Quyển 1 – Chương 3: Bắc Trình

Bởi vì xe hỏng, Trình Kiều Nương tới thành Giang Châukhi cửa thành sắp đóng, Bán Cần nói radanh hào Trình gia, nhóm thủ vệ nửa tin nửa ngờ rồi cho đi.

Bên trong thành Giang Châu có con sông chạy quanh thành, con sông này là do năm đó lũ lụt Trình gia – gia tộc lớn nhất ở Giang Châu đào, từ đó về sau mùa lũ nước sông ởthành Giang Châu giảm một nửa, không còn nạn lũ lụt, triều đình cảm động nghĩa cử của Trình gia, không chỉ lập bia, ban thưởng đền thờ, còn ban 1/3 thành Hà Tây cho Trình gia, bởi vậy Trình gia tục xưng Hà Tây Trình.

Gia tộc họ Trình cư trú ở nơi này, một chiếc cầu đá đem Trình thị một phân thành hai, phía nam gọi là nam trình, phía bắc gọi là bắc trình, hai Trình quan hệ huyết thống đã hơn ba đời, Bắc Trình vâng theo tổ huấn nắm giữ sản nghiệp Trình gia, huyết thống chính, mà Nam Trình đã thành hỗn cư, Bắc Trình phú quý, Nam Trình đã thành phụ thuộc vào Bắc Trình.

Phụ thân của Trình Kiều Nương là đích tôn Nhị gia Bắc Trình.

Cho nên ở cửa thành khi Bán Cần đặc biệt tỏ rõ mình là người Bắc Trình, thủ vệ mới nhẹ nhàng cho đi , nếu là nam trình, chỉ sợ không đơn giản như vậy.

Hiện giờ nước sông không hung mãnh, cho dù là mùa hạ, nước sông cũng cạn, ngay cả đi thuyền cũng không thể, lúc này trong bóng đêm,bên bờ sông liễu rủ lay động, gió lạnh phơ phất, cảnh quan cũng là hợp lòng người.

Đứng ở bờ bên kia sông, nhìn thấy một đạo tường viện cao cao màu xanh , Bán Cần kích động chỉ vào.

"Tiểu thư, kia nhà chúng ta."Nàng nói.

Trình Kiều Nương nhìn thấy nơi này tường xanh ngói trắng, sau đó từng nóc nhà đen đen kéo dài, liếc mắt một khoảng chừng ít nhất năm dặm.

Từ nơi này có thể thấy một đền thờ cao lớn , trong đêm tối thấy không rõ kiến trúc.

"Bên kia là cửa chính." Bán Cần dẫn nàng qua cầu, một mặt kích động nói, "Ta đã đi theo Lão phu nhân tới hai lần, Tiểu thư ngươi ở nhà đến ba tuổi đấy. . ."

Cho dù là ở được mười ba tuổi cũng vô dụng, đứa bé ngu dại thì nhớ rõ cái gì.

Trình Kiều Nương vịn tay nàng chậm rãi qua cầu, bởi vì là địa giới Trình gia, nơi này không có người nhàn rỗi đi qua, ven sông lác đác người ngồi đều là người Trình gia, nữ có nam có, có già có trẻ, mấy đứa nhỏ chạy náo loạn, nữ nhân ở sông vừa giặt áo, vừa ríu rít nói nói cười cười rất náo nhiệt.

Thấy các nàng đi tới, nhất là một nữ tử buổi tối còn mang theo áo choàng trùm từ đầu tới chân, tất cả mọi người tò mò nhìn qua.

"Đây đều là người Nam Trình, đại đa số sống dựa vào người trong tộc chiếu cố." Bán Cần thấp giọng nói.

Hai người bước không ngừng, qua cầu liền hướng Bắc Trình mà đi.

Nơi này hơn nửa đêm hai nữ tử tới làm cái gì? thân quyến Trình gia? Không có khả năng, khách tới thăm? Hai nữ tử hơn nửa đêm tới thăm?

Bên này những người hóng mát rất nhanh đứng lên nghị luận .

Cửa lớn Trình gia đương nhiên đóng rồi, đèn lồng lớn màu đỏ chiếu rọi tấm biển trước cổng nhà phá lệ bắt mắt, tấm biển đó là lúc trước triều đình ban cho, nơi này hằng ngày cũng hiếm khi mở.

Bán Cần mang theo Trình Kiều Nương đi tới cổng phía tây, nơi này là nơi người Trình gia ra vào hằng ngày.

"Tiểu thư." Bán Cần ngẩng đầu lên xem Trình Kiều Nương ở phía sau .
Gió đêm thổi tới, quần áo Trình Kiều Nương dưới ánh đèn phiêu phiêu.
"Gọi cửa đi." Trình Kiều Nương nói.

Bán Cần gật gật đầu, mang theo vài phần kích động gọi vang lên bên ngoài cửa Trình gia.

Trình đại phu nhân còn chưa ngủ, đang cùng bọn nha đầu chọn quần áo, bởi vì ngày mai phải ra ngoài.

"Bộ này nhìn được, đi lấy này kiện đi."Nàng nói.

Nha đầu đứng lên tủ quần áo nghe tiếng lập tức chọn rồi đi ra, Trình đại phu nhân lại không ưng.

Cuối cùng vẫn là con dâu nhà Quý Hải thường chải đầu cho Trình đại phu nhân chọn một món đồ màu sắc trang nhã mới được ưng ý.

"Vẫn màu này đẹp, không tươi đẹp trong nháy mắt, không quá nổi bật, lại không nặng nề." Trình đại phu nhân nói.

Bên ngoài có nha đầu vội vàng tiến vào.

"Phu nhân, quản gia đến đây."Nàng nói.

Quản gia?

Trình đại phu nhân sửng sốt, đã trễ thế này, quản gia kia hơn nửa đêm tới làm cái gì?

"Lão gia ngủ rồi sao?" Nàng hỏi.

Trình Đại lão gia hôm nay theo lịch nghỉ ở phòng tiểu thiếp.

"Quản gia nói có việc phải để phu nhân định đoạt trước ." Nha đầu nói.

Trình đại phu nhân giờ đây cũng hơn 40 tuổi, bà bà tuổi tác đã cao, việc nhà cơ bản đều giao cho nàng rồi, một khi đã như vậy, có chút việc ngại cũng có thể không tránh rồi.

"Cho vào đi." Trình đại phu nhân nói.

Theo nha đầu hầu hạ đi vào phòng khách, quản gia vội thi lễ, mặt mang lo âu.

"Chuyện gì?" Đại phu nhân hỏi.

"Ngoài cửa, đến đây một nữ tử." Quản gia thấp giọng nói.

Nghe chuyện, Trình đại phu nhân cầm lấy quạt tròn nhẹ nhàng che dấu ánh mắt kích động .

Bên cạnh vú già biết điều, vội phất tay mang theo mấy nha đầu đi xuống, chỉ để lại bên người hai người hầu hạ.

"Nói là tìm Nhị gia." Quản gia nói tiếp.

Đại phu nhân trong lòng hơi chút thở ra, may mà không phải nhà mình, tuy rằng Nhị gia cũng là nhà mình, chỉ là cảm giác vẫn bất đồng.

"Nhị gia mới trở về chưa được nửa năm." Nàng nói, chậm rãi buông quạt tròn.

"Nói là từ Tịnh Châu tới." Quản gia vội nói.

Trình đại phu nhân mạnh tay đem quạt tròn ném trên bàn.

Đại lão gia rất nhanh đã bị mời đến, khi vào cửa còn có chút mất hứng, cho rằng là thê tử ăn dấm chua cố ý không cho hắn ở cùng tiểu thiếp, đến khi thấy quản gia, sắc mặt mới hơi hòa hoãn, cùng nghe xong lời quản gia nói, sắc mặt nhất thời thay đổi.

"Hoang đường!"Hắn quát, "Đuổi đi!"

"Lão gia, người có thể theo đến từ Tịnh Châu, vẫn nên hỏinhị đệ trước." Đại phu nhân nói.

"Hỏi cái gì mà hỏi? Loại này hoang đường sự không thể theo hắn làm chủ!" Làm huynh trưởng lại là Tộc trưởng trình Đại lão gia hùng hổ.

Trình đại phu nhân lắc đầu, một mặt khuyên giải, một mặt cho ngườiđi mời Nhị gia đến.

"Nhớ giấu Nhị phu nhân."Nàng nhắc nhở nói.

Người đi mời thực mau trở lại, nói Nhị gia không ở nhà, cùng mấy đồng liêu uống rượu còn chưa trở lại.

"Nhị phu nhân nói nếu là việc gấp, nàng liền phái người đi mời Nhị gia trở về." Vú già nói.

Trình Đại lão gia nghe xong rất khó chịu.

"Cả ngày uống rượu, còn thể thống gì!"Hắn gắt vừa nói, "Gọi hắn trở về!"

Trình đại phu nhân lại nghĩ đến chuyện khác.

"Nữ kia nhân ở nơi nào?"Nàng hỏi.

"Còn chờ ở cửa." Quản gia nói.

"Đừng để đứng ở cửa, nếu náo loạn sao có thể giấu được, trước tiên cho vào, đừng làm cho người ta nhìn thấy." Trình đại phu nhân nói.

"Không được, đừng hòng vào cửa, mang đi đi." Trình Đại lão gia nói.

Quản gia khó xử không biết nên nghe ai.

Ngoài cửa vang lên tiếng bọn nha đầu nói chuyện.

"Nhị phu nhân đã tới."

Người trong phòng cả kinh, Trình đại phu nhân theo bản năng đứng lên, rèm cửa đã kéo lên, đi vào là một phụ nhân chừng hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi, ngũ quan tinh xảo, mặt mày thông minh lanh lợi, trước tiên hướng Đại lão gia, phu nhân thi lễ.

"Tan triều, Nhị lão gia cùng mấy đồng liêu gặp nhau một chút." Nhị phu nhân mỉm cười nói.

Đây là đến giải vây cho trượng phu đây, Đại lão gia nghe xong lại tức giận, có tài đức phu nhân như vậy ở nhà, còn chạy loạn bên ngoài đến mức người ta tìm đến cửa.

"Ừ, không có chuyện gì." Đại phu nhân vội cười nói, "Ngươi còn đặc biệt lại đây, đứa bé ngủ chưa, ngươi nhanh đi nghỉ ngơi đi."

Nhị phu nhân năm trước mới vừa sinh trưởng tử, chi thứ hai rốt cục có thể ngẩng đầu.

Nhị phu nhân cười cười, không nói tiếp, cũng không có cáo lui.

Trong phòng không khí có chút quái dị.

"Chị dâu, nếu người đến rồi, cũng đừng giấu diếm ta, tất cả mọi người đã biết, chỉ mỗi ta không biết, mới không có mặt mũi." Nhị phu nhân hoảng hốt nói, nói xong cầm lấy khăn tay, thanh âm đã muốn nghẹn ngào.

Ở cùng một nhà, có sự tình gì có thể giấu được ai.

Đại lão gia cùng Đại phu nhân sắc mặt phức tạp.

"Thanh nương, ngươi chớ gấp, còn chưa hỏi rõ, đừng nghĩ nhiều." Đại phu nhân giữ chặt nàng thấp giọng an ủi nói.

Bên ngoài có tiếng nói chuyện, là Nhị lão gia đến.

"Đại ca muốn tìm ta?"

Người còn chưa vào, tiếng đã truyền đến.

Trình Nhị lão gia mặc áo dài xanh, mang theo mùi rượu, rảo bước đi vào, thấy người trong phòng nhất thời giật mình.

"Đều ở đây."Hắn nói, "Có chuyện gì tốt?"

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy thê tử quay lại.

"Cái chuyện tốt gì ? Trình Đống, trình Nhị Lang, ngươi làm chuyện tốt!" Trình Nhị phu nhân đưa tay lại cào.

Trình Nhị lão gia bị bất ngờ, tránh né không kịp, trên mặt nhất thời bị cào phiếm hồng.

Ai cũng không nghĩ tới Trình Nhị phu nhân luôn luôn dịu dàng thế nhưng xuống tay lanh lẹ như thế , Đại phu nhân lấy lại tinh thần vội đi kéo lại, Đại lão gia cũng đứng lên.

Trong phòng nhất thời rối loạn.

Bên ngoài nhóm vú già cùng bọn nha đầu vội vội vàng tránh đi.

Quả nhiên là nửa đêm gõ cửa không phải chuyện tốt.

Nhiềunăm sau một ít vú già còn nhớ rõ trận náo loạn từ việc Trình Kiều Nương gõ cửa này, mà sự việc chỉ là mới vừa bắt đầu.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4 Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5 Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6 Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7 Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8 Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9 Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10 Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11 Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12 Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13 Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14 Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15 Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16 Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17 Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18 Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19 Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20 Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21 Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22 Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23 Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24 Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25 Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26 Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27 Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28 Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29 Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30 Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31 Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32 Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33 Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34 Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35 Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36 Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37 Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38 Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39 Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40 Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41 Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42 Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43 Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44 Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45 Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46 Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47 Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48 Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49 Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50 Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51 Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52 Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53 Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54 Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55 Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56 Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57 Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58 Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59 Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60 Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61 Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62 Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63 Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64 Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65 Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66 Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67 Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68 Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69 Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70 Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71 Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72 Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73 Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74 Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75 Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76 Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77 Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78 Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79 Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80 Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81 Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82 Quyển 2 - Chương 15: An bài
83 Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84 Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85 Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86 Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87 Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88 Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89 Quyển 3 - Chương 29: Được không
90 Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91 Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92 Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93 Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94 Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95 Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96 Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97 Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98 Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99 Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100 Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101 Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102 Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103 Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104 Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105 Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106 Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107 Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108 Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109 Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110 Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111 Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112 Quyển 3 - Chương 19: An bài
113 Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114 Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115 Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116 Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117 Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118 Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119 Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120 Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121 Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122 Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123 Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124 Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125 Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126 Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127 Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128 Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129 Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130 Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131 Quyển 3 - Chương 41: Có không
132 Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133 Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134 Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135 Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136 Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137 Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138 Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139 Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140 Quyển 3 - Chương 27: Không nói
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4
Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5
Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6
Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7
Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8
Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9
Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10
Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11
Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12
Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13
Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14
Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15
Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16
Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17
Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18
Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19
Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20
Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21
Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22
Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23
Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24
Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25
Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26
Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27
Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28
Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29
Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30
Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31
Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32
Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33
Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34
Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35
Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36
Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37
Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38
Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39
Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40
Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41
Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42
Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43
Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44
Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45
Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46
Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47
Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48
Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49
Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50
Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51
Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52
Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53
Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54
Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55
Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56
Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57
Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58
Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59
Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60
Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61
Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62
Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63
Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64
Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65
Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66
Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67
Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68
Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69
Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70
Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71
Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72
Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73
Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74
Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75
Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76
Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77
Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78
Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79
Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80
Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81
Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82
Quyển 2 - Chương 15: An bài
83
Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84
Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85
Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86
Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87
Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88
Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89
Quyển 3 - Chương 29: Được không
90
Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91
Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92
Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93
Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94
Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95
Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96
Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97
Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98
Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99
Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100
Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101
Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102
Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103
Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104
Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105
Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106
Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107
Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108
Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109
Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110
Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111
Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112
Quyển 3 - Chương 19: An bài
113
Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114
Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115
Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116
Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117
Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118
Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119
Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120
Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121
Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122
Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123
Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124
Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125
Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126
Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127
Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128
Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129
Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130
Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131
Quyển 3 - Chương 41: Có không
132
Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133
Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134
Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135
Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136
Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137
Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138
Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139
Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140
Quyển 3 - Chương 27: Không nói