Chương 146: Tương tụ

Tin Thịnh Nhàn qua đời đã dần lắng xuống, số người nhắc đến bà và Ngư Hi cũng ít đi rất nhiều, thỉnh thoảng có vài lời tiếc hận xuất hiện nhưng đều bị phớt lờ, chỉ để lại dấu vết đã từng tồn tại.

Bên ngoài gió êm sóng lặng, trong ngành lại tuốt kiếm giương cung. Sự ra đi đột ngột của Thịnh Nhàn đã gây nên sóng to gió lớn lớn trong ngành. Vốn dĩ Toàn Cầu đã vươn tay ra nhiều ngành khác, hơn nữa còn đạt thành tích hàng đầu, giờ đây trụ cột bỗng nhiên đổ xuống, không biết có bao nhiêu con sói đói đang đợi để lấy một miếng bánh ngọt này.

Thịnh Nhàn qua đời, tất cả động sản và bất động sản đều để lại cho Ngư Hi, cô lập tức trở thành cổ đông lớn nhất của Toàn Cầu, nhưng vì chưa từng tham dự vào việc công ty, cô trực tiếp bị loại khi hội đồng quản trị bầu chủ tịch mới. Người thừa kế Toàn Cầu là Ngư Hoài Viễn.

Ngư Hoài Viễn không thể sánh với Thịnh Nhàn, dù đã đi theo Thịnh Nhàn mấy năm, nhưng thủ đoạn, tầm nhìn và mưu lược đều kém xa Thịnh Nhàn, chẳng qua ngại anh là người nhà họ Ngư, mấy tên cáo già muốn được chia bánh ngọt kia cũng chỉ giở trò sau lưng, bên ngoài làm như không có chuyện gì. Ngày tháng trôi qua trong yên bình.

Mắt thường cũng có thể thấy được Toàn Cầu đang suy yếu, Ngư Hoài Viễn mời Ngư Hi đến hỗ trợ, nhưng bị uyển chuyển từ chối, cô không muốn bước vào lồng giam đã nhốt mẹ cô cả đời, càng không muốn giẫm vào vết xe đổ.

Ngược lại, Giang Tĩnh Bạch "bị ép" tiếp nhận rất nhiều tài nguyên, phần lớn đến từ Carl và ông Trần, cũng có một phần đến từ Toàn Cầu. Khi huyền thoại một thời trong ngành ngã xuống, không ít khách hàng bắt đầu tìm kiếm đối tác mới, Giang Tĩnh Bạch liền bị đẩy ra.

Nhìn giống như tiếp nhận, không ít người lại muốn tìm hiểu quan hệ giữa cô và Thịnh Nhàn, có điều những manh mối kia đã sớm bị xóa bỏ, cuối cùng mọi người chỉ biết cô và bà ấy từng gặp nhau ở nước ngoài, là bạn tốt, không hơn.

Nhưng chỉ riêng mối quan hệ này cũng đủ để phần lớn khách hàng bắt đầu tới tấp chọn cô làm điểm dừng kế tiếp của mình.

Vậy nên trong khoảng thời gian này cô rất bận, tất nhiên, cũng không bận đến mức không thể nghỉ ngơi, vì có người đang dõi theo cô.

"Giang tổng, tám giờ có một cuộc họp từ xa, chín giờ Trần tổng đến bàn về việc đầu tư với KH, bữa trưa ---" Tiếu Tri Thu nói, gạch bỏ cuộc hẹn buổi trưa trêи lịch trình, hỏi: "Như mọi khi ạ?"

Giang Tĩnh Bạch gật đầu: "Như mọi khi."

Tiếu Tri Thu nhìn cô, khẽ gật đầu rồi ra ngoài.

Ăn trưa ở công ty, Giang Tĩnh Bạch gọi video với Ngư Hi, nhìn thấy một bàn đồ ăn ở bên kia, cô thoáng nhăn mày: "Có khách à?"

Ngư Hi vẫn không thích phải ở trong bệnh viện mỗi ngày, nên đã thuê biệt thự gần đó, Chung Thần cũng ở ngay cạnh, Giang Tĩnh Bạch đã đến mấy lần, là địa phương yên tĩnh.

Cuối thu tiết trời dễ chịu, Ngư Hi mặc quần áo rộng rãi thoải mái ngồi trước bàn, nói với Giang Tĩnh Bạch: "Tiểu Tĩnh và Tư Tư sắp đến."

Hai tháng trước công trình nghiên cứu của Hàn Nghi Tư bước vào giai đoạn quan trọng nhất, vậy nên khi biết chuyện của Ngư Hi cũng chỉ có thể vội vàng đi rồi về, ngay cả nước bọt cũng không có để uống, hiện giờ cuối cùng cũng kết thúc, cô ấy dứt khoát xin nghỉ một tuần, chạy thẳng đến đây cùng Hồ Tiểu Tĩnh.

Cố Hạc đưa hai cô đến.

Giang Tĩnh Bạch khẽ gật đầu: "Chiều thứ bảy mình sẽ đến."

Ngư Hi nâng môi: "Ừ."

Vừa dứt lời liền nghe thấy cửa có tiếng động, Chung Thần dẫn Hồ Tiểu Tĩnh và Hàn Nghi Tư đi vào, Ngư Hi thấy Hồ Tiểu Tĩnh đến tay không liền nhướng mày hỏi: "Con đâu?"

"Cố Hạc đưa đi rồi."

Hàn Nghi Tư ngồi xuống sô pha nói với Ngư Hi: "Cậu đừng lo cho cậu ta, tôi nói này, bây giờ cậu ta thắng cuộc đời rồi, muốn chồng có chồng, muốn con có con, muốn bạn thân có bạn thân, còn mỗi chúng ta là vẫn cô đơn."

Cô nói rồi phất tay: "Không đúng, còn mỗi tôi cô đơn."

Nghe được giọng điệu quen thuộc, Ngư Hi không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cô nói: "Ngồi đi."

Cô lăn bánh xe, không quá thuận tiện, Hàn Nghi Tư lập tức đi qua: "Bà cô của tôi ơi đừng động, chúng tôi tự ngồi được mà."

Hồ Tiểu Tĩnh đứng sau Ngư Hi: "Cậu khỏe chứ?"

Ngư Hi ngẩng đầu: "Kiên trì phục hồi chức năng là không có gì đáng ngại."

Hàn Nghi Tư giúp cô đẩy xe lăn đến trước bàn: "Chuyện của mẹ cậu, giải quyết xong chưa?"

Nếu là ba tháng trước, mỗi khi nghe thấy mấy tiếng kia, trong lòng Ngư Hi lại nhói lên như bị kim đâm, cô rũ mi nói: "Đã giải quyết xong."

Hồ Tiểu Tĩnh vỗ vai cô: "Cậu vẫn ổn chứ?"

Nhìn ánh mắt lo lắng của hai cô bạn, Ngư Hi mỉm cười: "Tôi vẫn ổn."

Thật sự vẫn ổn.

Ban đầu quả thật khó chịu đến không ngủ được, cũng căng thẳng đến nỗi nằm khóc cả đêm, Thịnh Nhàn đi rồi, nhưng những lời bà ấy nói càng trở nên rõ ràng.

Hi Hi, trêи đời này mỗi người đều có con đường của riêng mình, có trở ngại phải vượt qua, chỉ cần con đủ kiên cường, sẽ không ai có thể lay chuyển con được.

Cô đã nghĩ rất lâu, có lẽ đã đến lúc phải vượt qua trở ngại này, tiếp tục đi con đường này, cũng đã đến lúc phải kiên cường.

Có một số thứ được tạo nên bởi hối tiếc, ôm trong lòng lâu ngày sẽ chỉ vun đắp thành những nỗi niềm tiếc nuối mới.

Cô không muốn có thêm bất cứ tiếc nuối nào.

Hàn Nghi Tư cùng Hồ Tiểu Tĩnh nhìn nhau, thấy trong mắt Ngư Hi là sự kiên định chưa bao giờ có, hai người âm thầm thở phào, bắt đầu bảo nhau dùng bữa.

Chung Thần rót đầy đồ uống cho các cô, Hồ Tiểu Tĩnh nâng cốc với Ngư Hi: "Nếu đã đến đây, vậy đừng nghĩ ngợi gì nữa, vui vẻ đi lên phía trước, phía sau cậu vẫn còn chúng tôi đây."

Hàn Nghi Tư cũng nâng cốc: "Đúng đúng, có chúng tôi đây rồi, cho Giang Tĩnh Bạch ra chuồng gà."

Hồ Tiểu Tĩnh tò mò nhìn xung quanh: "Giang Tĩnh Bạch không ở đây à?"

Cách đó không xa, giọng nói trầm thấp rõ ràng truyền đến từ cuộc gọi video, tuy rằng cách một màn hình, nhưng vẫn có thể nghe ra cảm giác ớn lạnh.

"Tôi ở đây."

Hàn Nghi Tư lập tức bật dậy, giật nảy mình thốt lên: "Định mệnh?"

Hồ Tiểu Tĩnh cũng bị dọa.

Vì Ngư Hi không tiện tự đẩy xe lăn, nơi đặt máy tính bảng được cố định không di chuyển, hơn nữa Hàn Nghi Tư và Hồ Tiểu Tĩnh từ lúc vào nhà đều dồn hết sự chú ý vào Ngư Hi, nên cũng không để ý đến đầu bàn bên kia còn có một chiếc máy tính bảng, lúc này nghe thấy âm thanh, Hàn Nghi Tư xù lông: "Các cậu ăn cơm, còn phải gọi video?"

"Cái trò gì..." Người trong video bình tĩnh nhìn cô, hàng lông mày vẫn sắc sảo như trước, Hàn Nghi Tư đổi giọng: "Cái trò gì lãng mạn thế."

Ngư Hi cười: "Thói quen." Cô quay đầu: "Chung Thần, tắt đi."

Chung Thần nín cười đi qua chào Giang Tĩnh Bạch rồi tắt video. Hàn Nghi Tư vẫn chưa tỉnh lại từ cơn sốc vừa rồi, không ngừng lẩm bẩm, cuối cùng Hồ Tiểu Tĩnh không chịu nổi ngắt lời: "Ăn không trôi hả?"

Hàn Nghi Tư bị nghẹn trợn mắt, Ngư Hi nhìn mà bật cười.

Sau bữa trưa, Hàn Nghi Tư và Hồ Tiểu Tĩnh đẩy Ngư Hi xuống nhà đi dạo. Đã vào thu, tiết trời mát mẻ hơn nhiều. Thỉnh thoảng có vài chiếc lá khô rơi xuống theo gió, đáp trêи đầu vai các cô. Thời gian bị níu lại, chầm chậm êm đềm, khiến lòng người cảm thấy yên bình thoả mãn không nói nên lời.

Hàn Nghi Tư lấy cớ không chịu đi.

Cô xin nghỉ một tuần, vốn là muốn đến thăm Ngư Hi trước, sau đó về nhà một chuyến, trước khi đi hai ngày thì quay lại đây, nhưng giờ đây cô không muốn đi chút nào, không khí nơi này thật sự quá dễ chịu, làm người ta quên đi những chuyện phiền lòng, Ngư Hi cũng không đuổi cô đi. Hồ Tiểu Tĩnh đã về từ tối. Hàn Nghi Tư ôm bia ngồi ngoài ban công, nhìn thấy Ngư Hi liền quay đầu đưa cho cô: "Làm hớp?"

Không đợi Ngư Hi nói, cô lại lấy về: "Quên đi, tôi không nỡ."

Ngư Hi:...

Hai người ngồi ngoài nói đủ chuyện trêи trời dưới biển.

Hàn Nghi Tư: "Đã nghĩ về sau này chưa?"

"Vẫn sẽ đóng phim chứ?"

Ngư Hi gật đầu: "Đóng phim."

"Cậu thì sao? Thật sự muốn cống hiến cả đời cho khoa học?"

"Thật ra tôi rất muốn đấy." Hàn Nghi Tư nhướng mày cười: "Tôi không theo được người nhà."

"Họ gọi tôi về đi xem mắt."

Nụ cười của Ngư Hi cứng đờ, cô nghiêng mặt nhìn Hàn Nghi Tư, bị cô ấy vỗ lưng: "Có phải thấy rất khó tưởng tượng đúng không, cũng mệt cho họ còn nghĩ ra được, lại có thể gọi tôi về đi xem mắt."

Cô ấy uống hơi nhiều, rõ ràng đã say, bàn tay vỗ lưng Ngư Hi cũng mạnh hơn mọi khi. Ngư Hi ho khẽ hai tiếng, quay đầu nhìn cô ấy.

Khó trách lần hội ngộ này, Hàn Nghi Tư luôn buồn bực không vui, buổi tối còn uống liên tục, cũng không muốn về nhà, thì ra là vì nguyên nhân này. Ngư Hi thở ra một hơi: "Tư Tư, cần một cái ôm không?"

Hàn Nghi Tư ngẩn người nhìn cô, đứng dậy ôm cô thật chặt.

"Hi Hi, cậu thật tốt, dứt khoát đạp Giang Tĩnh Bạch ra rồi hai ta kết đôi sống cùng nhau đi, tôi cũng không cần phải đi xem mắt nữa."

"Mơ đi!"

"Nghĩ hay lắm."

Hai tiếng nói vang lên cùng lúc, Ngư Hi lập tức quay đầu, Giang Tĩnh Bạch đang đứng phía sau, đón ánh sáng hắt lên người, khí chất trời quang trăng sáng.

"Sao cậu lại đến đây?" Ngư Hi ngạc nhiên, hai tay bấu vào thành xe lăn, đáy mắt đầy vui vẻ. Hàn Nghi Tư ngồi cạnh nắm tay áo cô cau mày: "Hi Hi, là tôi uống nhiều gặp ảo giác, hay Giang Tĩnh Bạch thật sự bước ra khỏi màn hình?"

Ngư Hi quay đầu nhìn cô ấy: "Là cậu uống nhiều."

Hàn Nghi Tư vỗ trán, lẩm bẩm: "Gặp quỷ rồi, sao mỗi lần uống nhiều đều nhìn thấy Giang Tĩnh Bạch?"

Cô tỏ ra nghi hoặc: "Không phải tôi thầm mến cậu ta chứ?"

Ngư Hi:...

Hàn Nghi Tư lẩm bẩm thêm mấy câu liền dựa vào ghế tiếp tục uống. Giang Tĩnh Bạch vẫn nhìn Ngư Hi, thấy người kia cũng đang nhìn mình liền giải thích: "Cuộc họp chiều nay bị hủy, mình sang đây thử xem."

Ngư Hi vỗ vỗ vị trí bên mình: "Muốn ngồi không?"

Lời còn chưa nói hết, Hàn Nghi Tư bên cạnh đã đứng lên, nhìn Ngư Hi một cách chăm chú. Ngư Hi bị cô ấy nhìn đến tê cả da đầu, hé môi: "Gì thế?"

Hàn Nghi Tư che miệng: "Muốn nôn ---"

"Đừng..." Ngư Hi chưa dứt lời liền bị nôn ra người, cô cắn răng cứng đờ tại chỗ.

Sau một hồi náo loạn, cuối cùng Hàn Nghi Tư được đưa vào phòng, Ngư Hi cũng thay quần áo nằm trêи giường, xe lăn được Giang Tĩnh Bạch dọn dẹp sạch sẽ phơi ngoài ban công. Cửa phòng hé mở, Giang Tĩnh Bạch đi vào.

"Cậu ấy sao rồi?" Ngư Hi đặt kịch bản xuống, nhìn Giang Tĩnh Bạch.

"Ngủ rồi." Giang Tĩnh Bạch ngồi xuống mép giường của cô.

Ngư Hi chỉ mặc đồ ngủ mỏng manh, mái tóc đã lâu không được chăm sóc, tóc mái dài ra rất nhiều, có chút vướng, cô vừa nhíu mày, Giang Tĩnh Bạch liền đưa tay vén tóc ra sau giúp cô, cực kì ăn ý. Ngư Hi mỉm cười: "Nghỉ ngơi sớm đi."

Dưới ánh đèn, Giang Tĩnh Bạch nhìn đường nét rõ ràng trêи khuôn mặt của cô, đôi mắt trong veo, hàng mi dài rung rinh, trong lòng bỗng xuất hiện một con sói đói.

Trong khoảng thời gian này, hai cô chưa từng tiếp xúc thân mật, ngay cả một nụ hôn cũng không có, nói theo cách của Ngư Hi, nếu đã quyết định bắt đầu lại thì tất cả cũng phải quay lại từ đầu, ít nhất sau ba tháng mới có thể nắm tay, ba tháng nữa có thể ôm, ba tháng nữa có thể hôn, đi từng bước một, vậy nên mỗi lần Giang Tĩnh Bạch đến đây đều ngủ ở phòng bên cạnh, chưa bao giờ vượt quá giới hạn.

Nhưng hiện giờ --- "Mình hối hận rồi."

Giang Tĩnh Bạch bình tĩnh nhìn Ngư Hi, cất giọng trầm khàn: "Ngư Hi, mình hối hận rồi."

Ngư Hi muốn thu tay về lại bị nắm chặt hơn, ngón tay Giang Tĩnh Bạch đan vào giữa các ngón tay của Ngư Hi, mồ hôi mịn trêи lòng bàn tay thấm vào lòng bàn tay cô, Ngư Hi hỏi: "Hối hận chuyện gì?"

Giang Tĩnh Bạch nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm: "Mình hối hận vì nói tất cả phải bắt đầu lại."

Ngư Hi vừa hé môi, Giang Tĩnh Bạch đặt ngón tay lên đôi môi cô: "Đêm nay, mình có thể không đi được không?"

Chapter
1 Chương 1: Nổ tung
2 Chương 2: Lên men
3 Chương 3: Gặp mặt
4 Chương 4: Nổi giận
5 Chương 5: Chuyển nhà
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Nói chuyện
8 Chương 8: Lúng túng
9 Chương 9: Bữa tiệc
10 Chương 10: Tặng quà
11 Chương 11: Châm chọc
12 Chương 12: Bẩn rồi
13 Chương 13: Từ chối
14 Chương 14: Ôm
15 Chương 15: Thử vai
16 Chương 16: Ăn trưa
17 Chương 17: Vòng cổ
18 Chương 18: Giải thích
19 Chương 19: Chụp ảnh
20 Chương 20: Scandal
21 Chương 21: Quy tắc ngầm
22 Chương 22: Đáp trả
23 Chương 23: Hiểu lầm
24 Chương 24: Đi ăn
25 Chương 25: Liên hoan
26 Chương 26: Về nhà
27 Chương 27: Lăng xê
28 Chương 28: Chuyển lời
29 Chương 29: Mất điện
30 Chương 30: Ngủ ngon
31 Chương 31: Thẳng thắn
32 Chương 32: Quan hệ
33 Chương 33: Chạm mặt
34 Chương 34: Mời rượu
35 Chương 35: Liên lạc
36 Chương 36: Nói chuyện
37 Chương 37: Đàm phán
38 Chương 38: Khẩu vị
39 Chương 39: Ở chung
40 Chương 40: Tin
41 Chương 41: Thanh toán xong
42 Chương 42: Đi làm
43 Chương 43: Bôi thuốc
44 Chương 44: Nằm mơ
45 Chương 45: Hợp tác
46 Chương 46: Tâm sự
47 Chương 47: Phạm sai lầm
48 Chương 48: Tiện
49 Chương 49: Quyết định
50 Chương 50: Tin tức
51 Chương 51: Phương án
52 Chương 52: Tương tác
53 Chương 53: Đợi người
54 Chương 54: Cơ hội
55 Chương 55: Ở chung
56 Chương 56: Quan sát đoàn phim
57 Chương 57: Quan hệ
58 Chương 58: Tranh chấp
59 Chương 59: Theo đuổi
60 Chương 60: Tai nghe
61 Chương 61: Biết
62 Chương 62: Hẹn
63 Chương 63: Trả lời
64 Chương 64: Say
65 Chương 65: Thanh minh
66 Chương 66: Thu tay
67 Chương 67: Ngủ ngon
68 Chương 68: Làm rõ
69 Chương 69: Mượn nước
70 Chương 70: Nói dối
71 Chương 71: Có việc
72 Chương 72: Hoạt động
73 Chương 73: Biết
74 Chương 74: Đã qua
75 Chương 75: Đáp lại
76 Chương 76: Xác nhận
77 Chương 77: Nắm tay
78 Chương 78: Bạn gái
79 Chương 79: Hôn
80 Chương 80: Buồn bực
81 Chương 81: Giằng co
82 Chương 82: Tâm Sự
83 Chương 83: Chương Trình
84 Chương 84: Ghi Hình
85 Chương 85: Phá Vỡ
86 Chương 86: Tỉnh Táo
87 Chương 87: Suốt Đêm
88 Chương 88: Lót Dạ
89 Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90 Chương 90: Mất Nước
91 Chương 91: Món quà
92 Chương 92: Ăn kẹo
93 Chương 93: Tình thâm
94 Chương 94: Chương trình
95 Chương 95: Gấp đôi
96 Chương 96: Thay đổi
97 Chương 97: Chia sẻ
98 Chương 98: Gặp mặt
99 Chương 99: Đau lòng
100 Chương 100: Trở mình
101 Chương 101: Mưa
102 Chương 102: Không vui
103 Chương 103: Tiện đường
104 Chương 104: Hoa bông
105 Chương 105: Bạn thân
106 Chương 106: Pháo hoa
107 Chương 107: Quảng cáo
108 Chương 108: Khiêu khích
109 Chương 109: Ghen
110 Chương 110: Cảm ơn
111 Chương 111: Chương trình
112 Chương 112
113 Chương 113: Nghe lén
114 Chương 114: Ăn nhẹ
115 Chương 115: Có chuyện
116 Chương 116: Giải thích
117 Chương 117: Làm rõ
118 Chương 118: Quan hệ
119 Chương 119: Cấm nói chuyện
120 Chương 120: Được
121 Chương 121: Nói chuyện
122 Chương 122: Phim điện ảnh
123 Chương 123: Vấn đề chính
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Thay người
126 Chương 126: Ngã xuống
127 Chương 127: Phòng bệnh
128 Chương 128: Không xứng
129 Chương 129: Phòng bệnh
130 Chương 130: Mảnh giấy
131 Chương 131: Quyết định
132 Chương 132: Lễ mừng
133 Chương 133: Quyết định
134 Chương 134: Gặp
135 Chương 135: Nghe lén
136 Chương 136
137 Chương 137: Đuổi theo
138 Chương 138: Nhớ nhung
139 Chương 139: Tiếp nhận
140 Chương 140: Rời đi
141 Chương 141: Phản ứng
142 Chương 142: Nhớ nhung
143 Chương 143: Trở lại
144 Chương 144: Gặp nhau
145 Chương 145: Hôn
146 Chương 146: Tương tụ
147 Chương 147: Yêu xa
148 Chương 148: Làm gì đấy!
149 Chương 149: Nữ thứ
150 Chương 150: Quay phim
151 Chương 151: Kỹ thuật
152 Chương 152: Thổ lộ
153 Chương 153: Đóng Thế
154 Chương 154: Hoa Hồng
155 Chương 155: Tìm Hiểu
156 Chương 156: Quan Trọng
157 Chương 157: Đánh Cờ
158 Chương 158: Công Bằng
159 Chương 159: Món Quà
160 Chương 160: Gặp Mặt
161 Chương 161: Hôn Hôn
162 Chương 162: Chủ Đề Nóng
163 Chương 163: Tắm
164 Chương 164: Nghe Lời
165 Chương 169: Câu Cá
166 Chương 170: Thổ Lộ
167 Chương 171: Cầu Hôn
168 Chương 172: Hợp Pháp
169 Chương 173: Phúc Lợi
170 Chương 174: Tin Đồn
171 Chương 175: Tập Kích Ngực
172 Chương 176: Vả Mặt
173 Chương 177: Tắm
174 Chương 178: Bóc Phốt
175 Chương 179: Kết
176 Chương 180: Phiên Ngoại
177 Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178 Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179 Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180 Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181 Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182 Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183 Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học
Chapter

Updated 183 Episodes

1
Chương 1: Nổ tung
2
Chương 2: Lên men
3
Chương 3: Gặp mặt
4
Chương 4: Nổi giận
5
Chương 5: Chuyển nhà
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Nói chuyện
8
Chương 8: Lúng túng
9
Chương 9: Bữa tiệc
10
Chương 10: Tặng quà
11
Chương 11: Châm chọc
12
Chương 12: Bẩn rồi
13
Chương 13: Từ chối
14
Chương 14: Ôm
15
Chương 15: Thử vai
16
Chương 16: Ăn trưa
17
Chương 17: Vòng cổ
18
Chương 18: Giải thích
19
Chương 19: Chụp ảnh
20
Chương 20: Scandal
21
Chương 21: Quy tắc ngầm
22
Chương 22: Đáp trả
23
Chương 23: Hiểu lầm
24
Chương 24: Đi ăn
25
Chương 25: Liên hoan
26
Chương 26: Về nhà
27
Chương 27: Lăng xê
28
Chương 28: Chuyển lời
29
Chương 29: Mất điện
30
Chương 30: Ngủ ngon
31
Chương 31: Thẳng thắn
32
Chương 32: Quan hệ
33
Chương 33: Chạm mặt
34
Chương 34: Mời rượu
35
Chương 35: Liên lạc
36
Chương 36: Nói chuyện
37
Chương 37: Đàm phán
38
Chương 38: Khẩu vị
39
Chương 39: Ở chung
40
Chương 40: Tin
41
Chương 41: Thanh toán xong
42
Chương 42: Đi làm
43
Chương 43: Bôi thuốc
44
Chương 44: Nằm mơ
45
Chương 45: Hợp tác
46
Chương 46: Tâm sự
47
Chương 47: Phạm sai lầm
48
Chương 48: Tiện
49
Chương 49: Quyết định
50
Chương 50: Tin tức
51
Chương 51: Phương án
52
Chương 52: Tương tác
53
Chương 53: Đợi người
54
Chương 54: Cơ hội
55
Chương 55: Ở chung
56
Chương 56: Quan sát đoàn phim
57
Chương 57: Quan hệ
58
Chương 58: Tranh chấp
59
Chương 59: Theo đuổi
60
Chương 60: Tai nghe
61
Chương 61: Biết
62
Chương 62: Hẹn
63
Chương 63: Trả lời
64
Chương 64: Say
65
Chương 65: Thanh minh
66
Chương 66: Thu tay
67
Chương 67: Ngủ ngon
68
Chương 68: Làm rõ
69
Chương 69: Mượn nước
70
Chương 70: Nói dối
71
Chương 71: Có việc
72
Chương 72: Hoạt động
73
Chương 73: Biết
74
Chương 74: Đã qua
75
Chương 75: Đáp lại
76
Chương 76: Xác nhận
77
Chương 77: Nắm tay
78
Chương 78: Bạn gái
79
Chương 79: Hôn
80
Chương 80: Buồn bực
81
Chương 81: Giằng co
82
Chương 82: Tâm Sự
83
Chương 83: Chương Trình
84
Chương 84: Ghi Hình
85
Chương 85: Phá Vỡ
86
Chương 86: Tỉnh Táo
87
Chương 87: Suốt Đêm
88
Chương 88: Lót Dạ
89
Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90
Chương 90: Mất Nước
91
Chương 91: Món quà
92
Chương 92: Ăn kẹo
93
Chương 93: Tình thâm
94
Chương 94: Chương trình
95
Chương 95: Gấp đôi
96
Chương 96: Thay đổi
97
Chương 97: Chia sẻ
98
Chương 98: Gặp mặt
99
Chương 99: Đau lòng
100
Chương 100: Trở mình
101
Chương 101: Mưa
102
Chương 102: Không vui
103
Chương 103: Tiện đường
104
Chương 104: Hoa bông
105
Chương 105: Bạn thân
106
Chương 106: Pháo hoa
107
Chương 107: Quảng cáo
108
Chương 108: Khiêu khích
109
Chương 109: Ghen
110
Chương 110: Cảm ơn
111
Chương 111: Chương trình
112
Chương 112
113
Chương 113: Nghe lén
114
Chương 114: Ăn nhẹ
115
Chương 115: Có chuyện
116
Chương 116: Giải thích
117
Chương 117: Làm rõ
118
Chương 118: Quan hệ
119
Chương 119: Cấm nói chuyện
120
Chương 120: Được
121
Chương 121: Nói chuyện
122
Chương 122: Phim điện ảnh
123
Chương 123: Vấn đề chính
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Thay người
126
Chương 126: Ngã xuống
127
Chương 127: Phòng bệnh
128
Chương 128: Không xứng
129
Chương 129: Phòng bệnh
130
Chương 130: Mảnh giấy
131
Chương 131: Quyết định
132
Chương 132: Lễ mừng
133
Chương 133: Quyết định
134
Chương 134: Gặp
135
Chương 135: Nghe lén
136
Chương 136
137
Chương 137: Đuổi theo
138
Chương 138: Nhớ nhung
139
Chương 139: Tiếp nhận
140
Chương 140: Rời đi
141
Chương 141: Phản ứng
142
Chương 142: Nhớ nhung
143
Chương 143: Trở lại
144
Chương 144: Gặp nhau
145
Chương 145: Hôn
146
Chương 146: Tương tụ
147
Chương 147: Yêu xa
148
Chương 148: Làm gì đấy!
149
Chương 149: Nữ thứ
150
Chương 150: Quay phim
151
Chương 151: Kỹ thuật
152
Chương 152: Thổ lộ
153
Chương 153: Đóng Thế
154
Chương 154: Hoa Hồng
155
Chương 155: Tìm Hiểu
156
Chương 156: Quan Trọng
157
Chương 157: Đánh Cờ
158
Chương 158: Công Bằng
159
Chương 159: Món Quà
160
Chương 160: Gặp Mặt
161
Chương 161: Hôn Hôn
162
Chương 162: Chủ Đề Nóng
163
Chương 163: Tắm
164
Chương 164: Nghe Lời
165
Chương 169: Câu Cá
166
Chương 170: Thổ Lộ
167
Chương 171: Cầu Hôn
168
Chương 172: Hợp Pháp
169
Chương 173: Phúc Lợi
170
Chương 174: Tin Đồn
171
Chương 175: Tập Kích Ngực
172
Chương 176: Vả Mặt
173
Chương 177: Tắm
174
Chương 178: Bóc Phốt
175
Chương 179: Kết
176
Chương 180: Phiên Ngoại
177
Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178
Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179
Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180
Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181
Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182
Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183
Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học