Chương 36: Tại Sao Lại Giúp Tớ

Việc Kì ngất xỉu là hậu quả từ hình phạt "trên đời có một" của cô chủ nhiệm Hà Anh.

Dĩ nhiên cả nhà Phong không biết điều này và cứ nghĩ do cô tận tình cứu Phong mà nên.

Do vậy, ông quản gia một mặt lo cho chủ mình, một mặt đặc biệt cho người chăm sóc ân nhân cứu mạng cậu chủ.
Tiểu Kì ngủ một mạch từ trưa tới tối mịt mới dậy mà nguyên nhân chính khiến cô choàng tỉnh là do cái bụng cứ đánh trống diễu binh.

Dù sao thì cũng phải lấp đầy cái bụng trước.

Cô nhắm mắt nhắm mũi bò xuống giường, không thèm bận tâm xem mình đang ở đâu.
- A...
Cô hầu bưng một mâm thức ăn, vừa định mở cửa phòng vào thì cánh cửa mở ra.

Bất ngờ hơn là dưới chân cô, một "vật thể lạ" đang bò từ phòng ra.
Thiếu chút nữa cô hầu đã vứt luôn mâm cơm, chạy thoát thân.

May sao, những ngày làm việc ở căn biệt thự này, cô sớm được rèn luyện sự bình tĩnh, điềm đạm nên lúc này cô đã lấy lại bình tĩnh và nhận ra thứ trước mắt là một con người.
Bình thường Kì đã không mấy quan tâm chăm chút vẻ bề ngoài, nay vừa mới ngủ dậy vừa đói nên cô cũng chẳng để ý tới mái tóc bù xù của mình nữa mà sức đi cũng không có nên phải bò lồm cồm dưới sàn.

Thế nên mới có chuyện cô hầu nhầm lẫn Kì là...thây ma.
Sau khi hoàn hồn, cô hốt hoảng dìu Kì lên lại giường rồi phục vụ cô dùng bữa.

Kì đang đói nên mặc tình cô hầu muốn làm gì thì làm, khi thức ăn đã dâng tới miệng thì cô ăn ngấu nghiến, không chút quan tâm đến hình tượng.
Ăn xong, vốn dĩ cô định chùn nhanh rút nhanh nhưng sực nhớ tới tên Phong tuy đã trục được cái thứ ghê tởm kia nhưng chưa biết chết sống như thế nào nên cô nhờ cô hầu dẫn cô đến phòng của Phong.
Phong tuy bị thương nặng nhưng so với Kì, cậu đã dậy từ lúc chiều.

Cậu muốn qua thăm Kì thế nào nhưng ông quản gia cứ khăng khăng bắt cậu ở lại giường, không cho rời đi dù nửa bước.
Bất lực, cậu đành ngoan ngoãn nghe theo nhưng đã dự định đợi tới khuya sẽ qua phòng Kì xem thế nào.

Không ngờ, Kì lại qua phòng cậu trước.
Lúc này, Phong nửa ngồi nửa nằm trên giường, mắt nhìn ra cửa sổ, suy nghĩ gì đó.

Nhưng Kì thì không quan tâm nhiều đến chuyện đó, cô tự tiện bước đên giường cậu, ngồi lên một mép giường.
Chỉ có Phong nãy giờ vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ cho đến khi nệm bị một lực mạnh tác động, lún xuống, cậu mới sực tỉnh.

Khi quay lại, cậu đã thấy Kì ngồi trước mặt.
- Cậu tỉnh rồi à? - Nói xong, Phong khẽ nhíu mày vì đau.
Nhưng Kì không điếm xỉa tới câu hỏi của Phong mà hỏi lại cậu một câu khác:
- Cậu khỏe chưa?
Phong hơi khựng lại một chút rồi trả lời.

Do những vết thương vẫn chưa lành nên mỗi khi cất giọng, lòng ngực cậu lại thấy nhói.
- Tớ ổn hơn rồi...
- Vậy mai đi học được không?
Kì lại hỏi.

Mục đích việc cô đến đây là bảo Phong đi học nhưng trong mắt Phong thì lại là sự quan tâm.

Cậu mỉm cười hạnh phúc:
- Mai tớ sẽ đi học.

Nhưng nét cười trên gương mặt của Phong nhanh chóng tắt hẳn khi thấy Kì đứng dậy, toan rời khỏi.

Đi chưa tới cửa thì Kì đứng khựng lại, hình như có gì quên nói, cô quay lại:
- Ngày mai mà không có đến lớp thì coi chừng tớ.
Cô giơ nấm đấm phụ họa.
- Ừ.

Tớ nhớ rồi.

- Phong cười mếu.

- À...cảm ơn cậu...
Kì nghiêng đầu, ánh mắt dò xét:
- Cảm ơn gì?
Phong ngạc nhiên, không lẽ cậu ấy không biết mình vừa cứu mạng một người sao.
- Cảm ơn cậu đã cứu mạng tớ.
Cứu mạng? Suy nghĩ thêm 5 phút, cuối cùng cô cũng thông suốt câu nói của Phong.

Cô trề môi, phát ra tiếng "xì" nhỏ.

Mới có nhiêu đó mà đã cảm kích rồi.

Đúng là đồ ngốc!
Một lần nữa, Phong bất ngờ trước phản ứng của Kì.

Nếu bình thường, khi cậu cảm ơn ai thì họ tỏ ra hứng chí, xem như mình vừa làm được một việc rất trọng đại.

Tuy miệng vẫn phát ra những câu nói khiêm nhường đại loại "không có gì, đó là việc thần phải làm".

Nhưng cậu có thể nhìn ra, người đó đang kiềm chế để bản thân không tỏ ra thô lỗ mà đứng ễnh ngực, há miệng cười sảng khoái.
Tuy nhiên vẫn có không ít người được cậu "cảm ơn" thì co rúm người lại sợ hãi cứ như sắp tới đó, cậu sẽ nhai xương họ vậy.

Chỉ có Kì là trề môi tỏ ra bất cần và có chút khinh thường.
- Tại sao cậu giúp tớ?
Đó là câu hỏi mà từ chiều tới giờ cậu vẫn trăn trở.

Kì luôn tỏ ra ghét cậu, không muốn có mối quan hệ gì với cậu nhưng lúc cậu gặp chuyện lại sẵn sàng giúp đỡ cậu như vậy.

Thật làm người ta không hiểu nổi.
- Trả nợ.
Phong trợn tròn mắt.

Một câu hỏi mà cậu mắt cả buổi chiều để tìm câu trả lời thì Kì lại không tốn 3 giây để trả lời mà khuôn mặt cũng không chút nhíu mày.
- Trả nợ chuyện lần trước cậu giúp tớ...- Kì phân trần - Coi như chúng ta huề.
Phong mới sực nhớ chuyện lần trước Kì bị thương, phải ở lại cậu một đêm.

Nhưng...!hình như có cái gì đó không đúng.

Chữ "huề" của Kì tuy phát ra từ miệng cô rất dễ dàng nhưng khi vào tai Phong thì rất nặng nề.
Cậu hiểu "huề" với Kì là hai người kể từ nay không ai nợ ai, nước sông không phạm nước giếng hay đúng hơn là hai đứa lại trở thành là hai người xa lạ..

Chapter
1 Chương 1: Lớp Trưởng Cúp Học
2 Chương 2: Chị Đã Tính Thì Đố Có Sai
3 Chương 3: Tại Ngôi Nhà Hoang
4 Chương 4: Tại Wc Nam
5 Chương 5: Đại Tỷ Ra Tay
6 Chương 6: Tại Sao Lại Là Em
7 Chương 7: Khẩu Xà Tâm Phật
8 Chương 8: Lớp Trưởng Tôi Thật Làcục Súc
9 Chương 9: Một Cú Lừa Đến Từ Cô Chủ Nhiệm
10 Chương 10: Quả Nhìn Là Nhà Kì Tỷ Thật Xịn Nha
11 Chương 11: Sự Cố Tại Nhà Tiểu Kì
12 Chương 12: Cao Thủ Ẩn Danh Bấy Lâu Nay
13 Chương 13: Biết Lấy Đồng Phục Ở Đâu Đây
14 Chương 14: Anh Bắt Tại Trận Rồi Nhé
15 Chương 15: Khi Fan Cuồng Ra Tay
16 Chương 16: Chơi Xấu
17 Chương 17: Đối Thủ Nặng Kí Của Kì Tỷ
18 Chương 18: Lần Đầu Nắm Tay
19 Chương 19: Tiểu Kì Gặp Sự Cố
20 Chương 20: Vụ Cá Cược Bị Bại Lộ
21 Chương 21: Tiểu Kì Nhập Viện
22 Chương 22: Đừng Khóc Nữa Tớ Đồng Ý!
23 Chương 23: Cái Ôm Bất Ngờ
24 Chương 24: Bạn Trai Chính Thức Của Tiểu Kì
25 Chương 25: Tớ Muốn Ăn Kem
26 Chương 26: Oan Gia
27 Chương 27: Mình Hẹn Hò Đi!
28 Chương 28: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
29 Chương 29: Nhà Của Phong
30 Chương 30: Đưa Tôi Về Nhà!
31 Chương 31: Vợ Chồng Trinh Thám
32 Chương 32: Đến Nhà Phong Lần 2
33 Chương 33: Cởi Áo Ra
34 Chương 34: Phong Chết Bầm
35 Chương 35: Phong Bị Trúng Độc
36 Chương 36: Tại Sao Lại Giúp Tớ
37 Chương 37: Mặt Dày Bất Chấp Tất Cả
38 Chương 38: Mỹ Nam
39 Chương 39: Body Quá Kém Đi Tập Thể Hình Thêm Đi!
40 Chương 40: Chú Cừu Non Và Lão Sói Xám
41 Chương 41: Hẹn Hò
42 Chương 42: Tối Nay Tớ Ngủ Lại Nhà Cậu Nhé
43 Chương 43: Bóng Người Trong Đêm
44 Chương 44: Về Quê Của Châu
45 Chương 45: Tết Thì Làm Gì
46 Chương 46: Tiền Là Tất Cả
47 Chương 47: Phong Là Tên Đại Ngốc Ahiii
48 Chương 48: Tớ Thích Cậu
49 Chương 49: Vuốt Mũi Là Được
50 Chương 50: Chúng Ta Bị Lừa Rồi
51 Chương 51: Phong Thiếu Gia Ra Tay
52 Chương 52: Tiếng Sáo Và Người Thú
53 Chương 53: Vết Sẹo Sau Lưng
54 Chương 54: Nụ Hôn Đầu
55 Chương 55: Làm Lành
56 Chương 56: Căn Phòng Bí Ẩn
57 Chương 57: Người Mèo
58 Chương 58: Phố Đèn Lồng P1
59 Chương 59: Bà Trùm Phố Đèn Lồng
60 Chương 60: Đằng Sau Cô Gái Hồn Nhiên
61 Chương 61: Bộ Ảnh Cưới Đẹp Nhất
62 Chương 62: Chuyến Đi Thực Tế Cuối Năm
63 Chương 63: Lòng Ganh Tị
64 Chương 64: Lòng Ganh Tị P2
65 Chương 65: Tiểu Kì Bị Hại
66 Chương 66: Người Mèo Lộ Diện
67 Chương 67: Vương Quốc Người Thú
68 Chương 68: Phong Là Người Thú
69 Chương 69: Vườn Táo Của Nữ Hoàng
70 Chương 70: Bạn Gái Của Hoàng Tử
71 Chương 71: Chú Mèo Nghịch Ngợm
72 Chương 72: Nụ Hôn Và Chiếc Nhẫn Đính Ước
73 Chương 73: Hồ Nước Nóng
74 Chương 74: Công Nương Saki
75 Chương 75: Cô Mèo Nghịch Ngợm
76 Chương 76: Bất Ngờ Ngày Mừng Thọ
77 Chương 77: Đôi Giày Đặc Biệt
78 Chương 78: Cháu Gái Của Nữ Hoàng
79 Chương 79: Thiên Vị
80 Chương 80: Thân Phận Của Phong
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Lớp Trưởng Cúp Học
2
Chương 2: Chị Đã Tính Thì Đố Có Sai
3
Chương 3: Tại Ngôi Nhà Hoang
4
Chương 4: Tại Wc Nam
5
Chương 5: Đại Tỷ Ra Tay
6
Chương 6: Tại Sao Lại Là Em
7
Chương 7: Khẩu Xà Tâm Phật
8
Chương 8: Lớp Trưởng Tôi Thật Làcục Súc
9
Chương 9: Một Cú Lừa Đến Từ Cô Chủ Nhiệm
10
Chương 10: Quả Nhìn Là Nhà Kì Tỷ Thật Xịn Nha
11
Chương 11: Sự Cố Tại Nhà Tiểu Kì
12
Chương 12: Cao Thủ Ẩn Danh Bấy Lâu Nay
13
Chương 13: Biết Lấy Đồng Phục Ở Đâu Đây
14
Chương 14: Anh Bắt Tại Trận Rồi Nhé
15
Chương 15: Khi Fan Cuồng Ra Tay
16
Chương 16: Chơi Xấu
17
Chương 17: Đối Thủ Nặng Kí Của Kì Tỷ
18
Chương 18: Lần Đầu Nắm Tay
19
Chương 19: Tiểu Kì Gặp Sự Cố
20
Chương 20: Vụ Cá Cược Bị Bại Lộ
21
Chương 21: Tiểu Kì Nhập Viện
22
Chương 22: Đừng Khóc Nữa Tớ Đồng Ý!
23
Chương 23: Cái Ôm Bất Ngờ
24
Chương 24: Bạn Trai Chính Thức Của Tiểu Kì
25
Chương 25: Tớ Muốn Ăn Kem
26
Chương 26: Oan Gia
27
Chương 27: Mình Hẹn Hò Đi!
28
Chương 28: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
29
Chương 29: Nhà Của Phong
30
Chương 30: Đưa Tôi Về Nhà!
31
Chương 31: Vợ Chồng Trinh Thám
32
Chương 32: Đến Nhà Phong Lần 2
33
Chương 33: Cởi Áo Ra
34
Chương 34: Phong Chết Bầm
35
Chương 35: Phong Bị Trúng Độc
36
Chương 36: Tại Sao Lại Giúp Tớ
37
Chương 37: Mặt Dày Bất Chấp Tất Cả
38
Chương 38: Mỹ Nam
39
Chương 39: Body Quá Kém Đi Tập Thể Hình Thêm Đi!
40
Chương 40: Chú Cừu Non Và Lão Sói Xám
41
Chương 41: Hẹn Hò
42
Chương 42: Tối Nay Tớ Ngủ Lại Nhà Cậu Nhé
43
Chương 43: Bóng Người Trong Đêm
44
Chương 44: Về Quê Của Châu
45
Chương 45: Tết Thì Làm Gì
46
Chương 46: Tiền Là Tất Cả
47
Chương 47: Phong Là Tên Đại Ngốc Ahiii
48
Chương 48: Tớ Thích Cậu
49
Chương 49: Vuốt Mũi Là Được
50
Chương 50: Chúng Ta Bị Lừa Rồi
51
Chương 51: Phong Thiếu Gia Ra Tay
52
Chương 52: Tiếng Sáo Và Người Thú
53
Chương 53: Vết Sẹo Sau Lưng
54
Chương 54: Nụ Hôn Đầu
55
Chương 55: Làm Lành
56
Chương 56: Căn Phòng Bí Ẩn
57
Chương 57: Người Mèo
58
Chương 58: Phố Đèn Lồng P1
59
Chương 59: Bà Trùm Phố Đèn Lồng
60
Chương 60: Đằng Sau Cô Gái Hồn Nhiên
61
Chương 61: Bộ Ảnh Cưới Đẹp Nhất
62
Chương 62: Chuyến Đi Thực Tế Cuối Năm
63
Chương 63: Lòng Ganh Tị
64
Chương 64: Lòng Ganh Tị P2
65
Chương 65: Tiểu Kì Bị Hại
66
Chương 66: Người Mèo Lộ Diện
67
Chương 67: Vương Quốc Người Thú
68
Chương 68: Phong Là Người Thú
69
Chương 69: Vườn Táo Của Nữ Hoàng
70
Chương 70: Bạn Gái Của Hoàng Tử
71
Chương 71: Chú Mèo Nghịch Ngợm
72
Chương 72: Nụ Hôn Và Chiếc Nhẫn Đính Ước
73
Chương 73: Hồ Nước Nóng
74
Chương 74: Công Nương Saki
75
Chương 75: Cô Mèo Nghịch Ngợm
76
Chương 76: Bất Ngờ Ngày Mừng Thọ
77
Chương 77: Đôi Giày Đặc Biệt
78
Chương 78: Cháu Gái Của Nữ Hoàng
79
Chương 79: Thiên Vị
80
Chương 80: Thân Phận Của Phong