Chương 77: Thăm hỏi Đại hoàng tử nhà các ngươi một chút.

Thủ lĩnh phe địch vừa nghe vậy chỉ cảm thấy chân mềm nhũn.

Cả người run run vài cái, quan sát lại tình thế, vừa định quỳ xuống nhận tội, nói mấy lời xiểm nịnh thì Cửu Hồn đột nhiên ra tay, thân hình hắn chợt lóe lên, trường kiếm vung lên.

Trong chớp nhoáng, cổ gã đã đứt lìa.

Làm xong, Cửu Hồn quay lại bên cạnh Dạ Mị, cúi đầu không nói gì, cả quá trình không hề đánh tiếng trước với Dạ Mị, cũng không hỏi thăm ý kiến của nàng.

Cảnh tượng máu me như vậy khiến không ít người run rẩy, mọi người không khỏi hướng ánh mắt quan sát đến thiếu niên mặc đồ trắng kia.

Hắn mặc đồ trắng, dây cột tóc đỏ, khiến cho gương mặt sinh đẹp kia không khỏi nhiễm thêm vài phần trong sáng, có thể nói là đẹp tuyệt cõi trần. Nhưng không ai ngờ hắn khi ra tay gϊếŧ người lại dứt khoát như vậy...

Không nương tay chút nào! Thậm chí không hề có chút dấu hiệu.

Đầu của thủ lĩnh phe địch lăn xuống đất, mặt đất thấm đầy máu tươi. Thân thủ và tuổi tác của hắn càng khiến mọi người phải kinh ngạc cảm thán vì thực lực của hắn hơn nữa.

Dạ Mị quay đầu lại nhìn về phía Cửu Hồn, lạnh giọng hỏi: "Sao lại gϊếŧ gã?"

Gương mặt xinh đẹp của Cửu Hồn không có cảm xúc gì, trong ánh mắt lại lộ ra vẻ cố chấp, thấp giọng nói: "Người mắng ngươi không có tư cách nhận sai hay xin lỗi."

Bọn họ chỉ có thể chết.

Hắn vừa nói dứt lời, Hân Duyệt Nhạn cũng không nhịn được quay đầu nhìn hắn rất lâu mới hoàn hồn.

Bảo vệ thế... Xem ra nếu Vô Ngân cũng coi trọng Dạ Mị, tên nhóc này tuyệt đối là tình địch.

Dạ Mị nhìn chằm chằm hắn một lát, đột nhiên thở dài: "Sát tâm của ngươi quá nặng!"

Sát tính của tên nhóc này còn nặng hơn cả nàng, điều này rất nguy hiểm! Tâm tính của nàng đã bị người đời coi là biếи ŧɦái, hắn còn nặng hơn nàng...

Cửu Hồn nghe vậy, lại ngẩng đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt vẫn quật cường như cũ, thấp giọng nói: "Chuyện khác, ta rất khoan dung."

Lời này cũng coi như đã giải thích rõ ràng.

Chuyện khác, sát tâm của hắn không nặng như thế, chuyện đổi tiền lấy mạng bình thường kia cũng chỉ là nhiệm vụ, chỉ có khi bảo vệ nàng, hắn mới như vậy.

Khóe miệng Dạ Mị giật giật, cũng không nói thêm gì, chỉ gật gật đầu: "Xem ra mới vừa rồi ngươi chịu nghe ta, không đuổi theo gϊếŧ Lục Oản Oản, đã là rất cho ta thể diện."

Bằng không hắn lại giống như lúc này, không nói lời nào gϊếŧ người luôn sao?

Cửu Hồn lập tức đỏ mặt, biết Dạ Mị đang trêu chọc hắn, cúi đầu: "Dù sao... Không ai được phép bắt nạt ngươi."

Giọng nói rất nhẹ, chỉ mình hắn nghe được.

Dạ Mị không nghe thấy, cũng không tiếp tục thảo luận chuyện gϊếŧ người với hắn.

Nàng trực tiếp quay đầu lại, nhìn về phía đám người đang hoảng sợ, lạnh lùng nói: "Các ngươi cũng thấy đấy, con người ta cực kỳ dịu dàng, cực kỳ khoan dung!"

Nàng nói tới đây, tất cả mọi người không nhịn được nhìn về phía thi thể có đến trăm lỗ thủng của người hầu Bắc Thần Tường chết trong tay Dạ Mị.

Gϊếŧ người ta rồi thì lấy đâu ra dịu dàng với khoan dung?

Nhưng vì sợ Dạ Mị, đám người này vẫn là vội vã gật đầu, đồng thanh cao giọng nói: "Đúng vậy! Cô nương cực kì dịu dàng khoan dung, chúng ta đắm chìm trong ánh hào quang của cô nương, vô cùng cảm động cảm hoài!"

Thân là binh lính cổ đại, phần lớn bọn họ đều là những kẻ thô lỗ chưa từng đọc sách bao giờ, nhưng vì nỗi sợ với Dạ Mị, bọn họ vắt óc, moi ra cả vốn từ để đi nịnh nọt.
Ví dụ như những từ chìm đắm trong hào quang, cảm hoài, cảm động.

Bọn họ còn muốn khóc lóc vì Dạ Mị đã đề cao trình độ văn hóa của bọn họ, còn khai quật tiềm lực văn hóa của bọn họ.

Dạ Mị rất hài lòng với thái độ của bọn họ, chợt lại nhìn về phía thi thể thủ lĩnh phe địch, lạnh lùng nói: "Các ngươi cũng biết, tuy tính tình của ta đây vô cùng khoan dung, nhưng người bên cạnh ta, đặc biệt là Tiểu Cửu bảo bảo, không tốt cho lắm. Cho nên hy vọng sau khi các ngươi trở về nên tuyên truyền chuyện này đi càng xa càng tốt, vì an nguy của mọi người, bảo mọi người đừng chọc đến ta, được không?"

Trong lời này, ngữ khí của Dạ Mị có thể nói là hiền từ.

Bởi vì nàng là thật sự rất phiền, vì loại người có việc không làm cứ đến kiếm chuyện. Nếu có thể nhân dịp này dọa hết mấy người đó đi, vậy thì không thể tốt hơn được nữa.
Những người đó vội vã gật đầu, nhanh chóng nói: "Chúng ta biết rồi! Chúng ta đều biết rồi, xin cô nương yên tâm, sau khi chúng ta trở về, nhất định sẽ khiến mọi người đều biết, tính tình cô nương không phải dễ chọc!"

"Hả? Các ngươi nói gì cơ? Tính tình ta không tốt?" Dạ Mị bỗng nhiên cất cao giọng.

Đám người kia lập tức phản ứng lại, liên tục lắc đầu, tiếp tục nói: "Không không không! Ý của chúng ta là, tuy Dạ Mị cô nương cực kì khoan dung, cực kì ôn nhu, có thể nói là cô gái xinh đẹp lương thiện nhất trên đời. Những người luôn đối địch với Dạ Mị cô nương là quá sai lầm, vì Dạ Mị cô nương có không ra tay thì những người bên cạnh nàng cũng sẽ không nhịn được thay trời hành đạo, gϊếŧ chết đám tiểu nhân vô tri mưu đồ tổn thương Dạ Mị cô nương lương thiện!"
Bọn họ nói, rơi lệ đầy mặt.

Thật sự, bọn họ cả đời chưa bao giờ nghĩ bản thân lại có năng lực nịnh nọt ton hót như này, nói không ngừng nghỉ, không chút ngắt quãng nào, hơn nữa còn tâm tinh tương thông đến mức hơm mấy nghìn người nịnh nọt đồng thanh như có tập luyện trước.

Lư Tương Hoa lau mồ hôi lạnh trên trán, binh lính đứng sau gã cũng cùng lau mồ hôi lạnh trên thái dương, cùng kinh ngạc nhìn về phía Dạ Mị.

Cô gái này quá lợi hại... Bọn họ đều là quân nhân, biết rõ nếu mình muốn nịnh nọt ton hót tiêu tốn bao nhiêu tinh lực và văn hóa. Có thể thấy Dạ Mị đã dọa đám người này thành thế nào...

Dạ Mị hài lòng gật đầu, rất tán thành lí do thoái thác của bọn họ, lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ một cái: "Trở về đi, trấn giữ quân doanh thật tốt, đừng chạy ra làm chuyện khiến Hoàng đế bệ hạ của các ngươi thất vọng!"
Lời này của nàng lại khiến Hân Duyệt Nhạn phát hiện ra manh mối, quay đầu liếc mắt nhìn Dạ Mị một cái.

Dạ Mị lấy lý do thoái thác là "Hoàng đế bệ hạ của các ngươi", chẳng lẽ là vì hoàng đế Bắc Thần hoàng triều không phải Hoàng đế bệ hạ của Dạ Mị? Chẳng lẽ, Dạ Mị thật sự là Tông Chính Hi, bằng hữu của A Nhụy?

Nhưng bây giờ không ai chú ý đến phản ứng của Hân Duyệt Nhạn.

Phe địch vừa nghe Dạ Mị nói thế thì như được đại xá, lập tức đứng lên, chay đi như bay: "Chúng ta cáo lui trước!"

Bọn họ chạy trốn rất nhanh, hơn nữa còn thầm nói với mình, sau này cứ là chuyện liên quan đến cô gái này thì tuyệt đối không được tham dự. Tuy rằng nàng chỉ đích thân gϊếŧ một người, nhưng độ đáng sợ đã không thua Tứ hoàng tử ác ma nhà bọn họ.

Nhìn về phía bóng dáng chạy đi như bay của bọn họ, Dạ Mị cười nhạo một tiếng, quay đầu lại nhìn về phía Lư Tương Hoa: "Lư tướng quân, có biết nên lợi dùng lần vây gϊếŧ này thế nào không?"
Lư Tương Hoa một chút, chần chờ hỏi: "Ngài nói xem bên Đại Mạc..."

Dạ Mị gật đầu: "Không tệ! Ngươi biết phải xử lí thế nào chứ?"

Vẻ mặt Lư Tương Hoa lập tức chính sắc, càng kính nể sự thông minh và tài ứng biến của Dạ Mị hơn, chắp tay ôm quyền nói: "Mạt tướng hiểu rồi, cô nương yên tâm, sau khi mạt tướng trở về thành sẽ lập tức đi làm!"

Dạ Mị hài lòng gật đầu, dẫn đầu đi trước: "Đi thôi, trở về thành, ta đi thăm hỏi Đại hoàng tử nhà các ngươi!"

Chapter
1 Chương 1: 1: Cởi Đồ Ngay Lần Gặp Đầu Tiên
2 Chương 2: 2: Ngươi Cởi Hay Không Cởi Nếu Không Cởi Thì Ta Đi !
3 Chương 3: 3: Cô Nương Mời Ngươi Dừng Bước Tàn Nhẫn Lại!
4 Chương 4: 4: Có Phải Ngươi Vừa Gặp Ta Là Đã Yêu Rồi Không
5 Chương 5: 5: Ta Sẽ Dạy Ngươi Cách Truy Ta!
6 Chương 6: 6: Trong Lòng Diễm Chỉ Có Một Mình Nàng!
7 Chương 7: 7: Không Cần Phải Sợ Hãi Như Vậy Ta Đã Rất Dịu Dàng Rồi!
8 Chương 8: 8: Xem Ra Là Số Mệnh Định Nàng Ta Phải Chết!
9 Chương 9: 9: Điện Hạ Người Không Đói Sao
10 Chương 10: 10: Cầu Xin Ngươi Để Cho Ta Ăn Cơm Đi!
11 Chương 11: 11: Tắm Rửa Thay Y Phục Đi Câu Dẫn Cô Nương Kia!
12 Chương 12: 12: Các Ngươi Là Đến Vui Vẻ Đưa Tiễn Ta Sao
13 Chương 13: 13: Cô Nương Diễm Yêu Thích!
14 Chương 14: 14: Tứ Hoàng Tử Điện Hạ Yêu Mến!
15 Chương 15: 15: Nàng Là Một Nữ Tử Thiện Lương Không Đành Lòng Sát Sinh!
16 Chương 16: 16: Chúng Ta Bị Bán Cho Các Ngươi
17 Chương 17: 17: Các Ngươi Mua Được Ta Sao
18 Chương 18: 18: Muốn Ta Đánh Tới Khi Ngươi Quay Trở Về Sao
19 Chương 19: 19: Ta Giá Trị Liên Thành Rất Là Đắt!
20 Chương 20: 20: Làm Phát Bực Đem Hắn Làm Thịt!
21 Chương 21: 21: Xe Ngựa Của Ngươi Ta Trưng Dụng!
22 Chương 22: 22: Bản Điện Hạ Muốn Nàng!
23 Chương 23: 23: Hắn Muốn Giết Ngươi Nên Chém Hắn Không
24 Chương 24: 24: Ai Cho Phép Ngươi Tự Tiện Sửa Chữa Động Từ Của Ta
25 Chương 25: 25: Nhặt Được Một Thổ Hào Vô Cùng Siêu Cấp!
26 Chương 26: 26: Mang Ta Đi Đừng Để Ta Nói Lần Thứ Ba!
27 Chương 27: 27: Ta Là Người Tới Đây Đưa Các Ngươi Xuống Địa Ngục!
28 Chương 28: 28: Dù Sao Ta Chết Cũng Không Thảm Bằng Với Các Ngươi!
29 Chương 29: 29: Diễm Luôn Luôn Lương Thiện Chính Nghĩa!
30 Chương 30: 30: Phun Nhiều Máu Như Vậy Là Nghĩ Tranh Thủ Đồng Tình Sao
31 Chương 31: 31: Ngươi Bất Quá Cũng Chỉ Là Dân Đen Mà Thôi!
32 Chương 32: 32: Đối Với Bản Điện Hạ Mà Nói Quá Dối Trá!
33 Chương 33: 33: Ai Cũng Không Thể Làm Tổn Thương Nàng!
34 Chương 34: 34: Nữ Ma Đầu Ma Giáo Lọt Lưới!
35 Chương 35: 35: Diễm Không Quen Nhìn Hắn Làm Người Như Vậy!
36 Chương 36: 36: Ngươi Biết Ta Có Bao Nhiêu Ưu Điểm Sao
37 Chương 37: 37: Nàng Là Thê Tử Sắp Qua Cửa Của Diễm!
38 Chương 38: 38: Diễm Chỉ Khinh Người Thôi Chứ Không Có Quá Đáng!
39 Chương 39: 39: Bắt Lấy Nữ Nhân Kia!
40 Chương 40: 40: Cô Nương Ngươi Bị Diễm Mê Hoặc Sao
41 Chương 41: 41: Giúp Hoàn Nhan Hồng Chọc Tổ Ong Vò Vẽ!
42 Chương 42: 42: Diễm Thích Lấy Lòng Dạ Mị Cô Nương!
43 Chương 43: 43: Để Diễm Giúp Nàng Được Không
44 Chương 44: 44: Chỉ Mong Phu Quân Yêu Thương Diễm Thật Tốt!
45 Chương 45: 45: Tin Tưởng Mẫu Hậu Sẽ Không Chọc Giận Nàng Hiếu Thuận Nhi Tử
46 Chương 46: 46: Diễm Luôn Luôn Công Chính Lương Thiện Sẽ Trả Ngươi Công Đạo
47 Chương 47: 47: Dạ Mị Cô Nương Diễm Có Phải Rất Công Bằng Hay Không
48 Chương 48: Diễm và Dạ Mị liên thủ ức hiếp người.
49 Chương 49: Tính mạng Dạ Mị cô nương quan trọng hơn nàng gấp trăm lần.
50 Chương 50: Bắt được hổ phù Bắc Thần hoàng triều.
51 Chương 51: Bản thân có hèn nhát hay không, tự ngươi phải biết chứ?
52 Chương 52: Chỉ số thông minh không đủ, còn múa rìu qua mắt thợ.
53 Chương 53: Miệng nhỏ thật ngọt.
54 Chương 54: Cửu Hồn trở lại!
55 Chương 55: Trù tính.
56 Chương 56: Cửu Hồn tìm đến
57 Chương 57: Tình địch đụng độ, xé mặt giải quyết!
58 Chương 58: Diễm nịnh nọt.
59 Chương 59: Có người phục chế được mỹ mạo của ta?
60 Chương 60: Cô Nguyệt Vô Ngân.
61 Chương 61: Điện hạ, có phải ngài quá đặc biệt rồi không?
62 Chương 63: Điện hạ, xin đừng giả vờ ưu thương.
63 Chương 65: Dạ Mị cô nương, môi nàng thật ngọt.
64 Chương 66: Diễm nguyện đón nhận sủng ái như mưa rền gió dữ của Dạ Mị cô nương.
65 Chương 67: Dạ Mị cô nương, chúng ta tâm hữu linh tê*.
66 Chương 68: Dạ Mị cô nương có cần Diễm thị tẩm không?
67 Chương 69: Đổi bằng sinh mạng cũng xứng đáng.
68 Chương 70: Ngươi thích ta hay thích vua nịnh bợ hơn?
69 Chương 71: Cô gái ngông cuồng.
70 Chương 75: Hôm nay ta dạy các ngươi làm người!
71 Chương 76: Quỳ xuống nhận sai hay chống cự đến cùng?
72 Chương 77: Thăm hỏi Đại hoàng tử nhà các ngươi một chút.
73 Chương 78: Diễm chỉ giả vờ đáng thương với Dạ Mị cô nương.
74 Chương 79: Đừng bắt nạt Diễm yếu đuối!
75 Chương 80: Điện hạ, lương tâm ngài không đau sao?
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: 1: Cởi Đồ Ngay Lần Gặp Đầu Tiên
2
Chương 2: 2: Ngươi Cởi Hay Không Cởi Nếu Không Cởi Thì Ta Đi !
3
Chương 3: 3: Cô Nương Mời Ngươi Dừng Bước Tàn Nhẫn Lại!
4
Chương 4: 4: Có Phải Ngươi Vừa Gặp Ta Là Đã Yêu Rồi Không
5
Chương 5: 5: Ta Sẽ Dạy Ngươi Cách Truy Ta!
6
Chương 6: 6: Trong Lòng Diễm Chỉ Có Một Mình Nàng!
7
Chương 7: 7: Không Cần Phải Sợ Hãi Như Vậy Ta Đã Rất Dịu Dàng Rồi!
8
Chương 8: 8: Xem Ra Là Số Mệnh Định Nàng Ta Phải Chết!
9
Chương 9: 9: Điện Hạ Người Không Đói Sao
10
Chương 10: 10: Cầu Xin Ngươi Để Cho Ta Ăn Cơm Đi!
11
Chương 11: 11: Tắm Rửa Thay Y Phục Đi Câu Dẫn Cô Nương Kia!
12
Chương 12: 12: Các Ngươi Là Đến Vui Vẻ Đưa Tiễn Ta Sao
13
Chương 13: 13: Cô Nương Diễm Yêu Thích!
14
Chương 14: 14: Tứ Hoàng Tử Điện Hạ Yêu Mến!
15
Chương 15: 15: Nàng Là Một Nữ Tử Thiện Lương Không Đành Lòng Sát Sinh!
16
Chương 16: 16: Chúng Ta Bị Bán Cho Các Ngươi
17
Chương 17: 17: Các Ngươi Mua Được Ta Sao
18
Chương 18: 18: Muốn Ta Đánh Tới Khi Ngươi Quay Trở Về Sao
19
Chương 19: 19: Ta Giá Trị Liên Thành Rất Là Đắt!
20
Chương 20: 20: Làm Phát Bực Đem Hắn Làm Thịt!
21
Chương 21: 21: Xe Ngựa Của Ngươi Ta Trưng Dụng!
22
Chương 22: 22: Bản Điện Hạ Muốn Nàng!
23
Chương 23: 23: Hắn Muốn Giết Ngươi Nên Chém Hắn Không
24
Chương 24: 24: Ai Cho Phép Ngươi Tự Tiện Sửa Chữa Động Từ Của Ta
25
Chương 25: 25: Nhặt Được Một Thổ Hào Vô Cùng Siêu Cấp!
26
Chương 26: 26: Mang Ta Đi Đừng Để Ta Nói Lần Thứ Ba!
27
Chương 27: 27: Ta Là Người Tới Đây Đưa Các Ngươi Xuống Địa Ngục!
28
Chương 28: 28: Dù Sao Ta Chết Cũng Không Thảm Bằng Với Các Ngươi!
29
Chương 29: 29: Diễm Luôn Luôn Lương Thiện Chính Nghĩa!
30
Chương 30: 30: Phun Nhiều Máu Như Vậy Là Nghĩ Tranh Thủ Đồng Tình Sao
31
Chương 31: 31: Ngươi Bất Quá Cũng Chỉ Là Dân Đen Mà Thôi!
32
Chương 32: 32: Đối Với Bản Điện Hạ Mà Nói Quá Dối Trá!
33
Chương 33: 33: Ai Cũng Không Thể Làm Tổn Thương Nàng!
34
Chương 34: 34: Nữ Ma Đầu Ma Giáo Lọt Lưới!
35
Chương 35: 35: Diễm Không Quen Nhìn Hắn Làm Người Như Vậy!
36
Chương 36: 36: Ngươi Biết Ta Có Bao Nhiêu Ưu Điểm Sao
37
Chương 37: 37: Nàng Là Thê Tử Sắp Qua Cửa Của Diễm!
38
Chương 38: 38: Diễm Chỉ Khinh Người Thôi Chứ Không Có Quá Đáng!
39
Chương 39: 39: Bắt Lấy Nữ Nhân Kia!
40
Chương 40: 40: Cô Nương Ngươi Bị Diễm Mê Hoặc Sao
41
Chương 41: 41: Giúp Hoàn Nhan Hồng Chọc Tổ Ong Vò Vẽ!
42
Chương 42: 42: Diễm Thích Lấy Lòng Dạ Mị Cô Nương!
43
Chương 43: 43: Để Diễm Giúp Nàng Được Không
44
Chương 44: 44: Chỉ Mong Phu Quân Yêu Thương Diễm Thật Tốt!
45
Chương 45: 45: Tin Tưởng Mẫu Hậu Sẽ Không Chọc Giận Nàng Hiếu Thuận Nhi Tử
46
Chương 46: 46: Diễm Luôn Luôn Công Chính Lương Thiện Sẽ Trả Ngươi Công Đạo
47
Chương 47: 47: Dạ Mị Cô Nương Diễm Có Phải Rất Công Bằng Hay Không
48
Chương 48: Diễm và Dạ Mị liên thủ ức hiếp người.
49
Chương 49: Tính mạng Dạ Mị cô nương quan trọng hơn nàng gấp trăm lần.
50
Chương 50: Bắt được hổ phù Bắc Thần hoàng triều.
51
Chương 51: Bản thân có hèn nhát hay không, tự ngươi phải biết chứ?
52
Chương 52: Chỉ số thông minh không đủ, còn múa rìu qua mắt thợ.
53
Chương 53: Miệng nhỏ thật ngọt.
54
Chương 54: Cửu Hồn trở lại!
55
Chương 55: Trù tính.
56
Chương 56: Cửu Hồn tìm đến
57
Chương 57: Tình địch đụng độ, xé mặt giải quyết!
58
Chương 58: Diễm nịnh nọt.
59
Chương 59: Có người phục chế được mỹ mạo của ta?
60
Chương 60: Cô Nguyệt Vô Ngân.
61
Chương 61: Điện hạ, có phải ngài quá đặc biệt rồi không?
62
Chương 63: Điện hạ, xin đừng giả vờ ưu thương.
63
Chương 65: Dạ Mị cô nương, môi nàng thật ngọt.
64
Chương 66: Diễm nguyện đón nhận sủng ái như mưa rền gió dữ của Dạ Mị cô nương.
65
Chương 67: Dạ Mị cô nương, chúng ta tâm hữu linh tê*.
66
Chương 68: Dạ Mị cô nương có cần Diễm thị tẩm không?
67
Chương 69: Đổi bằng sinh mạng cũng xứng đáng.
68
Chương 70: Ngươi thích ta hay thích vua nịnh bợ hơn?
69
Chương 71: Cô gái ngông cuồng.
70
Chương 75: Hôm nay ta dạy các ngươi làm người!
71
Chương 76: Quỳ xuống nhận sai hay chống cự đến cùng?
72
Chương 77: Thăm hỏi Đại hoàng tử nhà các ngươi một chút.
73
Chương 78: Diễm chỉ giả vờ đáng thương với Dạ Mị cô nương.
74
Chương 79: Đừng bắt nạt Diễm yếu đuối!
75
Chương 80: Điện hạ, lương tâm ngài không đau sao?