Chương 48: Nhu tình chân thành

Edit: Ne Ngoz

“Tiểu Kiều.”

Mục Thiếu Thần lẩm bẩm.

Nam nhân một tiếng trầm thấp mang theo ngàn vạn tình ý, trong nháy mắt bện thành một cái võng lớn vô hình đi tới chỗ Sở Kiều Linh, đột nhiên tiếng sáo Sở Kiều Linh run rẩy một chút.

Một khúc đã nghỉ, Sở Kiều Linh lẳng lặng ngắm hồ Mạc Ưu trước mặt, ánh trăng chiếu rọi xuống hồ nước, ba tia sáng trong vắt, gió nhẹ phất qua mặt nước, tạo nên một tầng sóng gợn, giờ phút này nỗi lòng nàng liền giống nhau như vậy, tầng tầng lớp lớp, không lí giải mà nhường nàng.

Nàng biết Mục Thiếu Thần đứng sau lưng nàng lặng yên chăm chú nhìn nàng, tay vừa mới chậm rãi chạm vào nước buông xuống, nàng không biết làm sao hắn thích nàng, bản thân không dám phản ứng, vẫn cứ xấu hổ mặc kệ chăng?

Mười hai năm này Sở Kiều Linh luôn luôn cảm thấy chỉ có một mình, số lần có thể nhìn thấy mẫu thân Kiều Khả Khanh có thể đếm được trên đầu ngón tay, thời điểm ở Hàn Ảnh môn, mặc dù có đám người Lam Ảnh  làm bạn, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy nàng cách bọn họ rất xa, trong lòng luôn cô độc, có lẽ căn bản nàng không đồng ý cho bọn họ nhìn thấu lòng nàng.

Mà Mục Thiếu Thần đột nhiên bất ngờ xâm nhập vòng phòng ngự của Sở Kiều Linh, lần lượt khiến lòng nàng buông xuống, khiến lòng nàng không tự giác mà rung động, Sở Kiều Linh không nghĩ đến nó lại không cách nào ngăn cản.

“Tiểu Kiều, nàng đang suy nghĩ gì thế?”

Mục Thiếu Thần đột nhiên lên tiếng, hắn không muốn nhìn thấy Sở Kiều Linh luôn luôn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, mà đem hắn đặt ở một bên.

Suy nghĩ Sở Kiều Linh bị kéo lại, khẽ nói:

“Ngươi có biết Sở gia mười hai năm trước xảy ra chuyện gì không?”

“Có biết một hai chuyện, Tiểu Kiều, nàng tính nói gì với ta?”

Mục Thiếu Thần cảm giác Sở Kiều Linh có chuyện gì muốn nói với hắn.

“Không có gì, tùy tiện hỏi thôi.”

Sở Kiều Linh không biết vì sao bản thân muốn trò chuyện cùng Mục Thiếu Thần về Sở gia, nhưng nàng không thể tự mình nói với hắn, nhưng sau khi nhắc đến, nàng lại không biết nói gì đây.

Mục Thiếu Thần nghe Sở Kiều Linh rõ ràng có lời muốn nói, nhấc chân từng bước tiến lên đi đến bên cạnh người Sở Kiều Linh, đối mặt Sở Kiều Linh, ôn nhu nói:

“Tiểu Kiều, mặc kệ trước kia xảy ra chuyện gì, cũng không biết sau này có xảy ra chuyện gì, theo như hôm nay, ta vĩnh viễn bảo hộ bên cạnh nàng cả đời.”

Sở Kiều Linh đương nhiên có thể nghe ra hàm nghĩa trong lời nói của Mục Thiếu Thần, nhưng nàng vẫn nhàn nhạt nói:

“Ta có thể tự bảo vệ mình.”

“Nàng có năng lực bảo vệ mình với việc ta bảo vệ nàng là hai chuyện khác nhau, không hề có liên quan.”

Mục Thiếu Thần cũng không để ý Sở Kiều Linh cự tuyệt, chỉ cần hắn nhận định chuyện gì, ai cũng không thể thay đổi.

Tựa hồ cơn sóng khẽ chấn động, Sở Kiều Linh không nghĩ đến đi hỏi Mục Thiếu Thần vì sao đối với nàng như thế, bởi vì nàng biết nàng có hỏi, nhu tình mật ý chân thật bên trong có khả năng sẽ không cách nào kiềm chế được.

“Đêm đã khuya, chúng ta trở về đi.”

Mục Thiếu Thần mở miệng nói, hắn tuy rằng thật không muốn phá mất cơ hội hai người bên nhau, nhưng luôn đứng ở bên hồ gió thổi lạnh, hắn lo lắng Sở Kiều Linh sẽ bị nhiễm phong hắn, liền chủ động nói trở về.

“Được.”

Sở Kiều Linh vẫn chưa phản đối, theo Mục Thiếu Thần trở về.

Đến thời điểm hai người thi triển khinh công bay vọt trở về, chỉ dùng nửa canh giờ, mà lúc này tựa như đi bộ trở về, chỉ sợ tới giờ tý thì tiểu lâu Duyệt Lai sẽ đóng cửa.

Mục Thiếu Thần cũng không để ý giờ nào tiểu lâu Duyệt Lai đóng cửa, ngược lại cảm thấy tại đây ban đêm yên tĩnh, hai người bước chậm ở ngoài thành, khiến cho tâm hắn cảm thấy vô cùng điềm tĩnh thoải mái cùng an tâm chưa bao giờ có.

Mà loại yên tĩnh này thời gian cũng không có duy trì bao lâu, chỉ thấy mắt phượng Mục Thiếu Thần đột nhiên mất đi nhu tình, trở nên băng hàn thấu xương.

Chapter
1 Chương 1-1: Càn khôn thương pháp (1)
2 Chương 1-2: Càn khôn thương pháp (2)
3 Chương 2: Sáo ngọc phỉ thúy
4 Chương 3: Tin xấu liên tục
5 Chương 4: Tìm kiếm
6 Chương 5: Tiên phát chế nhân
7 Chương 6: Ra sức chờ phát động
8 Chương 7: Giống như đã từng quen biết
9 Chương 8: Gần hương tình khiếp
10 Chương 9: Tự tìm đường chết
11 Chương 10: Xen vào việc của người khác
12 Chương 11: Lại ra tay
13 Chương 12: Như thi như họa
14 Chương 13: Vật cũ nhân phi
15 Chương 14: Trong đắng có ngọt
16 Chương 15: Cố ý gây khó dễ
17 Chương 16: Giương gươm , múa kiếm
18 Chương 17: Tự mình tiến cử
19 Chương 18: Thống khổ
20 Chương 19: Tâm bệnh tâm dược
21 Chương 20: Tin lành truyền đến
22 Chương 21: Tìm tới cửa
23 Chương 22: Khoan thai đến chậm
24 Chương 23: Lo lắng vô cớ
25 Chương 24: Nửa đêm đột kích
26 Chương 25: Nhanh chân đến trước
27 Chương 26: Mặc trúc loại tình cảm
28 Chương 27: Gieo gió gặt bão
29 Chương 28: Che chở có thừa
30 Chương 29: Mưa gió sắp đến
31 Chương 30: Tự giới thiệu
32 Chương 31: Xuất kỳ bất ý
33 Chương 32: Sáo ngọc làm chứng
34 Chương 33: Chân thật đáng tin
35 Chương 34: Kính rượu tam chén
36 Chương 35: Gặp lại mọi người
37 Chương 36: Gần trong gang tấc
38 Chương 37: Lần đầu giao phong
39 Chương 38: Một cái yêu cầu
40 Chương 39: Hai người một chỗ
41 Chương 40: Cuối cùng quen biết
42 Chương 41: Tiên lễ hậu binh
43 Chương 42: Hoàng tước ở phía sau
44 Chương 43: Thầm nghĩ bảo hộ nàng
45 Chương 44: Công ơn dưỡng dục
46 Chương 45: Công ơn dưỡng dục
47 Chương 46: Tình mẫu tử
48 Chương 47: Muốn nói nhưng không thể
49 Chương 48: Nhu tình chân thành
50 Chương 49: Một đám chuột nhắt
51 Chương 50: Bốn tỳ nữ
Chapter

Updated 51 Episodes

1
Chương 1-1: Càn khôn thương pháp (1)
2
Chương 1-2: Càn khôn thương pháp (2)
3
Chương 2: Sáo ngọc phỉ thúy
4
Chương 3: Tin xấu liên tục
5
Chương 4: Tìm kiếm
6
Chương 5: Tiên phát chế nhân
7
Chương 6: Ra sức chờ phát động
8
Chương 7: Giống như đã từng quen biết
9
Chương 8: Gần hương tình khiếp
10
Chương 9: Tự tìm đường chết
11
Chương 10: Xen vào việc của người khác
12
Chương 11: Lại ra tay
13
Chương 12: Như thi như họa
14
Chương 13: Vật cũ nhân phi
15
Chương 14: Trong đắng có ngọt
16
Chương 15: Cố ý gây khó dễ
17
Chương 16: Giương gươm , múa kiếm
18
Chương 17: Tự mình tiến cử
19
Chương 18: Thống khổ
20
Chương 19: Tâm bệnh tâm dược
21
Chương 20: Tin lành truyền đến
22
Chương 21: Tìm tới cửa
23
Chương 22: Khoan thai đến chậm
24
Chương 23: Lo lắng vô cớ
25
Chương 24: Nửa đêm đột kích
26
Chương 25: Nhanh chân đến trước
27
Chương 26: Mặc trúc loại tình cảm
28
Chương 27: Gieo gió gặt bão
29
Chương 28: Che chở có thừa
30
Chương 29: Mưa gió sắp đến
31
Chương 30: Tự giới thiệu
32
Chương 31: Xuất kỳ bất ý
33
Chương 32: Sáo ngọc làm chứng
34
Chương 33: Chân thật đáng tin
35
Chương 34: Kính rượu tam chén
36
Chương 35: Gặp lại mọi người
37
Chương 36: Gần trong gang tấc
38
Chương 37: Lần đầu giao phong
39
Chương 38: Một cái yêu cầu
40
Chương 39: Hai người một chỗ
41
Chương 40: Cuối cùng quen biết
42
Chương 41: Tiên lễ hậu binh
43
Chương 42: Hoàng tước ở phía sau
44
Chương 43: Thầm nghĩ bảo hộ nàng
45
Chương 44: Công ơn dưỡng dục
46
Chương 45: Công ơn dưỡng dục
47
Chương 46: Tình mẫu tử
48
Chương 47: Muốn nói nhưng không thể
49
Chương 48: Nhu tình chân thành
50
Chương 49: Một đám chuột nhắt
51
Chương 50: Bốn tỳ nữ