Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành

“Tạm biệt Ma huynh, có đến kinh thành ta sẽ đãi ngươi một bữa.

Ha ha!” – Trịnh Hào chạy tới ôm Ma Tùng Quân một cái.
Cái ôm của Trịnh Hào làm xương lưng của Ma Tùng Quân kêu lên răng rắc, khiến hắn đau đến méo mặt.

Cái thằng mập này không những mập mà còn khỏe nữa.
Được Trịnh Hào buông ra, Ma Tùng Quân ôm cái thắt lưng cụ già của mình mà cười khổ.

Hắn thấy Lâm Chấn Hưng lúc này cũng tiến đến tiễn hắn.
“Ma huynh, chúng ta chia tay từ đây.

Không biết khi nào sẽ tái ngộ, nếu huynh có du ngoạn đến kinh thành nhất định phải thông báo cho đệ ta một tiếng.

Ta rất muốn giới thiệu một người có tay nghề nấu ăn tài giỏi như huynh với tất cả những người ta biết.

Đệ ta kính huynh thượng lộ bình an.”
Khác với Trịnh Hào, Lâm Chấn Hưng nho nhã lễ độ cúi chào Ma Tùng Quân một tiếng.

Ma Tùng Quân thấy thế cũng chấp tay đáp lễ lại.

Chẳng ai đi đánh vào mặt người tươi cười cả, tuy Ma Tùng Quân không ghét bỏ gì Lâm Chấn Hưng, ngược lại cảm thấy hắn khá tử tế.

Nhưng linh cảm của một đời người cho hắn biết Lâm Chấn Hưng tiếp cận hắn luôn luôn có mục đích.
Cũng phải thôi, những người có thân phận cao như vậy chẳng bao giờ ai làm việc vô nghĩa.

Chả là Ma Tùng Quân không muốn tiếp xúc với những người thân phận cao như vậy để tránh mang họa về sau.

Cũng vì tính cách ngại va chạm như thế, Ma Tùng Quân có cực ít mối quan hệ.

Có lẽ hắn chỉ chơi được với người chất phác thật thà.
“Khoan đã Ma huynh, ngày hôm qua ta vừa nhận được tấm bản đồ có độ chính xác cao hơn tấm bản đồ ta đưa huynh lần trước.

Bản đồ này có thêm bản đồ của đế quốc nữa, nếu Ma huynh không chê xin nhận lấy của đệ.”
Thấy Ma Tùng Quân định xoay người rời đi thì Lâm Chấn Hưng chạy tới đưa một tấm da trâu cỡ lớn cho Ma Tùng Quân.
“Điện hạ sao lại đưa cả bản đồ quân sự cho ông chủ Ma?”
Lúc này thuộc hạ của Lâm Chấn Hưng chạy đến nói nhỏ bên tai.
“Yên tâm, ta đã xóa toàn bộ thông tin về quân sự trên tấm bản đồ của nước ta rồi.

Chỉ giữ lại địa điểm quân sự của đế quốc, bất quá tấm bản đồ đó vẫn thiếu sót.

Nhưng có thể chỉ đúng con đường cho Ma huynh hơn, coi như giúp Ma huynh một tay.

Tương lai có thể chúng ta sẽ gặp lại.

Những thứ xung quanh huynh ấy luôn có ích với chúng ta.”
Lâm Chấn Hưng không mở miệng trả lời, thay vào đó hắn truyền âm cho thuộc hạ của mình.

Nghe thế tay thuộc hạ mới cúi đầu lui ra.
Thấy hành động của mấy người Lâm Chấn Hưng có cảm giác kì kì, nhưng Ma Tùng Quân vẫn nhận lấy.

Tấm bản đồ lần trước hắn nhận, thực mà nói rất khó nhìn, khác hoàn toàn bản đồ hiện đại mà hắn biết.

Nó sơ sài như bức tranh của một đứa trẻ.
“Vậy ta xin lấy, lần sau gặp ta miễn phí mấy tô hủ tiếu cho đệ.

Có ngày gặp lại.” – Ma Tùng Quân cười ha ha nói.
Hắn cầm tấm da dê ném lên trước vô lăng rồi đóng cửa lại.
“Con Gâu con Meo đâu? Vào nhà chúng mày đi … mẹ mày con Gâu này, mày chạy đi đâu dính bùn đất thế kia? Tắm, tắm nhanh …”
Ma Tùng Quân vẫn chưa đi vội, hắn xả nước từ thùng xe ra dội cho con Gâu một lượt, sau đó lau khô người nó rồi mới chuẩn bị khởi hành.
“Ma huynh hình như bị bệnh sạch sẽ?” – Trịnh Hào cười ha ha nói.
“Ta thích người sạch sẽ.” – Lâm Chấn Hưng phe phẩy quạt cười nói.
“Ma huynh đợi ta!!!”
Từ xa vọng lại tiếng của tên thợ rèn, lúc này hắn ôm theo một túi vải lớn, lúc chạy nghe tiếng lạch cạch lạch cạch.

Hiển nhiên trong cái đống đó hầu hết là đồ tác nghiệp nghề rèn của hắn.
“Ca ca đi mạnh khỏe.

Nhớ nghe lời thúc thúc, muội mà thấy huynh bị đuổi về là không xong với muội đâu.”
Em gái của tên thợ rèn vác theo dao chặt củi mà vẫy tay với gã thợ rèn.

Thấy Ma Tùng Quân nhìn mình, con bé cũng ra sức vẫy tay với Ma Tùng Quân, nhưng vẫy bằng cái tay không cầm dao cơ.
“Tên Lưu béo này cũng thật tốt số.

Ta mà mặt dày như hắn có khi cũng đi cùng Ma huynh được rồi.”
Trịnh Hào vuốt cái bụng béo nói nhảm.

Lúc này Ma Tùng Quân đã lên xe và rời đi xa, Lâm Chấn Hưng cũng rời khỏi từ lúc nào không hay.
“Ông chủ Ma nhớ quay lại nhé.”
“Cảm ơn ông chủ Ma vì bữa ăn.”
“Hẹn gặp lại ông chủ Ma, thượng lộ bình an!”
“Ông chủ Ma ông chủ Ma, tôi có bịch giống rau cải xin nhận lấy.”
Ma Tùng Quân đưa tay ra nhận lấy quà từ người trong trấn, hắn đi đến đâu bọn họ chào hắn đến đó.

Trông rất ấm áp.
Từ một nơi cao nhất của trấn Phúc Lộc, Lâm Chấn Hưng nhìn theo xe của Ma Tùng Quân đang rời đi.

Hắn im lặng không biết là đang suy nghĩ điều gì.
Phía sau hắn, cận vệ của hắn đã gọi hắn nhiều lần nhưng hắn không nghe thấy.

Cuối cùng hắn bèn gọi lớn:
“Điện hạ!”
“Hử?!” – Lâm Chấn Hưng giật mình quay đầu lại.
“Đã có thông tin điều tra của Ma Tùng Quân thưa điện hạ.” – Cận vệ cung kính dâng một cuộn giấy nhỏ bằng ngón út lên bằng hai tay.
“Ngươi đã đọc nội dung trong đó chưa? Nói về cách nhìn của ngươi đi.”
Lâm Chấn Hưng mỉm cười nhận lấy rồi nói.
“Thần đã đọc qua …” – Cận vệ ngập ngừng.
“Làm sao?” – Lâm Chấn Hưng hiếm khi thấy cận vệ của hắn lại thiếu quyết đoán.
“Điện hạ xin hãy đọc, ngài tất hiểu.” – Cận vệ không dám nhiều lời liền nói.
“Được, trước đó ta hỏi ngươi, ngươi có cái nhìn thế nào về Ma Tùng Quân?”
Vân vê tờ giấy trên tay, Lâm Chấn Hưng vẫn chưa lấy ra đọc.

Hắn là một người khá kiên nhẫn, đây cũng là cách để hắn rèn tính kiên nhẫn của mình.

Thời gian tiếp xúc với Ma Tùng Quân không lâu, hắn tự nhận bản thân không ngờ không thể nhìn rõ thực hư con người này.
Bất quá bây giờ hắn đã hiểu một đôi chút.

Có thực sự Ma Tùng Quân là người tử tế hay không?
“Thần nghĩ Ma Tùng Quân không phải là người đơn giản.

Thoạt nhìn hắn là người tùy ý, nhưng hành động lại không có một chút kẽ hở nào.

Rõ ràng hắn làm như chẳng biết gì về thế giới này, trong khi bản thân rõ mảy may.

Con người này hư hư thực thực rất khó đoán, bất quá lòng nhân từ ngu ngốc của hắn dường như là thật, thần nghĩ hắn thật sự quá nhân hậu, không phải là giả dối giống mấy kẻ khác.

Chẳng là làm những việc bản thân không có lợi ích, hắn vẫn làm.

Hắn đổi xử với điện hạ bình đẳng với những người thấp kém khác.

Thần nghĩ là hắn cố tình làm như thế để gây sự chú ý cho điện hạ, thần cả gan đoán rằng hắn đã thành công trong việc đó.”
Gã cận vệ nói ra suy nghĩ của mình, nói xong hắn khom người thật sâu.

Bởi trong lời lẽ của hắn có thể bất kính đối với điện hạ.
“Tốt lắm, ha ha.

Không ngờ ngươi là một quan võ lại có thể suy nghĩ đến mức này.

Ta thấy ngươi làm quan văn mới đúng, không không … ngươi cần làm tướng ra chiến trường.

Trí tuệ của ngươi hơn hẳn những lão già khọm nắm đầy quyền uy kia.

Không tồi không tồi!!”
Lâm Chấn Hưng vỗ vai thuộc hạ của mình, hắn tán thưởng không ngừng.
Chỉ lúc đó thôi, khi kết thúc những lời tán thưởng, Lâm Chấn Hưng nghiêm mặt lại.

Đôi mắt trở nên sắc bén:
“Ngươi biết vì sao phụ hoàng đặt tên ta là Chấn Hưng không?”
Nghe thế gã cận vệ lập tức đứng thẳng người, ngực ưỡn ra.

Hắn dùng giọng điệu như đang nói ra điều tự hào nhất đối với hắn.
“Là muốn điện hạ chấn hưng lại vương quốc, đưa Dạ Lang của chúng ta trở thành một cường quốc giống như đế quốc Đông Đại Nam.

Chấn hưng lại ngày tháng huy hoàng năm xưa của Dạ Lang.

Thần tin điện hạ sẽ làm được, thần tin vào sự tín nhiệm của bệ hạ dành cho ngài.”
“Đúng, chính vì ý nghĩa của tên ta như thế.

Ta gánh một trọng trách rất lớn, mấy trăm năm qua đế quốc đang dần mục nát rồi.

Đây chính là cơ hội của chúng ta, nhưng càng vì thế ta phải càng cẩn trọng.

Từ bé ta đã học cách nhìn người, học cách đọc vị kẻ khác.

Ta tiếp xúc với mọi tầng lớp, hóa thân thành đủ dạng người …”
“Nhưng ngươi biết không? Ma Tùng Quân thật sự làm ta không thể nào tin được.

Sự tử tế của hắn đến từ chính tấm lòng của hắn.

Thật sự như lời hắn nói, nếu hắn không làm những chuyện tử tế đó, bản thân hắn sẽ thấy khó chịu.

Hắn lấy lý do cho sự tử tế của mình trở thành người ích kỷ, hắn nói hắn làm vì hắn.“
“Nhưng thực sự không phải vì hắn.

Hắn không hề muốn nhận lại bất kì cứ gì, khi người khác cho hắn cái gì đó, hắn luôn nghĩ rằng bản thân đã cho người ta cái gì chưa? Nếu chưa hắn sẽ không bao giờ nhận, nếu hắn cảm thấy hắn đã cho người ta một thứ gì đó, khi người ta cho lại hắn, hắn sẽ nhận.

Vì nếu hắn không nhận, người đối diện sẽ cảm thấy bản thân họ không có giá trị trong mắt hắn.

Đó chính là suy nghĩ trong đầu của hắn.

Là ngươi, ngươi tin được không?”
“Là ta ta rất không muốn tin, nhưng nó lại xảy ra trước mắt ta như thế.

Muốn ta không tin cũng không được.

Thế giới này quá đen tối, một người như huynh ấy có thể giữ vững bản tâm của mình mãi không?”
Lâm Chấn Hưng cười ha ha nói, hắn nhìn theo bóng xe đã khuất của Ma Tùng Quân trong ánh nắng gắt gỏng của mặt trời.
Cầm tờ giấy thông tin trên tay, Lâm Chấn Hưng không đọc nó.

Hắn thả tờ giấy trôi theo chiều gió, rồi nó từ từ bốc cháy hóa thành tro tàn.
“Điện hạ, người không đọc sao?” – Cận vệ thấy giấy đã mất giật mình nói.
“Từ lời nói của ngươi, ta biết được rồi.

Không cần phải đọc, Ma Tùng Quân là một kẻ mới mẻ.

Có lẽ hắn không phải đến từ đế quốc.

Nếu đã không phải từ đế quốc thì chúng ta cần phải kéo quan hệ với hắn.

Tên thợ rèn Lưu đi theo hắn, tên đó cũng không phải ngốc, em gái của hắn rất thông minh.

Ngươi đi chiêu mộ con bé đi … không, để ta đích thân đi.”
Lâm Chấn Hưng quay mình rời đi, trong bóng đem góc khuất không có ánh sáng có rất nhiều thân thủ theo đó cũng tản đi.

Tên cận vệ khẽ thở dài một cái, hắn thật sự không biết trong đầu của điện hạ hắn đang nghĩ cái gì.

Hắn cũng không dám tìm hiểu, vì đó chính là trọng tội.

Các bậc quân vương thường không thích những kẻ đầy tớ quá hiểu bọn họ..

Chapter
1 Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2 Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3 Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4 Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5 Chương 5: 5: Thái Tử
6 Chương 6: 6: Hai Con Vật
7 Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8 Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9 Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10 Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11 Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12 Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13 Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14 Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15 Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16 Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17 Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18 Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19 Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20 Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21 Chương 21: 21: Nghi Lễ
22 Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23 Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24 Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25 Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26 Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27 Chương 27: 27: Chôn Cất
28 Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29 Chương 29: 29: Bí Kíp
30 Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31 Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32 Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33 Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35 Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36 Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37 Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38 Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39 Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40 Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41 Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42 Chương 42: 42: Khởi Hành
43 Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44 Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45 Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46 Chương 46: 46: Sonic
47 Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48 Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49 Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50 Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51 Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52 Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53 Chương 53: 53: Lừa Đảo
54 Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55 Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56 Chương 56: 56: Thảm Rồi
57 Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58 Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59 Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60 Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61 Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62 Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63 Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64 Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65 Chương 65: 65: Gặp Cướp
66 Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67 Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68 Chương 68: 68: Khóc Lớn
69 Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70 Chương 70: 70: Điền Hải
71 Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72 Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73 Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74 Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75 Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76 Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77 Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78 Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79 Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80 Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81 Chương 81: 81: Tộc Elf
82 Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83 Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84 Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85 Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86 Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87 Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88 Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89 Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90 Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91 Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92 Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93 Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94 Chương 94: 94: Nghi Phạm
95 Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96 Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97 Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98 Chương 98: 98: Trả Ơn
99 Chương 99: 99: Đánh Đi
100 Chương 100: 100: Phát Tiền
101 Chương 101: 101: Kế Hoạch
102 Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103 Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104 Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105 Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106 Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107 Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108 Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109 Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110 Chương 111: 111: Điều Tra
111 Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112 Chương 113: 113: Bùm
113 Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114 Chương 115: 115: Súng
115 Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116 Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117 Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118 Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119 Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120 Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121 Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122 Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123 Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124 Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125 Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126 Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127 Chương 129: 129: Cái Giá
128 Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129 Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130 Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131 Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132 Chương 134: 134: Đại Cathay
133 Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134 Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135 Chương 137: 137: Tên Điên
136 Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137 Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138 Chương 140: 140: Trả Thù
139 Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140 Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141 Chương 143: 143: Tâm Sự
142 Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143 Chương 145: 145: Hái Sen
144 Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145 Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146 Chương 148: 148: Xong
147 Chương 149: 149: Rút
148 Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149 Chương 151: 151: Giật Điện
150 Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151 Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152 Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153 Chương 155: 155: Chật Vật
154 Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155 Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156 Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157 Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158 Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159 Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160 Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161 Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162 Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163 Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164 Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165 Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166 Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167 Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168 Chương 170: 170: Lời To
169 Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170 Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171 Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172 Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173 Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174 Chương 176: 176: Dark Elf
175 Chương 177: 177: Ngây Thơ
176 Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2
Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3
Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4
Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5
Chương 5: 5: Thái Tử
6
Chương 6: 6: Hai Con Vật
7
Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8
Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9
Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10
Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11
Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12
Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13
Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14
Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15
Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16
Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17
Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18
Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19
Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20
Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21
Chương 21: 21: Nghi Lễ
22
Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23
Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24
Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25
Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26
Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27
Chương 27: 27: Chôn Cất
28
Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29
Chương 29: 29: Bí Kíp
30
Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31
Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32
Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33
Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35
Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36
Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37
Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38
Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39
Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40
Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41
Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42
Chương 42: 42: Khởi Hành
43
Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44
Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45
Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46
Chương 46: 46: Sonic
47
Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48
Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49
Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50
Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51
Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52
Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53
Chương 53: 53: Lừa Đảo
54
Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55
Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56
Chương 56: 56: Thảm Rồi
57
Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58
Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59
Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60
Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61
Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62
Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63
Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64
Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65
Chương 65: 65: Gặp Cướp
66
Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67
Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68
Chương 68: 68: Khóc Lớn
69
Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70
Chương 70: 70: Điền Hải
71
Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72
Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73
Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74
Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75
Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76
Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77
Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78
Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79
Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80
Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81
Chương 81: 81: Tộc Elf
82
Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83
Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84
Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85
Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86
Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87
Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88
Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89
Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90
Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91
Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92
Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93
Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94
Chương 94: 94: Nghi Phạm
95
Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96
Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97
Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98
Chương 98: 98: Trả Ơn
99
Chương 99: 99: Đánh Đi
100
Chương 100: 100: Phát Tiền
101
Chương 101: 101: Kế Hoạch
102
Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103
Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104
Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105
Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106
Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107
Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108
Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109
Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110
Chương 111: 111: Điều Tra
111
Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112
Chương 113: 113: Bùm
113
Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114
Chương 115: 115: Súng
115
Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116
Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117
Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118
Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119
Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120
Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121
Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122
Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123
Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124
Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125
Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126
Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127
Chương 129: 129: Cái Giá
128
Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129
Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130
Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131
Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132
Chương 134: 134: Đại Cathay
133
Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134
Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135
Chương 137: 137: Tên Điên
136
Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137
Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138
Chương 140: 140: Trả Thù
139
Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140
Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141
Chương 143: 143: Tâm Sự
142
Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143
Chương 145: 145: Hái Sen
144
Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145
Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146
Chương 148: 148: Xong
147
Chương 149: 149: Rút
148
Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149
Chương 151: 151: Giật Điện
150
Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151
Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152
Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153
Chương 155: 155: Chật Vật
154
Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155
Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156
Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157
Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158
Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159
Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160
Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161
Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162
Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163
Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164
Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165
Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166
Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167
Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168
Chương 170: 170: Lời To
169
Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170
Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171
Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172
Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173
Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174
Chương 176: 176: Dark Elf
175
Chương 177: 177: Ngây Thơ
176
Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2