Chương 113

Trưởng công chúa ra khỏi Phật viện của Thái Hậu, bước lên bộ liễn, đi đến Kiến Phúc môn của Bồng Lai cung, vừa xuống liễn trước cửa cung, đã thấy một bóng hình quen thuộc tiến lên nghênh đón.

"Sao chàng lại tới đây?" Nàng nhìn Thôi phò mã, gốc mũi chua xót, gần như sắp khóc.

Thôi phò mã đỡ lấy nàng, thần sắc vẫn nhàn nhạt: "Hôm nay trong đài không có việc gì, nghe nói nàng đến Đông Nội, ta xin nghỉ đến xem thử."

Trưởng công chúa gật đầu, bọn họ thành hôn nhiều năm, rất nhiều lời không cần phải nói ra.

Thôi phò mã đỡ nàng lên xe ngựa, buông rèm xe, lúc này mới nói: "Ta đưa nàng về nhà trước."

Trưởng công chúa chôn mặt vào bàn tay, hai vai khẽ run, lắc đầu khàn khàn nói: "Ta đến Thái Cực cung trước."

Thôi phò mã nói "Được", vén màn xe lên phân phó tùy tùng một câu, xa phu đánh ngựa chạy về phía Thái Cực cung.

Trưởng công chúa từ từ trấn định, ngẩng đầu, phát hiện một chiếc khăn trắng tinh được gấp gọn đưa tới trước mắt nàng, bàn tay cầm khăn cũng thon dài trắng nõn, móng tay cắt ngắn, nhìn thoáng qua liền biết là bàn tay luyện chữ múa mực.

Trưởng công chúa nhận lấy lau nước mắt: "Chàng không hỏi ta xảy ra chuyện gì sao?"

Thôi phò mã nói: "Lúc nàng muốn nói tự nhiên sẽ nói, nàng không muốn nói ta lại đi hỏi nàng, chẳng phải rước họa vào thân sao, ta chưa từng làm chuyện ngốc nghếch đó bao giờ."

Trong lòng Trưởng công chúa dường như có ngọn núi lớn đè nặng, vẫn bị dáng vẻ nghiêm trang này của hắn chọc cho mỉm cười: "Còn tưởng phò mã đổi tính chứ."

Nàng ghé sát vào hắn giả vờ ngửi ngửi: "Ừm, vẫn có chút chua chua này."

Thôi phò mã muốn nói gì đó, ánh mắt dừng trên mí mắt sưng đỏ của nàng, bèn nhịn xuống.

Trưởng công chúa nhích vào dựa lên đệm mềm, khẽ thở dài: "Phò mã, ta gặp phải một vấn đề nan giải, không biết làm thế nào cho phải."

Thôi phò mã nói: "Lấy thông minh tài trí của công chúa, nhất định có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết."

Trưởng công chúa gục đầu xuống, mím môi nói: "Chuyện này dù là ai cũng không có cách nào vẹn cả đôi đường."

Thôi phò mã nhẹ nhàng phủ tay lên mu bàn tay nàng.

Trưởng công chúa cười khổ: "Chọn thế nào cũng sai..."

Thôi phò mã trầm ngâm một lát, nhìn thật sâu vào mắt nàng: "Công chúa nhất định sẽ làm chuyện đúng đắn."

Trưởng công chúa nói: "Vì sao phò mã tin tưởng ta như vậy?"

Thôi phò mã nhìn đi nơi khác; "Đây không phải chuyện đương nhiên sao?"

"Nhưng lần này chỉ sợ ta sẽ phụ lòng phò mã." Trưởng công chúa nhẹ giọng nói.

"Vậy nhất định công chúa có lý do bất đắc dĩ," phò mã cầm tay nàng, "Dù thế nào, ta cũng sẽ ở bên cạnh công chúa."

Thôi phò mã nội liễm lại có chút kỳ quặc, thành hôn nhiều năm rồi mà ngay cả lời âu yếm cũng chưa từng nói, đây là lần đầu tiên hắn nói một câu gần như thề non hẹn biển như vậy. Lời vừa dứt, đã đỏ ửng từ mặt tới cổ.

Trưởng công chúa hiếm khi không trêu chọc hắn, yên lặng gật đầu, nhẹ nhàng dựa vào đầu vai hắn, hai người đều không nói nữa, tiếng vó ngựa lạch cạch cùng tiếng bánh xe lộc cộc bên ngoài trở nên xa xôi, khoang xe nhỏ hẹp như thể một góc trời yên tĩnh, thời gian tựa hồ ngưng lại.

Nhưng thời gian sẽ không đứng im, dường như còn trôi rất nhanh. Tựa hồ chỉ trong nháy mắt, xe ngựa phủ Trưởng công chúa đã dừng trước Thái Cực cung.

Thôi phò mã nhìn sang thê tử một chút, ôn hòa nói: "Đi đi, ta ở đây đợi nàng."

Từ đầu đến cuối hắn cũng không hỏi rốt cuộc nàng muốn làm gì.

Trưởng công chúa cảm kích nhìn phò mã một cái, xuống xe chờ liễn, bước vào Lưỡng Nghi điện.

Vừa tiến vào điện, nàng liền ngửi thấy hương đàn nồng nặc, tiếng Phật linh và tụng kinh quanh quẩn bên tai, nhưng không những không thể khiến người ta bình tĩnh, ngược lại dâng thêm bất an dưới đáy lòng, trưởng công chúa bất giác đặt tay lên bụng.

Cao Mại tiến đến nghênh đón hành lễ, trưởng công chúa nói: "Hôm nay Bệ hạ thế nào?"

Vẻ mặt Cao Mại ngưng trọng lắc đầu.

Trưởng công chúa im lặng một lát rồi nói: "Hôm nay Bệ hạ đã tỉnh chưa?"

Cao Mại nói: "Hồi bẩm Công chúa, sáng sớm bệ hạ tỉnh được nửa canh giờ, uống chút thuốc trừ độc an thần, lại ngủ tiếp rồi."

Trưởng công chúa nói: "Có y quan ở đây không?"

Cao Mại nói: "Hai vị phụng ngự thay phiên hầu trước ngự tháp, hiện tại là Trịnh phụng ngự canh chừng."

Trưởng công chúa gật đầu: "Ta đến thăm nó."

Cao Mại hành lễ nói: "Công chúa mời đi theo lão nô."

Mấy tấm màn che và bình phong ngăn cách nội điện với bên ngoài, tiếng tụng kinh dần thưa thớt, hương đàn cũng nhạt đi không ít, trái tim của Trưởng công chúa lại càng nắm càng chặt.

Cao Mại nói: "Công chúa vừa tới từ phủ sao? Đã dùng bữa sáng chưa?"

Lúc Trưởng công chúa tỉnh dậy đã đến Bồng Lai cung gặp Thái Hậu, sau đó lập tức chạy đến Thái Cực cung, làm gì lo đến việc ăn sáng. Nhưng hiện tại nàng cũng không có khẩu vị, gật đầu nói: "Ta tới từ Bồng Lai cung."

Lông mày Cao Mại giật giật.

Trưởng công chúa biết hắn là trung quan Hoàn Huyên tin tưởng nhất, không giấu hắn: "Thái Hậu đã đưa giải dược cho ta."

Cao Mại không khỏi vui mừng khôn xiết, môi run run, hai hàng nước mắt chảy dài xuống, bái lạy bầu trời: "Trời xanh có mắt, Phật Tổ phù hộ... Nhờ có Công chúa thuyết phục Thái Hậu, lần này rốt cuộc bệ hạ và Tiêu tướng quân cũng được cứu rồi..."

Trái tim Trưởng công chúa càng thêm nặng nề, miễn cưỡng cười nói: "Còn phải nhờ y quan kiểm tra."

Cao Mại dùng tay áo lau nước mắt: "Phải phải... Công chúa nghĩ chu toàn..."

Hai người đi đến mép giường, Trưởng công chúa lấy ra hộp sứ đựng giải dược từ trong tay áo, giao cho Trịnh phụng ngự: "Làm phiền phụng ngự xem thử giải dược này."

Trịnh phụng ngự không dám mảy may xem thường, nghiêm túc đặt hộp sứ lên bàn nhỏ, mở nắp hộp, chỉ thấy bên trong có một viên thuốc màu gỗ đàn to bằng móng tay cái.

Hắn cẩn thận ngửi mùi, gọi nội thị đến hồ vớt một con cá sống.

Dược đồng cho cá ăn một chút độc dược, cá ăn xong, tốc độ bơi lội rõ ràng đã chậm lại.

Tiếp theo y quan dùng dao nhỏ mỏng như lá liễu cạo một ít bột phấn từ thuốc viên, lấy túi thức ăn cá bọc lại quăng vào nước.

Sau khi cá nuốt giải dược, Trịnh y quan kiên nhẫn chờ nửa canh giờ, thấy cá vẫn còn sống, mới gật đầu: "Có thể cho bệ hạ uống thuốc."

Bất luận giải dược này có hiệu nghiệm thế nào, chí ít phải đảm bảo vô hại, dù dùng thuốc nào cũng cần thử với vật sống trước.

Trưởng công chúa nói: "Để ta."

Nàng rửa sạch tay với nước thơm, cầm hộp sứ đựng thuốc đến mép giường.

Nội thị vén rèm giường lên, nàng liền thấy hoàng đệ đang nằm trên giường.

Từ sau khi độc phát phần lớn thời gian hắn đều hôn mê, mỗi ngày chỉ dựa vào một ít cháo loãng để duy trì sự sống, gương mặt gầy guộc không còn huyết sắc, hốc mắt hơi trũng xuống.

Hắn hiển nhiên rất thống khổ, trong lúc ngủ vẫn hơi chau mày, tóc mai bị mồ hôi thấm ướt.

Trưởng công chúa chua xót trong lòng, bốn người tỷ đệ bọn họ, hiện giờ chỉ còn lại hai người, phụ hoàng băng hà, mẫu hậu lại hoàn toàn thay đổi, hiện giờ chỉ có nàng và tam đệ, nếu không thể giữ được hắn...

Nàng rũ mắt nhìn viên thuốc trong hộp, con người đều có tư tâm, sao nàng có thể ngoại lệ được chứ? Chỉ có một viên, thân hoàng đệ của mình nguy hiểm cận kề, sao nàng có thể trơ mắt nhìn nó chết đi?

Nàng nghiến chặt răng, lấy viên thuốc từ trong hộp ra.

Tay nàng không nhịn được run rẩy, dường như không lấy nổi viên thuốc, nhưng nàng vẫn lấy ra.

Nội thị đã nhẹ nhàng nâng đầu Hoàn Huyên lên, chuẩn bị lấy thẻ ngọc cạy hàm răng của hắn.

Trưởng công chúa cảm thấy mồ hôi chảy dọc theo sống lưng.

Nàng bỗng dưng thu tay, thả viên thuốc về hộp, nhanh chóng đóng nắp lại, như thể sợ bản thân đổi ý.

"Ta không thể..." Nàng bất lực rũ tay xuống.

Nàng không thể quyết định thay Hoàn Huyên, đây là tính mạng của hắn. Nếu đổi vị trí, nàng và phò mã chỉ có một người có thể sống, nàng cũng sẽ để lại sự sống cho phò mã, nếu có người ngăn cản nàng, sẽ chỉ khiến nàng thống khổ vạn phần.

Đúng lúc này, người trên giường chậm rãi mở mắt, ngay cả ánh mắt hắn đều yếu ớt vô lực, như thể mở hai mắt đã dùng hết sức lực của hắn, ngay sau đó sẽ ngủ một giấc ngàn thu.

Đầu tiên Trưởng công chúa sững người, ngay sau đó cau mày: "Đệ vẫn tỉnh sao?!"

Trong mắt Hoàn Huyên xẹt qua một ý cười giảo hoạt.

Trưởng công chúa giận dỗi nói: "Đệ còn cười! Nếu đã tỉnh vì sao giả vờ ngủ?"

Chapter
1 Chương 1: 1: Hồi Kinh
2 Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3 Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4 Chương 4: 4: Vào Cung
5 Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6 Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7 Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8 Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9 Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10 Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11 Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12 Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13 Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14 Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15 Chương 15: 15: Ban Thưởng
16 Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17 Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18 Chương 18: 18: Nữ Hồng
19 Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20 Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21 Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22 Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23 Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24 Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25 Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26 Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27 Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28 Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29 Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30 Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31 Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32 Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33 Chương 33: 33: Không Đoán Được
34 Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35 Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36 Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37 Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38 Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39 Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40 Chương 40: 40: Sủng Ái
41 Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42 Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43 Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44 Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45 Chương 45: 45: Cứu Nguy
46 Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47 Chương 47: 47: Trúng Tên
48 Chương 48: 48: Hương Quân
49 Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50 Chương 50: 50: Kế Hoạch
51 Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52 Chương 52: 52: Tàn Tích
53 Chương 53: 53: Tư Niệm
54 Chương 54: 54: Khải Hoàn
55 Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56 Chương 56-57
57 Chương 58: Chương 58
58 Chương 59: Chương 59
59 Chương 60: Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122: Hoàn Chính Văn
122 Chương 123: Phiên ngoại 1
123 Chương 124: Phiên ngoại 2
124 Chương 125: Phiên ngoại 3
125 Chương 126: Phiên ngoại 4
126 Chương 127: Phiên ngoại 5
127 Chương 128: Phiên ngoại 6
128 Chương 129: Phiên ngoại 7
129 Chương 130: Phiên ngoại 8
130 Chương 131: Ngoại truyện 9
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: 1: Hồi Kinh
2
Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3
Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4
Chương 4: 4: Vào Cung
5
Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6
Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7
Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8
Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9
Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10
Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11
Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12
Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13
Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14
Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15
Chương 15: 15: Ban Thưởng
16
Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17
Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18
Chương 18: 18: Nữ Hồng
19
Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20
Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21
Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22
Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23
Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24
Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25
Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26
Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27
Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28
Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29
Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30
Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31
Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32
Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33
Chương 33: 33: Không Đoán Được
34
Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35
Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36
Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37
Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38
Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39
Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40
Chương 40: 40: Sủng Ái
41
Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42
Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43
Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44
Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45
Chương 45: 45: Cứu Nguy
46
Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47
Chương 47: 47: Trúng Tên
48
Chương 48: 48: Hương Quân
49
Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50
Chương 50: 50: Kế Hoạch
51
Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52
Chương 52: 52: Tàn Tích
53
Chương 53: 53: Tư Niệm
54
Chương 54: 54: Khải Hoàn
55
Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56
Chương 56-57
57
Chương 58: Chương 58
58
Chương 59: Chương 59
59
Chương 60: Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122: Hoàn Chính Văn
122
Chương 123: Phiên ngoại 1
123
Chương 124: Phiên ngoại 2
124
Chương 125: Phiên ngoại 3
125
Chương 126: Phiên ngoại 4
126
Chương 127: Phiên ngoại 5
127
Chương 128: Phiên ngoại 6
128
Chương 129: Phiên ngoại 7
129
Chương 130: Phiên ngoại 8
130
Chương 131: Ngoại truyện 9