Chương 20: Mọi người khiếp sợ, kết cục đã định

- Cái gì?!

Sau khi nghe được lời Kim Mộc Lan nói, đầu tóc Bá Tước đại nhân gần như đều phải dựng thẳng lên.

Bá Tước phu nhân hoàn toàn cho rằng bà nghe lầm, tâm phúc cùng phụ tá bên cạnh Bá Tước đại nhân cũng hoàn toàn sửng sốt.

- Mộc Lan, con điên rồi hả? - Bá Tước đại nhân la lên:

- Những người khác ưu tú đến thế mà con lại không chọn, sao lại chọn Thẩm Lãng?

Tất cả mọi người nơi đây nhìn Kim Mộc Lan không thể tin nổi.

Ở trong sáu người đó, Thẩm Lãng là người kém nhất, đừng nói hắn chỉ kém Vương Liên cùng Mạc Dã, hay kém hơn năm nhân tài xuất sắc của phủ Bá Tước kìa, ngay cả so với người thường hắn cũng tệ hơn.

Đó là một tên Nhị Ngốc thiểu năng, chưa tốt nghiệp nổi học đường hương trấn, vai không thể gánh, tay không thể nâng, sinh hoạt cũng không tự lo nổi á.

- Mộc Lan, vì sao vậy con? - Bá Tước đại nhân hỏi:

- Vương Liên cùng Mạc Dã xuất sắc như thế, vì sao con không chọn một trong số đó?

Kim Mộc Lan trả lời:

- Phụ thân, hai người này thực sự ưu tú. Nhưng khi con hỏi bọn họ, tương lai có thể mang tới cho con điều gì. Trong số hai người, một tên muốn cùng con bổ sung văn võ, thống trị phủ Bá Tước. Một tên còn tự cho mình võ lực siêu quần, muốn dẫn đầu quân đội phủ Bá Tước, chinh chiến tứ phương, lập công to lớn.

Bá Tước đại nhân nghe vậy, ông trầm ngâm không nói.

Người khác lại cảm thấy mấy câu trả lời này không có vấn đề ha, cũng tốt chứ bộ.

Mộc Lan giảng giải:

- Nếu phụ thân khoẻ mạnh đương nhiên không thành vấn đề gì, một ngày kia nếu phụ thân không còn nữa, đệ đệ thừa kế chức vị Bá Tước. Vậy nếu như chồng con nổi lên dã tâm đối với quyền hành của phủ Bá Tước, con phải làm gì đây? Đệ đệ phải làm sao?

Lời này vừa ra, Bá Tước đại nhân nhất thời càng thêm trầm lặng, mọi người xung quanh bỗng nhiên cũng đều hiểu ra.

Không thể không nói, Mộc Lan nghĩ đến đặc biệt chu đáo, hơn nữa trung thành tuyệt đối với gia tộc.

Kim Mộc Lan nói:

- Thẩm Lãng trả lời rằng cho con tự do, chỉ cần con không thu thêm đàn ông, làm cái gì đều được!

- Thằng nhãi ranh không biết lựa mồm lựa miệng, xem con gái phủ Bá Tước trở thành hạng người nào hả? - Bá Tước giận dữ, sau đó ông nói:

- Mộc Lan, phụ thân hiểu tâm tư của con. Nhưng... con cũng không cần thiết khiến bản thân ấm ức như vậy. Dù cho con không chọn Vương Liên cùng Mạc Dã, ta ba người thanh niên của phủ Bá Tước chúng kia con cũng có thể suy ngẫm chọn lựa một người cũng được không?

- Không được, con không thể làm lỡ duyên bọn họ. - Kim Mộc Lan nói:

- Hơn nữa, bọn họ đều đã từng là thuộc hạ của con, quá quen mặt.

Bá Tước phu nhân khuyên nhủ:

- Nhưng mà tên Thẩm Lãng kia cũng quá kém cỏi, con cũng không biết thanh danh của nó ở thành Huyền Vũ như thế nào sao.

Bá Tước đại nhân nói:

- Hắn đã từng là ở rể nhà họ Từ, sau khi bị đuổi khỏi nhà đó, lại lập tức ở rể phủ Bá Tước nhà ta, đây... chuyện này khiến gia tộc họ Kim chúng ta làm sao ngẩng cao đầu chứ? Chuyện quan hệ đến cả đời hạnh phúc của con, phụ thân thà rằng con gả cho thiên chi kiêu tử (*con cưng) như Chúc Hồng Tuyết, cũng không muốn vì gia tộc mà hi sinh con, đẩy con vào hố lửa.

Kim Mộc Lan đáp:

- Danh tiếng Thẩm Lãng rất kém chẳng phải vừa đủ cho đại nhân Chúc Lâm hả giận sao? Nếu con gả quá tốt, chỉ sợ gia tộc họ Chúc không ngừng gây chuyện. Nếu con gả cho người có tiếng xấu, oán hận của gia tộc họ Chúc đối với chúng ta cũng thấp xuống một chút, cuối cùng xem kẻ địch xui xẻo luôn là một chuyện đáng vui mừng.

Lời này vô cùng có lý, Mộc Lan rất thông minh, am hiểu lòng người sâu sắc.

Kim Mộc Lan lại bảo:

- Con cảm thấy Thẩm Lãng vô cùng tốt, kỳ thực con đối với vị hôn phu tương lai chỉ có một yêu cầu, đó chính là dáng dấp đẹp trai. Về điểm này sao, Thẩm Lãng là hoàn toàn xứng đáng hạng nhất!

- Nhưng mà ̣, nhưng... – Tim của Bá Tước phu nhân tâm như dao cắt khó chịu muốn chết, con trai không có tiền đồ, sẽ phải đi hi sinh hạnh phúc của con gái mình, lại rước một tên phế vật như vậy làm rể, họ Kim Huyền Vũ đã tạo nghiệt gì chứ.

Bá Tước đại nhân nói:

- Mộc Lan, con có thể suy nghĩ kỹ lưỡng thêm nữa không?

- Không được, thưa phụ thân, cứ quyết định như thế. - Kim Mộc Lan nói:

- Thời gian gấp rút, phụ thân lập tức đi phát thiệp cưới rộng rãi. Mau chóng chuẩn bị hôn sự, tận lực làm thật lớn lễ cưới, tốt nhất để đại nhân Chúc Lâm vừa đến là tham dự hôn lễ phủ Bá Tước.

- Phụ thân mẫu thân, mấy ngày nay con dẫn binh đi bên ngoài khắp nơi, con hơi mệt mỏi, con xin phép đi nghỉ ngơi.

Sau đó nàng khom người hành lễ, lui ra ngoài.

Bá Tước đại nhân khó chịu trong lòng, nhưng ông vừa phát tiết không được. Không thể giận chó đánh mèo lên đầu Thẩm Lãng, cho nên chỉ có thể đem con trai ruột của ông ra trút giận.

- Thằng con bất hiếu đâu rồi? - Bá Tước đại nhân giận dữ hét lớn.

- Thưa ngài, thế tử đang học bài. - Phụ tá trả lời.

- Học cái gì mà học? Học mười mấy năm vẫn là phế vật thôi, kéo nó ra bên ngoài quỳ đi. - Bá Tước đại nhân phát cáu nói:

- Thứ không có tiền đồ, nếu hắn có tiến bộ, Mộc Lan con gái ngoan của ta đâu phải hi sinh lớn như vậy hả?

- Tuân lệnh. - Vị người hầu tâm phúc vội vàng lao đi.

- Không được, tự ta đến đó. - Bá Tước đại nhân sai bảo:

- Roi đâu? Hôm nay ta nhất định phải đánh cho nó thật đau.

- Phu quân. -Bá Tước phu nhân gọi.

- Phu nhân nàng muốn ngăn cản ta sao? - Bá Tước đại nhân hỏi.

- Thiếp cùng đi với chàng đánh nó! - Bá Tước phu nhân đáp.

Lúc này ở trong một thư phòng khác, một tên béo đang vùi đầu khổ học, trong lòng vừa âm thầm cảm động.

Thân làm thế tử mình đây phủ Bá Tước cố gắng như thế, vừa sáng đã thức dậy học hành, cha mẹ thấy được chắc chắn cực kỳ vui, nhất định sẽ khen ngợi mình.

Lúc này, Bá Tước đại nhân cùng phu nhân chợt vọt vào.

Tên béo nói:

- Phụ thân mẫu thân, hai người tới xem này, con chẳng qua là cố ý dậy sớm một chút đọc sách mà thôi, hai người còn đến đây đặc biệt khen, đây đều là phận con cái phải làm, lấy tư cách thế tử phủ Bá Tước Huyền Vũ nên chịu khó như vậy đó.

- Khen hả? - Bá Tước đại nhân chợt lấy roi ra.

Một lát sau, bên trong phủ Bá Tước truyền ra từng đợt kêu gào thảm thiết.

- Phụ thân, mẫu thân, hai người cần gì phải đánh con? Hôm nay con đều không phạm sai lầm chuyện gì cả, sáng sớm con liền bắt đầu học bài mà!

- Đánh mày còn cần lý do? - Bá Tước đại nhân nói, tiếp tục quất roi.

Bá Tước phu nhân cầm thước, nhắm ngay mông cùng bắp đùi con trai ra sức đánh, vừa đánh vừa rủa:

- Đúng thế, đánh cái thằng không tiền đồ mày đây còn cần lý do ư?

- A... A... A... – Thế tử phủ Bá Tước gào thảm cầu cứu:

- Tỷ ơi, cứu đệ, cứu đệ đi mà!

...

Biết được kết quả xong, Thẩm Lãng thở dài nhẹ nhõm một hơi!

Cuối cùng hắn thành công, từ một người ở rể, hướng sang một nơi khác ở rể tiếp.

Từ nay về sau, cơm ngon rượu say, vinh hoa phú quý.

Trên cái thế giới này còn có chuyện gì so với chuyện "ăn cơm mềm" ngon hơn nhỉ? Đương nhiên không có!

Vốn là hắn gặp phải tuyệt cảnh, 3 thế lực Từ gia, Lâm gia, Điền Hoành liên kết muốn giết hắn.

Hiện tại, tràng nguy cơ này trực tiếp tan thành mây khói.

Sau khi trở thành con rể phủ Bá Tước Huyền Vũ, bất kể là nhà họ Từ, họ Lâm, hay cả Điền Hoành, cho dù có người gan lớn như trời cũng không dám động tay chân với hắn cùng người nhà.

Các ngươi hãy đợi đấy, Thẩm Lãng ta đây phải cho các ngươi biết cái gì là trả thù.

Điền Hoành, nhà họ Lâm, họ Từ, ta không buông tha bất kỳ ai, không khiến cho các ngươi cửa nát nhà tan thì ta cũng không họ Thẩm.

...

Tâm phúc Kim Trung của Bá Tước đại nhân đứng trước mặt Thẩm Lãng.

Sắc mặt ông ta rất thúi, giống như người khác thiếu ông ta một nghìn đồng vàng vậy. Kim Trung sinh ra ở phủ Bá Tước Huyền Vũ, ông ta không chỉ là người hầu, còn là người nhà, là người trung thành nhất của nhà họ Kim.

Với lại ông trông coi tiểu thư Kim Mộc Lan từ nhỏ lớn lên, hôm nay phượng hoàng này lại phải bị ép gả cho thứ khố rách áo ôm trước mắt kia thì ông làm sao không tức giận.

Dù sao ông cũng là nô tài trung thành của nhà quý tộc trăm năm, cho nên mặc kệ bản thân tức giận vô cùng, dù cho trong lòng xem thường Thẩm Lãng, nhưng vẫn sẽ không nói năng lỗ mãng, thái độ vừa đủ lạnh nhạt vừa đủ lễ phép.

- Thẩm thư sinh đi theo tôi, tôi dẫn ngài đến phòng khách.

Sau đó, Thẩm Lãng đi theo sau lưng ông, ước chừng đi hơn mười phút mới đến phòng khách, trong lòng hắn chỉ có một câu.

Phủ Bá Tước này, thật... con mẹ nó quá rộng.

Dù là người sang giàu ở trái đất hiện đại cũng không có khu nhà rộng lớn cao cấp như thế này.

- Đúng rồi, làm phiền ông phái người đến nhà ta một chuyến, để cha mẹ ta không cần lo lắng. - Thẩm Lãng nói.

- Đã phái đi thông báo. - Kim Trung lạnh nhạt đáp.

Thẩm Lãng lại nói:

- Hôn lễ đêm nay, có thể mang cha mẹ và em trai ta cùng đưa đến đây được không?

- Tôi sẽ đích thân dẫn người đến đón người nhà của ngài. – Kim Trung đáp, rồi nhanh chóng đóng cửa ra đi. Đối với gương mặt của Thẩm Lãng, dù cho chỉ nhìn nửa phút thì ông cũng chẳng muốn.

Thẩm Lãng nói:

- Làm phiền ông nhanh lên một chút, bởi vì có người đang muốn mưu hại người nhà của ta.

Mắt của Kim Trung lạnh lẽo, Thẩm Lãng dù không tiền đồ cũng là cô gia phủ Bá Tước, hiện tại trong thành Huyền Vũ lại có người muốn hại đối người nhà Thẩm Lãng ư? Rõ ràng ăn gan hùm mật gấu sao?

- Biết rồi, tôi sẽ bảo vệ người nhà của ngài không gặp chuyện gì. Thẩm thư sinh à, ngài nghỉ ngơi cho tốt, chuẩn bị buổi tối bái đường thành thân.

...

Cùng lúc đó, bên trong Hắc Y bang!

Điền Hoành thản nhiên ra lệnh:

- Thời gian gần đến rồi, Thập Tam, ngươi dẫn người đem cả nhà Thẩm Lãng chộp tới. Nếu hắn giao ra phương pháp thuốc nhuộm, liền giết nhà hắn thật nhanh. Nếu không giao ra, thì dùng biện pháp gì thật đau đớn ra tay đi.

- Dạ vâng! - Điền Thập Tam trả lời.

Sau đó, gã mang theo mười mấy tên võ sĩ chạy ra khỏi Hắc Y bang, hướng về nhà Thẩm Lãng.

...

Chú thích của Bánh: Tình tiết xem như đi vào quỹ đạo chính, lạy xin phiếu đề cử.

P/S: Từ ngày mai, chương 21 sẽ đặt VIP nhé! Vì ngày mai mèo bận việc nên 2 chương sẽ up 1 lượt vào buổi tối, cảm ơn mọi người.

Chapter
1 Chương 1: Chuyển kiếp
2 Chương 2: Ta làm thân ở rể đẹp trai
3 Chương 3: Nhà quyền thế, hì hì
4 Chương 4: Cảm giác có chút xấu hổ với cái bàn tay vàng này
5 Chương 5: Đại nghiệp ăn cơm mềm cao cấp
6 Chương 6: Kịch bản này không khớp à
7 Chương 7: Nhìn bằng cặp mắt khác xưa
8 Chương 8: Biểu hiện kinh ngạc
9 Chương 9: Kiếm tiền! Bắt đầu đến màn trình diễn của ngươi rồi
10 Chương 10: Phát tài rồi!
11 Chương 11: Ép ta vả mặt ngươi ấy à? Được thôi!
12 Chương 12: Ta muốn không chỉ thắng cuộc, mà đè bẹp cơ!
13 Chương 13: Vả bôm bốp vào mặt vợ cũ, chịu nhận lỗi!
14 Chương 14: Duyên phận của Thẩm Lãng và thiên kim Bá Tước
15 Chương 15: Kim Mộc Lan nhặt một Thẩm Lãng về nhà
16 Chương 16: Hôn nhân đại sự của nữ thần Mộc Lan
17 Chương 17: Nữ thần là của Thẩm Lãng ta đây!
18 Chương 18: Thẩm Lãng cầu hôn, Mộc Lan chọn rể
19 Chương 19: Thẩm Lãng trổ hết tài năng, đoạt giải
20 Chương 20: Mọi người khiếp sợ, kết cục đã định
21 Chương 21: Thành Huyền Vũ sôi sục! Điền Thập Tam run rẩy
22 Chương 22: Điền Hoành, Từ gia chủ cuống cuồng, Từ Thiên Thiên dự hôn lễ
23 Chương 23: Thẩm Lãng bái đường thành thân
24 Chương 24: Tha hồ Tát thỏa thích trong đám cưới
25 Chương 25: Cùng tát vô mặt đại nhân vật, tất cả sững sờ
26 Chương 26: Bốn phía khiếp sợ! Dâu thảo Mộc Lan
27 Chương 27: Động phòng, cảnh giới cặn bã của Thẩm Lãng có bước phát triển mới
28 Chương 28: Trả thù Điền Hoành, tiểu bạch kiểm mặt dày
29 Chương 29: Dù có hối hận cỡ nào cũng chẳng còn kịp nữa, trời đánh
30 Chương 30: Áo gấm về nhà, không bằng cầm thú
31 Chương 31: Tức sùi bọt mép, Mộc Lan đẹp nhất
32 Chương 32: Ô hô! Lại còn muốn ra oai nữa sao
33 Chương 33: Đấu với cha vợ vui hết xảy, bất ngờ không kịp trở tay
34 Chương 34: Màn biểu diễn phá kỷ lục huy hoàng, chói đến mù mắt
35 Chương 35: Vào thành động đến Điền Hoành, thủ đoạn đơn giản thô bạo
Chapter

Updated 35 Episodes

1
Chương 1: Chuyển kiếp
2
Chương 2: Ta làm thân ở rể đẹp trai
3
Chương 3: Nhà quyền thế, hì hì
4
Chương 4: Cảm giác có chút xấu hổ với cái bàn tay vàng này
5
Chương 5: Đại nghiệp ăn cơm mềm cao cấp
6
Chương 6: Kịch bản này không khớp à
7
Chương 7: Nhìn bằng cặp mắt khác xưa
8
Chương 8: Biểu hiện kinh ngạc
9
Chương 9: Kiếm tiền! Bắt đầu đến màn trình diễn của ngươi rồi
10
Chương 10: Phát tài rồi!
11
Chương 11: Ép ta vả mặt ngươi ấy à? Được thôi!
12
Chương 12: Ta muốn không chỉ thắng cuộc, mà đè bẹp cơ!
13
Chương 13: Vả bôm bốp vào mặt vợ cũ, chịu nhận lỗi!
14
Chương 14: Duyên phận của Thẩm Lãng và thiên kim Bá Tước
15
Chương 15: Kim Mộc Lan nhặt một Thẩm Lãng về nhà
16
Chương 16: Hôn nhân đại sự của nữ thần Mộc Lan
17
Chương 17: Nữ thần là của Thẩm Lãng ta đây!
18
Chương 18: Thẩm Lãng cầu hôn, Mộc Lan chọn rể
19
Chương 19: Thẩm Lãng trổ hết tài năng, đoạt giải
20
Chương 20: Mọi người khiếp sợ, kết cục đã định
21
Chương 21: Thành Huyền Vũ sôi sục! Điền Thập Tam run rẩy
22
Chương 22: Điền Hoành, Từ gia chủ cuống cuồng, Từ Thiên Thiên dự hôn lễ
23
Chương 23: Thẩm Lãng bái đường thành thân
24
Chương 24: Tha hồ Tát thỏa thích trong đám cưới
25
Chương 25: Cùng tát vô mặt đại nhân vật, tất cả sững sờ
26
Chương 26: Bốn phía khiếp sợ! Dâu thảo Mộc Lan
27
Chương 27: Động phòng, cảnh giới cặn bã của Thẩm Lãng có bước phát triển mới
28
Chương 28: Trả thù Điền Hoành, tiểu bạch kiểm mặt dày
29
Chương 29: Dù có hối hận cỡ nào cũng chẳng còn kịp nữa, trời đánh
30
Chương 30: Áo gấm về nhà, không bằng cầm thú
31
Chương 31: Tức sùi bọt mép, Mộc Lan đẹp nhất
32
Chương 32: Ô hô! Lại còn muốn ra oai nữa sao
33
Chương 33: Đấu với cha vợ vui hết xảy, bất ngờ không kịp trở tay
34
Chương 34: Màn biểu diễn phá kỷ lục huy hoàng, chói đến mù mắt
35
Chương 35: Vào thành động đến Điền Hoành, thủ đoạn đơn giản thô bạo