Chương 9: Bữa tiệc

Đối với chuyện vì sao Cố Hạc lại mời Giang Tĩnh Bạch đến làm khách, thật ra Ngư Hi cũng kinh ngạc, song cô lại nghĩ, trước kia lúc đi học Giang Tĩnh Bạch có tham gia một nhóm lợi ích, trong nhóm này có Cố Hạc, có lẽ quan hệ của bọn họ lúc đó cũng không tệ?

Thành viên nhóm lợi ích kia đều là học sinh giỏi trong trường, thành tích của Ngư Hi lúc đó tất nhiên không có tư cách để vào, mỗi ngày chỉ có thể mỏi mắt mong chờ Giang Tĩnh Bạch từ bên trong đi ra, thỉnh thoảng cũng có thể gặp Cố Hạc, còn sẽ tiện tay đưa ít đồ ăn thức uống cho cậu ta, hy vọng cậu ta có thể quan tâm đến Giang Tĩnh Bạch nhà mình.

Thường xuyên qua lại, quan tâm hay không cô không biết, cuối cùng cậu ta và Hồ Tiểu Tĩnh thường đi cùng mình lại nhìn trúng nhau.

Từ đó, cao trung có thêm một đôi người yêu.

Ngư Hi nhìn Giang Tĩnh Bạch, Cố Hạc hồi đi học chắc là có quan tâm đến tên kia hộ mình rồi đi.

Dù sao Giang Tĩnh Bạch cũng là người không thích tham gia náo nhiệt, nếu không thật sự là bạn tốt, cậu ta cũng sẽ không vừa về nước liền đến làm khách thế này.

Đương nhiên, những điều này đều là Ngư Hi tự suy diễn, lúc ở trên xe cô cũng không hỏi Giang Tĩnh Bạch, vì cô không có lý do để nhúng tay vào việc riêng của bạn bè. Sự bình tĩnh của cô lại làm nổi lên sự không bình tĩnh của hai vị khác, nhất là Hàn Nghi Tư vừa văng nước miếng tung tóe với Giang Tĩnh Bạch.

Hàn Nghi Tư ngọ nguậy một chút, đứng lên từ ghế sô pha, kinh ngạc: "Sao cậu lại đến đây?"

Giọng điệu hừng hực.

Hồ Tiểu Tĩnh cũng đứng lên theo, cô kéo tay Hàn Nghi Tư, nở nụ cười lúng túng lại không thất lễ: "Thật là trùng hợp, không ngờ cậu chính là người bạn mà Cố Hạc nói."

Giang Tĩnh Bạch khẽ gật đầu, còn chưa mở miệng, sau lưng truyền đến giọng nói của một người nam: "Ôi, đều đến rồi.

"Sao không vào."

"Vào đi vào đi, tùy ý ngồi đi."

Ngư Hi nghiêng đầu, nhìn thấy Cố Hạc, còn có người đứng sau cậu ta.

Người này cô biết, là lớp trưởng của mấy người họ, đã từng theo đuổi Giang Tĩnh Bạch, có viết một bài thơ, học theo nhân vật nam chính trên tivi, công khai đưa thư tỏ tình trước mặt mọi người, lại bị ba chữ không có hứng của Giang Tĩnh Bạch đánh lui về.

Đến giờ trong nhóm vẫn thỉnh thoảng có người lôi việc này ra giễu cợt cậu ta.

Ngư Hi nghĩ một hồi, bạn học hôm nọ nói trong nhóm chat là nhìn thấy Giang Tĩnh Bạch, hơn nữa còn thông báo sẽ chủ động mới cậu ta đến --- chính là lớp trưởng.

Phải, hiện giờ không muốn làm bạn học, mà tìm lối tắt, xuống tay từ chỗ Cố Hạc.

Có thể vận dụng quan hệ là thật sự không để phí chút nào.

Ngư Hi nhìn thấy cậu ta liền nghĩ đến mấy câu trong nhóm chat.

Cậu nha, còn chưa hết hy vọng sao?

Lư Tiểu Vĩ đương nhiên cũng không phải chưa từng hết hy vọng, trên thực tế, sau khi tốt nghiệp cao trung cậu ta đã có bạn gái, đổi qua đổi lại đến mười đầu ngón tay cũng đếm không hết, nhưng làm thế nào thì trong lòng vẫn luôn nhớ thương Giang Tĩnh Bạch.

Nếu không, sao mọi người vẫn luôn nhắc đến ánh trăng sáng và nốt ruồi son đây.

*Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng) và Chu sa chí (nốt ruồi son) là hai hình ảnh xuất hiện trong tác phẩm "Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng" (1944) của Trương Ái Linh. Bạch nguyệt quang là mối tình đầu hoàn mỹ nhưng không được ở bên, chu sa chí là người khắc cốt ghi tâm trong lòng, tựa như nốt ruồi son mãi không thể phai mờ. Ánh trăng sáng là người khao khát mà không có được, nốt ruồi son là người có được mà không biết trân trọng.

Nốt ruồi son, cậu ta chưa gặp được, ánh trăng sáng, trước mắt lại có một.

Thực tế, khi gặp lại ở sân bay, ánh trăng này hoàn toàn thắp sáng cậu ta, nếu như Giang Tĩnh Bạch là đóa hoa, vậy trước kia chính là nụ hoa chớm nở, chỉ có thể đứng ngoài mà nhìn được một vài đường nét bên trong, còn bây giờ là hoàn toàn nở rộ, giơ tay nhấc chân vừa kiêu ngạo vừa mê người.

Khiến người khác khó mà dời ánh mắt khỏi cô.

Lư Tiểu Vĩ chăm chú nhìn Giang Tĩnh Bạch vài giây, mới cười: "Tĩnh Bạch, lần trước tôi nói trong group chat là nhìn thấy cậu trở về, bọn họ đều không tin, cho rằng cậu vẫn còn ở nước ngoài đấy. Nghĩ thế nào lại về nước phát triển?"

Giang Tĩnh Bạch nhìn về phía Lư Tiểu Vĩ đang nói, môi mỏng khẽ mở: "Muốn về thì về thôi."

Giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng vẫn như trước kia, không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để nói tiếp, Lư Tiểu Vĩ bị nghẹn, trong phòng lập tức vang lên tiếng cười khẽ.

Cố Hạc thấy ánh mắt mọi người đều rơi trên người mình, rốt cuộc ý thức được mình là chủ nhà, nói: "Ngồi ngồi ngồi, đều ngồi xuống đi. Các cậu cứ ngồi trước, tôi đi làm đồ ăn."

Còn chưa nói xong đã bị Hồ Tiểu Tĩnh lôi vào phòng bếp.

Cố Hạc bị vặn tai: "Anh bị làm sao thế? Sao Giang Tĩnh Bạch lại đến đây? Còn nói là bạn tốt của anh? Anh với cậu ta quan hệ tốt từ bao giờ đấy?"

Vẻ mặt Hồ Tiểu Tĩnh nói hôm nay anh mà không giải thích được thì đừng hòng ra khỏi đây. Nhìn thấy Giang Tĩnh Bạch cô đã tức muốn chết, càng tức hơn vì người là do chồng mình mời đến, chẳng qua vừa nãy ngại có người ngoài, cô không thể hỏi ngay, hiện giờ mới xách Cố Hạc vào phòng bếp bắt đầu gây áp lực.

Cố Hạc ngơ ngác: "Vợ à em sao thế? Anh nhớ trước kia em với Tĩnh Bạch, không phải khá thân sao?"

Hồ Tiểu Tĩnh há miệng, sốt sắng cắn răng không nói ra lời.

Trên thực tế, chuyện Giang Tĩnh Bạch cùng Ngư Hi yêu nhau không có mấy người biết rõ. Khi còn ở cao trung, cô cùng Hàn Nghi Tư đều gạt mọi người, sợ người khác biết được sẽ nói với giáo viên, nên họ mới che giấu. Khi ấy học sinh cũng đơn giản ngây thơ, căn bản không nghĩ đến phương diện yêu đương. Ngay cả khi cô và Cố Hạc đã ở bên nhau, cũng chưa bao giờ nói đến chuyện này.

Về sau Ngư Hi và Giang Tĩnh Bạch chia tay, là hai cô để ý đến tâm trạng Ngư Hi, nên không hề nhắc đến tên Giang Tĩnh Bạch. Hồ Tiểu Tĩnh buồn nôn, nhắc đến cái tên này liền không nhịn được phải mắng, nhưng đã mắng thì Cố Hạc chắc chắn sẽ biết vì sao, nên cô mới kiềm chế không chửi, làm ra vẻ không có chuyện gì trước mặt Cố Hạc.

Sau đó, Ngư Hi tiến vào giới giải trí.

Tai tiếng là chuyện có bao nhiêu đáng sợ với cô ấy, đặc biệt đối tượng còn là nữ, vậy nên cô và Hàn Nghi Tư đều rất thức thời giữ kín chuyện này trong lòng.

Ai có thể ngờ.

Giang Tĩnh Bạch còn có mặt mũi trở về.

Hơn nữa còn là chồng mình "dẫn về", Hồ Tiểu Tĩnh tức trợn mắt, chống hông: "Anh nói! Nói xem quan hệ các anh từ bao giờ lại tốt như thế? Không phải cậu ta mới về nước à? Liền tới nhà của chúng ta ăn? Sao nào? Hai người bình thường còn vụng trộm liên lạc đúng không?"

Cố Hạc bị khí thế hổ mẹ dọa sững sờ, bất đắc dĩ cười: "Vợ à, anh vụng trộm liên lạc với cậu ấy lúc nào chứ. Hai ngày trước anh có nói với em là đụng phải người quen nha, chính là Tĩnh Bạch đó."

Hồ Tiểu Tĩnh nghĩ một hồi, hai ngày trước tên này đi tham dự một tiệc rượu, lúc về kể có đụng phải một người quen, là bạn học cao trung trước kia, còn mời người ta nếu rảnh thì đến dùng bữa, lúc ấy cô không nghĩ nhiều, liền thuận miệng đáp ứng, ai biết, người nọ lại là Giang Tĩnh Bạch đây.

Cố Hạc cũng không hiểu rõ vì sao Hồ Tiểu Tĩnh lại khó chịu làm ầm lên, vò đầu hỏi: "Vợ ơi, Tĩnh Bạch làm sao vậy?"

Hồ Tiểu Tĩnh hít sâu, quay đầu nhìn tên kia, hung tợn nói: "Không sao cả. Tôi chính là không muốn cho cậu ta ăn gạo nhà tôi đấy!"

Cố Hạc:...

Hai người thì thầm trong bếp thật lâu chưa đi ra, ngoài phòng khách bốn người mắt to trừng mắt nhỏ. Hàn Nghi Tư kéo tay Ngư Hi ngồi xuống cạnh mình, đề phòng Giang Tĩnh Bạch như đề phòng cướp, còn cô gái bị nhìn chằm chằm đang ngồi trên ghế sô pha, tư thế tự nhiên, sắc mặt trước sau như một, trong trẻo mà lạnh lùng.

Trong phòng khách, dường như chỉ có Lư Tiểu Vĩ không phát hiện ra bầu không khí khác thường, vẫn hào hứng tìm hiểu tin tức của nữ thần.

"Tĩnh Bạch, lần này cậu xác định về luôn ư? Không quay lại bên kia nữa sao?"

Giang Tĩnh Bạch liếc cậu ta, mím môi: "Còn chưa có dự định."

Lư Tiểu Vĩ ồn ào: "Làm sao còn muốn ra nước ngoài nữa, tôi nói này, bây giờ ở trong nước phát triển cũng rất tốt, đúng rồi, lần trước quên hỏi, cậu về đi làm ở đâu vậy?"

Giọng nói Giang Tĩnh Bạch hơi thấp, lãnh đạm: "Truyền thông Kính Âu."

"Kính Âu? Công ty giải trí? Cậu ở bộ phận nào?"

Giang Tĩnh Bạch rũ mắt: "Tổng giám đốc."

Lư Tiểu Vĩ gật đầu: "Là làm trợ lý sao? Trợ lý cũng tốt, làm dân thường, không có nhiều việc, đi làm cũng thoải mái, cậu không biết đâu, tôi bây giờ bị bố xách lên làm quản lý công ty, ngày nào cũng loay hoay choáng váng, thật muốn bỏ đi không làm nữa."

Giang Tĩnh Bạch trầm mặc, không hề mở miệng.

Ngư Hi ho khẽ, cánh tay lập tức bị Hàn Nghi Tư nắm lấy, cô ăn đau quay sang, lẩm bẩm: "Đừng ra tay, đau nha."

Giọng nói rất mềm mại, có vài phần như muốn làm nũng.

Ánh mắt Giang Tĩnh Bạch không tự chủ quét qua, còn chưa nhìn kỹ, Cố Hạc đã chạy ra từ phòng bếp.

"Đến đây đến đây, ăn hoa quả đi, đừng ngồi không. Tiểu Vĩ cũng thật là, lần này có tận ba người đẹp ngồi bên cạnh, vậy mà cậu cũng không giúp tôi chiêu đãi."

Cố Hạc nói xong đặt đĩa hoa quả xuống, lại sờ bộ bài trên kệ TV: "Đến đánh bài đi. Để Tiểu Vĩ chơi với mấy cậu đi, đồ ăn còn phải đợi một tiếng nữa."

Lư Tiểu Vĩ nhận lấy bộ bài, hỏi Giang Tĩnh Bạch: "Chơi không?"

Giang Tĩnh Bạch ngẩng đầu nhìn qua Ngư Hi: "Biết một chút."

Ngư Hi không nói gì, Hàn Nghi Tư đứng lên: "Tôi không chơi. Không có tâm trạng."

Cố Hạc vội nói: "Sao thế, hôm nay đến nhìn con gái của tôi còn không có tâm trạng ư?"

Nhận thấy cậu ta muốn thay đổi bầu không khí, Ngư Hi cũng không muốn làm người khác mất mặt, dù sao hôm nay cũng là đến dùng bữa, trưng bộ mặt uể oải lên cũng không ra sao, cô kéo tay Hàn Nghi Tư: "Chơi đi, trò gì nào?"

Hàn Nghi Tư hết cách lại bị kéo ngồi xuống, Lư Tiểu vĩ tráo bài hỏi: "Tĩnh Bạch muốn chơi gì?"

Giang Tĩnh Bạch khó được giật mình vài giây: "Gì cũng được."

Lư Tiểu Vĩ lúc này mời dời ánh mắt sang Ngư Hi cùng Hàn Nghi Tư: "Hai người đẹp thì sao?"

Hàn Nghi Tư không lên tiếng, Ngư Hi cười: "Chúng tôi cũng thế."

Cố Hạc thấy họ không có ý kiến, nói: "Đổ trứng đi. Vừa đủ bốn người."

Lư Tiểu Vĩ dẫn đầu nói: "OK, các cậu thì sao?"

Ba người kia tất nhiên cũng không có vấn đề, Lư Tiểu Vĩ chia bài.

Giang Tĩnh Bạch thật ra cũng không quá hiểu về đánh bài, sau khi ra nước ngoài thì bận rộn học tập, tốt nghiệp thì bận rộn làm việc, căn bản không có thời gian rảnh rỗi, mỗi ngày đều bay đi khắp nơi, vậy nên trình độ đánh bài của cô vẫn dừng lại ở thời điểm cao trung.

Là Ngư Hi dạy.

Khi đó mỗi cuối tuần hai cô đều hẹn hò, đương nhiên cũng sẽ gặp phải những lúc thời tiết không tốt, lúc ấy Ngư Hi sẽ thường gọi cho Hàn Nghi Tư và Hồ Tiểu Tĩnh, bốn người ngồi cùng nhau, hoặc chơi game hoặc đánh bài.

Chính là lúc ấy, cô đã học được chơi bài.

Nhiều năm đi qua, đã sớm lạ lẫm, cũng may chỉ số thông minh vẫn tốt, chơi mấy lượt, cô cũng hiểu được quy luật.

Mấy ván trước đều là Lư Tiểu Vĩ thắng, hoặc là vận may chơi bài của cậu ta không tệ, hoặc là có kinh nghiệm lâm trận, là một tay già đời, sau đó Giang Tĩnh Bạch từ từ nổi lên, cũng ngẫu nhiên thắng hai ván, mấy ván qua đi, chỉ còn Ngư Hi vẫn chưa về nhất được.

Hàn Nghi Tư cười trêu cô có độc, mỗi lần đánh bài đều không thắng được, kéo chân sau của cô.

Ngư Hi hậm hực trừng cô ấy: "Tôi cũng không tin tôi không về nhất được, nếu hôm nay tôi không thắng, tôi liền theo họ của cậu."

Hàn Nghi Tư hớn hở: "Vậy cậu hôm nay chắc chắn sẽ theo họ của tôi rồi."

Ván tiếp theo bắt đầu.

Đầu tiên là đổi bài, ván trước là Giang Tĩnh Bạch thắng, Ngư Hi thua, nên cô phải đổi một lá với Giang Tĩnh Bạch, Ngư Hi gian nan nhặt quân lớn nhất, cắn răng thả trên bàn, đổi lấy một lá từ Giang Tĩnh Bạch.

Cô là người thua, nên được đi trước.

"Ba quân liên tiếp."

Lư Tiểu Vĩ cười tủm tỉm: "Chờ cậu đây, chặn!"

Ngư Hi nắm bài, đặt hy vọng lên Hàn Nghi Tư ngồi đối diện, hy vọng cô ấy có thể chặn bài Lư Tiểu Vĩ không để cậu ta lại thắng, Hàn Nghi Tư nhún vai: "Không có."

Lư Tiểu Vũ sung sướng chuẩn bị đánh tiếp, Giang Tiểu Bạch không biểu tình lên tiếng: "Tôi cũng có ba quân liên tiếp."

Vừa nói vừa thả xuống mấy lá, sắc mặt Lư Tiểu Vĩ lập tức thay đổi: "Chúng ta là đối diện, sao cậu chặn bài của tôi được?"

Giang Tĩnh Bạch ngẩng đầu, vẻ mặt lạnh nhạt: "Không thể như vậy sao?"

Hàn Nghi Tư nói: "Có thể, đương nhiên có thể, hoàn toàn ô sờ kê!"

"Tiếp đi tiếp đi."

Giang Tĩnh Bạch ra lá nhỏ nhất, Ngư Hi dần dần theo sau, bài trên tay lần lượt ít đi, cuối cùng chỉ còn một con bốn.

Trên tay cô chỉ còn một lá.

Lư Tiểu Vĩ còn hai.

Giang Tĩnh Bạch còn sáu, người hiểu chuyện đều biết, lúc này nếu cô có đôi, người đối diện sẽ thắng, Lư Tiểu Vĩ mặt mũi tràn đầy nhất định phải có, đôi K đang nằm trong tay mình, mặc kệ Giang Tĩnh Bạch có đôi gì, tôi đều có thể chặn, người thắng vẫn là tôi.

Khi cậu ta còn đang cao hứng chuẩn bị ra bài, Giang Tĩnh Bạch lại đánh một con ba.

Một con ba???

Lư Tiểu Vĩ không dám tin dụi mắt, quả thật là một con ba.

Còn chưa nói lời nào, Ngư Hi liền nở nụ cười: "Bốn, về."

Cô cười, dáng vẻ như vừa thắng được cả thế giới. Giang Tĩnh Bạch cũng nhịn không được cong môi. Lư Tiểu Vĩ từ chối sự thật này, nhíu mày nói: "Cậu không có đôi sao?"

Giang Tĩnh Bạch bình tĩnh nhìn cậu ta, lắc đầu: "Không có."

Lư Tiểu Vĩ được nhìn như vậy, một bụng tức giận lập tức bay hơi, còn chưa mở miệng, Cố Hạc đã từ phòng bếp đi ra: "Ăn thôi."

Mọi người đứng dậy, đều đi vào phòng ăn, Ngư Hi đi cuối cùng, nghĩ ngợi, quay đầu lật mấy lá bài chưa đánh của Giang Tĩnh Bạch đang đặt trên bàn.

Đúng thật là không có đôi.

Chẳng qua trên tay cô bây giờ --- còn có một con ba.

- -------

Tác giả có lời muốn nói:

Giang Tĩnh Bạch: Sao cậu có thể tùy tiện theo họ người khác được?

Ngư Hi: Liên quan gì đến cậu?

Giang Tĩnh Bạch: Đương nhiên là liên quan đến mình, về sau mình muốn theo họ của cậu.

Ngư Hi:...

Chapter
1 Chương 1: Nổ tung
2 Chương 2: Lên men
3 Chương 3: Gặp mặt
4 Chương 4: Nổi giận
5 Chương 5: Chuyển nhà
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Nói chuyện
8 Chương 8: Lúng túng
9 Chương 9: Bữa tiệc
10 Chương 10: Tặng quà
11 Chương 11: Châm chọc
12 Chương 12: Bẩn rồi
13 Chương 13: Từ chối
14 Chương 14: Ôm
15 Chương 15: Thử vai
16 Chương 16: Ăn trưa
17 Chương 17: Vòng cổ
18 Chương 18: Giải thích
19 Chương 19: Chụp ảnh
20 Chương 20: Scandal
21 Chương 21: Quy tắc ngầm
22 Chương 22: Đáp trả
23 Chương 23: Hiểu lầm
24 Chương 24: Đi ăn
25 Chương 25: Liên hoan
26 Chương 26: Về nhà
27 Chương 27: Lăng xê
28 Chương 28: Chuyển lời
29 Chương 29: Mất điện
30 Chương 30: Ngủ ngon
31 Chương 31: Thẳng thắn
32 Chương 32: Quan hệ
33 Chương 33: Chạm mặt
34 Chương 34: Mời rượu
35 Chương 35: Liên lạc
36 Chương 36: Nói chuyện
37 Chương 37: Đàm phán
38 Chương 38: Khẩu vị
39 Chương 39: Ở chung
40 Chương 40: Tin
41 Chương 41: Thanh toán xong
42 Chương 42: Đi làm
43 Chương 43: Bôi thuốc
44 Chương 44: Nằm mơ
45 Chương 45: Hợp tác
46 Chương 46: Tâm sự
47 Chương 47: Phạm sai lầm
48 Chương 48: Tiện
49 Chương 49: Quyết định
50 Chương 50: Tin tức
51 Chương 51: Phương án
52 Chương 52: Tương tác
53 Chương 53: Đợi người
54 Chương 54: Cơ hội
55 Chương 55: Ở chung
56 Chương 56: Quan sát đoàn phim
57 Chương 57: Quan hệ
58 Chương 58: Tranh chấp
59 Chương 59: Theo đuổi
60 Chương 60: Tai nghe
61 Chương 61: Biết
62 Chương 62: Hẹn
63 Chương 63: Trả lời
64 Chương 64: Say
65 Chương 65: Thanh minh
66 Chương 66: Thu tay
67 Chương 67: Ngủ ngon
68 Chương 68: Làm rõ
69 Chương 69: Mượn nước
70 Chương 70: Nói dối
71 Chương 71: Có việc
72 Chương 72: Hoạt động
73 Chương 73: Biết
74 Chương 74: Đã qua
75 Chương 75: Đáp lại
76 Chương 76: Xác nhận
77 Chương 77: Nắm tay
78 Chương 78: Bạn gái
79 Chương 79: Hôn
80 Chương 80: Buồn bực
81 Chương 81: Giằng co
82 Chương 82: Tâm Sự
83 Chương 83: Chương Trình
84 Chương 84: Ghi Hình
85 Chương 85: Phá Vỡ
86 Chương 86: Tỉnh Táo
87 Chương 87: Suốt Đêm
88 Chương 88: Lót Dạ
89 Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90 Chương 90: Mất Nước
91 Chương 91: Món quà
92 Chương 92: Ăn kẹo
93 Chương 93: Tình thâm
94 Chương 94: Chương trình
95 Chương 95: Gấp đôi
96 Chương 96: Thay đổi
97 Chương 97: Chia sẻ
98 Chương 98: Gặp mặt
99 Chương 99: Đau lòng
100 Chương 100: Trở mình
101 Chương 101: Mưa
102 Chương 102: Không vui
103 Chương 103: Tiện đường
104 Chương 104: Hoa bông
105 Chương 105: Bạn thân
106 Chương 106: Pháo hoa
107 Chương 107: Quảng cáo
108 Chương 108: Khiêu khích
109 Chương 109: Ghen
110 Chương 110: Cảm ơn
111 Chương 111: Chương trình
112 Chương 112
113 Chương 113: Nghe lén
114 Chương 114: Ăn nhẹ
115 Chương 115: Có chuyện
116 Chương 116: Giải thích
117 Chương 117: Làm rõ
118 Chương 118: Quan hệ
119 Chương 119: Cấm nói chuyện
120 Chương 120: Được
121 Chương 121: Nói chuyện
122 Chương 122: Phim điện ảnh
123 Chương 123: Vấn đề chính
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Thay người
126 Chương 126: Ngã xuống
127 Chương 127: Phòng bệnh
128 Chương 128: Không xứng
129 Chương 129: Phòng bệnh
130 Chương 130: Mảnh giấy
131 Chương 131: Quyết định
132 Chương 132: Lễ mừng
133 Chương 133: Quyết định
134 Chương 134: Gặp
135 Chương 135: Nghe lén
136 Chương 136
137 Chương 137: Đuổi theo
138 Chương 138: Nhớ nhung
139 Chương 139: Tiếp nhận
140 Chương 140: Rời đi
141 Chương 141: Phản ứng
142 Chương 142: Nhớ nhung
143 Chương 143: Trở lại
144 Chương 144: Gặp nhau
145 Chương 145: Hôn
146 Chương 146: Tương tụ
147 Chương 147: Yêu xa
148 Chương 148: Làm gì đấy!
149 Chương 149: Nữ thứ
150 Chương 150: Quay phim
151 Chương 151: Kỹ thuật
152 Chương 152: Thổ lộ
153 Chương 153: Đóng Thế
154 Chương 154: Hoa Hồng
155 Chương 155: Tìm Hiểu
156 Chương 156: Quan Trọng
157 Chương 157: Đánh Cờ
158 Chương 158: Công Bằng
159 Chương 159: Món Quà
160 Chương 160: Gặp Mặt
161 Chương 161: Hôn Hôn
162 Chương 162: Chủ Đề Nóng
163 Chương 163: Tắm
164 Chương 164: Nghe Lời
165 Chương 169: Câu Cá
166 Chương 170: Thổ Lộ
167 Chương 171: Cầu Hôn
168 Chương 172: Hợp Pháp
169 Chương 173: Phúc Lợi
170 Chương 174: Tin Đồn
171 Chương 175: Tập Kích Ngực
172 Chương 176: Vả Mặt
173 Chương 177: Tắm
174 Chương 178: Bóc Phốt
175 Chương 179: Kết
176 Chương 180: Phiên Ngoại
177 Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178 Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179 Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180 Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181 Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182 Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183 Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học
Chapter

Updated 183 Episodes

1
Chương 1: Nổ tung
2
Chương 2: Lên men
3
Chương 3: Gặp mặt
4
Chương 4: Nổi giận
5
Chương 5: Chuyển nhà
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Nói chuyện
8
Chương 8: Lúng túng
9
Chương 9: Bữa tiệc
10
Chương 10: Tặng quà
11
Chương 11: Châm chọc
12
Chương 12: Bẩn rồi
13
Chương 13: Từ chối
14
Chương 14: Ôm
15
Chương 15: Thử vai
16
Chương 16: Ăn trưa
17
Chương 17: Vòng cổ
18
Chương 18: Giải thích
19
Chương 19: Chụp ảnh
20
Chương 20: Scandal
21
Chương 21: Quy tắc ngầm
22
Chương 22: Đáp trả
23
Chương 23: Hiểu lầm
24
Chương 24: Đi ăn
25
Chương 25: Liên hoan
26
Chương 26: Về nhà
27
Chương 27: Lăng xê
28
Chương 28: Chuyển lời
29
Chương 29: Mất điện
30
Chương 30: Ngủ ngon
31
Chương 31: Thẳng thắn
32
Chương 32: Quan hệ
33
Chương 33: Chạm mặt
34
Chương 34: Mời rượu
35
Chương 35: Liên lạc
36
Chương 36: Nói chuyện
37
Chương 37: Đàm phán
38
Chương 38: Khẩu vị
39
Chương 39: Ở chung
40
Chương 40: Tin
41
Chương 41: Thanh toán xong
42
Chương 42: Đi làm
43
Chương 43: Bôi thuốc
44
Chương 44: Nằm mơ
45
Chương 45: Hợp tác
46
Chương 46: Tâm sự
47
Chương 47: Phạm sai lầm
48
Chương 48: Tiện
49
Chương 49: Quyết định
50
Chương 50: Tin tức
51
Chương 51: Phương án
52
Chương 52: Tương tác
53
Chương 53: Đợi người
54
Chương 54: Cơ hội
55
Chương 55: Ở chung
56
Chương 56: Quan sát đoàn phim
57
Chương 57: Quan hệ
58
Chương 58: Tranh chấp
59
Chương 59: Theo đuổi
60
Chương 60: Tai nghe
61
Chương 61: Biết
62
Chương 62: Hẹn
63
Chương 63: Trả lời
64
Chương 64: Say
65
Chương 65: Thanh minh
66
Chương 66: Thu tay
67
Chương 67: Ngủ ngon
68
Chương 68: Làm rõ
69
Chương 69: Mượn nước
70
Chương 70: Nói dối
71
Chương 71: Có việc
72
Chương 72: Hoạt động
73
Chương 73: Biết
74
Chương 74: Đã qua
75
Chương 75: Đáp lại
76
Chương 76: Xác nhận
77
Chương 77: Nắm tay
78
Chương 78: Bạn gái
79
Chương 79: Hôn
80
Chương 80: Buồn bực
81
Chương 81: Giằng co
82
Chương 82: Tâm Sự
83
Chương 83: Chương Trình
84
Chương 84: Ghi Hình
85
Chương 85: Phá Vỡ
86
Chương 86: Tỉnh Táo
87
Chương 87: Suốt Đêm
88
Chương 88: Lót Dạ
89
Chương 89: Bác Bỏ Tin Đồn
90
Chương 90: Mất Nước
91
Chương 91: Món quà
92
Chương 92: Ăn kẹo
93
Chương 93: Tình thâm
94
Chương 94: Chương trình
95
Chương 95: Gấp đôi
96
Chương 96: Thay đổi
97
Chương 97: Chia sẻ
98
Chương 98: Gặp mặt
99
Chương 99: Đau lòng
100
Chương 100: Trở mình
101
Chương 101: Mưa
102
Chương 102: Không vui
103
Chương 103: Tiện đường
104
Chương 104: Hoa bông
105
Chương 105: Bạn thân
106
Chương 106: Pháo hoa
107
Chương 107: Quảng cáo
108
Chương 108: Khiêu khích
109
Chương 109: Ghen
110
Chương 110: Cảm ơn
111
Chương 111: Chương trình
112
Chương 112
113
Chương 113: Nghe lén
114
Chương 114: Ăn nhẹ
115
Chương 115: Có chuyện
116
Chương 116: Giải thích
117
Chương 117: Làm rõ
118
Chương 118: Quan hệ
119
Chương 119: Cấm nói chuyện
120
Chương 120: Được
121
Chương 121: Nói chuyện
122
Chương 122: Phim điện ảnh
123
Chương 123: Vấn đề chính
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Thay người
126
Chương 126: Ngã xuống
127
Chương 127: Phòng bệnh
128
Chương 128: Không xứng
129
Chương 129: Phòng bệnh
130
Chương 130: Mảnh giấy
131
Chương 131: Quyết định
132
Chương 132: Lễ mừng
133
Chương 133: Quyết định
134
Chương 134: Gặp
135
Chương 135: Nghe lén
136
Chương 136
137
Chương 137: Đuổi theo
138
Chương 138: Nhớ nhung
139
Chương 139: Tiếp nhận
140
Chương 140: Rời đi
141
Chương 141: Phản ứng
142
Chương 142: Nhớ nhung
143
Chương 143: Trở lại
144
Chương 144: Gặp nhau
145
Chương 145: Hôn
146
Chương 146: Tương tụ
147
Chương 147: Yêu xa
148
Chương 148: Làm gì đấy!
149
Chương 149: Nữ thứ
150
Chương 150: Quay phim
151
Chương 151: Kỹ thuật
152
Chương 152: Thổ lộ
153
Chương 153: Đóng Thế
154
Chương 154: Hoa Hồng
155
Chương 155: Tìm Hiểu
156
Chương 156: Quan Trọng
157
Chương 157: Đánh Cờ
158
Chương 158: Công Bằng
159
Chương 159: Món Quà
160
Chương 160: Gặp Mặt
161
Chương 161: Hôn Hôn
162
Chương 162: Chủ Đề Nóng
163
Chương 163: Tắm
164
Chương 164: Nghe Lời
165
Chương 169: Câu Cá
166
Chương 170: Thổ Lộ
167
Chương 171: Cầu Hôn
168
Chương 172: Hợp Pháp
169
Chương 173: Phúc Lợi
170
Chương 174: Tin Đồn
171
Chương 175: Tập Kích Ngực
172
Chương 176: Vả Mặt
173
Chương 177: Tắm
174
Chương 178: Bóc Phốt
175
Chương 179: Kết
176
Chương 180: Phiên Ngoại
177
Chương 181: Ngoại Truyện Trường Học
178
Chương 182: Ngoại Truyện Trường Học
179
Chương 183: Ngoại Truyện Trường Học
180
Chương 184: Ngoại Truyện Trường Học
181
Chương 185: Ngoại Truyện Trường Học
182
Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học
183
Chương 187: Ngoại Truyện Trường Học