Chương 69: Yếu Thế

***
Cố lão phu nhân mặc áo quần tươm tất, đang chuẩn bị ra ngoài thì chợt nghe người gác cổng bẩm báo Nhị lão thái thái cầu kiến.

Mao thị cũng không phải tới một mình, bà ta còn dẫn theo con dâu cả là Mã thị và con dâu thứ là Hà thị, cùng hai đứa cháu gái tới.

Cố lão phu nhân vừa nhìn đã biết bọn họ vì chuyện gì mà đến.

Đáng tiếc là phải để bọn họ thất vọng rồi.

Mao thị cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng là hy vọng có thể để cho hai đứa cháu gái cùng theo Phó tiên sinh đọc sách.

Cố lão phu nhân một tiếng liền cự tuyệt: "Phó tiên sinh nói ngài sẽ không nhận học sinh nữa."
Mao thị vừa nghe xong đã mất hứng, nói: "Đại tẩu, Quỳnh Quỳnh và Tuệ Tuệ là cháu gái ruột của tẩu đó, chẳng lẽ bọn nó so ra còn kém tiểu nha đầu Nhạc gia kia ư?"
Hà thị cũng chêm lời theo: "Bá mẫu, chuyện học phí người cũng không cần lo đâu, chúng con sẽ nghĩ cách góp đủ được."
Tuy rằng khoản học phí này quả thật có chút dọa người, nhưng không bỏ được trẻ thì sao bắt được sói (Ý là không bỏ được cái nhỏ sao lấy được cái lớn).

Chỉ cần sau này con gái có thể đậu vào nữ đường phủ thành hoặc nữ đường Kim Lăng, tương lai sẽ có thể gả vào nhà vọng tộc.

Đến lúc đó thì hồi báo ắt cũng rất kinh người.

Còn sắc mặt Mã thị thì cứng đờ.

Nàng ta cứ nghĩ là Phó Nhiễm đã thu tiền từ Cố lão phu nhân rồi, con gái mình theo học cùng thì đâu còn phải đưa thêm tiền vào đâu.

Nhưng nếu Hà thị đưa tiền mà nàng ta lại không đưa thì mặt mũi nàng ta phải giấu vào đâu đây, trong khi nàng ta lại không bỏ ra nhiều tiền như vậy được.

Mao thị liếc xéo Hà Thị: "Ngươi không nói gì cũng không ai tưởng ngươi là người câm đâu."
Bà ta cũng không thích Hà thị, một thân toàn là hơi tiền, không biết sao mà con trai bà lại thích.

Đến cả trượng phu cũng đồng ý cái cửa hôn nhân này, vì thế bà ta cũng chỉ có thể chấp nhận.

Cố lão phu nhân lắc đầu nói: "Đây không phải vấn đề về tiền bạc, mà là do Phó tiên sinh nói không nhận học sinh nữa."
Hà thị không tin, cảm thấy Cố lão phu nhân chẳng qua là đang nói qua loa lấy lệ với bọn họ: "Bá mẫu, nếu Phó tiên sinh không thu học sinh nữa, vậy tại sao ngài ấy lại nhận con gái Nhạc gia chứ?"
Cố lão phu nhân nói: "Là Phó tiên sinh thấy Nhạc Hương Hương thông minh hơn người.

Lại nghĩ thêm Thanh Thư học một mình rất cô đơn cho nên mới đồng ý để Hương Hương ở bên cạnh dự thính."
"Cái gì? Học trò dự thính?"
Thốt xong, Hà thị lại nói tiếp: "Dự thính thì dự thính, chỉ cần có thể cùng theo Phó tiên sinh học là được."
Với sự thông minh cửa con gái nàng ta, nửa năm sau Phó tiên sinh cũng nhất định sẽ nhận nó đấy.

Hà thị tràn đầy tự tin đối với con gái của mình.

Cố lão phu nhân vẫn lắc đầu: "Ta đã nói rồi, Phó tiên sinh đã không nhận đệ tử nữa rồi."
Mao thị nói: "Đại tẩu, Phó tiên sinh còn chưa thấy qua Quỳnh Quỳnh với Tuệ Tuệ, tẩu làm sao biết ngài ấy sẽ không nhận chứ?"
Đã trở mặt với Tam phòng rồi, Cố lão phu nhân cũng không muốn lại ồn ào với nhị phòng tiếp, nếu không sau này có việc gì thật là một người giúp đỡ cũng không có.

Cho dù Kỳ phu nhân tốt thật đấy, nhưng bà ấy cũng ở tận phủ thành, có chuyện thì cũng ngoài tầm với của bà ấy.

Cố lão phu nhân bèn đáp: "Nếu đệ muội không tin, vậy ngươi tự đi hỏi Phó tiên sinh là được rồi."
Mao thị nghe vậy thì gật đầu nói: Được, ngay bây giờ muội lập tức đi tìm Phó tiên sinh."
Đọc sách quan trọng bao nhiêu, bà cũng biết rõ rành rành.

Năm đó gia đạo nhà bà ta sa sút, nếu không phải do bà ta có đọc sách thì dù cho có bị trượng phu chọn trúng đi nữa đại bá cũng sẽ không đồng ý cửa hôn sự này.

Vì thế mà bà ta rất mong mấy đứa cháu gái cũng có thể được đọc sách.

"Hiện giờ tiên sinh đang lên lớp, không tiện tới quấy rầy.

Chờ sau khi bọn họ tan học thì chúng ta hãy qua tìm đi."
Canh thấy đã đến giờ tan học, khi đó Cố lão phu nhân mới dẫn theo Mao thị đến Tử Đằng Uyển.
(Truyện đăng tại bachngocsach.com_@Lục Lam)
Vừa nghe thấy ý đồ của bọn họ khi đến đây, Phó Nhiễm lộ vẻ không vui nói với Cố lão phu nhân: "Không phải ta đã nói là không nhận học sinh nữa sao."
Hà thị vội đẩy nữ nhi Tuệ Tuệ của mình lên, nói: "Phó tiên sinh à, nữ nhi của ta rất thông minh đấy, con bé đã học xong hết 《Tam Tự kinh》 với 《Thiên Tự văn》 rồi.

Tiên sinh, ta cam đoan với ngài là ngài nhận Tuệ Tuệ nhà ta thì tuyệt sẽ không hối hận đâu."

Mã thị cũng không chịu yếu thế, nói: "Phó tiên sinh, Quỳnh Quỳnh nhà ta cũng đã biết được trên trăm mặt chữ rồi."
Cố lão phu nhân cũng chen vào nói giúp: "Phó tiên sinh, ngài xem xem có thể cho hai đứa trẻ này một cơ hội hay không?"
Phó Nhiễm nghe xong lời này thì nhìn về phía Tuệ Tuệ hỏi: "Xưa Trọng Ni, học Hạng Thác.

Thánh hiền xưa, còn chăm học.

Câu nói này trích từ đâu, có ý nghĩa gì?"
Tuệ Tuệ ấp úng: "Câu này trích từ 《Tam Tự kinh》...!"
Về phần câu này có ý nghĩa gì thì nàng ta lại không trả lời được.

Nàng ta chỉ học bằng cách nhớ, còn chưa thông hiểu ý nghĩa của nó.

Phó Nhiễm bèn bảo Thanh Thư đến trả lời.

Thanh Thư nhẹ nhàng nói: "Ý trong câu nói nghĩa là, Khổng thánh nhân là một người vô cùng hiếu học.

Bấy giờ nước Lỗ có một thần đồng tên Hạng Thác, Khổng Tử thường đến thỉnh giáo cậu ta.

Một vị thánh hiền vĩ đại như Khổng Tử vậy mà còn không quên học hỏi, huống chi là những người bình thường như chúng ta đây?"
Tuệ Tuệ kinh nghi nhìn về phía Thanh Thư, không ngờ tới nàng lại quen thuộc với Tam Tự Kinh như thế.

Phó tiên sinh lại nhìn về phía Quỳnh Quỳnh hỏi: "Ngươi cũng đã học xong 《Tam Tự kinh》 và 《Thiên Tự văn》 rồi hả?"
Quỳnh Quỳnh cũng không muốn mất mặt, vội nói: "Không ạ, con mới học 《Bách gia tính》."
Phó Nhiễm vẫy vẫy tay nói: "Các người trở về đi!"
Hà thị sốt ruột, kéo tay Tuệ Tuệ đi đến trước mặt Phó tiên sinh: "Tiên sinh, nhất định là Tuệ Tuệ nhà ta quá khẩn trương.

Tiên sinh à, ngài cho nó một cơ hội nữa đi! Ta cam đoan, lần này con bé nhất định có thể đáp được."
Phó Nhiễm cũng không phải người không hiểu đạo lí đối nhân xử thế.

Tuy rằng trong lòng không vui nhưng nàng vẫn hỏi: "Họa nhân ác tích, phúc duyên thiện khánh.

Xích bích phi bảo, thốn âm thị cạnh.

Những câu này trích từ đâu, lại có nghĩa là gì?"
Tuệ Tuệ mặt đỏ đến mang tai lắc đầu.

Phó Nhiễm lại kêu Thanh Thư trả lời: "Thanh Thư, ngươi nói cho con bé biết câu này trích từ đâu, có nghĩa gì."
Thanh Thư không chút nghĩ ngợi đã đáp: "Những câu trên trích từ 《Thiên Tự Văn》, ý là tai họa là do điều ác tích lại, hạnh phúc có duyên cớ từ việc thiện mà thành.

Ngọc bích dài một thước không hẳn là quí, nhưng cho dù chỉ sáng lên trong một khoảnh khắc cũng đáng được quý trọng."
Trước đó Mao thị còn thầm nghĩ tại sao Phó Nhiễm lại nhận Thanh Thư làm đệ tử, giờ thì xem như đã hiểu.

Nha đầu này vừa thông minh lanh lợi, lại rất có linh khí.

Hà thị chỉ vào Nhạc Hương Hương: "Tiên sinh, vì sao ngài không bảo con bé đến trả lời?"
Nhạc Hương Hương cũng không phải người ngồi chờ bị đánh, nàng lập tức phản kích: "《Thiên Tự Văn》 thì ta còn chưa học được, nhưng mà 《Bách gia tính》 thì ta lại thuộc làu làu đấy."
"Tiên sinh, Tuệ Tuệ nhà ta cũng có thể đọc 《Bách gia tính》.

Tiên sinh à, ngài cho nữ nhi nhà ta một cơ hội đi!"
Sắc mặt Phó Nhiễm có chút khó coi, nói: "Nhạc Hương Hương ở lại với tư cách là thư đồng của Thanh Thư..."
Không đợi bà nói xong, Hà thị đã bô bô: "Tiên sinh, Tuệ Tuệ nhà ta cũng có thể làm thư đồng cho Thanh Thư.

Thanh Thư à, biểu tỷ làm thư đồng cho ngươi, sau này ngươi cũng có nhiều người cùng chơi chung ha."
Phó Nhiễm cũng không muốn cãi lộn với người ta, bà nói với Cố lão phu nhân: "Lão phu nhân, ta đã nói là sẽ không nhận người nữa rồi, còn thỉnh người mời bọn họ rời đi.

Ngoài ra, nếu lại có lần sau thì ta sẽ trở về phủ thành."
Đương nhiên, có về phủ thành bà cũng muốn dẫn theo Thanh Thư về.

Cố lão phu nhân có chút xấu hổ: "Phó tiên sinh yên tâm, ta sẽ không để cho người ta tới quấy rầy ngài nữa."
Một đoàn người đi ra Tử Đằng Uyển, Hà thị dí đầu Tuệ Tuệ, nổi giận mắng: "Ngươi đây là làm sao vậy? Không phải là đã học thuộc hết rồi ư, sao vừa nãy tiên sinh hỏi mà như trở thành người câm thế chứ?"
Tuệ Tuệ khóc lóc đáp: "Nương, vừa rồi đầu óc con đều trở nên trống rỗng, cái gì cũng không nhớ rõ."
Thái độ của Phó Nhiễm đã rất rõ ràng là sẽ không dạy con gái mình.

Dưa hái xanh thì không ngọt, đạo lý này Hà thị vẫn hiểu: "Bá mẫu, người quen biết nhiều, nhờ người xem có thể mời giúp Tuệ Tuệ của chúng ta một nữ tiên sinh tốt hay không?"
Cố lão phu nhân lắc đầu nói: "Ở phủ thành ta cũng không quen biết ai, Phó tiên sinh cũng là do Kỳ phu nhân giới thiệu.

Cũng vì nghe Kỳ phu nhân nói Thanh Thư rất thông minh nên Phó tiên sinh mới đến đấy."
Sắc mặt Mao thị cứng đờ, nói: "Đại tẩu, hôm nay đã quấy rầy tẩu rồi."
Hai đứa cháu gái đều đã lớn như vậy rồi, so ra lại vẫn kém con nhóc Thanh Thư này, ngoài mặt bà ta thật khó mà xem như không có gì được.

Cố lão phu nhân cười nói: "Người một nhà nói quấy rầy cũng quá khách khí rồi.

Bây giờ trong phủ cũng chỉ có vỏn vẹn hai người tổ tôn bọn ta, sau này bọn ngươi có ai rảnh rỗi có thể ghé qua trò chuyện tán gẫu với ta."
Từ sau khi thái độ Cố Nhàn có thay đổi, Cố lão phu nhân cũng cảnh tỉnh lại bản thân.

Bà cảm thấy trước kia mình quá cường thế cho nên mới không có người chào đón, vì vậy ở thời điểm thích hợp cũng nên tỏ ra yếu thế.

Mao thị chính là đang thấy mất mặt, nghe Lão phu nhân nói xong thì trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều: "Được.".

Chapter
1 Chương 1: Trùng sinh
2 Chương 2: Trừ tà
3 Chương 3: Vô sỉ (Thượng)
4 Chương 4: Vô sỉ (hạ)
5 Chương 5: Thất vọng
6 Chương 6: Thay đổi (1)
7 Chương 7: Thay đổi (2)
8 Chương 8: Cáo trạng (1)
9 Chương 9: Cáo trạng (2)
10 Chương 10: Cố gia (1)
11 Chương 11: Cố gia (2)
12 Chương 12: Cố gia (3)
13 Chương 13: Hào khí (1)
14 Chương 14: Hào khí (2)
15 Chương 15: Phong ba tự thiếp (1)
16 Chương 16: Phong ba tự thiếp (2)
17 Chương 17: PHong ba tự thiếp (2)
18 Chương 18: Phong ba tự thiếp (3)
19 Chương 19: Phong ba tự thiếp (4)
20 Chương 20: Chùa Cam Lộ (1)
21 Chương 21: Vòng tay phật châu
22 Chương 22: Xin lỗi
23 Chương 23: Làm khách
24 Chương 24: Tiền tài động nhân tâm
25 Chương 25: Khiêu khích (1)
26 Chương 26: Khiêu khích (2)
27 Chương 27: Khiêu khích (3)
28 Chương 28: Đánh nhau
29 Chương 29: Khổ nhục kế (1)
30 Chương 30: Khổ nhục kế (2)
31 Chương 31: Thiên phú
32 Chương 32: Khoe của (1)
33 Chương 33: Khoe của (2)
34 Chương 34: Nữ ti
35 Chương 35: Thanh Thư Hẹp Hòi
36 Chương 36: Thanh Thư Bị Đánh 1
37 Chương 37: Thanh Thư Bị Đánh 2
38 Chương 38: Quan Tài Tử
39 Chương 39: Trộm 1
40 Chương 40: Trộm 2
41 Chương 41: Không Đành Lòng
42 Chương 42: Vạch Mặt 1
43 Chương 43: Vạch Mặt2
44 Chương 44: Nam Nhân Si Tình1
45 Chương 45: Nam Nhân Si Tình2
46 Chương 46: Con Rối
47 Chương 47: Lấy Giỏ Trúc Múc Nước Công Dã Tràng1
48 Chương 48: Lấy Giỏi Trúc Múc Nước Công Dã Tràng 2
49 Chương 49: Dưỡng Lão 1
50 Chương 50: Dưỡng Lão2
51 Chương 51: Đoàn Sư Phụ1
52 Chương 52: Đoàn Sư Phụ 2
53 Chương 53: Chuẩn Bị Sau Này
54 Chương 54: Chuẩn Bị Sau Này
55 Chương 55: Tập Võ 1
56 Chương 56: Tập Võ2
57 Chương 57: Tập Võ3
58 Chương 58: Cố Nhàn Thay Đổi
59 Chương 59: Phó Tiên Sinh (1)
60 Chương 60: Phó Tiên Sinh (2)
61 Chương 61: Phó Tiên Sinh3
62 Chương 62: Khắc Khổ1
63 Chương 63: Khắc Khổ 2
64 Chương 64: Khắc Khổ 3
65 Chương 65: Đồng Bọn Nhỏ 1
66 Chương 66: Đồng Bọn Nhỏ 2
67 Chương 67: Thi Rớt1
68 Chương 68: Thi Rớt2
69 Chương 69: Yếu Thế
70 Chương 70: Bại Lộ1
71 Chương 71: Bại Lộ2
72 Chương 72: Sinh Thần
73 Chương 73: Oán Người1
74 Chương 74: Oán Người2
75 Chương 75: Tham Lam1
76 Chương 76: Tham Lam2
77 Chương 77: Ích Kỷ
78 Chương 78: Miệng Lưỡi Bén Nhọn
79 Chương 79: Tiếc Hận
80 Chương 80: Sinh Thần1
81 Chương 81: Sinh Thần2
82 Chương 82: Chuyện Ngoài Ý Muốn
83 Chương 83: Khó Sinh1
84 Chương 84: Khó Sinh2
85 Chương 85: Khó Sinh3
86 Chương 86: Khó Sinh4
87 Chương 87: Thiển Cận
88 Chương 88: Thức Tỉnh
89 Chương 89: An An
90 Chương 90: Nỗi Hận Của Đoàn Tiểu Nhu1
91 Chương 91: Nỗi Hận Của Đoàn Tiểu Nhu2
92 Chương 92: Ghét Bỏ
93 Chương 93: Ghét Bỏ 2
94 Chương 94: Ghét Bỏ 2
95 Chương 95: Làm Trò Cười
96 Chương 96: Thề Độc
97 Chương 97: Giả Bệnh
98 Chương 98: Tâm Pháp 1
99 Chương 99: Tâm Pháp 2
100 Chương 100: Lang Băm
101 Chương 101: Không Góa Mà Chịu Cảnh Bất Công 1
102 Chương 102: Không Góa Mà Chịu Cảnh Bất Công 2
103 Chương 103: Phát Tài Lớn
104 Chương 104: Trung Thu Náo Nhiệt 1
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Trùng sinh
2
Chương 2: Trừ tà
3
Chương 3: Vô sỉ (Thượng)
4
Chương 4: Vô sỉ (hạ)
5
Chương 5: Thất vọng
6
Chương 6: Thay đổi (1)
7
Chương 7: Thay đổi (2)
8
Chương 8: Cáo trạng (1)
9
Chương 9: Cáo trạng (2)
10
Chương 10: Cố gia (1)
11
Chương 11: Cố gia (2)
12
Chương 12: Cố gia (3)
13
Chương 13: Hào khí (1)
14
Chương 14: Hào khí (2)
15
Chương 15: Phong ba tự thiếp (1)
16
Chương 16: Phong ba tự thiếp (2)
17
Chương 17: PHong ba tự thiếp (2)
18
Chương 18: Phong ba tự thiếp (3)
19
Chương 19: Phong ba tự thiếp (4)
20
Chương 20: Chùa Cam Lộ (1)
21
Chương 21: Vòng tay phật châu
22
Chương 22: Xin lỗi
23
Chương 23: Làm khách
24
Chương 24: Tiền tài động nhân tâm
25
Chương 25: Khiêu khích (1)
26
Chương 26: Khiêu khích (2)
27
Chương 27: Khiêu khích (3)
28
Chương 28: Đánh nhau
29
Chương 29: Khổ nhục kế (1)
30
Chương 30: Khổ nhục kế (2)
31
Chương 31: Thiên phú
32
Chương 32: Khoe của (1)
33
Chương 33: Khoe của (2)
34
Chương 34: Nữ ti
35
Chương 35: Thanh Thư Hẹp Hòi
36
Chương 36: Thanh Thư Bị Đánh 1
37
Chương 37: Thanh Thư Bị Đánh 2
38
Chương 38: Quan Tài Tử
39
Chương 39: Trộm 1
40
Chương 40: Trộm 2
41
Chương 41: Không Đành Lòng
42
Chương 42: Vạch Mặt 1
43
Chương 43: Vạch Mặt2
44
Chương 44: Nam Nhân Si Tình1
45
Chương 45: Nam Nhân Si Tình2
46
Chương 46: Con Rối
47
Chương 47: Lấy Giỏ Trúc Múc Nước Công Dã Tràng1
48
Chương 48: Lấy Giỏi Trúc Múc Nước Công Dã Tràng 2
49
Chương 49: Dưỡng Lão 1
50
Chương 50: Dưỡng Lão2
51
Chương 51: Đoàn Sư Phụ1
52
Chương 52: Đoàn Sư Phụ 2
53
Chương 53: Chuẩn Bị Sau Này
54
Chương 54: Chuẩn Bị Sau Này
55
Chương 55: Tập Võ 1
56
Chương 56: Tập Võ2
57
Chương 57: Tập Võ3
58
Chương 58: Cố Nhàn Thay Đổi
59
Chương 59: Phó Tiên Sinh (1)
60
Chương 60: Phó Tiên Sinh (2)
61
Chương 61: Phó Tiên Sinh3
62
Chương 62: Khắc Khổ1
63
Chương 63: Khắc Khổ 2
64
Chương 64: Khắc Khổ 3
65
Chương 65: Đồng Bọn Nhỏ 1
66
Chương 66: Đồng Bọn Nhỏ 2
67
Chương 67: Thi Rớt1
68
Chương 68: Thi Rớt2
69
Chương 69: Yếu Thế
70
Chương 70: Bại Lộ1
71
Chương 71: Bại Lộ2
72
Chương 72: Sinh Thần
73
Chương 73: Oán Người1
74
Chương 74: Oán Người2
75
Chương 75: Tham Lam1
76
Chương 76: Tham Lam2
77
Chương 77: Ích Kỷ
78
Chương 78: Miệng Lưỡi Bén Nhọn
79
Chương 79: Tiếc Hận
80
Chương 80: Sinh Thần1
81
Chương 81: Sinh Thần2
82
Chương 82: Chuyện Ngoài Ý Muốn
83
Chương 83: Khó Sinh1
84
Chương 84: Khó Sinh2
85
Chương 85: Khó Sinh3
86
Chương 86: Khó Sinh4
87
Chương 87: Thiển Cận
88
Chương 88: Thức Tỉnh
89
Chương 89: An An
90
Chương 90: Nỗi Hận Của Đoàn Tiểu Nhu1
91
Chương 91: Nỗi Hận Của Đoàn Tiểu Nhu2
92
Chương 92: Ghét Bỏ
93
Chương 93: Ghét Bỏ 2
94
Chương 94: Ghét Bỏ 2
95
Chương 95: Làm Trò Cười
96
Chương 96: Thề Độc
97
Chương 97: Giả Bệnh
98
Chương 98: Tâm Pháp 1
99
Chương 99: Tâm Pháp 2
100
Chương 100: Lang Băm
101
Chương 101: Không Góa Mà Chịu Cảnh Bất Công 1
102
Chương 102: Không Góa Mà Chịu Cảnh Bất Công 2
103
Chương 103: Phát Tài Lớn
104
Chương 104: Trung Thu Náo Nhiệt 1