Chương 57: Người Mèo

Đau quá!
Tiểu Kì nhắm nghiền mắt, cắn răng chịu đựng.

Cả người cô như có hàng ngàn kim châm đâm thủng.

Cô co người mong rằng cơn đau có thể giảm đi phần nào.

Nhưng cơ thể đau đớn quằng quại.

Mà lúc này, hai bàn tay cô đang siết chặt.

Những móng vuốt sắc nhọn bấu vào lòng bàn tay đến chảy máu.
Cả căn phòng tối mịt, ẩm thấp, vang vọng những tiếng thở gấp, những âm thanh đau đớn liên hồi từ một...!người mèo.
Sau khi đưa Tiểu Kì vào căn phòng bí mật này, anh Khang cũng rời đi.

Mặc dù anh Khang đã nhìn thấy ngoại hình người mèo của Kì nhưng những lúc này, cô rất yếu đuối và không muốn bất kì ai trông thấy.
Tiểu Kì là người mèo.

Nhưng lại là người mèo lưu lạc trong thế giới loài người.

Do đó, từ nhỏ cô đã phải dùng phép che giấu đi ngoại hình người mèo của mình.

Cộng với việc cô chưa được làm lễ lột xác nên khả năng che giấu ngoại hình có hạn.

Do đó, cứ 3 tháng, cô lại không kiểm soát được mà lộ diện.

Mỗi lần như vậy cô đều vô cùng đau đớn và những cơn đau này giằng xé cô gái nhỏ đến 1 tuần.
Để giữ bí mật này, trong trung tâm thể thao Tatani xây thêm 1 căn phòng bí mật dành riêng cho Tiểu Kì.

Mỗi lần chuẩn bị lộ nguyên hình, cô liền chạy tìm anh Khang.
Mà năm đó...
Lúc này đã gần 22h, Tiểu Kì đang lủi thủi tìm đường trở về nhà.

Trời vừa tạnh mưa, những cơn gió cứ thổi ríu rít.

Cô gái nhỏ 10 tuổi vừa đi vừa ôm người lại để đỡ lạnh.

Nhưng đôi môi vẫn bất giác run cầm cập.

Hôm nay là lần thứ n cô bị bỏ rơi nhưng sau 1 buổi chiều nỗ lực, cô vẫn cố tìm đường trở về nhà.
Lạnh.

Cô đơn.
Đến một con hẻm nhỏ, cô rùng mình sợ hãi vì trước mặt tối om.

Đây là phố người lao động nên nhà cửa san sát, cũ kĩ.

Rác vứt ngỗn ngang mà đường gập ghềnh nếu không nhìn kĩ dễ bị sụp hầm hay trượt chân.

Mà đèn đường thì...!haz cái thì mờ, cái thì bị hư hỏng.

Cô cố bình tĩnh đi vội để qua đoạn này, cố gắng không nhìn qua 2 bên.
- Đứng lại!
- Đứng lại!
Đột nhiên, phía sau vang lên tiếng gọi của nhiều người.

Tiếp đến là tiếng bước chân dồn dập như đang rượt đuổi.

Cô gái sợ hãi, bây giờ đã tối rồi.

Chỉ e là...
Bỗng một cơ thể lướt nhanh qua cô.

Cô nhận ra đây là 1 thanh niên, hơi ốm mà dáng người cao cao.

Nhưng thay vì chạy tiếp, người thanh niên chạy vòng qua dãy thùng rác gần đó và lẩn trốn.
Tiếp đến là 1 đám thanh niên chạy đuổi đến.

Tiểu Kì không cần thận bị hất té vào vũng nước bên vệ đường.

Quần áo cô ướt nhem và lạnh.
Chạy được 1 quãng, bỗng dưng cả nhóm chạy trở lại.

1 tên hung dữ hình như là tên cầm đầu, chạy sáp lại chỗ Tiểu Kì, gằng hỏi:
- Ê nhỏ, nãy giờ mày thấy thằng nào chạy qua đây không?
Tiểu Kì sợ sệt, lùi lại, cả người co rút lại.

Cô biết cả đám người đang tìm thanh niên đó.

Nhưng 1 người sao chội lại cả đám gần chục người.

Nghĩ qua 3 giây, cô từ từ đưa tay chỉ một hướng khác.
Thấy vậy, tên cầm đầu ra hiệu cho cả đám chạy đuổi theo.
Đợi mấy phút không thấy đám người quay lại, thanh niên đó mới bước ra.

Vẫn không quên nhìn dáo dác xem bọn chúng có quay lại không.
- Cảm ơn cô bé nhé.
Tiểu Kì vẫn co người vì lạnh.

Lúc này, người cô ướt sũng mà trời cũng bắt đầu nặng hạt.

Thấy vậy, anh thanh niên cởi cái áo khoác, choàng cho cô.
- Nè, em mặc vào đi cho đỡ lạnh.
Tiểu Kì vẫn nhìn anh đầy cảnh giác nhưng cùng lúc mặc áo khoác vào.

Ấm thật.

Cảm giác này thật giống cái ôm của cha.

Chỉ nghĩ vậy, ánh mắt cô thoáng buồn.
- Tối rồi, sao em chưa về nhà?
Tiểu Kì im lặng, môi mím chật lại.
- Em bị lạc đường phải không? Nhà em ở đâu, anh đưa em về?
Tiểu Kì vẫn không nói gì.
Anh nhìn xung quanh.

Các nhà đều đóng cửa mà ngoài đường giờ tối mịt, rất nguy hiểm.

Anh định dẫn cô đến cửa hàng tiện lợi hoặc chỗ nào sáng sủa đại loại như đồn cảnh sát để nhờ người liên lạc với người nhà của cô.
- Anh tên Khang.

Để anh dẫn em về nhà.

Giờ này ra đường nguy hiểm lắm.

Ba mẹ em ở nhà chắc cũng đang lo cho em.
Nghe tới ba mẹ, cô cúi gầm mặt lại.
- Thôi nào, anh dẫn đến đồn cảnh sát, mấy chú cảnh sát sẽ tìm người thân giúp em nha.

Ở đây nguy hiểm lắm.

Mấy tên côn đồ đó mà quay lại là 2 anh em mình tèo luôn.
- Nó kìa đại ca!
Mới nhắc Tào Tháo, Tào Tháo xuất hiện.

Đuổi 1 hồi không thấy anh Khang.

Cả đám quay về.

Vô tình bắt gặp anh Khang và Kì đang đứng nói chuyện.
- Chết rồi.
Thấy cả đám côn đồ, anh Khang chau mày rồi dứt khoát bế Tiểu Kì chạy một mạch.

Lúc này, cô bé đã bị lộ nếu để lại rất nguy hiểm.
Nhưng buổi tối đó, hai anh em nhà họ lại vô cùng xui xẻo.
- Hẻm cụt rồi!
Không còn đường lui, anh Khang đành đặt bé Kì xuống.
- Em ở yên gốc đó.

Cẩn thận.

Nếu có cơ hội thì chạy đi thật nhanh nhé.
Tiểu Kì ngoan ngoãn lui về một góc, nhìn anh Khang chống lại cả nhóm người.
Mặc dù, từ nhỏ cô đã bị các bạn ăn hiếp, đánh đập nhưng đây là lần đầu cô chứng kiến 1 trận đánh sáp lá cà mà cô lại được bảo vệ như vậy.

Hơn nữa, đây là lần đầu Tiểu Kì gặp anh Khang nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy thân thiết và yêu quý anh đến vậy.
Thân thủ của anh Khang rất nhanh nhạy.

Anh tránh được hầu hết các đòn tấn công của đám cồn đồ, còn không quên tẫn cho chúng mấy cước.

Anh cố gắng kết thúc trận chiến nhanh để còn đưa bé Kì về.

Nhìn qua thì tụi này chỉ được mác xăm trổ hổ báo, người đông nhưng thân thủ thì quá kém.
Sau gần nửa tiếng, cả đám nằm lăn lê ôm đầu, ôm bụng, có tên còn chảy máu mũi rồi rụng mất chiếc răng.

Anh Khang cũng dính không ít đòn nhưng nhìn chung vẫn chiếm được thế thượng phong.

Quẹt vệt máu trên khoé miệng, anh quay lại dắt Kì về nhà.
Lúc đi qua đám ngừoi được vài bước, Kì bỗng cảm thấy phía sau có chuyển động gì đó.

Cô quay lại thì thấy 1 tên đang cầm "hàng" to dài đang chuẩn bị tấn công anh Khang.

Cô vội đẩy anh Khang ra.

Thế là một trận ẩu đả thứ hai diễn ra.

Lúc này cô bé cũng bị cuốn vào trận đấu.

Những tên côn đồ kia cũng hồi phục lại, bay đến túm lấy anh Khang và Kì.
Kì nhanh chóng bị 1 tên túm được, đánh 1 cú vào mặt khiến cô bé té xuống đường.

Nhưng nhanh chóng cô lại bị túm lên.

Anh Khang thấy vậy bay đến giải cứu.

Cùng lúc đó, phía sau anh, tên cầm "hàng" cũng nhanh chóng bay đến.
- A!!!
Cả đám hỗn độn bỗng đứng hình khi một tiếng kêu thất thanh vang lên.
- Nhóc con, nhóc có sao không?
Tình thế cấp bách, khi tên côn đồ vung nhát chém đến anh Khang, Tiểu Kì nhanh chóng bay đến đỡ cho anh 1 nhát.

Trên lưng cô hằn lên 1 đường cắt dài mà những dòng chất lỏng màu đỏ cứ ứa ra.
Cả đám côn đồ thấy tình hình không ổn, liền rút lui.

Anh Khang ôm chầm lấy Kì, chạy nhanh đến bệnh viện.
Mưa bắt đầu nặng hạt, những giọt máu đỏ rơi trên đường dần nhạt màu đi....

Chapter
1 Chương 1: Lớp Trưởng Cúp Học
2 Chương 2: Chị Đã Tính Thì Đố Có Sai
3 Chương 3: Tại Ngôi Nhà Hoang
4 Chương 4: Tại Wc Nam
5 Chương 5: Đại Tỷ Ra Tay
6 Chương 6: Tại Sao Lại Là Em
7 Chương 7: Khẩu Xà Tâm Phật
8 Chương 8: Lớp Trưởng Tôi Thật Làcục Súc
9 Chương 9: Một Cú Lừa Đến Từ Cô Chủ Nhiệm
10 Chương 10: Quả Nhìn Là Nhà Kì Tỷ Thật Xịn Nha
11 Chương 11: Sự Cố Tại Nhà Tiểu Kì
12 Chương 12: Cao Thủ Ẩn Danh Bấy Lâu Nay
13 Chương 13: Biết Lấy Đồng Phục Ở Đâu Đây
14 Chương 14: Anh Bắt Tại Trận Rồi Nhé
15 Chương 15: Khi Fan Cuồng Ra Tay
16 Chương 16: Chơi Xấu
17 Chương 17: Đối Thủ Nặng Kí Của Kì Tỷ
18 Chương 18: Lần Đầu Nắm Tay
19 Chương 19: Tiểu Kì Gặp Sự Cố
20 Chương 20: Vụ Cá Cược Bị Bại Lộ
21 Chương 21: Tiểu Kì Nhập Viện
22 Chương 22: Đừng Khóc Nữa Tớ Đồng Ý!
23 Chương 23: Cái Ôm Bất Ngờ
24 Chương 24: Bạn Trai Chính Thức Của Tiểu Kì
25 Chương 25: Tớ Muốn Ăn Kem
26 Chương 26: Oan Gia
27 Chương 27: Mình Hẹn Hò Đi!
28 Chương 28: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
29 Chương 29: Nhà Của Phong
30 Chương 30: Đưa Tôi Về Nhà!
31 Chương 31: Vợ Chồng Trinh Thám
32 Chương 32: Đến Nhà Phong Lần 2
33 Chương 33: Cởi Áo Ra
34 Chương 34: Phong Chết Bầm
35 Chương 35: Phong Bị Trúng Độc
36 Chương 36: Tại Sao Lại Giúp Tớ
37 Chương 37: Mặt Dày Bất Chấp Tất Cả
38 Chương 38: Mỹ Nam
39 Chương 39: Body Quá Kém Đi Tập Thể Hình Thêm Đi!
40 Chương 40: Chú Cừu Non Và Lão Sói Xám
41 Chương 41: Hẹn Hò
42 Chương 42: Tối Nay Tớ Ngủ Lại Nhà Cậu Nhé
43 Chương 43: Bóng Người Trong Đêm
44 Chương 44: Về Quê Của Châu
45 Chương 45: Tết Thì Làm Gì
46 Chương 46: Tiền Là Tất Cả
47 Chương 47: Phong Là Tên Đại Ngốc Ahiii
48 Chương 48: Tớ Thích Cậu
49 Chương 49: Vuốt Mũi Là Được
50 Chương 50: Chúng Ta Bị Lừa Rồi
51 Chương 51: Phong Thiếu Gia Ra Tay
52 Chương 52: Tiếng Sáo Và Người Thú
53 Chương 53: Vết Sẹo Sau Lưng
54 Chương 54: Nụ Hôn Đầu
55 Chương 55: Làm Lành
56 Chương 56: Căn Phòng Bí Ẩn
57 Chương 57: Người Mèo
58 Chương 58: Phố Đèn Lồng P1
59 Chương 59: Bà Trùm Phố Đèn Lồng
60 Chương 60: Đằng Sau Cô Gái Hồn Nhiên
61 Chương 61: Bộ Ảnh Cưới Đẹp Nhất
62 Chương 62: Chuyến Đi Thực Tế Cuối Năm
63 Chương 63: Lòng Ganh Tị
64 Chương 64: Lòng Ganh Tị P2
65 Chương 65: Tiểu Kì Bị Hại
66 Chương 66: Người Mèo Lộ Diện
67 Chương 67: Vương Quốc Người Thú
68 Chương 68: Phong Là Người Thú
69 Chương 69: Vườn Táo Của Nữ Hoàng
70 Chương 70: Bạn Gái Của Hoàng Tử
71 Chương 71: Chú Mèo Nghịch Ngợm
72 Chương 72: Nụ Hôn Và Chiếc Nhẫn Đính Ước
73 Chương 73: Hồ Nước Nóng
74 Chương 74: Công Nương Saki
75 Chương 75: Cô Mèo Nghịch Ngợm
76 Chương 76: Bất Ngờ Ngày Mừng Thọ
77 Chương 77: Đôi Giày Đặc Biệt
78 Chương 78: Cháu Gái Của Nữ Hoàng
79 Chương 79: Thiên Vị
80 Chương 80: Thân Phận Của Phong
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Lớp Trưởng Cúp Học
2
Chương 2: Chị Đã Tính Thì Đố Có Sai
3
Chương 3: Tại Ngôi Nhà Hoang
4
Chương 4: Tại Wc Nam
5
Chương 5: Đại Tỷ Ra Tay
6
Chương 6: Tại Sao Lại Là Em
7
Chương 7: Khẩu Xà Tâm Phật
8
Chương 8: Lớp Trưởng Tôi Thật Làcục Súc
9
Chương 9: Một Cú Lừa Đến Từ Cô Chủ Nhiệm
10
Chương 10: Quả Nhìn Là Nhà Kì Tỷ Thật Xịn Nha
11
Chương 11: Sự Cố Tại Nhà Tiểu Kì
12
Chương 12: Cao Thủ Ẩn Danh Bấy Lâu Nay
13
Chương 13: Biết Lấy Đồng Phục Ở Đâu Đây
14
Chương 14: Anh Bắt Tại Trận Rồi Nhé
15
Chương 15: Khi Fan Cuồng Ra Tay
16
Chương 16: Chơi Xấu
17
Chương 17: Đối Thủ Nặng Kí Của Kì Tỷ
18
Chương 18: Lần Đầu Nắm Tay
19
Chương 19: Tiểu Kì Gặp Sự Cố
20
Chương 20: Vụ Cá Cược Bị Bại Lộ
21
Chương 21: Tiểu Kì Nhập Viện
22
Chương 22: Đừng Khóc Nữa Tớ Đồng Ý!
23
Chương 23: Cái Ôm Bất Ngờ
24
Chương 24: Bạn Trai Chính Thức Của Tiểu Kì
25
Chương 25: Tớ Muốn Ăn Kem
26
Chương 26: Oan Gia
27
Chương 27: Mình Hẹn Hò Đi!
28
Chương 28: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
29
Chương 29: Nhà Của Phong
30
Chương 30: Đưa Tôi Về Nhà!
31
Chương 31: Vợ Chồng Trinh Thám
32
Chương 32: Đến Nhà Phong Lần 2
33
Chương 33: Cởi Áo Ra
34
Chương 34: Phong Chết Bầm
35
Chương 35: Phong Bị Trúng Độc
36
Chương 36: Tại Sao Lại Giúp Tớ
37
Chương 37: Mặt Dày Bất Chấp Tất Cả
38
Chương 38: Mỹ Nam
39
Chương 39: Body Quá Kém Đi Tập Thể Hình Thêm Đi!
40
Chương 40: Chú Cừu Non Và Lão Sói Xám
41
Chương 41: Hẹn Hò
42
Chương 42: Tối Nay Tớ Ngủ Lại Nhà Cậu Nhé
43
Chương 43: Bóng Người Trong Đêm
44
Chương 44: Về Quê Của Châu
45
Chương 45: Tết Thì Làm Gì
46
Chương 46: Tiền Là Tất Cả
47
Chương 47: Phong Là Tên Đại Ngốc Ahiii
48
Chương 48: Tớ Thích Cậu
49
Chương 49: Vuốt Mũi Là Được
50
Chương 50: Chúng Ta Bị Lừa Rồi
51
Chương 51: Phong Thiếu Gia Ra Tay
52
Chương 52: Tiếng Sáo Và Người Thú
53
Chương 53: Vết Sẹo Sau Lưng
54
Chương 54: Nụ Hôn Đầu
55
Chương 55: Làm Lành
56
Chương 56: Căn Phòng Bí Ẩn
57
Chương 57: Người Mèo
58
Chương 58: Phố Đèn Lồng P1
59
Chương 59: Bà Trùm Phố Đèn Lồng
60
Chương 60: Đằng Sau Cô Gái Hồn Nhiên
61
Chương 61: Bộ Ảnh Cưới Đẹp Nhất
62
Chương 62: Chuyến Đi Thực Tế Cuối Năm
63
Chương 63: Lòng Ganh Tị
64
Chương 64: Lòng Ganh Tị P2
65
Chương 65: Tiểu Kì Bị Hại
66
Chương 66: Người Mèo Lộ Diện
67
Chương 67: Vương Quốc Người Thú
68
Chương 68: Phong Là Người Thú
69
Chương 69: Vườn Táo Của Nữ Hoàng
70
Chương 70: Bạn Gái Của Hoàng Tử
71
Chương 71: Chú Mèo Nghịch Ngợm
72
Chương 72: Nụ Hôn Và Chiếc Nhẫn Đính Ước
73
Chương 73: Hồ Nước Nóng
74
Chương 74: Công Nương Saki
75
Chương 75: Cô Mèo Nghịch Ngợm
76
Chương 76: Bất Ngờ Ngày Mừng Thọ
77
Chương 77: Đôi Giày Đặc Biệt
78
Chương 78: Cháu Gái Của Nữ Hoàng
79
Chương 79: Thiên Vị
80
Chương 80: Thân Phận Của Phong