Chương 106: 106: Tôi Không Yêu Anh Tôi Yêu Anh Ấy

Cố Tuyên Nghi đau long nhìn người đàn ông trước, sao anh lại ngốc như vậy chứ, mưa lớn như vậy vẫn một mực đợi cô, nếu cô đến muộn thêm chút nữa thì chuyện gì sẽ xảy ra đây.
Thời gian quay lại hơn hai tiếng trước, sau khi thay đồ cô liền bắt xe ra ngoài, chiếc xe bon bon trên đường rồi dừng lại bên bờ sông Husdon.

Phải, trước khi đến đây cô đã đến gặp Lâm Mặc Phong.
Nhìn thấy bóng dáng cô từ xa Lâm Mặc Phong vô cùng vui mừng, anh ta không nghĩ cô sẽ đến.

Tuần trước anh ta và Thẩm Quân Đình đã cá cược với nhau rằng vào ngày hôm nay, kỉ niệm 2 năm ngày cưới của anh ta và cô, cả hai người sẽ cùng hẹn cô ra ngoài, cô đến điểm hẹn với ai thì người đó thắng.

Ha, nhìn xem, cuối cùng người cô chọn vẫn là anh ta chứ không phải Thẩm Quân Đình, nói cái gì mà tình cảm thời gian cô mất trí nhớ của họ là thật chứ, nực cười, mau nhìn xem cuối cùng cô vẫn là lựa chọn hắn ta, đến cuối cùng người cô không buông bỏ được vẫn là Lâm Mặc Phong hắn đây.
Nhưng hắn không biết rằng chỉ ít phút nữa thôi sự tự đắc của hắn sẽ bị cô chính tắt dập tắt.
Tiểu Nghi, em đến rồi, anh biết em sẽ đến mà._ Lâm Mặc Phong mặt mày vui vẻ, đi đến cạnh cô muốn nắm lấy tay cô nhưng rất tiếc cô đã lách người qua anh ta đi về phía trước.
Nhìn bàn tay giơ ra giữa không trung của mình Lâm Mặc Phong trầm mặt hụt hẫng nhưng rất nhanh lại khôi phục sự vui vẻ, đuổi theo cô.
Cố Tuyên Nghi đi về phía trước nhìn một bàn đồ ăn rồi còn có cả nến và hoa trước mặt mà thầm cười lạnh.

Cô cũng là phụ nữ nên tất nhiên sẽ yêu thích cái đẹp và sự lãng mạn.

Trước đây cô đã không ít lần mơ mộng về một buổi tối với nến và hoa đầy lãng mạn cùng Lâm Mặc Phong nhưng tất cả cũng chỉ là cô mơ mộng, hắn ta chưa một lần cùng cô có một buổi tối lãng mạn.

Khi mới kết hôn hắn luôn làm tròn nghĩa vụ của người chồng tốt, luôn đúng giờ về nhà cùng cô ăn tối, cũng sẽ dành cuối tuần để đưa cô đi chơi, đi ăn nhưng tuyệt nhiên không có bữa tối dưới ánh nến mà cô hằng mong ước.

Lại đến khi Tô Uyên Linh quay về, hắn ngày đêm ở bên cô ta, chỉ cần là cô ta gọi dù cho đã nửa đêm hắn ta cũng không ngại khó mà đến bên, từ ngày Tô Uyên Linh trở về hắn liền quên mất người vợ là cô.

Mới đầu cô vẫn còn hi vọng nhưng càng về sau hi vọng chỉ biến thành nỗi thất vonhj, cô không còn trông chờ vào một bữa tối lãng mạn cùng hắn nữa, rồi đến khi hắn chính tay giết chết đứa con của hai người tất cả hi vọng của cô về cuộc sống hôn nhân của hai người cũng theo đứa bé đó chết đi.
Vậy mà bây giờ, sau tất cả nhuững gì đã gây ra hắn ta vẫn còn mặt dày hẹn cô ra đây còn giả thâm tình chuẩn bị một buổi tối dưới ánh nến, nực cười.
Lâm tổng hẹn tôi ra đây có chuyện gì không?_ Cố Tuyên Nghi dùng lời lẽ xa cách nhất để trò chuyện với anh ta.
Nghe cách nói chuyện xa cách của cô anh ta tái mặt, hốt hoảng bước đến trước mặt cô:
Tiểu Nghi sao lại nói chuyện xa cách như vậy, dù sao chúng ta cũng là vợ chồng...
Vợ chồng? Lâm tổng anh xưng hô như vậy không thấy ngượng miệng sao?_ chưa đợi anh ta nói hết cô đã lên tiếng.

Cô kinh tởm tiếng vợ chồng phát ra từ miệng anh ta.

Cả đời này người không xứng xưng chồng gọi vợ với cô nhất là anh ta.
Theo như tôi nhớ thì hai chúng ta đã ly hôn, tiếng vợ chồng này của Lâm tổng e là không được hợp lý lắm đâu.
Cố Tuyên Nghi lạnh lùng nhìn anh ta nói rõ ràng từng chữ một, cô thật sự chán ghét người đàn ông này, chỉ mong mau chóng kết thúc mọi chuyện thật nhanh.
Tiểu Nghi anh xin lỗi, anh biết em còn giận chuyện anh làm, anh biết là anh sai nhưng con dù sao cũng đẫ mất, chúng ta còn trẻ vẫn sẽ còn có con mà, xin em đừng giận nữa, cho anh một cơ hội được không?
Lâm Mặc Phong hốt hoảng đi đến trước mặt nắm lấy bàn tay cô nhưng rất nhanh liền bị cô hất ra.
Lâm tổng, anh nói nghe có vẻ dễ dàng quá nhỉ, anh nghĩ chỉ cần xin lỗi là sẽ xong sao?

Cô lạnh lùng nhìn anh ta chất vấn, người đàn ông nãy vẫn không hề thay đổi, mọi chuyện liên quan đến cô anh ta đều không hề coi trọng, là anh ta khiến cô mất con vậy mà giờ đây chỉ một câu xin lỗi mà mong cô sẽ bỏ qua sao, nằm mơ.

Em còn hận anh sao? Xin em đừng như vậy mà, chỉ cần em nói anh làm gì cũng được, chỉ cần em đừng hận anh nữa được không?
Hận??? Ha, Lâm tổng tôi không hận anh....
Nghe đến đây Lâm Mặc Phong liền vui mừng, cô không hận anh ta, anh ta biết mà, cô yêu anh ta như vậy sẽ không nỡ hận anh ta đâu.

Nhưng vui mừng chưa bao lâu thi câu nói sau đó của cô khiến anh ta đứng hình.
Người ta thường nói còn hận là còn yêu, không hận là không yêu.

Lâm tổng tôi không hận anh.
Câu nói này lập tức khiến anh ta tái mặt, ý cô là sao, là cô không yêu anh ta sao? Không đúng, anh ta không tin, trước đây cô yêu anh ta như vậy làm sao có thể nói không yêu.

Đúng anh ta nói không sai, trước đây cô yêu anh ta nhưng bây giờ thì không, không có thứ gì là vĩnh cửu, tình yêu cũng vậy, tình yêu cũng sẽ có thời hạn của nó, chỉ khi được vun đắp, chăm sóc kĩ càng, và sử dụng đúng cách thì mới có thể bền lâu còn nếu một người vun vén còn một người đạp đổ thì dù có yêu cách mấy cũng sẽ sớm tàn thôi.
Ý em là sao?_ anh ta vẫn ra vẻ không hiểu hỏi lại.
Ý của tôi rất rõ ràng người thông minh như Lâm tổng chắc chắn phải hiểu chứ?_ cô cười mỉa nhìn anh ta.
Anh không tin?_ anh ta vẫn ngoan cố phủ nhận.
Tin hay không là quyền của anh nhưng tôi không yêu anh là sự thật không thể thay đổi._ cô thẳng thắn nói.
Em không yêu anh chẳng lẽ em yê Thẩm Quân Đình sao?_ Lâm Mặc Phong không phục nói.

Đúng, tôi không yêu anh, tôi yêu anh ấy._ Cố Tuyên Nghi thẳng thắn thừa nhận, đúng vậy, cô yêu Thẩm Quân Đình, trong lòng của cô, trong tim cô giờ đây chỉ có mình anh.

Ngày hôm qua sau cuộc trò chuyện với Tony, thêm vào đó là cả đêm suy nghĩ cô cuối cùng cũng có đáp án cho câu hỏi trong lòng mình, cô biết mình nên đối mặt với anh bằng thân phận gì rồi, không phải em gái, cũng không phải vợ sắp cưới mà là vợ của anh, người sẽ cùng anh đi qua quãng đời còn lại, cô không thích chữ vợ sắp cưới đó xíu nào, từ vợ nghe vẫn dễ chịu hơn nhiều.
Em và anh ta là anh em làm sao có thể yêu nhau, hai người như vậy là loạn luận._ Lâm Mặc Phong bị lời nói của cô đả kích đến ngu cả người, quên đi mất một sự thật quan trọng.
Loạn luân? Lâm tổng đang nói chuyện cười sao.

Hơn hai năm trước anh ấy đã quay lại Thẩm gia nhận tổ quy tông là người thừa kế chính thức của Thẩm gia sớm đã không còn là Cố Đình Vũ, còn có năm xưa Cố gia quả thật nhận nuôi anh ấy nhưng khi đó ba mẹ tôi không làm thủ tục nhận nuôi theo đúng quy định, cho nên anh ấy từ đầu đến cuối vẫn là người của Thẩm gia, chúng tôi vốn không phải anh em nên lấy đâu ra chuyện loạn luân.
Một loạt sự việc được cô nói ra khiến Lâm Mặc Phong á khẩu không nói thêm được gì chỉ biết đứng đó nhìn cô.
Thấy anh ta như vậy cô cũng không muốn ở lại lâu, mọi chuyện đã quá rõ rồi, lời cô nói cũng không có chỗ nào khó hiểu, đến lúc cô nên rời đi rồi.
Nếu Lâm tổng không còn gì để nói nữa thì tôi đi đây.
Nói rồi không để anh ta kịp phản ứng cô đã vội vã rời đi, cô muốn nhanh chóng đến gặp Thẩm Quân Đình nói cho anh biết lòng cô, nói rằng cô yêu anh, muốn làm vợ của anh, cô thật sự rất muốn gặp anh.
⬅️⬅️⬅️.

Chapter
1 Chương 1: 1: Lựa Chọn
2 Chương 2: 2: Đưa Ra Lựa Chọn
3 Chương 3: 3: Hối Hận Rồi
4 Chương 4: 4: Được Cứu Rồi
5 Chương 5: 5: Tỉnh Lại
6 Chương 6: 6: Ở Lại Với Em Được Không 1
7 Chương 7: 7: Ở Lại Với Em Được Không 2
8 Chương 8: 8: Xin Lỗi Em
9 Chương 9: 9: Dĩ Nhiên Phải Chọn Vợ
10 Chương 10: 10: Xuất Viện
11 Chương 11: 11: Tranh Cãi
12 Chương 12: 12: Cháy
13 Chương 13: 13: Về Nhà 1
14 Chương 14: 14: Về Nhà 2
15 Chương 15: 15: Đến Công Ty
16 Chương 16: 16: Cơm Trưa
17 Chương 17: 17: Chạm Mặt
18 Chương 18: 18: Yêu
19 Chương 19: 19: Về Nhà Ăn Cơm
20 Chương 20: 20: Ngất Xỉu
21 Chương 21: 21: Nói Chuyện
22 Chương 22: 22: Sóng Yên Biển Lặng
23 Chương 23: 23: Say
24 Chương 24: 24: Sóng Gió
25 Chương 25: 25: Té Cầu Thang
26 Chương 26: 26: Cái Tát
27 Chương 27: 27: Cứu Mẹ Hay Con
28 Chương 28: 28: Cố Đình Vũ
29 Chương 29: 29: Cứu Mẹ
30 Chương 30: 30: Ẩu Đả
31 Chương 31: 31: Không Khóc Không Nháo
32 Chương 32: 32: Khiêu Khích
33 Chương 33: 33: Anh Đã Từng Tin Tôi Chưa
34 Chương 34: 34: Muốn Ly Hôn
35 Chương 35: 35: Mẹ Con Tranh Cãi
36 Chương 36: 36: Giáo Huấn
37 Chương 37: 37: Mẹ Ơi Con Cô Đơn Lắm!
38 Chương 38: 38: Trả Con Cho Em
39 Chương 39: 39: Mắc Bệnh Trầm Cảm
40 Chương 40: 40: Không Còn Cơ Hội Cho Em Sao
41 Chương 41: 41: Sang Mĩ
42 Chương 42: 42: Ra Sân Bay
43 Chương 43: 43: Cuộc Sống Mới
44 Chương 44: 44: Tiếp Nhận Điều Trị
45 Chương 45: 45: Thôi Miên
46 Chương 46: 46: Kết Hôn
47 Chương 47: 47: Tôi Không Bao Giờ Chấp Nhận Cô Là Con Dâu
48 Chương 48: 48: Bức Màn Của Sự Thật
49 Chương 49: 49: Sự Thật Đằng Sau Bức Màn
50 Chương 50: 50: Cơn Thịnh Lộ Của Lâm Mặc Phong 1
51 Chương 51: 51: Cơn Thịnh Lộ Của Lâm Mặc Phong 2
52 Chương 52: 52: Đưa Tiểu Nghi Về Nhà
53 Chương 53: 53: Con Bé Thật Đáng Thương
54 Chương 54: 54: Trốn Thoát
55 Chương 55: 55: Ông Muốn Gì Ở Tôi
56 Chương 56: 56: Đe Doạ
57 Chương 57: 57: Cô Chắc Chứ
58 Chương 58: 58: Tôi Đồng Ý
59 Chương 59: 59: Cho Anh Cơ Hội Theo Đuổi Em Được Không
60 Chương 60: 60: Cách Theo Đuổi Một Người Con Gái
61 Chương 61: 61: Ngày Đầu Theo Đuổi
62 Chương 62: 62: Maria
63 Chương 63: 63: Công Tác
64 Chương 64: 64: Thời Cơ
65 Chương 65: 65: Lâm Mặc Phong Tìm Đến
66 Chương 66: 66: Trung Tâm Thương Mại
67 Chương 67: 67: Tai Nạn
68 Chương 68: 68: Con Dâu Thẩm Gia
69 Chương 69: 69: Hôn Mê
70 Chương 70: 70: Đồ Đàn Bà Vô Dụng
71 Chương 71: 71: Cái Giá Phải Trả
72 Chương 72: 72: Trả Giá 1
73 Chương 73: 73: Trả Giá 2
74 Chương 74: 74: Xin Em Đừng Bỏ Anh
75 Chương 75: 75: Mất Trí Nhớ
76 Chương 76: 76: Anh Là Người Yêu Em
77 Chương 77: 77: Chung Phòng
78 Chương 78: 78: Yên Bình
79 Chương 79: 79: Ba Mẹ Đến Thăm
80 Chương 80: 80: Thưa Chuyện
81 Chương 81: 81: Gia Đình Vui Vẻ
82 Chương 82: 82: Chúng Ta Quen Nhau Sao
83 Chương 83: 83: Về Nhà
84 Chương 84: 84: Thẩm Bình Đến
85 Chương 85: 85: Điều Tra
86 Chương 86: 86: Dự Tiệc
87 Chương 87-88
88 Chương 89-90
89 Chương 91: 91: Theo Dõi
90 Chương 92: 92: Kí Ức
91 Chương 93: 93: Tâm Tư Của Thẩm Quân Đình
92 Chương 94: 94: Bình Yên Trước Giông Bão
93 Chương 95-96: 95: Cố Tuyên Nghi Bị Bắt Cóc - 96: Đợi Anh
94 Chương 97: 97: Tìm Ra Vị Trí
95 Chương 98-99: 98: Lâm Mặc Phong Đến - 99: Tony.....
96 Chương 100: 100: Nợ Máu Phải Trả Bằng Máu
97 Chương 101: 101: Trúng Đạn
98 Chương 102: 102: Khôi Phục Trí Nhớ
99 Chương 103: 103: Anh Sẽ Chờ Em
100 Chương 104: 104: Quyết Định Nằm Ở Em
101 Chương 105: 105: Em Đến Rồi
102 Chương 106: 106: Tôi Không Yêu Anh Tôi Yêu Anh Ấy
103 Chương 107: 107: Em Yêu Anh
104 Chương 108: 108: Đến Lúc Phải Trả Giá Rồi
105 Chương 109: 109:
106 Chương 110: 110: Viên Mãn
107 Chương 111: 111: Ngoại Truyện 1 Honey Moon
108 Chương 112: 112: Ngoại Truyện 2 Mang Thai
Chapter

Updated 108 Episodes

1
Chương 1: 1: Lựa Chọn
2
Chương 2: 2: Đưa Ra Lựa Chọn
3
Chương 3: 3: Hối Hận Rồi
4
Chương 4: 4: Được Cứu Rồi
5
Chương 5: 5: Tỉnh Lại
6
Chương 6: 6: Ở Lại Với Em Được Không 1
7
Chương 7: 7: Ở Lại Với Em Được Không 2
8
Chương 8: 8: Xin Lỗi Em
9
Chương 9: 9: Dĩ Nhiên Phải Chọn Vợ
10
Chương 10: 10: Xuất Viện
11
Chương 11: 11: Tranh Cãi
12
Chương 12: 12: Cháy
13
Chương 13: 13: Về Nhà 1
14
Chương 14: 14: Về Nhà 2
15
Chương 15: 15: Đến Công Ty
16
Chương 16: 16: Cơm Trưa
17
Chương 17: 17: Chạm Mặt
18
Chương 18: 18: Yêu
19
Chương 19: 19: Về Nhà Ăn Cơm
20
Chương 20: 20: Ngất Xỉu
21
Chương 21: 21: Nói Chuyện
22
Chương 22: 22: Sóng Yên Biển Lặng
23
Chương 23: 23: Say
24
Chương 24: 24: Sóng Gió
25
Chương 25: 25: Té Cầu Thang
26
Chương 26: 26: Cái Tát
27
Chương 27: 27: Cứu Mẹ Hay Con
28
Chương 28: 28: Cố Đình Vũ
29
Chương 29: 29: Cứu Mẹ
30
Chương 30: 30: Ẩu Đả
31
Chương 31: 31: Không Khóc Không Nháo
32
Chương 32: 32: Khiêu Khích
33
Chương 33: 33: Anh Đã Từng Tin Tôi Chưa
34
Chương 34: 34: Muốn Ly Hôn
35
Chương 35: 35: Mẹ Con Tranh Cãi
36
Chương 36: 36: Giáo Huấn
37
Chương 37: 37: Mẹ Ơi Con Cô Đơn Lắm!
38
Chương 38: 38: Trả Con Cho Em
39
Chương 39: 39: Mắc Bệnh Trầm Cảm
40
Chương 40: 40: Không Còn Cơ Hội Cho Em Sao
41
Chương 41: 41: Sang Mĩ
42
Chương 42: 42: Ra Sân Bay
43
Chương 43: 43: Cuộc Sống Mới
44
Chương 44: 44: Tiếp Nhận Điều Trị
45
Chương 45: 45: Thôi Miên
46
Chương 46: 46: Kết Hôn
47
Chương 47: 47: Tôi Không Bao Giờ Chấp Nhận Cô Là Con Dâu
48
Chương 48: 48: Bức Màn Của Sự Thật
49
Chương 49: 49: Sự Thật Đằng Sau Bức Màn
50
Chương 50: 50: Cơn Thịnh Lộ Của Lâm Mặc Phong 1
51
Chương 51: 51: Cơn Thịnh Lộ Của Lâm Mặc Phong 2
52
Chương 52: 52: Đưa Tiểu Nghi Về Nhà
53
Chương 53: 53: Con Bé Thật Đáng Thương
54
Chương 54: 54: Trốn Thoát
55
Chương 55: 55: Ông Muốn Gì Ở Tôi
56
Chương 56: 56: Đe Doạ
57
Chương 57: 57: Cô Chắc Chứ
58
Chương 58: 58: Tôi Đồng Ý
59
Chương 59: 59: Cho Anh Cơ Hội Theo Đuổi Em Được Không
60
Chương 60: 60: Cách Theo Đuổi Một Người Con Gái
61
Chương 61: 61: Ngày Đầu Theo Đuổi
62
Chương 62: 62: Maria
63
Chương 63: 63: Công Tác
64
Chương 64: 64: Thời Cơ
65
Chương 65: 65: Lâm Mặc Phong Tìm Đến
66
Chương 66: 66: Trung Tâm Thương Mại
67
Chương 67: 67: Tai Nạn
68
Chương 68: 68: Con Dâu Thẩm Gia
69
Chương 69: 69: Hôn Mê
70
Chương 70: 70: Đồ Đàn Bà Vô Dụng
71
Chương 71: 71: Cái Giá Phải Trả
72
Chương 72: 72: Trả Giá 1
73
Chương 73: 73: Trả Giá 2
74
Chương 74: 74: Xin Em Đừng Bỏ Anh
75
Chương 75: 75: Mất Trí Nhớ
76
Chương 76: 76: Anh Là Người Yêu Em
77
Chương 77: 77: Chung Phòng
78
Chương 78: 78: Yên Bình
79
Chương 79: 79: Ba Mẹ Đến Thăm
80
Chương 80: 80: Thưa Chuyện
81
Chương 81: 81: Gia Đình Vui Vẻ
82
Chương 82: 82: Chúng Ta Quen Nhau Sao
83
Chương 83: 83: Về Nhà
84
Chương 84: 84: Thẩm Bình Đến
85
Chương 85: 85: Điều Tra
86
Chương 86: 86: Dự Tiệc
87
Chương 87-88
88
Chương 89-90
89
Chương 91: 91: Theo Dõi
90
Chương 92: 92: Kí Ức
91
Chương 93: 93: Tâm Tư Của Thẩm Quân Đình
92
Chương 94: 94: Bình Yên Trước Giông Bão
93
Chương 95-96: 95: Cố Tuyên Nghi Bị Bắt Cóc - 96: Đợi Anh
94
Chương 97: 97: Tìm Ra Vị Trí
95
Chương 98-99: 98: Lâm Mặc Phong Đến - 99: Tony.....
96
Chương 100: 100: Nợ Máu Phải Trả Bằng Máu
97
Chương 101: 101: Trúng Đạn
98
Chương 102: 102: Khôi Phục Trí Nhớ
99
Chương 103: 103: Anh Sẽ Chờ Em
100
Chương 104: 104: Quyết Định Nằm Ở Em
101
Chương 105: 105: Em Đến Rồi
102
Chương 106: 106: Tôi Không Yêu Anh Tôi Yêu Anh Ấy
103
Chương 107: 107: Em Yêu Anh
104
Chương 108: 108: Đến Lúc Phải Trả Giá Rồi
105
Chương 109: 109:
106
Chương 110: 110: Viên Mãn
107
Chương 111: 111: Ngoại Truyện 1 Honey Moon
108
Chương 112: 112: Ngoại Truyện 2 Mang Thai