Chương 64

Túc Thận phường là nơi tập trung dân cư của bộ tộc Hắc Thủy Mạt Mạt, trong phường người Hồ nhiều người Hán ít, vừa vào cổng phường, tựa như tới một đất nước khác, người người qua lại đều có khuôn mặt ngoại tộc, nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ riêng của mình, xiêm y trâm cài cũng khác nhiều so với người Hán.

Hoàn Huyên không hiểu sao lại sinh ra cảm giác nhớ quê nhà, tim đập càng lúc càng nhanh, trái lại cương ngựa càng siết càng chặt.

Nhưng mà một cái phường nhỏ như vậy, bước chân thả chậm, không đến một lát bọn họ đã tới trước cửa tòa trạch viện kia.

Viện tử ở cuối ngõ Bắc phường, bên cạnh cửa trồng một cây du lớn, trên chạc cây trơ trụi phủ đầy tuyết đọng, trước cửa có dấu vết vó ngựa và bánh xe nhàn nhạt —— vừa rồi lại hạ một trận tuyết, hẳn là chủ nhân lúc sáng sớm ra khỏi cửa đã để lại.

Hoàn Huyên bỗng nhiên dâng trào sự sợ hãi mãnh liệt, Chu Nhị Lang thân là thủ lĩnh tặc phỉ, nhất định cực kỳ cảnh giác, bọn họ liệu sẽ nhận thấy không thích hợp, đào tẩu trước rồi không?

Ý nghĩ này vừa lóe lên, trên trán hắn lập tức toát ra một tầng mồ hôi lạnh mong manh, vất vả trèo đèo lội suối tìm tới nơi này, nếu người đi viện trống, quả thực hắn không dám tưởng tượng bản thân phải làm thế nào.

Quan Lục theo ở phía sau, thấy chủ nhân ngồi không nhúc nhích trên ngựa, tiến lên trước nói: "Công tử, không sao chứ?"

Hoàn Huyên tập trung lại, nói một tiếng "Không sao", xoay người xuống ngựa, đưa dây cương cho hắn, tự mình đến trước cửa, nhẹ nhàng gõ môn hoàn.

Chiếc vòng bằng đồng sáng loáng gõ lên cửa gỗ sơn đen, tiếng vang "Tùng tùng" kia như thể gõ lên trái tim hắn..

Đợi người trông cửa một khắc lại tựa như trăm năm, trái tim Hoàn Huyên đang treo lơ lửng, cũng may bên trong cánh cửa cuối cùng cũng vang lên tiếng bước chân, cánh cửa "Kẽo kẹt" một tiếng, một tiểu đồng thanh y độ mười lăm mười sáu tuổi ló người ra từ cửa, xem xét Hoàn Huyên và Quan Lục Lang, trong mắt đầy hiếu kỳ; "Hai vị tìm ai?"

Quan Lục Lang nói: "Nơi này là Bạch trạch sao?"

Tiểu đồng gật đầu: "Đúng vậy, hai vị có việc gì sao?"

Quan Lục Lang nói: "Công tử nhà ta là khách thương tới từ Dương Châu, có việc muốn thỉnh giáo tôn chủ nhân, xin hỏi tôn chủ nhân có ở nhà hay không?"

Hoàn Huyên mặc thường phục, vẫn khó giấu được sự cao quý trên thân, khác hẳn với thương nhân bình thường.

Tiểu đồng kia cũng không dám trì hoãn: "Hai vị hỏi chuyện mua bán sao?"

Quan Lục Lang đáp phải.

Tiểu đồng có chút khó xử: "Lang quân bị bệnh, còn đang nằm dưỡng bệnh. Chuyện mua bán do nương tử lo liệu..."

Quan Lục Lang nói: "Nương tử nhà ngươi có ở nhà không?"

Tiểu đồng nói: "Nương tử đến cửa hàng, lúc này vẫn chưa về nhà. Hai vị đợi một lát, nô tài vào hỏi lang quân một tiếng."

Hoàn Huyên nói một tiếng "Làm phiền".

Tiểu đồng chạy "lịch bịch" về hướng hậu viện, một lát sau quay trở lại: "Lang quân nói cho người đến cửa hàng mời nương tử trở về, thỉnh hai vị vào chính đường ngồi chờ trước, dùng chén lạc tương."

Vừa nói vừa đưa hai người vào cửa.

Hoàn Huyên nói cảm tạ, cùng Quan Lục vòng qua bình môn, theo tiểu đồng kia vào trong viện.

Tiểu đồng nhận dây cương trong tay Quan Lục.

Quan Lục nói: "Tính cách con ngựa này hung dữ, người khác không thể chạm vào, cẩn thận đá tiểu huynh đệ bị thương đấy, để ta tự dắt đi."

Tiểu đồng liền dẫn hắn dắt ngựa đến chuồng.

Tiểu Hắc Kiểm lại không chịu đi, cứng đầu cứng cổ, hăng hái giơ chân, muốn chui vào viện.

Quan Lục Lang suýt nữa để nó tránh thoát, liều mạng túm chặt dây cương, lúng túng nói: "Con ngựa này nhận chủ."

Hoàn Huyên nhẹ nhàng vỗ đầu ngựa, thấp giọng nói: "Chúng ta vào tìm người, một con ngựa như ngươi tham gia náo nhiệt làm gì."

Tiểu Hắc Kiểm đương nhiên không chịu thỏa hiệp, hí vang với hắn một tiếng rồi muốn đá chân.

Quan Lục Lang vội vàng túm chặt lạc đầu*, toát hết mồ hôi, vất vả dắt ngựa vào chuồng.

(Ji: *Dây cương quấn quanh đầu ngựa)

Tiểu đồng hào phóng đổ rất nhiều cỏ khô vào máng, lại vốc thêm một nắm đậu cho nó, Tiểu Hắc Kiểm cũng không thèm nhìn, phát ra tiếng phì phì trong mũi quay mặt qua chỗ khác.

Hoàn Huyên lười quản con ngựa ngu ngốc này, theo tiểu đồng kia vào trong viện.

Đây là tòa trạch viện có ba hướng, hướng vào cửa là khu nô bộc và chuồng ngựa, hai bên một dãy kho chứa hàng, một chồng hàng hóa chất dưới hành lang, trông thế nào cũng là một nhà thương nhân bình thường.

Có một nô bộc áo nâu đang khuân vác hàng hóa lên xe, tuy rằng mặc y phục mùa đông dày nặng, cũng có thể nhìn ra thân hình những người này cao lớn cường tráng, chẳng qua bọn họ vốn đã quen làm việc chân tay nặng nhọc, vẻ ngoài vạm vỡ cũng không mấy kỳ lạ.

Đi qua viện môn thứ nhất, đình viện sạch sẽ hơn.

Trong đình trồng du hòe, bao quanh bốn phía hành lang, tuyết đọng trong đình được quét sạch sẽ, gạch xanh mang theo thủy quang, phát sáng như được quét dầu dưới ánh mặt trời. Mái ngói trên phòng cùng cỏ cây bị lớp tuyết dày bao phủ, như bọc quang cảnh cỏ cây điêu tàn ngày đông bằng một lớp bạc.

Thân thể Hoàn Huyên khẽ run rẩy khó mà phát hiện, tiểu viện tử này bình thường không có gì kỳ lạ, không khác gì vô số các dân trạch trên thế gian, nhưng hắn vừa bước vào nơi này, bỗng dưng cảm thấy quen thuộc và thân thiết, trong lúc ngẩn ngơ thậm chí còn ngửi được hơi thở quanh quẩn trong mộng.

Nàng đang ở đây, hắn cảm nhận rất rõ ràng, nàng nhất định ở đây.

Tiểu đồng đưa bọn họ tới chính đường, dọn tọa tháp, nói với hai người: "Thỉnh khách nhân ngồi, đã có người đến cửa hàng thỉnh nương tử."

Không đến một lát, có một tiểu tỳ thanh y bưng hai chén lạc tương tới.

Hoàn Huyên cùng Quan Lục Lang không ăn thức ăn người xa lạ bưng tới, bằng không nói không chừng bọn họ sẽ phát hiện, chén lạc tương này rắc thêm quả khô, thêm chút mật hoa hồng, không khác gì so với Lộc Tùy Tùy làm.

Tiểu đồng nói: "Khách nhân sao không dùng lạc tương? Có phải không hợp khẩu vị không?"

Không đợi bọn họ trả lời, lẩm bẩm: "Đúng nhỉ, tựa hồ nam nhân không uống lạc tương, tiểu nhân nấu trà cho hai vị vậy."

Quan Lục Lang nói: "Tiểu huynh đệ đừng làm, bọn ta không khát, ngồi đây chờ chủ nhân nhà ngươi là được."

Tiểu đồng nghe hắn nói như thế, cũng không tiếp tục kiên trì, thu tay đứng sang một bên.

Một lúc sau bầu trời chất chồng tầng mây xám, lại bắt đầu rơi tuyết, cách đây không lâu đình viện mới được quét sạch sẽ, tuyết lại dần tích tụ.

Tiểu đồng nói: "Bên ngoài tuyết rơi, để nô tài buông mành xuống?"

Hoàn Huyên lắc đầu, tầm mắt xuyên qua mành trúc cẩm ngạch màu xanh bị cuốn lên một nửa, nhìn tuyết rơi ngoài hành lang không chớp mắt.

Chờ đợi ước chừng non nửa canh giờ, bên ngoài cuối cùng truyền đến một tràng tiếng bước chân.

Tiểu đồng nói: "Hẳn là nương tử đã trở về, nô tài đi xem thử."

Nói rồi chạy ra phía ngoài.

Hoàn Huyên tức khắc kéo căng sống lưng, trái tim vọt tới cổ họng.

Tiểu đồng kéo cửa viện "Kẽo kẹt" một tiếng, đưa một người tiến vào viện.

Nữ tử kia thân hình cao gầy, thoạt nhìn lanh lợi giỏi giang, mặc một bộ xiêm y lụa sa tanh màu đỏ nhạt mềm mại, khoác áo lông sóc, bộ lông xám tro làm bật lên khuôn mặt trắng tựa ngọc.

Nàng rất xinh đẹp, cũng có một đôi mắt long lanh, nhưng nàng không phải Lộc Tùy Tùy.

Nàng mang đôi giày da hươu, bước qua tuyết đi vào đình, hướng về phía bọn họ, chiếc giày đạp lên tuyết đọng phát ra tiếng "Sột soạt", như đang nghiền nát trái tim Hoàn Huyên.

Quan Lục Lang nhìn sắc mặt trắng bệch của chủ nhân, thấp giọng nói: "Công tử không sao chứ?"

Hoàn Huyên lại dường như không nghe thấy gì cả, chỉ thất thần nhìn nữ tử kia.

Nữ tử vào chính đường, nhìn hai người một cái, chắp tay hành lễ: "Hai vị khách quý vạn phúc."

Hoàn Huyên nói: "Lộc phu nhân?"

Nữ tử mỉm cười gật đầu: "Không biết hai vị khách quý nghe vị bằng hữu nào nhắc tới?"

Quan Lục Lang đang muốn nói chuyện, hai mắt Hoàn Huyên lại bỗng nhiên sáng lên, bước nhanh ra ngoài phòng.

Nữ tử kinh ngạc nói: "Khách nhân đi đâu thế?"

Hoàn Huyên như thể không nghe thấy, ra khỏi chính đường, lập tức hướng về phía nội viện.

Nữ tử xách váy đuổi theo: "Khách nhân xin dừng bước, lang quân ốm đau trên giường, không thể gặp khách."

Nàng càng ngăn trở, Hoàn Huyên càng thêm khẳng định suy đoán của mình.

Có khách nhân đến thăm hỏi, nam chủ nhân tránh không gặp, thà mời thê tử trở về từ cửa hàng, trông thế nào cũng lộ ra vẻ kỳ quặc.

Cho đến lúc này hắn mới phát hiện ra điểm đáng ngờ, thật sự nhất diệp chướng mục mà.

Hắn càng đi sâu vào trong, càng có thể cảm giác được hơi thở của Tùy Tùy rõ ràng, hắn không thể bảo vệ nàng, nhất định nàng bị hắn làm tổn thương, lúc này mới trốn tránh không gặp hắn.

Tiếng gọi của nữ tử phía sau phảng phất truyền đến từ một thế giới khác, mọi thứ xung quanh bắt đầu méo mó biến dạng, tầm mắt trở nên mờ ảo.

Nhưng Hoàn Huyên chẳng quan tâm đến thứ gì nữa, loạng choạng xông vào nội viện nhà người khác, đẩy cửa phòng "cạch" một tiếng.

Trong phòng tràn ngập mùi thuốc đắng, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được hơi thở của Tùy Tùy.

Gió lạnh xuyên qua cửa thổi vào trong phòng, lay động màn che trước giường.

Dưới giường đặt một đôi giày bằng lụa sa tanh mềm màu xám.

Không đợi Hoàn Huyên tới trước giường, một cánh tay thon gầy trắng xanh đẩy trướng màn.

Một khuôn mặt lộ ra, là một nam tử trẻ tuổi gầy trơ xương.

Nam nhân tuấn tú, nhưng sắc mặt trắng bệch có chút sắc xanh, hốc mắt và đôi má trũng sâu, đôi môi nứt nẻ bạc màu, hiển nhiên bệnh không hề nhẹ.

Hắn hoảng sợ nhìn Hoàn Huyên: "Ngươi... Ngươi là kẻ nào..."

- --

Chapter
1 Chương 1: 1: Hồi Kinh
2 Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3 Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4 Chương 4: 4: Vào Cung
5 Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6 Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7 Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8 Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9 Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10 Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11 Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12 Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13 Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14 Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15 Chương 15: 15: Ban Thưởng
16 Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17 Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18 Chương 18: 18: Nữ Hồng
19 Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20 Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21 Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22 Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23 Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24 Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25 Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26 Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27 Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28 Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29 Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30 Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31 Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32 Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33 Chương 33: 33: Không Đoán Được
34 Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35 Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36 Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37 Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38 Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39 Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40 Chương 40: 40: Sủng Ái
41 Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42 Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43 Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44 Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45 Chương 45: 45: Cứu Nguy
46 Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47 Chương 47: 47: Trúng Tên
48 Chương 48: 48: Hương Quân
49 Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50 Chương 50: 50: Kế Hoạch
51 Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52 Chương 52: 52: Tàn Tích
53 Chương 53: 53: Tư Niệm
54 Chương 54: 54: Khải Hoàn
55 Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56 Chương 56-57
57 Chương 58: Chương 58
58 Chương 59: Chương 59
59 Chương 60: Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122: Hoàn Chính Văn
122 Chương 123: Phiên ngoại 1
123 Chương 124: Phiên ngoại 2
124 Chương 125: Phiên ngoại 3
125 Chương 126: Phiên ngoại 4
126 Chương 127: Phiên ngoại 5
127 Chương 128: Phiên ngoại 6
128 Chương 129: Phiên ngoại 7
129 Chương 130: Phiên ngoại 8
130 Chương 131: Ngoại truyện 9
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: 1: Hồi Kinh
2
Chương 2: 2: Mộng Tưởng Mơ Hồ
3
Chương 3: 3: Sơn Trì Viện
4
Chương 4: 4: Vào Cung
5
Chương 5: 5: Gặp Lại Người Xưa
6
Chương 6: 6: Canh Gà Và Nấm Thông Hầm
7
Chương 7: 7: Cảnh Cáo
8
Chương 8: 8: Phong Hồi Lộ Chuyển
9
Chương 9: 9: Thịnh Khí Lăng Nhân
10
Chương 10: 10: Bất Sỉ Hạ Vấn
11
Chương 11: 11: Đông Thi Hiệu Tần
12
Chương 12: 12: Kính Hoa Thủy Nguyệt
13
Chương 13: 13: Thời Di Sự Dị
14
Chương 14: 14: Đồng Sàng Cộng Chẩm
15
Chương 15: 15: Ban Thưởng
16
Chương 16: 16: Tuyệt Đại Giai Nhân
17
Chương 17: 17: Đoạn Bắc Sầm
18
Chương 18: 18: Nữ Hồng
19
Chương 19: 19: Đánh Cờ Ngày Mưa
20
Chương 20: 20: Canh Cánh Trong Lòng
21
Chương 21: 21: Yến Tiệc Đông Cung
22
Chương 22: 22: Tâm Tư Khó Tả
23
Chương 23: 23: Bách Bộ Xuyên Dương
24
Chương 24: 24: Thuần Phục Huyền Mã
25
Chương 25: 25: Khẩn Cầu Giai Nhân
26
Chương 26: 26: Tâm Tư Hoàng Đế
27
Chương 27: 27: Cổ Lâu Tử
28
Chương 28: 28: Đêm Trừ Tịch
29
Chương 29: 29: Tiếng Cầm Mùa Xuân
30
Chương 30: 30: Lễ Thượng Nguyên
31
Chương 31: 31: Đánh Bạc Tửu Lầu
32
Chương 32: 32: U U Lộc Minh
33
Chương 33: 33: Không Đoán Được
34
Chương 34: 34: Yến Thượng Tị
35
Chương 35: 35: Nhuốm Máu
36
Chương 36: 36: Nhuốm Máu
37
Chương 37: 37: Thả Vũ Thương
38
Chương 38: 38: Triệu Thanh Huy
39
Chương 39: 39: Bệnh Dịch
40
Chương 40: 40: Sủng Ái
41
Chương 41: 41: Nhất Diệp Chướng Mục
42
Chương 42: 42: Ôn Nhu Hương Là Mồ Chôn Anh Hùng
43
Chương 43: 43: Thu Tiển Li Sơn
44
Chương 44: 44: Ngày Thứ Nhất
45
Chương 45: 45: Cứu Nguy
46
Chương 46: 46: Ta Đã Trở Về Rồi
47
Chương 47: 47: Trúng Tên
48
Chương 48: 48: Hương Quân
49
Chương 49: 49: Không Thể Vẹn Toàn
50
Chương 50: 50: Kế Hoạch
51
Chương 51: 51: Ta Họ Tiêu Tên Thật Là Tiêu Linh
52
Chương 52: 52: Tàn Tích
53
Chương 53: 53: Tư Niệm
54
Chương 54: 54: Khải Hoàn
55
Chương 55: 55: Ta Phải Tìm Nàng Trở Về
56
Chương 56-57
57
Chương 58: Chương 58
58
Chương 59: Chương 59
59
Chương 60: Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122: Hoàn Chính Văn
122
Chương 123: Phiên ngoại 1
123
Chương 124: Phiên ngoại 2
124
Chương 125: Phiên ngoại 3
125
Chương 126: Phiên ngoại 4
126
Chương 127: Phiên ngoại 5
127
Chương 128: Phiên ngoại 6
128
Chương 129: Phiên ngoại 7
129
Chương 130: Phiên ngoại 8
130
Chương 131: Ngoại truyện 9