Chương 7: 7: Trí Nhớ Được Phục Hồi

Lần hấp thụ trước tính đến bây giờ đã qua sáu tiếng, những điểm sáng kỳ dị lại bắt đầu tiến vào trong cơ thể Chu Hạo.

Máu trong người hắn lập tức sôi trào, chảy dọc toàn thân, giống như đang cải tạo cơ thể hắn vậy.
Nhưng lần này cũng chỉ kéo dài được mười phút.

Chu Hạo cảm giác sức chịu đựng của mình đã đạt đến giới hạn cao nhất, hắn không thể hấp thu thêm điểm sáng được nữa.
Cảm giác đau nhức toàn thân truyền đến, nhưng Chu Hạo vẫn duy trì tư thế này.
“Hả?” Duy trì tư thế này khiến mình khôi phục nhanh hơn một chút?” Bỗng nhiên, ánh mắt Chu Hạo lộ ra vẻ vui mừng.
Vừa rồi hắn chỉ thử nghiệm một chút nếu như hấp thu điểm sáng tới cực điểm mà vẫn duy trì tư thế này thì sẽ có biến hóa như thế nào, không ngờ lại có một thu hoạch bất ngờ như thế.
Chu Hạo cứ khoanh chân ngồi như vậy, cả người dần dần rơi vào một trạng thái không thể nào giải thích được.

Một cảm giác mệt mỏi ập tới, hắn chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
...
Ngày hôm sau, Chu Hạo mở mắt, nhìn thấy tình trạng của mình thì lại sửng sốt.
“Mình ngồi trong tư thế này suốt cả một đêm?” Bây giờ hắn vẫn đang duy trì tư thế đó.
“Nhưng mà thân thể mình lại không cảm thấy mệt mỏi đau nhức gì cả, tinh thần còn tốt hơn so với lúc trước.” Chu Hạo khởi động thân thể, cảm nhận một chút.
“Xem ra động tác này còn giúp mình cải thiện chất lượng giấc ngủ.”

Chu Hạo khẽ cười, hắn nhìn thời gian một chút, tâm niệm vừa động, những điểm sáng kỳ dị lại nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn.
Mười phút sau, Chu Hạo dừng lại.
“Xem ra mình vẫn chưa phục hồi lại, không hấp thu được nhiều lắm.” Chu Hạo nghĩ thầm.
Lần hấp thu đầu tiên của hắn kéo dài tận hai mươi phút, nhưng những lần sau chỉ có thể kéo dài mười phút.
“Để phòng ngừa có chuyện gì xảy ra, trước khi cơ thể không hoàn toàn phục hồi lại thì mình không hấp thu điểm sáng nữa.”
Mặc dù mới tiếp xúc với điểm sáng kỳ dị chưa được bao lâu nhưng Chu Hạo đã có thể suy đoán ra được một số chuyện.

Nếu như những điểm sáng kỳ dị này chính là năng lượng, vậy thì hắn cũng không thể hấp thu quá nhiều được.

Thân thể con người có sức chịu đựng nhất định, nếu hắn chưa phục hồi hoàn toàn mà cứ tiếp tục hấp thu thì rất có thể sẽ bị thương.
Sau khi ngừng tu luyện, Chu Hạo cảm thấy cả người đau nhức, giống như thân thể vừa phải chịu đựng một trình độ rèn luyện nào đó.

Nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng với hành động của hắn mà là sự thay đổi trong nội tâm, những người khác không nhìn ra được.
Chu Hạo cảm nhận một chút, bây giờ chỉ cần tâm niệm của hắn vừa động là mười hình vẽ kia lại hiện lên trong đầu hắn.

Nhưng mà vẫn chỉ có hình vẽ đầu tiên hắn nhìn rõ được, còn những hình còn lại vẫn ảm đạm, mơ hồ.
“Hả? Những phần kiến thức hôm qua mình học lại đến bây giờ vẫn không quên.” Ánh mắt Chu Hạo lộ rõ vẻ mừng rỡ.
“Trí nhớ của mình không những đã khôi phục lại mà còn càng mạnh mẽ hơn trước.”
Tối hôm qua Chu Hạo vẫn chưa dám chắc chắn, nhưng bây giờ hắn vẫn nhớ được như in phần kiến thức học tối hôm qua.
Chu Hạo vui sướng vô cùng, sau khi trí nhớ của hắn kém đi thì hắn đã gần như hao tổn tất cả thời gian để ghi nhớ kiến thức, cố gắng để thành tích của mình không thụt lùi.
Trước kia, mỗi lần Chu Hạo kiểm tra thì Chu Gia Đống và Vương Lan đều hỏi thăm thành tích của hắn, nhưng bây giờ chỉ thỉnh thoảng bọn họ mới hỏi đến một lần.
Tối hôm qua Chu Gia Đống hỏi là vì đây là bài kiểm tra đầu tiên sau khi kết thúc kỳ nghỉ đông.

Thế nhưng Chu Hạo vẫn khiến cho bọn họ thất vọng.
“Không cần biết những chuyện này là như thế nào, việc mình cần làm bây giờ chính là nâng cao thành tích của mình!” Ánh mắt của Chu Hạo lộ ra vẻ kiên định, hắn muốn nhìn thấy nụ cười trên gương mặt của cha mẹ mình.
Ăn sáng xong, Chu Hạo nhanh chóng đến trường, sau khi vào lớp thì lập tức lấy sách tiếng Anh ra học từ mới.
Trước kia hắn phải học rất lâu mới nhớ được, sau một thời gian lại quên, nhưng bây giờ Chu Hạo đọc hai lần là đã nhớ được.
Đối với những học sinh cuối cấp mà nói, giáo viên tiếng Anh sẽ phát cho bọn họ một tập tài liệu, bên trong là những từ hay gặp trong các bài thi đại học.

Tờ nào cũng chi chít chữ, muốn nhớ hết tất cả rất khó.
Chu Hạo nghiêm túc đọc từ tờ thứ nhất, mặc dù trí nhớ của hắn đã phục hồi, nhưng những từ hắn không biết thì cũng không thể nhớ được.
Chờ đến tận 6h59 thì Triệu Nham mới vội vàng chạy vào lớp, giáo viên chủ nhiệm đi vào ngay sau cậu ta, bắt đầu gọi vài học sinh tới nói chuyện.

Đây là chuyện mà những giáo viên chủ nhiệm cấp ba thường xuyên làm, thường là vào buổi sáng hoặc là buổi tối.
Chu Hạo đang ngồi ghi nhớ từ đơn thì Vương Chấn đi tới trước mặt hắn.

Ông ta gõ bàn một chút, Chu Hạo hiểu ý, lập tức đứng dậy đi theo Vương Chấn ra ngoài.
“Chu Hạo, gần đây tình hình học tập của em thế nào? Có thể theo kịp tiến độ ôn tập của các giáo viên không?” Vương Chấn hơi mập, đeo một cặp mắt kính, ông ta nhìn Chu Hạo, hỏi.
Ông ta biết tình huống của Chu Hạo, thành tích thi của hắn chỉ ở mức trung bình, nhưng lại có một số điểm rất kỳ quái.

Có những câu vô cùng đơn giản mà hắn lại làm sai, nhưng lại có thể trả lời đúng những câu phức tạp khác.
“Vẫn ổn ạ, em có thể theo kịp.” Chu Hạo chỉ có thể trả lời như vậy, hắn cũng biết là Vương Chấn rất thất vọng về mình.
“Ừ, em cũng không phải ngốc nghếch, điểm thi vào cấp ba của em xếp thứ mười toàn trường.

Thành tích ban đầu của em tốt như thế, nhưng sau đó lại chỉ chỉ có thể dừng ở top trung bình, như vậy có thể là do phương pháp học.

Có phải phương pháp học của em không chính xác hay không?”
Chu Hạo không trả lời.
Vương Chấn vỗ vai hắn: “Được rồi, vẫn còn hơn ba tháng nữa.

Các giáo viên cũng sẽ cố gắng hết sức để giảng dạy cho các em.

Em phải xác định được điểm yếu của mình nằm ở đâu, bốc thuốc đúng bệnh, có chỗ nào không hiểu thì lập tức hỏi giáo viên hoặc bạn học, không được giấu dốt.”
“Vâng, em biết rồi.” Chu Hạo gật đầu.
Tâm trạng của Chu Hạo cũng khá hơn một chút.

Vương Chấn là chủ nhiệm lớp của bọn họ, đối xử với tất cả các học sinh đều công bằng như nhau, không thiên vị ai cả.

Nhưng mà, thực ra hầu như giáo viên nào cũng là như thế, bọn họ ai cũng hi vọng học sinh của mình có thể trở nên ưu tú hơn.
Vương Chấn nói chuyện với Chu Hạo một chút, cổ vũ hắn rồi bảo hắn trở về lớp tiếp tục học.
Vừa mới về đến bàn, Triệu Nham đã bu tới, tò mò hỏi: “Chu Hạo, giáo viên chủ nhiệm tìm cậu làm gì thế?”
Chu Hạo không trả lời, bởi vì Vương Chấn lại đi vào, gõ gõ mặt bàn của Triệu Nham.
Triệu Nham vẻ mặt đau khổ, đứng dậy ngoan ngoãn đi theo Vương Chấn ra ngoài.
“Leng keng!”
Tiếng chuông hết giờ vang lên, toàn bộ học sinh ồn ào như ong vỡ tổ, sôi nổi trò chuyện với nhau.
“Này, mọi người có biết chuyện sao băng chiều tối hôm qua không?” Một học sinh bỗng nhiên nói.
Các học sinh khác trong lớp lập tức đổ dồn ánh mắt về phía học sinh này.

Bọn họ ai cũng cảm thấy tò mò đối với chuyện sao băng màu đỏ ngày hôm qua.

Chapter
1 Chương 1: 1: Chu Hạo
2 Chương 2: 2: Gia Đình
3 Chương 3: 3: Hoa Loa Kèn Biến Dị
4 Chương 4: 4: Sao Băng Màu Đỏ
5 Chương 5: 5: Tinh Thạch Bí Ẩn
6 Chương 6: 6: Hình Vẽ Thứ Nhất Mở Ra
7 Chương 7: 7: Trí Nhớ Được Phục Hồi
8 Chương 8: 8: Ôn Tập
9 Chương 9: 9: Sinh Nhật Của Trương Di
10 Chương 10: 10: Điêu Khắc
11 Chương 11: 11: Hồi Ức
12 Chương 12: 12: Thành Tích Tiến Bộ
13 Chương 13: 13: Tuyên Dương
14 Chương 14: 14: Vững Bước Tăng Lên
15 Chương 15: 15: Ba Nguyện Vọng Của Cha Mẹ
16 Chương 16: 16: Thân Thể Mạnh Mẽ
17 Chương 17: 17: Bán Tượng Gỗ Lấy Tiền
18 Chương 18: 18: Mối Làm Ăn Tới Rồi
19 Chương 19: 19: Cẩn Thận
20 Chương 20: 20: Gia Đình Trương Di
21 Chương 21: 21: Cơn Đói Biến Mất
22 Chương 22: 22: Sao Băng Rơi Xuống Lần Thứ 2
23 Chương 23: 23: Cấm Nuôi Thú Cưng
24 Chương 24: 24: Tố Chất Thân Thể Tăng Cao
25 Chương 25: 25: Người Biến Dị Xuất Hiện
26 Chương 26: 26: Món Quà Của Đồng Dao
27 Chương 27: 27: Không Phong Tỏa Nữa
28 Chương 28: 28: Chuột Khổng Lồ
29 Chương 29: 29: Thức Tỉnh Thân Thể Giả Mạnh Mẽ
30 Chương 30: 30: Kiếm Tiên
31 Chương 31: 31: Trường Học Diễn Thuyết
32 Chương 32: 32: Nguyên Khí Trời Đất
33 Chương 33: 33: Nguyên Khí Xã
34 Chương 34: 34: Thú Hình Quyền
35 Chương 35: 35: Phổ Biến
36 Chương 36: 36: Thế Giới Chậm Rãi Thay Đổi
37 Chương 37: 37: Quả Chu
38 Chương 38: 38: Tăng Cường Thực Lực
39 Chương 39: 39: Thảm Họa Cự Thú
40 Chương 40: 40: Sinh Mệnh Yếu Ớt
41 Chương 41: 41: Nguy Hiểm Tràn Lan
42 Chương 42: 42: Chuẩn Bị Kiểm Tra
43 Chương 43: 43: Nguyên Khí Giả Cao Cấp
44 Chương 44: 44: Phân Chia Cảnh Giới
45 Chương 45: 45: Truyền Thừa
46 Chương 46: 46: Lực Linh Hồn Thức Tỉnh
47 Chương 47: 47: Hồn Thú Sư
48 Chương 48: 48: Phi Đao
49 Chương 49: 49: Quay Về Trường Học
50 Chương 50: C50: Địa vị
51 Chương 51: C51: Nhà mới
52 Chương 52: C52: Vui mừng
53 Chương 53: C53: Anh thích em
54 Chương 54: C54: Trang bị đầy đủ
55 Chương 55: C55: Đến nơi
56 Chương 56: C56: Rèn luyện
57 Chương 57: C57: Dần dần thích ứng
58 Chương 58: C58: Cỏ viêm tâm
59 Chương 59: C59: Công kích linh hồn
60 Chương 60: C60: Động vật biến dị tam
61 Chương 61: C61: Tâm nguyện
62 Chương 62: C62: Phần thưởng
63 Chương 63: C63: Thực lực và địa vị
64 Chương 64: C64: Cước pháp mặc luân
65 Chương 65: C65: Xung đột
66 Chương 66: C66: Ba thế lực
67 Chương 67: C67: Phân phối lợi ích
68 Chương 68: C68: Nhất trí mục tiêu
69 Chương 69: C69: Thịt của động vật biến dị
70 Chương 70: C70: Núi vân lĩnh mở ra
71 Chương 71: C71: Tập hợp nhân lực
72 Chương 72: C72: Phát hiện bảo vật
73 Chương 73: C73: Tiến bộ nhanh chóng
74 Chương 74: C74: Bức hình vẽ thứ tư mở ra
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: 1: Chu Hạo
2
Chương 2: 2: Gia Đình
3
Chương 3: 3: Hoa Loa Kèn Biến Dị
4
Chương 4: 4: Sao Băng Màu Đỏ
5
Chương 5: 5: Tinh Thạch Bí Ẩn
6
Chương 6: 6: Hình Vẽ Thứ Nhất Mở Ra
7
Chương 7: 7: Trí Nhớ Được Phục Hồi
8
Chương 8: 8: Ôn Tập
9
Chương 9: 9: Sinh Nhật Của Trương Di
10
Chương 10: 10: Điêu Khắc
11
Chương 11: 11: Hồi Ức
12
Chương 12: 12: Thành Tích Tiến Bộ
13
Chương 13: 13: Tuyên Dương
14
Chương 14: 14: Vững Bước Tăng Lên
15
Chương 15: 15: Ba Nguyện Vọng Của Cha Mẹ
16
Chương 16: 16: Thân Thể Mạnh Mẽ
17
Chương 17: 17: Bán Tượng Gỗ Lấy Tiền
18
Chương 18: 18: Mối Làm Ăn Tới Rồi
19
Chương 19: 19: Cẩn Thận
20
Chương 20: 20: Gia Đình Trương Di
21
Chương 21: 21: Cơn Đói Biến Mất
22
Chương 22: 22: Sao Băng Rơi Xuống Lần Thứ 2
23
Chương 23: 23: Cấm Nuôi Thú Cưng
24
Chương 24: 24: Tố Chất Thân Thể Tăng Cao
25
Chương 25: 25: Người Biến Dị Xuất Hiện
26
Chương 26: 26: Món Quà Của Đồng Dao
27
Chương 27: 27: Không Phong Tỏa Nữa
28
Chương 28: 28: Chuột Khổng Lồ
29
Chương 29: 29: Thức Tỉnh Thân Thể Giả Mạnh Mẽ
30
Chương 30: 30: Kiếm Tiên
31
Chương 31: 31: Trường Học Diễn Thuyết
32
Chương 32: 32: Nguyên Khí Trời Đất
33
Chương 33: 33: Nguyên Khí Xã
34
Chương 34: 34: Thú Hình Quyền
35
Chương 35: 35: Phổ Biến
36
Chương 36: 36: Thế Giới Chậm Rãi Thay Đổi
37
Chương 37: 37: Quả Chu
38
Chương 38: 38: Tăng Cường Thực Lực
39
Chương 39: 39: Thảm Họa Cự Thú
40
Chương 40: 40: Sinh Mệnh Yếu Ớt
41
Chương 41: 41: Nguy Hiểm Tràn Lan
42
Chương 42: 42: Chuẩn Bị Kiểm Tra
43
Chương 43: 43: Nguyên Khí Giả Cao Cấp
44
Chương 44: 44: Phân Chia Cảnh Giới
45
Chương 45: 45: Truyền Thừa
46
Chương 46: 46: Lực Linh Hồn Thức Tỉnh
47
Chương 47: 47: Hồn Thú Sư
48
Chương 48: 48: Phi Đao
49
Chương 49: 49: Quay Về Trường Học
50
Chương 50: C50: Địa vị
51
Chương 51: C51: Nhà mới
52
Chương 52: C52: Vui mừng
53
Chương 53: C53: Anh thích em
54
Chương 54: C54: Trang bị đầy đủ
55
Chương 55: C55: Đến nơi
56
Chương 56: C56: Rèn luyện
57
Chương 57: C57: Dần dần thích ứng
58
Chương 58: C58: Cỏ viêm tâm
59
Chương 59: C59: Công kích linh hồn
60
Chương 60: C60: Động vật biến dị tam
61
Chương 61: C61: Tâm nguyện
62
Chương 62: C62: Phần thưởng
63
Chương 63: C63: Thực lực và địa vị
64
Chương 64: C64: Cước pháp mặc luân
65
Chương 65: C65: Xung đột
66
Chương 66: C66: Ba thế lực
67
Chương 67: C67: Phân phối lợi ích
68
Chương 68: C68: Nhất trí mục tiêu
69
Chương 69: C69: Thịt của động vật biến dị
70
Chương 70: C70: Núi vân lĩnh mở ra
71
Chương 71: C71: Tập hợp nhân lực
72
Chương 72: C72: Phát hiện bảo vật
73
Chương 73: C73: Tiến bộ nhanh chóng
74
Chương 74: C74: Bức hình vẽ thứ tư mở ra