Quyển 2 – Chương 63-2: Dễ dàng (2)

“Không phải tám nghìn quan sao? Sao lại thành chín nghìn rồi?” Hắn hỏi.

“Ca ca, Thần Tiên cư mở trong thành, thuận tiện tuyên truyền cho nơi này, tương lai người ta vừa nói là tửu lâu cũ, sinh ý của các ngươi chính là được nhờ không ít. Đây là tiền do giá trị đó.” Nam nhân lực lưỡng cười đáp.

“Ngươi con mẹ nó cố ý lên giá!” Từ Chày Gỗ vỗ bàn trừng mắt đứng lên hô.

Nam nhân lực lưỡng không sợ chút nào. Ngược lại nở nụ cười.

“Hét. Khó chịu rồi? Không phục a? Mệt rồi a?” Hắn nói, đưa tay cầm khế ước, “Không việc gì. Không việc gì, cứ thương lượng, không mua coi như xong, không đáng tổn thương hòa khí a, đang ăn tết, không đáng.”

Từ Chày Gỗ tức giận trừng mắt, lưu manh Kinh Thành này, so với binh lính Tây Bắc càn quấy bọn hắn còn đáng giận hơn!

Từ Mậu Tu trừng hắn liếc mắt một cái, Từ Chày Gỗ phi một tiếng ngồi xuống.

“Thế nào a, vài vị nếu không mua thì coi như xong đi. Ta còn đang vội vàng, tửu lâu mới vừa khai trương, vội vô cùng, ta mất vài ngày với các ngươi rồi, thiệt tình không chịu nổi, nếu không, các ngươi tiếp tục đi xem nhà khác?” Nam nhân lực lưỡng gảy móng tay nói.

Từ Mậu Tu duỗi tay.

“Không cần, ký thôi.”Hắn nói.

Một phần khế ước được ký chữ đồng ý, Nam nhân lực lưỡng nghiêng đầu nhìn, cười híp mắt chắp tay.

“Vậy ngày mai, chúng ta đến quan phủ một tay đưa kế ước nhà đất, một tay giao tiền.” Hắn nói.

Từ Mậu Tu gật gật đầu, chắp tay đi trước ra ngoài.

“Thật sự là ngốc tử nhà quê, quát cho một cái liền ngoan ngoãn rồi.” Nam nhân lực lưỡng cười hắc hắc nói, đẩy hai cái ván cửa, “Chừng này bao nhiêu tiền, mua cái nhà bỏ đi này, phỏng chừng không dùng được bao lâu liền bỏ mình.”

“Ca, mặc kệ nó, dù sao giấy trắng mực đen đã viết, không oán được chúng ta.” Hai người đi cùng cười nói.

Ba người Từ Mậu Tu vào thành trả ngựa thuê, sắc mặt đều có chút trầm trọng.

“Thật sự là vô dụng mà.” Phạm Giang Lâm giận dữ nói, “Nói tám nghìn quan, kết quả thành chín nghìn quan, sao ăn nói với muội muội.”

“Chúng ta đi mượn đi.” Từ Mậu Tu chợt nói.

“Mượn ai?” Phạm Giang Lâm hỏi.

“Hướng Thất.” Từ Mậu Tu nói.

“Hắn là quỷ hẹp hòi!” Từ Chày Gỗ hô.

“Ta đi cầu hắn, có lẽ, hắn không phải cái loại thấy chết không cứu.” Từ Mậu Tu nói.

“Không được, muốn đi cũng là ta đi.” Phạm Giang Lâm nói, “Ngươi đi gặp hắn, không thể không chịu nhục nhã.”

Đang tranh chấp, Kim ca nhi từ trong nhà nhảy ra.

“Đại Công tử các ngươi đã trở lại.” Hắn hô, “Bán Cần tỷ tỷ chờ các ngươi một hồi lâu rồi.”

Trước khi nghe thấy, tất cả mọi người đang vội vàng vào cửa, lúc này nghe thấy, bước chân ba người đều chậm một chút, thế nhưng có chút không muốn động chân.

“Công tử.” Tỳ nữ từ trong đi ra, mỉm cười nói, “Tiểu thư cho ta tới. . .”

“Bán Cần, ngươi nói với muội muội, chúng ta, không làm tốt.” Phạm Giang Lâm hít sâu một hơi nói.

Tỳ nữ sửng sốt.

“Hắn không bán?” Nàng hỏi.

“Không phải.” Từ Chày Gỗ vội nói, “Thằng oắt này cố tình lên giá, tiểu thư vội, chúng ta không dám trì hoãn, chúng ta. . . . Dùng nhiều hơn số tiền đó rồi.”

“Không phiền đến tiểu thư, chúng ta sẽ tự tính toán.” Từ Mậu Tu nói.

Tỳ nữ nở nụ cười.

“Ta nói gì đâu, không phải là dùng nhiều tiền thôi sao, tiểu thư đã sớm biết.” Nàng nói, “Hơn nữa, tiểu thư nói, hắn đòi càng nhiều tiền, càng tốt.”

Đòi càng nhiều tiền, càng tốt?

Đây là đạo lý gì?

“Tiểu thư nói, trong họa có phúc.” Tỳ nữ cười nói, lấy chi phiếu ra, đưa qua, “Một vạn quan, đủ rồi chứ?”

Một vạn!

Ba người Từ Mậu Tu trừng lớn mắt.

“Đây là tiền?” Từ Chày Gỗ tò mò nhìn tập giấy kia.

“Đây là chi phiếu, một vạn quan làm sao đưa đi được, đây là chi phiếu của tiến tấu viện Phúc Châu, đến lúc đó các ngươi đưa trả bên kia bằng chi phiếu này là được rồi, bọn họ hiểu được.” Tỳ nữ cười nói.

Trong kinh thành thật đa dạng, Từ Chày Gỗ không hề hỏi, mà là nhìn Từ Mậu Tu đã nhận chi phiếu.

Một vạn quán a.

“Tiểu thư thật sự là, có tiền a.” Hắn thì thào nói.

Tỳ nữ đã ngồi lên xe ngựa nghe vậy liền cười.

“Tiểu thư không có tiền, Chẳng qua là, lúc cần tiền có người tự nguyện đưa đến mà thôi.” Nàng nói, “Chuyện còn lại, công tử tự đi làm thì tốt rồi, không cần suy nghĩ nhiều lắm.”

Đám người Từ Mậu Tu gật đầu, nhìn xe ngựa mau chóng đi.

Tỳ nữ đi vào sân, người trong viện đều đã chờ sắp phát điên rồi.

“Không phải nói bình minh có thể mang đi sao? Sao bên trong một chút động tĩnh cũng không có?” Đồng phu nhân khóc ròng nói.

“Vào xem a.” Chu phu nhân nhịn một ngày một đêm sắp đứng không yên, hô.

“Chậm đã.” mỹ thiếp bên người Đồng phu nhân vội ngăn lại, “Tỳ nữ kia nói, ai cũng không cho tiến vào, ai vào, là muốn mệnh lão gia rồi!”

“Ngươi tin nàng sao!” Chu phu nhân vội la lên.

“Ta tin!” Mỹ thiếp hô, một bộ ai dám tiến liền liều mạng.

Đích thật là liều mạng, cũng là mệnh chính mình, lúc này nếu lão gia sống nàng liền mãi hưởng phú quý, nếu lão gia đã chết, nàng chờ chôn cùng đi.

Thấy tỳ nữ tiến vào nhất tất cả mọi người vội vây quanh, hỏi ầm ĩ.

“Đừng nóng vội đừng nóng vội, ta đi xem.” Tỳ nữ nói, bỏ qua bọn hắn, mở cửa ra.

Mọi người vội vươn đầu nhìn vào bên trong, lại chỉ nhìn đến một bình phong, chặn tầm mắt.

Cửa lại bị đóng lại rồi.

Trong viện lặng ngắt như tờ.

Dường như qua thật lâu, cửa lại bị mở ra.

Nhìn tỳ nữ đứng ở cửa mỉm cười, người ở chỗ này không khỏi đều ngừng thở, khẩn trương đồng thời còn có vẻ mặt vài phần quái dị.

Lần này, nàng lại muốn nói gì?

Lần đầu tiên, muốn nói tiền, lần thứ hai, muốn mua kim châm, lần thứ ba, muốn mua thuốc, lần thứ tư, phải ra ngoài, đây là lần thứ năm, nàng lại muốn râu ông nọ cắm cằm bà kia cái gì?

“Hóa ra sớm tốt rồi, ta ra ngoài làm chậm trễ rồi, các ngươi mau đưa người đi thôi.” Tỳ nữ cười nói, đưa tay mở hai cánh cửa ra.

Bình phong đã dời đi, lộ ra nam nhân nằm ở trên cáng, bộ dáng vẫn như lúc mới vừa đưa tới.

Người ngoài cửa đột nhiên không dám động, đều ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn.

“Lão gia.” Đồng phu nhân phản ứng đầu tiên lại đây, đẩy mỹ thiếp tỳ nữ đang đỡ mình ra, nghiêng ngả lảo đảo đi vào phía trong.

Những người khác cũng đều lập tức đi qua.

Chu phu nhân bị đẩy lảo đảo, được vú già đỡ tránh ở một bên, nhưng vị mỹ thiếp kia, đứng ngây tại nguyên chỗ không hề động, cả người choáng váng.

“Sống sao? Sống sao?”

“Tức giận, tức giận!”

“Lão gia động rồi, lão gia động rồi!”

“Tam Lang a, Tam Lang, ta là a Uyển a, ta là a Uyển a, ngươi thấy ta không?”

“Lão gia, muốn uống nước, muốn uống nước, mau lấy nước đến! Trời ạ, lão gia muốn uống nước!”

Tiếng ồn ào vang vọng khắp sân, nghe những tiếng này, mỹ thiếp như bị rút hết sức lực phù phù một tiếng té trên mặt đất, lên tiếng khóc lớn.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4 Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5 Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6 Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7 Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8 Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9 Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10 Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11 Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12 Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13 Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14 Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15 Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16 Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17 Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18 Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19 Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20 Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21 Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22 Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23 Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24 Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25 Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26 Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27 Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28 Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29 Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30 Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31 Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32 Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33 Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34 Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35 Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36 Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37 Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38 Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39 Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40 Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41 Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42 Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43 Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44 Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45 Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46 Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47 Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48 Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49 Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50 Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51 Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52 Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53 Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54 Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55 Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56 Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57 Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58 Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59 Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60 Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61 Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62 Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63 Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64 Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65 Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66 Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67 Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68 Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69 Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70 Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71 Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72 Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73 Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74 Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75 Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76 Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77 Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78 Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79 Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80 Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81 Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82 Quyển 2 - Chương 15: An bài
83 Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84 Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85 Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86 Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87 Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88 Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89 Quyển 3 - Chương 29: Được không
90 Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91 Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92 Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93 Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94 Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95 Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96 Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97 Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98 Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99 Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100 Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101 Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102 Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103 Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104 Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105 Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106 Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107 Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108 Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109 Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110 Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111 Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112 Quyển 3 - Chương 19: An bài
113 Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114 Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115 Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116 Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117 Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118 Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119 Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120 Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121 Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122 Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123 Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124 Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125 Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126 Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127 Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128 Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129 Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130 Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131 Quyển 3 - Chương 41: Có không
132 Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133 Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134 Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135 Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136 Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137 Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138 Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139 Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140 Quyển 3 - Chương 27: Không nói
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4
Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5
Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6
Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7
Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8
Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9
Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10
Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11
Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12
Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13
Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14
Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15
Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16
Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17
Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18
Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19
Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20
Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21
Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22
Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23
Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24
Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25
Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26
Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27
Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28
Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29
Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30
Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31
Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32
Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33
Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34
Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35
Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36
Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37
Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38
Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39
Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40
Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41
Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42
Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43
Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44
Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45
Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46
Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47
Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48
Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49
Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50
Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51
Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52
Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53
Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54
Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55
Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56
Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57
Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58
Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59
Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60
Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61
Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62
Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63
Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64
Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65
Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66
Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67
Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68
Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69
Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70
Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71
Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72
Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73
Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74
Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75
Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76
Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77
Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78
Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79
Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80
Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81
Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82
Quyển 2 - Chương 15: An bài
83
Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84
Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85
Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86
Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87
Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88
Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89
Quyển 3 - Chương 29: Được không
90
Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91
Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92
Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93
Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94
Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95
Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96
Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97
Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98
Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99
Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100
Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101
Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102
Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103
Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104
Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105
Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106
Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107
Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108
Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109
Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110
Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111
Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112
Quyển 3 - Chương 19: An bài
113
Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114
Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115
Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116
Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117
Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118
Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119
Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120
Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121
Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122
Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123
Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124
Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125
Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126
Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127
Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128
Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129
Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130
Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131
Quyển 3 - Chương 41: Có không
132
Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133
Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134
Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135
Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136
Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137
Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138
Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139
Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140
Quyển 3 - Chương 27: Không nói