Quyển 1 – Chương 14: Mỹ nhân

Trình Tứ Nương nghĩ thầm một tiếng không tốt, quýnh lên gật đầu theo tiếng vâng muốn chuyển đề tài, nhưng Trình Lục Nương vẫn nở nụ cười.

"Ngươi mới tám tuổi, đã có cái tướng mạo gì?" Nàng nói.

Trình Thất Nương mếu máo nhìn nàng.

"Bộ dạng ta so với Lục Nương ngươi đẹp hơn, tất cả mọi người đều nói như vậy." Nàng nói.

"Ai nói? Lời nói lừa con nít mà ngươi cũng tin là thật sao." Trình Lục Nương cười hì hì nói.

Trình Tứ Lang nghe không nổi nữa, vội đứng dậy cáo từ, bọn tỷ muội tâm tư đều ở việc trước mắt quan trọng hơn, cũng không quản hắn.

Trình Tứ Lang đi ra ngoài nhả thở ra, nghe bên trong bọn nữ tử líu ríu đã muốn cãi nhau.

Hắn lắc đầu, đi qua hoa viên hướng ra phía ngoài viện mà đi, vừa đi vừa cười thầm.

Hắn cũng sớm biết trong nhà mới đến một tân muội muội, cũng không phải tân muội muội, lúc trước đường muội này hắn còn hơi có chút ấn tượng.

Vào đông, tiểu nữ đồng nằm ở trên giường phì phì si ngốc tản ra mùi thối hoắc, theo phía sau vú em tò mò nhìn hắn, hắn thấy nữ nhi kia có đôi mắt tràn đầy lòng trắng, sợ tới mức hắn chạy trối chết.

Trình Tứ Lang lắc đầu, ấn tượng này thật khó quên.

Tiếng cười của nữ tử chợt truyền từ đỉnh đầu đến.

Trình Tứ Lang sửng sốt, thật không kiêng dè gì, chị em trong nhà ở tại phụ cận vườn này, hằng ngày cũng chỉ có các nàng tới nơi này chơi đùa.

Bất quá lúc này mấy cô nương chưa gả trong nhà đều tụ cùng một chỗ cãi nhau, chắc là tiếng bọn nha đầu.

Trình Tứ Lang tùy ý giương mắt nhìn lại, thấy cách đó không xa trên núi đá hiện lên một bóng người.

Váy đỏ chu sa, vân mây chói lọi, thân hình xinh đẹp.

Theo ánh nhìn, thấy rõ là một nha đầu mười lăm mười sáu tuổi đứng ở trên núi đá, cười dài đưa tay ngắt xuống cành liễu, tươi cười trong nắng.

Nha đầu bướng bỉnh , Trình Tứ Lang không khỏi hơi hơi nhếch lên khóe miệng cười, nha đầu của muội muội nào? Như thế nào chưa thấy qua.

Hắn nhìn thấy nha đầu kia, không khỏi thả chậm cước bộ, nha đầu kia ngắt xuống một cành liễu rồi ngồi xuống, Trình Tứ Lang ồ lên một tiếng, nguyên lai không phải một mình nha đầu kia, lại có một nữ tử theo nha đầu kia đi ra.

Trình Tứ Lang tùy ý nhìn lại, chỉ liếc mắt một cái, trước mắt như pháo hoa nổ tung.

Tóc mây rời rạc, mắt phượng mày ngài, mắt đen thâm thúy, mũi cao thẳng, thần sắc lạnh lùng, cổ dài nhỏ, một thân áo bào đen buông xuống, rực rỡ như ánh nắng mùa hè.

Chỉ một cái liếc mắt này, trong mắt Trình Tứ Lang không còn bóng dáng đỏ chu sa, chỉ có hắc ảnh đến mức tận cùng.

Từ trước đến nay chỉ nghĩ đến ngũ sắc huyền ảo, lúc này mới biết thế gian có cái gọi là đen lóa mắt.

Hắn đứng ngây tại chỗ, sau đó chứng kiến ánh mắt nàng kia chuyển động nhìn qua, nàng không mừng không giận không động, chỉ như vậy lẳng lặng nhìn mình.

Trình Tứ Lang chưa từng thấy ánh mắt như vậy, như bóng đêm đen đặc, con ngươi đen thâm thúy.

"Ai, ngươi là người nơi nào?"

Tiếng nữ tử vang lên, bóng dáng chu sa đột nhiên ngăn trở tầm mắt, đem hồn Trình Tứ Lang trở về.

Trình Tứ Lang chỉ cảm thấy như đi trên mây, vội tăng cước bộ đi trước.

Phía sau còn có giọng nữ nghi vấn.

"Là người nào a? Dọa người nhảy dựng, hắn như thế nào không nói lời nào a? Tiểu thư. ."

Là khách sao?

Trình Tứ Lang một hơi đi ra khỏi nội viện, cả người còn nóng hừng hực, thẳng đến khi ngồi xuống, một hơi uống hết một ly trà lạnh, mới cảm thấy được tinh thần an tâm một chút.

"Tứ Lang, ngươi chạy đi đâu rồi?" Có người rảo bước tiến lên tới hỏi, nói còn chưa dứt lời, chứng kiến bộ dáng Trình Tứ Lang giật mình, "Ngươi làm sao vậy? Như thế nào mặt đỏ thành như vậy?"

"Ta, mới vừa rồi nhìn thấy một mỹ nhân ở nhà." Trình Tứ Lang thì thào nói.

Người tới ha ha nở nụ cười.

"Ngươi ở nhà không thấy được mỹ nhân mới là lạ." Hắn cười nói, ngồi xuống, "bọn muội muội nhà chúng ta, ngươi dám nói không phải mỹ nhân?"

Trình Tứ Lang lấy lại tinh thần, thấy rõ người ngồi.

"Tam ca." Hắn vội thi lễ nói.

"Quả nhiên ngây người?" Trình Tam Lang cười nói, "Bọn muội muội cũng không ở trong này, ngươi không cần diễn kịch rồi."

Trình Tứ Lang lắc đầu, muốn nói gì, lại đột nhiên thôi.

Mỹ nhân này, nếu chỉ có thể mình mình chứng kiến, là bao nhiêu may mắn

“Tam ca, ngươi tìm ta có việc?"Hắn cười nói, chuyển đề tài.

"Ta vừa mới nghe được người khác nói, Tam Tiểu thư Đổng gia muốn đi Mặc Thủ Các thi hội, ta đặc biệt tới gọi ngươi cùng đi, biết ngươi yêu nhất mỹ nhân này." Trình Tam Lang cười nói, một mặt mời Trình Tứ Lang cùng đi ra phía ngoài.

Trình Tứ Lang đã từng có hứng thú nhưng đã không còn.

Từ trước Đổng Tam Tiểu thư ở hắn trong mắt đích thật là mỹ nhân độc nhất vô nhị, chỉ là mới liếc mắt một cái thấy qua nàng kia, trên đời này còn có cái gì gọi là mỹ nhân.

"Đa tạ Tam ca, ta hôm nay không quá muốn đi rồi." Hắn nói.

Trình Tam Lang rất ngoài ý muốn, Trình Tứ Lang ngày xưa cực yêu thích Đổng Tam Tiểu thư vừa có tài vừa có mạo, như sao lại từ chối?

"Thực nhìn thấy mỹ nhân?" Hắn kỳ quái tự hỏi, đi ra sau tìm hạ nhân hỏi, biết được Trình Tứ Lang mới vừa đi qua ao sen nơi bọn muội muội ở.

"Lục Nương cùng Thất Nương lại náo loạn, bởi vì Thất Nương bị Lục Nương nói rằng mình xấu." Gã sai vặt cười hì hì nói.

Lục Nương cùng Thất Nương ba ngày cãi nhau một trận lớn, hai ngày một trạn nhỏ, mọi người đều quen rồi.

Trình Tam Lang ha ha nở nụ cười.

"Thì ra là thế, nguyên lai là bị nhóm mỹ nhân cãi nhau dọa tới, chẳng thể trách ủ rà ủ rũ." Hắn thoải mái nói, "Còn tưởng rằng thực thấy mỹ nhân nên bị câu hồn rồi!"

Bán Cần giúp đỡ Trình Kiều Nương đi xuống núi đá, đem cần câu tùy tay đặt ở bên cạnh núi đá, cần câu không thể nói là cần câu, chỉ có thể nói là cần, bởi vì căn bản là không có lưỡi câu.

"Tiểu thư, người nọ là ai?" Bán Cần lại hỏi.

Một mặt lấy ra áo choàng cho Trình Kiều Nương trùm lên đầu.

Theo núi đá đến cửa viện, tuy rằng khoảng cách không xa, nhưng một đoạn đường ánh nắng Trình Kiều Nương cũng có chút không chịu nổi.

Nàng cứ hỏi như vậy, căn bản không nghĩ tới mình cùng tiểu thư cùng nhau thấy người đó, mình cùng tiểu thư cùng nhau trở về, thậm chí tính ra, tiểu thư trở về Trình gia sau, thời điểm mình đi ra ngoài so với tiểu thư còn lớn hơn một ít.

Ở trong mắt trong lòng nàng, trên đời này tựa hồ không có chuyện gì tiểu thư không biết .

Mà tiểu thư của nàng không làm nàng thất vọng.

"Hắn đi từ bên kia tới." Trình Kiều Nương nói, chậm rãi nâng tay chỉ một hướng, "Tầm mười lăm mười sáu tuổi, đi từ hậu viện ra, cho nên không phải khách lạ, nhìn tùy ý thoải mái, không phải gã sai vặt, phụ thân ta, không có đứa con lớn như vậy, đó là công tử bên Đại phu nhân."

Bán Cần vâng rồi giật mình gật gật đầu.

"Tiểu thư biết thật nhiều." Nàng cười nói.

Trình Kiều Nương nhìn nàng hé miệng.

"Ngươi."Nàng nâng tay chỉ trán Bán Cần. "Nơi này nghĩ một chút, cũng có thể biết."

Bán Cần cười hì hì.

"Có tiểu thư, ta cũng không cần suy nghĩ." Nàng nói.

"Ta, có thể nghĩ thay ngươi cả đời sao?" Trình Kiều Nương nói.

"Tiểu thư, Bán Cần cả đời đều đi theo người, người cũng không thể không cần Bán Cần." Bán Cần hô.

Vừa đi vừa nói chuyện, các nàng đã đến cửa viện.

Bên cửa viện ngồi một tiểu nha đầu chừng mười bốn mười lăm tuổi, nghe thấy lời này liền xuy một tiếng.

"Đi theo ngốc tử rồi cũng thành ngốc tử, đi theo ngốc tử làm gái lỡ thì cả đời đi!" Nàng nói, không hề sợ bị người nghe được.

"Ngươi mới là ngốc tử." Bán Cần phản bác nói, "Tiểu thư nhà ta là người thông minh nhất thiên hạ!"

"Người thông minh, Triệu đại nương hôm nay xin nghỉ không tới, ta canh cửa đã quên đi lấy đồ ăn, các ngươi tự lo cơm ăn đi." Tiểu nha đầu nói, nói xong ném cục đá rồi chạy.

Bán Cần gọi hai tiếng không có kết quả.

"Tiểu thư, rất khi dễ người, chúng ta đi nói cho lão gia." Nàng nói.

"Loại sự tình này không cần." Trình Kiều Nương nói, đi vào trong phòng, "Bởi vì họ biết rõ mà không hỏi, chúng ta đi ra ngoài xin là tự rước lấy nhục."

Bán Cần cái hiểu cái không, theo sau.

"Thế này, coi như xong a?" Nàng hỏi, "không có biện pháp rồi a?"

"Chuyện này." Trình Kiều Nương nói, "Cũng không chính xác."

A? Có ý tứ gì a?

Bán Cần càng thêm không hiểu, bất quá chỉ cần tiểu thư biết thì tốt rồi, nàng sẽ không suy nghĩ, nàng vẫn nên nghĩ chuyện nàng có thể làm đi.

"Tiểu thư, buổi tối ngươi muốn ăn cái gì? Còn có đậu phụ, bột đậu. ." Nàng vừa nói, vừa bắt tay vào nhào bột.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3 Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4 Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5 Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6 Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7 Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8 Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9 Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10 Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11 Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12 Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13 Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14 Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15 Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16 Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17 Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18 Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19 Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20 Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21 Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22 Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23 Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24 Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25 Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26 Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27 Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28 Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29 Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30 Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31 Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32 Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33 Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34 Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35 Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36 Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37 Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38 Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39 Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40 Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41 Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42 Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43 Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44 Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45 Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46 Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47 Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48 Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49 Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50 Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51 Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52 Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53 Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54 Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55 Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56 Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57 Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58 Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59 Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60 Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61 Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62 Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63 Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64 Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65 Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66 Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67 Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68 Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69 Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70 Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71 Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72 Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73 Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74 Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75 Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76 Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77 Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78 Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79 Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80 Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81 Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82 Quyển 2 - Chương 15: An bài
83 Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84 Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85 Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86 Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87 Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88 Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89 Quyển 3 - Chương 29: Được không
90 Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91 Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92 Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93 Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94 Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95 Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96 Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97 Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98 Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99 Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100 Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101 Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102 Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103 Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104 Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105 Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106 Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107 Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108 Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109 Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110 Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111 Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112 Quyển 3 - Chương 19: An bài
113 Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114 Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115 Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116 Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117 Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118 Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119 Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120 Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121 Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122 Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123 Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124 Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125 Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126 Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127 Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128 Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129 Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130 Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131 Quyển 3 - Chương 41: Có không
132 Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133 Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134 Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135 Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136 Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137 Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138 Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139 Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140 Quyển 3 - Chương 27: Không nói
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Quỷ đêm
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Thỉnh y
3
Quyển 1 - Chương 1-3: Phục sinh
4
Quyển 1 - Chương 2-1: Kiều nương
5
Quyển 1 - Chương 2-2: Hướng đi
6
Quyển 1 - Chương 2-3: Tương trợ
7
Quyển 1 - Chương 2-4: Tri ân
8
Quyển 1 - Chương 11: Sai lầm rồi
9
Quyển 1 - Chương 24: Gây nên
10
Quyển 1 - Chương 25: Đi thôi
11
Quyển 1 - Chương 12: Chu gia
12
Quyển 1 - Chương 26: Ai ngốc
13
Quyển 1 - Chương 13: Không thú vị
14
Quyển 1 - Chương 27: Nhớ rõ
15
Quyển 1 - Chương 14: Mỹ nhân
16
Quyển 1 - Chương 2-5: Đường mưa
17
Quyển 1 - Chương 28: Như tưởng
18
Quyển 1 - Chương 15: Ngoài ý muốn
19
Quyển 1 - Chương 2-6: Đường nhỏ
20
Quyển 1 - Chương 29: Bất bình
21
Quyển 1 - Chương 16: Tiêu đầu
22
Quyển 1 - Chương 3: Bắc Trình
23
Quyển 1 - Chương 30: Chi quá
24
Quyển 1 - Chương 17: Có cách
25
Quyển 1 - Chương 4: Trưởng nữ
26
Quyển 1 - Chương 5: Sự thật
27
Quyển 1 - Chương 18: Đút thuốc
28
Quyển 1 - Chương 31: Lấy hay bỏ
29
Quyển 1 - Chương 54: Ra mặt
30
Quyển 1 - Chương 19: Kỳ diệu
31
Quyển 1 - Chương 6: Nhàn ngôn
32
Quyển 1 - Chương 32: Trò cười
33
Quyển 1 - Chương 20: Chuyện tốt
34
Quyển 1 - Chương 7: Kinh hách
35
Quyển 1 - Chương 21: Nhận thân
36
Quyển 1 - Chương 8: Xưng hô
37
Quyển 1 - Chương 9: Tiểu thực
38
Quyển 1 - Chương 22: Ấm ức
39
Quyển 1 - Chương 10: Không hiểu
40
Quyển 1 - Chương 23: Nảy sinh hiềm khích
41
Quyển 2 - Chương 16: Nghĩ nhiều
42
Quyển 2 - Chương 28-2: Tan phúc (2)
43
Quyển 2 - Chương 5: Người nào
44
Quyển 2 - Chương 63-1: Dễ dàng (1)
45
Quyển 2 - Chương 29: Nhìn ta
46
Quyển 2 - Chương 17: Sai lầm rồi
47
Quyển 2 - Chương 63-2: Dễ dàng (2)
48
Quyển 2 - Chương 6: Thật giận
49
Quyển 2 - Chương 64: Thần rồi
50
Quyển 2 - Chương 30: Hỏi ngươi
51
Quyển 2 - Chương 18: Biết điều
52
Quyển 2 - Chương 7: Đi chơi
53
Quyển 2 - Chương 31: Người tốt
54
Quyển 2 - Chương 19: Không ổn
55
Quyển 2 - Chương 8: Giúp ta
56
Quyển 2 - Chương 20: Tinh xảo
57
Quyển 2 - Chương 9: Dám đi
58
Quyển 2 - Chương 21: Khuyên
59
Quyển 2 - Chương 10: Mượn sức ông trời
60
Quyển 2 - Chương 22: Ý đồ đến
61
Quyển 2 - Chương 11-1: Nên được (1)
62
Quyển 2 - Chương 23: Trung thu
63
Quyển 2 - Chương 24: Tuỳ hỉ
64
Quyển 2 - Chương 55: Là chuyện tốt
65
Quyển 2 - Chương 11-2: Nên được (2)
66
Quyển 2 - Chương 25: Người đến
67
Quyển 2 - Chương 56: Nghe đồn
68
Quyển 2 - Chương 57: Nghe lời
69
Quyển 2 - Chương 12: Rất nhanh
70
Quyển 2 - Chương 26: Đa tạ
71
Quyển 2 - Chương 1: Huyền diệu
72
Quyển 2 - Chương 58: Cô nương nhàn nhã
73
Quyển 2 - Chương 13: Người đi đường
74
Quyển 2 - Chương 27-1: Sợ sệt (1)
75
Quyển 2 - Chương 59: Mà thôi
76
Quyển 2 - Chương 2: Đều như nhau
77
Quyển 2 - Chương 60: Nghe nói
78
Quyển 2 - Chương 14: Luận đạo
79
Quyển 2 - Chương 27-2: Sợ sệt (2)
80
Quyển 2 - Chương 3: Vì an
81
Quyển 2 - Chương 61: Người nào
82
Quyển 2 - Chương 15: An bài
83
Quyển 2 - Chương 28-1: Tán phúc (1)
84
Quyển 2 - Chương 4: Ngẫu nhiên thấy
85
Quyển 2 - Chương 62: Lưu lại
86
Quyển 3 - Chương 13: Lòng tốt
87
Quyển 3 - Chương 28: Du lịch
88
Quyển 3 - Chương 44: Vật gì
89
Quyển 3 - Chương 29: Được không
90
Quyển 3 - Chương 14: Ngẫu nhiên gặp
91
Quyển 3 - Chương 45: Niềm vui
92
Quyển 3 - Chương 30: Đề bút
93
Quyển 3 - Chương 31: Xem chữ
94
Quyển 3 - Chương 15: Đêm Ca (1)
95
Quyển 3 - Chương 46: An tâm
96
Quyển 3 - Chương 32: Hiểu được
97
Quyển 3 - Chương 15-2: Đêm ca (2)
98
Quyển 3 - Chương 47: Đi gặp
99
Quyển 3 - Chương 33: Ai tới
100
Quyển 3 - Chương 16: Khó hiểu
101
Quyển 3 - Chương 48: Chuẩn bị cho năm mới
102
Quyển 3 - Chương 34-1: Nhận tội (1)
103
Quyển 3 - Chương 1: Chậm đã
104
Quyển 3 - Chương 17: Vô lễ
105
Quyển 3 - Chương 49: Lo lắng
106
Quyển 3 - Chương 34-2: Nhận tội (2)
107
Quyển 3 - Chương 2: Dặn dò
108
Quyển 3 - Chương 18: Tùy ngộ
109
Quyển 3 - Chương 35: Giả ngu
110
Quyển 3 - Chương 50: Thân thiết
111
Quyển 3 - Chương 3: Không nhìn được
112
Quyển 3 - Chương 19: An bài
113
Quyển 3 - Chương 51: Đón tiếp
114
Quyển 3 - Chương 36: Đồng chén
115
Quyển 3 - Chương 4: Chịu đựng
116
Quyển 3 - Chương 20: Chẩn bệnh
117
Quyển 3 - Chương 52: Năm mới
118
Quyển 3 - Chương 37: Đã quên
119
Quyển 3 - Chương 5: Nghe
120
Quyển 3 - Chương 53: Tân trang
121
Quyển 3 - Chương 21: Nghe nói
122
Quyển 3 - Chương 6: Ta biết
123
Quyển 3 - Chương 38: Gặp
124
Quyển 3 - Chương 22: Lời này
125
Quyển 3 - Chương 7: Phải đi
126
Quyển 3 - Chương 39: Hiểu lầm
127
Quyển 3 - Chương 23: Không giả
128
Quyển 3 - Chương 8: Từ biệt
129
Quyển 3 - Chương 24: Bướng bỉnh
130
Quyển 3 - Chương 9: Lần đi
131
Quyển 3 - Chương 41: Có không
132
Quyển 3 - Chương 25: Không thấy
133
Quyển 3 - Chương 10: Tìm đường
134
Quyển 3 - Chương 41-2: Kết nghĩa
135
Quyển 3 - Chương 26: Lời nói thản nhiên
136
Quyển 3 - Chương 11: Có thể trị
137
Quyển 3 - Chương 42: Không đi
138
Quyển 3 - Chương 12: Quả nhiên
139
Quyển 3 - Chương 43: Có biết
140
Quyển 3 - Chương 27: Không nói