Chương 78: Chương 78

“Quái lạ? Sao lại nóng vậy chứ?” Thường Hi lẩm bẩm.

Nghĩ cũng không cần chờ nha hoàn kia quay lại hay xuất hiện ở chỗ kia cho bị nghi ngờ, dẫu cho nàng ta cũng rất mong được thấy vẻ mặt lúc đó của Di Nguyệt, nên Thường Hi đã vào tẩm phòng ở gian trong để nghĩ ngơi.

Cánh cửa vừa khép lại, nàng ta liền đặt nến lên bàn bên cạnh rồi cởi áo ngoài ra.

Trời hè nóng nực, nữ tử cũng chỉ mặc một lớp áo yếm mà thôi.

Nhưng nàng ta vừa cởi ra thì bất chợt, phía sau xuất hiện một vòng tay cứng rắn siết nàng ta lại.

Thường Hi kinh ngạc kêu lên: “Ai đó?”
Giọng nói bật ra có chút nhẹ nhàng mềm mại làm cả nàng ta lẫn người kia đều phải giật mình.

Người kia liền buông nàng ta ra, lùi về sau mấy bước: “Chậc, bị lừa rồi.” Rồi hắn ta muốn nhân đường cửa sổ mà chạy.

Nhưng chân còn chưa kịp đi mấy bước thì tất cả mọi cánh cửa đều bị bật mở, đèn đuốc nhất thời sáng trưng.

Thường Hi và cả nam nhân kia nhất thời bị ánh sáng làm cho lóa mắt, phải đưa tay lên che mắt lại.

Đến lúc họ mở mắt ra lần nữa thì đã bị bao vây.
“Hoàng huynh… muội…” Thường Hi kinh ngạc rồi lại nhìn Di Nguyệt bên cạnh, theo sau còn có cả nha hoàn và thị vệ.

Rồi nàng ta chợt nhớ về bộ dạng của mình lúc này, vội vàng đem áo ngoài che cơ thể lại: “Muội… muội bị hại, hoàng huynh giúp muội…”
“Ngươi! Chính là ngươi! Cẩu nha hoàn chết tiệt dám mưu hại bổn công chúa.” Nhìn thấy nha hoàn ban nãy lấp ló sau lưng Hạ Uyển, Thường Hi liền điên tiết gào lên.

Di Nguyệt nhíu mày, nói: “Thường Hi.

Bệ hạ đã hứa sẽ chọn hôn phu theo ý muội, chỉ cần muội thích là có thể được ban hôn.

Nếu muội đã có ý trung nhân, vậy sao không nói mà lại làm ra chuyện nhục nhã thế này?”
“Ngươi còn dám hỏi? Nhất định là ngươi hại ta! Nhất định là ả tiện nhân nhà ngươi hại ta!” Thường Hi gào lên.

Thanh danh của nàng ta chỉ trong một khoảnh khắc lơ đãng mà bị hủy mất, còn bị hoàng huynh bắt gian tại trận, bao nhiêu nhục nhã uất ức làm nàng ta không giữ nỗi bình tĩnh nữa.
Chát!
Một âm thanh lớn vang lên, Thường Hi ngã xuống sàn, chiếc áo lụa tơ tằm cũng rơi xuống.

Nàng ta ôm má, đôi mắt mở to kinh ngạc nhìn người vừa xuống tay với mình: “Hoàng huynh…”
“Ai cho ngươi lá gan xúc phạm mẫu nghi thiên hạ? Thường Hi, có phải ngươi đã quen được nuông chiều nên quên hết phép tắc lễ tiết rồi không?”
“Muội không có! Muội thật sự không có mà!” Thường Hi liên tục lắc đầu, muốn bò về phía Tử Kì cầu xin nhưng bị hắn vô tình hất văng ra.

Rồi hắn lại nhìn nam nhân ở phía sau, hỏi: “Là muội muội của trẫm thất lễ rồi.

Nhưng Thục đế đây liệu có thể cho trẫm một lời giải thích không?”

“Trẫm thật sự không biết.” Lập Thành cười cợt nhã nhìn Di Nguyệt đứng cạnh Tử Kì.

Chuyện hậu trạch này đúng ra là nữ nhân giải quyết, ấy thế mà Tử Kì lại đích thân ra mặt, nàng chỉ việc đứng xem.

Ban đầu biết mình bị lừa hắn ta cũng khá hoảng, nhưng khi nhìn thấy nữ nhân kia dung mạo không tồi, lại còn là công chúa tôn quý của nước Lạc, hắn ta không khỏi sinh chút lòng riêng.

“Có một nha hoàn đưa cho trẫm lá thư này.

Sau đó trẫm tới đây chờ, được một lúc thì công chúa điện hạ đây bước vào và cởi xiêm y, trẫm không ngăn nàng lại được.”
Hắn lấy trong ống tay áo ra một lá thư gấp tư.

Nội dung bên trong chính xác là những gì mà Thường Hi đã ghi, nhưng lại thiếu đi phần tái bút ghi tên Di Nguyệt.

Tử Kì chỉ cần nhìn sơ qua nét chữ là biết, hắn ném tờ giấy vào mặt Thường Hi, quát: “Đưa thư hẹn nam nhân ra nơi vắng vẻ tư tình.

Thường Hi, ngươi còn gì để chối?”
Thường Hi nhìn tờ giầy, sợ hãi im lặng.

Nàng ta biết bây giờ mình không nên nói thêm gì nữa, bởi nếu lộ ra cái bẫy này vốn dành cho hoàng hậu thì chuyện còn đáng sợ hơn gấp bội.
Di Nguyệt nhìn Lập Thành, trong lòng thầm khinh bỉ.

Hắn biết rõ Thường Hi là bị hại, nhưng vẫn thêm thắt vào, thành công đổ hết mọi tội lỗi cho nàng ta.

Nhìn vào, rõ ràng đây là nàng ta câu dẫn dụ dỗ hắn…
“Lạc đế đừng nóng.

Nếu quý công chúa đây đã phải lòng trẫm, vậy trẫm cũng rất sẵn lòng đón nàng về cung.” Lập Thành vờ như rộng lượng, chắp tay với Tử Kì: “Không biết ý Lạc đế đây thế nào?”
“Là phúc phần của nàng ta rồi.” Tử Kì liếc mắt.
Nhưng Lập Thành lại nói tiếp: “Bất quá… trước khi làm lễ mà lại có chuyện xấu mặt này… Phượng vị… e là không thể.”
Thường Hi trừng mắt nhìn hắn ta.

Vì cái gì chứ? Nàng ta mất thanh danh vì hắn, vốn còn tưởng gả đi cũng may mắn, thế nhưng lại không thể làm hoàng hậu? Tốt xấu gì nàng ta cũng là công chúa cao quý nhất Lạc quốc mà!
Ánh mắt nàng ta lại chuyển sang ca ca mình cầu cứu, nhưng lại bị đôi mắt của Tử Kì dọa sợ.

Hắn đáp: “Đều theo ý ngươi đi… Đây là nàng ta tự chuốc lấy.”

Chapter
1 Chương 1: Nàng Vốn Là Phượng Hoàng Trên Cao
2 Chương 2: Quyên Sinh
3 Chương 3: Kết Thúc Là Đánh Dấu Cho Khởi Đầu
4 Chương 4: Trường Xuân Cung Đắc Sủng
5 Chương 5: Di Nguyệt
6 Chương 6: Gặp Lại Lâm Quang Hạo
7 Chương 7: Ngũ Công Chúa Tống Tuệ Nhi
8 Chương 8: Ai Chẳng Biết Phụ Hoàng Thương Muội Nhất
9 Chương 9: Tai Nạn
10 Chương 10: Độc
11 Chương 11: Phát Hiện Độc
12 Chương 12: Một Văn Một Võ Thì Nên Chọn Bên Nào
13 Chương 13: Lục Công Chúa Tống Thanh Ân
14 Chương 14: Không Cản Muội Ấy Lại Sao
15 Chương 15: Khẩu Chiến
16 Chương 16: Người Của Ta Muốn Là Có Thể Đụng
17 Chương 17: Phong Thái Như Vậy Mới Xứng Là Bảo Bối Của Trẫm
18 Chương 18: Điệp Quý Nhân
19 Chương 19
20 Chương 20: Tra Án
21 Chương 21: Manh Mối
22 Chương 22: Hướng Mũi Nghi Ngờ
23 Chương 23: Mùi Hương Ở Liễu Hòa Cung
24 Chương 24: Hiền Phi Mang Thai
25 Chương 25: Sự Thật Về Thập Công Chúa Tống Khởi An
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40: Ai Nói Không Bị Phát Hiện
41 Chương 41: Cái Kết Của Hiền Phi
42 Chương 42
43 Chương 43: Người Của Mình Cũng Rất Nguy Hiểm
44 Chương 44: Lên Núi Lễ Phật
45 Chương 45: Gặp Nạn
46 Chương 46: 46: Trẻ Con Mà Ăn Nói Xất Xược Thế À
47 Chương 47: 47: Cơ Hội
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: 49: Tên Hắn Là Duẫn Tử Kì
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Nàng Vốn Là Phượng Hoàng Trên Cao
2
Chương 2: Quyên Sinh
3
Chương 3: Kết Thúc Là Đánh Dấu Cho Khởi Đầu
4
Chương 4: Trường Xuân Cung Đắc Sủng
5
Chương 5: Di Nguyệt
6
Chương 6: Gặp Lại Lâm Quang Hạo
7
Chương 7: Ngũ Công Chúa Tống Tuệ Nhi
8
Chương 8: Ai Chẳng Biết Phụ Hoàng Thương Muội Nhất
9
Chương 9: Tai Nạn
10
Chương 10: Độc
11
Chương 11: Phát Hiện Độc
12
Chương 12: Một Văn Một Võ Thì Nên Chọn Bên Nào
13
Chương 13: Lục Công Chúa Tống Thanh Ân
14
Chương 14: Không Cản Muội Ấy Lại Sao
15
Chương 15: Khẩu Chiến
16
Chương 16: Người Của Ta Muốn Là Có Thể Đụng
17
Chương 17: Phong Thái Như Vậy Mới Xứng Là Bảo Bối Của Trẫm
18
Chương 18: Điệp Quý Nhân
19
Chương 19
20
Chương 20: Tra Án
21
Chương 21: Manh Mối
22
Chương 22: Hướng Mũi Nghi Ngờ
23
Chương 23: Mùi Hương Ở Liễu Hòa Cung
24
Chương 24: Hiền Phi Mang Thai
25
Chương 25: Sự Thật Về Thập Công Chúa Tống Khởi An
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40: Ai Nói Không Bị Phát Hiện
41
Chương 41: Cái Kết Của Hiền Phi
42
Chương 42
43
Chương 43: Người Của Mình Cũng Rất Nguy Hiểm
44
Chương 44: Lên Núi Lễ Phật
45
Chương 45: Gặp Nạn
46
Chương 46: 46: Trẻ Con Mà Ăn Nói Xất Xược Thế À
47
Chương 47: 47: Cơ Hội
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: 49: Tên Hắn Là Duẫn Tử Kì
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80