Chương 166: Như được khai sáng

"Không việc gì." Thích Tự tắt thuốc, hỏi, "Bọn họ đàm phán thế nào rồi?"

"Hiện có một vấn đề phát sinh, trong số 600 triệu mà Cù tổng nói đến, chỉ 1/3 là đang nằm trong tài khoản của công ti, còn lại đều do một công ti quỹ quản lí. Rút tiền từ quỹ sẽ mất thời gian hơn một chút, bọn họ đã liên hệ với đại diện bên đó rồi, giờ phải đợi mai người của công ti quỹ đến thì mới đàm phán cách xử lí tiếp được." Sở Mộng đến gần hơn một chút, nhỏ giọng nói, "Luật sư Hàn bảo tôi hỏi cậu xem có muốn ở lại Nam Thị một đêm không, có vẻ là Cù tổng muốn cậu đi theo đảm nhiệm đến cùng."

Thích Tự: "Cũng được, cứ sắp xếp vậy đi."

Sở Mộng nhớ lại câu chuyện trong bữa trưa, cười cười ghẹo hắn: "Hình như Cù tổng hơi bị ưng cậu đấy, có khi nào là nhắm cậu cho vị trí con rể nên hôm nay mới quyết định hào sảng vậy không?"

Thích Tự nhăn mày, chỉ để lại một câu "Đừng nói lung tung" rồi quay người đi về phòng đàm phán.

Sở Mộng bụm miệng cười trộm, cũng rảo bước đuổi theo.

Tối đó bọn họ nghỉ lại một khách sạn trong trung tâm Nam Thị. Ăn xong về phòng, Thích Tự cũng bấm điện thoại gọi cho Thích Nguyên Thành luôn.

"...Ba à."

"Thích Tự?" Thích Nguyên Thành nghe máy nói, "Ba cũng đang định gọi con, tình hình thế nào rồi?"

Thích Tự báo cáo lại tiến triển đàm phán, không quên kể về vấn đề mà Sở Mộng nhắc đến, chỉ lo bọn họ sẽ không kịp hoàn thành thủ tục chuyển nhượng cổ phần trước thời hạn mà Vương Trăn Đống đưa ra.

Thích Nguyên Thành nói: "Có người đồng ý tiếp nhận cổ phần của ông ta rồi thì dễ nói thôi, giao dịch mấy trăm triệu cũng không thể vội vàng được, luật sư Hàn sẽ lo kí thỏa thuận với bọn họ."

Hắn nghe vậy thì yên tâm, bấy giờ mới nói lại tin tức Hứa Kính vừa tiết lộ cho ba: "À ba, Hứa Kính bảo vụ lần này của Vương Trăn Đống là do phía Lập Tảo gây rối đấy."

Thích Nguyên Thành không khỏi sửng sốt: "Con liên lạc với Hứa Kính?"

"...Vâng." Mặc dù hắn vẫn để tâm chuyện Hứa Kính tới làm cho Lâm Hoán, nhưng chuyện nào ra chuyện ấy, nói sao thì Hứa Kính cũng đã có lời giúp bọn họ trong việc đàm phán với với Cù tổng lần này.

Thích Tự cố gắng gạt cảm xúc cá nhân qua một bên, tường thuật lại nguyên xi thái độ của Cù tổng cũng như lời nhắc nhở từ Hứa Kính.

Thích Nguyên Thành hừ nhẹ, nói: "Coi như thằng nhóc kia còn có lòng... Nhưng thật ra ba cũng đoán được chuyện này, con cứ thử nghĩ xem, giờ mà Tư Nguyên lao đao vì giá cổ phiếu thì ai là người được lợi nhất? Còn không phải Phi Á đang đấu đá với MeiWei à! Mấy hôm nay ba cũng nói chuyện với Vương Trăn Đống, hợp tác bao năm nay, đùng một cái đòi rút vốn thì còn khả năng nào ngoài bị Lập Tảo xúi giục, có khi là được bên đó đề xuất điều kiện hời hơn rồi cũng nên! Nhưng đây không phải mấu chốt, quan trọng là việc Vương Trăn Đống rút đi có thể sẽ gây ra hiệu ứng đám đông. Hứa Kính nó nhắc cũng đúng đấy, giờ mà có người rút vốn nữa thì chẳng lẽ chúng ta phải bán nhà đắp vào? Tìm người thế chỗ không thể là kế sách lâu dài, hơn cả việc xin đầu tư từ mấy Cù tổng, bây giờ chúng ta phải kiếm được một tập đoàn lớn với lực lượng hùng hậu đến ủng hộ Tư Nguyên, có thể không tầm cỡ như Tư Thị, nhưng quy mô cũng phải lớn, đầu tư bao nhiêu không quan trọng, chủ yếu là cần thân cận với Tư Nguyên, nhằm ổn định lại tâm lí cho các cổ đông và người đầu tư."

Thích Tự nghĩ bụng, tập đoàn lớn mà hùng hậu như thế thì phải đi đâu tìm mới được? Từ khi đưa Tư Nguyên lên sàn thì ba hắn toàn công ti ở nước ngoài, lúc nhà họ Tư gặp chuyện cũng đã dùng đến mọi mối quan hệ dùng được.

Chẳng lẽ, hắn lại đến nhờ Phó Diên Thăng hỗ trợ? Nhưng Phó Diên Thăng đơn giản là một "chuyên viên" quanh năm trà trộn tại các công ti chứng khoán, trong một giới phân chia giai cấp như tài chính, với chức vị ấy thì Phó Diên Thăng có ghê gớm nhường nào cũng chỉ tiếp xúc với các khách hàng tầm Cù tổng là chính...

Trong lúc hắn còn đang băn khoăn không thôi, Thích Nguyên Thành lại đột nhiên nói: "Không giấu con, mấy tiếng trước vừa có một người không thể ngờ đến mới liên hệ cho ba."

Thích Tự hơi giật mình: "Ai ạ?"

Thích Nguyên Thành: "Lôi Hoành."

"Lôi Hoành?" Thích Tự sửng sốt vài giây mới nhớ ra, "Lôi Hoành của Trung Đạt ấy ạ!?"

Thích Nguyên Thành: "Đúng vậy, nhưng không phải đích thân ông ta, mà là giám đốc của một công ti đầu tư dưới trướng Trung Đạt gọi điện cho ba, muốn đặt vấn đề hợp tác với Tư Nguyên."

Thích Tự nhíu mày: "Hợp tác thế nào à?"

Thích Nguyên Thành: "Cụ thể thì ba chưa biết, nhưng thấy người kia bảo là Lôi Hoành đích thân ra chỉ thị, mai hẹn gặp ba, Lôi Hoành sẽ đích thân tới."

Thích Tự: "Ba đồng ý chưa ạ?"

Thích Nguyên Thành: "Tất nhiên, bất kể bọn họ có ý định gì, nội việc Trung Đạt chủ động tìm tới thôi đã là một tin hiệu khả quan đối với những người đang theo dõi nhất cử nhất động của Tư Nguyên rồi."

Không sai, hiện tại Trung Đạt nằm trong TOP100 doanh nghiệp toàn cầu, lại có vốn đầu tư từ nhà nước, phải nói là thực lực không thể coi thường. Lôi Hoành sẽ không vô duyên vô cớ liên hệ với ba hắn, có thể bàn chuyện hợp tác dĩ nhiên là chuyện tốt, chẳng qua nghĩ đến ân oán năm xưa giữa Tô Cánh và Lôi Hoành, không hiểu sao Thích Tự lại thấy hơi bất an.

Thích Nguyên Thành nói tiếp: "Bọn họ hẹn 2 giờ chiều ngày mai, con mà muốn gặp Lôi tổng thì sáng mai về sớm rồi đi cùng ba."

"Chắc con không về kịp đâu." Thích Tự giải thích, "Cù tổng kia có vẻ không thạo về phương diện tài chính của công ti, nay lúc đàm phán với luật sư Hàn, ông ấy còn hỏi xem con có thể ở lại đến mai không, con vẫn nên ở lại cho ông ấy yên tâm thì hơn. Còn phía Lôi tổng, người ta tai to mặt lớn, đã không điểm danh con thì con đến cũng không ích gì, ba đứng ra bàn chuyện thôi là được rồi."

Thích Nguyên Thành: "Vậy thôi."

Sau khi dập máy với Thích Nguyên Thành, Thích Tự lại mở app định vị ra coi Phó Diên Thăng đang ở đâu. Thấy đối phương vẫn chưa về nhà, hắn mới tranh thủ vào tắm nước nóng một trận.

Tắm táp xong ra, Thích Tự mới video call cho đối phương.

"Gọi điện đúng lúc thế." Phó Diên Thăng nhanh chóng nhận điện, vừa cầm điện thoại vừa nhập mã vào nhà, lại hỏi, "Theo dõi định vị rồi gọi tôi đấy à?"

"Uh huh." Thích Tự lên giường, thoải mái nằm ra, cảm giác nói chuyện với Phó Diên Thăng cảm giác nhẹ nhõm hơn với ba bao nhiêu. Hắn hỏi, "Sao về muộn vậy?"

"Đi xã giao mà, mới 9h giờ, này coi là sớm rồi." Phó Diên Thăng cầm điện thoại vào bếp, rót cho mình chén nước rồi mới nhìn đến màn hình, "Nay đi ngủ sớm thế à?"

"Chưa ngủ, mới nằm thôi." Thích Tự một tay chống đầu, chỉ thấy người trong video hơi ngẩng lên, để lộ rõ đường cằm, yết hầu hơi động lúc uống nước, hết sức gợi cảm.

Không thể không thừa nhận, Thích Tự thật quá nhớ người kia.

Uống được nửa cốc, Phó Diên Thăng mới ngồi xuống bàn ăn, nhìn vào điện thoại nói: "Vẫn đang ở Nam Thị à?"

"Sao biết?" Thích Tự nhướng mày, "Chẳng lẽ anh cũng cài thiết bị định vị tôi?"

"Tôi cũng muốn đấy chứ, mà cậu có chịu đâu." Phó Diên Thăng bất mãn hừ mũi, mới nói tiếp, "Không ở Nam Thị thì cậu ra khách sạn làm gì?"

Thích Tự: "Ở Hải Thành tôi cũng ra khách sạn được chứ sao? Biết đâu tôi đi thuê phòng với người khác?"

Phó Diên Thăng: "..."

Thích Tự: "Sao không nói gì?"

"Cậu nhìn lại căn phòng đi, nhìn cái bài trí lỗi thời ở đó đi! Đại thiếu gia tầm cỡ như cậu, ở Hải Thành không đi khách sạn năm sao mà lại đến cái nhà nghỉ cấp này làm gì? Chưa kể hôm nay cậu đi gặp Cù tổng đúng không? Có gì mà không đoán được vì chưa xong việc nên phải nghỉ lại Nam Thị?" Phó Diên Thăng gườm gườm nhìn hắn, "Thôi được rồi, đừng đố tôi mấy vấn đề ngốc nghếch này nữa, có gì nói đi!"

Thích Tự: "..."

Thích Tự chống người dậy, khoanh chân ngồi xếp bằng trên giường, lại nói: "Vậy sao anh không hỏi tôi tình hình thuận lợi hay không?"

"Cậu tươi tỉnh ở đây ba hoa đùa với tôi thế này, còn có thể không thuận lợi chắc?" Phó Diên Thăng chỉ biết nói, "Mình cậu hỏi ngớ ngẩn chưa đủ à mà còn muốn tôi cũng vậy?"

Thích Tự thầm chửi một tiếng trong lòng, đặt điện thoại lên chân rồi vớ lấy một cái gối, vừa chọc chơi vừa kể lại chuyện hôm nay cho Phó Diên Thăng.

Phó Diên Thăng vuốt vuốt cằm, nói: "Tức là lần này Hứa Kính cũng góp tay giúp đỡ đấy chứ."

Thích Tự hơi siết lấy gối trong tay, khẽ nói: "Bản chất Cù tổng rất tốt tính, kể cả không có cuộc gọi kia của Hứa Kính thì hẳn là việc vẫn thành thôi."

Phó Diên Thăng: "Cũng không thể nói thế được..."

Kì thực Thích Tự hiểu rõ vấn đề, nãy còn lí luận phân bua với ba không ít, nhưng ở trước mặt Phó Diên Thăng, hắn mới muốn được thể ra vẻ một chút: "Anh không có gì để nói về lời kia của Hứa Kính à?"

Phó Diên Thăng: "Chuyện anh ta muốn cậu nhận sai ấy hả?"

Thích Tự: "Anh cũng thấy tôi sai à?"

Phó Diên Thăng bật cười: "Nói chứ, hai người một 22 một 33 tuổi đầu rồi mà hành xử cứ như trẻ con vậy."

Thích Tự cáu tiết đấm xuống gối: "Anh có ý gì?"

Phó Diên Thăng phân tích: "Việc Hứa Kính muốn cậu gọi cho mình ngày hôm nay, chứng tỏ anh ta vẫn rất quan tâm đến cậu."

"Quan tâm thì sao?" Thích Tự cười nhạt, "Rốt cục rồi vẫn đi đấy thôi? Lại còn sang chỗ của Lâm Hoán nữa?"

"Cũng vì anh ta muốn biết cậu có để tâm đến mình không thôi." Phó Diên Thăng cầm cốc lên uống một ngụm rồi nói tiếp, "Nếu anh ta không sang chỗ Lâm Hoán, thì có thể khiến cậu chú ý và không cam tâm đến vậy à? Cậu dám nói mình không giận anh ta vì đã bỏ rơi, đã phản bội mình không? Nói thật với tôi, đừng tự lừa dối bản thân."

Thích Tự nhấn thật sâu ngón tay vào mặt gối: "Không cam tâm, thì cũng biết phải làm sao?"

Phó Diên Thăng: "Còn làm gì nữa? Cướp người về chứ sao! Tôi thấy những gì anh ta nói với cậu hôm nay chẳng khác gì đang bảo "Chỉ cần thấy cậu giận, anh sẵn sàng xông pha khói lửa vì cậu" cả. Trong khi cậu lại ở đây bướng bỉnh, nói muốn cho anh ta thực hiện ý chí của mình, có bị ngốc không thế hả? Cuộc đời được mấy lần 7 năm? Tình nghĩa của anh ta với Lâm Hoán có thể bằng được với cậu không? Cậu đã tin tình nghĩa sẽ chiến thắng lợi ích, thì sao không nghĩ đến chuyện chinh phục lại người kia với tư tưởng ấy của mình? Chưa kể Hứa Kính còn là người đã vào đến nội bộ Lâm Thị, nếu cậu biết dụng tâm phản công một chút, anh ta sẽ là nguồn tin tình báo tốt nhất cho Tư Nguyên các cậu!"

Lời này của Phó Diên Thăng như bổ thẳng xuống đầu Thích Tự, khiến hắn sửng sốt đến ngây người. Vốn đang còn không phục, còn cảm thấy Phó Diên Thăng không ở trong hoàn cảnh của mình mà nói như đúng rồi, mà chẳng biết bị câu nào của đối phương đánh trúng, hắn đột nhiên tỉnh ngộ ra, cảm giác như được khai sáng, vỡ lẽ tất cả.

Thích Tự hơi chấn động, nhếch miệng thâm trầm nhìn Phó Diên Thăng: "Thầy Phó, anh đúng là không phải người..."

Phó Diên Thăng: "???"

Phó Diên Thăng lập tức la ó: "Mẹ nó chứ cậu không đồng ý thì thôi, việc gì phải chửi chồng mình như thế?"

(*câu nói "Đúng là không phải người..." hiện hay được dùng như một câu chửi/chế giễu, nhưng trước đây vốn dĩ nó chỉ có ý nói người nghe bất kham, không theo quy củ, làm khác thói thường, v.v. thôi—ở đây hẳn là Tự nói với ý xưa, mà Thầy lại tưởng mình bị chửi)

Thích Tự vươn tay chạm lên mặt Phó Diên Thăng trên màn hình, nói: "Không có gì, cảm ơn anh."

Phó Diên Thăng: "..."

Nhưng Thích Tự cũng không để Phó Diên Thăng đắc ý được bao lâu, nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Phải rồi, hỏi anh một chuyện này."

****

<Epilogue>

Thích Tự: "Cảm giác tán gẫu với Phó Diên Thăng đúng là thoải mái hơn nói chuyện với ba."

Thích Nguyên Thành: "Thằng ranh! Ai cho mặc áo choàng tắm tán gẫu với đàn ông!!!"

Thích Tự: "...Nhưng đấy là người yêu con."

Thích Nguyên Thành: "Kể cả thế!! (╰皿╯)"

-

vtrans by xiandzg

T/N: Mình không muốn phân bua cho Hứa Kính, hành động của ảnh sai hay đúng còn tuỳ người cảm nhận, chỉ muốn nói là việc người này không hợp với tư tưởng kinh doanh của Cá là thật, ý muốn thao túng làm nhiếp chính vương cho thái tử có lẽ cũng là thật, nhưng đến hai chương này thì có thể thấy tình cảm trong 7 năm ở với Thích gia không phải giả, ý đồ thao túng cũng chưa chắc đã không xuất phát từ thói quen bao bọc một đứa em ( ͡° ͜ʖ ͡°)

Mặt khác thì douma F1S lại ghi một bàn nữa vào lòng em rồi T________T

Chapter
1 Chương 1: Hôn tôi cái đi
2 Chương 2: Tôi là Thích Phong
3 Chương 3: Vòng hạt xanh ngọc
4 Chương 4: Cưỡi lừa kiếm ngựa
5 Chương 5: Thích Phong thật-giả
6 Chương 6: Xác định mục tiêu
7 Chương 8: Tư Hàng đến Mĩ
8 Chương 9: Thư kí toàn năng
9 Chương 11: Phân tích sơ bộ
10 Chương 20: Mưa nguồn sau dông
11 Chương 24: Tôi là Số Phức
12 Chương 28: Thăm dò chút đỉnh
13 Chương 29: Tổng tài bá đạo
14 Chương 30: Ngồi cùng sao mạng
15 Chương 31: Hay thích làm nũng
16 Chương 32: Không chút sơ hở
17 Chương 33: Mang theo bạn trai
18 Chương 34: Một pha yểm trợ
19 Chương 35: Thương chiến mô phỏng
20 Chương 37: Tiếp xúc thân mật
21 Chương 38: Thăm dò thành công
22 Chương 39: Nó tên Thích Phong
23 Chương 40: Thứ bug trí mạng
24 Chương 41: Cứ chờ đó đi
25 Chương 43: Tôi muốn gặp cậu
26 Chương 44: Cậu học hư rồi
27 Chương 45: Làm vợ của tôi
28 Chương 47: Tráo thật thành giả
29 Chương 48: Giữ lấy cho chắc
30 Chương 49: Không đáng yêu bằng
31 Chương 50: Tình mê ý loạn
32 Chương 51: Dần đám súc sinh
33 Chương 52: Vô cùng thoải mái
34 Chương 53: Hắn đúng là ngu
35 Chương 54: Chung cư Lâm Uyên
36 Chương 55: Kích thích thái quá
37 Chương 56: Ghê gớm rồi đấy
38 Chương 57: Lỗ là chuyện nhỏ
39 Chương 58: Tổng tài thế thân
40 Chương 60: Anh thoát rồi đấy
41 Chương 61: Một hợp đồng mới
42 Chương 62: Hạng mục sau này
43 Chương 64: Kí luôn tại chỗ
44 Chương 65: Ông xã ngủ ngon
45 Chương 66: Tuân thủ nguyên tắc
46 Chương 67: Càng thế càng tốt
47 Chương 69: Bê bối ngoại tình
48 Chương 70: Hôn thêm lát đã
49 Chương 71: Sao mạng Đào Đào
50 Chương 72: Phải có chừng mực
51 Chương 73: Tốc độ sinh tử
52 Chương 74: Âm mưu ẩn sâu
53 Chương 75: Không sao là may
54 Chương 76: Nhân cách phân liệt
55 Chương 78: Yêu rồi đúng không
56 Chương 79: Lạt mềm buộc chặt
57 Chương 80: Lẩu than ễnh ương
58 Chương 81: Có hơi nhớ cậu
59 Chương 82: Băng qua đại dương
60 Chương 83: Đạo cụ dạy học
61 Chương 84: Cổ đông phân tranh
62 Chương 85: Gia sư full-time
63 Chương 86: Có qua có lại
64 Chương 87: Gián điệp ngược lại
65 Chương 89: Công nghệ Hồng Trang
66 Chương 90: Hệ thống thăng cấp
67 Chương 91: Dáng vẻ chân thực
68 Chương 92: Tự mình tiêu hoá
69 Chương 93: Cậu phát sốt rồi
70 Chương 94: Thời gian ba ngày
71 Chương 95: Đúng là tuyệt tình
72 Chương 96: Đàm phán giá cả
73 Chương 97: Đối thoại bí ẩn
74 Chương 98: Nghe cậu sắp xếp
75 Chương 99: Hẹn hò ba người
76 Chương 100: Có tôi ở bên
77 Chương 101: Gián điệp thương nghiệp
78 Chương 102: Con người thẳng thắn
79 Chương 103: Không khí ảo diệu
80 Chương 104: Ăn nhiều nhím biển
81 Chương 105: Tam quan khác biệt
82 Chương 106: Về rồi chịu phạt
83 Chương 108: Phần mềm giám sát
84 Chương 109: Toàn là nói nhảm
85 Chương 110: Lên giời luôn đi
86 Chương 111: Ai bảo anh đi
87 Chương 113: Giá trị tiềm ẩn
88 Chương 114: Cứ để cậu ấy
89 Chương 115: Tôi muốn hút thuốc
90 Chương 116: Làm chơi chơi thôi
91 Chương 117: Cậu có tin không
92 Chương 118: Đại cục quan trọng
93 Chương 119: Thời gian tiếp nhận
94 Chương 120: Bảo vệ người nhà
95 Chương 121: Bạn trai tầng ngầm
96 Chương 122: Tâm lí chống đối
97 Chương 123: Náu mình chờ thời
98 Chương 124: Phòng hờ trước đi
99 Chương 125: Mới chạy hai vòng
100 Chương 127: Cậu hết giận rồi
101 Chương 128: Không thấy người đâu
102 Chương 129: Tiểu Phó đang tra
103 Chương 130: Sùng kính trong lòng
104 Chương 131: Ba hứa với con
105 Chương 132: Con cảm ơn mẹ
106 Chương 133: Làm hết khả năng
107 Chương 134: Thỏa thuận chia phần
108 Chương 135: Hai đứa em trai
109 Chương 136: Thần giao cách cảm
110 Chương 137: Mỗi người một chí
111 Chương 138: Công ti lên sàn
112 Chương 139: Thật sự rất nhớ
113 Chương 140: Thế vẫn chưa đủ
114 Chương 141: Nói thêm chút đi
115 Chương 142: Đồng lòng ủng hộ
116 Chương 143: Gãi cho tôi với
117 Chương 144: Ai nấy hoảng loạn
118 Chương 145: Đi tránh sóng gió
119 Chương 146: Cực tuệ tất thương
120 Chương 147: Thành toàn cho nhau
121 Chương 148: Hạc bắc đến nam
122 Chương 149: Tôi quyết đồng ý
123 Chương 150: Khóc lên rưng rức
124 Chương 151: Đúng là chi li
125 Chương 152: Chiến đội Dã Thảo
126 Chương 153: Không phải việc cậu
127 Chương 154: Có dịp thì vui
128 Chương 155: Mở màn chiến tranh
129 Chương 156: Gieo gió gặt bão
130 Chương 158: Mờ mờ ảo ảo
131 Chương 159: Liên lạc hàng ngày
132 Chương 160: Chỉ yêu mình cậu
133 Chương 161: Chỉ biết Hứa Kính
134 Chương 162: Tư bản Lâm Hoà
135 Chương 163: Nửa kín nửa hở
136 Chương 166: Như được khai sáng
137 Chương 167: Với một điều kiện
138 Chương 169: Hành xử cảm tính
139 Chương 171: Tập đoàn Thiên Bảo
140 Chương 172: Muốn ăn cậu đã
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Hôn tôi cái đi
2
Chương 2: Tôi là Thích Phong
3
Chương 3: Vòng hạt xanh ngọc
4
Chương 4: Cưỡi lừa kiếm ngựa
5
Chương 5: Thích Phong thật-giả
6
Chương 6: Xác định mục tiêu
7
Chương 8: Tư Hàng đến Mĩ
8
Chương 9: Thư kí toàn năng
9
Chương 11: Phân tích sơ bộ
10
Chương 20: Mưa nguồn sau dông
11
Chương 24: Tôi là Số Phức
12
Chương 28: Thăm dò chút đỉnh
13
Chương 29: Tổng tài bá đạo
14
Chương 30: Ngồi cùng sao mạng
15
Chương 31: Hay thích làm nũng
16
Chương 32: Không chút sơ hở
17
Chương 33: Mang theo bạn trai
18
Chương 34: Một pha yểm trợ
19
Chương 35: Thương chiến mô phỏng
20
Chương 37: Tiếp xúc thân mật
21
Chương 38: Thăm dò thành công
22
Chương 39: Nó tên Thích Phong
23
Chương 40: Thứ bug trí mạng
24
Chương 41: Cứ chờ đó đi
25
Chương 43: Tôi muốn gặp cậu
26
Chương 44: Cậu học hư rồi
27
Chương 45: Làm vợ của tôi
28
Chương 47: Tráo thật thành giả
29
Chương 48: Giữ lấy cho chắc
30
Chương 49: Không đáng yêu bằng
31
Chương 50: Tình mê ý loạn
32
Chương 51: Dần đám súc sinh
33
Chương 52: Vô cùng thoải mái
34
Chương 53: Hắn đúng là ngu
35
Chương 54: Chung cư Lâm Uyên
36
Chương 55: Kích thích thái quá
37
Chương 56: Ghê gớm rồi đấy
38
Chương 57: Lỗ là chuyện nhỏ
39
Chương 58: Tổng tài thế thân
40
Chương 60: Anh thoát rồi đấy
41
Chương 61: Một hợp đồng mới
42
Chương 62: Hạng mục sau này
43
Chương 64: Kí luôn tại chỗ
44
Chương 65: Ông xã ngủ ngon
45
Chương 66: Tuân thủ nguyên tắc
46
Chương 67: Càng thế càng tốt
47
Chương 69: Bê bối ngoại tình
48
Chương 70: Hôn thêm lát đã
49
Chương 71: Sao mạng Đào Đào
50
Chương 72: Phải có chừng mực
51
Chương 73: Tốc độ sinh tử
52
Chương 74: Âm mưu ẩn sâu
53
Chương 75: Không sao là may
54
Chương 76: Nhân cách phân liệt
55
Chương 78: Yêu rồi đúng không
56
Chương 79: Lạt mềm buộc chặt
57
Chương 80: Lẩu than ễnh ương
58
Chương 81: Có hơi nhớ cậu
59
Chương 82: Băng qua đại dương
60
Chương 83: Đạo cụ dạy học
61
Chương 84: Cổ đông phân tranh
62
Chương 85: Gia sư full-time
63
Chương 86: Có qua có lại
64
Chương 87: Gián điệp ngược lại
65
Chương 89: Công nghệ Hồng Trang
66
Chương 90: Hệ thống thăng cấp
67
Chương 91: Dáng vẻ chân thực
68
Chương 92: Tự mình tiêu hoá
69
Chương 93: Cậu phát sốt rồi
70
Chương 94: Thời gian ba ngày
71
Chương 95: Đúng là tuyệt tình
72
Chương 96: Đàm phán giá cả
73
Chương 97: Đối thoại bí ẩn
74
Chương 98: Nghe cậu sắp xếp
75
Chương 99: Hẹn hò ba người
76
Chương 100: Có tôi ở bên
77
Chương 101: Gián điệp thương nghiệp
78
Chương 102: Con người thẳng thắn
79
Chương 103: Không khí ảo diệu
80
Chương 104: Ăn nhiều nhím biển
81
Chương 105: Tam quan khác biệt
82
Chương 106: Về rồi chịu phạt
83
Chương 108: Phần mềm giám sát
84
Chương 109: Toàn là nói nhảm
85
Chương 110: Lên giời luôn đi
86
Chương 111: Ai bảo anh đi
87
Chương 113: Giá trị tiềm ẩn
88
Chương 114: Cứ để cậu ấy
89
Chương 115: Tôi muốn hút thuốc
90
Chương 116: Làm chơi chơi thôi
91
Chương 117: Cậu có tin không
92
Chương 118: Đại cục quan trọng
93
Chương 119: Thời gian tiếp nhận
94
Chương 120: Bảo vệ người nhà
95
Chương 121: Bạn trai tầng ngầm
96
Chương 122: Tâm lí chống đối
97
Chương 123: Náu mình chờ thời
98
Chương 124: Phòng hờ trước đi
99
Chương 125: Mới chạy hai vòng
100
Chương 127: Cậu hết giận rồi
101
Chương 128: Không thấy người đâu
102
Chương 129: Tiểu Phó đang tra
103
Chương 130: Sùng kính trong lòng
104
Chương 131: Ba hứa với con
105
Chương 132: Con cảm ơn mẹ
106
Chương 133: Làm hết khả năng
107
Chương 134: Thỏa thuận chia phần
108
Chương 135: Hai đứa em trai
109
Chương 136: Thần giao cách cảm
110
Chương 137: Mỗi người một chí
111
Chương 138: Công ti lên sàn
112
Chương 139: Thật sự rất nhớ
113
Chương 140: Thế vẫn chưa đủ
114
Chương 141: Nói thêm chút đi
115
Chương 142: Đồng lòng ủng hộ
116
Chương 143: Gãi cho tôi với
117
Chương 144: Ai nấy hoảng loạn
118
Chương 145: Đi tránh sóng gió
119
Chương 146: Cực tuệ tất thương
120
Chương 147: Thành toàn cho nhau
121
Chương 148: Hạc bắc đến nam
122
Chương 149: Tôi quyết đồng ý
123
Chương 150: Khóc lên rưng rức
124
Chương 151: Đúng là chi li
125
Chương 152: Chiến đội Dã Thảo
126
Chương 153: Không phải việc cậu
127
Chương 154: Có dịp thì vui
128
Chương 155: Mở màn chiến tranh
129
Chương 156: Gieo gió gặt bão
130
Chương 158: Mờ mờ ảo ảo
131
Chương 159: Liên lạc hàng ngày
132
Chương 160: Chỉ yêu mình cậu
133
Chương 161: Chỉ biết Hứa Kính
134
Chương 162: Tư bản Lâm Hoà
135
Chương 163: Nửa kín nửa hở
136
Chương 166: Như được khai sáng
137
Chương 167: Với một điều kiện
138
Chương 169: Hành xử cảm tính
139
Chương 171: Tập đoàn Thiên Bảo
140
Chương 172: Muốn ăn cậu đã