Chương 35: C35: Ta hiếu rồi

Lục Trường Sinh khẽ nói.

Trong lòng đám người quốc vương Ly Thủy run lên.

Quả nhiên là tiên nhân, thậm chí còn chưa cử động mà bọn họ đã bị trấn áp ở đây một cách khó hiểu.

Sau đó càng không dám nói thêm lời nào nữa, sợ lúc này nếu nói sai điều gì thì sẽ gặp rắc rối lớn hơn.

“Ra ngoại viện quỳ đi, quỳ đủ một canh giờ rồi tự rời đi.” Lục Trường Sinh vừa kéo sào tre vừa nói.

“Tiên nhân đại lượng.”

Thấy tiên nhân không so đo với mình, đám người quốc vương Ly Thủy cảm kích cúi đầu lạy rồi đứng lên, nhanh chóng rời đi, ra ngoại viện quỳ.

Chẳng mấy chốc, trong đình nghỉ mát chỉ còn lại hai người Lục Trường Sinh và Trần Đại Đao.

“Ngươi cũng nên đi đi.” Lục Trường Sinh nói.

Trần Đại Đao khó xử nhìn về phía ngoại viên một lúc, sau đó cúi người run giọng nói: “Tiên, tiên sinh, để mấy người quốc vương quỳ như vậy, nếu lỡ để người khác nhìn thấy hình như không ổn lắm…. là do ban đầu tiểu nhân không nói rõ với

mấy người quốc vương, là lỗi của tiểu nhân.”

Ánh mắt Lục Trường Sinh chuyến động, hắn đặt sào tre xuống, nhìn hắn ta một lúc rồi nói:

“Trên đời này, ta không quan tâm là lỗi của ai, ta chỉ biết ai ảnh hưởng đến sự thanh tĩnh của ta đều sẽ bị trừng phạt, chỉ đơn giản vậy thôi.”

Đồng tử của Trần Đại Đao co lại, hắn ta sợ đến mức vội vàng quỳ sụp xuống.

“Huống chi đây chỉ là một hình phạt nhỏ, nhưng mà ngươi, một phàm nhân như ngươi có tư cách nghi ngờ quyết định của ta sao?”

Lục Trường Sinh cúi đầu nhìn Trân Đại Đao đang quỳ gối, thản nhiên nói.

Những lời này nói ra vô cùng bình thản.

Nhưng Trần Đại Đao lại cảm thấy bản thân đang mắc kẹt ở nơi sét đánh, toàn thân tê dại, vô cùng kinh hãi!

“Tiên sinh, tiểu nhân nói chuyện không biết giữ miệng, tiểu nhân….”

Trần Đại Đao còn chưa nói xong, Lục Trường Sinh đã quay người nhặt cần câu lên, bình tĩnh nói: “Ngươi cũng đi quỳ cùng với bọn họ đi.”

Trần Đại Đao xấu hố cúi đầu: “Vâng.”

Ngoại viện.

Ánh mặt trời bất đầu trở nên nóng bức.

Quốc vương Ly Thủy và đám quan viên nhìn thấy Trần Đại Đao cũng đến quỳ cùng với bọn họ thì vô cùng kinh ngạc.

Đầu óc của Đổng Ca luôn rất linh hoạt, lén lút liếc nhìn biểu cảm của quốc vương Ly Thủy, thăm dò qua ánh mắt và lời nói liền biết được quốc vương Ly Thủy đang nghĩ gì, vì vậy ông ta nhìn về phía Trần Đại Đao, thấp giọng nói:

“Đại Đao, sao ngươi cũng đến đây quỳ?”

Nghe vậy, quốc vương Ly Thủy có chút hài lòng, Đống Ca đã hỏi ra những gì ông ta muốn hỏi.

Trằn Đại Đao thấy mọi người đều đang nhìn mình thì nói một cách đáng thương.

“Ngay từ đầu hạ quan đã sai, cảm thấy hố thẹn trong lòng, đặc biệt xin tiên sinh trừng phạt, cho nên mời đến đây quỳ.”

Trần Đại Đao đương nhiên không ngốc, lúc trước hấn ta đắc tội quốc vương, bây giờ có thế nói mấy lời tốt đẹp, tất nhiên sẽ càng nói nhiều hơn.

À, cái này…

Lúc này, quốc vương Ly Thủy và toàn thể quan lại đều cảm động.

Trấn chủ Mạch Ngọc trấn nhỏ nhoi này đúng

là rất chân thành!

Nhưng lòng dạ của bọn họ lại hẹp hòi.

Quốc vương Ly Thủy buồn cười di chuyến đầu gối, tiến đến bên cạnh Trần Đại Đao, vỗ lên vai hắn ta: “Bổn vương không nhìn lầm ngươi, nhưng tại sao ngươi không nói sớm cho bổn vương biết trong phủ của ngươi có tiên nhân sống? Nếu ngươi nói, đương nhiên bổn vương không dám đi quấy rầy tiên nhân.”

Vẻ mặt Trần Đại Đao đầy đau khố: “Quốc vương, có chuyện ngài không biết, từ trước đến nay tiên sinh luôn thích một mình…. ta, ta!”

Nghe vậy, quốc vương Ly Thủy thở dài, lại vỗ nhẹ lên vai Trần Đại Đao, tỏ vẻ bản thân có thể hiểu được.

Quả thật, nếu suy bụng ta ra bụng người thì ông ta cũng sẽ làm như vậy.

“Ta hiếu rồi!”

Lúc này, Đống Ca đột nhiên gầm lên, vẻ mặt hưng phấn!

Điều này khiến mọi người đều hoảng sợ!

Quốc vương Ly Thủy vội vàng nhìn vào trong viện, sau đó hung tợn nhìn Đống Ca, thậm chí còn tức giận gọi tên ông ta:

“Đổng Ca! Ngươi phát điên cái gì thế? Ngươi muốn hại chết tất cả mọi người sao? Nhỏ giọng

một chút, nếu quầy fây đến tiên sinh thì ngươi cứ chờ chết đi!”

Lúc này Đống Ca mới tỉnh táo lại, mồ hôi chảy đầm đìa, giọng nói run rấy: “Quốc, quốc vương, thần….”

Nhưng ông ta còn chưa dứt lời, giọng nói của Lục Trường Sinh từ trong viện đã vang lên:

“Còn tiếp tục ồn ào nữa thì lại thêm nửa canh qiờ.”

Chapter
1 Chương 1: C1: Trường sinh
2 Chương 2: C2: Mới đến mạch ngọc
3 Chương 3: C3: Trấn chủ đến tìm
4 Chương 4: C4: Căn cốt của ngươi không tốt
5 Chương 5: C5: Tiên sinh có yêu hoạ thế
6 Chương 6: C6: Có có yêu hoạ thế
7 Chương 7: C7: Trấn chủ yên tâm
8 Chương 8: C8: Yên lặng
9 Chương 9: C9: Tạ ơn tiên nhân
10 Chương 10: C10: Trấn chủ
11 Chương 11: C11: Quản gia
12 Chương 12: C12: Tiên sinh nào
13 Chương 13: C13: Chỉ cần tiên sinh
14 Chương 14: C14: Một lúc lâu sau
15 Chương 15: C15: Đồng sư huynh
16 Chương 16: C16: Tiên đế trường sinh
17 Chương 17: C17: Trận chiến sắp nổ ra
18 Chương 18: C18: Các ngươi rất dũng cảm
19 Chương 19: C19: Giết hắn
20 Chương 20: C20: Giết chóc
21 Chương 21: C21: Bọn họ ngây người
22 Chương 22: C22: Rời núi mưu dồ
23 Chương 23: C23: Ngươi ngốc à
24 Chương 24: C24: Mạch ngọc trấn
25 Chương 25: C25: Truyền lệnh xuống
26 Chương 26: C26: Hai vị lại gặp nhau rồi
27 Chương 27: C27: Hậu viện của phủ trấn chủ
28 Chương 28: C28: Hơi có duyên
29 Chương 30: C30: Xuyên qua thời gian vượt qua đại đạo
30 Chương 31: C31: Lục trường sinh
31 Chương 32: C32: Nơi này không thế vào
32 Chương 33: C33: Vi sư cũng chỉ phỏng đoán mà thôi
33 Chương 34: C34: Thêm nửa canh giờ
34 Chương 35: C35: Ta hiếu rồi
35 Chương 36: C36: Lời nói cứng rắn nhưng mềm lòng yêu ma bất ngờ xuất hiện
36 Chương 37: C37: Cùng lúc đó
37 Chương 38: C38: Vô cùng căng thẳng
38 Chương 39: C39: Nhìn thấy cảnh này
39 Chương 40: C40: Cầu một chút chính trực trong lòng hơn
40 Chương 41: C41: Giây tiếp theo
41 Chương 42: C42: Sư tôn tiền bối hắn rất tốt
42 Chương 43: C43: Trên tường trấn
43 Chương 44: C44: Tiền bối họ lục tên là trường sinh
44 Chương 45: C45: Rõ ràng cố hạc lâm có biết
45 Chương 46: C46: Bổn tông đi cùng các ngươi
46 Chương 47: C47: Cẩn tuân mệnh lệnh của tông chủ
47 Chương 48: C48: Ngài làm vậy là sao
48 Chương 49: C49: Hắn đâu rồi
49 Chương 50: C50: Bà lão hơi bực mình
50 Chương 51: C51: Rượu đã hết
51 Chương 52: C52: Con không muốn
52 Chương 53: C53: Còn ngươi chỉ mới mười một tuổi
53 Chương 54: C54: Tiên nhân tới trước ư
54 Chương 55: C55: Sao vậy
55 Chương 56: C56: Tiên sinh
56 Chương 57: C57: Lão cổ
57 Chương 58: C58: Đêm đã khuya
58 Chương 59: C59: Dường như nghĩ đến điều gì đó
59 Chương 60: C60: Nhưng đó không phải trọng điểm
60 Chương 61: C61: Ngươi không hiểu
61 Chương 62: C62: Linh thuyền
62 Chương 63: C63: Hậu viện phủ trấn chủ
63 Chương 64: C64: Không thể nào
64 Chương 65: C65: Quốc vương
65 Chương 66: C66: Vào đi
66 Chương 67: C67: Đúng đấy
67 Chương 68: C68: Ánh mắt lệ đăng xà
68 Chương 69: C69: Lời tiền bối nói
69 Chương 70: C70: Hỏa linh căn cực phẩm
70 Chương 72: C72: Vài năm đối với thế tục là rất lâu
71 Chương 73: C73: Không được không được
72 Chương 74: C74: Vẫn là quán rượu nhỏ ấy
73 Chương 75: C75: Chẳng lẽ yêu giới cũng tham gia ư
74 C75: Chẳng lẽ yêu giới cũng tham gia ư
75 C74: Vẫn là quán rượu nhỏ ấy
76 C73: Không được không được
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: C1: Trường sinh
2
Chương 2: C2: Mới đến mạch ngọc
3
Chương 3: C3: Trấn chủ đến tìm
4
Chương 4: C4: Căn cốt của ngươi không tốt
5
Chương 5: C5: Tiên sinh có yêu hoạ thế
6
Chương 6: C6: Có có yêu hoạ thế
7
Chương 7: C7: Trấn chủ yên tâm
8
Chương 8: C8: Yên lặng
9
Chương 9: C9: Tạ ơn tiên nhân
10
Chương 10: C10: Trấn chủ
11
Chương 11: C11: Quản gia
12
Chương 12: C12: Tiên sinh nào
13
Chương 13: C13: Chỉ cần tiên sinh
14
Chương 14: C14: Một lúc lâu sau
15
Chương 15: C15: Đồng sư huynh
16
Chương 16: C16: Tiên đế trường sinh
17
Chương 17: C17: Trận chiến sắp nổ ra
18
Chương 18: C18: Các ngươi rất dũng cảm
19
Chương 19: C19: Giết hắn
20
Chương 20: C20: Giết chóc
21
Chương 21: C21: Bọn họ ngây người
22
Chương 22: C22: Rời núi mưu dồ
23
Chương 23: C23: Ngươi ngốc à
24
Chương 24: C24: Mạch ngọc trấn
25
Chương 25: C25: Truyền lệnh xuống
26
Chương 26: C26: Hai vị lại gặp nhau rồi
27
Chương 27: C27: Hậu viện của phủ trấn chủ
28
Chương 28: C28: Hơi có duyên
29
Chương 30: C30: Xuyên qua thời gian vượt qua đại đạo
30
Chương 31: C31: Lục trường sinh
31
Chương 32: C32: Nơi này không thế vào
32
Chương 33: C33: Vi sư cũng chỉ phỏng đoán mà thôi
33
Chương 34: C34: Thêm nửa canh giờ
34
Chương 35: C35: Ta hiếu rồi
35
Chương 36: C36: Lời nói cứng rắn nhưng mềm lòng yêu ma bất ngờ xuất hiện
36
Chương 37: C37: Cùng lúc đó
37
Chương 38: C38: Vô cùng căng thẳng
38
Chương 39: C39: Nhìn thấy cảnh này
39
Chương 40: C40: Cầu một chút chính trực trong lòng hơn
40
Chương 41: C41: Giây tiếp theo
41
Chương 42: C42: Sư tôn tiền bối hắn rất tốt
42
Chương 43: C43: Trên tường trấn
43
Chương 44: C44: Tiền bối họ lục tên là trường sinh
44
Chương 45: C45: Rõ ràng cố hạc lâm có biết
45
Chương 46: C46: Bổn tông đi cùng các ngươi
46
Chương 47: C47: Cẩn tuân mệnh lệnh của tông chủ
47
Chương 48: C48: Ngài làm vậy là sao
48
Chương 49: C49: Hắn đâu rồi
49
Chương 50: C50: Bà lão hơi bực mình
50
Chương 51: C51: Rượu đã hết
51
Chương 52: C52: Con không muốn
52
Chương 53: C53: Còn ngươi chỉ mới mười một tuổi
53
Chương 54: C54: Tiên nhân tới trước ư
54
Chương 55: C55: Sao vậy
55
Chương 56: C56: Tiên sinh
56
Chương 57: C57: Lão cổ
57
Chương 58: C58: Đêm đã khuya
58
Chương 59: C59: Dường như nghĩ đến điều gì đó
59
Chương 60: C60: Nhưng đó không phải trọng điểm
60
Chương 61: C61: Ngươi không hiểu
61
Chương 62: C62: Linh thuyền
62
Chương 63: C63: Hậu viện phủ trấn chủ
63
Chương 64: C64: Không thể nào
64
Chương 65: C65: Quốc vương
65
Chương 66: C66: Vào đi
66
Chương 67: C67: Đúng đấy
67
Chương 68: C68: Ánh mắt lệ đăng xà
68
Chương 69: C69: Lời tiền bối nói
69
Chương 70: C70: Hỏa linh căn cực phẩm
70
Chương 72: C72: Vài năm đối với thế tục là rất lâu
71
Chương 73: C73: Không được không được
72
Chương 74: C74: Vẫn là quán rượu nhỏ ấy
73
Chương 75: C75: Chẳng lẽ yêu giới cũng tham gia ư
74
C75: Chẳng lẽ yêu giới cũng tham gia ư
75
C74: Vẫn là quán rượu nhỏ ấy
76
C73: Không được không được