Chương 9

Bảy giờ tối là khoảng thời gian nhộn nhịp trong khuôn viên tuyệt đẹp của trường Đại học Duke những ngày cuối tháng Tư. Vẻ rực rỡ hiện hữu khắp nơi tự xưng là “Harvard của miền Nam”. Những cây mộc lan nở rộ bạt ngàn, nhất là dọc Chapel Drive. Khu đất được chăm sóc cẩn thận và đặc biệt ngăn nắp khiến nơi đây được xem là một trong những khuôn viên trường đẹp mắt nhất nước Mỹ.

Casanova say sưa trong không gian thơm ngào ngạt khi hắn lững thững đi giữa hai cánh cổng trường bằng đá xám cao sừng sững dẫn vào khuôn viên phía Tây của trường. Lúc đó hơn bảy giờ một chút. Hắn đến đây với một mục đích duy nhất - săn tìm con mồi. Toàn bộ công cuộc này thật phấn khích và hấp dẫn không cưỡng nổi. Một khi bắt đầu hắn sẽ không dừng lại. Đây mới chỉ là màn khởi đầu. Thú vị theo mọi nhẽ.

Ta giống như con cá mập ăn thịt người, với bộ não người và thậm chí có cả trái tim, Casanova vừa đi vừa nghĩ. Ta là một dã thú không có đối thủ, một dã thú biết suy nghĩ.

Hắn tin rằng con người yêu những cuộc đi săn - thực sự sống vì nó - chỉ là hầu như tất cả không thừa nhận mà thôi. Ánh mắt đàn ông không ngừng tìm kiếm những phụ nữ đẹp, gợi cảm và phụ nữ cũng chỉ tìm đám đàn ông con trai quyến rũ. Điều đó càng đúng ở một nơi nổi bật như khuôn viên trường Duke, hay khuôn viên Đại học Bắc Carolina trên đồi Chapel, Đại học Bang Bắc Carolina ở Raleigh và nhiều nơi khác khắp vùng Đông Nam mà gã từng viếng thăm.

Hãy nhìn họ mà xem! Nữ sinh trường Duke phảng phất nét kiêu kỳ nằm trong số những phụ nữ Mỹ xinh đẹp và “thời thượng” nhất. Dù khoác lên người bộ cánh rách te tua, những trang phục thủng lỗ chỗ tức cười hiệu Levi’s 501, hay quần tụt bụi bặm, họ vẫn có vẻ gì đó khiến người khác phải nhìn, phải ngắm, đôi lúc chụp ảnh, và không ngớt mơ màng.

Không gì tuyệt vời hơn thế. Casanova nghĩ thầm, vui vẻ huýt sáo theo giai điệu cũ đầy hứng khởi nói về cuộc sống nhàn hạ ở Carolina.

Hắn thờ ơ nhâm nhi một lon Coca-Cola lạnh trong khi ngắm sinh viên chơi đùa trong khuôn viên. Hắn cũng đang chơi trò chơi kỹ năng của chính mình - thực ra là kết hợp vài trò phức tạp cùng một lúc. Những trò chơi ấy đã trở thành cuộc sống của hắn. Việc hắn có một công việc “tử tế,” một cuộc sống khác chẳng còn ý nghĩa với hắn nữa.

Hắn quan sát tất cả đám phụ nữ đi ngang qua, thậm chí cả người ít có khả năng lọt vào bộ sưu tập của hắn. Hắn soi những nữ sinh dáng đẹp, những nữ giáo sư lớn tuổi và cả đám nữ sinh ngoài trường mặc áo phông thể thao Blues Devils trường Duke, hình như là điều kiện bắt buộc với người ngoài trường.

Hắn liếm môi chờ đợi. Một điều tuyệt vời đang chờ hắn phía trước...

Một cô gái da màu cao ráo, thanh mảnh, đẹp tuyệt trần đang dựa vào cây sồi già tỏa bóng ở sân Edens. Cô đang đọc tờ Tin Tức trường Duke được gập làm ba. Hắn say mê làn da nâu sáng mịn, bím tóc tết điệu đà của cô. Nhưng hắn vẫn tiếp tục đi.

Phải! Con người bản chất chỉ là những tên thợ săn, hắn nghĩ. Hắn lại đắm chìm trong thế giới của riêng mình. Những người chồng “chung thủy” với điệu bộ cẩn trọng, lén lút. Đám con trai mười một, mười hai non nớt nhìn có vẻ vô tư, nghịch ngợm. Mấy cụ ông giả vờ không quan tâm đến cuộc đua tranh, đành thể hiện cảm xúc khá “chừng mực”. Nhưng Casanova biết tất cả bọn họ đang quan sát, liên tục chọn lựa, ám ảnh với việc làm chủ cuộc săn ngay từ lúc dậy thì cho đến khi xuống mồ.

Đó là nhu cầu sinh lý đúng không? Hắn chắc như đinh đóng cột. Phụ nữ ngày nay yêu cầu đàn ông chấp nhân sự thật rằng đồng hồ sinh học của phụ nữ cũng kêu tích tắc... ừm, với đàn ông, đó là khi dương v*t sinh học của họ kêu tích tắc.

Những dương v*t này liên tục kêu tích tắc.

Đó cũng là bản chất tự nhiên. Mỗi nơi hắn từng đi qua, bất kể ngày hay đêm, hắn đều cảm nhận được nhịp đập rộn ràng trong mình. Tích tắc. Tích tắc.

Tích tắc!

Tích tắc!

Một nữ sinh xinh đẹp, tóc vàng mật ong ngồi khoanh chân trên bãi cỏ giao với lối đi của hắn. Cô gái đang đọc một cuốn sách bìa mềm, Triết lý về sự tồn tại của Karl Jaspers. Những đoản khúc nghe như thần chú của nhóm nhạc rock Smashing Pumpkins phát ra từ máy nghe nhạc cầm tay. Casanova cười thầm.

Tích tắc!

Hắn không ngừng săn tìm. Hắn là vị thần Priapus[1] của những năm chín mươi. Điểm khác biệt giữa hắn với đám đàn ông nhu nhược thời hiện đại là hắn hành động theo sự thôi thúc của bản năng.

[1] Vị thần Hy Lạp chuyên cai quản việc sinh sản của muôn loài, nổi tiếng với khả năng cương dương.

Hắn không ngừng tìm kiếm người đẹp và rồi sau đó sẽ mang cô ta đi! Thật là một ý tưởng giản đơn kinh khủng. Quả là một câu chuyện kinh dị thời hiện đại đầy sức hút.

Hắn nhìn hai sinh viên Nhật nhỏ nhắn đang ăn lấy ăn để món thịt nướng Bắc Carolina béo ngậy mua từ nhà hàng Crooks Corner II mới mở ở Durham. Họ ăn bữa tối trông thật ngon lành, nhai ngấu nghiến miếng thịt nướng như những con vật nhỏ. Thịt nướng Bắc Carolina bao gồm thịt lợn nướng trên bếp lửa, thêm một chút nước xốt pha giấm, cuối cùng xắt nhỏ ra. Món thịt nướng không thể thiếu rau cải và bánh chiên.

Hắn mỉm cười trước cảnh tượng không thể tin được. Măm măm.

Hắn vẫn tiếp tục bước đi. Cảnh tượng trước mắt thu hút hắn. Lông mày xỏ khuyên. Mắt cá chân xăm hình. Áo phông Lalapalooza. Nơi nào cũng thấy ngực, chân, đùi lả lơi đáng yêu. Cuối cùng, hắn đặt chân đến tòa nhà được xây dựng theo kiến trúc Gothic gần bệnh viện trường Đại học Duke, phân khu Bắc. Đó là khu nhà phụ đặc biệt, nơi những bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối đến từ khắp miền Nam được chăm sóc vào những ngày cuối đời. Tim hắn bắt đầu đập thình thịch, một loạt chấn động nhẹ bao trùm toàn thân hắn.

Nàng kia rồi!