Chương 35: Phong Bị Trúng Độc

Kì cố bắt kịp ông quản gia nhưng khi cánh tay ông đang vươn lên định xoay nắm cửa vào phòng thì Kì đã nhanh tay hơn, chồm người tới và "giúp" ông mở cửa và theo quán tính bước vào trong trước ông.
Không biết động lực gì, ngay khi vừa vào phòng, mọi sự chú ý của cô đều tập trung vào cái người đang vật vã trên giường, hoàn toàn không để những người xung quanh vào mắt.

Kì chạy tới, tóc tấm màn ra hai bên.
Phút chốc hình ảnh Phong đầy máu đập vào mắt Kì.

Cô khựng lại nhưng chỉ một giây sau cô đã lao lên giường xem xét.
Mọi người vì sự xuất hiện của cô hái xa lạ và hành động bất ngờ của cô mà ngớ người.

Nhưng người bất ngờ hơn cả là ông quản gia.

Ông hoàn toàn không biết cô gái này đã đi theo ông lên đây hay nói đúng hơn là ông đã sớm lờ đi sự hiện diện của Kì ngay khi biết tin cậu chủ phát bệnh.
Giờ này, ông khẳng định suy đoán của mình là đúng.

Cô gái này đối với cậu chủ rất đặc biệt.
Lúc này, Kì không còn để ý người trước mặt là gái hay trai, quen hay xa lạ, cũng chẳng biết động cơ của mình là gì, cô chỉ biết mình - cần - phải - giúp - người - này.
Cô nhanh chóng cởi áo sơ mi nhuộm máu của Phong vứt sang một bên.

Không may là do lực sử dụng hơi lớn, chiếc áo bay đi một khoảng cách hơi xa và hạ cánh ở nơi ngoài ý muốn.

Cô hầu ngất xỉu.

Ông quản gia liếc nhìn một cái rồi cho người đưa cô ta ra ngoài.

Tiếp đến, những miếng băng, gạc cũng bị Kì tháo ra và vứt đi không thương tiếc.

Khổ nổi những thứ này có khối lượng nhỏ hơn so với cái áo nên tất nhiên bay không được xa.
Do đó, chúng lần lượt hạ cánh trên vai, đầu, ngực của ba ông bác sĩ.

Dĩ nhiên, ba người họ không yếu tim như cô hầu mà ngất xỉu nhưng lúc "nhận" được "quà" họ cũng có chút giật mình, lúng túng.

Thấy vậy, quản gia âm thầm bảo họ rời khỏi phòng.
Trong phòng duy chỉ còn ông, Kì và Phong.

Ông vẫn đứng phía sau quan sát.

Tuy tình hình cậu chủ rất nguy cấp và ông cũng rất lo lắng nhưng ông không tỏ ra chút gì là ngăn cản hành động của Kì.

Tuy không biết rõ cô gái này là người như thế nào nhưng không hiểu sao ông tin là cô có thể cứu được cậu chủ của mình.
Phong tuy trong cơn đau nhưng vẫn cảm giác được có người đang giúp mình xem xét vết thương và thật lạ là cậu cố mở mắt nhìn người đó.

Là Kì? Tại sao cậu ấy lại ở đây?
Nhưng chưa kịp hiểu thì một cơn đau khác lại quặng lên ở bên ngực phải, cặp mắt cậu vô thức nhắm nghiền lại, miệng bật lên tiếng "a".
Mọi rào cản đã được Kì dọn sạch.

Bây giờ trước mặt Kì là nửa phần trên của Phong với những vết thương sâu, lở loét như đường trâu cày.

Máu cứ thế rỉ ra.

Ở rìa vết thương là máu đỏ nhưng ở trung tâm mỗi rãnh lã máu đen.
Có độc?
Ơ, cái gì vậy?
Đột nhiên từ mạng sườn cuối bên phải gồ lên cái gì đó rồi cái thứ đó nhanh như chóp "chạy" lên trên phía ngực phải rồi lặn mất.

Kết quả là nó để lại một rãnh sâu mà máu cũng bắt đầu rỉ ra từ đó.
Lúc nó dịch chuyển, Phong cũng thốt lên tiếng "a" đau đớn.

Từ đó, cô kết luận những vết thương này là do cái vật đó gây nên.

Hừ, thật xui cho mày vì đã gặp phải Tiểu Kì ta.

Hôm nay mày tới số rồi!
Kì không còn ý định giúp Phong băng bó vết thương nữa.

Cô dừng mọi hoạt động, chờ đợi "có" hành động.

Ông quản gia tuy không hiểu nhưng vẫn theo đó chờ đợi.
Một lần nữa cái thứ đó lại xuất hiện nhưng tốc độ nó qua nhanh, khi Kì chỉ còn cách nó vài xăng-ti-mét, nó đã lặn mất tâm.

Tuy không chụp được nhưng lần này cũng giúp cô biết được chút thuộc tính của nó.
Lúc nó "ngoi" lên chính là vị trí lúc nãy nó biến mất.

Như vậy mọi chuyện dễ dàng hơn rồi, cô chỉ cần quan sát chỗ nó "ngụp" xuống và chờ tóm nó lại thôi.

Như mong đợi, không tới 3 giây sau, thứ đó lại ngoi lên ngay chỗ lúc nãy nó biến mất.

Lần này, Kì đã nhanh tay chặn ngay đường tiến của nó.

Nhưng đáng giận là nó lặn ngay tức khắc khi vừa va vào lòng bàn tay của cô.
Chết tiệt, cái thứ này tinh ranh hơn mình tưởng.

Cứ thế lần 3, 4 nó lại trốn thoát dễ dàng khi bị Kì chặn.

Mà mỗi lần như vậy, Phong lại không nén được cơn đau, khẽ gầm lên một tiếng "a".
Thấy vậy, Kì túm luôn một góc chăn nhét vào miệng Phong, phòng khi cậu ta vì đau quá mà cắn phải lưỡi.
Sau vài lần thất bại, Kì nhận ra không thể tiếp tục bắt nó theo cách này được vì hễ chặn lại thì nó lại lặn hoặc chuyển hướng chỗ khác mà có khi nó lại chui ra phía sau lưng làm cô không tài nào bặt được.
Ông quản gia đứng phía sau nãy giờ cũng chứng kiến được cuộc vật lộn của hai người à phải nói là của Kì và cái thứ chưa xác định kia thì cũng lo lắng không kém.

Dù biết là cậu chủ bị bệnh lạ nhưng ông không thể ngờ tác giả là cái thứ kí sinh kia.
Nhưng không, hình như ông vừa thấy cô gái cười.

Dù chỉ hơi nhếch môi một chút nhưng ông có thể đoán được cô gái này đã có giải pháp.
- Ông quản gia, bông băng!
Tuy có bất ngờ vì lời yêu cầu của Kì một chút nhưng ông cũng nhanh chóng cho người mang đến.
Nắm chặt mớ bông băng vừa được mang đến, Kì cười đắc ý.

Nếu mày thích lượn như vậy, ta sẽ không cho mày miếng đất nào để lượn nữa!
Màn hai chính thức bắt đầu.

Lần này Kì không có ý định dùng tay bắt mồi nữa.

Thay vào đó cô dùng hai tay nắm chặt hai đầu băng thun và buộc.

Nó chạy tới đâu, cô lại buộc tới đó.

Không phải là buộc nó mà chính là chặn đường lui của nó, từng bước hạn hẹp phạm vi hoạt động của nó.

Kì cũng đã tính trước.

Nếu dồn nó lại phần ngực thì không ổn.

Nó có thể sẽ chui xuống phía sau lưng, rất khó mà bắt nên cô quyết định chọn cánh tay trái làm chiến trường cuối cùng.
Cái thứ này tuy có tinh ranh nhưng dù sau nó không phải người nên tất nhiên vẫn thua trí của người.

Nhanh chóng, nó bị dồn tới cánh tay trái, từng chút từng chút, phạm vi hoạt động cũng hạn hẹn lại.

Mắt ông quản gia sáng lên.

Tốt quá rồi! Sắp bắt được nó rồi.
Cuộn băng thun cuối cùng được tháo ra và được buộc ở cổ tay trái.

Đã đến lúc rồi! Cái thứ đó vì bị chặn lại ở cổ tay nên di chuyển theo hướng ngược lại nhưng chắc chắn là nó không có mắt nên không thấy phía trước không còn chỗ nào cho nó tiến.
Như những gì Kì tính toán, nó lao về phía lòng bàn tay, cùng với tốc độ "thần thánh" của nó, lòng bàn tay xuất hiện một cái lỗ và từ đó một thứ đen đen bay vụt ra và rơi xuống sàn nhà.
"Bẹp!" Một âm thanh thô thiển phát ra.

Cả Kì và ông quản gia đều hướng xuống sàn nhà, nơi một vật thể đen ngồm, nhầy nhụa đang dẫy dụa như cá nằm trên thớt.

Kì toan lao xuống nhưng lần này ông quản gia đã nhanh chân hơn.
Ông xoay đầu gậy, vận dụng toàn bộ sức bình sinh, giáng cho nó một đòn chí mạng.

Cơ thể nó vỡ tung, máu đen văng tung tóe khắp sàn nhà.

Phù! Hai người thở phào nhẹ nhõm.
Tuy cái thứ kinh tởm đó bắt cũng đã bắt xong rồi nhưng giờ Kì vẫn còn nhiệm vụ phải làm - tháo băng trên người Phong và băng bó lại vết thương.
Lúc nãy do cứ mải chạy theo nó nên Kì không nhận ra là mình đã sơm biến Phong thành cải xác ướp, cả người buộc kín băng thun.

Giờ phải ngồi gỡ từng cái một, thật sự là rất thảm mà.

Nhưng chỉ tháo được vài cái, trước mắt cô đã tối sầm lại.

Cơ thể không chút sức lực, đổ sầm xuống giường..

Chapter
1 Chương 1: Lớp Trưởng Cúp Học
2 Chương 2: Chị Đã Tính Thì Đố Có Sai
3 Chương 3: Tại Ngôi Nhà Hoang
4 Chương 4: Tại Wc Nam
5 Chương 5: Đại Tỷ Ra Tay
6 Chương 6: Tại Sao Lại Là Em
7 Chương 7: Khẩu Xà Tâm Phật
8 Chương 8: Lớp Trưởng Tôi Thật Làcục Súc
9 Chương 9: Một Cú Lừa Đến Từ Cô Chủ Nhiệm
10 Chương 10: Quả Nhìn Là Nhà Kì Tỷ Thật Xịn Nha
11 Chương 11: Sự Cố Tại Nhà Tiểu Kì
12 Chương 12: Cao Thủ Ẩn Danh Bấy Lâu Nay
13 Chương 13: Biết Lấy Đồng Phục Ở Đâu Đây
14 Chương 14: Anh Bắt Tại Trận Rồi Nhé
15 Chương 15: Khi Fan Cuồng Ra Tay
16 Chương 16: Chơi Xấu
17 Chương 17: Đối Thủ Nặng Kí Của Kì Tỷ
18 Chương 18: Lần Đầu Nắm Tay
19 Chương 19: Tiểu Kì Gặp Sự Cố
20 Chương 20: Vụ Cá Cược Bị Bại Lộ
21 Chương 21: Tiểu Kì Nhập Viện
22 Chương 22: Đừng Khóc Nữa Tớ Đồng Ý!
23 Chương 23: Cái Ôm Bất Ngờ
24 Chương 24: Bạn Trai Chính Thức Của Tiểu Kì
25 Chương 25: Tớ Muốn Ăn Kem
26 Chương 26: Oan Gia
27 Chương 27: Mình Hẹn Hò Đi!
28 Chương 28: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
29 Chương 29: Nhà Của Phong
30 Chương 30: Đưa Tôi Về Nhà!
31 Chương 31: Vợ Chồng Trinh Thám
32 Chương 32: Đến Nhà Phong Lần 2
33 Chương 33: Cởi Áo Ra
34 Chương 34: Phong Chết Bầm
35 Chương 35: Phong Bị Trúng Độc
36 Chương 36: Tại Sao Lại Giúp Tớ
37 Chương 37: Mặt Dày Bất Chấp Tất Cả
38 Chương 38: Mỹ Nam
39 Chương 39: Body Quá Kém Đi Tập Thể Hình Thêm Đi!
40 Chương 40: Chú Cừu Non Và Lão Sói Xám
41 Chương 41: Hẹn Hò
42 Chương 42: Tối Nay Tớ Ngủ Lại Nhà Cậu Nhé
43 Chương 43: Bóng Người Trong Đêm
44 Chương 44: Về Quê Của Châu
45 Chương 45: Tết Thì Làm Gì
46 Chương 46: Tiền Là Tất Cả
47 Chương 47: Phong Là Tên Đại Ngốc Ahiii
48 Chương 48: Tớ Thích Cậu
49 Chương 49: Vuốt Mũi Là Được
50 Chương 50: Chúng Ta Bị Lừa Rồi
51 Chương 51: Phong Thiếu Gia Ra Tay
52 Chương 52: Tiếng Sáo Và Người Thú
53 Chương 53: Vết Sẹo Sau Lưng
54 Chương 54: Nụ Hôn Đầu
55 Chương 55: Làm Lành
56 Chương 56: Căn Phòng Bí Ẩn
57 Chương 57: Người Mèo
58 Chương 58: Phố Đèn Lồng P1
59 Chương 59: Bà Trùm Phố Đèn Lồng
60 Chương 60: Đằng Sau Cô Gái Hồn Nhiên
61 Chương 61: Bộ Ảnh Cưới Đẹp Nhất
62 Chương 62: Chuyến Đi Thực Tế Cuối Năm
63 Chương 63: Lòng Ganh Tị
64 Chương 64: Lòng Ganh Tị P2
65 Chương 65: Tiểu Kì Bị Hại
66 Chương 66: Người Mèo Lộ Diện
67 Chương 67: Vương Quốc Người Thú
68 Chương 68: Phong Là Người Thú
69 Chương 69: Vườn Táo Của Nữ Hoàng
70 Chương 70: Bạn Gái Của Hoàng Tử
71 Chương 71: Chú Mèo Nghịch Ngợm
72 Chương 72: Nụ Hôn Và Chiếc Nhẫn Đính Ước
73 Chương 73: Hồ Nước Nóng
74 Chương 74: Công Nương Saki
75 Chương 75: Cô Mèo Nghịch Ngợm
76 Chương 76: Bất Ngờ Ngày Mừng Thọ
77 Chương 77: Đôi Giày Đặc Biệt
78 Chương 78: Cháu Gái Của Nữ Hoàng
79 Chương 79: Thiên Vị
80 Chương 80: Thân Phận Của Phong
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Lớp Trưởng Cúp Học
2
Chương 2: Chị Đã Tính Thì Đố Có Sai
3
Chương 3: Tại Ngôi Nhà Hoang
4
Chương 4: Tại Wc Nam
5
Chương 5: Đại Tỷ Ra Tay
6
Chương 6: Tại Sao Lại Là Em
7
Chương 7: Khẩu Xà Tâm Phật
8
Chương 8: Lớp Trưởng Tôi Thật Làcục Súc
9
Chương 9: Một Cú Lừa Đến Từ Cô Chủ Nhiệm
10
Chương 10: Quả Nhìn Là Nhà Kì Tỷ Thật Xịn Nha
11
Chương 11: Sự Cố Tại Nhà Tiểu Kì
12
Chương 12: Cao Thủ Ẩn Danh Bấy Lâu Nay
13
Chương 13: Biết Lấy Đồng Phục Ở Đâu Đây
14
Chương 14: Anh Bắt Tại Trận Rồi Nhé
15
Chương 15: Khi Fan Cuồng Ra Tay
16
Chương 16: Chơi Xấu
17
Chương 17: Đối Thủ Nặng Kí Của Kì Tỷ
18
Chương 18: Lần Đầu Nắm Tay
19
Chương 19: Tiểu Kì Gặp Sự Cố
20
Chương 20: Vụ Cá Cược Bị Bại Lộ
21
Chương 21: Tiểu Kì Nhập Viện
22
Chương 22: Đừng Khóc Nữa Tớ Đồng Ý!
23
Chương 23: Cái Ôm Bất Ngờ
24
Chương 24: Bạn Trai Chính Thức Của Tiểu Kì
25
Chương 25: Tớ Muốn Ăn Kem
26
Chương 26: Oan Gia
27
Chương 27: Mình Hẹn Hò Đi!
28
Chương 28: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
29
Chương 29: Nhà Của Phong
30
Chương 30: Đưa Tôi Về Nhà!
31
Chương 31: Vợ Chồng Trinh Thám
32
Chương 32: Đến Nhà Phong Lần 2
33
Chương 33: Cởi Áo Ra
34
Chương 34: Phong Chết Bầm
35
Chương 35: Phong Bị Trúng Độc
36
Chương 36: Tại Sao Lại Giúp Tớ
37
Chương 37: Mặt Dày Bất Chấp Tất Cả
38
Chương 38: Mỹ Nam
39
Chương 39: Body Quá Kém Đi Tập Thể Hình Thêm Đi!
40
Chương 40: Chú Cừu Non Và Lão Sói Xám
41
Chương 41: Hẹn Hò
42
Chương 42: Tối Nay Tớ Ngủ Lại Nhà Cậu Nhé
43
Chương 43: Bóng Người Trong Đêm
44
Chương 44: Về Quê Của Châu
45
Chương 45: Tết Thì Làm Gì
46
Chương 46: Tiền Là Tất Cả
47
Chương 47: Phong Là Tên Đại Ngốc Ahiii
48
Chương 48: Tớ Thích Cậu
49
Chương 49: Vuốt Mũi Là Được
50
Chương 50: Chúng Ta Bị Lừa Rồi
51
Chương 51: Phong Thiếu Gia Ra Tay
52
Chương 52: Tiếng Sáo Và Người Thú
53
Chương 53: Vết Sẹo Sau Lưng
54
Chương 54: Nụ Hôn Đầu
55
Chương 55: Làm Lành
56
Chương 56: Căn Phòng Bí Ẩn
57
Chương 57: Người Mèo
58
Chương 58: Phố Đèn Lồng P1
59
Chương 59: Bà Trùm Phố Đèn Lồng
60
Chương 60: Đằng Sau Cô Gái Hồn Nhiên
61
Chương 61: Bộ Ảnh Cưới Đẹp Nhất
62
Chương 62: Chuyến Đi Thực Tế Cuối Năm
63
Chương 63: Lòng Ganh Tị
64
Chương 64: Lòng Ganh Tị P2
65
Chương 65: Tiểu Kì Bị Hại
66
Chương 66: Người Mèo Lộ Diện
67
Chương 67: Vương Quốc Người Thú
68
Chương 68: Phong Là Người Thú
69
Chương 69: Vườn Táo Của Nữ Hoàng
70
Chương 70: Bạn Gái Của Hoàng Tử
71
Chương 71: Chú Mèo Nghịch Ngợm
72
Chương 72: Nụ Hôn Và Chiếc Nhẫn Đính Ước
73
Chương 73: Hồ Nước Nóng
74
Chương 74: Công Nương Saki
75
Chương 75: Cô Mèo Nghịch Ngợm
76
Chương 76: Bất Ngờ Ngày Mừng Thọ
77
Chương 77: Đôi Giày Đặc Biệt
78
Chương 78: Cháu Gái Của Nữ Hoàng
79
Chương 79: Thiên Vị
80
Chương 80: Thân Phận Của Phong