Chương 111: Dám Làm Đứt Râu Mép Ta

Tôn Vũ thắng nhỏ trở về thành, lập tức nhận được một trận ca ngợi cùng hoan hô từ đáy lòng của các quân dân trong thành. Ngày hôm qua hắn còn là võ tướng màu đỏ, hôm nay không ngờ biến thành "Thương vương" màu vàng, hơn nữa dùng kế bắt được "Phủ vương" của quân địch, khiến sĩ khí quân dân quận Bắc Hải tăngmạnh.

Tôn Vũ ôm eo nhỏ Từ Hoảng, xách Từ Hoảng đang ngất như xách một con mèo nhỏ lên đầu tường. Lập tức có quân sĩ tới đưa dây thừng, trói nàng thật chặt thành cái bánh chưng. Đáng thương nàng một thân váy trắng, bị dây thừng dơ bẩn siết chặt tạo thành rất nhiều dấu đen sì. Bây giờ nàng còn đang ngất, đợi nàng tỉnh lại, không biết với tính ngang ngạnh trâu bò của nàng có thể tiếp nhận được không nữa.

Có điều Tôn Vũ không có ý định để ý tới những thứ này, hắn ném Từ Hoảng qua một bên cũng lười trông chừng.

Mi Trinh lao đến trước mặt hắn, lòng đầy vui mừng mà nhìn hắn, cũng không nói gì.

Tôn Vũ biết nàng muốn nói cái gì, không ngoài việc muốn nhận được sự tán thưởng của người khác. Hắn cười vỗ vỗ bả vai Mi Trinh nói: - "Vượng phu" của ngươi thật lợi hại, quả thực là võ tướng kỹ lợi hại nhất thiên hạ.

Mi Trinh nghe xong lời này, lập tức mừng rỡ, có thiếu chút nữa không có nước mắt chảy dài thôi.

Khụ, bé gái đáng thương, loại người như thế ở trên tâm lý học nên gọi là "Tìm kiếm sự đồng cảm, tìm kiếm cảm giác tồn tại"? Tôn Vũ cũng không quá hiểu tâm lý học, dù sao biết cái này thuộc về một loại bệnh tinh thần, rõ ràng là được tạo ra từ tâm lý tự ti trước kia bị người ta phê bình là phế vật không ngừng, cho nên cần đạt được khen ngợi không ngừng.

Lúc này Tông Bảo xách một thanh đại đao đi tới, cười nói:

- Để mạt tướng cắt thủ cấp Từ Hoảng, treo ở đầu tường, để chấn nhiếp phản loạn khăn vàng.

Oa nha, lại định giết tiểu mỹ nữ, người thế giới này thật máu lạnh nha, khóe miệng Tôn Vũ giật giật.

Khổng Dung bên cạnh đã là người già thành tinh, thấy vẻ mặt Tôn Vũ có chút khác thường, vội gọi Tông Bảo lại nói:

- Đây là tù binh Tầm Chân bắt về, tất nhiên do hắn xử lý. Hắn là khách nhân của ta, không phải là thuộc hạ của ta, tù binh của hắn chúng ta không có quyền hỏi tới.

Tông Bảo đã phục Tôn Vũ đến tận đầu xương tủy, nghe Khổng Dung nói như thế, dĩ nhiên là xách đao lui sang một bên.

Trong lòng Tôn Vũ cười khổ một tiếng, nói với Trương Bạch Kỵ cùng Mi Trinh:

- Đem nữ nhân này về trong viện chúng ta ở, ném ở trong góc phòng ta đi.

Vốn ý của hắn là muốn bảo vệ Từ Hoảng một mạng, nhưng viện hắn ở chỉ có ba phòng, Trương Bạch Kỵ cùng Thái Sử Từ ở một phòng, Mi Trinh ở một phòng. Yêu quái Từ Hoảng này đặt ở chỗ các nàng không đảm bảo an toàn, lỡ như Từ Hoảng giãy thoát được dây thừng, rất có thể sẽ hại các nàng. Vậy đành phải đặt ở trong phòng của mình, nếu còn thêm một gian phòng trống, Tôn Vũ tuyệt sẽ không nói để nàng trong phòng mình.

Nhưng lời này để người khác nghe được, lại cảm thấy có điểm khác thường, tất cả mọi người lấy ánh mắt ngầm hiểu nhìn hắn chằm chằm, trong lòng thậm chí nghĩ: Khó trách vừa rồi Tôn Vũ không một thương đâm chết nàng, mà lại bắt sống về. Hóa ra định thu vào trong phòng làm nhục một phen, trước OX sau giết, tâm địa nam nhân này thật đúng là hung ác, còn đọc ác hơn một đao giết cho người ta thống khoái.

Thế giới này nữ sang nam hèn, nữ nhân rơi vào trong tay nam nhân bị lăng nhục, là chuyện vô cùng nhục nhã, giống nam nhân đời sau thành nữ vương vậy.

Mà ngay cả Mi Trinh cũng hiểu lầm, nàng há to miệng thành hình chữ O, không dám tin nói:

- Phu quân... tối qua ngươi đối với ta như vậy, ta còn tưởng rằng ngươi là chính nhân quân tử, không nghĩ trằng ... Không nghĩ rằng ngươi không ngờ như vậy. Ngươi như vậy ý là ... thiếp thân có thể ... có phải muốn cỡi hết nằm cùng nhau? - Nói đến phần sau, mặt của nàng biến thành màu đỏ gay.

Thời gian Trương Bạch Kỵ cùng Tôn Vũ ở chung tương đối dài, nàng nghĩ là Tôn Vũ thích làm mấy thí nghiệm kỳ quái, tỷ như trói lại bịt miệng gì đó, vì vậy nàng kéo Mi Trinh qua dịu dàng an ủi: - Yên tâm, Tầm Chân tiên sinh không phải là người như thế, có lẽ hắn muốn bắt nữ nhân tên Từ Hoảng này làm thí nghiệm gì đó thôi.

Thái Sử Từ đơn giản nhất, nàng vỗ tay ha hả nói:

- Tầm Chân tiên sinh, ngươi là muốn xách kẻ buôn lậu này đi bán sao? Thật tốt qua, chúng ta sau này đều bắt hết kẻ buôn lậu trong thiên hạ bán đi, tránh cho bọn chúng bắt những đứa trẻ khác đi bán.

Ngất ... mấy nữ nhân các người, xem ta là gì vậy, có điều chuyện này không tiện giải thích, càng tô càng đen, Tôn Vũ phất phất tay, Trương Bạch Kỵ cùng Mi Trinh nhấc Từ Hoảng lên, xách nàng về Khổng phủ.

Xử lý được Từ Hoảng, không phải là đã xử lý giặc khăn vàng. Khổng Dung nhìn đại quân khăn vàng ngoài thành, chân mày nhíu chặt vẫn không có cách nào thả lỏng, nàng thở dài nói:

- Mặc dù bắt đại tướng quân địch, ảnh hưởng tới tinh thần của bọn hắn, nhưng tổng soái quân địch vẫn còn, sĩ khí chưa mất hết, tổng số binh sĩ địch vẫn có ba vạn người. Đoán chừng chỉ hai ngày nữa bọn họ sẽ tạo xong khí giới công thành, đến lúc đó sẽ rất phiền toái ... các vị, tranh thủ thời gian nghĩ kế sách lui địch đi.

_________

Lúc này, trong rừng rậm ngoài thành Bắc Hải, Dương Phụng đang chỉ huy quân khăn vàng Lúc này chặt cây, gia tăng chế tạo thang mây. Nàng bị Tôn Vũ quấy một hồi, bắt đi Đại tướng Từ Hoảng, trong lòng hận đến nghiến răng trèo trẹo. Mặc dù vẻ mặt Từ Hoảng này vênh vênh, vô cùng trâu bò cứng đầu cứng cổ rất đáng ghét, nhưng chỉ cần lời hay ý đẹp mời nàng ra tay, nàng luôn có thể lập nhiều công lớn cho Dương Phụng, thật sự là nhân tài hiếm có.

Bây giờ Từ Hoảng bị người ta bắt đi, nàng có thể không vội sao? Thấy chặt cây quá chậm, Dương Phụng thật sự nhịn không được, nàng kéo một cây búa qua, lớn tiếng nói:

- Mấy con heo các ngươi, chỉ biết ăn, làm việc lại không được, chặt cây nếu chặt vậy mới hăng nè.

Nàng múa búa lớn, hét lớn một tiếng, chém lên một thân cây to bằng cái bát, búa cắm vào cây hơn phân nửa, không ngờ chỉ một búa liền thiếu chút nữa chém ngang cây này. Sau đó nàng nhấc một chân lên, đạp đại thụ này đổ xuống.

"Thấy được chưa?" Dương Phụng đắc ý nói:

- Chặt cây nếu như vậy chặt mới nhanh.

Đại thụ ầm ầm đổ xuống, trong rừng rậm lá đổ ào ào. Cây đại thụ này không ngờ lại đụng ngã một cây đại thụ khác phía trước, sau đó lại đè ngã một cây, lại đè ngã một cây khác ... rầm rầm, đẩy cây phía trước xa xa ngã xuống, liên tiếp đụng ngã hơn mười cây đại thụ.

- Oa nha, thấy không, chặt cây phải giống như ta vậy, một búa chém đổ hơn mười cây

Dương Phụng ở trước mặt các bộ hạ đắc ý nói.

Dương Phụng còn chưa hết đắc ý, chợt nghe được trong rừng cây rất xa có giọng một nữ nhân tuổi còn trẻ giận dữ hét:

- Ai? Ai chặt cây lung tung? Ta tản bộ ở trong rừng cây, cây đổ này đột nhiên ngã xuống làm đứt hai cái ria mép xinh đẹp của ta rồi!

Dương Phụng vừa nghe, liền vui, nàng cười nhạo nói với âm dương quái khí bên kia rừng cây: - Nghe giọng ngươi là một nữ nhân, ngươi ở đâu ra râu? Ngươi xem lông nách thành râu mép phải không? Ha ha ha ha.

Dương Phụng cười một tiếng, bọn tặc khăn vàng dưới trướng nàng lập tức cùng bật cười.

- Lớn mật, dám cười nhạo râu mép của ta!

Nữ nhân trong rừng cây giận dữ nói:

- Ngươi nhất định phải chết.

Dương Phụng cười ha ha nói:

- Bà cô ơi, thủ hạ ta ba vạn quân khăn vàng, ai dám khiến ta chết? Các con, đi vào trong rừng xách nữ nhân khoe khoang khoác lác kia ra cho ta.

Dương Phụng vừa dứt lời, chỉ thấy trong rừng cây có tiếng khen:

- Được đấy.

Rồi một khoái mã chạy ra, nữ nhân ngồi trên ngựa múa Thanh Long Yển Nguyệt Đao. Nữ nhân này mặc một bộ áo giáp sắt, bên ngoài áo giáp mặc một bộ văn sĩ bào màu lục, có vẻ văn không ra văn, võ không ra võ. Ngũ quan nàng rất đẹp, nhưng trên cằm dán một bộ ria mép dài dài, thoạt nhìn hết sức buồn cười.

Người nọ là Quan Vũ!

Ba tỷ muội Đào viên từ sau khi đại chiến Lã Bố ở Hổ Lao quan, liền rời khỏi đại quân chư hầu, chuẩn bị hướng bắc trở về huyện Bình Nguyên, đương nhiên chiếu theo lệ cũ là do Quan Vũ dẫn đường, kết quả đoạn đường này dẫn tới dẫn lui, liền dẫn tới trong núi cạnh quận Bắc Hải.

Quan Vũ hôm nay tâm tình thật tốt, dẫn Lưu Bị cùng Trương Phi cười cười nói nói, ở trong núi rừng đi tới, đột nhiên một cây đại thụ ngã xuống, Quan Vũ đứng mũi chịu sào, nàng đang ở trạng thái bình thường không phát động võ tướng kỹ, né tránh không kịp, bị ngọn cây quét xuống, không ngờ quét đứt hai cọng râu mép.

- Ta không thê chịu nổi lại dám quét đứt, ơ, chặt cây quét đứt râu mép ta lại là tặc khăn vàng sao? Tốt lắm, ta rốt cuộc tìm được các ngươi, giặc khăn vàng Trình Viễn Chí ở Đại Hưng sơn! Ta và các ngươi liều mạng! - Quan Vũ hét lớn một tiếng, vỗ vỗ mông ngựa, cũng không để ý Lưu Bị cùng Trương Phi phía sau, liền lao tới Dương Phụng.

- Trình Viễn Chí! Lấy mạng ngươi trả lại râu mép ta đi

Quan Vũ gầm lên giận dữ, giọng chấn khắp nơi.

Dương Phụng ngoài rừng nghe đến mắt choáng váng, nàng hỏi xung quanh:

- Ai là Trình Viễn Chí núi Đại Hưng?

Chapter
1 Chương 1: Mang Theo Người Máy Xuyên Việt
2 Chương 2: Loli Ngoan Ngoãn, Triệu Vân!người
3 Chương 3: Công Tôn Toản Là Một Cô Nương Tốt
4 Chương 4: Tiểu Triệu Vân Sợ Chết Đói
5 Chương 5: Cô Gái Tóc Ngắn Bán Thịt Heo, Trương Phi!
6 Chương 6: Tiểu Thư Khuê Các, Lưu Huyền Đức
7 Chương 7: "bôn Xạ" Của Trương Thuần
8 Chương 8: “Tất Trung” Của Tôn Vũ
9 Chương 9: Tử Thủ Trác Huyện
10 Chương 10: Phong Thái Của Tướng Quân Công Tôn Toản
11 Chương 11: "tất Trung" Phá "bôn Xạ"
12 Chương 12: Tôn Vũ Thăng Quan Phát Tài
13 Chương 13: Nhuyễn Muội Tử, Đừng Như Vậy
14 Chương 14: Biến Cường Đi, Triệu Vân!
15 Chương 15: Tam Tướng Đấu Tam Tướng
16 Chương 16: Nhuyễn Muội Tử Thụ Thương
17 Chương 17: Quân Sư Kỹ “Miễn Chiến”
18 Chương 18: Diệu Kế Đánh Vỡ Khốn Cục
19 Chương 19: "bạch Mã" Tái Hiện
20 Chương 20: Chạy Về Hướng Tây, Nụ Hôn Đầu Tiên Của Nhuyễn Muội Tử
21 Chương 21: Đại Nguy Cơ, Điện Năng Hao Hết
22 Chương 22: Viện Quân Không Tưởng Được
23 Chương 23: Trương Phi! Đấu Thần!
24 Chương 24: Chiến Thần Đeo Râu Quan Vũ
25 Chương 25: Lưu Quan Trương Không Đáng Tin Cậy
26 Chương 26: Ở Rể Nhà Ta Đi
27 Chương 27: Hy Vọng Chữa Lành Bệnh Nan Y
28 Chương 28: Đại Nho Trịnh Huyền Đến Thăm
29 Chương 29: "danh Sư" Giải Hoặc
30 Chương 30: Giặc Hoàng Cân Xâm Chiếm Trác Huyện
31 Chương 31: Trình Viễn Chí Tới
32 Chương 32: Võ Tướng Kỹ Tổ Hợp
33 Chương 33: Trương Yến, Phi Yến!
34 Chương 34: "hoàng Cân" Đối "bạch Mã"
35 Chương 35: Ngọn Nến, Dây Thừng, Roi Da
36 Chương 36: Địa Công Tướng Quân Trương Bảo
37 Chương 37: Ám Kim Sắc, Màu Sắc Tử Vong
38 Chương 38: Thả “Phi Yến”
39 Chương 39: Rất Không Khoa Học
40 Chương 40: Đóng Kịch
41 Chương 41: Hoàng Phủ Tung Và Chu Tuấn Tới
42 Chương 42: Meo Meo Mắt Tào A Man
43 Chương 43: Song Nhân Kĩ “Tận Diệt Hoàng Thiên”
44 Chương 44: Kiêu Hùng Tào Tháo
45 Chương 45: Chí Bảo “Thái Bình Yêu Thuật”
46 Chương 46: “Huyết Lộ” Của Liêu Hóa
47 Chương 47: Bí Mật Của Trương Giác
48 Chương 48: Ta Thà Phụ Nam Nhân Trong Thiên Hạ
49 Chương 49: Luận Công Ban Thưởng
50 Chương 50: Vấn Đề Phí Tổn Vân Du Thiên Hạ
51 Chương 51: Sự Thực Thắng Hùng Biện
52 Chương 52: Làm Một Thí Nghiệm Nhỏ
53 Chương 53: Tiếp Tục Thí Nghiệm
54 Chương 54: Chí Bảo Muội Muội
55 Chương 55: Đổng Trác, Điêu Thuyền, Lữ Bố
56 Chương 56: Hịch Văn Thảo Đổng
57 Chương 57: Thảm Kịch Của Nhà Trương Bạch Kỵ
58 Chương 58: Liên Minh Quân Phản Đổng Trác
59 Chương 59: Đào Viên Tam Tỷ Muội Tới
60 Chương 60: Dĩ Thủy Quan Có Yêu Quái Gọi Là Hoa Hùng
61 Chương 61: "mãnh Tướng" Đối "hổ Tướng"
62 Chương 62: Một Mình Ngươi Có Thể Đánh Năm Nghìn Quân Của Ta Chăng?
63 Chương 63: Có Muốn Ở Rể Tôn Gia Hay Không
64 Chương 64: Trêu Cợt Meo Meo Mắt
65 Chương 65: Điều Kiện Ở Rể Hấp Dẫn
66 Chương 66: Ngự Tướng Kỹ "phụ Tá"
67 Chương 67: Tôn Tầm Chân Kỹ Kinh Tứ Tòa
68 Chương 68: Ba Võ Tướng Kỹ Chồng Chất Hoa Lệ
69 Chương 69: Hạ Hầu Đôn, La Lỵ Mang Gông Xiềng
70 Chương 70: Manh Mối Truy Tìm Hoa Đà
71 Chương 71: Vô Cùng Nổi Bật
72 Chương 72: Trương Liêu, Uy Phong!
73 Chương 73: “Ám Tiễn” Của Tào Tính
74 Chương 74: Mở Khóa! Thị Huyết La Lỵ!
75 Chương 75: Tiểu Cô Nương Một Mình Một Ngựa
76 Chương 76: Nhân Trung Lữ Bố (1)
77 Chương 77: Nhân Trung Lữ Bố (2)
78 Chương 78: Nhân Trung Lữ Bố (3)
79 Chương 79: Giải Cấm! Chí Bảo Trượng Bát Xà Mâu!
80 Chương 80: Ám Kim Sắc - Nhân Trung Lữ Bố
81 Chương 81: Khuynh Quốc Khuynh Thành Điêu Thuyền
82 Chương 82: Lưu Huyền Đức Chuẩn Bị Xuất Thủ
83 Chương 83: Lưu Huyền Đức Thích Khóc
84 Chương 84: Bách Anh Chiến Lữ Bố (1)
85 Chương 85: Bách Anh Chiến Lữ Bố (2)
86 Chương 86: Rút Quân, Liên Quân Phản Đổng Trác Lần Thứ Nhất Thất Bại
87 Chương 87: Truy Binh Tới
88 Chương 88: Đổng Trác "soán Quốc"
89 Chương 89: Đóng Cửa! Thả Trương Giác!
90 Chương 90: Xông Trận (1)
91 Chương 91: Xông Trận (2)
92 Chương 92: Không Thành Kế Phiên Bản Hoàng Cân
93 Chương 93: Tầm Y Bắc Hải Quận
94 Chương 94: Hắc Điếm
95 Chương 95: Mi Trinh Bỏ Nhà Ra Đi
96 Chương 96: Khoan Dung Là Quyền Lợi Của Cường Giả
97 Chương 97: Thời Đại Võ Tướng Kỹ Bắt Đầu
98 Chương 98: Bí Mật Của Mi Trinh
99 Chương 99: Bắc Hải Bị Bao Vây
100 Chương 100: Tôn Vũ Chiến Quản Hợi
101 Chương 101: Em Gái Trâu Bò Vẻ Mặt Hầm Hầm
102 Chương 102: Từ Công Minh Vô Cùng Trâu Bò
103 Chương 103: Đông Lai Thái Sử Từ
104 Chương 104: Nha Hoàn Thứ Ba Của Tôn Vũ
105 Chương 105: Võ Tướng Kỹ Tệ Nhất Thiên Hạ
106 Chương 106: Định Lực Cùng Số Pi Của Nam Nhân
107 Chương 107: Gạo Nấu Thành Cơm
108 Chương 108: Uy Lực Của "vượng Phu"
109 Chương 109: "thương Vương" Mới Được Sinh Ra
110 Chương 110: Ám Toán Em Gái Trâu Bò
111 Chương 111: Dám Làm Đứt Râu Mép Ta
112 Chương 112: Con Mụ Râu Đẹp Thông Minh Nhất
113 Chương 113: Cô Nương Ngất Đi Khá Đáng Yêu
114 Chương 114: Tính Cách Kỳ Quặc Của Từ Công Minh
115 Chương 115: Đoàn Xe Tào Gia Hoa Lệ
116 Chương 116: Khiêu Chiến Mi Gia
117 Chương 117: Ba Ngày Sau, Lầu Bá Vương
118 Chương 118: Đại Chiến Toán Thuật
119 Chương 119: Mi Phương Đại Bại
120 Chương 120: Bán Khẩu Quyết Bàn Tính
121 Chương 121: Khiêu Chiến Mi Trúc
122 Chương 122: Ai Dám So Toán Thuật Cùng Ta
123 Chương 123: Kỹ Kinh Từ Châu
124 Chương 124: Tào Tiểu Tử, Có Tiền Đừng Để Lộ Ra
125 Chương 125: Nhị Tiểu Thư Bỏ Nhà Ra Đi
126 Chương 126: Đêm Vây Cổ Tự
127 Chương 127: Cứu Một Đám Người Chết
128 Chương 128: Ta Muốn Làm Người Tốt
129 Chương 129: Ta Chính Là Tôn Tầm Chân
130 Chương 130: Meo Meo Mắt Sắp Tới
131 Chương 131: Thân Càng Thêm Thân
132 Chương 132: Meo Meo Mắt Bốc Đồng
133 Chương 133: Thi Tài Bắn Cung
134 Chương 134: Thiên Tài Phục Vụ Đặc Thù
135 Chương 135: Loly thích máu, tỷ thí đi
136 Chương 136: Bé gái ngoan, chú dẫn ngươi đi ăn gà ngũ vị
137 Chương 137: Hai loly
138 Chương 138: Sự cố lớn, Tôn Vũ tắm cùng là ai?
139 Chương 139: Đẩy ngã! Đẩy ngã! Đẩy ngã
140 Chương 140: Mở gông xiềng! Loly múa đại kích!
141 Chương 141: Gầm hét! Cổ chi Ác Lai!
142 Chương 142: Quân sư kỹ của Trần Khuê
143 Chương 143: Dã tâm của Tào Mạnh Đức
144 Chương 144: Mắt mèo đại phá quân sư kỹ
145 Chương 145: Khống vật kỹ! Phích lịch!
146 Chương 146: "Phích Lịch" đấu "Phích Lịch"
147 Chương 147: Người đẹp bị bệnh Quách gia
148 Chương 148: Tưởng Cán giỏi về "Trinh sát"
149 Chương 149: Ân oán giữa mắt mèo cùng cô gái mũ cao
150 Chương 150: Cô gái mũ cao – Trần Cung phóng hỏa
Chapter

Updated 150 Episodes

1
Chương 1: Mang Theo Người Máy Xuyên Việt
2
Chương 2: Loli Ngoan Ngoãn, Triệu Vân!người
3
Chương 3: Công Tôn Toản Là Một Cô Nương Tốt
4
Chương 4: Tiểu Triệu Vân Sợ Chết Đói
5
Chương 5: Cô Gái Tóc Ngắn Bán Thịt Heo, Trương Phi!
6
Chương 6: Tiểu Thư Khuê Các, Lưu Huyền Đức
7
Chương 7: "bôn Xạ" Của Trương Thuần
8
Chương 8: “Tất Trung” Của Tôn Vũ
9
Chương 9: Tử Thủ Trác Huyện
10
Chương 10: Phong Thái Của Tướng Quân Công Tôn Toản
11
Chương 11: "tất Trung" Phá "bôn Xạ"
12
Chương 12: Tôn Vũ Thăng Quan Phát Tài
13
Chương 13: Nhuyễn Muội Tử, Đừng Như Vậy
14
Chương 14: Biến Cường Đi, Triệu Vân!
15
Chương 15: Tam Tướng Đấu Tam Tướng
16
Chương 16: Nhuyễn Muội Tử Thụ Thương
17
Chương 17: Quân Sư Kỹ “Miễn Chiến”
18
Chương 18: Diệu Kế Đánh Vỡ Khốn Cục
19
Chương 19: "bạch Mã" Tái Hiện
20
Chương 20: Chạy Về Hướng Tây, Nụ Hôn Đầu Tiên Của Nhuyễn Muội Tử
21
Chương 21: Đại Nguy Cơ, Điện Năng Hao Hết
22
Chương 22: Viện Quân Không Tưởng Được
23
Chương 23: Trương Phi! Đấu Thần!
24
Chương 24: Chiến Thần Đeo Râu Quan Vũ
25
Chương 25: Lưu Quan Trương Không Đáng Tin Cậy
26
Chương 26: Ở Rể Nhà Ta Đi
27
Chương 27: Hy Vọng Chữa Lành Bệnh Nan Y
28
Chương 28: Đại Nho Trịnh Huyền Đến Thăm
29
Chương 29: "danh Sư" Giải Hoặc
30
Chương 30: Giặc Hoàng Cân Xâm Chiếm Trác Huyện
31
Chương 31: Trình Viễn Chí Tới
32
Chương 32: Võ Tướng Kỹ Tổ Hợp
33
Chương 33: Trương Yến, Phi Yến!
34
Chương 34: "hoàng Cân" Đối "bạch Mã"
35
Chương 35: Ngọn Nến, Dây Thừng, Roi Da
36
Chương 36: Địa Công Tướng Quân Trương Bảo
37
Chương 37: Ám Kim Sắc, Màu Sắc Tử Vong
38
Chương 38: Thả “Phi Yến”
39
Chương 39: Rất Không Khoa Học
40
Chương 40: Đóng Kịch
41
Chương 41: Hoàng Phủ Tung Và Chu Tuấn Tới
42
Chương 42: Meo Meo Mắt Tào A Man
43
Chương 43: Song Nhân Kĩ “Tận Diệt Hoàng Thiên”
44
Chương 44: Kiêu Hùng Tào Tháo
45
Chương 45: Chí Bảo “Thái Bình Yêu Thuật”
46
Chương 46: “Huyết Lộ” Của Liêu Hóa
47
Chương 47: Bí Mật Của Trương Giác
48
Chương 48: Ta Thà Phụ Nam Nhân Trong Thiên Hạ
49
Chương 49: Luận Công Ban Thưởng
50
Chương 50: Vấn Đề Phí Tổn Vân Du Thiên Hạ
51
Chương 51: Sự Thực Thắng Hùng Biện
52
Chương 52: Làm Một Thí Nghiệm Nhỏ
53
Chương 53: Tiếp Tục Thí Nghiệm
54
Chương 54: Chí Bảo Muội Muội
55
Chương 55: Đổng Trác, Điêu Thuyền, Lữ Bố
56
Chương 56: Hịch Văn Thảo Đổng
57
Chương 57: Thảm Kịch Của Nhà Trương Bạch Kỵ
58
Chương 58: Liên Minh Quân Phản Đổng Trác
59
Chương 59: Đào Viên Tam Tỷ Muội Tới
60
Chương 60: Dĩ Thủy Quan Có Yêu Quái Gọi Là Hoa Hùng
61
Chương 61: "mãnh Tướng" Đối "hổ Tướng"
62
Chương 62: Một Mình Ngươi Có Thể Đánh Năm Nghìn Quân Của Ta Chăng?
63
Chương 63: Có Muốn Ở Rể Tôn Gia Hay Không
64
Chương 64: Trêu Cợt Meo Meo Mắt
65
Chương 65: Điều Kiện Ở Rể Hấp Dẫn
66
Chương 66: Ngự Tướng Kỹ "phụ Tá"
67
Chương 67: Tôn Tầm Chân Kỹ Kinh Tứ Tòa
68
Chương 68: Ba Võ Tướng Kỹ Chồng Chất Hoa Lệ
69
Chương 69: Hạ Hầu Đôn, La Lỵ Mang Gông Xiềng
70
Chương 70: Manh Mối Truy Tìm Hoa Đà
71
Chương 71: Vô Cùng Nổi Bật
72
Chương 72: Trương Liêu, Uy Phong!
73
Chương 73: “Ám Tiễn” Của Tào Tính
74
Chương 74: Mở Khóa! Thị Huyết La Lỵ!
75
Chương 75: Tiểu Cô Nương Một Mình Một Ngựa
76
Chương 76: Nhân Trung Lữ Bố (1)
77
Chương 77: Nhân Trung Lữ Bố (2)
78
Chương 78: Nhân Trung Lữ Bố (3)
79
Chương 79: Giải Cấm! Chí Bảo Trượng Bát Xà Mâu!
80
Chương 80: Ám Kim Sắc - Nhân Trung Lữ Bố
81
Chương 81: Khuynh Quốc Khuynh Thành Điêu Thuyền
82
Chương 82: Lưu Huyền Đức Chuẩn Bị Xuất Thủ
83
Chương 83: Lưu Huyền Đức Thích Khóc
84
Chương 84: Bách Anh Chiến Lữ Bố (1)
85
Chương 85: Bách Anh Chiến Lữ Bố (2)
86
Chương 86: Rút Quân, Liên Quân Phản Đổng Trác Lần Thứ Nhất Thất Bại
87
Chương 87: Truy Binh Tới
88
Chương 88: Đổng Trác "soán Quốc"
89
Chương 89: Đóng Cửa! Thả Trương Giác!
90
Chương 90: Xông Trận (1)
91
Chương 91: Xông Trận (2)
92
Chương 92: Không Thành Kế Phiên Bản Hoàng Cân
93
Chương 93: Tầm Y Bắc Hải Quận
94
Chương 94: Hắc Điếm
95
Chương 95: Mi Trinh Bỏ Nhà Ra Đi
96
Chương 96: Khoan Dung Là Quyền Lợi Của Cường Giả
97
Chương 97: Thời Đại Võ Tướng Kỹ Bắt Đầu
98
Chương 98: Bí Mật Của Mi Trinh
99
Chương 99: Bắc Hải Bị Bao Vây
100
Chương 100: Tôn Vũ Chiến Quản Hợi
101
Chương 101: Em Gái Trâu Bò Vẻ Mặt Hầm Hầm
102
Chương 102: Từ Công Minh Vô Cùng Trâu Bò
103
Chương 103: Đông Lai Thái Sử Từ
104
Chương 104: Nha Hoàn Thứ Ba Của Tôn Vũ
105
Chương 105: Võ Tướng Kỹ Tệ Nhất Thiên Hạ
106
Chương 106: Định Lực Cùng Số Pi Của Nam Nhân
107
Chương 107: Gạo Nấu Thành Cơm
108
Chương 108: Uy Lực Của "vượng Phu"
109
Chương 109: "thương Vương" Mới Được Sinh Ra
110
Chương 110: Ám Toán Em Gái Trâu Bò
111
Chương 111: Dám Làm Đứt Râu Mép Ta
112
Chương 112: Con Mụ Râu Đẹp Thông Minh Nhất
113
Chương 113: Cô Nương Ngất Đi Khá Đáng Yêu
114
Chương 114: Tính Cách Kỳ Quặc Của Từ Công Minh
115
Chương 115: Đoàn Xe Tào Gia Hoa Lệ
116
Chương 116: Khiêu Chiến Mi Gia
117
Chương 117: Ba Ngày Sau, Lầu Bá Vương
118
Chương 118: Đại Chiến Toán Thuật
119
Chương 119: Mi Phương Đại Bại
120
Chương 120: Bán Khẩu Quyết Bàn Tính
121
Chương 121: Khiêu Chiến Mi Trúc
122
Chương 122: Ai Dám So Toán Thuật Cùng Ta
123
Chương 123: Kỹ Kinh Từ Châu
124
Chương 124: Tào Tiểu Tử, Có Tiền Đừng Để Lộ Ra
125
Chương 125: Nhị Tiểu Thư Bỏ Nhà Ra Đi
126
Chương 126: Đêm Vây Cổ Tự
127
Chương 127: Cứu Một Đám Người Chết
128
Chương 128: Ta Muốn Làm Người Tốt
129
Chương 129: Ta Chính Là Tôn Tầm Chân
130
Chương 130: Meo Meo Mắt Sắp Tới
131
Chương 131: Thân Càng Thêm Thân
132
Chương 132: Meo Meo Mắt Bốc Đồng
133
Chương 133: Thi Tài Bắn Cung
134
Chương 134: Thiên Tài Phục Vụ Đặc Thù
135
Chương 135: Loly thích máu, tỷ thí đi
136
Chương 136: Bé gái ngoan, chú dẫn ngươi đi ăn gà ngũ vị
137
Chương 137: Hai loly
138
Chương 138: Sự cố lớn, Tôn Vũ tắm cùng là ai?
139
Chương 139: Đẩy ngã! Đẩy ngã! Đẩy ngã
140
Chương 140: Mở gông xiềng! Loly múa đại kích!
141
Chương 141: Gầm hét! Cổ chi Ác Lai!
142
Chương 142: Quân sư kỹ của Trần Khuê
143
Chương 143: Dã tâm của Tào Mạnh Đức
144
Chương 144: Mắt mèo đại phá quân sư kỹ
145
Chương 145: Khống vật kỹ! Phích lịch!
146
Chương 146: "Phích Lịch" đấu "Phích Lịch"
147
Chương 147: Người đẹp bị bệnh Quách gia
148
Chương 148: Tưởng Cán giỏi về "Trinh sát"
149
Chương 149: Ân oán giữa mắt mèo cùng cô gái mũ cao
150
Chương 150: Cô gái mũ cao – Trần Cung phóng hỏa