Quyển 3 – Chương 18: Tùy ngộ

Lại một đội người người rầm rầm mà đi, trên đường chỉ còn lại đám người của thiếu niên, hơi quạnh quẽ.

"Quận Vương, chúng ta cũng lên đường đi." Người hầu bên người thấp giọng hỏi, người thiếu niên dường như còn thất thần.

Người thiếu niên ừ một tiếng, đưa tay xốc mũ trùm lên, nhìn về phía phương hướng khia, mơ hồ quanh quẩn tiếng vó ngựa, đến cuối cùng, vắng lặng không tiếng động.

"Quận Vương, tiểu thư này nói gì với người? Sao Quận Vương thất thần như thế ?" Một người bộ dáng quản sự đi tới cười nói, so với những người khác cung kính, hắn mang theo vài phần tùy ý.

Mới vừa rồi người thiếu niên cùng Trình Kiều Nương nói nhỏ, trừ bỏ hai người bọn họ, mấy câu cuối người khác cũng không nghe được.

Người thiếu niên xoay người, nhìn nam nhân này, cũng lộ ra tươi cười.

Quận Vương yêu cười, tính khí lại tốt, có lẽ là do sống ở trong cung không phải sầu lo.

"Nàng hỏi nhà ta ở đâu, có hôn phối chưa." Hắn cười nói.

Mọi người lao xao cười.

"Quận Vương tuấn tú, nữ nhân người nào thấy mà không say lòng." nam nhân Quản sự lớn tiếng cười.

"Chỉ tiếc, phụ vương không đợi đến lúc ta thành thân." Người thiếu niên nói, vẻ mặt trầm thấp.

Tiếng cười biến mất, người xung quanh đều thay bằng vẻ mặt bi thương.

"Quận Vương nén bi thương." Quản sự nói, nhỏ hai giọt nước mắt, "Ngài hiếu tâm, Vương gia linh thiêng biết, chúng ta nhanh chóng chạy đi."

Người thiếu niên gật gật đầu, mang theo vài phần bi thương cầm cương ngựa người hầu đưa tới.

"Xe ngựa hỏng rồi, Quận Vương đi đường không thay đổi, hay đến phía trước chúng ta đổi đường thủy?" Quản sự nghĩ đến cái gì nói.

"Nên đổi sang đường thủy, đỡ phải phiền nhiễu." Có người nói.

"Dục tốc bất đạt a, thân thể Quận Vương quan trọng hơn, chưa bao giờ đi đường xa như vậy, nếu bị kinh hách làm sao được, Hoàng Đế Thái hậu đều phải lo lắng." Quản sự bất an nói.

"Làm theo lời quản sự đi." Người thiếu niên nói, mang theo vài phần tùy ý, "Bình an quan trọng hơn."

Quản sự cao hứng vâng một tiếng, tiến đến an bài, nhìn bóng lưng của hắn. Khóe miệng người thiếu niên hiện lên một tia cười lạnh.

Ngược lại hắn muốn xem, là người nào, muốn tính mạng của mình.

Ngư giả đã vì ngư giả, ngư giả còn không biết, loại cảm giác này cũng thực thích.
(Câu này tớ hiểu là thế này : là người đánh cá hay cá còn chưa biết trước được, ý là ai là con mồi con chưa biết, tớ để nguyên vì k chắc lắm, các nàng ai hiểu rõ chỉ giùm nhé).

Người thiếu niên thu hồi ý cười, mắt lại nhìn phương hướng kia.

Một nhà họ Trần, một nhà họ Chu, này cô gái này họ Chu hay là họ Trần?

Hắn tự tay đội mũ trùm, thúc vào bụng ngựa, đi.

Một ngày một đêm không ngừng. Đại lộ đường nhỏ bôn ba. Gần Kinh Thành hơn một ngày.

"Tào gia. Đồ vật đã mua đến đây."

Mấy tùy tùng bao lớn bao nhỏ rảo bước tiến lên cửa khách điếm.

Bên trong phòng khách đám người Tào quản sự đang dùng cơm.

"Đưa đi đưa đi, sau đó ăn nhanh còn phải chạy đi." Tào quản sự nói.

Các tùy tòng vâng đi vào.

"Tiểu thư muốn ăn cái gì?" Có người tò mò hỏi, nhìn thức ăn trên bàn trước mắt , "Cái đó cũng có thể ăn sao?"

Dọc theo đường đi phong trần mệt mỏi một ngày một đêm. Ăn uống đều là đối phó, nhìn đường đến Kinh Thành còn có năm ba ngày, tâm tình của mọi người cũng thoải mái hơn rất nhiều, tuy rằng hận không thể một hơi vào kinh, nhưng Trần Tứ lão gia vẫn là có tính nhẫn nại để cho mọi người ở trong này đặt chân nghỉ tạm, ăn đồ ăn phong phú.

Nơi này đã là địa bàn mọi người quen thuộc rồi, chọn lựa khách điến có danh tiếng thật là tốt, gọi đồ ăn sở trường của tiệm , nhưng cái tiểu thư này lại thử một miếng rồi thôi.

"Không ngon." Nàng nói.

Sau đó liền nói một chuỗi cổ quái. Muốn đi mua, nàng sẽ tự làm.

Sao không tốt? Như vậy đồ tốt. . .

Tiểu thư này, cũng quá xoi xét rồi.

Trần Tứ lão gia uyển chuyển biểu đạt đi đường bất đắc dĩ.

"Là các ngươi nói phải nghỉ tạm." Trình Kiều Nương nhìn hắn nói.

Nàng nói chuyện đơn giản, chỉ tỳ nữ đành giải thích.

"Dọc theo đường đi, tiểu thư nhà ta chẳng lẽ không tạm sao?" Tỳ nữ mất hứng nói."Lúc tất cả mọi người vất vả người đi đường, tiểu thư nhà ta chính là một tiếng cũng không nói."

Chuyện này cũng đúng.

Cô gái này dọc theo đường đi thật sự im lặng, im lặng đến đám người Trần Tứ lão gia cơ hồ đều không nhớ nổi nàng là một nữ tử, như đêm đó gặp được bầy sói, nếu đổi lại nữ tử khác, đã sớm dọa khóc lớn hét to, nàng lại im lặng, nên ngồi liền ngồi, nên nói liền nói. . .

Có thể chịu khổ, nhưng cẩn thận xoi xét, thật sự là quá vất vả.

Tùy tùng đưa đồ vật sau đó trở về báo với Tào quản sự.

"Tiền này cũng thật nhiều." Hắn nói.

"Hai nữ tử các nàng có thể ăn bao nhiêu?" Trần Tứ lão gia cười nói, một mặt ngoắc tùy tùng, "Để ta trả, để ta trả ."

Này không thể được, Tào quản sự vội ngăn cản.

"Không nhiều lắm, không nhiều lắm." Hắn cười nói.

"Tiểu thư dùng không nhiều lắm, tiền này là đưa cho các huynh đệ núi Mậu Nguyên." Tùy tùng cũng giải thích.

"Cũng không có cách nào, tiểu thư quá thiện tâm." Tào quản sự còn nói thêm.

Hắn đang sợ tiểu thư này làm không tiêu tiền của chính mình, không nghĩ tới dễ dàng như vậy, để cho bọn họ tiêu tiền, chứng minh là người một nhà, cái này hay cái này hay.

Lúc đến lão gia công tử cũng đều nói, muốn cấp cái gì thì cấp, không phải là tiền thôi, chỉ cần người ở, tiền tính cái gì.

Tỳ nữ đưa đồ ăn qua, nhìn Trình Kiều Nương để vào trong nồi.

Miếng bánh nho nhỏ thả vào nước đang sôi ùng ục.

"Tiểu thư, người thật thiện tâm, cho mấy người kia thật nhiều tiền." Tỳ nữ nói.

Trình Kiều Nương dời sang bên cạnh, dùng thìa thêm dầu vừng, nước tương vào trong chén canh, sau đó lấy mấy cọng hành xanh đưa cho tỳ nữ.

Tỳ nữ có chút ngơ ngơ ngẩn ngẩn tiếp nhận, còn không biết ăn thế nào.

"Đợi nấu xong, rắc lên trên thịt thỏ." Trình Kiều Nương nói.

Tỳ nữ giật mình, nhìn bếp lò trước mặt, trên bàn bàn đĩa đĩa thịt trắng, rau xanh tươi, lại ngửi hương thơm của rượu, ngón trỏ đã muốn động đậy.

"Cũng không phải tiền của ta, lấy để làm việc thiện, có gì không thể." Trình Kiều Nương nói, tự mình cũng xới một chén, xoay người lại ngồi.

Tỳ nữ cười hì hì, nhìn Trình Kiều Nương gắp thịt thỏ bỏ trong nồi, liền cũng học theo.

Bên trong nhã gian hương thơm nức mũi, thỉnh thoảng vang lên tiếng tỳ nữ hô nhỏ cùng với tiếng Trình Kiều Nương nói chuyện.

"Đừng vội, để chấm thêm ít tương ."

"Ôi ôi, ăn ngon ăn ngon."

"Không được ngon lắm, rượu không ngon."

"Tiểu thư, cách ăn này gọi là gì?"

Sau một chút trầm mặc.

"Lẩu thập cẩm." Trình Kiều Nương nhìn đồ ăn, chậm rãi phun ra ba chữ.

Một ly rượu cạn sạch, Trần Tứ lão gia mang theo vài phần nuối tiếc, Chẳng qua vẫn là chạy đi quan trọng hơn, chờ phụ thân bình phục, huynh đệ bọn họ mới có thể thực sự chè chén.

Các tùy tòng đã bắt đầu chuẩn bị xe ngựa.

"Nào là đồ ăn lại đặt mua thịt rồi rượu, không biết khi nào thì mới có thể ăn xong." Tùy tùng nói khẽ với Trần Tứ lão gia.

Không phải chỉ mang một bếp lò nhỏ theo thôi sao. Một mình có thể nấu sao, chính là phí công phu.

Trần Tứ lão gia lắc đầu, vừa định nói chuyện, thấy bên kia cửa vang lên tiếng động, Trình Kiều Nương cùng tỳ nữ đi tới rồi.

"Tiểu thư, ăn xong rồi?" Trần Tứ lão gia hỏi, có chút kinh ngạc.

"Ngươi muốn ta ăn được, hay là ăn không ngon?" Trình Kiều Nương một tay đội mũ trùm, vừa liếc hắn một cái, đờ đẫn hỏi.

Nói gì thế này! Cô gái này, nói chuyện cũng muốn nghẹn chết người . .

Trần Tứ lão gia ngượng ngùng. Tào quản sự bên cạnh nhịn không được hắc hắc cười.

Ngươi không phải quan tâm người ta ăn được hay là không. Quan tâm chính là có thể đi hay không. Còn không nên hỏi lời này, tự làm mất mặt.

Tần công tử quả nhiên nói rất đúng, đối với cô gái này nhất định phải tùy ý làm việc, không thể nhiều lời.

Nhìn nàng kia cùng tỳ nữ lên xe rồi. Trần Tứ lão gia lắc đầu tự giễu cười.

"Chắc là không ngon cho nên phát cáu với ta." Hắn nói, nhịn không được đi đến nhã gian đưa tay đẩy cửa ra, "Nhìn xem rốt cuộc thừa bao nhiêu đồ ăn, không bằng đóng gói mang đi ăn . . . . ."

Thanh âm của hắn dừng ở phía sau cửa.

Bên trong, trên bàn bốn phía không còn gì, ở giữa một cái nồi đồng, hai bên bày bốn năm cái đĩa, phía bên ngoài có một bình rượu, lúc này lửa chưa tắt. Nước trong nồi còn đang sôi, nhưng bát trên bàn đều trống trơn.

Bên trong hương thơm còn lưu lại đập vào mặt.

Trần Tứ lão gia không khỏi hít sâu một hơi.

Thơm quá thơm quá.

Nhiều như vậy đều ăn xong rồi?

Sắc mặt hắn lại kinh ngạc, sao ăn xong?

Không phải chỉ mua thịt còn mua nhiều đồ ăn, thế nhưng ngay cả làm mang ăn cũng không mà ăn hết?

"Các ngươi làm cái gì cho nàng?" Trần Tứ lão gia hỏi. Nhìn tiểu nhị đi tới chuẩn bị dọn dẹp.

"Chúng ta không làm, tiểu thư giao cho chúng ta làm thịt thỏ sạch sẽ, đưa tới muối tương dấm dao thớt, dọn nồi cùng bàn bát." Tiểu nhị khom người nói, cũng mang theo tò mò nhìn xem.

Chẳng lẽ tiểu thư này ăn được hết?

Trần Tứ lão gia còn muốn hỏi nữa, tùy tùng bên ngoài cung kính lại đây ám chỉ người ngựa đều chuẩn bị tốt rồi, chờ hắn hạ lệnh lên đường.

Còn nói phải đợi người ta, kết quả tất cả mọi người ở chờ mình.

Trần Tứ lão gia lắc đầu không hề hỏi nhận áo choàng phủ thêm đi nhanh ra ngoài.

Đoàn xe ầm ầm mà đi.

Không lâu sau, bên trong nhã gian, vang lên một trận tiếng kêu, làm cho bọn tiểu nhị thu thập bàn bát ở gian ngoài hoảng sợ.

"Ăn quá ngon rồi! Loại phương pháp nấu ăn này rất tinh diệu rồi!"

Ăn đồ ăn thừa , còn ăn được như vậy, điên khùng rồi, người nầy đúng là không biết nghĩ.

Bọn tiểu nhị nhìn chưởng quầy từ sau quầy vài bước liền đi vào.

"Ngươi tiểu tử này. . . . . Sao? ngươi nói, đều bỏ cả vào trong nấu? . . . Đây chẳng phải là tạp vị hỗn loạn làm sao có thể ăn ngon? . . ."

"Chưởng quầy ngươi nếm thử ngươi nếm thử. . ."

". . . . Ăn quá ngon rồi. . . . hay a. . . hay a. . . Mời đầu bếp lại đây, đến xem rốt cuộc là làm sao, sao nấu được. . . ."

Lúc thấy cổng Kinh Thành, đã gần đến chạng vạng, trên đường đám đông hùng dũng như trước.

"Tới, rốt cục tới."

Cửa thành sớm có người Trần gia nhân nghênh đón.

"Tứ đệ!"

"Nhị ca, các ngươi cũng đến đây?"

Trần Tứ lão gia nhảy xuống ngựa, nhìn đường huynh đang tới, nếu không phải gã sai vặt đã chạy qua lại báo tình hình phụ thân, hắn thật không dám gặp huynh trưởng rồi.

"Cha ta hắn. . ." Nhưng Trần Tứ lão gia vẫn là cầm tay huynh trưởng, run giọng hỏi.

"Nhanh đi, nhanh đi a." Trần Nhị lão gia cũng run giọng nói, "Không phải lúc nói chuyện phiếm."

Trần Tứ lão gia chịu đựng kích động vội lên ngựa, người hầu thét to mở đường.

Mà cùng lúc đó, ven đường còn có đoàn người nhìn qua.

Thiếu niên mặc áo bào đen oai hùng ôm cánh tay mà đứng, thiếu niên áo xanh ngồi trên kiệu, ở trong đám người ầm ĩ thập phần bắt mắt.

"Công tử!"

Tào quản sự ghìm ngựa hô, muốn xuống ngựa.

Chu Lục Lang mang theo vài phần nghiêm túc khoát tay chặn lại.

Tào quản sự lập tức ổn định ở trên ngựa .

"Nhanh đi, phụ thân mẫu thân đã ở Trần phủ rồi." Chu Lục Lang nói.

Tào quản sự vâng một tiếng, phía trước người Trần gia chạy nhanh, hắn không dám thờ ơ, che chở xe ngựa Trình Kiều Nương nhanh theo sau.

Từ đầu đến cuối, trên xe ngựa không lộ ra một chút khe hở, càng không có người vén rèm hỏi thăm.

"Thật là cao giá." Chu Lục Lang vừa hừ vừa nói.

"Hẳn là thực trầm ổn." Tần công tử nói, bên miệng hiện lên một tia cười, "Ta thực là có chút kinh hoàng."

Ánh mắt của hắn đuổi theo xe ngựa, tuy rằng vẻ mặt trước sau như một hờ hững, nhưng nhìn kỹ trong mắt vẫn hơn vài phần sáng láng.

Là, cái dạng nữ tử gì đây?

Xe ngựa rất nhanh đi vào cửa thành, đi xa bị che khuất không thấy rồi.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4 Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5 Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6 Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7 Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8 Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9 Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10 Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11 Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12 Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13 Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14 Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15 Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16 Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17 Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18 Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19 Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20 Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21 Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22 Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23 Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24 Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25 Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26 Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27 Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28 Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29 Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30 Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31 Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32 Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33 Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34 Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35 Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36 Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37 Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38 Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39 Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40 Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41 Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42 Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43 Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44 Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45 Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46 Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47 Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48 Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49 Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50 Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51 Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52 Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53 Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54 Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55 Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56 Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57 Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58 Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59 Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60 Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61 Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62 Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63 Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64 Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65 Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66 Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67 Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68 Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69 Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70 Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71 Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72 Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73 Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74 Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75 Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76 Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77 Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78 Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79 Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80 Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81 Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82 Quyển 2 - Chương 15: An bài
83 Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84 Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85 Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86 Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87 Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88 Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89 Quyển 3 - Chương 29: Được không
90 Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91 Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92 Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93 Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94 Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95 Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96 Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97 Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98 Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99 Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100 Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101 Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102 Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103 Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104 Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105 Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106 Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107 Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108 Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109 Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110 Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111 Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112 Quyển 3 - Chương 19: An bài
113 Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114 Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115 Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116 Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117 Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118 Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119 Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120 Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121 Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122 Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123 Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124 Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125 Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126 Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127 Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128 Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129 Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130 Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131 Quyển 3 - Chương 41: Có không
132 Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133 Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134 Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135 Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136 Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137 Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138 Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139 Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140 Quyển 3 - Chương 27: Không nói
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4
Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5
Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6
Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7
Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8
Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9
Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10
Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11
Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12
Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13
Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14
Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15
Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16
Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17
Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18
Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19
Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20
Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21
Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22
Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23
Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24
Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25
Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26
Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27
Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28
Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29
Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30
Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31
Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32
Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33
Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34
Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35
Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36
Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37
Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38
Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39
Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40
Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41
Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42
Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43
Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44
Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45
Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46
Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47
Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48
Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49
Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50
Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51
Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52
Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53
Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54
Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55
Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56
Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57
Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58
Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59
Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60
Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61
Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62
Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63
Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64
Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65
Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66
Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67
Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68
Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69
Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70
Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71
Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72
Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73
Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74
Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75
Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76
Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77
Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78
Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79
Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80
Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81
Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82
Quyển 2 - Chương 15: An bài
83
Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84
Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85
Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86
Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87
Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88
Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89
Quyển 3 - Chương 29: Được không
90
Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91
Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92
Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93
Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94
Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95
Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96
Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97
Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98
Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99
Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100
Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101
Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102
Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103
Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104
Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105
Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106
Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107
Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108
Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109
Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110
Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111
Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112
Quyển 3 - Chương 19: An bài
113
Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114
Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115
Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116
Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117
Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118
Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119
Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120
Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121
Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122
Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123
Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124
Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125
Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126
Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127
Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128
Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129
Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130
Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131
Quyển 3 - Chương 41: Có không
132
Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133
Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134
Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135
Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136
Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137
Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138
Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139
Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140
Quyển 3 - Chương 27: Không nói