Chương 26: Nhập Viện

Ngôn Thanh Thanh kéo lấy vết thương, và khóc lóc đến tận cổng nhà họ Cố.Dân mù đường như cô phải né hết người đi đường, phí hết bao nhiêu sức lực mới tìm được cửa ra này.Đưa tay sờ vào trong túi, trong túi trống trơn.

Khi vào phòng thay đồ, cô đã đổi một cái túi xách khác, trong đó không có gì cả.Nhìn bầu trời đêm đen kịt, cô giống như lá bèo trôi trên mặt hồ, không biết đi về hướng nào.Nơi này không có cửa hàng, quán xá gì cả, chỉ có con đường cái uốn lượn mênh mông.(cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của tôi, truyện được đăng tải trên /)Làn gió mát thổi ập vào cơ thể mệt mỏi của cô, vết thương trên đùi càng đau đớn hơn.

Bất lực, ủy khuất, sợ hãi bao quanh trái tim cô…Cô lê cái chân bị thương của mình đi dọc đường cái mấy phút đồng hồ, cảm thấy vết thương càng ngày càng đau, thân thể càng ngày càng yếu, con đường uốn lượn phía trước càng lúc càng mơ hồ…Lúc này một chiếc xe lướt qua ngay bên cạnh cô, gió thổi như muốn xô ngã cô xuống.

Cô lắc lư vài cái, thật sự không chống đỡ nổi nữa, ngồi bệt xuống đường.Cúi đầu lên hai cánh tay của mình khóc òa lên.Chiếc xe lao vút qua rồi đột ngột quay lại, Ngôn Thanh Thanh bị ánh đèn chiếu vào, không mở mắt ra được, cô chỉ nhìn thấy bóng một người đàn ông bước xuống xe.“Thanh Thanh?” Người đàn ông đi đến trước mặt cô, chặn ánh sáng chiếu vào, ngồi xổm trước nặt cô.“Hân Văn….

học trưởng?”Gió làm rối tung mái tóc của cô, đôi mắt đỏ hoe đang khóc của cô được nhuộm một tầng kẻ mắt đen mờ, quần áo bị xé rách, dính đầy vết máu, trông cô như một đứa trẻ đi lạc.

Mà đứng trước mặt cô bây giờ là người đàn ông mà cô đã từng thích.Ngày hôm đó, Đoan Mộc Nam nói anh là vị hôn thê của cô, sau đó kéo cô biến mất trước mặt Lương Hân Văn, hôm nay cô lại xuất hiện trước mặt anh với bộ dáng chật vật như vậy….“Thanh Thanh, có chuyện gì vậy?” Anh ấy đỡ cô dậy, nhưng cô rùng mình một hồi, đứng không vững.“Em….” Cô thật sự không muốn để anh ấy thấy được dáng vẻ chật vật như vậy.“Học trưởng, sao anh lại ở đây?”“Giáo sư Cố mời anh tới.”Lương Hân Văn nhanh chóng cởi áo khoác, khoác trên người cô, không đợi cô nhiều lời, dìu cô vào xe.“Sao em lại ở đây?” Anh xem Cố Thái Anh nhảy múa xong thì lái xe ra về, không nghĩ tới vậy mà lại gặp cô ở trên đường.“Là đi cùng chồng chưa cưới sao?” nghĩ đến nơi này, cô sẽ không thể đến một mình.“Ừm.” Nghe được mấy chữ chồng chưa cưới, chói tai cỡ nào chứ, thật là nực cười.“Anh ta đâu rồi?” Nếu người đàn ông đó yêu cô, sẽ không để cô thành bộ dạng thế này, lẻ loi lang thang một mình trên sườn núi.“....” Đôi môi Thanh Thanh run lên, đau lòng không nói ra được âm thanh nào.Không biết tại sao trong lòng Lương Hân Văn lại tràn ngập sự tức giận không tên.

Tăng tốc độ hơn một trăm, chạy như bay trên đường.Cô từ bỏ anh, anh cho rằng cô đang hạnh phúc.

Một người con gái như cô nên được che chở và yêu thương.

Lương Hân Văn hận chính mình không thổ lộ tình cảm với cô sớm hơn một chút, để có thể che chở, bảo vệ cô…“Học trưởng...nhanh quá, em sợ...”Lương Hân Văn thở dài, từ từ bình tĩnh trở lại.“Anh xin lỗi...” Không phải anh muốn đối tốt với cô sao? Tại sao lại phát tiết vào lúc này?Ngôn Thanh Thanh không hiểu anh muốn xin lỗi chuyện gì, cô đang khoác áo của anh, mùi hương mát lạnh bao quanh mũi cô, con mắt màu đen lóe lên vẻ mệt mỏi, và có chút buồn ngủ.“Bây giờ anh đưa em đến bệnh viện.”“Không cần, đưa em về trường là được rồi.” Cô lẩm bẩm, dường như không còn sức lực để nói, cô cũng không muốn làm phiền anh.Chiếc xe vẫn chạy đều đều, ánh đèn ở sườn núi chuyển động như những ngọn lửa.Khoa nội trú bệnh viện nào đó cạnh trường S.Ngôn Thanh Thanh vẫn bị Lương Hân Văn kéo vào bệnh viện, cô không muốn đi, nhưng lại không thể phản kháng.Vết thương bị nhiễm trùng, bắt buộc phải ở lại bệnh viện một đêm để theo dõi.Ngôn Thanh Thanh được băng bó kỹ, uống thuốc, nằm viện, mãi đến nửa đêm, Lương Hân Văn mang nét mặt buồn ngủ, kéo ghế ngồi bên cạnh Thanh Thanh.“Học trưởng, làm phiền anh rồi.”“Không có gì.”“Anh về nghỉ ngơi đi, em một mình cũng không sao đâu.”“Được.” Lương Hân Văn nghe cô nói xong, chỉ nói một chữ được rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng.Ngôn Thanh Thanh nhìn anh nhẹ nhàng đóng cửa lại, trong lòng trống rỗng, khó chịu không nói ra được, không nghĩ tới học trưởng đúng thật là dứt khoát như vậy.Đoan Mộc Nam, là anh sao? Vì sao đến bây giờ anh mới đến?“Đoan Mộc Nam...” Thanh Thanh lẩm bẩm.“Cái gì?” Lương Hân Văn ghé đầu lại gần cô.“Học trưởng?” Nghe được âm thanh của anh ấy, cô đột nhiên tỉnh táo.

Một giọt nước mắt trào ra từ hốc mắt, đau lòng lan ra toàn thân, tại sao giờ khắc này cô vẫn còn nghĩ đến Đoan Mộc Nam?Tên khốn Đoan Mộc Nam bây giờ có lẽ đang cùng người đẹp dây dưa, làm sao còn nghĩ đến cô.“Học trưởng, sao anh lại quay lại?” Ngược lại là Lương Hân Văn, đã đi rồi, bây giờ lại quay lại, khiến cô ngạc nhiên.“Anh đi mua cho em một chút đồ ăn, em nghĩ anh thật sự rời đi sao?” Anh vừa trêu chọc cô vừa cười.Nghe anh ấy nói như vậy, Ngôn Thanh Thanh cũng nín khóc bật cười.“Anh đang đùa em?” Ngôn thanh Thanh chống nửa người lên hỏi.“Em có thấy bất ngờ không?” Lương Hân Văn đỡ cô dậy.“Ừm.”“Có phải em cảm thấy muốn trân trọng anh hơn không?” Anh lấy đồ ăn đặt lên bàn, tự nhiên hỏi.“Hmm…?” Làm sao lại cảm thấy bị anh giăng bẫy nhỉ.Lương Hân Văn mỉm cười, nghĩ thầm anh chỉ muốn cô cảm thấy mất mát rồi sau đó lại lấy lại được.“Nhanh ăn đi.” Thanh Thanh cầm cháo kê anh mua, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.Anh ấy là gì của cô? Tại sao muốn làm nhiều điều cho cô như vậy? Mà người nên có trách nhiệm chăm sóc cô bây giờ đang ở đâu?Sáng sớm tại bệnh viện, ánh mặt trời chiếu qua rèm cửa trên giường Thanh Thanh.Lúc rạng sáng, Ngôn Thanh Thanh bị choáng đầu, trong đầu đều là hình bóng Đoan Mộc Nam, không cách nào ngừng suy nghĩ lại.Lương Hân Văn nằm úp bên gối cô ngủ cả một đêm.Lúc cô khó thở, anh sờ trán kiểm tra, phát hiện có triệu chứng sốt thì gọi bác sĩ.

Nghĩ rằng đêm qua trời lại, lại có vết thương nhiễm trùng, cho nên bị sốt.Sau khi xử lý xong mọi việc, Lương Hân Văn nhìn đồng hồ và nói:“Anh trở về trường học xin nghỉ phép cho em, em ở đây một mình được không?”“Dạ, học trưởng về trường đi, em không sao.”“Được, có việc gì thì gọi bác sĩ, anh sẽ quay lại ngay.” Anh chỉ vào nút gọi ở đầu giường cô.“Dạ.”Sau khi Lương Hân Văn rời đi, Ngôn Thanh Thanh mượn điện thoại của y tá, gọi điện cho Tiểu Vũ.Rất nhanh, Tiểu Vũ nghe điện thoại, rống như điên:“Bà nội của tôi ơi, cậu ở đây?...Có biết tôi lo cho cậu bao nhiêu không?....Hiện tại sao rồi? Có khỏe không?...”Tiểu Vũ giống như súng máy, bắn phá không ngừng, khiến cô không nói được câu nào.“Tiểu Vũ, tôi ở bệnh viện...tôi không sao, chỉ là có chút sốt thôi.”“A...Chuyện gì xảy ra? Tôi biết ngay là nhất định có chuyện xảy ra, nếu không Đoan Mộc tiên sinh sẽ không đến ký túc xá tìm người...”“Cái gì? Cậu nói cái gì?”.

Chapter
1 Chương 1: Kết Hôn Để Đổi Lấy Tự Do
2 Chương 2: Ngôn Gia Bị Cướp Cô Dâu
3 Chương 3: Tôi Xin Lỗi
4 Chương 4: Gặp Gỡ Cô Vợ Nhỏ
5 Chương 5: Say Rượu Cưỡng Hôn
6 Chương 6: Bàn Chuyện Kết Hôn
7 Chương 7: Hồ Thiên Nga
8 Chương 8: Gặp Côn Đồ
9 Chương 9: Đưa Cô Về Nhà Một Lần Nữa
10 Chương 10: Vỗ Mông Anh
11 Chương 11: Vợ Sao Em Lại Ở Đây
12 Chương 12: Đụng Vào Tường Thịt
13 Chương 13: Tôi Là Chồng Chưa Cưới Của Cô Ấy
14 Chương 14: Hủy Bỏ Hôn Ước
15 Chương 15: Nụ Hôn Triền Miên Nồng Nhiệt
16 Chương 16: Anh Là Bánh Ngọt
17 Chương 17: Ông Nội Của Đoan Mộc Nam
18 Chương 18: Tình Yêu Này Để Cho Cô Cảm Nhận
19 Chương 19: Nữ Thần Xuất Hiện
20 Chương 20: Cuộc Hẹn
21 Chương 21: Em Là Duy Nhất Trong Cuộc Đời Anh
22 Chương 22: Chăm Sóc Người Phụ Nữ Của Tôi
23 Chương 23: Người Phụ Nữ Của Đoan Mộc Nam
24 Chương 24: Cái Ôm Của Một Người Xa Lạ
25 Chương 25: Mục Đích Trở Về
26 Chương 26: Nhập Viện
27 Chương 27: Anh Tới
28 Chương 28: Đãi Ngộ Như Thái Hậu
29 Chương 29: Đoan Mộc Cầu Chọn Cô
30 Chương 30: Chỉ Là Một Thỏa Thuận
31 Chương 31: Say Rượu
32 Chương 32: Nụ Hôn Trừng Phạt
33 Chương 33: Sinh Nhật Của Thanh Thanh
34 Chương 34: Đoan Mộc Nam Trở Về
35 Chương 35: Cưỡng Ép Kết Hôn
36 Chương 36: Bắt Đầu Trừng Phạt
37 Chương 37: Em Là Người Phụ Nữ Đầu Tiên Của Anh
38 Chương 38: Cưỡng Đoạt Một Đêm
39 Chương 39: Tìm Hiểu Lầm
40 Chương 40: Trừng Phạt
41 Chương 41: Biện Pháp Khắc Phục
42 Chương 42: Chặt Đứt Hiểu Lầm
43 Chương 43: Quỳ Xuống Xin Tha Thứ
44 Chương 44: Dùng Tính Mạng Để Chứng Minh Tình Yêu
45 Chương 45: Loại Bỏ Hiểu Lầm
46 Chương 46: Hôn Ở Nhà Hàng
47 Chương 47: Đặt Áo Cưới Vì Cô
48 Chương 48: Cầu Hôn Lãng Mạn
49 Chương 49: Ngón Áp Út Không Còn Vô Danh
50 Chương 50: Chuẩn Bị Một Món Quà Lớn
51 Chương 51: Tiệc Tối Bắt Đầu
52 Chương 52: Thủ Trưởng Đến
53 Chương 53: Người Xưa Gặp Lại
54 Chương 54: Cướp Đàn Ông Của Em Gái Tôi
55 Chương 55: Gặp Lại
56 Chương 56: Để Con Bé Rời Khỏi Đoan Mộc Nam
57 Chương 57: Có Yêu Đoan Mộc Nam Không
58 Chương 58: Hi Sinh Vì Tổ Quốc
59 Chương 59: Hương Vị Ngọt Ngào
60 Chương 60: Mẹ Con Tâm Sự
61 Chương 61: Cảnh Tượng Tại Sân Trường
62 Chương 62: Cố Thái Anh Đích Thân Giảng Dạy
63 Chương 63: Nhất Định Phải Đi Cùng Anh
64 Chương 64: Là Ai Làm Ra
65 Chương 65: Một Người Khác Hoàn Toàn
66 Chương 66: Dính Lấy Cô Cả Ngày
67 Chương 67: Gọi Ông Xã
68 Chương 68: Chuyện Ngoài Ý Muốn
69 Chương 69: Thoát Khỏi Miệng Hổ
70 Chương 70: Tiệc Đính Hôn1
71 Chương 71: Tiệc Đính Hôn 2
72 Chương 72: Tiệc Đính Hôn 3
73 Chương 73: Tiệc Đính Hôn 4
74 Chương 74: Ngày Buồn
75 Chương 75: Nỗi Nhớ Vô Tận
76 Chương 76: Hai Người Tàn Sát Lẫn Nhau
77 Chương 77: Khả Năng Thứ Ba
78 Chương 78: Khách Không Mời Mà Đến
79 Chương 79: Cô Nên Tin Ai
80 Chương 80: Nhìn Thấy Bình Minh
81 Chương 81: Cẩn Thận Thăm Dò
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Kết Hôn Để Đổi Lấy Tự Do
2
Chương 2: Ngôn Gia Bị Cướp Cô Dâu
3
Chương 3: Tôi Xin Lỗi
4
Chương 4: Gặp Gỡ Cô Vợ Nhỏ
5
Chương 5: Say Rượu Cưỡng Hôn
6
Chương 6: Bàn Chuyện Kết Hôn
7
Chương 7: Hồ Thiên Nga
8
Chương 8: Gặp Côn Đồ
9
Chương 9: Đưa Cô Về Nhà Một Lần Nữa
10
Chương 10: Vỗ Mông Anh
11
Chương 11: Vợ Sao Em Lại Ở Đây
12
Chương 12: Đụng Vào Tường Thịt
13
Chương 13: Tôi Là Chồng Chưa Cưới Của Cô Ấy
14
Chương 14: Hủy Bỏ Hôn Ước
15
Chương 15: Nụ Hôn Triền Miên Nồng Nhiệt
16
Chương 16: Anh Là Bánh Ngọt
17
Chương 17: Ông Nội Của Đoan Mộc Nam
18
Chương 18: Tình Yêu Này Để Cho Cô Cảm Nhận
19
Chương 19: Nữ Thần Xuất Hiện
20
Chương 20: Cuộc Hẹn
21
Chương 21: Em Là Duy Nhất Trong Cuộc Đời Anh
22
Chương 22: Chăm Sóc Người Phụ Nữ Của Tôi
23
Chương 23: Người Phụ Nữ Của Đoan Mộc Nam
24
Chương 24: Cái Ôm Của Một Người Xa Lạ
25
Chương 25: Mục Đích Trở Về
26
Chương 26: Nhập Viện
27
Chương 27: Anh Tới
28
Chương 28: Đãi Ngộ Như Thái Hậu
29
Chương 29: Đoan Mộc Cầu Chọn Cô
30
Chương 30: Chỉ Là Một Thỏa Thuận
31
Chương 31: Say Rượu
32
Chương 32: Nụ Hôn Trừng Phạt
33
Chương 33: Sinh Nhật Của Thanh Thanh
34
Chương 34: Đoan Mộc Nam Trở Về
35
Chương 35: Cưỡng Ép Kết Hôn
36
Chương 36: Bắt Đầu Trừng Phạt
37
Chương 37: Em Là Người Phụ Nữ Đầu Tiên Của Anh
38
Chương 38: Cưỡng Đoạt Một Đêm
39
Chương 39: Tìm Hiểu Lầm
40
Chương 40: Trừng Phạt
41
Chương 41: Biện Pháp Khắc Phục
42
Chương 42: Chặt Đứt Hiểu Lầm
43
Chương 43: Quỳ Xuống Xin Tha Thứ
44
Chương 44: Dùng Tính Mạng Để Chứng Minh Tình Yêu
45
Chương 45: Loại Bỏ Hiểu Lầm
46
Chương 46: Hôn Ở Nhà Hàng
47
Chương 47: Đặt Áo Cưới Vì Cô
48
Chương 48: Cầu Hôn Lãng Mạn
49
Chương 49: Ngón Áp Út Không Còn Vô Danh
50
Chương 50: Chuẩn Bị Một Món Quà Lớn
51
Chương 51: Tiệc Tối Bắt Đầu
52
Chương 52: Thủ Trưởng Đến
53
Chương 53: Người Xưa Gặp Lại
54
Chương 54: Cướp Đàn Ông Của Em Gái Tôi
55
Chương 55: Gặp Lại
56
Chương 56: Để Con Bé Rời Khỏi Đoan Mộc Nam
57
Chương 57: Có Yêu Đoan Mộc Nam Không
58
Chương 58: Hi Sinh Vì Tổ Quốc
59
Chương 59: Hương Vị Ngọt Ngào
60
Chương 60: Mẹ Con Tâm Sự
61
Chương 61: Cảnh Tượng Tại Sân Trường
62
Chương 62: Cố Thái Anh Đích Thân Giảng Dạy
63
Chương 63: Nhất Định Phải Đi Cùng Anh
64
Chương 64: Là Ai Làm Ra
65
Chương 65: Một Người Khác Hoàn Toàn
66
Chương 66: Dính Lấy Cô Cả Ngày
67
Chương 67: Gọi Ông Xã
68
Chương 68: Chuyện Ngoài Ý Muốn
69
Chương 69: Thoát Khỏi Miệng Hổ
70
Chương 70: Tiệc Đính Hôn1
71
Chương 71: Tiệc Đính Hôn 2
72
Chương 72: Tiệc Đính Hôn 3
73
Chương 73: Tiệc Đính Hôn 4
74
Chương 74: Ngày Buồn
75
Chương 75: Nỗi Nhớ Vô Tận
76
Chương 76: Hai Người Tàn Sát Lẫn Nhau
77
Chương 77: Khả Năng Thứ Ba
78
Chương 78: Khách Không Mời Mà Đến
79
Chương 79: Cô Nên Tin Ai
80
Chương 80: Nhìn Thấy Bình Minh
81
Chương 81: Cẩn Thận Thăm Dò
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86