"Quốc gia AirisuVenus
Là một Quốc gia nằm trên Trái Đất nhưng không thuộc Trái Đất....
Là một Quốc gia được bảo mật bằng tấm chắn bảo vệ, nên Quốc gia này tồn tại nhưng không bao giờ hiện hữu...
Là một Quốc gia có nền văn minh phát triển đi trước thế giới hàng nghìn năm, phát triển một cách riêng biệt....
Nó giải thích cho một phần các binh lính đã bị mất tích, hay tàu thuyền gặp nạn trên biển...tất cả đều do họ đã chạm phải lãnh thổ vô hình của quốc gia này....."
---------------------------------------------------------------
Một dinh thự đã cũ, nửa ẩn nửa hiện trong ánh sáng lập loè của lửa. Có vẻ như nó đã bị phóng hoả. Mưa khuya giăng tơ trên cành lá. Một bóng đen đang lầm lũi đi lại trêng hành lang mục nát. Bước vào một căn phòng tưởng chừng như biệt lập, với vô vàn đồ thí nghiệm và chất hoá học đổ tung toé, thoáng hiện lên hình ảnh một đứa trẻ đang bị ngâm trong một bình thuỷ tinh lớn chưa đầy dung dịch màu xanh dương óng ánh. Chiếc đồng hồ cát cổ với vân gỗ hình đầu lâu đã sắp chảy hết một vòng của nó.
-"Con đã sẵn sàng chưa?!"
Bóng đen lên tiếng, quả nhiên đó là một đàn ông đã già, đôi mắt đầy phiền muộn, hai bàn tay bê bết máu me. Chân ông đạp phải thứ gì đó. Ông ngó xuống sàn. Đó là một chiếc vương miện nạm ngọc đầy uy quyền, bên cạnh một chiếc rìu bạc đính đá ánh lên, trong rất sắc nhọn. Ông già cười, cầm chiếc vương miện đội lên đầu, đôi tay khó nhọc nâng chiếc rìu lên.
Gắng gượng chút tàn lực còn lại, ông già cầm chiếc rìu giơ lên cao. Chiếc đồng hồ cát chảy những hạt cát xanh dương nhỏ bé cuối cùng của nó.
"Choang"-Cái bình thuỷ tinh vỡ ra, dung dịch màu xanh chảy xuống, ăn mòn hết các vật dụng mà nó đi tới. Ông già ôm lấy cô bé xuống, như ôm một con búp bê. Ông khẽ lấy tay vuốt lấy mái tóc trắng bạc dài chấm đất của cô. Bóng tối che mất khuôn mặt cô bé.
-"Con nhìn này, tóc con đang đổi màu. À, con còn thở chứ?!"
Mọi thứ đều im lặng. Những ngón tay của cô bé khẽ động. Ông già mỉm cười cay đắng.
-"Con đồng ý giúp ta mà đúng không?! Vậy ta đi con nhé....!"
Ông già lầm lũi đặt cô bé lên ghế ngồi, đặt vương miện vào tay nó. Chiếc vương miện rơi xuống sàn. Dung dịch xanh kia như vội vàng gào xé lấy nó. Chiếc vương miện kia đã bị ăn mòn.
Có tiếng la hét om sòm, tiếng chạy nhanh trên hàng lang cũ. Những tên mặc áo giáp sắt tóm được cái gì đó, chúng vội vàng cầm kiếm cứa vào. Máu bắn ra sàn, và cùng lúc là tiếng la đau đớn của một người đã già. Đôi tay ông già chới với về một cái gì đó, như ông muốn đặt niềm tin vào thứ mà ông đã bỏ lại trước khi ông rời xa thế giới này.
---------------------------------------------------------------
"Mười hai năm sau"
---------------------------------------------------------------
Khung cảnh yên bình với những tia sáng mặt trời óng ánh. Ánh nắng ngọt ngào ấy chiếu vào cửa sổ một dinh thự to lớn, diễm lệ. Đó là cửa sổ của một căn phòng khá lớn. Cán phòng đó không được yên bình cho lắm.
-"Dậy!! Dậy mau bà chị già!! Dậy mau!!"
Một cô nhỏ chừng mười lăm tuổi, với mái tóc nâu dài ngang hông, cột trễ một vài sợi lên cao trông rất đáng yêu-đang đè lên người một cô gái phổng phao năm trên giường. Cô nhỏ liên tục lay người, tát má nhưng cô gái kia vẫn say ngủ.
-Yasu, mang cho tôi chút nước lạnh tới đây!-Cô nhỏ gọi người giúp việc đứng ngoài cửa.
-Nhưng thưa tiểu thư Kattha, cô Tanaka đang ngủ.....-Cô hầu gái xinh đẹp bối rối nhìn cô chủ nghịch ngợm của mình.
-Mau lên đi!-Kattha ngắt lời
***Katrina Hatice (Kattha)
Tuổi: 17
Tiểu thư với mái tóc nâu ánh bạc, đôi mắt màu tím trong veo trông rất đáng yêu. Nhỏ luôn là cô gái dịu dàng đằm thắm, cho đến khi nhỏ ở nhà thì lại là cơn ác mộng cho cả dinh thự. Katrina rất ưa diêm dúa, màu mè, và rất giỏi nghệ thuật, còn nữ công gia chánh của nhỏ vô cùng tệ hại. Báu vật của nhỏ là chiếc quạt vải thêu hoa anh đào, trông rất đẹp nhưng thực sự chiếc quạt đó không được đẹp lắm....***
Yasu lấy về một ly nước lớn. Katrina cầm lấy, cô cười man rợ rồi hất thẳng vào mặt Tanaka. Nước bắn tung toé ra sàn, ra chăn, nệm, ướt hết khuôn mặt Tanaka và mái tóc mềm mại của cô. Thế nhưng, Tanaka không chút mảy may, cô ngủ ngon lành.
***Tanaka Fujihayomi
Tuổi: 20
"Bà chị già" sắc sảo với vòng một quyến rũ, sở hữu đường cong nhiều cô gái mong ước. Đứng đắn, chín chắn trước tuổi, Tanaka được rất nhiều người tin cậy, đặc biệt là những thành viên sống trong dinh thự, đối với họ thì Tanaka hệt như một người mẹ. Bên cạnh đó, Tanaka rất vui tính và có nhiều lúc đặc biệt lầy lội. Được quen với đao kiếm từ nhỏ, nên kiếm pháp của Tanaka thực sự rất đáng gờm.***
Katrina đâm cáu, lấy chăn gối đập liên hồi, làm động cả dinh thự. Yasu nhắc nhở Katrina nhưng không được. Có tiếng bước chân ngoài hành lang. Một cậu con trai tóc đen mở cửa, nhìn Katrina rồi nói:
-"Là cậu sao Kattha? Cậu đang làm cái gì vậy? Mau thay đồ rồi đi học đi chứ?!"
-"Bà chị Tanaka không chịu dậy, cậu gọi giúp tớ đi Kerji!"
***Kerji Ryohaku
Tuổi: 17
Thiếu gia nhà Ryohaku, Boss của dinh thự. Là một thiếu gia bên ngoài tỏ ra là coolboy, thực chất cậu ta lại là một badboy. Với vẻ đẹp trai lạnh lùng, bí hiểm, cậu ta đã đánh gục trái tim của rất nhiều cô gái, nhưng cô gái cậu muốn lại không có cảm xúc với cậu. Là bạn từ nhỏ với Katrina, cậu luôn bảo vệ cô như chị em ruột của mình. Rất giỏi trong mọi lĩnh vực, Kerji được nói về như một thủ lĩnh tài hoa, xuất chúng***
Kerji nhìn Takana rồi thở dài. Cậu liếc nhìn Tanaka rồi quay lưng nói:
-"Chị dậy rồi đúng không?! Chắc nhỏ Kattha muốn chị tiễn nhỏ đi học ấy mà."
Tanaka nghe thấy, mỉm cười rồi dụi mắt ngồi dậy. Katrina biết mình bị ghẹo, tức tối chạy ra khỏi phòng, không thèm quay mặt nhìn lại. Kerji lắc đầu quay lại nhìn Tanaka, cả hai cười trừ.
Thay bộ quần áo ngủ ra, Tanaka vớ lấy bộ đồ mặc tạm, ngáp ngủ đi xuống lầu trệt. Mấy đứa nhỏ đang đeo giày chuẩn bị đi học.
-"Tanaka, chị có muốn ăn kẹo Chika làm không?"- Một cô bé tóc tím, cột tóc hai bên trông có vẻ đáng yêu, đôi mắt ánh lên vẻ nghịch ngợm chạy tới.
***Chika Shidemitsu
Tuổi: 16
Gái quậy của dinh thự Horltias, nhỏ đáng yêu, năng động và vô tư suốt ngày. Sở hữu đôi mắt xanh ngây thơ đồng điệu với mái tóc xanh dương xoăn nhẹ luôn được nhỏ cột hai bên. Nhỏ rất hay nhõng nhẽo người lớn, tuy nhiên lại thích mày mò một mình và giỏi chế ra thứ đáng sợ gọi là bom. Những lúc bực bội, nhỏ công kích người khác bằng thanh tantou của mình.***
-"Thôi nào Chika, chuẩn bị xong rồi hả?"-Tanaka vuốt lại cổ áo cho Chika và hỏi.
Chika gật đầu. Tanaka mỉm cười. Cô tiến gần tới một cô bé tóc vàng, ngắn và bồng. Tanaka vuốt tóc nhỏ rồi ngồi xuống, nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp và hỏi:
-"Vậy là Inoue lên cao trung rồi nhỉ?"
-"Vâng!... Mà em không còn nhỏ nữa đâu chị...."
***Inoue Ryohaku
Tuổi: 15
Em gái họ của boss Kerji. Đảm đang, đáng yêu, rất giỏi nữ công gia chánh. Với kiểu tóc ngắn bồng dễ thương, Inoue là nhóc được cưng chiều nhất dinh thự và cũng nhỏ tuổi nhất. Rất giỏi giao tiếp, đàm phán.***
Tanaka đứng dậy, nhìn xu mng quanh. Thấy cậu con trai tóc đỏ đang cột dây giày, Tanaka nghĩ ngợi gì đó rồi gọi:
-"Tsuke! Tsuke nhà ta đi học đó hả?! Mà đường đi học nhiều chông gai lắm, nhỡ đâu cậu bị ngã rồi tính sao?!"
Cậu con trai tóc đỏ tên Tsuke nghe xong mặt tái mét, tay ngừng cột dây giày, mặt cắt không còn giọt máu.
-"Tanaka giỡn thôi, cậu cứ đi đi."-Một người con trai khác, có vẻ đứng tuổi, mặc Âu phục cổ bước đến. Dáng vẻ của anh trông giống một vị quản gia. Anh liếc nhìn cô gái phổng phao Tanaka.
-"Hôm nay chỉ đi công ty thôi, cô ăn mặc kiểu gì vậy?!"
Bấy giờ Tanaka mới nhìn xuống bộ đồ, cái áo ren đen lửng hở rốn, còn vòng một như đang bị chèn ép; cái váy tuy dài nhưng xẻ tà sâu. Tanaka mặt thản thiên rồi quay ra nói:
-"Có gì đâu.... Đẹp mà, Kattha nhỉ!"
Katrina không để ý những gì Tanaka nói, nhỏ đang thì thầm với Inoue điều gì đó:
-"Lát chị sẽ chỉ cho em, anh ấy đẹp trai lắm....!"-Katrina cười.
-"Tới giờ rồi mấy người!!"-Boss Kerji nghiêm nghị, vậy là mấy đứa nhóc thôi giỡn, ra ngoài cổng. Chừng vài chiếc xe ô tô đã đỗ ở đó. Mỗi nhóc lên một xe, duy chỉ có Kerji với Katrina là ngồi cùng.
Katrina thấy Kerji ngồi cùng xe trong khi mọi người ai nấy đều đi xe riêng. Nhỏ bực tức kêu ca, tay chỉ vào mấy chiếc xe sau:
-"Ở đó còn xe mà, sao tớ phải ngồi cùng cậu?!"
-"Chúng hỏng rồi!"-Kerji thản nhiên mở cửa xe ngồi.
Katrina bực tức không nói lên lời. Cho đến khi tài xế mở cửa mời cô lên xe lần thứ hai, cô mới chịu ngồi.
Xe lăn bánh tới trường.
Trên xe, Katrina mở túi xách. Có vẻ như nhỏ quên cái gì đó ở nhà.
-"Ê Kerji, tớ quên mang vở viết rồi..."
Kerji nhìn Katrina ngán ngẩm rồi thở dài. Cho đến lúc mặt Katrina như sắp khóc, cậu mới bảo tài xế:
-"Rẽ vào hiệu sách một chút đi chú!"
Tài xế gật đầu, Katrina thở phàn nhẹ nhõm. Xe rẽ vào hiệu sách.
-"Tiểu thư nhà tôi ơi, lẹ lên đi, còn đi 3 phút nữa thôi!!"-Kerji ngán nhẩm nhìn Katrina chọn vở-"Chỉ là quyển vở thôi mà, lấy đại đi!"
-"Tớ còn phải chọn bọc vở, nhãn vở và đánh dấu nữa chứ!"-Katrina vừa nói vừa chọn lựa.
Kerji ngồi trong hiệu sách muốn ngáp ngủ. Cậu đưa tay lên nhìn đồng hồ, còn có gần hai phút. Kerji vội kéo tay Katrina, cậu đặt tiền lên quầy thu kèm câu nói khỏi trả tiền thừa. Cậu nhét cô tiểu thư vào xe ô tô.
-"Trễ học đầu năm không có vui đâu ạ!"-Kerji nhìn Katrina nghiêm túc nói.
Chiếc xe chạy thật nhanh trên đường. Phía trước đường bị tắc. Kerji xem đồng hồ, chỉ còn có một phút!! Phía trước còn một lối đi khá nhỏ.
-"Tài xế này, chỗ kia vượt được chứ!?"-Kerji chỉ vào lối đi nhỏ, nó chỉ vừa cho 2/3 cái xe ô tô mà thôi.
Tài xế gật đầu, chiếc xe khởi động. Katrina không kịp hiểu gì, đã bị Kerji tháo dây an toàn, ôm xốc lên, hướng ra phía cửa sổ bên phải. Chiếc xe từ từ được nâng sang trái, và bây giờ nó đang đi chỉ bằng hai bánh trái. Tránh bị xô về bên trái, Kerji ôm Katrina hướng ra cửa sổ bên phải. Qua được chỗ đó, chiếc xe lại hạ xuống đi bình thường. Chiếc xe phóng nhanh đến trường, vừa kịp lúc.
Chưa kịp để tài xế mở cửa, Katrina vội vàng chạy xuống xe, tay ôm miệng, tìm đến cái vòi nước.
-"Chậc, cậu yếu thật đấy, mới có một lúc thôi mà..."-Kerji nhìn Katrina, rồi ngó vào cửa sổ -"Tài xế, chú lái đẹp lắm!"
Ngay lúc đó, chuông tập trung vang lên. Kerji vội vàng chỉnh lại quần áo. Cậu phải chuẩn bị cho buổi phát biểu với tư cách là hội trưởng hội học sinh.
Kerji đứng phát biểu đường hoàng trên sân khấu phòng tập trung của trường. Quả nhiên, những em gái mới vào trường đang ngắm Kerji trong sự ngơ ngác của Inoue.
Còn xa xa là Katrina đang ngồi trên ghế, ngửa người ôm lấy mặt. Sáng ngày ra mà nhỏ đã bị công kích.
-"Kathtrina!"-Giọng gọi nhẹ nhàng của cô bạn gái ngồi cạnh Katrina.
Katrina uể oải ngẩng mặt lên nhìn cô bạn. Đó là cô bạn khá dễ thương với bím sam hờ hững cột đằng sau.
-"Nhìn kìa Hatice (họ của Katrina là Hatice), cậu có thấy Kerji ngầu không?!"
-"Không chút nào!"-Katrina trả lời hờ hững.
Cô bạn gái hơi cúi đầu, rồi mặt đỏ lên. Cô ấp úng nhìn Katrina nói:
-"À thì... Cậu là bạn của cậu ấy phải không Hatice?"
-"Kêu tớ là Kattha đi, Shinka!"-Katrina ôm mặt nói.
Shinka bối rối gật đầu. Rồi lại ấp úng:
-"Cậu giúp tớ tỏ tình với Kerji....được chứ?!"-Con nhỏ ngượng chín mặt.
Katrina nghe thấy, sốc! *Phụt* một cái, cô tiểu thư tỉnh lại liền.
-"Chắc không, Shinka?"- Katrina liếc nhìn Shinka
Shinka gật đầu liên tiếp.
Katrina đảo mắt nhìn trời, buông ngay câu nói phũ phàng:
-"Đừng có hối hận nhé!"
----------------------------------------------
Chuông báo hết giờ học.
Trời nhá nhem tối mà Katrina chưa có xe đón.
-"Kattha, về cùng không?!"-Tsuke từ trong cửa sổ ngó ra.
Kathatrina nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu lên xe.
-"Kerji đâu rồi?!"
-"Bận tiếp con gái nhà lành rồi."-Katrina nói.
Hai người im lặng một lúc. Tsuke lên tiếng.
-"Kattha nhớ ngày đó chứ? Nó sắp đến rồi đấy."
-"Phải rồi nhỉ..."
Những con chim đang vội vã bay về tổ. Những chiếc xe chạy trên đường vội vã về nhà trước khi trời tối. Những con người đang vội vã chuẩn bị cho cuộc chiến giành ngôi vị.
–/////////////////-
Next: Chap-2