Quyển 3 – Chương 15-2: Đêm ca (2)

Bên đống lửa chỉ còn lại người thiếu niên cùng với tùy tùng.

Dưới ánh lửa, người thiếu niên đang nhếch khóe miệng chậm rãi hạ xuống, làm sao còn có nửa phần ý tứ vui đùa. Âm u lóe ra khuôn mặt âm trầm, dường như ngăn cách tiếng động chung quanh, thẳng đến khi một trận tiếng cười to truyền đến.

"Yên lặng một chút, yên lặng một chút, Tam đệ ta muốn ca hát rồi!"

Ca hát? Nhóm người uống rượu vừa nói vừa cười đều nhìn qua.

Nam nhân ngồi dựa vào trên giá gỗ há miệng cười rộ lên. càng có vẻ náo loạn.

"Hôm nay thống khoái! Thống khoái!" Hắn nói, trong tay ôm một bình rượu, mặt vốn vàng như nến nhờ rượu kích thích đỏ lên, hai mắt cũng ngà ngà say, "Chúng ta là người thô tục, sẽ không nói, chúng ta sẽ không nói, chúng ta, ca hát!"

Mọi người ồ cười rộ lên, chưa từng thấy qua sẽ không nói, hán tử thô kệch sẽ ca hát, lập tức sôi nổi ồn ào.

"Tam ca chúng ta chính là phần tử trí thức đấy!" Mấy hán tử hô, mang theo vài phần đắc ý, "Biết ngâm thơ làm câu đối!"

Phần tử trí thức? Ngâm thơ làm câu đối? Mọi người lại cười rộ lên, phần tử trí thức như vậy thật đúng là hiếm thấy.

Nam nhân lơ đễnh, cười ha ha.

". . . Tình huynh đệ. . ." Hắn đột nhiên há mồm hát.

Nói là hát, không bằng nói rống, bởi vì ốm yếu, tiếng khàn khàn, nghe lại có hương vị khác biệt.

Quả nhiên hát? Mọi người dần dần im lặng.

". . . Giúp bạn không tiếc cả mạng sống. . ."

Dường như không thành làn điệu, chỉ rống lên như vậy, trong bóng đêm, nghe có chút mùi vị.

". . . Sinh tử quan nha. . . . Tình nghĩa cao ngất. . . ."

Bên này người thiếu niên quay đầu.

"Xem ra quả thật từng đọc sách." Hắn nói.

Tùy tùng không nói chuyện, cũng nhìn qua.

Thấy nam kia nhân dường như có chút bí từ, gãi đầu, đột nhiên nhìn về phía cô gái ngồi bên đống lửa.

". . Kiều Tiểu thư , chớ cười. . ."

Tỳ nữ trừng mắt, lập tức đứng lên.

Người thiếu niên cười ha ha.

"Vẫn là phần tử trí thức phong lưu, gặp phải Tiểu tiểu thư thích khóc này, hay, hay." Hắn nói.

Nếu ở thời điểm khác, loại lời nói có chứa trêu chọc này, khẳng định sẽ nhận được phản đối từ người khác.

Nhưng quỷ dị chính là, hiện trường một mảnh im lặng, thế cho nên nhóm hán tử đang muốn nhếch miệng chuẩn bị cười ra tiếng đều không tự giác chỉ dám nhếch miệng không ra tiếng.

Tuy rằng Trần Tứ lão gia cùng Tào quản sự cũng chưa nói rõ, nhưng ngàn dậm xa xôi hộ tống tiểu thư này, trọng yếu không cần nói cũng biết.

Làm cho nhóm chủ tử mình đều nhờ vả, bọn họ, sao dám cười đùa.

"Bất kính với ân nhân rồi." Đại ca nhíu mày nói.

Tiểu thư này nhất định là nữ tử khuê các phú quý, người bình thường liếc mắt một cái đều phải tránh đi, đừng nói dùng ngôn ngữ khiêu khích như vậy, tuy rằng hắn biết huynh đệ cũng không có ý gây xích mích, nhưng người nói vô tình, người nghe có tâm.

Nam nhân cũng biết là nói câu không nên nói, hát xong câu này cũng ngậm miệng rồi.

"lấy cho ta vò rượu." Trình Kiều Nương nói.

Trong im lặng trung tất cả mọi người đều nghe được.

"Muốn dùng bình rượu đập đầu của hắn." Tào quản sự vui sướng khi người gặp họa nói với tùy tùng, "Tiểu thư này chính là làm được."

Tỳ nữ vâng một tiếng đưa qua một vò rượu, Trình Kiều Nương vươn tay.

"Hắn. . ." Đại ca đứng dậy bồi tội, mới há mồm, Trình Kiều Nương nói tiếp.

"Cho ta một cây đao." Nàng nói.

Vị đại ca vừa đứng lên, nghe vậy không chút do dự đưa đao của mình qua.

"Tiểu thư, huynh đệ nhà ta hắn. . ." Hắn lại thấp giọng muốn nói.

Trình Kiều Nương nâng đao lên , dùng sống đao đập vào vò rượu, phát ra một tiếng vang.

Lời đại caliền dừng.

Trình Kiều Nương lại liên tiếp gõ sống dao vào vị trí khác, dần dần phát ra âm thanh cao thấp khác nhau, bên trong đêm đen nghe có chút quái dị.

Người thiếu niên ồ một tiếng, hơi hơi nhấc mũ trùm lên nhìn qua bên này.

"Đánh nhịp?" Hắn nói.

"Ngàn. . Cổ. . Phong. . Lưu. . Nhất. . Kiên. . . Chọn. . ." Trình Kiều Nương thong thả hát.

Nói là hát, không bằng là nói. Giọng nàng đờ đẫn bằng phẳng, trừ bỏ kéo dài âm điệu, không còn phập phồng.

Hiện trường một mảnh im lặng, điều này làm cho giọng Trình Kiều Nương vốn nhỏ có thể truyền ra.

"Vì. . Tri kỷ. . . Hết thảy khả phao. . ."

Sống dao đánh vò rượu, tiết tấu cũng giống như giọng của nàng, bình thường thong thả.

Nghe giọng của chính mình, trong lòng Trình Kiều Nương gợn sóng.

Tri kỷ, nàng dường như cũng có tri kỷ. Dường như cũng vì tri kỷ dốc cả tấm lòng.

Nhưng nàng nghĩ không ra rồi, nàng đã quên. Đã quên tất cả,mặc kệ chuyện làm cho người ta khóc hay chuyện để cho người cười, hết thảy. . .

"Hướng. . Quan giận dữ. . . Phạm thiên điều. . ."

Nàng cúi đầu, ngồi xếp bằng trên mặt đất, mũ trùm che khuất diện mạo, cứ từng từ, từng từ một hát lên như vậy.

Có trí nhớ, có trải qua, đương nhiên có buồn có giận.

Nàng sẽ nổi giận như thế sao?

Gợn sóng khuấy động đập vào trong ngực, chính là cuối cùng sắc mặt bình thản, không thể nhận ra được.

Nàng giống như một cái bị nhốt ở trong lồng dã thú, không, còn không bằng dã thú. Muốn hét lên cũng không thể.

Tiếng gõ trầm thấp, một chữ một chút ca từ, mọi người lại chậm rãi đắm chìm trong đó.

Nhất là những người đào ngũ này, theo âm thanh khàn khàn nhẹ nhàng, nghe ra kích động.

Có người nhấc tay.

"Tình huynh đệ. Giúp bạn không tiếc cả mạng sống, sinh tử quan nha, tình nghĩa cao ngất, Kiều Tiểu thư nha, cho ta cười. . ."

Hán tử kia bỗng nhiên phản ứng lại, lập tức xướng theo, lặp lại lời mình mới hát.

". . . Ngàn Cổ Phong lưu nhất kiên chọn, vì tri kỷ dốc hết tâm tư, hướng quan giận dữ phạm thiên điều." Sau đó hắn hát theo Trình Kiều Nương.

Giọng nam hát đến tang thương.

Trong lòng người ở chỗ này đều kinh ngạc một tiếng, dĩ nhiên là đồng cảm.

Tiểu thư này, thế nhưng nâng tay há mồm lại hát cùng với nam nhân này!

Tay Trình Kiều Nương chưa dừng, phối hợp, đón ý hùa theo làn điệu của hắn.

Người có mặt rốt cục tỉnh ngộ, tiểu thư này không những không tức giận, ngược lại còn cùng ca hát.

Nhưng không ai dám phát ra tiếng khen ngợi, chỉ sợ bỏ lỡ tiếng ca của tiểu thư kia.

"Hồng nhan. . . Sinh đầu bạc. . . . Cuồng dại cũng không già. . . ."

Trình Kiều Nương chậm rãi hát, vẫn đờ đẫn bình thàn như trước, chỉ có tiếng gõ vào bình rượu tương trợ, có vẻ có một phen phong vị khác.

Giọng nữ, đơn điệu đánh nhịp, nghe truyền vào tai, thế nhưng mang theo thiên cổ tang thương.

Là người hát tang thương, là không khí tang thương, hay là ca từ tang thương?

"Hỏi anh hùng. . . Chuyện gì. . . Khó khăn. . . ."

Hỏi anh hùng chuyện gì khó khăn?

Khi nào khó khăn! Chuyện gì khó khăn!

Câu này từ từ truyền tai người ở đây, trong lòng nhất thời vài phần lạnh.

Chuyện gì khó khăn? Chuyện gì khó khăn?

Trong nhà cha mẹ chờ nổi danh xây dựng sự nghiệp. . .

Cách vách trúc mã (trúc mã trong thanh mai trúc mã – tớ để nguyên nhé) trông mong. . . .

Rượu phố đông còn chưa lấy. . .

Phía tây công lao sự nghiệp chưa xong. . . .

Ân tình cha mẹ, tình cảm nữ nhân, trung hiếu nhân nghĩa . . . .

Giã một tiếng, Tam ca vốn ngẩng đầu lên suy nghĩ xuất thần.

"Cười nhìn nhân sinh trôi qua như mây khói, không có vẫn là không!" Hắn cao giọng quát.

". Thương Hải nháy mắt, khuyên Quân Mạc Ưu. . ." Trình Kiều Nương nói tiếp, ". . . Thiên kim túng tán đi. . . . Mộng vô hưu. . . . ."

Cuộc đời thay đổi nháy mắt, khuyên người đừng ưu sầu, ngàn vàng mất đi, trong mộng không giữ lại được.

Người ở chỗ này lại suy nghĩ xuất thần.

Không vấn đề gì, cho dù không biết mình là ai, cho dù cái gì đều lưu không được, cái gì đều làm không được.

Không vấn đề gì, nàng vẫn đi cho tới bây giờ, cho dù gập ghềnh.

Không vấn đề gì, không cần ưu sầu, nàng có thể đi rồi, năng động rồi, có thể suy nghĩ, nghĩ được cái gì mất đi cái gì, đến đến đi đi, mọi việc chỉ trong nháy mắt mà thôi, chỉ cần nàng còn sống, hết thảy đều vô nghĩa.

Trình Kiều Nương giơ đao trong tay, ba một tiếng đánh vào vò rượu, rượu trong vò văng ra, bốc cháy thành một trận hoa lửa.

Khúc ca đã hết.

"Thống khoái." Trình Kiều Nương bình thản phun ra hai chữ, đưa tay ném đao xuống phía dưới, sau đó đi ra ngoài.

"Thống khoái!" Nam nhân kêu Tam ca lấy lại tinh thần ha ha một tiếng, nắm lên một vò rượu ngửa đầu uống.

Thống khoái! Trần Tứ lão gia khó nén sắc mặt kích động, cầm lấy bầu rượu của mình ngửa đầu.

Thống khoái! Tào quản sự không tham dự uống rượu, lúc này kích động khó nhịn, lấy bên hông một nắm lá trà bỏ vào trong miệng, lấy trà thay rượu.

Thống khoái! Trong lòng những người khác cũng sôi nổi hô, đều tự nắm lên bát rượu uống một hơi cạn sạch, ba ba ngã trên mặt đất.

Bên tai còn vang lên tiếng đánh nhịp, giọng nam giọng nữ khàn khàn đờ đẫn quanh quẩn, trong bóng đêm lửa trại cây đuốc xoát xoát rung động, lại có một loại bi tráng sinh tử sa trường thoáng qua.

"Chẳng qua là, giết mấy con sói mà thôi, sao làm như gió đìu hiu sông dịch lạnh lùng ghê*. . ." Người thiếu niên ngồi ở bên đống lửa, chậm rãi nói, như nói cùng mọi người, lại giống như tự nói chính mình.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4 Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5 Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6 Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7 Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8 Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9 Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10 Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11 Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12 Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13 Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14 Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15 Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16 Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17 Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18 Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19 Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20 Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21 Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22 Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23 Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24 Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25 Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26 Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27 Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28 Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29 Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30 Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31 Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32 Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33 Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34 Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35 Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36 Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37 Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38 Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39 Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40 Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41 Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42 Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43 Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44 Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45 Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46 Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47 Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48 Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49 Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50 Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51 Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52 Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53 Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54 Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55 Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56 Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57 Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58 Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59 Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60 Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61 Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62 Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63 Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64 Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65 Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66 Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67 Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68 Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69 Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70 Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71 Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72 Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73 Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74 Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75 Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76 Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77 Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78 Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79 Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80 Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81 Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82 Quyển 2 - Chương 15: An bài
83 Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84 Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85 Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86 Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87 Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88 Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89 Quyển 3 - Chương 29: Được không
90 Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91 Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92 Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93 Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94 Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95 Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96 Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97 Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98 Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99 Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100 Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101 Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102 Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103 Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104 Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105 Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106 Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107 Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108 Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109 Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110 Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111 Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112 Quyển 3 - Chương 19: An bài
113 Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114 Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115 Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116 Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117 Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118 Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119 Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120 Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121 Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122 Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123 Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124 Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125 Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126 Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127 Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128 Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129 Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130 Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131 Quyển 3 - Chương 41: Có không
132 Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133 Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134 Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135 Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136 Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137 Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138 Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139 Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140 Quyển 3 - Chương 27: Không nói
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4
Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5
Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6
Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7
Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8
Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9
Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10
Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11
Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12
Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13
Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14
Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15
Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16
Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17
Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18
Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19
Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20
Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21
Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22
Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23
Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24
Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25
Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26
Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27
Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28
Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29
Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30
Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31
Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32
Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33
Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34
Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35
Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36
Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37
Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38
Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39
Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40
Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41
Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42
Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43
Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44
Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45
Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46
Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47
Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48
Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49
Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50
Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51
Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52
Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53
Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54
Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55
Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56
Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57
Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58
Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59
Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60
Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61
Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62
Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63
Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64
Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65
Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66
Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67
Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68
Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69
Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70
Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71
Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72
Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73
Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74
Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75
Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76
Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77
Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78
Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79
Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80
Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81
Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82
Quyển 2 - Chương 15: An bài
83
Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84
Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85
Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86
Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87
Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88
Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89
Quyển 3 - Chương 29: Được không
90
Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91
Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92
Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93
Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94
Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95
Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96
Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97
Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98
Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99
Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100
Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101
Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102
Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103
Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104
Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105
Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106
Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107
Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108
Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109
Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110
Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111
Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112
Quyển 3 - Chương 19: An bài
113
Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114
Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115
Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116
Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117
Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118
Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119
Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120
Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121
Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122
Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123
Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124
Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125
Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126
Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127
Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128
Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129
Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130
Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131
Quyển 3 - Chương 41: Có không
132
Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133
Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134
Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135
Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136
Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137
Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138
Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139
Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140
Quyển 3 - Chương 27: Không nói