Chương 70: Hắn bị sao vậy?

Không được, nàng vẫn không dám nhảy!

Nơi xa xa mơ hồ có ánh lửa cùng thanh âm người khác.

Không ổn, bọn họ tới đây nhanh như vậy?

Sở An Nhan hạ quyết tâm, đem dù giấu đi, không chút do dự nhảy xuống.

Trong quá trình rơi xuống, Sở An Nhan bị nhánh cây bên vách núi quẹt trúng, tiếp đó chính là rơi vào hồ nước.

Thình lình rơi xuống nước, mũi Sở An Nhan bị sặc, trong miệng cũng uống không ít.

Lạnh đến thấu xương, hồ nước này thật lạnh.

Sở An Nhan vội vàng ngừng hô hấp liều mạng giãy giụa ra khỏi mặt nước.

Nhưng vừa rồi người bên kia hình như nghe thấy được động tĩnh, ánh lửa hướng về phía hồ, đến cả Sở An Nhan cũng đều có thể thấy.

Sở An Nhan muốn nhân cơ hội hít thở không khí, nàng sợ nàng còn nín thở nữa sẽ chết đuối dưới nước luôn.

Ánh lửa càng ngày càng gần, Sở An Nhan đang muốn ngoi lên khỏi nước, thấy một bóng người vọt lại đây, rất nhanh sau đó liền nhảy xuống, tạo thành một mảng hoa nước.

Vị trí của Sở An Nhan hẳn là ở giữa hồ, nghe thấy động tĩnh này dọa nàng sợ tới mức lập tức lặn xuống.

Nín thở đã đạt tới cực hạn của nàng rồi.

Nước chảy vào mũi cùng cổ họng, cảm giác không dễ chịu chút nào, Sở An Nhan thật sự muốn mắng kẻ nào không có mắt làm hỏng kế hoạch của nàng.

Hồ nước không lớn, Lăng Giang không đến một lúc liền tìm thấy được Sở An Nhan, sau đó đem nàng về bờ.

Y phục trên người nàng đã rách nát, trên người có rất nhiều chỗ bị thương.

Ở dưới nước đã rửa được chút máu, lúc này lên bờ máu tươi chảy ào ạt.

Sắc mặt trắng bệch, có lẽ là bị nước làm đông lạnh, nhiệt độ cơ thể Sở An Nhan thấp đến dọa người.

Ở giữa một đám người hỗn loạn, Lăng Giang đem Sở An Nhan ôm về Vân Nhai viện.

Cuối cùng cũng chịu không nổi mà hôn mê bất tỉnh.

*

Sở An Nhan lặng lẽ xốc lên mí mắt nhìn Lăng Giang nằm trên mặt đất, còn chưa kịp đỡ hắn dậy, bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân hoảng loạn.

Sở An Nhan lập tức an ổn nằm về chỗ cũ.

Vốn dĩ cũng không uống được mấy ngụm nước, lại còn bị Lăng Giang vác đi chạy như điên nên nước đã chảy ra không ít.

Dọc theo đường đi nàng nghe thấy được trong miệng Lăng Giang không ngừng lẩm bẩm tự nói.

“ Sở An Nhan ngài không thể có việc gì ”

Nói không cảm động là không có khả năng.

Chỉ là nàng không đáng giá để Lăng Giang làm như vậy.

Cũng không đúng, nàng cũng là vì hắn mới nhảy vách núi.

Cảm động cái rắm!

Một đám người tiến vào, Nguyên Doanh Doanh dựa theo phân phó của Sở An Nhan dẫn Trần thúc lại đây.

Sở Quảng Văn lệ nóng doanh tròng, lôi kéo tay Sở An Nhan không chịu buông, trên mặt tràn đầy tự trách.

Nguyên Doanh Doanh tuy rằng biết Sở An Nhan đã có sắp xếp, nhưng nhìn bộ dáng nàng hiện tại cũng đau lòng không thôi.

“ Tiểu nữ gặp qua hoàng thượng, nhà của tiểểu nữ có một vị thần y, bệnh của tiểu nữ chính là ông ấy chữa, không bằng trước để ông ấy bắt mạch cho công chúa ”

Sở Quảng Văn thấy người tới, đánh giá một lát mới nhớ tới nàng ta là nữ nhi của Nguyên Chinh, thần y ở phủ hắn ta ông cũng nghe qua, cho nên mới buông tay Sở An Nhan ra.

Bởi vì Trần thúc nói xem bệnh cần phải có không gian yên tĩnh, cho nên Sở Quảng Văn vội vàng đuổi người ra ngoài.

Đợi người vừa đi, lúc này Sở An Nhan mới lặng lẽ xốc nhẹ mí mắt nhìn người đi tới, sợ mình bị lộ.

Bên này Trần Vĩnh Nghĩa tận chức tận trách bắt mạch cho Sở An Nhan.

“ Công chúa chỉ là bị thương ngoài da với chịu phải đả kích, cũng không trở ngại gì, ngoài ra còn bị cảm lạnh, gần đây cần chú ý một chút. Ta sẽ kê một đơn thuốc trị phong hàn cho công chúa ”

“ Trần thúc, ngươi nói ta như này nhiều nhất có thể nằm bao lâu? ”

Nàng tính qua rồi, ít nhất là nàng muốn nằm ở trên giường một tháng, hơn nữa việc này nàng không dám nói với phụ hoàng.

“ Nhiều nhất một ngày, nhưng công chúa nếu muốn nằm lâu chút, ta có thể nói hàn khí nhập thể yêu cầu tĩnh dưỡng một khoảng thời gian.”

Trần Vĩnh Nghĩa có chút không rõ cách làm của Sở An Nha, trước kia thanh danh xấu của nàng ông đều có nghe qua.

Nhưng nàng lần trước cứu tiểu thư, ông cũng tin nàng.

Lần này nói lớn chính là tội khi quân.

Nói nhỏ chính là trò đùa dai.

“ Đa tạ Trần thúc giúp ta, ngươi yên tâm, ta sẽ không làm liên lụy các ngươi ”

Tuy rằng không có trở ngại gì, nhưng Sở An Nhan thật sự cảm thấy người nóng rát đau đớn.

Mặt có chỗ vết thương bị rách, Sở An Nhan căn bản không để vào mắt.

Cũng may mọi chuyện tiến hành thuận lợi, có cớ yêu cầu tĩnh dưỡng này, Vân Nhai viện yên tĩnh không ít.

Thực nhanh sau đó, Sở An Nhan lại nghe thấy được thanh âm Hồng Tô.

“ Công chúa, đều là ta không tốt, ta không bảo vệ tốt cho ngài ”

Hồng Tô thút tha thút thít, trong tay đem thuốc mỡ bắt đầu tinh tế bôi lên vết thương của Sở An Nhan.

“ Công chúa…… ”

Hồng Tô khóc lóc, tay cũng run rẩy theo, rất nhiều lần Sở An Nhan đều bị đau đến hít một ngụm khí lạnh.

“ Hồng Tô ngươi đừng khóc, ngươi lại khóc thì công chúa nhà ngươi thật sự sẽ đi đời nhà ma đấy ”

Sở An Nhan nhíu mày, duỗi tay bắt lấy tay Hồng Tô.

“ Công chúa ngài tỉnh rồi? ”

“ Nhỏ giọng xuống, không phải nói ta muốn tĩnh dưỡng sao, ngươi khóc như vậy ta không tỉnh mới lạ ”

Hồng Tô mím miệng, nước mắt lấp lánh trong mắt, kích động bổ nhào vào trên người Sở An Nhan.

“ Công chúa người tỉnh rồi, thật sự thật tốt quá! ”

“ Hồng, Hồng Tô, ngươi đè lên miệng vết thương của ta! ”

Hồng Tô vội vàng đứng dậy, “ Thực xin lỗi, công chúa ta không cố ý! ”

“ Được rồi, ta thật sự không có việc gì, mau tới bôi thuốc cho ta, ta cảm giác được ta sắp bị hủy dung rồi ”

“ Công chúa ngã từ chỗ cao xuống đều không có việc gì, quả nhiên là cát nhân tự có thiên tướng, Triệu tiểu thư thật sự đáng giận, thế mà lại làm ra chuyện ám sát người ”

“ Triệu tiểu thư? ”

Triệu Đình Đình? Nàng ta cũng ám sát?

Hay là Hành Nhất tìm dê thế tội?

Không đúng, hôm nay người ám sát nàng tổng cộng có ba người, trừ bỏ Hành Nhất, dư lại hai người không hẳn sẽ là do Triệu Đình Đình phái tới, nàng ta lá gan lại lớn như vậy sao?

“ Đúng vậy công chúa, Hành Nhất bắt về được một tên thích khách, tên đó bị thẩm vấn đã khai ra là được nàng ta phái tới ”

“ Không đúng, lần trước Triệu Đình Đình đều bí mật xuống tay với tửu lâu chúng ta, có thể thấy được nàng ta là người thông minh, làm sao mà lúc này lại để bại lộ chính mình ”

Trong sách nữ phụ độc ác đều an ổn sống đến đại kết cục, sao có thể đi lãnh cơm hộp sớm như vậy?

“ Nghe công chúa nói như vậy, quả thật có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng hoàng thượng đã phái người đi bắt nàng ta nên công chúa yên tâm đi, hoàng thượng nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ hãm hại người ”

“ ….. ”.  Nếu chính nàng hãm hại bản thân thì sao?

“ Đúng rồi Hồng Tô, chuyện hôm nay ta tỉnh ngươi không thể nói cho những người khác, ngươi coi như ta vẫn luôn hôn mê bất tỉnh. Cụ thể nguyên nhân về sau lại giải thích với ngươi, đặc biệt là không thể nói cho Lăng Giang. Đúng rồi, Lăng Giang hiện tại thế nào rồi? ”

Sở An Nhan bỗng nhiên nhớ tới bộ dáng của Lăng Giang, nàng nghe được phụ hoàng phân phó người nâng hắn xuống, lúc trước Lăng Giang bảo vệ nàng, sau lại tới cứu nàng, cũng không biết hiện tại thế nào.

“ Công chúa này….. ”

Hồng Tô lộ ra vẻ mặt khó xử, hình như không định mở miệng.

“ Hắn làm sao vậy? ”

Chapter
1 Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2 Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3 Chương 3: 3: Cô Có Thể
4 Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5 Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6 Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7 Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8 Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9 Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10 Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11 Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12 Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13 Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14 Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15 Chương 15-16
16 Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17 Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18 Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19 Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20 Chương 21-22
21 Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22 Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23 Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24 Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25 Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26 Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27 Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28 Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29 Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30 Chương 33: 33: Xong Đời
31 Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32 Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33 Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34 Chương 37: 37: Cầu Thú
35 Chương 38: 38: Gặp Mặt
36 Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37 Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38 Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39 Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40 Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41 Chương 44: 44: Đút Thuốc
42 Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43 Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44 Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45 Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46 Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47 Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48 Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49 Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50 Chương 53: 53: Đau Bụng
51 Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52 Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53 Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54 Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55 Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56 Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57 Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58 Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59 Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60 Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61 Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62 Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63 Chương 67: Âm mưu thâm độc
64 Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65 Chương 69: Đánh nhau
66 Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67 Chương 71: Bôi thuốc
68 Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69 Chương 73: Trúng bẫy
70 Chương 74: Thử
71 Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72 Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73 Chương 77: Lễ Thất Tịch
74 Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75 Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76 Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77 Chương 81: Ngươi là của ta
78 Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79 Chương 83: Ngoan, tin ta
80 Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81 Chương 85: Lại đây hầu hạ
82 Chương 86: Cù lét
83 Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84 Chương 88: Bất Ngữ thúc
85 Chương 89
86 Chương 90
87 Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88 Chương 92: Công chúa sợ ?
89 Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90 Chương 94
91 Chương 95
92 Chương 96
93 Chương 97
94 Chương 98
95 Chương 99
96 Chương 100
97 Chương 101
98 Chương 102
99 Chương 103
100 Chương 104
101 Chương 105
102 Chương 106
103 Chương 107
104 Chương 108
105 Chương 109
106 Chương 110
107 Chương 111
108 Chương 112
109 Chương 113
110 Chương 114
111 Chương 115
112 Chương 116
113 Chương 117
114 Chương 118
115 Chương 119
116 Chương 120
117 Chương 121
118 Chương 122
119 Chương 123
120 Chương 124
121 Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122 Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2
Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3
Chương 3: 3: Cô Có Thể
4
Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5
Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6
Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7
Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8
Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9
Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10
Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11
Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12
Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13
Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14
Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15
Chương 15-16
16
Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17
Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18
Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19
Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20
Chương 21-22
21
Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22
Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23
Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24
Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25
Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26
Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27
Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28
Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29
Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30
Chương 33: 33: Xong Đời
31
Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32
Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33
Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34
Chương 37: 37: Cầu Thú
35
Chương 38: 38: Gặp Mặt
36
Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37
Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38
Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39
Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40
Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41
Chương 44: 44: Đút Thuốc
42
Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43
Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44
Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45
Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46
Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47
Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48
Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49
Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50
Chương 53: 53: Đau Bụng
51
Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52
Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53
Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54
Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55
Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56
Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57
Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58
Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59
Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60
Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61
Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62
Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63
Chương 67: Âm mưu thâm độc
64
Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65
Chương 69: Đánh nhau
66
Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67
Chương 71: Bôi thuốc
68
Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69
Chương 73: Trúng bẫy
70
Chương 74: Thử
71
Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72
Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73
Chương 77: Lễ Thất Tịch
74
Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75
Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76
Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77
Chương 81: Ngươi là của ta
78
Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79
Chương 83: Ngoan, tin ta
80
Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81
Chương 85: Lại đây hầu hạ
82
Chương 86: Cù lét
83
Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84
Chương 88: Bất Ngữ thúc
85
Chương 89
86
Chương 90
87
Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88
Chương 92: Công chúa sợ ?
89
Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90
Chương 94
91
Chương 95
92
Chương 96
93
Chương 97
94
Chương 98
95
Chương 99
96
Chương 100
97
Chương 101
98
Chương 102
99
Chương 103
100
Chương 104
101
Chương 105
102
Chương 106
103
Chương 107
104
Chương 108
105
Chương 109
106
Chương 110
107
Chương 111
108
Chương 112
109
Chương 113
110
Chương 114
111
Chương 115
112
Chương 116
113
Chương 117
114
Chương 118
115
Chương 119
116
Chương 120
117
Chương 121
118
Chương 122
119
Chương 123
120
Chương 124
121
Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122
Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần