Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa

Ma Tùng Quân lấy xẻng trên xe đào ra những cái hố.

Hắn đào và chôn đến tận sáng sớm ngày hôm sau mới chôn hết toàn bộ gần hai ngàn xác chết.
Rồi hắn bắt đầu đi nhặt những miếng gỗ lại cắm trên các bia mộ.

Ma Tùng Quân xin cho bọn họ được nói, mỗi người nói ra tên của mình đều được Ma Tùng Quân khắc lên trên các tấm gỗ.
Trong quá trình làm, Lưu béo tỉnh dậy.

Hắn chưa kịp ý ới cái gì lại bị Hắc Y Nương Tử điểm một cái vào đầu lăn ra ngủ tiếp.

Có thể cái bụng béo của Lưu béo gầy đi một vòng trông thấy do cả ngày hôm qua không ăn được chút gì vào bụng.
Đến tận trưa Ma Tùng Quân hoàn thành công việc của mình.

Duy nhất chỉ có một cái xác là hắn không chôn được, chính là xác của trưởng làng Yên Việt.
“Tạ ơn ông chủ Ma, đội ơn cậu.

Đồng thời cũng xin lỗi vì đã kéo cậu vào rắc rối của ta.

Ta không biết phải nói làm sao … nếu có kiếp sau ta nguyện đi theo cậu hầu hạ cậu suốt đời.”
Linh hồn của lão Yên quỳ xuống khấu đầu với Ma Tùng Quân.

Ma Tùng Quân thấy thế vội chạy lại đỡ ông ta, nhưng hắn lại không thể chạm tay vào linh hồn.
Hắn bối rối nói: “Không ơn nghĩa gì đâu, đứng dậy đi.

Là do sự việc không ai muốn.”
“Không, là do ta.

Chỉ là lão già ta không chấp nhận chết như thế nên mới oan uổng đến cậu.

Cậu không những không trách móc mà còn đối xử với cả làng chúng ta như thế … cậu nên nhận của chúng ta một lạy.”
Nói rồi lão dập đầu ba cái, sau lưng Ma Tùng Quân hàng ngàn linh hồn xác chết vẫn đứng trên bia mộ của mình liền quỳ xuống tạ ơn Ma Tùng Quân.
“Các ngươi vĩnh viễn không có kiếp sau đâu.

Đây chính là hậu quả của ngươi, trái với quy tắc của thế giới tương đương việc các ngươi từ bỏ quyền lợi của mình.”
Bên cạnh Hắc Y Nương Tử dội một gáo nước lạnh vào đầu cả dân làng sau đó nàng lại nhìn Ma Tùng Quân nói:
“Cũng như ngươi, làm một chuyện vô ích chẳng có chút tác dụng gì.

Ngươi là một kẻ ngu ngốc hết thuốc chữa.”
“Kệ ta!” – Ma Tùng Quân không quan tâm.
Bất quá hắn vẫn còn một việc chưa làm.

Hắn đi tìm một cái xẻng nhỏ, sau đó đi đến bên ngôi mộ của gã cao gầy.

Hôm nay Ma Tùng Quân mới biết hắn tên là Yên Dũng.

Là một tay buôn của làng, chuyên đi giao dịch với mấy gã thương buôn đến làng.
Hắn có một niềm yêu thích với hoa, và dường như chỉ có một mình hắn là nhận ra việc bản thân đã chết ngoại trừ lão Yên tộc trưởng.

Nhưng giống lão trưởng làng, hắn vẫn giả vờ không biết để tiếp tục sống cùng vợ con.

Vì thế hắn mới yêu cầu Ma Tùng Quân bán cho hắn hạt giống hoa.
Ban đầu hắn định trồng hạt giống hoa quanh căn nhà đã sụp đổ, nhưng thế này cũng tốt.

Dù gì nhà hắn cũng không còn, thứ sót lại chỉ là phế tích mà thôi.
Nhìn Ma Tùng Quân đang tưới nước lên những hạt giống được gieo, Yên Dũng cảm thấy thật hạnh phúc.

Chí ít đến lúc chết rồi, vẫn có người nhớ đến bọn họ.

Chính là Ma Tùng Quân đây.
Chẳng những trồng quanh mộ Yên Dũng, Ma Tùng Quân lấy toàn bộ hạt giống hoa trên xe hắn gieo xuống toàn bộ.

Hi vọng rằng trong tương lai nơi đây sẽ có nhiều hoa hơn.
Đến chiều Lưu béo thức dậy với cái bụng kêu òng ọc, hắn phát hiện xung quanh mình toàn mộ là mộ thì giật bắn cả mình.

Liên tục hỏi Ma Tùng Quân đây là đâu, chẳng phải ngay từ đầu đến làng Yên Việt ư? Chẳng lẽ …
Ma Tùng Quân phải dùng một lý do khác để kể với Lưu béo rằng làng Yên Việt không biết vì sao trở thành thế này.

Lúc đến đây chỉ thấy những mảng phế tích và mộ mới xây, ngoài ra chẳng biết gì nữa.

Trời cũng đã về chiều, không có chỗ nào để đi nên mới phải dừng xe ở đây.
Dự rằng ngày mai Ma Tùng Quân sẽ đến đế quốc.

Hắn vốn không định đến đế quốc một chút nào, nhưng bây giờ hắn có một mục đích thật sự.

Hắn đã có một lý do để sống sao cho không thẹn với đời người này của hắn.

Hắc Y Nương Tử … hay là đế quốc.

Hắn muốn làm một vài chuyện mà trong lòng đã thầm nhủ.
Hắc Y Nương Tử đã rời đi từ lâu, nàng cho hạ phế tích xuống, chôn vùi toàn bộ trận pháp phong ấn ở dưới cũng như xác của lão Yên.

Nàng dặn hắn ngày mai rời đi, vĩnh viễn quên đi mấy ngày hôm nay, tuyệt đối đừng tò mò, quay lại đây hoặc kể cho người khác.
Dù Hắc Y Nương Tử tự tin với phong ấn của mình, giấu nó khỏi thế giới này.

Nhưng không ai biết được Ma Tùng Quân có thể đi xuyên trận pháp của nàng hay không.

Nàng rời đi mà chẳng để lại bất cứ từ biệt nào, Ma Tùng Quân cũng không nói thêm bất cứ lời nào.
Những thứ hắn nói hắn đã nói hết rồi, thứ hắn cần bây giờ chính là tìm hiểu thế giới này càng sớm càng tốt.

Nó không hề yên bình, nó thậm chí còn chẳng khác gì thế giới kia của hắn, nhưng con người ở đây vừa quá đáng thương, vừa quá tàn bạo.
“Ma huynh, ngày mai chúng ta đến đế quốc sao? Đệ tưởng huynh sẽ đến kinh thành của Dạ Lang? Dù gì ở nước đệ, huynh cũng quen Trịnh thiếu gia.”
Lúc ăn tối, ngoài bình phẩm món ăn ra thì Lưu béo hỏi hành trình phía trước.
“Ừ, chúng ta sẽ đến đế quốc.

Cuộc sống ở đế quốc có thể sẽ khó khăn cho chúng ta nhưng có nhiều cơ hội phát triển hơn.

Chẳng phải đệ muốn trở thành một thợ rèn giỏi sao? Ở Dạ Lang không gian phát triển sao bằng đế quốc được.”
“Huynh nói cũng đúng … đệ đi theo huynh mà.

Huynh đi đâu, đệ đi đó.

Chỉ sợ đế quốc quá khắc nghiệt” – Lưu béo gật gật đầu nói.
“Không sao, chúng ta là nhà lữ hành.

Chỉ đi bán hủ tiếu mà thôi, khắc nghiệt thì cũng có người ăn hủ tiếu.

Con người không trải qua sóng gió làm sao có thể trưởng thành được.” – Ma Tùng Quân cười nói.
“…” Nghe thế Lưu béo cắm đầu vào ăn tiếp, nhưng ăn được một ít lại nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân.
Đang ăn, Ma Tùng Quân cứ thấy Lưu béo nhìn mình chằm chằm như có gì muốn nói.
“Có gì muốn nói nói đi.”
“Mà huynh hình như hơi khác so với bình thường …” – Lưu béo ngập ngừng nói.
“Khác? Khác như thế nào?” – Ma Tùng Quân có chút không hiểu nói.

“Giống như huynh vừa trải qua một điều gì đó … có chuyện gì trong lúc đệ ngủ … hay là do đệ ngủ quá nhiều.

Huynh đừng có đuổi đệ về, nếu không muội muội làm thịt đệ mất.”
Lưu béo bắt đầu khóc lóc, thiếu chút là muốn quỳ xuống ôm chân Ma Tùng Quân như hồi ở trấn Phúc Lộc rồi.

Cũng may hắn không làm như thế khi thấy Ma Tùng Quân phì cười.
“Không có đâu.

Chắc là do đệ tiếp xúc với ta chưa nhiều.

Ăn đi rồi đi rửa chén, lần này mà làm bể cái chén nào nữa ta cho ra ngoài ngủ.

Ta đi làm một điếu thuốc.”
Ăn xong, Ma Tùng Quân kéo ghế ra phía sau thùng xe.

Hắn pha một cốc cà phê, sau đó châm một điếu thuốc ngẩng đầu nhìn trời.
Thế giới quan của hắn bị phá vỡ hoàn toàn khi đến thế giới này.

Hắn đã quá ngây thơ khi nghĩ rằng thế giới này đơn giản, mọi thứ chẳng đơn giản một chút nào.

Hắn có cảm giác mình có thể chết bất cứ lúc nào nếu như bản thân hành động nông nổi.
Giả sử người được triệu hồi ra không phải là Hắc Y Nương Tử, với sức mạnh như thế hắn có thể đã chết vì hành động ngu ngốc của mình.

Bây giờ hắn phải nhìn nhận lại những gì mình làm, đó là một cách để tự đánh giá lại sai lầm của bản thân.
Sau này hắn sẽ phải thận trọng hơn nhiều, con người hay bất kì thứ gì liên quan đến thế giới này.

Nhưng mà nói đi nói lại, con người vẫn là con người, bản chất của con người thực tế như một tờ giấy trắng.

Hắn tiếp xúc qua người ở trấn Phúc Lộc, ở đó họ cũng chất phác như bao con người lao động cùng cực của thế giới hắn.
Có lẽ những kẻ phía trên mới là kẻ mang tai họa đến cho thế giới này.
Bỗng Ma Tùng Quân nhớ về đôi mắt buồn đẹp như vầng trăng của Hắc Y Nương Tử.

Nếu đôi mắt ấy cười, không biết nó có cong lên như vầng trăng khuyết hay không? Thật là muốn thấy.
“Đúng rồi, suýt thì quên mất.

Phiền Bỏ Mẹ, ngươi bây giờ chui thẳng vào trong đầu ta rồi đúng không?”
[Phiền Bỏ Mẹ có mặt.]
Âm thanh máy móc vang lên bên tai Ma Tùng Quân, như thể nó ở khắp không gian vậy.
“Làm thế quái nào mày có thể vào được trong đầu tao? Còn có … cả hệ thống nữa?”
Ma Tùng Quân trong đầu chỉ nghĩ đến bảng nhiệm vụ thì lập tức giao diện nhiệm vụ hiện ra trước mặt hắn, nó hệt như trên điện thoại.

Không khác một chút gì.
[Xin chào buổi tối túc chủ.

Là do phía trên cảm thấy hệ thống hiện tại của túc chủ quá đơn sơ nên đã trực tiếp nâng cấp đến bản mới nhất.

Bản mới này không cần dùng điện thoại hay bất cứ thiết bị ngoại vật nào.

Nó liên kết thẳng với túc chủ thông qua các sợi dây thần kinh.]
[Ngày hôm qua do túc chủ mất khả năng tự chủ bản thân nên Phiền Bỏ Mẹ đã vượt qua quyền hạn trực tiếp cài đặt cho túc chủ.

Nếu túc chủ không muốn có thể hủy bỏ bản cài đặt quay về như ban đầu, bản cập nhật vẫn giữ với những tính năng mới.

Nhưng không có tính năng giống như thế này, sẽ có một số bất tiện nếu túc chủ đánh mất thiết bị.]
“Liên kết bằng cách nào?” – Ma Tùng Quân nghi ngờ hỏi.

Hắn không trách chuyện ngày hôm qua, hắn đủ thông minh để hiểu rằng ngày hôm qua nếu không có Phiền Bỏ Mẹ can thiệp kịp thời có thể hắn đã bị xóa đi đoạn ký ức này.

Từ đó khù khù khờ khờ, vẫn xem thế giới này khá là tốt đẹp, như thế hắn càng chết nhanh hơn.

[Trong não bộ của túc chủ hiện tại có vô số robot ở cấp độ phần tử đang hoạt động.

Chúng liên kết với các sợi nơ ron của túc chủ từ đó đưa ra hình ảnh quen thuộc và thuận tiện nhất cho túc chủ.

Chức năng không khác gì so với sử dụng điện thoại hay các thiết bị khác.

Túc chủ chỉ cần suy nghĩ đến thứ mình muốn mở, nếu khó quá có thể nói ra thành lời, robot sẽ thông qua sợi thần kinh nhận yêu cầu và hiển thị.]
[Ngoài ra còn có chức năng truyền tải thông tin nhanh chóng cho túc chủ.

Khi nhận vật phẩm sẽ có tốc độ truyền tải vật phẩm nhanh hơn.

Còn có chức năng mới chính là túi đồ.]
[Túi đồ là một công nghệ không gian được liên kết tín hiệu với túc chủ.

Chỉ cần túc chủ nói mở túi đồ hoặc suy nghĩ, khi cần lấy vật phẩm từ túi đồ, cổng không gian sẽ mở và dịch chuyển đến cho túc chủ ngay lập tức.

Vật phẩm chứa bên trong túi đồ có giới hạn dung lượng và số lượng.

Muốn tăng cấp giới hạn túc chủ phải hoàn thành các nhiệm vụ chỉ định.]
[Túc chủ có thể thử nghiệm từ bây giờ.

Còn gì không hiểu, túc chủ có thể hỏi Phiền Bỏ Mẹ.]
“Ừ hiểu rồi.”
Ma Tùng Quân gật đầu nói.
[Phiền Bỏ Mẹ có một câu xin hỏi túc chủ.]
“Nói đi.”
[Túc chủ hôm nay lại không mắng Phiền Bỏ Mẹ … Phiền Bỏ Mẹ không hiểu được.]
“Bởi vì lần này ngươi không phiền.

Ta phải đi ngược lại với quy tắc của mình, ta cần những thứ công nghệ như thế này để thực hiện mục đích của ta.” – Ma Tùng Quân đơn giản mà đáp.
[Mục đích của túc chủ?]
“Tìm hiểu thế giới này.

Ta cứ có cảm giác bất lực trong mấy ngày qua.

Ta không muốn bản thân trông như vô dụng như thế này mãi được.

Ba mươi mấy năm cuộc đời của ta, ta luôn tránh né số phận, không chấp nhận thực tại.

Sau đó ta đánh mất mọi mối quan hệ, mọi thứ mà con người sở cầu ta lại không cần.

Bây giờ ta thấy … ta không biết nói như thế nào.

Ngươi hiểu không?”
[Phiền Bỏ Mẹ không hiểu.]
[Tuy không hiểu gì hết nhưng Phiền Bỏ Mẹ luôn ủng hộ túc chủ hết mình.

Mục đích của Phiền Bỏ Mẹ khi được tạo ra chính là phục vụ túc chủ.]
Ma Tùng Quân chỉ thở dài một tiếng không đáp lại.

Hắn thở ra một làn khói, nhìn làn khói đó bay lên trời rồi tan vào không khí.

Không gian xung quanh yên tĩnh đến lạ thường..

Chapter
1 Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2 Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3 Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4 Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5 Chương 5: 5: Thái Tử
6 Chương 6: 6: Hai Con Vật
7 Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8 Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9 Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10 Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11 Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12 Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13 Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14 Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15 Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16 Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17 Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18 Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19 Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20 Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21 Chương 21: 21: Nghi Lễ
22 Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23 Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24 Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25 Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26 Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27 Chương 27: 27: Chôn Cất
28 Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29 Chương 29: 29: Bí Kíp
30 Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31 Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32 Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33 Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35 Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36 Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37 Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38 Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39 Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40 Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41 Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42 Chương 42: 42: Khởi Hành
43 Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44 Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45 Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46 Chương 46: 46: Sonic
47 Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48 Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49 Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50 Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51 Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52 Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53 Chương 53: 53: Lừa Đảo
54 Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55 Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56 Chương 56: 56: Thảm Rồi
57 Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58 Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59 Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60 Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61 Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62 Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63 Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64 Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65 Chương 65: 65: Gặp Cướp
66 Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67 Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68 Chương 68: 68: Khóc Lớn
69 Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70 Chương 70: 70: Điền Hải
71 Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72 Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73 Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74 Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75 Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76 Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77 Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78 Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79 Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80 Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81 Chương 81: 81: Tộc Elf
82 Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83 Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84 Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85 Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86 Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87 Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88 Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89 Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90 Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91 Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92 Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93 Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94 Chương 94: 94: Nghi Phạm
95 Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96 Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97 Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98 Chương 98: 98: Trả Ơn
99 Chương 99: 99: Đánh Đi
100 Chương 100: 100: Phát Tiền
101 Chương 101: 101: Kế Hoạch
102 Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103 Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104 Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105 Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106 Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107 Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108 Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109 Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110 Chương 111: 111: Điều Tra
111 Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112 Chương 113: 113: Bùm
113 Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114 Chương 115: 115: Súng
115 Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116 Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117 Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118 Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119 Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120 Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121 Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122 Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123 Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124 Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125 Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126 Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127 Chương 129: 129: Cái Giá
128 Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129 Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130 Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131 Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132 Chương 134: 134: Đại Cathay
133 Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134 Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135 Chương 137: 137: Tên Điên
136 Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137 Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138 Chương 140: 140: Trả Thù
139 Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140 Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141 Chương 143: 143: Tâm Sự
142 Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143 Chương 145: 145: Hái Sen
144 Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145 Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146 Chương 148: 148: Xong
147 Chương 149: 149: Rút
148 Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149 Chương 151: 151: Giật Điện
150 Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151 Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152 Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153 Chương 155: 155: Chật Vật
154 Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155 Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156 Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157 Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158 Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159 Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160 Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161 Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162 Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163 Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164 Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165 Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166 Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167 Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168 Chương 170: 170: Lời To
169 Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170 Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171 Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172 Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173 Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174 Chương 176: 176: Dark Elf
175 Chương 177: 177: Ngây Thơ
176 Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2
Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3
Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4
Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5
Chương 5: 5: Thái Tử
6
Chương 6: 6: Hai Con Vật
7
Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8
Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9
Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10
Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11
Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12
Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13
Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14
Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15
Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16
Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17
Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18
Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19
Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20
Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21
Chương 21: 21: Nghi Lễ
22
Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23
Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24
Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25
Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26
Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27
Chương 27: 27: Chôn Cất
28
Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29
Chương 29: 29: Bí Kíp
30
Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31
Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32
Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33
Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35
Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36
Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37
Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38
Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39
Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40
Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41
Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42
Chương 42: 42: Khởi Hành
43
Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44
Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45
Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46
Chương 46: 46: Sonic
47
Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48
Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49
Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50
Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51
Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52
Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53
Chương 53: 53: Lừa Đảo
54
Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55
Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56
Chương 56: 56: Thảm Rồi
57
Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58
Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59
Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60
Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61
Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62
Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63
Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64
Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65
Chương 65: 65: Gặp Cướp
66
Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67
Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68
Chương 68: 68: Khóc Lớn
69
Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70
Chương 70: 70: Điền Hải
71
Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72
Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73
Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74
Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75
Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76
Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77
Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78
Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79
Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80
Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81
Chương 81: 81: Tộc Elf
82
Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83
Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84
Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85
Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86
Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87
Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88
Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89
Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90
Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91
Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92
Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93
Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94
Chương 94: 94: Nghi Phạm
95
Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96
Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97
Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98
Chương 98: 98: Trả Ơn
99
Chương 99: 99: Đánh Đi
100
Chương 100: 100: Phát Tiền
101
Chương 101: 101: Kế Hoạch
102
Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103
Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104
Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105
Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106
Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107
Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108
Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109
Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110
Chương 111: 111: Điều Tra
111
Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112
Chương 113: 113: Bùm
113
Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114
Chương 115: 115: Súng
115
Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116
Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117
Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118
Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119
Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120
Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121
Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122
Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123
Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124
Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125
Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126
Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127
Chương 129: 129: Cái Giá
128
Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129
Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130
Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131
Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132
Chương 134: 134: Đại Cathay
133
Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134
Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135
Chương 137: 137: Tên Điên
136
Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137
Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138
Chương 140: 140: Trả Thù
139
Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140
Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141
Chương 143: 143: Tâm Sự
142
Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143
Chương 145: 145: Hái Sen
144
Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145
Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146
Chương 148: 148: Xong
147
Chương 149: 149: Rút
148
Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149
Chương 151: 151: Giật Điện
150
Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151
Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152
Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153
Chương 155: 155: Chật Vật
154
Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155
Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156
Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157
Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158
Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159
Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160
Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161
Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162
Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163
Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164
Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165
Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166
Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167
Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168
Chương 170: 170: Lời To
169
Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170
Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171
Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172
Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173
Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174
Chương 176: 176: Dark Elf
175
Chương 177: 177: Ngây Thơ
176
Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2