Chương 44: Nằm mơ

Chung Thần để Ngư Hi nghỉ ngơi lâu hơn, ngủ nướng càng tốt, bù lại những ngày thiếu ngủ, nhưng đồng hồ sinh học của Ngư Hi lại quấy phá, hôm sau năm giờ sáng đã tỉnh, cô mở mắt nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng yếu ớt xuyên qua tấm rèm nhảy vào, vầng sáng đổ trong phòng, vẽ nên những bóng hình loang lổ.

Cô đứng dậy kéo rèm, đẩy cửa sổ, gió nhẹ mang theo hơi lạnh chưa kịp rút đi thổi đến, khiến Ngư Hi rùng mình một cái, tỉnh táo.

Mấy phút sau, Ngư Hi khoác sợi nắng sớm ra khỏi phòng.

Phòng khách tối om, cô kéo cửa ban công, bức rèm bị thổi lay động lướt trên người, tựa như một chiếc áo được choàng lên thân mình, tóc dài xõa sau lưng, vẻ mặt an nhàn ra ngoài sân thượng lười biếng vươn vai, ánh mặt trời nhỏ vụn rơi trên người, càng thêm ấm áp.

Ban công bên cạnh truyền đến thanh âm, Ngư Hi quay đầu, đối diện với ánh mắt có chút kinh ngạc của Giang Tĩnh Bạch, cô cười, chủ động chào hỏi: "Giang tổng, chào buổi sáng."

Hai ban công lộ thiên chỉ cách nhau một bức tường, Giang Tĩnh Bạch liếc mắt là có thể nhìn thấy Ngư Hi.

Ngư Hi mặc váy ngủ lụa màu trắng, gió thổi đến, váy ngủ dán lên thân mình, làm hiện rõ dáng người lung linh, da thịt trắng nõn phát sáng, ngũ quan lập thể tinh xảo, lông mày hơi cong lúc khẽ cười, toàn bộ gương mặt đều tươi tỉnh, không kiêu căng, lại xinh đẹp, tóc dài xõa sau lưng nhẹ bay phất lên, hòa cùng làn váy biến thành một độ cong xinh đẹp.

Thiên thu vô tuyệt sắc, duyệt mục thị giai nhân, khuynh quốc khuynh thành mạo, kinh vy thiên hạ nhân.*

*Ngàn năm đâu có người tuyệt sắc, nhìn đẹp mắt đã là giai nhân, dung mạo đẹp nghiêng nước nghiêng thành, khiến người trong thiên hạ kinh diễm.

(Trích từ truyện "Thần Du" của Từ Công Tử Thắng Trì).

Giang Tĩnh Bạch thất thần vài giây, thẳng đến khi nghe thấy Ngư Hi khẽ cười mới mở miệng: "Chào buổi sáng."

Nói xong, thấy Ngư Hi chuẩn bị quay đi, cô cắn môi: "Vừa dậy sao?"

Ngư Hi đứng lại, nhìn cô: "Ừ."

Hiển nhiên không muốn nói nhiều, bàn tay Giang Tĩnh Bạch đặt sau lưng lặng lẽ nắm chặt, biểu cảm tuy rằng không khác bình thường, nhưng trên mặt đã nổi lên khô nóng, ho nhẹ: "Lát nữa cậu có bận không?"

Ngư Hi do dự vài giây: "Giang tổng có việc?"

Giang Tĩnh Bạch nhìn cô, ánh mắt trong trẻo: "Nếu cậu không bận gì, mình muốn nhờ cậu bôi thuốc giúp mình."

Không phải giọng điệu ra lệnh, hoàn toàn là thái độ muốn thương lượng, còn cẩn thận từng li từng tí như sợ cô sẽ từ chối.

Thật ra cô hoàn toàn có thể dùng thân phận bà chủ, thậm chí không cần nói gì, đơn giản đưa mệnh lệnh gọi cô ấy sang đây là được.

Nhưng Giang Tĩnh Bạch không làm vậy.

Ngư Hi suy tư, cô vẫn luôn cảm thấy Giang Tĩnh Bạch có chỗ không giống ngày xưa, hiện giờ mới hoảng hốt nhận ra, là thái độ của cô ấy rất khác.

Tính cách Giang Tĩnh Bạch đặc biệt lạnh nhạt, nhưng không hề ra vẻ cao ngạo, không thích giao tiếp cùng người khác, cũng rất ít khi biểu đạt suy nghĩ của mình, thường khi Ngư Hi như chim sẻ ríu rít không ngừng, Giang Tĩnh Bạch cũng chỉ nhìn cô, thỉnh thoảng gật đầu hoặc cười nhẹ.

Ít nói đến mức đau lòng.

Chỉ là Giang Tĩnh Bạch bây giờ cùng Giang Tĩnh Bạch trong trí nhớ của Ngư Hi, đã có độ lệch.

Không biết bắt đầu từ khi nào, cô ấy đã nói nhiều hơn, thậm chí sẽ chủ động tìm đề tài, bây giờ còn nhờ cô sang bôi thuốc, nếu là cô ấy trước đây, chỉ sợ không muốn đổi thuốc cũng sẽ không chủ động "cầu cứu" người khác.

Ngư Hi do dự rất lâu, Giang Tĩnh Bạch vẫn kiên nhẫn đứng tại chỗ không hề nhúc nhích.

Báo thức trong phòng khách bất ngờ vang lên, Ngư Hi hoàn hồn, thấy ánh mắt trong trẻo của Giang Tĩnh Bạch vẫn nhìn mình, cô gật đầu: "Ừ, tôi lập tức sang."

Khóe mắt Giang Tĩnh Bạch cong lên: "Cảm ơn cậu."

Ngư Hi mím môi rời khỏi ban công.

Quay lại trong nhà, cô đi rửa mặt trước, sau đó ngồi xuống sô pha, nghĩ đến câu hỏi hôm nọ của Đào Ỷ Đồng, nếu Giang Tĩnh Bạch hồi tâm chuyển ý thì sao.

Ở phim trường, cô có thể dùng lời lẽ chính đáng để từ chối Đào Ỷ Đồng rằng, cô hiện tại không còn một tia tình cảm nào với Giang Tĩnh Bạch, hận ý trước đây đều đã tan thành mây khói, nhưng nghĩ đến việc lập tức sẽ sang nhà Giang Tĩnh Bạch, ở cùng một chỗ với người kia, nghĩ đến nụ cười nhạt trên gương mặt trong trẻo lạnh lùng, nghĩ đến chiếc cổ thiên nga xinh đẹp, nghĩ đến vết thương vặn vẹo không ra hình, nghĩ đến lòng bàn tay của mình từng chạm vào tấm lưng tinh tế...

Xí!

Ngư Hi nhà ngươi chưa từng thấy con gái chắc? Chưa từng tự sờ mình chắc? Còn không phải vì làn da người ta trắng hơn ngươi một chút, mịn màng hơn một chút, mới có thể đến mức nhớ mãi không thôi thế này sao?

Ngư Hi hung hăng khinh thường chính mình, hít sâu đứng dậy, đi dép lê ra ngoài.

Cửa nhà Giang Tĩnh Bạch không khóa, chỉ khép một nửa, Ngư Hi đẩy cửa, thấy cô ấy đang ngồi trên sô pha, trên tay cầm văn kiện, Giang Tĩnh Bạch nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu, nhìn thấy Ngư Hi bước lên ánh sáng đi vào.

Khóe môi của cô cong lên, giọng nói mang theo vui vẻ: "Cậu đến rồi."

Ngư Hi đi đến bên cạnh cô, giọng điệu cứng rắn, sắc mặt không vui, hỏi: "Thuốc đâu?"

Cô vẫn còn tức giận bản thân, ánh mắt phẫn nộ càng sáng rõ, Giang Tĩnh Bạch nhìn đôi mắt kia, cầm chiếc túi trên sô pha đưa cho cô: "Ngư Hi, cậu không vui à?"

Ngư Hi mở túi, tức giận đáp lời: "Giang tổng, cậu giúp bạn gái cũ bôi thuốc, có vui được không?"

Cánh môi Giang Tĩnh Bạch khẽ mở, không nói gì.

Ngư Hi ngẫm nghĩ vài giây: "Không đúng, tôi hẳn nên cực vui mới phải."

Giang Tĩnh Bạch:..

Ngư Hi cực vui vẻ xé mở băng gạc, vết thương của Giang Tĩnh Bạch có vẻ đã tốt hơn tối qua, không còn nghiêm trọng như vậy, chỉ là vẫn có vẻ hơi dữ tợn so với da đầu hoàn hảo xung quanh, Ngư Hi dùng bông sát trùng cho cô, khi chất lỏng lạnh buốt dán vào da đầu, thân mình Giang Tĩnh Bạch run lên, Ngư Hi nghiêng đầu: "Đau không?"

Giang Tĩnh Bạch đáp lại: "Vẫn ổn."

Vẫn ổn, không phải là không đau.

Y theo hiểu biết của Ngư Hi đối với Giang Tĩnh Bạch, đây có nghĩa là rất đau, nghĩ thôi cũng biết, bị khâu há lại không đau.

Cơn đau này vốn là tự cô phải nhận lấy, nhưng giờ đây Giang Tĩnh Bạch đã thay cô chịu đựng, tuy rằng ngoài miệng nói đã thanh toán xong, nhưng trong lòng Ngư Hi vẫn còn chút áy náy.

Vậy nên Ngư Hi nghiêm túc giúp cô thay thuốc, động tác thật cẩn thận, tựa như sợ lại làm đau Giang Tĩnh Bạch.

Giang Tĩnh Bạch nhìn chiếc gương đặt trên bàn trà, góc độ vừa vặn, có thể thu hết vẻ mặt của Ngư Hi vào trong ánh nhìn, đôi mắt cô ấy rũ xuống, mỗi khi chớp mắt, lông mi dài cong cong như cánh ve sầu khẽ rung động, mũi cao thẳng, đầu mũi hơi nhếch lên, cánh môi mím chặt, trên mặt không còn phẫn nộ khi vừa bước vào, chỉ còn lại vẻ nghiêm túc chăm chú.

Nhìn Ngư Hi trong gương, Giang Tĩnh Bạch cố nén mong muốn quay đầu, cô kiềm chế cảm xúc của mình, tuy thân thể căng thẳng, nhưng vẻ mặt cũng không lộ ra nửa điểm khác thường.

Ngư Hi đổi thuốc xong, ngón tay chọc vào đầu vai Giang Tĩnh Bạch: "Xong rồi."

Giang Tĩnh Bạch mặc áo sơ mi màu vàng nhạt, khuy cài đến trên ngực, Ngư Hi vừa rồi đặt toàn bộ tinh thần lên vết thương, mắt không chớp nhìn chằm chằm sau gáy, giờ đây ánh mắt chuyển đến phía trước một chút, chuẩn xác không lệch đi đâu, nhìn thấy phong cảnh trong áo.

Bộ ngực làm áo sơ mi căng ra.

Rất, lớn.

Không nghĩ người thoạt nhìn gầy như vậy, lại có thân hình trêu ngươi thế này.

Ngư Hi thu hồi ánh mắt, khi đứng lên, gương mặt không tự giác nổi lên sắc hồng, nói: "Được rồi, tôi đi trước đây."

Giang Tĩnh Bạch đứng dậy: "Ngư Hi."

"Cảm ơn cậu."

Ngư Hi rũ mắt ho nhẹ: "Không có gì."

Cô cũng thu được phúc lợi, không tính là lao động theo nghĩa vụ.

Giang Tĩnh Bạch suy nghĩ vài giây, hỏi: "Muốn ăn sáng cùng nhau không?"

Ngư Hi ngạc nhiên trước lời mời đột ngột, từ chối: "Không cần, cảm ơn, tôi về đây."

"Ngư..."

Còn chưa gọi được tên, Ngư Hi đã bước dép lê ra khỏi phòng khách, cửa bị đóng lại, phát ra tiếng động rất nhỏ.

Giang Tĩnh Bạch mím môi, nuốt lại thanh âm chưa kịp nói, nghiêng đầu nhìn đống thuốc mới dùng, khóe mắt nâng lên.

Cách đó một bức tường, Ngư Hi ngồi trên sô pha, gương mặt hơi nóng, cô cầm kịch bản lên quạt gió, ánh mắt liếc sang cặp tài liệu bên cạnh.

Là thông tin về Trái Cây Vui Vẻ Bạch Vũ Đường đã tổng hợp lại.

Trái Cây Vui Vẻ chính là chương trình cô cần tham gia.

Là chương trình thực tế gồm sáu tập.

Trước đây Ngư Hi đi show không ít, nhưng đa số đều là phỏng vấn hoặc sắc đẹp các loại, tốc chiến tốc thắng. Chương trình thực tế kéo dài, lịch trình của cô lại kín mít, căn bản không thể sắp xếp được, nên cũng chưa từng tham gia.

Đây vẫn là lần đầu tiên.

Trái Cây Vui Vẻ coi như cũng có chút tiếng tăm trong vòng, trước đây Ngư Hi từng nhận được lời mời hai lần, nhưng đều vì nguyên nhân lịch trình mà không thể tham gia được. Lần này nghe Bạch Vũ Đường nói phải tìm người phụ trách chương trình nói chuyện rất lâu, vận dụng không ít quan hệ mới bắt được tài nguyên này.

Nhưng việc này vẫn chưa được xác định hoàn toàn, vậy nên trưa nay mới phải dùng bữa cùng người phụ trách và giám chế, tranh thủ tăng hảo cảm.

Ngư Hi biết Bạch Vũ Đường rất coi trọng chuyện này, tất nhiên không dám chủ quan qua loa, nên đã sớm mang tài liệu về Trái Cây Vui Vẻ từ chỗ Bạch Vũ Đường về nghiên cứu.

Cô đã thuộc lòng phần tài liệu này.

Nhưng vẫn mở ra xem lại.

Đây đã là mùa thứ tư của Trái Cây Vui Vẻ, mùa đầu tiên đều mời những người mới xuất đạo, sau khi phát sóng gặp sự kiện ngoài ý muốn phải kéo dài tiến trình, nguyên bản dự định công bố kết quả vào tháng sáu, nhưng lại phải chờ đến tháng mười, khi ấy một thành viên nổi tiếng sau một đêm nhờ phim thần tượng, chương trình được đà lập tức tăng nhiệt, ratings chiếm vị trí cao suốt một thời gian.

Có mùa một thành công rực rỡ, mùa hai liền thuận lợi hơn rất nhiều, tổ chương trình cũng có tiền mời mấy vị tai to mặt lớn duy trì mức nhiệt, mùa hai mặc dù không nổi tiếng như mùa đầu tiên, nhưng ratings vẫn coi như khả quan, coi như đã đứng vững trong số các chương trình giải trí, đến mùa ba, Trái Cây Vui Vẻ đã có chút danh tiếng.

Chương trình nổi tiếng như vậy đặc biệt xem trọng việc chọn khách mời, vậy nên chiếu theo tình hình trước mắt của Ngư Hi, việc cô có thể ký hợp đồng hay không thật sự rất khó xác định.

Ngư Hi đau đầu, cô ấn huyệt thái dương, đặt tài liệu xuống bàn trà, nhìn đồng hồ trước mặt, sáu rưỡi, còn rất sớm.

Gió nhẹ thỉnh thoảng thổi tới từ ban công, bức rèm lay động, Ngư Hi nhìn chằm chằm, mí mắt từ từ khép lại.

Cô nằm mơ.

Trong mơ, cô đang ngồi trên ghế, bốn phía là bóng tối mịt mờ, khi đang nhìn khắp xung quanh, một bóng hình dần dần xuất hiện đi về phía cô, quanh thân là mênh mông sương mù không thể nhìn rõ.

Bóng hình dừng lại phía sau Ngư Hi.

Ngư Hi vừa chuẩn bị đứng dậy liền bị ấn xuống, đôi tay người nọ đặt lên cổ cô, ngón tay thon dài mang theo ma lực, lòng bàn tay tựa như có dòng điện truyền ra khắp cơ thể, khiến cô rùng mình.

Người ấy gắt gao ôm chặt Ngư Hi từ phía sau, khiến cô có thể cảm nhận rõ ràng bầu ngực căng tròn mềm mại đang đè ép mình.

Hơi thở hỗn loạn, thân thể trở nên khô nóng mà vui thích, Ngư Hi vẫn ngồi ngay ngắn thẳng tắp như cũ, quay đầu, muốn nhìn rõ ràng dáng vẻ của người nọ.

Vài giây sau, người đang mơ màng trên sô pha vụt một phát ngồi dậy!

Ngư Hi thở dốc, quay đầu nhìn khắp nơi, thở ra thật mạnh.

Cô lại có thể gặp mộng xuân?

Đối tượng còn là Giang Tĩnh Bạch?

Trời ạ!

Chapter
1 Chương 1: Nổ tung
2 Chương 2: Lên men
3 Chương 3: Gặp mặt
4 Chương 4: Nổi giận
5 Chương 5: Chuyển nhà
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Nói chuyện
8 Chương 8: Lúng túng
9 Chương 9: Bữa tiệc
10 Chương 10: Tặng quà
11 Chương 11: Châm chọc
12 Chương 12: Bẩn rồi
13 Chương 13: Từ chối
14 Chương 14: Ôm
15 Chương 15: Thử vai
16 Chương 16: Ăn trưa
17 Chương 17: Vòng cổ
18 Chương 18: Giải thích
19 Chương 19: Chụp ảnh
20 Chương 20: Scandal
21 Chương 21: Quy tắc ngầm
22 Chương 22: Đáp trả
23 Chương 23: Hiểu lầm
24 Chương 24: Đi ăn
25 Chương 25: Liên hoan
26 Chương 26: Về nhà
27 Chương 27: Lăng xê
28 Chương 28: Chuyển lời
29 Chương 29: Mất điện
30 Chương 30: Ngủ ngon
31 Chương 31: Thẳng thắn
32 Chương 32: Quan hệ
33 Chương 33: Chạm mặt
34 Chương 34: Mời rượu
35 Chương 35: Liên lạc
36 Chương 36: Nói chuyện
37 Chương 37: Đàm phán
38 Chương 38: Khẩu vị
39 Chương 39: Ở chung
40 Chương 40: Tin
41 Chương 41: Thanh toán xong
42 Chương 42: Đi làm
43 Chương 43: Bôi thuốc
44 Chương 44: Nằm mơ
45 Chương 45: Hợp tác
46 Chương 46: Tâm sự
47 Chương 47: Phạm sai lầm
48 Chương 48: Tiện
49 Chương 49: Quyết định
50 Chương 50: Tin tức
51 Chương 51: Phương án
52 Chương 52: Tương tác
53 Chương 53: Đợi người
54 Chương 54: Cơ hội
55 Chương 55: Ở chung
56 Chương 56: Quan sát đoàn phim
57 Chương 57: Quan hệ
58 Chương 58: Tranh chấp
59 Chương 59: Theo đuổi
60 Chương 60: Tai nghe
61 Chương 61: Biết
62 Chương 62: Hẹn
63 Chương 63: Trả lời
64 Chương 64: Say
65 Chương 65: Thanh minh
66 Chương 66: Thu tay
67 Chương 67: Ngủ ngon
68 Chương 68: Làm rõ
69 Chương 69: Mượn nước
70 Chương 70: Nói dối
71 Chương 71: Có việc
72 Chương 72: Hoạt động
73 Chương 73: Biết
74 Chương 74: Đã qua
75 Chương 75: Đáp lại
76 Chương 76: Xác nhận
77 Chương 77: Nắm tay
78 Chương 78: Bạn gái
79 Chương 79: Hôn
80 Chương 80: Buồn bực
81 Chương 81: Giằng co
82 Chương 82: Tâm Sự
83 Chương 83: Chương Trình
84 Chương 84: Ghi Hình
85 Chương 85: Phá Vỡ
86 Chương 86: Tỉnh Táo
87 Chương 87: Suốt Đêm
88 Chương 88: Lót Dạ
89 Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90 Chương 90: Mất Nước
91 Chương 91: Món quà
92 Chương 92: Ăn kẹo
93 Chương 93: Tình thâm
94 Chương 94: Chương trình
95 Chương 95: Gấp đôi
96 Chương 96: Thay đổi
97 Chương 97: Chia sẻ
98 Chương 98: Gặp mặt
99 Chương 99: Đau lòng
100 Chương 100: Trở mình
101 Chương 101: Mưa
102 Chương 102: Không vui
103 Chương 103: Tiện đường
104 Chương 104: Hoa bông
105 Chương 105: Bạn thân
106 Chương 106: Pháo hoa
107 Chương 107: Quảng cáo
108 Chương 108: Khiêu khích
109 Chương 109: Ghen
110 Chương 110: Cảm ơn
111 Chương 111: Chương trình
112 Chương 112
113 Chương 113: Nghe lén
114 Chương 114: Ăn nhẹ
115 Chương 115: Có chuyện
116 Chương 116: Giải thích
117 Chương 117: Làm rõ
118 Chương 118: Quan hệ
119 Chương 119: Cấm nói chuyện
120 Chương 120: Được
121 Chương 121: Nói chuyện
122 Chương 122: Phim điện ảnh
123 Chương 123: Vấn đề chính
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Thay người
126 Chương 126: Ngã xuống
127 Chương 127: Phòng bệnh
128 Chương 128: Không xứng
129 Chương 129: Phòng bệnh
130 Chương 130: Mảnh giấy
131 Chương 131: Quyết định
132 Chương 132: Lễ mừng
133 Chương 133: Quyết định
134 Chương 134: Gặp
135 Chương 135: Nghe lén
136 Chương 136
137 Chương 137: Đuổi theo
138 Chương 138: Nhớ nhung
139 Chương 139: Tiếp nhận
140 Chương 140: Rời đi
141 Chương 141: Phản ứng
142 Chương 142: Nhớ nhung
143 Chương 143: Trở lại
144 Chương 144: Gặp nhau
145 Chương 145: Hôn
146 Chương 146: Tương tụ
147 Chương 147: Yêu xa
148 Chương 148: Làm gì đấy!
149 Chương 149: Nữ thứ
150 Chương 150: Quay phim
151 Chương 151: Kỹ thuật
152 Chương 152: Thổ lộ
153 Chương 153: Đóng Thế
154 Chương 154: Hoa Hồng
155 Chương 155: Tìm Hiểu
156 Chương 156: Quan Trọng
157 Chương 157: Đánh Cờ
158 Chương 158: Công Bằng
159 Chương 159: Món Quà
160 Chương 160: Gặp Mặt
161 Chương 161: Hôn Hôn
162 Chương 162: Chủ Đề Nóng
163 Chương 163: Tắm
164 Chương 164: Nghe Lời
165 Chương 169: Câu Cá
166 Chương 170: Thổ Lộ
167 Chương 171: Cầu Hôn
168 Chương 172: Hợp Pháp
169 Chương 173: Phúc Lợi
170 Chương 174: Tin Đồn
171 Chương 175: Tập Kích Ngực
172 Chương 176: Vả Mặt
173 Chương 177: Tắm
174 Chương 178: Bóc Phốt
175 Chương 179: Kết
176 Chương 180: Phiên Ngoại
177 Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178 Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179 Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180 Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181 Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182 Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183 Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học
Chapter

Updated 183 Episodes

1
Chương 1: Nổ tung
2
Chương 2: Lên men
3
Chương 3: Gặp mặt
4
Chương 4: Nổi giận
5
Chương 5: Chuyển nhà
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Nói chuyện
8
Chương 8: Lúng túng
9
Chương 9: Bữa tiệc
10
Chương 10: Tặng quà
11
Chương 11: Châm chọc
12
Chương 12: Bẩn rồi
13
Chương 13: Từ chối
14
Chương 14: Ôm
15
Chương 15: Thử vai
16
Chương 16: Ăn trưa
17
Chương 17: Vòng cổ
18
Chương 18: Giải thích
19
Chương 19: Chụp ảnh
20
Chương 20: Scandal
21
Chương 21: Quy tắc ngầm
22
Chương 22: Đáp trả
23
Chương 23: Hiểu lầm
24
Chương 24: Đi ăn
25
Chương 25: Liên hoan
26
Chương 26: Về nhà
27
Chương 27: Lăng xê
28
Chương 28: Chuyển lời
29
Chương 29: Mất điện
30
Chương 30: Ngủ ngon
31
Chương 31: Thẳng thắn
32
Chương 32: Quan hệ
33
Chương 33: Chạm mặt
34
Chương 34: Mời rượu
35
Chương 35: Liên lạc
36
Chương 36: Nói chuyện
37
Chương 37: Đàm phán
38
Chương 38: Khẩu vị
39
Chương 39: Ở chung
40
Chương 40: Tin
41
Chương 41: Thanh toán xong
42
Chương 42: Đi làm
43
Chương 43: Bôi thuốc
44
Chương 44: Nằm mơ
45
Chương 45: Hợp tác
46
Chương 46: Tâm sự
47
Chương 47: Phạm sai lầm
48
Chương 48: Tiện
49
Chương 49: Quyết định
50
Chương 50: Tin tức
51
Chương 51: Phương án
52
Chương 52: Tương tác
53
Chương 53: Đợi người
54
Chương 54: Cơ hội
55
Chương 55: Ở chung
56
Chương 56: Quan sát đoàn phim
57
Chương 57: Quan hệ
58
Chương 58: Tranh chấp
59
Chương 59: Theo đuổi
60
Chương 60: Tai nghe
61
Chương 61: Biết
62
Chương 62: Hẹn
63
Chương 63: Trả lời
64
Chương 64: Say
65
Chương 65: Thanh minh
66
Chương 66: Thu tay
67
Chương 67: Ngủ ngon
68
Chương 68: Làm rõ
69
Chương 69: Mượn nước
70
Chương 70: Nói dối
71
Chương 71: Có việc
72
Chương 72: Hoạt động
73
Chương 73: Biết
74
Chương 74: Đã qua
75
Chương 75: Đáp lại
76
Chương 76: Xác nhận
77
Chương 77: Nắm tay
78
Chương 78: Bạn gái
79
Chương 79: Hôn
80
Chương 80: Buồn bực
81
Chương 81: Giằng co
82
Chương 82: Tâm Sự
83
Chương 83: Chương Trình
84
Chương 84: Ghi Hình
85
Chương 85: Phá Vỡ
86
Chương 86: Tỉnh Táo
87
Chương 87: Suốt Đêm
88
Chương 88: Lót Dạ
89
Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90
Chương 90: Mất Nước
91
Chương 91: Món quà
92
Chương 92: Ăn kẹo
93
Chương 93: Tình thâm
94
Chương 94: Chương trình
95
Chương 95: Gấp đôi
96
Chương 96: Thay đổi
97
Chương 97: Chia sẻ
98
Chương 98: Gặp mặt
99
Chương 99: Đau lòng
100
Chương 100: Trở mình
101
Chương 101: Mưa
102
Chương 102: Không vui
103
Chương 103: Tiện đường
104
Chương 104: Hoa bông
105
Chương 105: Bạn thân
106
Chương 106: Pháo hoa
107
Chương 107: Quảng cáo
108
Chương 108: Khiêu khích
109
Chương 109: Ghen
110
Chương 110: Cảm ơn
111
Chương 111: Chương trình
112
Chương 112
113
Chương 113: Nghe lén
114
Chương 114: Ăn nhẹ
115
Chương 115: Có chuyện
116
Chương 116: Giải thích
117
Chương 117: Làm rõ
118
Chương 118: Quan hệ
119
Chương 119: Cấm nói chuyện
120
Chương 120: Được
121
Chương 121: Nói chuyện
122
Chương 122: Phim điện ảnh
123
Chương 123: Vấn đề chính
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Thay người
126
Chương 126: Ngã xuống
127
Chương 127: Phòng bệnh
128
Chương 128: Không xứng
129
Chương 129: Phòng bệnh
130
Chương 130: Mảnh giấy
131
Chương 131: Quyết định
132
Chương 132: Lễ mừng
133
Chương 133: Quyết định
134
Chương 134: Gặp
135
Chương 135: Nghe lén
136
Chương 136
137
Chương 137: Đuổi theo
138
Chương 138: Nhớ nhung
139
Chương 139: Tiếp nhận
140
Chương 140: Rời đi
141
Chương 141: Phản ứng
142
Chương 142: Nhớ nhung
143
Chương 143: Trở lại
144
Chương 144: Gặp nhau
145
Chương 145: Hôn
146
Chương 146: Tương tụ
147
Chương 147: Yêu xa
148
Chương 148: Làm gì đấy!
149
Chương 149: Nữ thứ
150
Chương 150: Quay phim
151
Chương 151: Kỹ thuật
152
Chương 152: Thổ lộ
153
Chương 153: Đóng Thế
154
Chương 154: Hoa Hồng
155
Chương 155: Tìm Hiểu
156
Chương 156: Quan Trọng
157
Chương 157: Đánh Cờ
158
Chương 158: Công Bằng
159
Chương 159: Món Quà
160
Chương 160: Gặp Mặt
161
Chương 161: Hôn Hôn
162
Chương 162: Chủ Đề Nóng
163
Chương 163: Tắm
164
Chương 164: Nghe Lời
165
Chương 169: Câu Cá
166
Chương 170: Thổ Lộ
167
Chương 171: Cầu Hôn
168
Chương 172: Hợp Pháp
169
Chương 173: Phúc Lợi
170
Chương 174: Tin Đồn
171
Chương 175: Tập Kích Ngực
172
Chương 176: Vả Mặt
173
Chương 177: Tắm
174
Chương 178: Bóc Phốt
175
Chương 179: Kết
176
Chương 180: Phiên Ngoại
177
Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178
Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179
Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180
Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181
Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182
Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183
Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học