103
Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104
Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105
Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106
Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107
Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108
Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109
Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110
Chương 111: 111: Điều Tra
111
Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112
Chương 113: 113: Bùm
113
Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114
Chương 115: 115: Súng
115
Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116
Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117
Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118
Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119
Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120
Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121
Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122
Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123
Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124
Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125
Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126
Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127
Chương 129: 129: Cái Giá
128
Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129
Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130
Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131
Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132
Chương 134: 134: Đại Cathay
133
Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134
Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135
Chương 137: 137: Tên Điên
136
Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137
Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138
Chương 140: 140: Trả Thù
139
Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140
Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141
Chương 143: 143: Tâm Sự
142
Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143
Chương 145: 145: Hái Sen
144
Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145
Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146
Chương 148: 148: Xong
147
Chương 149: 149: Rút
148
Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149
Chương 151: 151: Giật Điện
150
Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151
Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152
Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153
Chương 155: 155: Chật Vật
154
Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155
Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156
Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157
Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158
Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159
Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160
Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161
Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162
Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163
Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164
Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165
Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166
Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167
Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168
Chương 170: 170: Lời To
169
Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170
Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171
Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172
Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173
Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174
Chương 176: 176: Dark Elf
175
Chương 177: 177: Ngây Thơ
176
Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2