Chương 131: Ngoại truyện 9

Mùa xuân tháng ba, trong ngoài thành Ngụy Bác xanh ngát rợp trời, trong hậu viện phủ Tiết Độ sứ rừng hạnh hoa lê tựa mây.

Dưới tán cây hạnh lớn nhất trong viện đặt một bàn cờ điêu khắc từ đá, bên cạnh hai tay của một tiểu nữ hài bốn năm tuổi đặt hai hộp cờ, chỉ thấy cô bé dùng tay trái béo múp cầm một quân đen từ hộp cờ bên trái, bắt chước tư thế gõ quân lên bàn cờ, tiếp theo lại dùng tay phải cầm quân trắng, nhón chân, cả người gần như nhoài lên bàn cờ, lúc này mới đặt quân cờ tới góc đối diện.

Một nam hài chóp mũi hơi vểnh lên, kháu khỉnh bụ bẫm ngồi xổm một bên, tay chống cằm nhìn một lúc, ngáp một cái: "Tiêu Lộc, này có gì vui chứ, chúng ta đến thao trường cưỡi ngựa đi. Vào sinh thần của ta, phụ thân đã tặng ta một con tiểu bạch mã, oai lắm đó..."

Tiểu nữ hài tên Tiêu Lộc kia nâng mí mắt lên, liếc mắt nhìn cậu: "Không đi."

Cô bé có một đôi mắt như hắc diệu thạch, đen đến gần như không nhìn ra đồng tử, nổi bật giữa tròng mắt trắng hơi pha xanh, sạch sẽ lạnh lẽo giống hồ nước cuối thu, toàn thân cũng lạnh lùng, từ đầu đến chân không nhiễm chút bụi trần, đến cả móng tay cũng cắt sạch sẽ, hoàn toàn khác đám tiểu hài tử trong phủ Tiết Độ sứ cả ngày múa đao chơi côn, chơi bùn cười ngây ngốc kia.

Nam hài nói: "Chúng ta đây so kiếm đi, phụ thân của ta bảo người làm một thanh thiết kiếm cho ta, uy phong hơn kiếm gỗ nhiều."

Tiêu Lộc chớp hàng mi dài như cây quạt nhỏ một chút, hàng mi thanh tú hơi chau lại: "Ta muốn học đánh cờ."

Tiểu nam hài gãi cái ót, thở dài như người lớn: "Không phải chơi cờ thì là đọc sách, có gì vui chớ."

Tiêu Lộc nâng mắt lên, sắc bén nói: "Huynh không biết chơi cờ cũng không biết chữ, sao mà biết được không vui?"

Đoạn Đại Lang ngẩn người, ngay sau đó tốt tính nói: "Vậy muội dạy ta được không?"

Tiêu Lộc chần chờ một lát, lắc đầu: "Bỏ đi." Đoạn Đại Lang quá ngốc, so với tốn sức dạy huynh ấy, còn không bằng tự chơi một mình.

Đoạn Đại Lang nói: "Dạy ta đi."

Tiêu Lộc nghĩ ngợi nói: "Ta ra một đề cho huynh, đáp được ta sẽ dạy huynh."

Đoạn Đại Lang chớp mắt: "Được, muội hỏi đi."

Tiêu Lộc nói: "Một chiếc lồng sắt nhốt thỏ và gà, năm cái đầu mười bốn cái chân, tổng cộng có mấy con thỏ và mấy con gà?"

Đoạn Đại Lang há hốc mồm: "Từ từ, ta không nghe rõ, muội nói lại lần nữa..."

Tiêu Lộc kiên nhẫn nói lại một lần.

Đoạn Đại Lang gãi cằm: "Gà và thỏ nhốt với nhau, gà không mổ thỏ sao?"

Tiêu Lộc: "..."

Đoạn Đại Lang lại nói: "Muội thích thỏ sao? Chúng ta đi bắt thỏ đi."

Tiêu Lộc không nhịn được muốn hỏi thẳng Đoạn Đại Lang một câu sao mà ngốc đến thế, bỗng nhiên nhớ tới lời Cao ma ma khuyên bảo —— thứ mà mỗi người am hiểu không giống nhau, không thể bởi vì người khác không bằng con trên một phương diện liền xúc phạm người ta, bèn vờ mỉm cười lễ phép: "... Đoạn đại ca, huynh tự đi đi."

Dứt lời lại cúi đầu tiếp tục học đánh cờ.

Hiện tại trong đầu Đoạn Đại Lang đều là bắt thỏ: "Vậy ta đi đây, ta sẽ bắt con thỏ đẹp nhất trên thế gian này tặng cho muội."

Tiêu Lộc thầm nghĩ làm sao huynh biết con thỏ đẹp nhất trên thế gian này ở Ngụy Bác, nhưng hôm qua Cao ma ma đã nói, không nên bắt lỗi người khác, vì thế cô bé gật đầu: "Cảm ơn Đoạn đại ca."

Trong đình hóng gió cách đó không xa, Tùy Tùy lười biếng dựa vào vai Hoàn Huyên, nheo mắt nhìn hai thân ảnh nhỏ dưới cây hạnh, lo âu nói: "Đứa nhỏ này sao cứ chơi một mình, cũng không thích hoạt động, cả ngày không phải học đánh cờ thì là đọc sách..."

Nàng dừng một chút, liếc sang Hoàn Huyên: "Có phải học theo chàng không?"

Hoàn Huyên không chút do dự phủi sạch liên can: "Nàng đừng vu oan ta, nàng đã quên khi đó ta và nàng chơi rất vui à."

Tùy Tùy nói: "Cũng phải." Mặc dù đào cung điện dưới lòng đất cho chim non cũng coi như không quá bất thường.

Nàng vừa nói vừa gác chân lên đầu gối nam nhân: "Sáng nay luyện hơi quá, chân có chút nhức."

Hoàn Huyên tự nhiên giúp nàng xoa bóp, lực độ vừa phải không nặng không nhẹ.

"Đừng lo lắng," hắn vừa bóp vừa nói, "Tiểu Lộc của chúng ta thông minh từ sớm, không chơi cùng hài tử khác cũng bình thường."

Tùy Tùy thở dài: "Ngày đó ta hỏi nó bằng hữu tốt nhất là ai, nó nói là Cao ma ma..."

Hoàn Huyên không nhịn được cong khóe miệng: "Dù sao cũng là một tay ma ma nuôi nó lớn."

Tùy Tùy nói: "Nó nói chuyện với chúng ta đâu được mấy câu, chỉ có khi ở cạnh Cao ma ma nói hoài cũng không hết."

Nàng dừng một chút nói: "Tết đến chúng ta về Trường An một chuyến thế nào?"

Hoàn Huyên ngừng tay lại: "Sao bỗng nhiên nghĩ đến muốn về Trường An?"

Tùy Tùy nói; "Lần trước Hoàng tỷ gửi thư nhắc tới việc này, nhân lúc mấy năm nay biên quan không có chuyện gì, trở về thăm một chút cũng được."

Đột Quyết xưng thần, Thổ Phiên nội loạn, Hề và Khiết Đan không đáng nhắc tới, sau khi quân Hà Sóc đánh xong Đột Quyết lại bình phản loạn một lần ở Bột Hải, đến nay 4-5 năm biên quan không có chuyện gì, chờ một bộ lạc nào quật khởi lần nữa, ít nhất cũng phải qua mấy năm.

Tùy Tùy nhìn nữ nhi, ánh mắt nhu hòa: "Tiểu Lộc vẫn chưa thấy quê hương của phụ thân nó, hơn nữa Cao ma ma tuổi lớn, ngoài miệng bà không nói, nhưng trong lòng vẫn muốn về cố thổ, Cao Mại và bọn Quan Lục đúng lúc cũng trở về thăm hỏi thân thích."

Nàng nói rất hứng thú, ngồi thẳng lên: "Chúng ta xuất phát cuối tháng bảy, đi chơi khắp nẻo đường, đến Trường An ăn Tết, sau Thượng Nguyên sẽ khởi hành hồi Hà Sóc, thế nào?"

Hoàn Huyên nói: "Chúng ta cùng nhau rời đi gần nửa năm sẽ không sao chứ?"

Tùy Tùy nói: "Có Bắc..."

Thoáng nhìn sắc mặt nam nhân, nàng vội vàng sửa lời: "Có Đoạn Tư Mã và Diệp tướng quân tọa trấn không cần phải lo lắng."

Sắc mặt Hoàn Huyên khá hơn, mở miệng vẫn là chua lòm: "Cũng may có Đoạn Tư Mã thay Đại tướng quân phân ưu."

Tùy Tùy phì cười thành tiếng: "Đoạn Tư Mã cũng có ba hài tử rồi, chàng còn bắt chẹt chút chuyện lúc còn nhỏ à."

Hoàn Huyên ôm nàng sát vào: "Ta ghét hắn có thể được lớn lên cùng nàng."

Tùy Tùy cười như không cười nhìn hắn: "Cũng không phải không có ai làm thanh mai trúc mã với chàng."

Lúc này Hoàn Huyên mới phát hiện mình đang tự vác đá nện vào chân mình.

Tùy Tùy nheo mắt: "Nghe nói hoa hải đường ở Bạch Long tự thành Nam nở rất đẹp, không bằng chúng ta đi ngắm hoa?"

Hoàn Huyên nói: "Ta biết sai rồi, cầu Đại tướng quân cho ta một cơ hội lấy công chuộc tội."

Nói rồi giúp nàng bóp vai.

Tùy Tùy thoải mái hừ một tiếng: "Lười so đo với chàng."

Nàng lấy một bức thư từ trong tay áo ra, thu hồi ghen tuông nửa thật nửa giả, thần sắc trở nên nghiêm túc: "Hôm nay Lạc Dương đưa tin tức tới, chàng tự quyết định muốn nhúng tay hay không."

Hoàn Huyên nhận lấy nhanh chóng nhìn lướt qua, trả lại giấy gấp về nguyên dạng cho nàng, hờ hững nói: "Không liên quan tới ta."

Tùy Tùy có chút kinh ngạc, nàng biết Hoàn Huyên nhìn lạnh lùng, kỳ thật không phải là kẻ tuyệt tình. Lúc trước Thu Tiển Nguyễn Nguyệt Vi gặp nạn, hắn không ngần ngại đi cứu, hiện giờ Triệu gia phạm tội, bị tước chức vị, tịch thu gia sản, người vào đại lao, vẫn chưa biết sẽ xử lý thế nào, nếu xử trí công bằng thì Nguyễn Nguyệt Vi hơn phân nửa phải theo nhà chồng đi lưu đày, theo lý mà nói hắn không nên khoanh tay đứng nhìn mới phải.

Nàng nhướng mày: "Có phải có chuyện mà ta không biết hay không?"

Hoàn Huyên không nói mấy chuyện này với nàng, chẳng qua là vì không muốn chủ động nhắc tới chuyện của Nguyễn Nguyệt Vi. Lúc này nếu đã hỏi tới, hắn cũng nói thẳng: "Chuyện lúc trước Triệu Thanh Huy lập mưu hại nàng, nàng ta cũng biết, còn thấy vậy vui mừng. Nàng ta rơi vào kết cục gì cũng là tự chuốc lấy, ta sẽ không quản nữa."

Lúc này Tùy Tùy mới bừng tỉnh đại ngộ, trước đó nàng cũng từng hoài nghi, khi Hoàn Huyên xuống tay với Triệu gia vừa nhanh vừa chuẩn, vì sao lại cố tình để lại tính mạng và tước vị cho Triệu Thanh Huy, sau đó chuyện Nguyễn Nguyệt Vi gả cho Triệu Thanh Huy nàng cũng thấy mọi chuyện quá trùng hợp. Hiện tại mới biết được hết thảy điều này không phải là trùng hợp, từ lúc bắt đầu chính là bẫy mà Hoàn Huyên đã bố trí xong.

Hoàn Huyên thấy nàng trầm ngâm, liền biết nàng đã nhận ra ngọn ngành.

"Cảm thấy ta quá độc ác?" Hoàn Huyên nói.

Tùy Tùy nhướn mày, quở trách: "Chàng là người thế nào chẳng lẽ ta không biết sao?"

Nàng đứng lên hôn trên trán hắn một cái: "Yên tâm, ta cũng không phải người tốt gì."

Hoàn Huyên trong lòng ấm áp: "Ai nói nàng không phải người tốt."

Tùy Tùy cười nói: "Ta là Dạ Xoa bà đấy."

Mặt Hoàn Huyên trầm xuống: "Không cho nàng nói mình như vậy."

Tùy Tùy nói: "Ta cũng đâu thèm để ý."

Hoàn Huyên kéo nàng vào ngực, chống trán lên trán của nàng: "Ta để ý."

Tùy Tùy nói: "Dạ Xoa bà cũng không có gì không tốt."

Hoàn Huyên nâng cằm nàng lên: "Trên thế gian nào có Dạ Xoa bà đẹp thế này."

Tùy Tùy nói: "Trên thế gian có Dạ Xoa công tuấn tú thế này đương nhiên cũng có Dạ Xoa bà xinh đẹp chứ."

Hoàn Huyên nghiêng mặt đang định hôn xuống, dư quang khóe mắt Tùy Tùy thoáng nhìn nữ nhi dưới tán cây, vội đẩy hắn ra: "Không đứng đắn, Tiểu Dạ Xoa đang nhìn chúng ta kìa."

Tiêu Lộc nhìn phụ mẫu thân mật không hiếm lạ chút nào, dù sao từ lúc cô bé có ký ức tới nay hai người luôn có hành vi thế này, cô bé cúi đầu, tiếp tục suy xét nước cờ làm khó mình trong kỳ phổ này.

Hoàn Huyên nói: "Nó chơi một mình nửa ngày rồi, chúng ta đến xem thử đi."

Hai người đứng dậy đi về phía cây hạnh.

Chapter
1 Chương 1: 1: Hồi Kinh
2 Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3 Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4 Chương 4: 4: Vào Cung
5 Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6 Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7 Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8 Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9 Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10 Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11 Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12 Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13 Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14 Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15 Chương 15: 15: Ban Thưởng
16 Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17 Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18 Chương 18: 18: Nữ Hồng
19 Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20 Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21 Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22 Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23 Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24 Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25 Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26 Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27 Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28 Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29 Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30 Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31 Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32 Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33 Chương 33: 33: Không Đoán Được
34 Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35 Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36 Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37 Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38 Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39 Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40 Chương 40: 40: Sủng Ái
41 Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42 Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43 Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44 Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45 Chương 45: 45: Cứu Nguy
46 Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47 Chương 47: 47: Trúng Tên
48 Chương 48: 48: Hương Quân
49 Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50 Chương 50: 50: Kế Hoạch
51 Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52 Chương 52: 52: Tàn Tích
53 Chương 53: 53: Tư Niệm
54 Chương 54: 54: Khải Hoàn
55 Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56 Chương 56-57
57 Chương 58: Chương 58
58 Chương 59: Chương 59
59 Chương 60: Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122: Hoàn Chính Văn
122 Chương 123: Phiên ngoại 1
123 Chương 124: Phiên ngoại 2
124 Chương 125: Phiên ngoại 3
125 Chương 126: Phiên ngoại 4
126 Chương 127: Phiên ngoại 5
127 Chương 128: Phiên ngoại 6
128 Chương 129: Phiên ngoại 7
129 Chương 130: Phiên ngoại 8
130 Chương 131: Ngoại truyện 9
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: 1: Hồi Kinh
2
Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3
Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4
Chương 4: 4: Vào Cung
5
Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6
Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7
Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8
Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9
Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10
Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11
Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12
Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13
Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14
Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15
Chương 15: 15: Ban Thưởng
16
Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17
Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18
Chương 18: 18: Nữ Hồng
19
Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20
Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21
Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22
Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23
Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24
Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25
Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26
Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27
Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28
Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29
Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30
Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31
Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32
Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33
Chương 33: 33: Không Đoán Được
34
Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35
Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36
Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37
Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38
Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39
Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40
Chương 40: 40: Sủng Ái
41
Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42
Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43
Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44
Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45
Chương 45: 45: Cứu Nguy
46
Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47
Chương 47: 47: Trúng Tên
48
Chương 48: 48: Hương Quân
49
Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50
Chương 50: 50: Kế Hoạch
51
Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52
Chương 52: 52: Tàn Tích
53
Chương 53: 53: Tư Niệm
54
Chương 54: 54: Khải Hoàn
55
Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56
Chương 56-57
57
Chương 58: Chương 58
58
Chương 59: Chương 59
59
Chương 60: Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122: Hoàn Chính Văn
122
Chương 123: Phiên ngoại 1
123
Chương 124: Phiên ngoại 2
124
Chương 125: Phiên ngoại 3
125
Chương 126: Phiên ngoại 4
126
Chương 127: Phiên ngoại 5
127
Chương 128: Phiên ngoại 6
128
Chương 129: Phiên ngoại 7
129
Chương 130: Phiên ngoại 8
130
Chương 131: Ngoại truyện 9