Quyển 5 – Chương 11: Ai cũng có tâm tư

Edit: Boringrain

“Báo cáo, không có gì khả nghi!” Mấy tên lính kiểm tra xong, bèn chạy tới chỗ gã tướng lĩnh báo lại.

“Vậy… Công tử có thể đi!” Thái phó tướng lúng túng cười xòa, ngượng ngùng chắp tay về phía Vân Tại Viễn nãy giờ vẫn chễm chệ trên lưng ngựa. Cũng chẳng thể trách hắn cẩn thận, cấp trên đã lệnh xuống, người ngựa ra vào thành đều phải kiểm tra nghiêm ngặt, đối với người quen càng phải cẩn trọng hơn. Sơ sảy một cái là tội chết cả nhà.

Vân Tại Viễn phóng mắt xuống: “Kiểm tra kỹ rồi chứ?”

Thái phó tướng vội đứng sang bên nhường đường, lắp bắp: “Mời… mời công tử.” Kỳ thực có cờ hiệu của hữu doanh đảm bảo, lại thêm nét mặt thản nhiên của Vân công tử, đúng là không có gì bất thường. Nhưng quy tắc vẫn là quy tắc, nếu hắn không tra xét rõ, nhỡ xảy ra chuyện, lấy gì đối đáp?

Aizz, sao không ai cảm thông cho hắn chứ? Thời buổi loạn lạc, tuy kinh thành vẫn vững vàng sừng sững, chưa bị hỏa chiến đốt tới, nhưng ai mà biết, chưa chứ không phải không đến. Cẩn thận đề phòng vẫn hơn.

Quân lương vẫn thường được áp tải ra khỏi thành vào buổi tối, đưa đến chỗ hữu doanh đóng ở ngoại ô, rồi do hữu doanh tiếp tục vận chuyển đến chiến trường.

Bởi vậy, cũng không phải lần đầu hắn chạm mặt Vân công tử. Người này tuy không chức không tước, nhưng có thế lực không nhỏ ở kinh thành, vả lại muội muội y còn là Quý phi đương triều, cả chuyện lương thảo hoàng thượng cũng phó thác cho y, đủ thấy địa vị của Vân gia cao đến thế nào.

“Mở cổng thành!” Thái phó tướng lớn tiếng ra lệnh.

Vân Tại Viễn khinh miệt liếc qua viên phó tướng khúm núm trước ngựa, từ tốn phất tay ra hiệu cho đội ngũ tiếp tục khởi hành.

Vừa thuận lợi ra khỏi cổng thành, ánh mắt Vân Tại Viễn bỗng chốc biến đổi, hắn khẽ ngoái ra sau, giơ tay ra hiệu cho đoàn người tăng tốc.

Cùng lúc đó, binh lính áp tải chiếc xe ngựa cuối hàng đã bị mấy bóng đen lạ mặt lặng lẽ đánh gục.

Vân Tại Viễn ngước mắt nhìn bầu trời đêm, lác đác vài ngôi sao lấp lánh chẳng thể soi sáng trong màn nhung. Khóe miệng hắn nhàn nhạt cong thành nụ cười trào phúng, quả đúng như Phong Cô Tình nói, thế sự khó lường!

……

Vân La Y ngồi sững trước cửa sổ, môi cười nhạt. Loáng cái, màn đêm đã buông xuống. Giờ đây với nàng, thời gian chỉ là thứ vô nghĩa. Nàng sống chỉ đơn giản là sống mà thôi.

“Nương nương, nghỉ ngơi thôi ạ!” Hai tiểu cung nữ phía sau lo lắng nhìn quý phi thẫn thờ một đêm trước cửa sổ. Đưa mắt nhìn nhau, họ chỉ biết thở dài.

Nhiều tháng nay, hoàng thượng không một lần ghé thăm nương nương, có đôi ba lần triệu người thị tẩm, nhưng người luôn tìm cớ thoái thác, sau rốt, đến thị tẩm hoàng thượng cũng không buồn triệu nữa. Hiện đắc sủng nhất chính là Phương Thục Phi vừa tiến cung và Lương tần, Hỉ tần nhờ mang long thai mà được tấn phong.

“Các ngươi cũng lui về đi!” Vân La Y từ tốn đừng dậy, để mặc cho cung nữ giúp nàng cởi y phục ngoài.

Thả mình trên chiếc giường khổng lồ chạm trổ tinh xảo, màn che buông rủ, Vân La Y khẽ nhắm mắt đi tìm giấc ngủ. Chẳng biết từ bao giờ, giấc ngủ lại cách xa nàng đến thế, đêm đêm trằn trọc không yên, phải đến hửng sáng nàng mới có thể chợp mắt một lát.

“Nương nương…” Bỗng có tiểu thái giám xồng xộc xông vào nội điện, sắc mặt nom vô cùng hoảng hốt.

“Có chuyện gì?” Vân La Y vẫn nhắm mắt, bình thản hỏi.

“Bẩm… Hồi bẩm nương nương… Lương…Lương tần…” Nói đoạn đột nhiên nhớ tới chủ tử nhà mình mà nghe đến mấy chữ “Lương tần” thì tâm trạng sẽ không vui, nên hắn lắp bắp mãi vẫn không dám nói tiếp.

Vân La Y mở choàng mắt: “Ả làm sao?” Lương tần? Tú nữ mang long thai nên được tấn phong? À còn có cả Hỉ Tần nữa chứ…

Trong cái hậu cung này, thứ không thiếu nhất chính là nữ nhân. Mất một Phương Vu, sẽ có một Phương Tích thế vào, không có long thai của Phương Vu, sẽ lại có long thai của Lương tần, Hỉ tần…

“Bẩm nương nương, Lương tần và Phương phi nương nương vô tình chạm mặt, Lương tần sinh non, sinh được…” Càng nói, giọng của tiểu thái giám nọ càng nhỏ dần.

“Sinh được?” Vân La Y lạnh lùng hỏi lại.

Tiểu thái giám dè dặt ngẩng nhìn chủ tử bên trong rèm, rồi thấp giọng nói nhanh: “Một hoàng tử ạ.”

Vân La Y không nói gì thêm, chỉ phất tay cho tiểu thái giám lui xuống.

Hoàng tử? Ha ha, thật là một hoàng tử…

Vốn cho rằng mình đã không còn biết đau, mà sao lòng nàng lại quặn lên nhức buốt. Dù thế, nàng cũng chẳng hề rơi một giọt nước mắt, có lẽ, nó đã cạn sạch từ lâu…

Nàng sẽ chờ xem kết cục của hắn là gì…

Chiến hỏa liên miên, đầu rơi máu chảy, tiếng than khôn dứt, ai oán thê lương, hắn đều không thấy. Trong mắt hắn, chỉ có quyền lực tối cao, hoàng quyền độc tôn.

Trữ Thiên Kỳ, ta muốn xem ông thời có thật sự cho ngươi thứ hoàng quyền ngươi hằng mơ tưởng?

…….

“Chúc mừng hoàng thượng sinh được hoàng tử, ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Lâm triều buổi sớm, chúng bá quan đều tươi cười cung kính chúc mừng Trữ Thiên Kỳ.

Khoác bộ long bào khí thế tôn nghiêm, hắn uy nghi ngồi trên long ỷ, ánh mắt bao quát bên dưới: “Các ái khanh bình thân!” Hoàng tử ư? Trữ Thiên Kỳ cười lạnh, để yên lòng bọn họ, hắn buộc phải cho nữ tử trong cung mang long thai. Nhưng đây vốn không phải thứ hắn trông đợi. Hắn muốn thu phục hoàng quyền, diệt trừ phản tặc. Đợi đến khi nắm vững giang sơn, hắn sẽ cho người trong thiên hạ biết thiên đạo là gì, sẽ cho Thủy Băng Tuyền biết đâu là hoàng quyền chân chính. Ai mới là quân, ai là thần.

“Tạ ơn hoàng thượng!” Các đại thần lũ lượt đứng dậy, trật tự đứng sang hai bên.

Trữ Thiên Kỳ nheo mắt cất lời: “Hiện phản tặc Khang vương và Nam vương cấu kết làm phản, các vị ái khanh có kế sách gì không?”

“Bẩm hoàng thượng, thần cho rằng, trước tiên phải chặt đứt sự liên minh giữa chúng, sau đó ta sẽ cho đại quân tiêu diệt từng bên một.”

“Chúng thần tán thành ý kiến của Binh bộ thượng thư!”

………….

Trữ Thiên Kỳ híp mắt, con ngươi đen u tối. Không gì tốt hơn dùng Bắc cảnh chia rẽ hai kẻ đó. Lần này, hắn sẽ đợi xem kịch vui.

Bắc cảnh giáp ranh với Tây, Nam cảnh. Hơn nữa đất đai rộng lớn hơn cả Tây, Nam và Đông cảnh cộng lại. Một khi Khang Vương chiếm được Bắc cảnh, sẽ đưa đại quân của hắn từ Bạch Dương Thành đến đóng ở đây, như vậy sẽ không khác gì như nhác kiếm chí mạng chỉa thẳng vào Nam Vương.

Nam vương không muốn ngồi đợi chết, sẽ dùng mọi thủ đoạn ngăn cản Khang vương vào Bắc cảnh.

Nhắc đến Khang Vương, Trữ Thiên Kỳ không khỏi căm giận, thật không ngờ hắn lại có thể lợi dụng Thủy Băng Tuyền, đạt được sự trợ giúp của Giang Dĩ Bác.

Một Thủy Băng Tuyền, đáng giá làm sao!

Miếng bánh ngon trước mắt, sẽ có người nỡ buông tay ư?

Hẳn là không!

Nhưng Thủy Băng Tuyền và Giang Dĩ Bác không phải là những con rối mặc người sắp đặt. Trữ Thiên Khang muốn không chế bọn họ, quả là điều không tưởng.

Bây giờ, hắn chỉ cần tọa sơn quan hổ đấu, đợi lúc thích hợp thì nhảy vào diệt gọn cả thảy.

………..

Ở vùng ngoại ô cách không xa Bạch dương thành, có một doanh trại chiếm đóng.

Thủ lĩnh doanh trại, Trữ Thiên Khang, đang ngồi ở ghế trên đầu, dưới hắn là bốn vị đại tướng quân và hơn mười vị phó tướng.

“Vương gia, thuộc hạ cho rằng người cứ trực tiếp dẫn đại quân đến chiếm lĩnh Bắc cảnh!” Người vừa phát biểu là một trong bốn đại tướng quân của Khang vương.

Trữ Thiên Khang nheo mắt quét qua mọi người: “Tất cả các ngươi đều nghĩ vậy sao?”

“Xin vương gia nghĩ kỹ!”

“Xin vương gia nghĩ kỹ!” Mọi người trong lều đồng loạt quỳ xuống đất, chắp tay hướng về Trữ Thiên khang tỏ rõ thái độ của mình.

Trữ Thiên Khang bèn khoát tay:”Đứng lên đi, các ngươi lui ra trước, ngày mai bản vương sẽ có câu trả lời…”

“Dạ!” Mọi người bèn đứng dậy, khom lưng lui ra ngoài.

Còn lại mình Trữ Thiên Khang trong lều chỉ huy, hắn chăm chú quan sát tấm quân đồ trước mặt, đáy mắt nổi lên những tâm tình phức tạp.

Hắn và Nam vương phải liên thủ mới có thể chống đỡ đại quân triều đình, hai bên ngang tài ngang sức, đánh mãi chỉ tổ hao binh tổn tướng, tốn kém quân lương.

Qua hơn một năm giao chiến, toàn bộ Thanh Lăng đã bị ba phương cát cứ.

Trữ Thiên Kỳ quân đông thế mạnh, còn là đương kim thiên tử danh chính ngôn thuận.

Hắn tuy lúc khởi binh chiếm được dân tâm, không đến mức bị xem là nghịch tắc, nhưng một khi đánh hạ kinh thành, hắn vẫn là danh bất chính, ngôn bất thuận.

Thế lực của tam vương mạnh hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn, hơn nữa còn có Đông và Tây Vương ủng hộ,

Bắc cảnh, đứng ngoài rìa trận chiến, chỉ cần không khởi binh, trên danh nghĩa vẫn là đất phong của triều đình.

Chính vì điểm mấu chốt này, mà cả hoàng thượng lẫn Nam vương đều có tư tâm.

Nếu hắn đưa quân đến chiếm Bắc cảnh, sẽ hình thành thòng lọng thắt vào cổ Nam vương. Đến lúc ấy Trữ Thiên Kỳ phát động tấn công, Nam vương không thể đồng lòng cùng hắn chống lại triều đình. Trữ Thiên Kỳ cầu còn không được.

Nhưng nếu hắn không nhanh tay, Nam vương sẽ thừa cơ nhảy vào Bắc cảnh.

Trữ Thiên Khang nheo mắt, bởi thế hắn không cho phép nàng và Giang Dĩ Bác rút lui. Nàng phải ở lại giúp hắn bảo vệ Bắc cảnh, còn Giang Dĩ Bác phải trở thành cánh tay của hắn.

Trước kia hắn từng đồng ý với Thất ca sẽ che chở, bảo vệ nàng như muội muội. Nhưng nay, thời thế thay đổi, nàng lại vì tình nghĩa khi ấy mà hết lòng khoan dung. Hắn lại được đằng chân lân đằng đầu.

Con người ai chả vị kỷ. Vì bản thân, hắn buộc lòng phải làm vậy.

Đợi đế nghiệp đạt thành, hắn sẽ thả nàng đi tìm hạnh phúc. Thậm chí ngày sau khi đã yên ổn, hắn bằng lòng giao lại Bắc cảnh cho nàng.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1-1: Mở đầu
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Xuyên qua
3 Quyển 1 - Chương 2: Thủy phủ
4 Quyển 1 - Chương 3
5 Quyển 1 - Chương 4
6 Quyển 1 - Chương 5
7 Quyển 1 - Chương 6
8 Quyển 1 - Chương 7
9 Quyển 1 - Chương 8
10 Quyển 1 - Chương 9
11 Quyển 1 - Chương 10
12 Quyển 1 - Chương 11
13 Quyển 1 - Chương 12
14 Quyển 1 - Chương 13
15 Quyển 1 - Chương 14
16 Quyển 1 - Chương 15
17 Quyển 1 - Chương 16
18 Quyển 1 - Chương 17
19 Quyển 1 - Chương 18
20 Quyển 1 - Chương 19
21 Quyển 1 - Chương 20
22 Quyển 1 - Chương 21
23 Quyển 1 - Chương 22: Ván cờ
24 Quyển 1 - Chương 23: Sóng gió bắt đầu
25 Quyển 1 - Chương 24: Bức tranh biến mất
26 Quyển 1 - Chương 25: Tâm tư
27 Quyển 1 - Chương 26: Đùa giỡn
28 Quyển 1 - Chương 27: Mỗi người một tâm tư
29 Quyển 1 - Chương 28: Bị cự tuyệt
30 Quyển 1 - Chương 29: Bị cự tuyệt (II)
31 Quyển 1 - Chương 30: Thủy Lão Gia
32 Quyển 1 - Chương 31: Ra điều kiện
33 Quyển 1 - Chương 32: Hứng thú
34 Quyển 1 - Chương 33: Viếng thăm
35 Quyển 1 - Chương 34: Viếng thăm (ii)
36 Quyển 1 - Chương 35
37 Quyển 1 - Chương 36: Ám muội
38 Quyển 1 - Chương 37: Thua
39 Quyển 1 - Chương 38: Động tâm
40 Quyển 1 - Chương 39: Khách đến
41 Quyển 1 - Chương 40: Có độc
42 Quyển 1 - Chương 41: Chuyện cũ
43 Quyển 1 - Chương 42: Thăm dò
44 Quyển 1 - Chương 43: Nhiệm vụ
45 Quyển 1 - Chương 44: Thân phận
46 Quyển 1 - Chương 45: Dạo chơi trên sông
47 Quyển 1 - Chương 46: Rớt xuống sông
48 Quyển 1 - Chương 47
49 Quyển 1 - Chương 48
50 Quyển 1 - Chương 49
51 Quyển 1 - Chương 50
52 Quyển 1 - Chương 51
53 Quyển 2 - Chương 52
54 Quyển 2 - Chương 53
55 Quyển 2 - Chương 54
56 Quyển 2 - Chương 55
57 Quyển 2 - Chương 56
58 Quyển 2 - Chương 57: Rời Kinh Đi Bắc Cảnh
59 Quyển 2 - Chương 58: Rời Kinh Đi Bắc Cảnh (Ii)
60 Quyển 2 - Chương 59: Đổi Thay Diệu Kỳ
61 Quyển 2 - Chương 60: Bệnh Cũ
62 Quyển 2 - Chương 61: Thanh Tỉnh
63 Quyển 2 - Chương 62: Vượt Núi
64 Quyển 2 - Chương 63: Bắc Vương Phủ
65 Quyển 2 - Chương 64: Yên Tiệc (I)
66 Quyển 2 - Chương 65: Yến Tiệc (Ii)
67 Quyển 2 - Chương 66: Yến hội
68 Quyển 2 - Chương 67: Hoàng nê hà
69 Quyển 2 - Chương 68: Nổi sóng
70 Quyển 2 - Chương 69: Thiên tuyệt tán
71 Quyển 2 - Chương 70: Không buông tay
72 Quyển 2 - Chương 71: Tổn thương
73 Quyển 2 - Chương 72: Khám bệnh từ thiện
74 Quyển 2 - Chương 73: Giết gà
75 Quyển 2 - Chương 74: Tình yêu và tổn thương
76 Quyển 2 - Chương 75: Tiếp chỉ
77 Quyển 2 - Chương 76: Lễ khởi công
78 Quyển 2 - Chương 77: Minh thưởng cường bức (ăn cướp trắng trợn)
79 Quyển 2 - Chương 78: Độc cốc mê tình
80 Quyển 2 - Chương 79: Ba người cùng đau
81 Quyển 2 - Chương 80: Yêu hận chung đường
82 Quyển 2 - Chương 81: Hợp tác
83 Quyển 2 - Chương 82: Đau cũng cam lòng
84 Quyển 2 - Chương 83: Hữu duyên vô phận
85 Quyển 3 - Chương 1: Bắt đầu tiếp nhận
86 Quyển 3 - Chương 2: Suy nghĩ chu toàn
87 Quyển 3 - Chương 3: Kiếm tiền
88 Quyển 3 - Chương 4: Có thai
89 Quyển 3 - Chương 5: Không thể kiềm chế
90 Quyển 3 - Chương 6: Dựng xây tân thành
91 Quyển 3 - Chương 7: Hữu ý
92 Quyển 3 - Chương 8: Thay đổi chiến lược
93 Quyển 3 - Chương 9: Kỳ diệu máy thai *
94 Quyển 3 - Chương 10: Trúc tu lộ (xây tường thành, mở đường xá)
95 Quyển 3 - Chương 11: Thương cơ vô hạn
96 Quyển 3 - Chương 12: Nam nhân mỹ sắc
97 Quyển 3 - Chương 13: Thiếu Chủ Trầm Gia
98 Quyển 3 - Chương 14: Tay trong tay
99 Quyển 3 - Chương 15: Đấu thầu
100 Quyển 3 - Chương 16: Đấu thầu (2)
101 Quyển 3 - Chương 17: Ra là thế
102 Quyển 3 - Chương 18: Chỉ cưới nàng
103 Quyển 3 - Chương 19: Thêm nỗi muộn phiền
104 Quyển 3 - Chương 20: Mở ra ký ức
105 Quyển 3 - Chương 21: Bỏ lỡ cơ hội tốt
106 Quyển 3 - Chương 22: Bên nhau hạnh phúc
107 Quyển 3 - Chương 23: Yêu và được yêu
108 Quyển 4 - Chương 1: Chấp nhất cuồng điên
109 Quyển 4 - Chương 2: Đau xé lòng
110 Quyển 4 - Chương 3: Trở lại vương phủ
111 Quyển 4 - Chương 4: Dậy sóng
112 Quyển 4 - Chương 5: Bắt đầu
113 Quyển 4 - Chương 6: Nhổ cỏ tận gốc
114 Quyển 4 - Chương 7: Hòa làm một
115 Quyển 4 - Chương 8: Hình ảnh đẹp nhất
116 Quyển 4 - Chương 9: Hồi kinh
117 Quyển 4 - Chương 10: Canh phòng cẩn mật
118 Quyển 4 - Chương 11: Dẫn lửa thiêu thân
119 Quyển 4 - Chương 12: Mẹ nào con nấy
120 Quyển 4 - Chương 13: Cung yến
121 Quyển 4 - Chương 14: Tiểu miêu chơi xấu
122 Quyển 4 - Chương 15: Thăm tướng phủ
123 Quyển 4 - Chương 16: Cha con dĩ bác
124 Quyển 4 - Chương 17: Ngày giỗ phong ba
125 Quyển 4 - Chương 18: Người tốt hơn
126 Quyển 4 - Chương 19: Thái hậu tức giận
127 Quyển 4 - Chương 20: Tiến cung làm khách
128 Quyển 4 - Chương 21: Không thể giữ lại
129 Quyển 4 - Chương 22: Mượn đao giết người
130 Quyển 4 - Chương 23: Phương vu sảy thai
131 Quyển 5 - Chương 1: Trở về bắc cảnh
132 Quyển 5 - Chương 2: Giang dĩ bác cầu hôn
133 Quyển 5 - Chương 3: Những ngày chuẩn bị
134 Quyển 5 - Chương 4: Đại hôn lễ
135 Quyển 5 - Chương 5: Áo cưới
136 Quyển 5 - Chương 6: Phí hoài đêm xuân
137 Quyển 5 - Chương 7: Thờ ơ đứng nhìn
138 Quyển 5 - Chương 8: Không thể không cược
139 Quyển 5 - Chương 9
140 Quyển 5 - Chương 10
141 Quyển 5 - Chương 11: Ai cũng có tâm tư
142 Quyển 5 - Chương 12: Nợ ân tình
143 Quyển 5 - Chương 13: Kết cục (thượng)
144 Quyển 5 - Chương 14: Kết cục (hạ)
Chapter

Updated 144 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1-1: Mở đầu
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Xuyên qua
3
Quyển 1 - Chương 2: Thủy phủ
4
Quyển 1 - Chương 3
5
Quyển 1 - Chương 4
6
Quyển 1 - Chương 5
7
Quyển 1 - Chương 6
8
Quyển 1 - Chương 7
9
Quyển 1 - Chương 8
10
Quyển 1 - Chương 9
11
Quyển 1 - Chương 10
12
Quyển 1 - Chương 11
13
Quyển 1 - Chương 12
14
Quyển 1 - Chương 13
15
Quyển 1 - Chương 14
16
Quyển 1 - Chương 15
17
Quyển 1 - Chương 16
18
Quyển 1 - Chương 17
19
Quyển 1 - Chương 18
20
Quyển 1 - Chương 19
21
Quyển 1 - Chương 20
22
Quyển 1 - Chương 21
23
Quyển 1 - Chương 22: Ván cờ
24
Quyển 1 - Chương 23: Sóng gió bắt đầu
25
Quyển 1 - Chương 24: Bức tranh biến mất
26
Quyển 1 - Chương 25: Tâm tư
27
Quyển 1 - Chương 26: Đùa giỡn
28
Quyển 1 - Chương 27: Mỗi người một tâm tư
29
Quyển 1 - Chương 28: Bị cự tuyệt
30
Quyển 1 - Chương 29: Bị cự tuyệt (II)
31
Quyển 1 - Chương 30: Thủy Lão Gia
32
Quyển 1 - Chương 31: Ra điều kiện
33
Quyển 1 - Chương 32: Hứng thú
34
Quyển 1 - Chương 33: Viếng thăm
35
Quyển 1 - Chương 34: Viếng thăm (ii)
36
Quyển 1 - Chương 35
37
Quyển 1 - Chương 36: Ám muội
38
Quyển 1 - Chương 37: Thua
39
Quyển 1 - Chương 38: Động tâm
40
Quyển 1 - Chương 39: Khách đến
41
Quyển 1 - Chương 40: Có độc
42
Quyển 1 - Chương 41: Chuyện cũ
43
Quyển 1 - Chương 42: Thăm dò
44
Quyển 1 - Chương 43: Nhiệm vụ
45
Quyển 1 - Chương 44: Thân phận
46
Quyển 1 - Chương 45: Dạo chơi trên sông
47
Quyển 1 - Chương 46: Rớt xuống sông
48
Quyển 1 - Chương 47
49
Quyển 1 - Chương 48
50
Quyển 1 - Chương 49
51
Quyển 1 - Chương 50
52
Quyển 1 - Chương 51
53
Quyển 2 - Chương 52
54
Quyển 2 - Chương 53
55
Quyển 2 - Chương 54
56
Quyển 2 - Chương 55
57
Quyển 2 - Chương 56
58
Quyển 2 - Chương 57: Rời Kinh Đi Bắc Cảnh
59
Quyển 2 - Chương 58: Rời Kinh Đi Bắc Cảnh (Ii)
60
Quyển 2 - Chương 59: Đổi Thay Diệu Kỳ
61
Quyển 2 - Chương 60: Bệnh Cũ
62
Quyển 2 - Chương 61: Thanh Tỉnh
63
Quyển 2 - Chương 62: Vượt Núi
64
Quyển 2 - Chương 63: Bắc Vương Phủ
65
Quyển 2 - Chương 64: Yên Tiệc (I)
66
Quyển 2 - Chương 65: Yến Tiệc (Ii)
67
Quyển 2 - Chương 66: Yến hội
68
Quyển 2 - Chương 67: Hoàng nê hà
69
Quyển 2 - Chương 68: Nổi sóng
70
Quyển 2 - Chương 69: Thiên tuyệt tán
71
Quyển 2 - Chương 70: Không buông tay
72
Quyển 2 - Chương 71: Tổn thương
73
Quyển 2 - Chương 72: Khám bệnh từ thiện
74
Quyển 2 - Chương 73: Giết gà
75
Quyển 2 - Chương 74: Tình yêu và tổn thương
76
Quyển 2 - Chương 75: Tiếp chỉ
77
Quyển 2 - Chương 76: Lễ khởi công
78
Quyển 2 - Chương 77: Minh thưởng cường bức (ăn cướp trắng trợn)
79
Quyển 2 - Chương 78: Độc cốc mê tình
80
Quyển 2 - Chương 79: Ba người cùng đau
81
Quyển 2 - Chương 80: Yêu hận chung đường
82
Quyển 2 - Chương 81: Hợp tác
83
Quyển 2 - Chương 82: Đau cũng cam lòng
84
Quyển 2 - Chương 83: Hữu duyên vô phận
85
Quyển 3 - Chương 1: Bắt đầu tiếp nhận
86
Quyển 3 - Chương 2: Suy nghĩ chu toàn
87
Quyển 3 - Chương 3: Kiếm tiền
88
Quyển 3 - Chương 4: Có thai
89
Quyển 3 - Chương 5: Không thể kiềm chế
90
Quyển 3 - Chương 6: Dựng xây tân thành
91
Quyển 3 - Chương 7: Hữu ý
92
Quyển 3 - Chương 8: Thay đổi chiến lược
93
Quyển 3 - Chương 9: Kỳ diệu máy thai *
94
Quyển 3 - Chương 10: Trúc tu lộ (xây tường thành, mở đường xá)
95
Quyển 3 - Chương 11: Thương cơ vô hạn
96
Quyển 3 - Chương 12: Nam nhân mỹ sắc
97
Quyển 3 - Chương 13: Thiếu Chủ Trầm Gia
98
Quyển 3 - Chương 14: Tay trong tay
99
Quyển 3 - Chương 15: Đấu thầu
100
Quyển 3 - Chương 16: Đấu thầu (2)
101
Quyển 3 - Chương 17: Ra là thế
102
Quyển 3 - Chương 18: Chỉ cưới nàng
103
Quyển 3 - Chương 19: Thêm nỗi muộn phiền
104
Quyển 3 - Chương 20: Mở ra ký ức
105
Quyển 3 - Chương 21: Bỏ lỡ cơ hội tốt
106
Quyển 3 - Chương 22: Bên nhau hạnh phúc
107
Quyển 3 - Chương 23: Yêu và được yêu
108
Quyển 4 - Chương 1: Chấp nhất cuồng điên
109
Quyển 4 - Chương 2: Đau xé lòng
110
Quyển 4 - Chương 3: Trở lại vương phủ
111
Quyển 4 - Chương 4: Dậy sóng
112
Quyển 4 - Chương 5: Bắt đầu
113
Quyển 4 - Chương 6: Nhổ cỏ tận gốc
114
Quyển 4 - Chương 7: Hòa làm một
115
Quyển 4 - Chương 8: Hình ảnh đẹp nhất
116
Quyển 4 - Chương 9: Hồi kinh
117
Quyển 4 - Chương 10: Canh phòng cẩn mật
118
Quyển 4 - Chương 11: Dẫn lửa thiêu thân
119
Quyển 4 - Chương 12: Mẹ nào con nấy
120
Quyển 4 - Chương 13: Cung yến
121
Quyển 4 - Chương 14: Tiểu miêu chơi xấu
122
Quyển 4 - Chương 15: Thăm tướng phủ
123
Quyển 4 - Chương 16: Cha con dĩ bác
124
Quyển 4 - Chương 17: Ngày giỗ phong ba
125
Quyển 4 - Chương 18: Người tốt hơn
126
Quyển 4 - Chương 19: Thái hậu tức giận
127
Quyển 4 - Chương 20: Tiến cung làm khách
128
Quyển 4 - Chương 21: Không thể giữ lại
129
Quyển 4 - Chương 22: Mượn đao giết người
130
Quyển 4 - Chương 23: Phương vu sảy thai
131
Quyển 5 - Chương 1: Trở về bắc cảnh
132
Quyển 5 - Chương 2: Giang dĩ bác cầu hôn
133
Quyển 5 - Chương 3: Những ngày chuẩn bị
134
Quyển 5 - Chương 4: Đại hôn lễ
135
Quyển 5 - Chương 5: Áo cưới
136
Quyển 5 - Chương 6: Phí hoài đêm xuân
137
Quyển 5 - Chương 7: Thờ ơ đứng nhìn
138
Quyển 5 - Chương 8: Không thể không cược
139
Quyển 5 - Chương 9
140
Quyển 5 - Chương 10
141
Quyển 5 - Chương 11: Ai cũng có tâm tư
142
Quyển 5 - Chương 12: Nợ ân tình
143
Quyển 5 - Chương 13: Kết cục (thượng)
144
Quyển 5 - Chương 14: Kết cục (hạ)