Chương 11: 11: Tắm Rửa Thay Y Phục Đi Câu Dẫn Cô Nương Kia!

Dạ Mị nghe vậy, kinh ngạc nhìn nàng một cái.Vẻ mặt nàng lạnh lùng hỏi:" Cho nên, ý của ngươi là, ngươi sợ bị ta đánh, bị ta cắt ngón tay nên mới đồng ý ăn cơm?"Tư Đồ Sắc ngẩng đầu nhìn nàng.Trên khuôn mặt còn mang theo nước mắt nước mũi, bên trong cặp mắt to tròn không ngừng rơi nước mắt, hoàn toàn không còn dáng vẻ ương ngạch phách lối, ngoan độc cầm kiếm giết người trước đó nữa.Còn lại chỉ hoàn toàn là sợ hãi!Bọn họ đều nói trên đời này Diễm ca ca là người khủng bố nhất, mặc dù trong nội tâm nàng sợ hãi Diễm ca ca nhưng vẫn không nhịn được mà tới gần.Thế nhưng nàng cảm thấy trình độ kinh khủng của nữ nhân này không hề kém hơn Diễm ca ca.Thấy Tư Đồ Sắc không nói lời nào, dáng vẻ Dạ Mị nhìn như ôn nhu nhưng thật ra vẫn lạnh lùng như cũ: "Làm sao vậy, vấn đề của ta rất khó trả lời sao?""Không!" Rất nhanh Tư Đồ Sắc lắc đầu, vì để tránh bị đánh lần nữa nên nàng ta rất nhanh nhớ lại tất cả những lời Dạ Mị vừa nói qua trước đó.Sau đó, cẩn thận từng li từng tí nhìn sắc mặt Dạ Mị, khóc thét lên trả lời: "Ta…Ta là bị khuất phục dưới phong thái trác tuyệt, dưới quang huy của ngươi mà muốn ăn cơm thật ngon! Ô ô ô… Nấc…"Sớm biết nữ nhân này sẽ động thủ với mình, lúc đối phương vừa đi vào cửa nói như vậy, nàng ta nên lập tức đáp ứng, lập tức dùng cơm cũng không cần vô duyên vô cớ mà chịu đánh như này.Hiện tại nàng ta cảm thấy cột sống, xương chân của mình đều bị gãy mất.Dạ Mị hài lòng gật đầu, nghe nàng ta "Nấc" một tiếng, lạnh giọng lo lắng mở miệng: " Ăn từ từ thôi nếu không muốn nghẹn chết.

Ăn cớm dưới quang huy của ta mà nghẹn ợ hơi như thế thì thật là hành vi rất không tôn trọng ta!"Lời này trực tiếp làm thay đổi sắc mặt đang nghẹn của Tư Đồ Sắc.Qua nhiều năm như vậy, nàng ta tồn tại chính là để người khác lấy lòng, kết quả hiện tại ngược lại là nàng ta lấy lòng liền thôi đi, nhưng lại còn bị chọn ba lấy bốn!Thấy ánh mắt Dạ Mị đang nhìn, nàng ta không dám nổi giận, cúi đầu xuống vừa ăn vừa khóc.Dạ Mị nhìn vẻ mặt thê thảm, ủy khuất của nàng ta, lạnh giọng hỏi: " Thức ăn ăn ngon không?"Giọng Tư Đồ Sắc nghẹn ngào: " Ăn ngon!"Dạ Mị gật đầu, tiếp tục lạnh giọng hỏi: "Còn dám lãng phí thành quả nông dân vất vả lao động, ném thức ăn không?"Tư Đồ Sắc tiếp tục khóc: "Không dám!"Ánh mắt Dạ Mị đột nhiên trở nên lạnh lẽo, đảo mắt nhìn nàng ta, giọng điệu lạnh lùng nói: " Nói quá nhỏ, ngươi đối với vẻ đẹp mỹ lệ vô song của ta không có chút tôn trọng nào.

Đem lời ngươi vừa nói đều lặp lại một lần!"Tư Đồ Sắc nhìn dáng vẻ hung thần ác sát này của nàng, dọa đến lập tức rưng rưng ngồi xuống, cất cao giọng nói:" Đồ ăn ăn thật sự rất ngon, Bản quận chúa không dám lãng phí thàng quả nông dân lao động nữa! Bản quận chúa cũng không dám ném thức ăn! Bản quận chúa biết mình sai rồi! Ô oa…""Không cho phép khóc!" Dạ Mị lãnh diễm nhìn nàng.Lúc này Tư Đồ Sắc không khóc nữa, kìm nén nước mắt nước mũi, một bộ dáng vô cùng đáng thương cúi đầu xuống liều mạng đào cơm.Đám thị vệ ngoài cửa, hai mặt nhìn nhau.Bọn hắn nghe thấy Quận chúa to tiếng tuyên thệ, khó khăn nuốt nước bọt, bất kể nói như thế nào, vị cô nương kia cũng coi như là thành công khiến quận chúa ăn cơm, đúng không?Bắc Thần Tà Diễm cũng cười đứng ở ngoài cửa lúc lâu.Đám thị vệ chỉ có thể nghe thấy tiếng Tư Đồ Sắc cao giọng tuyên thệ, âm thanh Tư Đồ Sắc bị đánh.

Nhưng hắn có nội công thâm hậu đem đối thoại bên trong nghe một cách rõ ràng.Hắn ưu nhã ngoái nhìn thoáng qua Ngọc Vĩ: "Đi thôi!""Điện ha, ngài không đi vào sao?" Ngọc Vĩ hơi kinh ngạc, nhìn náo nhiệt lúc lâu, liền trực tiếp quay về?Bắc Thần Tà Diễm cười cười, giống như mèo Ba Tư, ưu nhã chỉnh lại một chút tay áo của mình, ung dung quay người: " Đi chuẩn bị mấy bộ y phục, Bản điện hạ muốn tắm rửa thay y phục, sau khi trời tối đi câu dẫn vị…Ừm, tiểu cô nương đặc biệt xinh đẹp!"Dứt lời, hắn chậm rãi mà đi, nhìn như tâm tình rất tốt.Ngọc Vĩ há hốc miệng, không dám tin nhìn bóng lưng hắn.

Dơ tay đập lên đầu mình hai lần, muốn khiến cho mình tỉnh táo, là Điện hạ điên rồi hay lỗ tai hắn hỏng rồi vậy?Ý Điện hạ muốn có phải là "Ta phải lập tức đi tắm rửa sạch sẽ, đem mình đưa lên trên giường mỹ nhân", chuyện gì đang xảy ra vậy?Ngọc Vĩ lại quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng Tư Đồ Sắc, lần nữa lại quay đầu nhìn bóng lưng Điện hạ một chút, ngay cả đói bụng hắn đều quên, một mặt mộng bức đuổi theo bước chân của Điện hạ nhà mình…Dạ Mị còn hoàn toàn không biết có người chuẩn bị kỹ càng hiến thân cho mình.Nhìn chằm chằm Tư Đồ Sắc đem thức ăn ăn xong, nàng đứng lên, gương mặt lạnh lùng đi ra ngoài.Tư Đồ Sắc nhìn chằm chằm vào bóng lưng nàng, bỗng nhiên nói: " Ngươi thật sự không sợ Bản quận chúa trả thù ngươi sao?" Nữ nhân này thực sự rất quá phận, trước mắt Tư Đồ Sắc nàng ta khuất phục nhưng chẳng qua là nhịn tiếp theo sẽ là trả nhục, nàng ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho tiện nhân này!Dạ Mị nghe vậy, khoanh tay.Quay đầu nhìn Tư Đồ Sắc một chút với ánh mắt như đao.

Tư Đồ Sắc nhất thời liền run rẩy một chút, thân thể cũng có chút co rúm lại.Tư Đồ Sắc phản ứng hoảng sợ, khiến Dạ Mị rất hài lòng, sắc mặt nàng vẫn lạnh đạm như cũ, thờ ơ nhún vai: "Trả thù? Cứ tùy tiện! Ngươi vui vẻ là được rồi."Nếu nàng sợ bị trả thù thì cũng không phải là Dạ Mị.Dưới ánh mắt phẫn nộ không cam lòng của Tư Đồ Sắc, Dạ Mị nghênh ngang đi ra cửa.Vẻ mặt Lâm thành chủ phức tạp đứng ở cửa, dùng một loại kính sợ sợ hãi phiền muộn không biết nói gì nhìn Dạ Mị.

Chuyện này nếu để cho Quận chúa biết, hắn gọi Dạ Mị tới, đem quận chúa đánh một lúc, chính hắn...Bất quá chí ít, trước mắt vấn đề khẩn cấp Quận chúa không ăn cơm đã được giải quyết.Dạ Mị quét mắt nhìn hắn một cái: "Nàng ta ăn rồi!"Lâm thành chủ gật đầu, rưng rưng nói: "Đa tạ cô nương!" Rõ ràng là một cô nương rất xinh đẹp, vì cái gì sao không thể dùng phương thức ôn nhu để giải quyết vấn đề này mà không cần phải động thủ.Dạ Mị quay đầu nhìn thoáng qua trong phòng, thấy Tư Đồ Sắc lúc này cũng đang duỗi cổ nhìn bóng lưng của nàng.Dạ Mị lại nhìn về phía Lâm thành chủ, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, thân thiết nói: "Nàng ta lần sau lại không ăn cơm, hoan nghênh ngươi lại tới tìm ta hỗ trợ, nếu như ta còn ở nơi này!"Tư Đồ Sắc nhất thời liền run rẩy.Lâm thành chủ cũng liền gật đầu liên tục, trái lương tâm mà nói: "Vâng! Vâng!" Nội tâm hắn nhưng lại là lệ rơi đầy mặt, ta lần sau còn dám tìm ngươi mới có quỷ, nếu Quận chúa bị đánh chết, hắn có chín cái đầu đều không đủ chặt!"Ừm!" Dạ Mị sau khi làm xong chuyện tốt, tâm tình nàng cũng không kém.Nàng nhanh chân đi về hướng gian phòng của mình.Nàng vừa đi không lâu.Tư Đồ Sắc liền tập tà tập tễnh đi ra cửa, nghiến răng phân phó nói: "Các ngươi lập tức dẫn người, đi vây quanh gian phòng tiện nhân kia cho ta, dùng hỏa tiễn..."….Lúc này, sắc trời đã tối.Dạ Mị vào phòng, nhìn thoáng qua đồ vật trong phòng, xem có gì có thể đóng gói mang đi.Sau khi "khuyên nhủ" Quận chúa ăn cơm, khẳng định sẽ phát sinh nhiều vấn đề, nàng đương nhiên không sợ Tư Đồ Sắc trả thù, nhưng mà nàng cảm thấy nơi này rất phiền phức, mặc kệ là cái nhìn nguy hiểm của tên hoàng tử kia, hay là Quận chúa hoàng tộc yểu điệu, nàng đều không nguyện ý phản ứng lại.Nhìn thoáng qua trong phòng , cái bình hoa hình cái sừng, giống như là đồ cổ, hẳn là sẽ đáng tiền.

Nàng không nói hai lời, đi lên đóng gói vác đi, nhưng mà vừa mới mở cửa sổ ra, chỉ thấy bốn phương tám hướng, đều đã bị thị vệ vây quanh.Vô số chi hỏa tiễn, nhắm ngay phòng của nàng!.

Chapter
1 Chương 1: 1: Cởi Đồ Ngay Lần Gặp Đầu Tiên
2 Chương 2: 2: Ngươi Cởi Hay Không Cởi Nếu Không Cởi Thì Ta Đi !
3 Chương 3: 3: Cô Nương Mời Ngươi Dừng Bước Tàn Nhẫn Lại!
4 Chương 4: 4: Có Phải Ngươi Vừa Gặp Ta Là Đã Yêu Rồi Không
5 Chương 5: 5: Ta Sẽ Dạy Ngươi Cách Truy Ta!
6 Chương 6: 6: Trong Lòng Diễm Chỉ Có Một Mình Nàng!
7 Chương 7: 7: Không Cần Phải Sợ Hãi Như Vậy Ta Đã Rất Dịu Dàng Rồi!
8 Chương 8: 8: Xem Ra Là Số Mệnh Định Nàng Ta Phải Chết!
9 Chương 9: 9: Điện Hạ Người Không Đói Sao
10 Chương 10: 10: Cầu Xin Ngươi Để Cho Ta Ăn Cơm Đi!
11 Chương 11: 11: Tắm Rửa Thay Y Phục Đi Câu Dẫn Cô Nương Kia!
12 Chương 12: 12: Các Ngươi Là Đến Vui Vẻ Đưa Tiễn Ta Sao
13 Chương 13: 13: Cô Nương Diễm Yêu Thích!
14 Chương 14: 14: Tứ Hoàng Tử Điện Hạ Yêu Mến!
15 Chương 15: 15: Nàng Là Một Nữ Tử Thiện Lương Không Đành Lòng Sát Sinh!
16 Chương 16: 16: Chúng Ta Bị Bán Cho Các Ngươi
17 Chương 17: 17: Các Ngươi Mua Được Ta Sao
18 Chương 18: 18: Muốn Ta Đánh Tới Khi Ngươi Quay Trở Về Sao
19 Chương 19: 19: Ta Giá Trị Liên Thành Rất Là Đắt!
20 Chương 20: 20: Làm Phát Bực Đem Hắn Làm Thịt!
21 Chương 21: 21: Xe Ngựa Của Ngươi Ta Trưng Dụng!
22 Chương 22: 22: Bản Điện Hạ Muốn Nàng!
23 Chương 23: 23: Hắn Muốn Giết Ngươi Nên Chém Hắn Không
24 Chương 24: 24: Ai Cho Phép Ngươi Tự Tiện Sửa Chữa Động Từ Của Ta
25 Chương 25: 25: Nhặt Được Một Thổ Hào Vô Cùng Siêu Cấp!
26 Chương 26: 26: Mang Ta Đi Đừng Để Ta Nói Lần Thứ Ba!
27 Chương 27: 27: Ta Là Người Tới Đây Đưa Các Ngươi Xuống Địa Ngục!
28 Chương 28: 28: Dù Sao Ta Chết Cũng Không Thảm Bằng Với Các Ngươi!
29 Chương 29: 29: Diễm Luôn Luôn Lương Thiện Chính Nghĩa!
30 Chương 30: 30: Phun Nhiều Máu Như Vậy Là Nghĩ Tranh Thủ Đồng Tình Sao
31 Chương 31: 31: Ngươi Bất Quá Cũng Chỉ Là Dân Đen Mà Thôi!
32 Chương 32: 32: Đối Với Bản Điện Hạ Mà Nói Quá Dối Trá!
33 Chương 33: 33: Ai Cũng Không Thể Làm Tổn Thương Nàng!
34 Chương 34: 34: Nữ Ma Đầu Ma Giáo Lọt Lưới!
35 Chương 35: 35: Diễm Không Quen Nhìn Hắn Làm Người Như Vậy!
36 Chương 36: 36: Ngươi Biết Ta Có Bao Nhiêu Ưu Điểm Sao
37 Chương 37: 37: Nàng Là Thê Tử Sắp Qua Cửa Của Diễm!
38 Chương 38: 38: Diễm Chỉ Khinh Người Thôi Chứ Không Có Quá Đáng!
39 Chương 39: 39: Bắt Lấy Nữ Nhân Kia!
40 Chương 40: 40: Cô Nương Ngươi Bị Diễm Mê Hoặc Sao
41 Chương 41: 41: Giúp Hoàn Nhan Hồng Chọc Tổ Ong Vò Vẽ!
42 Chương 42: 42: Diễm Thích Lấy Lòng Dạ Mị Cô Nương!
43 Chương 43: 43: Để Diễm Giúp Nàng Được Không
44 Chương 44: 44: Chỉ Mong Phu Quân Yêu Thương Diễm Thật Tốt!
45 Chương 45: 45: Tin Tưởng Mẫu Hậu Sẽ Không Chọc Giận Nàng Hiếu Thuận Nhi Tử
46 Chương 46: 46: Diễm Luôn Luôn Công Chính Lương Thiện Sẽ Trả Ngươi Công Đạo
47 Chương 47: 47: Dạ Mị Cô Nương Diễm Có Phải Rất Công Bằng Hay Không
48 Chương 48: Diễm và Dạ Mị liên thủ ức hiếp người.
49 Chương 49: Tính mạng Dạ Mị cô nương quan trọng hơn nàng gấp trăm lần.
50 Chương 50: Bắt được hổ phù Bắc Thần hoàng triều.
51 Chương 51: Bản thân có hèn nhát hay không, tự ngươi phải biết chứ?
52 Chương 52: Chỉ số thông minh không đủ, còn múa rìu qua mắt thợ.
53 Chương 53: Miệng nhỏ thật ngọt.
54 Chương 54: Cửu Hồn trở lại!
55 Chương 55: Trù tính.
56 Chương 56: Cửu Hồn tìm đến
57 Chương 57: Tình địch đụng độ, xé mặt giải quyết!
58 Chương 58: Diễm nịnh nọt.
59 Chương 59: Có người phục chế được mỹ mạo của ta?
60 Chương 60: Cô Nguyệt Vô Ngân.
61 Chương 61: Điện hạ, có phải ngài quá đặc biệt rồi không?
62 Chương 63: Điện hạ, xin đừng giả vờ ưu thương.
63 Chương 65: Dạ Mị cô nương, môi nàng thật ngọt.
64 Chương 66: Diễm nguyện đón nhận sủng ái như mưa rền gió dữ của Dạ Mị cô nương.
65 Chương 67: Dạ Mị cô nương, chúng ta tâm hữu linh tê*.
66 Chương 68: Dạ Mị cô nương có cần Diễm thị tẩm không?
67 Chương 69: Đổi bằng sinh mạng cũng xứng đáng.
68 Chương 70: Ngươi thích ta hay thích vua nịnh bợ hơn?
69 Chương 71: Cô gái ngông cuồng.
70 Chương 75: Hôm nay ta dạy các ngươi làm người!
71 Chương 76: Quỳ xuống nhận sai hay chống cự đến cùng?
72 Chương 77: Thăm hỏi Đại hoàng tử nhà các ngươi một chút.
73 Chương 78: Diễm chỉ giả vờ đáng thương với Dạ Mị cô nương.
74 Chương 79: Đừng bắt nạt Diễm yếu đuối!
75 Chương 80: Điện hạ, lương tâm ngài không đau sao?
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: 1: Cởi Đồ Ngay Lần Gặp Đầu Tiên
2
Chương 2: 2: Ngươi Cởi Hay Không Cởi Nếu Không Cởi Thì Ta Đi !
3
Chương 3: 3: Cô Nương Mời Ngươi Dừng Bước Tàn Nhẫn Lại!
4
Chương 4: 4: Có Phải Ngươi Vừa Gặp Ta Là Đã Yêu Rồi Không
5
Chương 5: 5: Ta Sẽ Dạy Ngươi Cách Truy Ta!
6
Chương 6: 6: Trong Lòng Diễm Chỉ Có Một Mình Nàng!
7
Chương 7: 7: Không Cần Phải Sợ Hãi Như Vậy Ta Đã Rất Dịu Dàng Rồi!
8
Chương 8: 8: Xem Ra Là Số Mệnh Định Nàng Ta Phải Chết!
9
Chương 9: 9: Điện Hạ Người Không Đói Sao
10
Chương 10: 10: Cầu Xin Ngươi Để Cho Ta Ăn Cơm Đi!
11
Chương 11: 11: Tắm Rửa Thay Y Phục Đi Câu Dẫn Cô Nương Kia!
12
Chương 12: 12: Các Ngươi Là Đến Vui Vẻ Đưa Tiễn Ta Sao
13
Chương 13: 13: Cô Nương Diễm Yêu Thích!
14
Chương 14: 14: Tứ Hoàng Tử Điện Hạ Yêu Mến!
15
Chương 15: 15: Nàng Là Một Nữ Tử Thiện Lương Không Đành Lòng Sát Sinh!
16
Chương 16: 16: Chúng Ta Bị Bán Cho Các Ngươi
17
Chương 17: 17: Các Ngươi Mua Được Ta Sao
18
Chương 18: 18: Muốn Ta Đánh Tới Khi Ngươi Quay Trở Về Sao
19
Chương 19: 19: Ta Giá Trị Liên Thành Rất Là Đắt!
20
Chương 20: 20: Làm Phát Bực Đem Hắn Làm Thịt!
21
Chương 21: 21: Xe Ngựa Của Ngươi Ta Trưng Dụng!
22
Chương 22: 22: Bản Điện Hạ Muốn Nàng!
23
Chương 23: 23: Hắn Muốn Giết Ngươi Nên Chém Hắn Không
24
Chương 24: 24: Ai Cho Phép Ngươi Tự Tiện Sửa Chữa Động Từ Của Ta
25
Chương 25: 25: Nhặt Được Một Thổ Hào Vô Cùng Siêu Cấp!
26
Chương 26: 26: Mang Ta Đi Đừng Để Ta Nói Lần Thứ Ba!
27
Chương 27: 27: Ta Là Người Tới Đây Đưa Các Ngươi Xuống Địa Ngục!
28
Chương 28: 28: Dù Sao Ta Chết Cũng Không Thảm Bằng Với Các Ngươi!
29
Chương 29: 29: Diễm Luôn Luôn Lương Thiện Chính Nghĩa!
30
Chương 30: 30: Phun Nhiều Máu Như Vậy Là Nghĩ Tranh Thủ Đồng Tình Sao
31
Chương 31: 31: Ngươi Bất Quá Cũng Chỉ Là Dân Đen Mà Thôi!
32
Chương 32: 32: Đối Với Bản Điện Hạ Mà Nói Quá Dối Trá!
33
Chương 33: 33: Ai Cũng Không Thể Làm Tổn Thương Nàng!
34
Chương 34: 34: Nữ Ma Đầu Ma Giáo Lọt Lưới!
35
Chương 35: 35: Diễm Không Quen Nhìn Hắn Làm Người Như Vậy!
36
Chương 36: 36: Ngươi Biết Ta Có Bao Nhiêu Ưu Điểm Sao
37
Chương 37: 37: Nàng Là Thê Tử Sắp Qua Cửa Của Diễm!
38
Chương 38: 38: Diễm Chỉ Khinh Người Thôi Chứ Không Có Quá Đáng!
39
Chương 39: 39: Bắt Lấy Nữ Nhân Kia!
40
Chương 40: 40: Cô Nương Ngươi Bị Diễm Mê Hoặc Sao
41
Chương 41: 41: Giúp Hoàn Nhan Hồng Chọc Tổ Ong Vò Vẽ!
42
Chương 42: 42: Diễm Thích Lấy Lòng Dạ Mị Cô Nương!
43
Chương 43: 43: Để Diễm Giúp Nàng Được Không
44
Chương 44: 44: Chỉ Mong Phu Quân Yêu Thương Diễm Thật Tốt!
45
Chương 45: 45: Tin Tưởng Mẫu Hậu Sẽ Không Chọc Giận Nàng Hiếu Thuận Nhi Tử
46
Chương 46: 46: Diễm Luôn Luôn Công Chính Lương Thiện Sẽ Trả Ngươi Công Đạo
47
Chương 47: 47: Dạ Mị Cô Nương Diễm Có Phải Rất Công Bằng Hay Không
48
Chương 48: Diễm và Dạ Mị liên thủ ức hiếp người.
49
Chương 49: Tính mạng Dạ Mị cô nương quan trọng hơn nàng gấp trăm lần.
50
Chương 50: Bắt được hổ phù Bắc Thần hoàng triều.
51
Chương 51: Bản thân có hèn nhát hay không, tự ngươi phải biết chứ?
52
Chương 52: Chỉ số thông minh không đủ, còn múa rìu qua mắt thợ.
53
Chương 53: Miệng nhỏ thật ngọt.
54
Chương 54: Cửu Hồn trở lại!
55
Chương 55: Trù tính.
56
Chương 56: Cửu Hồn tìm đến
57
Chương 57: Tình địch đụng độ, xé mặt giải quyết!
58
Chương 58: Diễm nịnh nọt.
59
Chương 59: Có người phục chế được mỹ mạo của ta?
60
Chương 60: Cô Nguyệt Vô Ngân.
61
Chương 61: Điện hạ, có phải ngài quá đặc biệt rồi không?
62
Chương 63: Điện hạ, xin đừng giả vờ ưu thương.
63
Chương 65: Dạ Mị cô nương, môi nàng thật ngọt.
64
Chương 66: Diễm nguyện đón nhận sủng ái như mưa rền gió dữ của Dạ Mị cô nương.
65
Chương 67: Dạ Mị cô nương, chúng ta tâm hữu linh tê*.
66
Chương 68: Dạ Mị cô nương có cần Diễm thị tẩm không?
67
Chương 69: Đổi bằng sinh mạng cũng xứng đáng.
68
Chương 70: Ngươi thích ta hay thích vua nịnh bợ hơn?
69
Chương 71: Cô gái ngông cuồng.
70
Chương 75: Hôm nay ta dạy các ngươi làm người!
71
Chương 76: Quỳ xuống nhận sai hay chống cự đến cùng?
72
Chương 77: Thăm hỏi Đại hoàng tử nhà các ngươi một chút.
73
Chương 78: Diễm chỉ giả vờ đáng thương với Dạ Mị cô nương.
74
Chương 79: Đừng bắt nạt Diễm yếu đuối!
75
Chương 80: Điện hạ, lương tâm ngài không đau sao?