Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới

Đến buổi tối, Ma Tùng Quân nằm bên đống lửa xem lại cả quá trình gấu mẹ bị tấn công, hắn không khỏi rùng mình vài cái.

Giả sử lúc đó gấu mẹ chỉ cứu gấu con, mà không cứu hắn, có thể hắn đã bị móng vuốt của con khủng long kia dẫm nát.

Bởi ở vị trí hắn đứng, con khủng long đó đạp lên trên dưới chục lần là ít.
Ban đầu Ma Tùng Quân không hiểu vì sao cái hồ ở thung lũng lại có tên là Hồ Ma, ở dưới tồn tại một con khủng long như thế, phàm những kẻ thấy được nó sợ đã sớm chết mất dạng rồi.

Không phải ai cũng may mắn như hắn, được gấu mẹ cứu sống.

Cái giá phải trả cũng chính là mạng của gấu mẹ.
[Túc chủ, Phiền Bỏ Mẹ mới điều tra được cái hồ đó.

Dưới hồ không hề có sự tồn tại của con khủng long.]
“Cái gì?”
Đang ngồi trước đống lửa một mình, Ma Tùng Quân đột nhiên thốt lên.

Cũng may hắn la không to lắm, mấy đứa nhỏ không bị đánh thức.
Hắn ngó vào trong túp lều dã chiến của hai chị em Yên Nhược Đan, thấy chúng vẫn ngủ ngon lành cùng hai con gấu.

Còn ở trong túp lều bằng tuyết, chỉ có Huyết Phong ngóc đầu dậy nhìn Ma Tùng Quân, hỏi hắn có chuyện gì không.

Thấy Ma Tùng Quân lắc đầu, Huyết Phong liền quay sang ôm Lưu Béo ngủ tiếp.
[Dưới hồ có một hệ thống nước ngầm cực kì lớn.

Chúng tạo thành một sơ đồ giống như tổ kiến, nối từ đây đến vài cái hồ lớn khác trên khắp lục địa.

Điểm đến cuối cùng của mạch nước ngầm này chính là ở biển, cách đất liền cực kì xa.

Đến tận bây giờ robot vẫn chưa thể nào đi ra được đến biển, một phần mười sơ đồ mạch nước ngầm cũng chưa thể đi được.]
[Những gì mà Phiền Bỏ Mẹ đưa ra cho túc chủ xem chỉ là tính toán từ hệ thống.

Việc tìm kiếm đường dẫn ra đến biển của robot mất ít nhất nửa năm, để vẽ được hệ thống sơ đồ của mạch nước ngầm trong lòng đất, mất ít nhất một năm.]
[Đông Bắc Lâm Châu có diện tích cực kì lớn, chỉ một châu này thậm chí còn lớn hơn cả thế giới của túc chủ gấp vài lần.

Để đi hết được mạch nước ngầm xuyên suốt cả châu lục này, cần thời gian rất lâu.

Túc chủ xin hãy kiên nhẫn.]
Vấn đề không nằm ở chỗ kiên nhẫn hay là không, vấn đề nằm ở chỗ, Ma Tùng Quân bị sốc.

Hắn sốc nặng, sốc đến mức không thể nói được nên lời.

Trong đầu hắn đang bắt đầu tưởng tượng đến một viễn cảnh không thể tin được.
Giả sử con khủng long đó từ biển chạy vào, nó chạy lên cái hồ này để săn mồi.

Như Phiền Bỏ Mẹ nói, còn hàng trăm cái hồ khác giống vậy nằm rải rác trên khắp Đông Bắc Lâm Châu.

Nếu như những con khủng long đó, lợi dụng những cái hồ này tràn đến đấy liền thì sao? Há chẳng phải con người sống ở đây trở thành mồi săn cho chúng?
[Túc chủ không cần phải lo.

Đó chỉ là giả định của Phiền Bỏ Mẹ, nếu chúng muốn xâm lấn đất liền thì đã sớm xâm lấn rồi.

Lịch sử con người ở thế giới này đến vài trăm năm, thời gian lâu như thế con người vẫn tồn tại.

Nếu một ngày có chuyện đó xảy ra, có khi túc chủ đã sớm chết già rồi.]
Biết được suy nghĩ trong lòng Ma Tùng Quân, Phiền Bỏ Mẹ lập tức lên tiếng nói.

Phiền Bỏ Mẹ trên cơ bản cũng tính toán đến chuyện này, nhưng nó không nói cho Ma Tùng Quân, nó cũng không ngờ rằng Ma Tùng Quân lại có thể suy đoán ra được đến đó.
Dù là một trí tuệ nhân tạo, nhưng Phiền Bỏ Mẹ cũng có cảm xúc và suy nghĩ của riêng mình.

Chẳng là nó không có gương mặt, không có thực thể để biểu hiện ra cho Ma Tùng Quân biết.

Cảm xúc của nó rất ít, có lẽ lần thể hiện ra cảm xúc đầu tiên của nó chính là buổi trưa hôm nay, cái lúc nó hét lên để đánh thức Ma Tùng Quân.

Nếu không có lời cảnh tỉnh đầy thô bạo kia, sợ rằng Ma Tùng Quân vẫn đứng ngơ ngác nhìn con khủng long và gấu mẹ.
“Khi nào có kết quả, hãy báo ta ngay.” – Ma Tùng Quân gật đầu nói.
[Túc chủ yên tâm, vì an toàn của túc chủ.

Phiền Bỏ Mẹ sẽ không giấu bất cứ điều gì nguy hại đến túc chủ.]
“Vậy là trước giờ mày có giấu tao cái gì à?”
[Không có...]
“Tốt nhất là không có đi, hừ hừ...” – Ma Tùng Quân lèm bèm nói.
...
Vài ngày sau.

Ma Tùng Quân cùng nhóm của mình vẫn ở lại dãy núi này, bây giờ bọn họ không đi săn nữa.

Thay vào đó bắt đầu dành thời gian luyện tập, và để cho Lưu Béo nghiên cứu một loại súng mới.

Đó chính là súng RPG.
Loại súng này cực kì đơn giản, nhưng lại có thể bắn đi, sức công phá lại lớn hơn lựu đạn.

Chưa kể là hàng tự chế, nên Lưu Béo có thể làm lớn bao nhiêu tùy ý, chỉ cần giữ được sự ổn định của đầu đạn khi bay là có thể.
Nhưng để thử nghiệm được nó cũng rất nguy hiểm, giống hệt như lúc chế tạo lựu đạn vậy.

Lưu Béo phải làm các bản thử nghiệm với số chất nổ ít nhất có thể, và làm các bản bằng bìa cứng trước khi làm bằng kim loại.
Bìa cứng thì Ma Tùng Quân không thiếu, nhất là hắn có cả mấy trăm thùng bia.

Lúc trước nhậu nhẹt, Ma Tùng Quân đều giữ lại các bìa cứng trong kho đồ hệ thống.

Giờ là lúc cho Lưu Béo làm thử món hàng nóng đó.
Về phần Ma Tùng Quân, Huyết Phong và Đại Cathay thì bắt đầu đào chiến hào để cho Lưu Béo thử nghiệm súng đạn.

Vì để đảm bảo an toàn khi chế tạo, Ma Tùng Quân luôn bắt Lưu Béo mang theo giáp chiến nếu như đụng đến thuốc súng.

Các bình thuốc phục hồi luôn được sẵn sàng, chỉ cần Lưu Béo bị thương là lập tức cho uống ngay.
Nhìn lại số điểm ít ỏi của mình, Ma Tùng Quân thở dài thành tiếng.

Dạo này vì để kiếm thuốc trị thương nên hắn làm mới cửa hàng tạp hóa khá nhiều.

Tranh thủ làm xong súng phóng lựu, phải về thành để bán hủ tiếu gấp, trước kia là bán vì kế sinh nhai, giờ bán vì kiếm điểm.

Ắt cũng là tìm đường sinh nhai, chỉ theo một cách khác mà thôi.
Chừng một tuần sau, Ma Tùng Quân kéo đám nhỏ nhảy xuống chiến hào rồi hét lên:
“Bắn đi, nhắm cho chuẩn vào.”
“Bụp...!sưu~~~”
“ĐÙNGGGGGGGGG!!!!!”
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cả thung lũng run rẩy nhẹ một cái.

Trên bầu trời bốc lên một chùm khói lớn, nó mang theo cả lửa phóng vụt lên không trung rồi tan đi.
Dưới vách núi ở mép hồ xuất hiện một cái lỗ thủng lớn chừng bốn năm mét, sâu cỡ nửa mét, xung quanh bị ám cháy đen nghịt.

Nếu nhìn kỹ hơn một chút còn có thể thấy được các mảnh kim loại găm chặt vào vách núi.
“Độ ổn định thế nào?” – Ma Tùng Quân ló đầu lên hỏi.
“Không chuẩn cho lắm, đệ ngắm vào tâm, nhưng lại bị lệch xuống dưới 10cm.

Chắc do đầu đạn nặng quá, tầm bắn hiệu quả chỉ 300m.

Xa hơn thì phải bắn hướng lên cao.

Đệ thử hết cách rồi, trừ phi làm theo tiêu chuẩn.” – Lưu Béo thở dài nói.
Hắn đặt ống kim loại trên vai xuống, ống kim loại này lớn gấp đôi so với một khẩu RPG thông thường, vì thế mới có thể làm được đầu đạn to.

Bên cạnh là vô số ống kim loại và các đầu đạn lớn nhỏ khác nhau.

Cái mà Lưu Béo vừa bắn là lớn nhất, cũng có sức sát thương cao nhất, nhưng tầm bắn không xa cho lắm.
“Vậy là được rồi, công nghệ hiện đại cần nhiều lắm.

Mất một tuần để làm được thì đúng là kì tích.” – Ma Tùng Quân tiến lên vỗ vai Lưu Béo khen ngợi.
Nghe thế Lưu Béo cũng vui mừng ra mặt, hắn thật sự rất hứng thú với mấy vũ khí tầm xa này.

Tuy lại vũ khí này có sát thương cao, nhưng chúng lại vô hồn, không giống như những gì Lưu Béo mong muốn.

Hắn lại muốn tạo ra vũ khí có hồn, có điểm riêng biệt hơn là tạo ra những vũ khí thế này.
Ban đầu còn thấy thú vị, nhưng dần dần Lưu Béo cảm thấy không thỏa mãn.

Hắn là một thợ rèn chân chính, những thứ như thế này đều có giới hạn của nó.

Việc chất nhiều thuốc nổ hơn sẽ không hiệu quả.
“Bây giờ chúng ta còn yếu, tương lai sau này mạnh hơn sẽ không cần đến nó nữa.

Đây là thứ vũ khí phòng thân của chúng ta, còn có nhiều loại vũ khí khác nữa, mà hiện tại công nghệ không đủ, chưa thể làm được.” – Ma Tùng Quân nhận ra ý nghĩ của Lưu Béo, liền an ủi hắn một tiếng.
“Có lẽ tay nghề của đệ chưa nên hồn, chưa thể làm được vũ khí nào thích hợp cho mọi người.

Ca có rất nhiều thứ hay ho, nhưng những thứ đó đều là của người ta.

Đệ muốn làm một cái gì đó của riêng mình, giống như thanh trọng kiếm của ca vậy.

Mỗi khi thấy Quân ca dùng nó để chiến đấu, đệ rất hạnh phúc.”
Lưu Béo nở một nụ cười hạnh phúc nhìn Ma Tùng Quân, nhưng trong mắt Ma Tùng Quân lại thấy Lưu Béo cười rất khó coi.

Thế là hắn cười khổ một tiếng, rồi an ủi Lưu Béo.
“Làm thêm mấy đầu đạn nữa rồi chúng ta về thành.” – Ma Tùng Quân nói.
“Được, cứ giao cho đệ.” – Lưu Béo vỗ ngực nói.
Lúc này Ma Tùng Quân không hề hay biết rằng dãy núi trên này còn một nhóm Mạo Hiểm Giả khác đang hướng về phía thung lũng.

Họ men theo tiếng nổ trong thung lũng mà đi đến..

Chapter
1 Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2 Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3 Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4 Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5 Chương 5: 5: Thái Tử
6 Chương 6: 6: Hai Con Vật
7 Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8 Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9 Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10 Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11 Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12 Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13 Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14 Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15 Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16 Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17 Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18 Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19 Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20 Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21 Chương 21: 21: Nghi Lễ
22 Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23 Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24 Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25 Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26 Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27 Chương 27: 27: Chôn Cất
28 Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29 Chương 29: 29: Bí Kíp
30 Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31 Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32 Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33 Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35 Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36 Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37 Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38 Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39 Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40 Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41 Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42 Chương 42: 42: Khởi Hành
43 Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44 Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45 Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46 Chương 46: 46: Sonic
47 Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48 Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49 Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50 Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51 Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52 Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53 Chương 53: 53: Lừa Đảo
54 Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55 Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56 Chương 56: 56: Thảm Rồi
57 Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58 Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59 Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60 Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61 Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62 Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63 Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64 Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65 Chương 65: 65: Gặp Cướp
66 Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67 Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68 Chương 68: 68: Khóc Lớn
69 Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70 Chương 70: 70: Điền Hải
71 Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72 Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73 Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74 Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75 Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76 Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77 Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78 Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79 Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80 Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81 Chương 81: 81: Tộc Elf
82 Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83 Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84 Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85 Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86 Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87 Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88 Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89 Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90 Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91 Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92 Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93 Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94 Chương 94: 94: Nghi Phạm
95 Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96 Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97 Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98 Chương 98: 98: Trả Ơn
99 Chương 99: 99: Đánh Đi
100 Chương 100: 100: Phát Tiền
101 Chương 101: 101: Kế Hoạch
102 Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103 Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104 Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105 Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106 Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107 Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108 Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109 Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110 Chương 111: 111: Điều Tra
111 Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112 Chương 113: 113: Bùm
113 Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114 Chương 115: 115: Súng
115 Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116 Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117 Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118 Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119 Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120 Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121 Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122 Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123 Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124 Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125 Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126 Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127 Chương 129: 129: Cái Giá
128 Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129 Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130 Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131 Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132 Chương 134: 134: Đại Cathay
133 Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134 Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135 Chương 137: 137: Tên Điên
136 Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137 Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138 Chương 140: 140: Trả Thù
139 Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140 Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141 Chương 143: 143: Tâm Sự
142 Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143 Chương 145: 145: Hái Sen
144 Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145 Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146 Chương 148: 148: Xong
147 Chương 149: 149: Rút
148 Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149 Chương 151: 151: Giật Điện
150 Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151 Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152 Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153 Chương 155: 155: Chật Vật
154 Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155 Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156 Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157 Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158 Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159 Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160 Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161 Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162 Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163 Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164 Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165 Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166 Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167 Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168 Chương 170: 170: Lời To
169 Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170 Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171 Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172 Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173 Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174 Chương 176: 176: Dark Elf
175 Chương 177: 177: Ngây Thơ
176 Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2
Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3
Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4
Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5
Chương 5: 5: Thái Tử
6
Chương 6: 6: Hai Con Vật
7
Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8
Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9
Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10
Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11
Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12
Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13
Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14
Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15
Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16
Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17
Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18
Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19
Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20
Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21
Chương 21: 21: Nghi Lễ
22
Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23
Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24
Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25
Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26
Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27
Chương 27: 27: Chôn Cất
28
Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29
Chương 29: 29: Bí Kíp
30
Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31
Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32
Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33
Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35
Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36
Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37
Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38
Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39
Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40
Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41
Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42
Chương 42: 42: Khởi Hành
43
Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44
Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45
Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46
Chương 46: 46: Sonic
47
Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48
Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49
Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50
Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51
Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52
Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53
Chương 53: 53: Lừa Đảo
54
Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55
Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56
Chương 56: 56: Thảm Rồi
57
Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58
Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59
Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60
Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61
Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62
Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63
Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64
Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65
Chương 65: 65: Gặp Cướp
66
Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67
Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68
Chương 68: 68: Khóc Lớn
69
Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70
Chương 70: 70: Điền Hải
71
Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72
Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73
Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74
Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75
Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76
Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77
Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78
Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79
Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80
Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81
Chương 81: 81: Tộc Elf
82
Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83
Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84
Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85
Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86
Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87
Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88
Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89
Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90
Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91
Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92
Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93
Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94
Chương 94: 94: Nghi Phạm
95
Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96
Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97
Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98
Chương 98: 98: Trả Ơn
99
Chương 99: 99: Đánh Đi
100
Chương 100: 100: Phát Tiền
101
Chương 101: 101: Kế Hoạch
102
Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103
Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104
Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105
Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106
Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107
Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108
Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109
Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110
Chương 111: 111: Điều Tra
111
Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112
Chương 113: 113: Bùm
113
Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114
Chương 115: 115: Súng
115
Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116
Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117
Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118
Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119
Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120
Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121
Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122
Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123
Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124
Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125
Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126
Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127
Chương 129: 129: Cái Giá
128
Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129
Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130
Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131
Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132
Chương 134: 134: Đại Cathay
133
Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134
Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135
Chương 137: 137: Tên Điên
136
Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137
Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138
Chương 140: 140: Trả Thù
139
Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140
Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141
Chương 143: 143: Tâm Sự
142
Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143
Chương 145: 145: Hái Sen
144
Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145
Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146
Chương 148: 148: Xong
147
Chương 149: 149: Rút
148
Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149
Chương 151: 151: Giật Điện
150
Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151
Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152
Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153
Chương 155: 155: Chật Vật
154
Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155
Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156
Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157
Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158
Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159
Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160
Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161
Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162
Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163
Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164
Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165
Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166
Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167
Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168
Chương 170: 170: Lời To
169
Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170
Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171
Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172
Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173
Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174
Chương 176: 176: Dark Elf
175
Chương 177: 177: Ngây Thơ
176
Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2