Chương 117

Tùy Tùy dùng xong bữa tối liền muốn đến Trần Vương phủ, từ sau khi Hoàn Quýnh chết vương phủ đã khóa cửa, biến thành phế viện. Lục soát xong trong đêm, hôm sau có thể vào tàng khố trong cung kiểm tra di vật tịch thu từ Trần Vương phủ, thuận tiện lục soát luôn Thượng Dược Cục. Hoàn Huyên đang đứng trước cửa tử, nàng không muốn trì hoãn một khắc nào.

Nhưng sau khi tịch biên Trần Vương phủ về tay Hoàng đế, muốn lục soát phủ nhất định phải có thủ dụ hoặc lệnh bài của Hoàn Huyên. Đương nhiên Hoàn Huyên không đồng ý, còn quở trách nàng một trận. Nàng uống giải dược chỉ mới mười mấy ngày, tàn độc chưa trừ sạch, thúc ngựa không ngừng nghỉ từ Chiêu Ứng tới Trường An, đến gặp Trưởng công chúa ở Thái Cực cung trước, sau đó tới Thường An phường. Tính toán canh giờ chỉ sợ dọc đường đi không hề nghỉ ngơi, tuy rằng hắn không thấy rõ sắc mặt của nàng, nhưng vừa chạm đến bàn tay lạnh lẽo của nàng liền biết thân thể nàng đang suy yếu.

Tùy Tùy biết không lay chuyển được hắn, chỉ đành từ bỏ, ngồi bên mép giường hắn một lát, chờ hắn ngủ, rồi về sương phòng đi ngủ.

Nàng nằm trên giường, khép rèm, cảm thấy sức lực toàn thân bị rút cạn trong nháy mắt. Nàng từng đánh rất nhiều trận thoạt nhìn chú định sẽ thua, nhưng chưa từng sợ hãi giống như bây giờ, bởi vì lần này kẻ địch của nàng nhìn không thấy sờ không được, là vận mệnh, là tử vong.

Tuy rằng nàng nhẹ nhàng bâng quơ trước mặt Hoàn Huyên, kỳ thật có thể tìm được giải dược hay không ngay cả một phần nắm chắc nàng cũng không có. Chỉ có nàng biết mình sợ hãi bao nhiêu, nhưng nàng không thể để lộ sợ hãi và tuyệt vọng trong lòng ra nửa điểm. Sinh mệnh của Hoàn Huyên chỉ còn lại một sợi mảnh như tơ nhện, thổi một hơi sẽ đứt, một người nếu không có niệm tưởng sống sót, cái chết sẽ quắp lấy hắn càng nhanh.

Nàng chỉ có thể đè nén sự sợ hãi ở đáy lòng, ép tới mức không thể thở nổi.

Nếu không cứu được hắn... Suy nghĩ này vừa hiện lên, đã bị nàng cưỡng chế tan đi, nhưng cô độc vẫn như bóng đêm nặng nề bao phủ lấy nàng.

Nàng nhìn đỉnh màn trướng đen kịt, chợt phát hiện loại cô độc như bóng với hình này đã rời khỏi nàng rất lâu rồi, có lẽ sớm hơn nàng nghĩ, có lẽ vào ngày hè năm đó cùng vui đùa ở hậu viên Sơn Trì Viện, có lẽ là lúc giục ngựa đuổi nhau trên thao trường, có lẽ là lúc hắn nghiêm trang dạy nàng dùng đao.

Thân phận của nàng là giả, bắt đầu của bọn họ là sai lầm, ngoài ý muốn và dối trá, nhưng ấm áp và thỏa mãn bên nhau là thật, hiểu ngầm ăn ý cũng là thật.

Hắn chạy tới Hà Sóc, nàng ẩn trong mật thất nghe động tĩnh bên ngoài, thậm chí có chút hâm mộ Lộc Tùy Tùy.

Lần thứ hai về Trường An, ngay cả nàng cũng không phát hiện trong lòng mình cất giấu chút chờ mong mơ hồ, cho đến lúc gặp Hoàn Huyên ngồi thẳng trên ngựa trong gió tuyết, nàng phát hiện trong khoảnh khắc đó lại có một tia vui sướng lướt qua trái tim.

Có lẽ chính vì bọn họ đều là người nếm đủ tư vị cô độc, nên mới có thể khiến nhau không còn cô đơn.

Bất tri bất giác, hắn cố chấp xua tan cô độc như màn đêm lạnh, tô một sắc màu vừa mạnh mẽ vừa tươi sáng lên sinh mệnh đơn điệu tẻ nhạt của nàng.

Dù cho hắn ở lại Trường An, nàng về Hà Sóc, từ đây trời Nam đất bắc, chỉ cần biết rằng trên thế gian còn có một người hoàn toàn đồng cảm với mình, hiểu được mình, nàng sẽ không còn cô đơn nữa.

Bọn họ có thể như hai ngôi sao cô độc nhìn nhau từ xa, dùng ánh sáng sưởi ấm lẫn nhau trong đêm lạnh. Nhưng nếu hắn không còn nữa, nàng lại bị cô độc lạnh lẽo xuyên tim bủa vây, mà nàng đã không thể chịu đựng được cô độc nữa rồi.

Tùy Tùy trằn trọc đến nửa đêm mới mệt mỏi ngủ thiếp đi, sáng sớm hôm sau tỉnh lại, đầu của nàng vẫn đau âm ỉ.

Nàng rời giường rửa mặt thay y phục, uống hai chén trà đậm mới cảm thấy đỡ hơn.

Sau khi lấy được lệnh bài của Hoàn Huyên từ chỗ Cao Mại, nàng liền mang theo mấy thị vệ, cùng Hoàn Minh Khuê đến Trần Vương phủ.

Hoàn Minh Khuê nhàn rỗi vô sự, xung phong đi cùng nàng.

Tùy Tùy tất nhiên cầu còn không được, tuy rằng Dự Chương Vương không lui tới với Hoàn Quýnh nhiều, nhưng dù sao cũng là đường huynh đệ, cũng hiểu hơn nàng một chút, nói không chừng đến Trần Vương phủ có thể nghĩ ra chút manh mối nào đó trước đây không để ý.

Trần Vương không được sủng ái, tuy mẫu phi đứng trong hàng tứ phi nên được ân chuẩn xuất cung kiến phủ, không cần ở cùng với thứ hoàng tử khác ở Thập Vương trạch, nhưng quy mô và vị trí Vương phủ không thể bằng đích hoàng tử, so với Dự Chương Vương phủ vẫn kém rất nhiều.

Vương phủ tọa lạc ở Thái Bình phường, cách chợ phía Đông còn xa hơn, gần như sắp đến ngoại ô.

Tùy Tùy xuống ngựa trước cửa Vương phủ, lớp sơn đỏ trên cửa lớn loang lổ, đồng phô cũng lộ ra lớp rỉ sét, Trần Vương bị biếm thành thứ dân, hàng kích trước cửa đã sớm bị rút đi, nhìn tựa như một trạch viện của quan lại phú hộ bình thường, phong thái thua xa Sơn Trì Viện của Hoàn Huyên.

Thị vệ tiến lên mở đại khóa, đẩy cánh cửa ra, trục cửa phát ra tiếng "kẽo kẹt" chói tai, đoàn người vòng qua cửa ngăn, cưỡi ngựa bước vào.

Sau án của Trần Vương, cả nhà trên dưới tính cả mẫu tộc Thục phi đều bị xử tử, lưu đày, vào giáo phường; không biết có phải bởi vì điều này hay không, trong trạch viện cũng tràn ngập hơi thở xui xẻo, phòng thất mục nát cũng nhanh như trạch viện. Trong đình cỏ hoang mọc um tùm, cây cối và xà nhà thành nơi chim quạ xây tổ sinh sống, bậc thang mọc đầy rêu xanh, lan can màu son đã không còn nhìn ra màu sắc ban đầu.

Cơn gió xuyên qua lớp giấy cửa rách nát, cửa sổ bị đục khoét, cùng tiếng quạ đen kêu quạc quạc, ban ngày sáng tỏ cũng u ám ảm đạm.

Sống lưng Hoàn Minh Khuê lạnh run, xoa da gà nổi trên cánh tay: "Tiêu tướng quân định bắt đầu lục soát từ nơi nào?"

Hắn nói rồi bất giác nhích đến gần người Tùy Tùy, như thể Tiêu tướng quân có thể trấn tà.

Tùy Tùy nghĩ ngợi rồi nói: "Đến tẩm đường hắn xem thử trước."

Nơi một người sống hàng ngày thường có thể nhìn ra vài thứ.

Hai người bước vào chính viện, xuyên qua tam tiến viện lạc*, càng đi, xung quanh tựa hồ càng trở nên an tĩnh, càng âm trầm.

(Ji: *Tòa trạch viện có 3 cửa để vào trong, cấu trúc giống hình chữ 目)

Tới trước cửa tẩm đường, Tùy Tùy nhìn một chút, cửa không khóa, giấy niêm phong cũng rách, bởi vì cách đây không lâu Hoàn Huyên đã phái người tới đây lục soát.

Tùy Tùy đẩy cửa vào phòng, vừa vào bọn họ liền phát hiện căn phòng này đặc biệt u ám, cửa sổ vừa cao vừa nhỏ hẹp, nhỏ gần bằng một nửa so với nhà bình thường. Mành trướng, bình phong trong phòng lại cực kỳ nhiều, với cả đều là màu tối trầm, đặc biệt là màn che, không phải tím đậm thì là nâu sẫm, như bị bao phủ trong máu đông.

Tùy Tùy đến mép giường xem thử, trên cửa sổ mơ hồ có thể thấy được dấu vết xây thêm, hiển nhiên là sau khi hắn dọn vào vương phủ đã sai người sửa một chút, tựa hồ cố ý biến nơi ở của mình thành u ám lạnh lẽo, như hang ổ tăm tối của dã thú.

Hoàn Minh Khuê không khỏi nhớ tới thảm trạng xác chết của Hoàn Quýnh được người phát hiện ở nơi hoang dã, trong lòng có chút muốn bỏ cuộc giữa chừng, nhưng hắn xung phong tới hỗ trợ, chỉ có thể căng da đầu theo vào.

Khắp nơi đều là bụi bặm và mạng nhện, Tùy Tùy nhìn thoáng qua chung quanh, từ mặt đất và giường, nhìn dấu vết trên rương hòm liền biết người của Hoàn Huyên đã cẩn thận lục soát một lần.

Tiền tài, lương thực và chút gia sản đáng giá của Trần Vương phủ khi tịch biên đều không nhập vào kho trong cung, có lẽ do có điềm xấu. Giường, bàn dài, bình phong và bài trí vẫn giữ ở vị trí như cũ.

Tùy Tùy nói với Hoàn Minh Khuê: "Lúc trước Dự Chương Vương từng đến nơi này chưa?"

Hoàn Minh Khuê lắc đầu: "Hoàn Quýnh chưa từng để người khác tiến vào nội viện."

Hắn nhìn quanh một vòng: "Sao mà trong phòng này đến cả một cái gương cũng không có?"

Hắn là người đi đến nơi nào cũng phải soi gương, không thể tưởng tượng nổi một người cách xa gương sẽ phải sống thế nào.

Tùy Tùy nói: "Có lẽ hắn không muốn thấy bản thân."

Hoàn Minh Khuê không khỏi thở dài, tuy rằng không ai dám khen dung nhan của Hoàn Quýnh, nhưng hắn cũng không nghĩ tới người này đã tự ghét tới nông nỗi này.

Tùy Tùy phân phó bọn thị vệ đốt đèn, tìm trên giường, tủ bát và rương hòm một lần nữa, cả khung bình phong, lớp màn che cũng cẩn thận tìm kỹ.

Nàng thì nâng giá nến, hướng về phía cửa vào đen sì đối diện giường.

Đây là một nơi vào mật thất của Hoàn Quýnh, vốn có một cái tủ ngăn trước ám môn, lúc tịch biên ngăn tủ đã bị chuyển sang một bên.

Rất nhiều quyền quý đều đào mật thất mật đạo trong phủ, người như Hoàn Quýnh đào mật thất phía dưới phòng ngủ cũng không bất ngờ chút nào.

Tùy Tùy đi xuống bậc thang, Dự Chương Vương chần chờ một chút, chỉ đành đuổi theo.

Dưới đất ẩm ướt âm lãnh hơn, Tùy Tùy vịn vào vách đá đi xuống, cảm thấy hơi nước đọng trên vách đá từ đầu ngón tay thấm vào cơ thể, khiến toàn thân phát lạnh.

Hoàn Minh Khuê nói: "Mật thất này là nơi bọn phương sĩ luyện chế độc dược sao?"

Tùy Tùy nói: "Luyện chế độc phải có đan phòng, nghe nói đây chỉ là nơi chứa dược và dùng người sống thử độc."

Hoàn Minh Khuê run rẩy, thiếu chút nữa trượt chân ngã xuống.

Cũng may thềm đá không quá dài, bọn họ nhanh chóng xuống tới mật thất.

Tùy Tùy dùng ngọn đèn dầu thắp sáng những ngọn nến khảm trong vách đá.

Trước mắt bọn họ là một thạch thất khoảng bốn năm trượng, chiếc giường đá đặt giữa phòng, trên hai vách tường trái phải đều là giá gỗ, có lẽ là nơi để thuốc, hiện giờ thuốc bị dọn đi, chỉ còn lại cái giá rỗng.

Bức tường đối diện cửa vào trống không, đặt một bệ đá Tu Di cao hai thước, cũng không biết dùng để làm gì.

Tùy Tùy kiểm tra bệ đá một chút, là tạc thành từ khối đá trắng, cũng không có khe hở hay bất cứ nơi nào có thể giấu đồ vật.

Hoàn Minh Khuê không màng làm bẩn xiêm y, móc khăn ra phủi lớp bụi trên giường đá, rồi ngồi xuống, nơi này âm trầm đáng sợ, hai chân hắn hơi run lên rồi.

Tùy Tùy nhìn hắn kỳ quái, không nói với hắn giường đá này có lẽ là nơi "Dược nhân" của Hoàn Quýnh từng nằm, bốn góc giường đá còn nối xích sắt.

Mật thất chắc chắn là nơi điều tra cẩn thận nhất, ước chừng ngay cả mối nối gạch cũng được người tìm kiếm tỉ mỉ, Tùy Tùy không dừng ở đây lâu, theo đường cũ bước lên bậc thang trở về mặt đất.

Tùy Tùy lại ra ngoài, tìm kiếm trong sảnh đường, thư phòng, khố phòng từng nơi một.

Khố phòng gần như đã bị dọn hết, chỉ còn lại mấy rương công văn.

Tùy Tùy nghĩ ngợi, gọi thị vệ tới phân phó: "Tìm vài người chuyển mấy thứ này đến Sơn Trì Viện."

Hoàn Minh Khuê kinh ngạc nói: "Nàng muốn đích thân xem nhiều thứ như vậy sao?"

Tùy Tùy gật đầu: "Có lẽ có thể tìm được chút manh mối bên trong đó."

Người của Hoàn Huyên nhất định đã kiểm tra bên trong không chứa mấy thứ kiểu như phương thuốc, nhưng có lẽ sẽ có manh mối khác.

Lục soát Trần Vương phủ một lần, bất tri bất giác mặt trời đã ngả về tây.

Ra khỏi Vương phủ, Hoàn Minh Khuê có chút mất mát: "Đáng tiếc bận rộn vô ích một trận rồi, không thu hoạch được gì."

Tùy Tùy nói: "Cũng không tính là tay trắng." Ít nhất nàng đã hiểu Hoàn Quýnh sâu thêm một chút.

Chapter
1 Chương 1: 1: Hồi Kinh
2 Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3 Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4 Chương 4: 4: Vào Cung
5 Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6 Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7 Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8 Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9 Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10 Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11 Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12 Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13 Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14 Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15 Chương 15: 15: Ban Thưởng
16 Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17 Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18 Chương 18: 18: Nữ Hồng
19 Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20 Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21 Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22 Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23 Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24 Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25 Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26 Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27 Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28 Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29 Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30 Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31 Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32 Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33 Chương 33: 33: Không Đoán Được
34 Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35 Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36 Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37 Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38 Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39 Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40 Chương 40: 40: Sủng Ái
41 Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42 Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43 Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44 Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45 Chương 45: 45: Cứu Nguy
46 Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47 Chương 47: 47: Trúng Tên
48 Chương 48: 48: Hương Quân
49 Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50 Chương 50: 50: Kế Hoạch
51 Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52 Chương 52: 52: Tàn Tích
53 Chương 53: 53: Tư Niệm
54 Chương 54: 54: Khải Hoàn
55 Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56 Chương 56-57
57 Chương 58: Chương 58
58 Chương 59: Chương 59
59 Chương 60: Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122: Hoàn Chính Văn
122 Chương 123: Phiên ngoại 1
123 Chương 124: Phiên ngoại 2
124 Chương 125: Phiên ngoại 3
125 Chương 126: Phiên ngoại 4
126 Chương 127: Phiên ngoại 5
127 Chương 128: Phiên ngoại 6
128 Chương 129: Phiên ngoại 7
129 Chương 130: Phiên ngoại 8
130 Chương 131: Ngoại truyện 9
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: 1: Hồi Kinh
2
Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3
Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4
Chương 4: 4: Vào Cung
5
Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6
Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7
Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8
Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9
Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10
Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11
Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12
Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13
Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14
Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15
Chương 15: 15: Ban Thưởng
16
Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17
Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18
Chương 18: 18: Nữ Hồng
19
Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20
Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21
Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22
Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23
Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24
Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25
Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26
Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27
Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28
Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29
Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30
Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31
Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32
Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33
Chương 33: 33: Không Đoán Được
34
Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35
Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36
Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37
Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38
Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39
Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40
Chương 40: 40: Sủng Ái
41
Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42
Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43
Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44
Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45
Chương 45: 45: Cứu Nguy
46
Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47
Chương 47: 47: Trúng Tên
48
Chương 48: 48: Hương Quân
49
Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50
Chương 50: 50: Kế Hoạch
51
Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52
Chương 52: 52: Tàn Tích
53
Chương 53: 53: Tư Niệm
54
Chương 54: 54: Khải Hoàn
55
Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56
Chương 56-57
57
Chương 58: Chương 58
58
Chương 59: Chương 59
59
Chương 60: Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122: Hoàn Chính Văn
122
Chương 123: Phiên ngoại 1
123
Chương 124: Phiên ngoại 2
124
Chương 125: Phiên ngoại 3
125
Chương 126: Phiên ngoại 4
126
Chương 127: Phiên ngoại 5
127
Chương 128: Phiên ngoại 6
128
Chương 129: Phiên ngoại 7
129
Chương 130: Phiên ngoại 8
130
Chương 131: Ngoại truyện 9