Chương 25: Liên hoan

Giang Tĩnh Bạch đến bàn chuyện làm ăn, cũng đang nghĩ xong việc có nên đến phim trường tham quan một vòng, không ngờ còn chưa kịp đi, đã bị đạo diễn Triệu nhìn thấy, còn tranh thủ kéo đến phòng riêng.

Cô không biết Ngư Hi cùng mọi người đã sớm xong việc rồi đi liên hoan, cũng coi như là tình cờ.

Đúng là trùng hợp.

Giang Tĩnh Bạch đứng tại chỗ, đạo diễn Triệu nhìn quanh một vòng, cười: "Giang tổng, ngài ngồi cạnh Ngư Hi đi."

Quy tắc từ trước đến nay không chỉ chú ý đến chỗ đứng khi chụp ảnh, mà chỗ ngồi trên bàn ăn càng phải chú trọng hơn, Ngư Hi ngồi cạnh Kỷ Lâm Phong, bên người còn một chỗ dành cho Đào Ỷ Đồng, cũng may cô ấy chưa ngồi xuống nên vẫn đang trống, Giang Tĩnh Bạch khẽ gật đầu, đi đến bên cạnh Ngư Hi.

Người phụ trách rất tức thời hỏi Đào Ỷ Đồng: "Cô Đào, ngồi xuống cạnh tôi này."

"Nghe nói cô với Giang tổng là bạn học, có thể kể chuyện trước đây."

Đào Ỷ Đồng cười nhạt: "Vậy tôi liền không khách khí."

Người phụ trách xua tay: "Không cần không cần."

Vài người khác cũng thân thiện lên: "Ỷ Đồng, chị với Giang tổng là bạn học sao?"

"Chẳng trách Giang tổng quan tâm đến đoàn phim của chúng ta như vậy, hóa ra là chúng ta đều được ké ánh sáng của Ỷ Đồng."

"Ỷ Đồng, lát nữa phải uống cùng Giang tổng một ly đấy."

Đào Ỷ Đồng nhận hết trêu đùa của mọi người, giọng nói dịu dàng: "Được rồi."

Chung Thần nhìn lời nói cùng động tác của bạch liên hoa, hung hăng nhịn tức, Ngư Hi nhìn cô đỏ mặt mà bật cười, nghiêng đầu nói: "Sang bàn khác ngồi đi."

"Thế sao được." Chung Thần lạnh lùng trừng mắt: "Em muốn ngồi chỗ này, cô ta nhằm vào chị thì làm sao bây giờ?"

Chậc, đuôi lông mày ngư Hi hơi nhếch lên: "Cậu ta không có bản lĩnh đấy đâu."

Chung Thần còn muốn nói tiếp, Ngư Hi vỗ vai cô: "Đi đi."

Còn ngồi đối diện với Đào Ỷ Đồng, em ấy sẽ biến thành cá nóc mất.

Chung Thần không lay chuyển được Ngư Hi, buồn bực chuyển chỗ.

Chờ đến khi cô ấy đi, Ngư Hi thu tầm mắt lại, mọi người trên bàn ăn vẫn khách sáo, Ngư Hi nhàn nhã ngồi, trước sau không đáp lời.

Kỷ Lâm Phong ngồi bên cạnh hỏi: "Đúng rồi Ỷ Đồng, chị nói chị và Giang tổng là bạn học cao trung sao?"

Đào Ỷ Đồng cười nhạt: "Đúng vậy."

Kỷ Lâm Phong có vẻ hào hứng: "Vậy Giang tổng thời cao trung chắc chắn là nhân vật nổi tiếng rồi."

Đào Ỷ Đồng ngẫm nghĩ vài giây: "Nổi tiếng hay không thì không biết, nhưng là một nhân vật."

Tư thái thân thiết quen thuộc, người thông mình vừa nhìn liền biết quan hệ giữa hai cô không bình thường, cộng thêm việc Giang Tĩnh Bạch vừa về nước đã đưa Đào Ỷ Đồng về công ty mình ký hợp đồng, lại xếp chung người đại diện với Ngư Hi, quan trọng nhất là, người luôn chỉ đóng vai phụ như cô, hiện giờ nhận được vai nữ hai, mọi người còn chưa nhìn ra quan hệ trong đó thì chính là đồ ngốc.

Nhưng trong vòng này làm gì có kẻ ngốc, cho nên theo sau là một loạt các loại a dua nịnh hót.

Ngư Hi nghe những lời không dinh dưỡng này, huyệt thái dương nhảy thình thịch, dứt khoát cúi đầu bấm điện thoại, nhìn nhóm Wechat xem có gì thú vị, lúc sau lại xem fans thả cầu vồng, cuối cùng nhắn tin cho Hồ Tiểu Tĩnh.

- -- Nhanh, chụp cho tôi mấy tấm xem con gái nuôi, nhớ phải HD.

Hồ Tiểu Tĩnh trả lời: Cậu nói chuyện đừng có ra vẻ lưu manh được không?

Ngư Hi đáp lại bằng một chuỗi dấu ba chấm, Hồ Tiểu Tĩnh liên tiếp gửi đến mấy bức ảnh, cục thịt trắng hồng trước đấy đã nảy nở rồi, ngũ quan đã hơi có đường nét, làn da mềm mềm trắng trắng như bơ, còn đội mũ đỏ trên đầu, đôi mắt to đen nhánh xinh đẹp cực kỳ, Ngư Hi xem ảnh, khó chịu trong lòng biến mất hầu như không còn, cô phóng to ảnh, khuôn mặt đáng yêu của em bé tràn đầy màn hình

"Là con gái của Tiểu Tĩnh sao?"

Bên người đột nhiên có thanh âm, Ngư Hi kinh ngạc ngẩng đầu, thấy Giang Tĩnh Bạch đang nhìn mình.

Mọi người trên bàn ăn đều đang trò chuyện, có mấy cô gái thậm chí còn lôi kéo Đào Ỷ Đồng chị chị em em, ngược lại không ai để ý đến các cô bên này, Ngư Hi kéo khóe miệng, phát ra tiếng: "Ừ."

"Rất đáng yêu."

Ngư Hi vẫn cúi đầu, không nói chuyện, Giang Tĩnh Bạch nhìn vòng xoáy trên đỉnh đầu cô, nhất thời không biết người kia đang nghĩ gì, mấy đề tài đã đến bên miệng lại bị nuốt về, cuối cùng chỉ hơi khép môi lại.

Cửa phòng lại bị mở ra, đạo diễn Triệu dẫn giám chế đi vào.

"Đông đủ rồi đây."

Đạo diễn Triệu ngồi đối diện Ngư Hi: "Trước khi dùng bữa, chúng ta có cần Giang tổng nói vài lời không?"

Mọi người đều nhìn về phía Giang Tĩnh Bạch, cô mím thẳng môi, nhỏ giọng nói: "Ăn đi."

Không khí lúng túng một lát, giám chế cười: "Ăn đi ăn đi."

Cô gái ngồi cạnh Đào Ỷ Đồng thì thầm hỏi: "Giang tổng vẫn luôn ít nói như vậy sao?"

Đào Ỷ Đồng suy nghĩ, trả lời: "Không phải."

"Trước kia ít hơn."

Cô gái:...

Trên bàn ăn vẫn có văn hóa bàn rượu, không ít chuyện làm ăn đều nhờ ly rượu mà nói thành, Ngư Hi xưa nay không thích uống, trước đây còn hiếm khi tham gia liên hoan thế này, hơn nữa khi ấy cô có nhiều lịch trình, bận hoạt động, các nhà đầu tư đều nâng niu, không tham gia liên hoan cũng không sao, có thể ký hợp đồng là được, cho nên số lần cô ngồi cùng mọi người chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Chẳng qua --- đều là chuyện trước đây.

Hiện giờ không thể tự cao tự đại.

Câu nói của Bạch Vũ Đường vẫn còn mới nguyên trong ký ức của Ngư Hi, bây giờ không phải thời điểm để lựa chọn kịch bản, mà là thời điểm để cân nhắc có đóng phim tiếp hay không, nếu lần này không phải công ty bỏ vốn đầu tư cho bộ phim này, chỉ sợ đến giờ cô vẫn phải ngừng hoạt động.

"Chị Hi, chị không kính Giang tổng một ly sao?"

Dòng suy nghĩ của Ngư Hi bị Kỷ Lâm Phong cắt ngang. Cô nhìn sang bên cạnh, không chỉ Kỷ Lâm Phong, những người khác cũng đang như có như không nhìn cô. Trên bàn tiệc này, tuy rằng đạo diễn Triệu là người có quyền lực nhất, nhưng giữa các diễn viên, cô vẫn là người có trọng lượng số một. Kính rượu cũng có quy tắc của kính rượu, nếu cô không lên trước, những người khác cũng chỉ có thể ngồi nhìn. Vậy nên Kỷ Lâm Phong mới lắm miệng một câu như vậy.

Ngư Hi gật đầu, cầm ly lên cười với Giang Tĩnh Bạch: "Giang tổng, cảm ơn ngài đã cho tôi cơ hội này, tôi kính ngài một ly."

Giang Tĩnh Bạch dường như không đoán trước được cô sẽ chủ động kính rượu, ánh mắt ngạc nhiên, lại hoàn hồn thật nhanh, cong môi: "Được."

Cô cầm ly của mình lên, nhẹ nhàng chạm vào ly của Ngư Hi, âm thanh thanh thúy cất lên, khóe môi Giang Tĩnh Bạch hơi cong, nhìn Ngư Hi ngửa đầu uống rượu, độ cong chiếc cổ thiên nga thật hoàn mỹ, xương quai xanh khéo léo tinh xảo thấp thoáng lộ ra, xinh đẹp mê người.

Giang Tĩnh Bạch cảm thấy, dù mình chưa uống rượu, trong lòng đã có chút men say.

Cô nhìn Ngư Hi uống xong mới nâng ly của mình lên.

Trên bàn ăn lập tức xuất hiện lời nịnh nọt: "Tửu lượng của Giang tổng tốt thật!"

"Giang tổng, tôi kính ngài một ly."

Giang Tĩnh Bạch đặt ly xuống, vẻ mặt tự nhiên ngẩng đầu, nhìn người vừa mời rượu, cười: "Thật có lỗi, tửu lượng không tốt, chỉ có thể uống một ly."

Mọi người:...

Vẫn là giám chế đánh vỡ lúng túng: "Ăn đi nào, không uống nữa, ăn đi thôi."

Bàn ăn lại một lần nữa ồn ào.

Đào Ỷ Đồng ngồi cạnh Giang Tĩnh Bạch, không kính rượu, cũng không lén nói chuyện, cô gái bên cạnh thỉnh thoảng muốn tìm hiểu tin tức về Giang Tĩnh Bạch, cô đều thành thật đáp lời.

"Đúng vậy, thời cao trung có không ít người theo đuổi Tĩnh Bạch."

"Đương nhiên khó theo đuổi rồi."

Kỷ Lâm Phong hào hứng: "Vậy Giang tổng thời cao trung có yêu ai không?"

Ngư Hi phát hiện, cậu ta phá lệ hứng thú với Giang Tĩnh Bạch.

Đào Ỷ Đồng ngẫm nghĩ: "Tất nhiên là có."

Mọi người nhất trí nhìn về phía cô, đáy mắt có ý bát quái, Giang Tĩnh Bạch ngồi bên cạnh, cầm đũa gảy đồ ăn, bên mặt cứng lại, giọng điệu có chút không vui: "Ỷ Đồng."

Giọng nói có chút lạnh lẽo, vẻ mặt nghiêng qua cũng vậy, mơ hồ lộ ra mất hứng, tuy rằng biểu cảm trên mặt vẫn như cũ, chỉ là khí thế đột nhiên lạnh hơn trước.

Đào Ỷ Đồng cười: "Được rồi, mọi người cũng đừng hỏi chuyện riêng tư của người ta nữa, không bằng nói chút chuyện của các cậu xem."

"Kỷ Lâm Phong nói trước đi, cậu vừa mới hỏi nhiều nhất đấy."

Biết cô muốn chuyển đề tài, Kỷ Lâm Phong tiếp lời: "Được, mọi người muốn biết gì, cứ việc hỏi đi!"

Mọi người bị biểu cảm anh dũng hy sinh của cậu ta chọc cười, bàn ăn lại khôi phục bầu không khí huyên náo.

Kỷ Lâm Phong bị tóm lại hỏi một đống, chủ động bán đứng người ngồi cạnh: "Được rồi, đừng hỏi tôi nữa, đến lượt chị Hi!"

Ngư Hi bất ngờ nghe được tên mình, ngẩng đầu, thấy mọi người đang nhìn mình, cô hé môi: "Hỏi gì cơ?"

Biểu tình trong trẻo lạnh lùng, tư thế kiêu ngạo mất tự nhiên, đôi mắt sáng long lanh mà lạnh nhạt, mọi người nhìn ánh mắt kia đột nhiên có ý muốn bỏ cuộc giữa chừng, đừng nói là hỏi, ngay cả trò chuyện, bây giờ cũng không dám.

Kỷ Lâm Phong hơi suy tư nói: "Vậy hỏi câu đơn giản nhất đi."

Đào Ỷ Đồng nói tiếp: "Đơn giản nhất? Để tôi hỏi, Ngư Hi, cậu có muốn quay đầu ăn cỏ cũ không*?"

* Trong câu thành ngữ "Ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ", ở đây cỏ cũ chỉ người yêu cũ.

Ngư Hi nghe được vấn đề này, ngẩng đầu nhìn lên. Đào Ỷ Đồng vẫn cười nhẹ, ánh mắt dịu dàng. Ngư Hi mím môi, nắm chặt đôi đũa. Nếu như là người khác hỏi, cô sẽ không chút do dự trả lời, tất nhiên là không, đừng nói là ăn cỏ cũ, tôi không quay lại dẫm thêm vài phát đã là tốt lắm rồi.

Nhưng câu hỏi này lại đến từ Đào Ỷ Đồng.

Hỏi vì ai, Ngư Hi biết rõ trong lòng.

Ôm tâm lý tôi không thoải mái thì mọi người cũng đừng mong thoải mái, Ngư Hi buông đũa, nhếch môi, cười như không cười: "Nếu cỏ cũ đẹp đến ăn được, tất nhiên tôi sẽ ăn."

"Chẳng lẽ cô Đào sẽ nhả miếng thịt đã đưa đến tận miệng?"

Mọi người nghe được lại cười ra tiếng, Kỷ Lâm Phong che ngực: "Chị Hi, chị lại biết nói bậy!"

Ngư Hi quay đầu: "Yên tâm đi, cậu không có cửa đâu."

Trên bàn ăn cười vang, biểu cảm tổn thương đến khoa trương của Kỷ Lâm Phong càng tăng thêm gia vị cho màn diễn này. Ngư Hi thấy mọi người lướt nhanh qua chủ đề vô thưởng vô phạt kia, tiếp tục dùng bữa.

Bên cạnh, Giang Tĩnh Bạch nghe câu hỏi của Đào Ỷ Đồng, tay một mực nắm chặt đôi đũa, đầu ngón tay bị đau cũng không phát hiện, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, cả người cứng lại, vẻ mặt căng thẳng.

Bên cạnh nhất thời không có tiếng động.

Cô dùng ánh mắt còn lại nhìn Ngư Hi, thấy góc nghiêng cười như không cười của cô ấy, bên tai nghe được câu trả lời nhẹ bẫng: "Nếu cỏ cũ đẹp đến ăn được, tất nhiên tôi sẽ ăn."

Trái tim treo trên cao chầm chậm hạ xuống.

Giang Tĩnh Bạch cúi đầu, lấy điện thoại từ trong túi, không mở khóa, ngũ quan hiện lên rõ ràng trong màn hình màu đen, cô theo bản năng đưa tay phải vén tóc, lông mày lá liễu xinh đẹp lộ ra, gương mặt căng thẳng có dấu hiệu thả lỏng, khóe môi khẽ nâng lên thành đường cong, biểu cảm không còn cứng nhắc.

Cô dán mắt vào điện thoại nhìn vài giây, trong lòng quanh quẩn một vấn đề.

Mình thế này --- đã đủ đẹp đến ăn được chưa?

Chapter
1 Chương 1: Nổ tung
2 Chương 2: Lên men
3 Chương 3: Gặp mặt
4 Chương 4: Nổi giận
5 Chương 5: Chuyển nhà
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Nói chuyện
8 Chương 8: Lúng túng
9 Chương 9: Bữa tiệc
10 Chương 10: Tặng quà
11 Chương 11: Châm chọc
12 Chương 12: Bẩn rồi
13 Chương 13: Từ chối
14 Chương 14: Ôm
15 Chương 15: Thử vai
16 Chương 16: Ăn trưa
17 Chương 17: Vòng cổ
18 Chương 18: Giải thích
19 Chương 19: Chụp ảnh
20 Chương 20: Scandal
21 Chương 21: Quy tắc ngầm
22 Chương 22: Đáp trả
23 Chương 23: Hiểu lầm
24 Chương 24: Đi ăn
25 Chương 25: Liên hoan
26 Chương 26: Về nhà
27 Chương 27: Lăng xê
28 Chương 28: Chuyển lời
29 Chương 29: Mất điện
30 Chương 30: Ngủ ngon
31 Chương 31: Thẳng thắn
32 Chương 32: Quan hệ
33 Chương 33: Chạm mặt
34 Chương 34: Mời rượu
35 Chương 35: Liên lạc
36 Chương 36: Nói chuyện
37 Chương 37: Đàm phán
38 Chương 38: Khẩu vị
39 Chương 39: Ở chung
40 Chương 40: Tin
41 Chương 41: Thanh toán xong
42 Chương 42: Đi làm
43 Chương 43: Bôi thuốc
44 Chương 44: Nằm mơ
45 Chương 45: Hợp tác
46 Chương 46: Tâm sự
47 Chương 47: Phạm sai lầm
48 Chương 48: Tiện
49 Chương 49: Quyết định
50 Chương 50: Tin tức
51 Chương 51: Phương án
52 Chương 52: Tương tác
53 Chương 53: Đợi người
54 Chương 54: Cơ hội
55 Chương 55: Ở chung
56 Chương 56: Quan sát đoàn phim
57 Chương 57: Quan hệ
58 Chương 58: Tranh chấp
59 Chương 59: Theo đuổi
60 Chương 60: Tai nghe
61 Chương 61: Biết
62 Chương 62: Hẹn
63 Chương 63: Trả lời
64 Chương 64: Say
65 Chương 65: Thanh minh
66 Chương 66: Thu tay
67 Chương 67: Ngủ ngon
68 Chương 68: Làm rõ
69 Chương 69: Mượn nước
70 Chương 70: Nói dối
71 Chương 71: Có việc
72 Chương 72: Hoạt động
73 Chương 73: Biết
74 Chương 74: Đã qua
75 Chương 75: Đáp lại
76 Chương 76: Xác nhận
77 Chương 77: Nắm tay
78 Chương 78: Bạn gái
79 Chương 79: Hôn
80 Chương 80: Buồn bực
81 Chương 81: Giằng co
82 Chương 82: Tâm Sự
83 Chương 83: Chương Trình
84 Chương 84: Ghi Hình
85 Chương 85: Phá Vỡ
86 Chương 86: Tỉnh Táo
87 Chương 87: Suốt Đêm
88 Chương 88: Lót Dạ
89 Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90 Chương 90: Mất Nước
91 Chương 91: Món quà
92 Chương 92: Ăn kẹo
93 Chương 93: Tình thâm
94 Chương 94: Chương trình
95 Chương 95: Gấp đôi
96 Chương 96: Thay đổi
97 Chương 97: Chia sẻ
98 Chương 98: Gặp mặt
99 Chương 99: Đau lòng
100 Chương 100: Trở mình
101 Chương 101: Mưa
102 Chương 102: Không vui
103 Chương 103: Tiện đường
104 Chương 104: Hoa bông
105 Chương 105: Bạn thân
106 Chương 106: Pháo hoa
107 Chương 107: Quảng cáo
108 Chương 108: Khiêu khích
109 Chương 109: Ghen
110 Chương 110: Cảm ơn
111 Chương 111: Chương trình
112 Chương 112
113 Chương 113: Nghe lén
114 Chương 114: Ăn nhẹ
115 Chương 115: Có chuyện
116 Chương 116: Giải thích
117 Chương 117: Làm rõ
118 Chương 118: Quan hệ
119 Chương 119: Cấm nói chuyện
120 Chương 120: Được
121 Chương 121: Nói chuyện
122 Chương 122: Phim điện ảnh
123 Chương 123: Vấn đề chính
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Thay người
126 Chương 126: Ngã xuống
127 Chương 127: Phòng bệnh
128 Chương 128: Không xứng
129 Chương 129: Phòng bệnh
130 Chương 130: Mảnh giấy
131 Chương 131: Quyết định
132 Chương 132: Lễ mừng
133 Chương 133: Quyết định
134 Chương 134: Gặp
135 Chương 135: Nghe lén
136 Chương 136
137 Chương 137: Đuổi theo
138 Chương 138: Nhớ nhung
139 Chương 139: Tiếp nhận
140 Chương 140: Rời đi
141 Chương 141: Phản ứng
142 Chương 142: Nhớ nhung
143 Chương 143: Trở lại
144 Chương 144: Gặp nhau
145 Chương 145: Hôn
146 Chương 146: Tương tụ
147 Chương 147: Yêu xa
148 Chương 148: Làm gì đấy!
149 Chương 149: Nữ thứ
150 Chương 150: Quay phim
151 Chương 151: Kỹ thuật
152 Chương 152: Thổ lộ
153 Chương 153: Đóng Thế
154 Chương 154: Hoa Hồng
155 Chương 155: Tìm Hiểu
156 Chương 156: Quan Trọng
157 Chương 157: Đánh Cờ
158 Chương 158: Công Bằng
159 Chương 159: Món Quà
160 Chương 160: Gặp Mặt
161 Chương 161: Hôn Hôn
162 Chương 162: Chủ Đề Nóng
163 Chương 163: Tắm
164 Chương 164: Nghe Lời
165 Chương 169: Câu Cá
166 Chương 170: Thổ Lộ
167 Chương 171: Cầu Hôn
168 Chương 172: Hợp Pháp
169 Chương 173: Phúc Lợi
170 Chương 174: Tin Đồn
171 Chương 175: Tập Kích Ngực
172 Chương 176: Vả Mặt
173 Chương 177: Tắm
174 Chương 178: Bóc Phốt
175 Chương 179: Kết
176 Chương 180: Phiên Ngoại
177 Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178 Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179 Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180 Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181 Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182 Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183 Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học
Chapter

Updated 183 Episodes

1
Chương 1: Nổ tung
2
Chương 2: Lên men
3
Chương 3: Gặp mặt
4
Chương 4: Nổi giận
5
Chương 5: Chuyển nhà
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Nói chuyện
8
Chương 8: Lúng túng
9
Chương 9: Bữa tiệc
10
Chương 10: Tặng quà
11
Chương 11: Châm chọc
12
Chương 12: Bẩn rồi
13
Chương 13: Từ chối
14
Chương 14: Ôm
15
Chương 15: Thử vai
16
Chương 16: Ăn trưa
17
Chương 17: Vòng cổ
18
Chương 18: Giải thích
19
Chương 19: Chụp ảnh
20
Chương 20: Scandal
21
Chương 21: Quy tắc ngầm
22
Chương 22: Đáp trả
23
Chương 23: Hiểu lầm
24
Chương 24: Đi ăn
25
Chương 25: Liên hoan
26
Chương 26: Về nhà
27
Chương 27: Lăng xê
28
Chương 28: Chuyển lời
29
Chương 29: Mất điện
30
Chương 30: Ngủ ngon
31
Chương 31: Thẳng thắn
32
Chương 32: Quan hệ
33
Chương 33: Chạm mặt
34
Chương 34: Mời rượu
35
Chương 35: Liên lạc
36
Chương 36: Nói chuyện
37
Chương 37: Đàm phán
38
Chương 38: Khẩu vị
39
Chương 39: Ở chung
40
Chương 40: Tin
41
Chương 41: Thanh toán xong
42
Chương 42: Đi làm
43
Chương 43: Bôi thuốc
44
Chương 44: Nằm mơ
45
Chương 45: Hợp tác
46
Chương 46: Tâm sự
47
Chương 47: Phạm sai lầm
48
Chương 48: Tiện
49
Chương 49: Quyết định
50
Chương 50: Tin tức
51
Chương 51: Phương án
52
Chương 52: Tương tác
53
Chương 53: Đợi người
54
Chương 54: Cơ hội
55
Chương 55: Ở chung
56
Chương 56: Quan sát đoàn phim
57
Chương 57: Quan hệ
58
Chương 58: Tranh chấp
59
Chương 59: Theo đuổi
60
Chương 60: Tai nghe
61
Chương 61: Biết
62
Chương 62: Hẹn
63
Chương 63: Trả lời
64
Chương 64: Say
65
Chương 65: Thanh minh
66
Chương 66: Thu tay
67
Chương 67: Ngủ ngon
68
Chương 68: Làm rõ
69
Chương 69: Mượn nước
70
Chương 70: Nói dối
71
Chương 71: Có việc
72
Chương 72: Hoạt động
73
Chương 73: Biết
74
Chương 74: Đã qua
75
Chương 75: Đáp lại
76
Chương 76: Xác nhận
77
Chương 77: Nắm tay
78
Chương 78: Bạn gái
79
Chương 79: Hôn
80
Chương 80: Buồn bực
81
Chương 81: Giằng co
82
Chương 82: Tâm Sự
83
Chương 83: Chương Trình
84
Chương 84: Ghi Hình
85
Chương 85: Phá Vỡ
86
Chương 86: Tỉnh Táo
87
Chương 87: Suốt Đêm
88
Chương 88: Lót Dạ
89
Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90
Chương 90: Mất Nước
91
Chương 91: Món quà
92
Chương 92: Ăn kẹo
93
Chương 93: Tình thâm
94
Chương 94: Chương trình
95
Chương 95: Gấp đôi
96
Chương 96: Thay đổi
97
Chương 97: Chia sẻ
98
Chương 98: Gặp mặt
99
Chương 99: Đau lòng
100
Chương 100: Trở mình
101
Chương 101: Mưa
102
Chương 102: Không vui
103
Chương 103: Tiện đường
104
Chương 104: Hoa bông
105
Chương 105: Bạn thân
106
Chương 106: Pháo hoa
107
Chương 107: Quảng cáo
108
Chương 108: Khiêu khích
109
Chương 109: Ghen
110
Chương 110: Cảm ơn
111
Chương 111: Chương trình
112
Chương 112
113
Chương 113: Nghe lén
114
Chương 114: Ăn nhẹ
115
Chương 115: Có chuyện
116
Chương 116: Giải thích
117
Chương 117: Làm rõ
118
Chương 118: Quan hệ
119
Chương 119: Cấm nói chuyện
120
Chương 120: Được
121
Chương 121: Nói chuyện
122
Chương 122: Phim điện ảnh
123
Chương 123: Vấn đề chính
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Thay người
126
Chương 126: Ngã xuống
127
Chương 127: Phòng bệnh
128
Chương 128: Không xứng
129
Chương 129: Phòng bệnh
130
Chương 130: Mảnh giấy
131
Chương 131: Quyết định
132
Chương 132: Lễ mừng
133
Chương 133: Quyết định
134
Chương 134: Gặp
135
Chương 135: Nghe lén
136
Chương 136
137
Chương 137: Đuổi theo
138
Chương 138: Nhớ nhung
139
Chương 139: Tiếp nhận
140
Chương 140: Rời đi
141
Chương 141: Phản ứng
142
Chương 142: Nhớ nhung
143
Chương 143: Trở lại
144
Chương 144: Gặp nhau
145
Chương 145: Hôn
146
Chương 146: Tương tụ
147
Chương 147: Yêu xa
148
Chương 148: Làm gì đấy!
149
Chương 149: Nữ thứ
150
Chương 150: Quay phim
151
Chương 151: Kỹ thuật
152
Chương 152: Thổ lộ
153
Chương 153: Đóng Thế
154
Chương 154: Hoa Hồng
155
Chương 155: Tìm Hiểu
156
Chương 156: Quan Trọng
157
Chương 157: Đánh Cờ
158
Chương 158: Công Bằng
159
Chương 159: Món Quà
160
Chương 160: Gặp Mặt
161
Chương 161: Hôn Hôn
162
Chương 162: Chủ Đề Nóng
163
Chương 163: Tắm
164
Chương 164: Nghe Lời
165
Chương 169: Câu Cá
166
Chương 170: Thổ Lộ
167
Chương 171: Cầu Hôn
168
Chương 172: Hợp Pháp
169
Chương 173: Phúc Lợi
170
Chương 174: Tin Đồn
171
Chương 175: Tập Kích Ngực
172
Chương 176: Vả Mặt
173
Chương 177: Tắm
174
Chương 178: Bóc Phốt
175
Chương 179: Kết
176
Chương 180: Phiên Ngoại
177
Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178
Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179
Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180
Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181
Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182
Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183
Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học