Chương 104: Muốn được chỉ điểm phải ra nước

‘Thần điêu đại hiệp?’

Ý nghĩ vừa nổi lên liền bị Từ Hiền xua đi, người đàn ông một tay – Thượng Quan Cải Mệnh – thật sự không giống Dương đại hiệp, chẳng cần nói đâu xa, một bên là kiếm khách, một bên là đao khách, liếc sơ qua đã thấy sự đối nghịch.

Một người đường đường chính chính thế này đã dám tự xưng đao khách, ắt hẳn tạo nghệ đao đạo rất không tầm thường, Từ Hiền vừa nghe y giới thiệu đã sinh lòng muốn thỉnh giáo một hai.

‘Danh tự cũng thật khí phách, nghịch thiên cải mệnh, có phong thái bá đạo của đao khách.’

Mặc dù từ cách Thượng Quan Cải Mệnh gọi mình, Từ Hiền hiểu y đã biết được danh tính của bản thân, nhưng hắn vẫn chắp tay đáp lễ, bảo rằng:

“Không dám nhận tiên sinh, vãn bối Từ Hiền, tân thủ giang hồ, xin ra mắt Thượng Quan tiền bối.”

Thượng Quan Cải Mệnh khẽ gật đầu, mắt nhìn vào bàn tay của hắn, chợt hỏi: “Từ tiên sinh cũng là đao khách?”

Không chỉ nhìn ra dấu vết luyện đao trên tay Từ Hiền, y còn phát hiện một sự thật thú vị là hắn cũng dùng tay trái cầm đao giống mình. Gặp phải chuyện trùng hợp như vậy, ánh mắt Thượng Quan Cải Mệnh nhìn hắn lại thêm vài phần thân cận.

Từ Hiền không ngờ được y chỉ nhìn qua đã biết mình luyện đao, trong lòng thầm kêu hai tiếng ‘cao thủ’, ngoài mặt vẫn như thường, thu hai tay lại rồi lắc đầu đáp rằng:

“Tiền bối quá lời, Từ Hiền đúng là biết chút đao pháp thô thiển, nhưng không đạt tới mức độ được xưng là đao khách.”

Đoạn lại mở lòng bàn tay đưa về phía Thượng Quan Cải Mệnh, thản nhiên nói tiếp:

“Ngược lại, tiền bối mới thật là đao khách, chẳng những khí chất oai phong đường hoàng, đến cả quý danh cũng tràn đầy bá đạo, nghịch thiên cải mệnh, khí phách bực nào? Mà đao khách, tức bá giả vậy.”

Thượng Quan Cải Mệnh nghe vậy, cũng học theo hắn lắc đầu, than thở rằng: “Thiên sinh vạn vật, tức sinh ta vậy. Nghịch thiên, khác nào đại nghịch bất đạo? Võ lâm đồng đạo đều gọi Nghịch Thiên Đao, nhưng ta chưa từng dám nhận.”

Sau đó, y lại tỏ vẻ không tin về những lời trước đó của hắn:

“Từ tiên sinh, khiêm tốn quá mức chính là tự đại. Mắt nhìn người của ta không bằng Ngô lão, nhưng nhãn lực vẫn có vài phần, ngươi tuy chưa đến Tiên Thiên, khí thế lại đã hiển hiện một hai. Lẽ nào, thứ đao thế sắc bén vô bì mà ta thấy được trên người ngươi… chỉ là giả tạo?”

‘Đao thế?’ Từ Hiền nghe vậy, chợt nhớ đến lúc còn ở không gian trắng xóa luyện đao, lúc【Giải Ngưu Tam Đoạn Thức】đạt đến Lư Hỏa Thuần Thanh, hắn cũng nhận ra bản thân giống như đạt tới một trạng thái huyền diệu nào đó, nhưng chỉ trong thoáng chốc liền bị ẩn đi, giờ nghe y nói ra mới biết đó là đao thế của mình.

Thực ra đó là lần thứ hai mà loại trạng thái đó xuất hiện, lần đầu tiên chính là sau khi hắn vừa lĩnh ngộ xong câu chuyện “Bào Đinh giải ngưu”.

Chỉ một con dao bầu nơi tay, thiên địa này không có gì không thể chém đứt.

‘Hóa ra như thế.’ Hiểu được tiền căn hậu quả, Từ Hiền bình tĩnh nói rằng:

“Thượng Quan tiền bối quả thật mắt sáng như đuốc, nhưng ngươi có điều không biết. Vãn bối tuy có đao thế nhưng lại không có đao tâm, có ngoại mà không có nội, trong tay có đao mà trong lòng không đao, hữu hình vô thần, thật không thể xưng đao khách.”

Thượng Quan Cải Mệnh nghe vậy khẽ ồ một tiếng, gật đầu giống như đã hiểu.

Nếu thật là như vậy cũng có thể giải thích thông, không phải nhãn lực của y kém, mà vì y vừa gặp Từ Hiền không được bao lâu, nên chỉ có thể nhìn ra được cái đao thế bên ngoài mà thôi.

Nếu như Thượng Quan Cải Mệnh và Từ Hiền tiếp xúc đủ nhiều, vậy y chắc chắn có thể biết được hắn có đao tâm hay không, bởi đối với một bậc đao khách chân chính, người ta có thể nhìn ra điều đó chỉ thông qua ngôn hành, cử chỉ thường ngày, thậm chí không cần xuất đao mới biết.

Nhưng không có đao tâm lại diễn sinh ra đao thế, đó gần như là chuyện không thể. Thượng Quan Cải Mệnh rất muốn biết Từ Hiền tại sao làm được, cho nên y định hỏi để thỏa lòng hiếu kỳ.

Chỉ là lời còn chưa ra khỏi miệng, Ngô Tam Âm giống như cố ý chặn họng y vậy, lão vỗ tay vừa bày tỏ tán dương, vừa ra vẻ chất vấn:

“Vừa gặp đã trò chuyện vui vẻ như vậy, xem ra hai vị rất có duyên. Nhưng các ngươi giọng khách át giọng chủ, chẳng lẽ đã quên… lão đầu này mới là gia chủ?”

Nói xong lại hạ giọng xuống, nở nụ cười hòa ái nhìn Từ Hiền, vui vẻ hỏi rằng: “Từ tiên sinh, sớm nay ngươi đến là có chuyện gì, không lẽ biết lão đầu ta đang thiếu đối thủ, nên đến bồi ta chiến trận đao binh?”

Lời này của lão chẳng khác nào coi Thượng Quan Cải Mệnh như không tồn tại, nhưng người sau nghe vậy lại chỉ mừng thầm.

Kỳ nghệ của y còn kém xa Từ Hiền, đến thăm lão chưa được một canh giờ đã thua liền ba ván, thực sự không có hào hứng gì mà đánh tiếp.

Nhưng mục đích Từ Hiền tới đây nào có phải để lão hành hạ, hắn vội vàng lấy hai tay dâng lễ, đưa bức thư pháp của mình cho Ngô Tam Âm, giọng trầm ấm bảo rằng:

“Ngô lão, hôm nay mùng một Giáp Tý, Từ Hiền không phải đến đánh cờ. Chuyện là ta có chút lễ mọn muốn dâng lên, mong ngài đừng chê.”

Hắn vẫn chưa quên bản thân còn nợ lão đến mười ván cờ, nếu hôm nay bị bắt trả đủ, sợ là sau này hắn sẽ gặp ám ảnh mỗi khi nhìn thấy bàn cờ mất.

Ngô Tam Âm mỉm cười nhận lấy, vừa mở cuộn thư pháp ra vừa nói: “Lễ mọn tình thâm, huống chi tác phẩm của Từ tiên sinh nào có thông thường, sao có thể gọi là mọn được, ồ! Chữ này…”

Giọng nói của Ngô lão tiên sinh chợt im bặt khi nhìn thấy chữ trong bức thư pháp, lão có thể cảm nhận được “ý chí” ở trong đó đang ảnh hưởng đến mình.

“Đánh cờ ít thôi, bắt nạt trẻ nhỏ có gì hay.” Nhìn vào chữ DỊCH trên mặt giấy, lão giống như nghe được có người đang nói với mình như thế.

Đúng vậy, lần đầu tiên xuất hiện việc một cái chữ biết nói, bậc cao nhân thâm bất khả trắc như Ngô Tam Âm cũng phải ồ lên kinh ngạc khi nhìn thấy nó.

Không những thế, lão có thể cảm giác được ý chí của chữ DỊCH thực sự tác động được đến tâm trí bản thân, trong đầu lão bất chợt sinh ra ý nghĩ không nên bắt ép Từ Hiền đánh cờ với mình.

‘Thú vị.’ Ngô Tam Âm híp mắt một cái, ý nghĩ đó liền bay biến đi đâu mất, không còn ảnh hưởng đến lão một lần nào nữa.

“Quả thật không có đao tâm.” Một giọng nói chợt vang lên sau lưng Từ Hiền.

Đó chính là Thượng Quan Cải Mệnh, không biết từ lúc nào mà y đã vòng ra phía sau hai người, cúi đầu nhìn xuống bức thư pháp.

Thượng Quan Cải Mệnh không hiểu thư pháp, nhưng y cũng biết nhìn chữ như nhìn người, nét bút của Từ Hiền quả thật không có sự sắc bén, sự bá đạo mà một vị đao khách cần có.

Thay vào đó, y có thể nhận ra con người hắn có sự cứng cỏi, cũng có sự mềm mại, có phần trí tuệ, cũng có phần cảm tính, có thể nồng nhiệt như lửa, cũng có thể lạnh lẽo như băng.

Điều đó không có nghĩa bản tính của Từ Hiền thiện biến, mà thực ra hắn là người biết thuận theo tâm tính, hòa cùng tự nhiên.

Giống với Ngô Tam Âm, Thượng Quan Cải Mệnh cũng bị ý chí của chữ DỊCH kia ảnh hưởng đến, trong mắt giống như có ánh đao xẹt qua, y lập tức không còn chịu tác động từ nó.

Cảm nhận được thứ tâm ý mà Từ Hiền truyền vào trong thư pháp, Thượng Quan Cải Mệnh chợt sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên.

Y ngày xưa cũng bị Ngô Tam Âm hành hạ không ít lần trên bàn cờ, mãi đến lúc trở lại giang hồ mới thoát được kiếp nạn, mặc dù đến Nguyên Đán hằng năm vẫn phải tới độ thiên kiếp.

“Từ tiên sinh, xem ra ngươi rất thích đánh cờ với ta, lão đầu này rất vui mừng khi biết đấy.”

Ngô Tam Âm vừa cười vừa nói, ánh mắt ý nhị sâu xa.

Từ Hiền nghe lão nói vậy, sao còn chưa rõ bức thư pháp của mình không thể ảnh hưởng được lão, nhưng cũng không hề bất ngờ về chuyện đó.

Hắn đã dự liệu được điều này từ trước, bởi lẽ lúc đề bút lên viết cũng chỉ mang ý đồ vui đùa là chính, thất bại chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

Nếu mà hắn thực sự nghiêm túc, chắc chắn sẽ không… thành công.

Nở nụ cười cáo lỗi, Từ Hiền vội chắp tay xin tha: “Ngô lão, chuyện chơi cờ, ngày khác vãn sinh nhất định phụng bồi. Nhưng hôm nay ta còn vài nơi cần đến thăm hỏi, thật sự không thể ở lâu.”

Nghe hắn nói vậy, Ngô Tam Âm cười như không cười, giọng có phần tiếc nuối bảo rằng:

“Vậy sao… Thế thì đáng tiếc quá, lão đầu ta biết Từ tiên sinh vừa đặt chân đao đạo, lúc luyện đao ắt có không ít nghi hoặc, nên mới đặc biệt mời Thượng Quan đến đây. Nếu ngươi không biết thì hắn chính là đao khách có tiếng trong võ lâm, tinh nghiên đao đạo nhiều năm, kiến giải của hắn, đến cả võ lâm thần thoại cũng thấy đáng nghe, nhưng nếu ngươi đã bận rồi thì thôi vậy.”

Rồi như chợt nhớ ra gì đó, lão còn chêm thêm một câu: “À đúng, đến trưa thì Thượng Quan cũng phải đi. Đại hiệp như hắn mà, trăm công nghìn việc, chỉ vì nể tình lão đầu ta nên mới chịu nán lại nửa ngày đó thôi.”

Thượng Quan Cải Mệnh nghe Ngô Tam Âm nói mà chỉ biết nở nụ cười cam chịu, mặc cho lão tự biên tự diễn, mang y ra làm mồi dụ Từ tiên sinh kia đánh cờ với mình.

Không vậy không được, bởi cái tên Cải Mệnh của y chính là từ miệng lão ra chứ đâu.

Lại nói đến Từ Hiền, quả nhiên sau khi Ngô lão tiên sinh thả mồi, hắn chẳng mất bao lâu thì đã mắc câu.

Cũng đành chịu, từ việc Thượng Quan Cải Mệnh chưa nhìn đã biết chân mình không tật, vừa nhìn liền biết mình có luyện đao, nhãn lực kinh khủng như vậy ắt hẳn là cao thủ hiếm gặp, nếu có thể được y chỉ giáo, tất có ích lợi không nhỏ.

Thế là hắn nói: “Vãn sinh chợt nhớ ra là đã hẹn đến chiều mới tới nhà thăm hỏi bọn họ, được tạm nửa ngày rảnh rỗi, chi bằng bồi bạn Ngô lão vậy.”

Ngô Tam Âm dọn sạch bàn cờ, cười híp mắt nhìn Từ Hiền, chậm rãi nói ra: “Muốn thỉnh giáo gì đó, trước làm ba ván lại nói!”

Thở dài một hơi, Từ Hiền biết chỉ có thể chắp tay phụng bồi, thế là cầm quân đen đi trước.

Nhìn một già một trẻ bắt đầu khai cục, Thượng Quan Cải Mệnh chợt hồi tưởng lại ngày xưa, trên mặt hiện lên nụ cười hoài niệm, sau đó liền tập trung vô bàn cờ, háo hức chờ mong Từ Hiền sẽ bị hành hạ thế nào.

Ôi, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh!

~o0o~

Chapter
1 Chương 1: Biên thùy tiểu trấn có tiên sinh
2 Chương 2: Cầm kỳ thư họa, tiên sinh đều biết
3 Chương 3: Hà tất lấy thư họa đổi tiền thuốc?
4 Chương 4: Tiên sinh nhà ai thích kể chuyện
5 Chương 5: Tiên sinh nướng thịt dạy học trò
6 Chương 6: Nửa đêm ác khách ghé nhà tranh
7 Chương 7: Tiên sinh lần đầu trổ tuyệt kỹ
8 Chương 8: Trừ gian diệt bạo có thù lao
9 Chương 9: Trong mắt tiên sinh chứa thần quang
10 Chương 10: Lớp của tiên sinh thiếu một người
11 Chương 11: Tiên sinh bỗng ghé nhà gia trưởng
12 Chương 12: Bạch nương tử cứu được đồng học
13 Chương 13: Cao thủ ẩn mật Hứa phu nhân
14 Chương 14: Giang Hồ Nhật Báo muốn gặp tiên sinh
15 Chương 15: Bạch nương nương để lộ tung tích
16 Chương 16: Tiên sinh đi đêm, gặp tăng gặp đạo
17 Chương 17: Công tử thanh sam đến tiểu trấn
18 Chương 18: Tọa trấn học đường, tiên sinh phục kích hung đồ
19 Chương 19: Đấu trí đấu dũng, tiên sinh phạt ác
20 Chương 20: Kết cục của những đứa trẻ trước đó
21 Chương 21: Quá tam ba bận, tiên sinh thở dài
22 Chương 22: Cực ác ma công, diệt tận nhân tính
23 Chương 23: Tiên sinh lần đầu xem quỷ ăn thịt quỷ
24 Chương 24: Nhất Kiếm Tây Lai Bạch nương tử
25 Chương 25: Thư trung tự hữu nhan như ngọc
26 Chương 26: Hải ngoại long sứ vào cửu châu
27 Chương 27: Trí chi tử địa nhi hậu sinh
28 Chương 28: Thế thiên hành đạo, hiệp ngộ kỳ thư
29 Chương 29: Nhất điểm kim quang đắc kỳ công
30 Chương 30: Nửa đệ tử muốn thành đệ tử?
31 Chương 31: Tiểu hoàng đế số mệnh long đong
32 Chương 32: Tiểu trấn thiếu niên, thiên phú kinh hồng
33 Chương 33: Thời Vận Tứ Đạo, Càn Thiên Đạo
34 Chương 34: Lão đạo muốn tiễn quân vương về Nam
35 Chương 35: Từ Hậu Thiên đến Tiên Thiên (1)
36 Chương 36: Từ Hậu Thiên đến Tiên Thiên (2)
37 Chương 37: Ta chỉ cần ba bốn ngày
38 Chương 38: Tam hiệp lần hai đến nhà tranh
39 Chương 39: Trung niên đạo và thiếu niên tăng
40 Chương 40: Lão học cứu há chẳng phải toàn thư?
41 Chương 41: Hóa ra là tiểu tốt lạc đàn
42 Chương 42: Ngô lão thần bí, Sát Lục Huyền Đồng
43 Chương 43: Thập vạn đồng thi đúc bán thần
44 Chương 44: Kẻ đi săn trở thành con mồi
45 Chương 45: Đeo mặt nạ, tiên sinh hóa Thiên Hồ
46 Chương 46: Từ tiên sinh lần đầu cận chiến
47 Chương 47: Đạo Hương thôn xuất Thiên Hồ Hiệp
48 Chương 48: Bách Gia Cầm Phổ, Câu Hồn Khúc
49 Chương 49: Tiểu trấn ban trưa có ác khách
50 Chương 50: Bách Gia Cầm Phổ sơ hiển uy
51 Chương 51: Con chuột, con rết, bà bà
52 Chương 52: Một đồng xu khuấy động phong vân
53 Chương 53: Long tức kinh nhân, Thiên Hồ Tái hiện
54 Chương 54: Thiên Hồ Lập bẫy trừ tam ác
55 Chương 55: Thiên Hồ Hiệp độc đấu song ác
56 Chương 56: Thất Diệp Phi Hoa, Sát Thần Môn hiện
57 Chương 57: Lão yêu bà giấu kiếm nơi nào?
58 Chương 58: Đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu
59 Chương 59: Thiên hàng thánh tăng, liên hoa chín tầng
60 Chương 60: Nghiệp Hỏa Hồng Liên, Tiểu Thánh Tăn
61 Chương 61: Nhất nguyên phục thủy thái hư sinh
62 Chương 62: Chúng nhân giai túy ngã độc tỉnh
63 Chương 63: Tới vội vàng, đi cũng vội vàng
64 Chương 64: Thu hoạch phong phú, đường chủ kiêng dè
65 Chương 65: Mổ bò nào phải chuyện giản đơn
66 Chương 66: Sông dài cuồn cuộn chảy về Đông
67 Chương 67: Từ tiên sinh và thợ rèn
68 Chương 68: Tiên sinh và cha con thợ rèn
69 Chương 69: Ao nhỏ sao chứa được chân long
70 Chương 70: Bận tâm do mình, không do người
71 Chương 71: Nói được mà làm không được
72 Chương 72: Muốn luyện thần công, phải nghe lời mẹ
73 Chương 73: Tổng kết cuối năm, bản lĩnh tăng nhiều
74 Chương 74: Đồ Tể nhà ai thích đọc báo?
75 Chương 75: Kẻ ở tha hương làm khách lạ
76 Chương 76: Nội lực thâm hậu, thủ đoạn thâm sâu
77 Chương 77: Trong Hoàng Long Động có chân nhân
78 Chương 78: Hiệp Đạo Giang Hồ Có quà Tết
79 Chương 79: Gió xuân chẳng thổi, thù nhân tự tới
80 Chương 80: Tiểu hiệp sĩ thủ đoạn đa đoan
81 Chương 81: Vãng Sinh Chú, bùa bình an
82 Chương 82: Kết nghĩa vườn đào, nguy trong sớm tối
83 Chương 83: Sơn cùng thủy tận nghi vô lộ
84 Chương 84: Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn
85 Chương 85: Công Tôn cảm tâm, Ngọc Đường rút kiếm
86 Chương 86: Tiên sinh xuất thủ cứu tiên sinh
87 Chương 87: Tiên Thiên Từ Hiền, cưỡng cầu cơ duyên
88 Chương 88: Quan công hiển thánh, một đao bêu đầu
89 Chương 89: Sát Lục chú pháp, đối thủ khó chơi
90 Chương 90: Chỉ lực thông thần, tà công quỷ dị
91 Chương 91: Phu thê dạ đàm, phi long tại thiên
92 Chương 92: Sắc bén vô song Hứa phu nhân
93 Chương 93: Hóa ra ngươi là Từ tiên sinh
94 Chương 94: Ngươi có vũ khúc, ta có vũ đài
95 Chương 95: Từ tiên sinh cũng hiểu chuyện kinh thương?
96 Chương 96: Từ tiên sinh nói chuyện Tam Quốc
97 Chương 97: Sáng mùng một tiễn đưa ôn thần
98 Chương 98: Diệu dụng mới của Thiên Thư Kỳ Cảnh
99 Chương 99: Thánh địa tu hành, tiến cảnh như thần
100 Chương 100: Bước lên con đường không lối về
101 Chương 101: Truyền Đạo Bút, Đại Tông Sư Thạch
102 Chương 102: Kiếm pháp tiến giai, bút lạc sinh hoa
103 Chương 103: Ngô lão tiên sinh có khách thăm
104 Chương 104: Muốn được chỉ điểm phải ra nước
105 Chương 105: Thông hiểu đao pháp, tiên sinh truyền võ
106 Chương 106: Hàng của tiên sinh vừa ngắn vừa nhẹ
107 Chương 107: Tiên sinh ngộ võ học, môn chủ biết hung tin
108 Chương 108: Bút như cuồng phong, nhất tâm nhị dụng
109 Chương 109: Máy in hình người, tam hiệp đích thân tới
110 Chương 110: Sát Thần triệu tập, mệnh lệnh điên cuồng
111 Chương 111: Tự mình hại mình, Sát Thần bộc phát
112 Chương 112: Đại hung đến Tây lâm, tiên sinh xuất tiểu trấn
113 Chương 113: Tiên sinh học Tiểu Hổ, một mình ta chấp hết
114 Chương 114: Thiên hạ đô bạch, duy ngã độc hắc
115 Chương 115: Từ tiên sinh là Ma đạo tà tu?
116 Chương 116: Nương nương xuất kiếm, long du huyết hà
117 Chương 117: Mục tiêu thứ hai, địch ta lẫn lộn
118 Chương 118: Siêu Phàm Nhập Thánh, Thủy Mạn Kim Sơn
119 Chương 119: Bạch long quay đầu, viện thủ Tây lai
120 Chương 120: Ngọc Đường Thông Huyền, tiên sinh đại phú
121 Chương 121: Triệu hồi sư la sinh, tứ quân hợp côn trận
122 Chương 122: Bao công tử là con buôn lựu đạn?
123 Chương 123: Từ tiên sinh là một nghệ sĩ
124 Chương 124: Chung đường chủ đón nhận yêu thương
125 Chương 125: Tiên sinh mời đệ tử nhập cuộc
126 Chương 126: Tái nhập Tiên Thiên, thiên hàng nhất đao
127 Chương 127: Thiên ý này có gì đó không ổn
128 Chương 128: Ác tặc đã trừ, thắng lợi đã định?
129 Chương 129: Ta có một đao, dẫn ngươi độ kiếp
130 Chương 130: Địa hỏa hiện nhân gian, tâm kiếp vạn lộ nan
131 Chương 131: Âm hồn bất tán, Đại Đạo phế hữu nhân nghĩa
132 Chương 132: Tiểu Thánh Tăng xả thân nuôi hổ
133 Chương 133: Táng tận lương tâm, diệt tuyệt nhân tính
134 Chương 134: Sát Lục Huyền Đồng hiện nhân gian
135 Chương 135: Dẫn ma độ kiếp, tiên sinh phát điên
136 Chương 136: Đại sư chí nguyện, tiên sinh chí nguyện?
137 Chương 137: Thiên lôi hội tụ, tiên sinh lạc bút
138 Chương 138: Tự mình là kiếp, cần gì phải độ?
139 Chương 139: Vượt ra Tam giới, không trong Ngũ Hành
140 Chương 140: Vân tiêu vụ tán, nhạc hết người đi
141 Chương 141: Một cái long luân, hai cây họa kích
142 Chương 142: Một dòng sông lại chứa hai con rồng?
143 Chương 143: Tiên sinh phải biết nghe lời lão nhân
144 Chương 144: Ngô lão tiên sinh là thần tiên
145 Chương 145: Tiết dạy cuối cùng của tiên sinh
146 Chương 146: Người khác vui lễ hội, ta lặng lẽ đi rồi
147 Chương 147: Tiên sinh lần đầu nuôi sủng vật
148 Chương 148: Thập ngũ chính kinh, đệ cửu kỳ mạch
149 Chương 149: Tiểu bối hậu thiên đuổi giết tiên thiên
150 Chương 150: Tiên sinh dẫn ngươi đi hóng gió
151 Chương 151: Tửu lâu, tiểu nhị, thanh sam khách
152 Chương 152: Có kẻ gian để mắt tiên sinh
153 Chương 153: Một vò rượu đục, năm trăm lượng
154 Chương 154: Chân trời sao lắm kẻ tha hương
155 Chương 155: Tọa vong dị khách và sấm vương
156 Chương 156: Vừa nghe có biến, tẩu tán tứ phương
157 Chương 157: Một ván cược dẫn tới phiền phức
158 Chương 158: Mặc Thi Quân, tiên sinh tính đường chạy?
159 Chương 159: Bạt kiếm tứ cố tâm mang nhiên
160 Chương 160: Bậc phong nhã ngâm thơ múa kiếm
161 Chương 161: Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên
162 Chương 162: Hóa Thiên Hồ, tiên sinh xuất đao
163 Chương 163: Thi Quân nào cần ai trợ giúp
164 Chương 164: Đo ni đóng giày, Tửu Thần Quyết
165 Chương 165: Thiên trường địa cửu hữu thời tận
166 Chương 166: Hàn lão ma nấu độc mời Thi Quân
167 Chương 167: Sinh Tử Cục lại lập công lao
168 Chương 168: Khi trẻ đổ đốn, về già hối hận
169 Chương 169: Thuyền cỏ mượn tên, mai rùa cứu mạng
170 Chương 170: Côn Bằng tập sát, thay mận đổi đào
171 Chương 171: Có người chạy, cũng có người chết
172 Chương 172: A Nhị và quy tắc của tửu lâu
173 Chương 173: Sửa chữa thay tiền, ai lỗ ai lời?
174 Chương 174: Thế nhân mong tỉnh táo, ta nguyện cả đời say
175 Chương 175: Ảo tưởng của A Tứ chưởng quỹ
176 Chương 176: Con nhện vô hại định gây hại
177 Chương 177: Giai Nhân Tiểu Các, quân tử và tú tài
178 Chương 178: Tiên Thiên bí truyền, Đào Hoa tuyệt học
179 Chương 179: Từ tiên sinh lại trổ tài họa thánh
180 Chương 180: Môn hạ Toàn Chân trải khắp cửu châu?
181 Chương 181: Toàn Chân Giáo chính là tà giáo?
182 Chương 182: Thượng Quan tiền bối lại lên trang bìa
183 Chương 183: Tư mã vô tình, âu dương vô địch
184 Chương 184: Tuyết Vực có người tìm tiên sinh
185 Chương 185: Máu đẫm nền tuyết lạnh lòng ai?
186 Chương 186: Hai vị long sứ lên thuyền rời đảo
187 Chương 187: Huyền Kiếm Vệ và môn hạ Nga My
188 Chương 188: Từ tiên sinh hôm nay đã khác
189 Chương 189: Bối phận có thể đè chết người
190 Chương 190: Chuyện cũ Toàn Chân, tiên sinh giải thích
191 Chương 191: Cặn bã tiên nhân, bảo vật phàm nhân
192 Chương 192: Từ tiên sinh kiếm tỏa hung đồ
193 Chương 193: Thủ đoạn cuối cùng của đường chủ
194 Chương 194: Cầm kiếm song tuyệt Từ tiên sinh
195 Chương 195: Lấy mẫu trị tử, tiên sinh khó bại
196 Chương 196: Từ tiên sinh là kẻ đào mỏ
197 Chương 197: Từ tiên sinh là kẻ đào mỏ
198 Chương 198: Đệ tử luyện võ, tiên sinh thám mỏ
199 Chương 199: Tiên sinh ôm cột xoay một vòng
200 Chương 200: Một căn phòng nhỏ, một bức huyết thư
201 Chương 201: Bị giết cả nhà còn đi chơi gái?
202 Chương 202: Vượt qua thời không để gặp ngươi
203 Chương 203: Cơ trí vô song An tiền bối
204 Chương 204: Lão tử đẻ ra một môn phái
205 Chương 205: Nguyên nhân diệt môn, phi hoa, huyết tự
206 Chương 206: Tư Mã Ý, biểu tự Vô Tình
207 Chương 207: Tiên sinh ghé lại Hồng Phúc Lâu
208 Chương 208: Từ tiên sinh ba lần thất thủ
209 Chương 209: Cô gái, hộ vệ, lão gia gia
210 Chương 210: Tiên sinh lại gặp Tàng Vân Lệnh
211 Chương 211: Phật môn thần chú, vận khí gia tăng
212 Chương 212: Bảo bối mới của Từ tiên sinh
213 Chương 213: Bộ quần áo mới của tiên sinh
214 Chương 214: Thôn Thiên Long Vương, Khai Thiên Đao Tôn
215 Chương 215: Thiên Hồ Hiệp phát hiện án mạng
216 Chương 216: Tiên sinh hóa Thiên Hồ, Thiên Hồ Hóa thần bộ
217 Chương 217: Sư phụ đi trước, đệ tử theo sau?
218 Chương 218: Thật thật giả giả Tàng Vân Lệnh
219 Chương 219: Giả chính là giả, nhưng thật cũng là giả?
220 Chương 220: Từ tiên sinh tiếp cận chân tướng
221 Chương 221: Nghi vấn cuối cùng của tiên sinh
222 Chương 222: Lấy giả làm thật, lấy thật làm giả (1/2)
223 Chương 223: Lấy giả làm thật, lấy thật làm giả (2/2)
224 Chương 224: Lão sói xám và tiểu hồ Ly
225 Chương 225: Ai hứng trăng trên cành cổ thụ?
226 Chương 226: Lão tổ không phải kẻ dễ xơi
227 Chương 227: Thiên Hồ Hiệp làm mồi cho ác thú
228 Chương 228: Thời khắc sinh tử đại đột phá (1)
229 Chương 229: Thời khắc sinh tử đại đột phá (2)
230 Chương 230: Thời khắc sinh tử đại đột phá (3)
231 Chương 231: Thời khắc sinh tử đại đột phá (4)
232 Chương 232: Tiểu Lộc Nữ Hiệp không phải người?
233 Chương 233: Vũ lạc huyền hưởng, kiếm ảnh huyền sương
234 Chương 234: Mạch thượng hoa phương, vũ phượng phi hoàng
235 Chương 235: Thư kiếm ánh khung thương, nhất mộng nhập thiên chương
236 Chương 236: Túy ảnh chiếu thiên trường, sơn hà điểm thanh thương
237 Chương 237: Bất phá bất phôi, hồn viên công thể
238 Chương 238: Dưới minh nguyệt, Tiểu Nguyên và Tiểu Bạch
239 Chương 239: Phi thiên hồ Ly, thập lý na di
240 Chương 240: Trong bụng cá có đại cơ duyên
241 Chương 241: Cá Chép và Độc Cước Đại Sư
242 Chương 242: Lại thấy Tây lâu Tam Dương Điện
243 Chương 243: Hôm trước còn nở, hôm sau đã tàn
244 Chương 244: Hãn Huyết bảo mã, nhiệm vụ liên hoàn
245 Chương 245: Một túm hồng anh nơi ngực áo
246 Chương 246: Từ tiên sinh và Trương đội trưởng
247 Chương 247: Thánh thủ thần năng đại thống lĩnh
248 Chương 248: Khó đoán nhất là đế vương tâm
249 Chương 249: Cúc cung tận tụy Huyền Kiếm Phủ
250 Chương 250: Từ tiên sinh đến tiệm quan tài
251 Chương 251: Tiên sinh muốn cứu tiệm quan tài
252 Chương 252: Tác phẩm đầu tay của dị khách
253 Chương 253: Lần đầu gặp mặt tam thúc công
254 Chương 254: Vượt qua cửu châu để gọi ngươi
255 Chương 255: Từ tiên sinh và căn phòng bí mật
256 Chương 256: Đạt được mục đích, tiên sinh duyệt võ
257 Chương 257: Tiên sinh xuất thành tìm ác nhân
258 Chương 258: Tiên sinh, đệ tử bắt én bay
259 Chương 259: Lai như xuân mộng kỷ đa thời
260 Chương 260: Khứ tự triêu vân vô mịch xứ
261 Chương 261: Tiểu hiệp sĩ trở thành hào kiệt
262 Chương 262: Máu xương đúc kiếm, thần hay ma?
263 Chương 263: Hồng Lộ Nhai có người bán võ học
264 Chương 264: Lão nhân nhắc nhở, tiên sinh không nghe
265 Chương 265: Từ tiên sinh mua một chọn bốn
266 Chương 266: Không phải phú gia chớ luyện võ
267 Chương 267: Đả biến thiên hạ vô địch thủ
268 Chương 268: Mượn thiên nhãn thắng một ván cược
269 Chương 269: Tiên sinh đánh bại ông chủ Vạn
270 Chương 270: Từ tiên sinh giết người giữa phố
271 Chương 271: Có thể diệt ác, không thể cứu người
272 Chương 272: Ông chủ Vạn không phải kẻ hữu duyên
Chapter

Updated 272 Episodes

1
Chương 1: Biên thùy tiểu trấn có tiên sinh
2
Chương 2: Cầm kỳ thư họa, tiên sinh đều biết
3
Chương 3: Hà tất lấy thư họa đổi tiền thuốc?
4
Chương 4: Tiên sinh nhà ai thích kể chuyện
5
Chương 5: Tiên sinh nướng thịt dạy học trò
6
Chương 6: Nửa đêm ác khách ghé nhà tranh
7
Chương 7: Tiên sinh lần đầu trổ tuyệt kỹ
8
Chương 8: Trừ gian diệt bạo có thù lao
9
Chương 9: Trong mắt tiên sinh chứa thần quang
10
Chương 10: Lớp của tiên sinh thiếu một người
11
Chương 11: Tiên sinh bỗng ghé nhà gia trưởng
12
Chương 12: Bạch nương tử cứu được đồng học
13
Chương 13: Cao thủ ẩn mật Hứa phu nhân
14
Chương 14: Giang Hồ Nhật Báo muốn gặp tiên sinh
15
Chương 15: Bạch nương nương để lộ tung tích
16
Chương 16: Tiên sinh đi đêm, gặp tăng gặp đạo
17
Chương 17: Công tử thanh sam đến tiểu trấn
18
Chương 18: Tọa trấn học đường, tiên sinh phục kích hung đồ
19
Chương 19: Đấu trí đấu dũng, tiên sinh phạt ác
20
Chương 20: Kết cục của những đứa trẻ trước đó
21
Chương 21: Quá tam ba bận, tiên sinh thở dài
22
Chương 22: Cực ác ma công, diệt tận nhân tính
23
Chương 23: Tiên sinh lần đầu xem quỷ ăn thịt quỷ
24
Chương 24: Nhất Kiếm Tây Lai Bạch nương tử
25
Chương 25: Thư trung tự hữu nhan như ngọc
26
Chương 26: Hải ngoại long sứ vào cửu châu
27
Chương 27: Trí chi tử địa nhi hậu sinh
28
Chương 28: Thế thiên hành đạo, hiệp ngộ kỳ thư
29
Chương 29: Nhất điểm kim quang đắc kỳ công
30
Chương 30: Nửa đệ tử muốn thành đệ tử?
31
Chương 31: Tiểu hoàng đế số mệnh long đong
32
Chương 32: Tiểu trấn thiếu niên, thiên phú kinh hồng
33
Chương 33: Thời Vận Tứ Đạo, Càn Thiên Đạo
34
Chương 34: Lão đạo muốn tiễn quân vương về Nam
35
Chương 35: Từ Hậu Thiên đến Tiên Thiên (1)
36
Chương 36: Từ Hậu Thiên đến Tiên Thiên (2)
37
Chương 37: Ta chỉ cần ba bốn ngày
38
Chương 38: Tam hiệp lần hai đến nhà tranh
39
Chương 39: Trung niên đạo và thiếu niên tăng
40
Chương 40: Lão học cứu há chẳng phải toàn thư?
41
Chương 41: Hóa ra là tiểu tốt lạc đàn
42
Chương 42: Ngô lão thần bí, Sát Lục Huyền Đồng
43
Chương 43: Thập vạn đồng thi đúc bán thần
44
Chương 44: Kẻ đi săn trở thành con mồi
45
Chương 45: Đeo mặt nạ, tiên sinh hóa Thiên Hồ
46
Chương 46: Từ tiên sinh lần đầu cận chiến
47
Chương 47: Đạo Hương thôn xuất Thiên Hồ Hiệp
48
Chương 48: Bách Gia Cầm Phổ, Câu Hồn Khúc
49
Chương 49: Tiểu trấn ban trưa có ác khách
50
Chương 50: Bách Gia Cầm Phổ sơ hiển uy
51
Chương 51: Con chuột, con rết, bà bà
52
Chương 52: Một đồng xu khuấy động phong vân
53
Chương 53: Long tức kinh nhân, Thiên Hồ Tái hiện
54
Chương 54: Thiên Hồ Lập bẫy trừ tam ác
55
Chương 55: Thiên Hồ Hiệp độc đấu song ác
56
Chương 56: Thất Diệp Phi Hoa, Sát Thần Môn hiện
57
Chương 57: Lão yêu bà giấu kiếm nơi nào?
58
Chương 58: Đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu
59
Chương 59: Thiên hàng thánh tăng, liên hoa chín tầng
60
Chương 60: Nghiệp Hỏa Hồng Liên, Tiểu Thánh Tăn
61
Chương 61: Nhất nguyên phục thủy thái hư sinh
62
Chương 62: Chúng nhân giai túy ngã độc tỉnh
63
Chương 63: Tới vội vàng, đi cũng vội vàng
64
Chương 64: Thu hoạch phong phú, đường chủ kiêng dè
65
Chương 65: Mổ bò nào phải chuyện giản đơn
66
Chương 66: Sông dài cuồn cuộn chảy về Đông
67
Chương 67: Từ tiên sinh và thợ rèn
68
Chương 68: Tiên sinh và cha con thợ rèn
69
Chương 69: Ao nhỏ sao chứa được chân long
70
Chương 70: Bận tâm do mình, không do người
71
Chương 71: Nói được mà làm không được
72
Chương 72: Muốn luyện thần công, phải nghe lời mẹ
73
Chương 73: Tổng kết cuối năm, bản lĩnh tăng nhiều
74
Chương 74: Đồ Tể nhà ai thích đọc báo?
75
Chương 75: Kẻ ở tha hương làm khách lạ
76
Chương 76: Nội lực thâm hậu, thủ đoạn thâm sâu
77
Chương 77: Trong Hoàng Long Động có chân nhân
78
Chương 78: Hiệp Đạo Giang Hồ Có quà Tết
79
Chương 79: Gió xuân chẳng thổi, thù nhân tự tới
80
Chương 80: Tiểu hiệp sĩ thủ đoạn đa đoan
81
Chương 81: Vãng Sinh Chú, bùa bình an
82
Chương 82: Kết nghĩa vườn đào, nguy trong sớm tối
83
Chương 83: Sơn cùng thủy tận nghi vô lộ
84
Chương 84: Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn
85
Chương 85: Công Tôn cảm tâm, Ngọc Đường rút kiếm
86
Chương 86: Tiên sinh xuất thủ cứu tiên sinh
87
Chương 87: Tiên Thiên Từ Hiền, cưỡng cầu cơ duyên
88
Chương 88: Quan công hiển thánh, một đao bêu đầu
89
Chương 89: Sát Lục chú pháp, đối thủ khó chơi
90
Chương 90: Chỉ lực thông thần, tà công quỷ dị
91
Chương 91: Phu thê dạ đàm, phi long tại thiên
92
Chương 92: Sắc bén vô song Hứa phu nhân
93
Chương 93: Hóa ra ngươi là Từ tiên sinh
94
Chương 94: Ngươi có vũ khúc, ta có vũ đài
95
Chương 95: Từ tiên sinh cũng hiểu chuyện kinh thương?
96
Chương 96: Từ tiên sinh nói chuyện Tam Quốc
97
Chương 97: Sáng mùng một tiễn đưa ôn thần
98
Chương 98: Diệu dụng mới của Thiên Thư Kỳ Cảnh
99
Chương 99: Thánh địa tu hành, tiến cảnh như thần
100
Chương 100: Bước lên con đường không lối về
101
Chương 101: Truyền Đạo Bút, Đại Tông Sư Thạch
102
Chương 102: Kiếm pháp tiến giai, bút lạc sinh hoa
103
Chương 103: Ngô lão tiên sinh có khách thăm
104
Chương 104: Muốn được chỉ điểm phải ra nước
105
Chương 105: Thông hiểu đao pháp, tiên sinh truyền võ
106
Chương 106: Hàng của tiên sinh vừa ngắn vừa nhẹ
107
Chương 107: Tiên sinh ngộ võ học, môn chủ biết hung tin
108
Chương 108: Bút như cuồng phong, nhất tâm nhị dụng
109
Chương 109: Máy in hình người, tam hiệp đích thân tới
110
Chương 110: Sát Thần triệu tập, mệnh lệnh điên cuồng
111
Chương 111: Tự mình hại mình, Sát Thần bộc phát
112
Chương 112: Đại hung đến Tây lâm, tiên sinh xuất tiểu trấn
113
Chương 113: Tiên sinh học Tiểu Hổ, một mình ta chấp hết
114
Chương 114: Thiên hạ đô bạch, duy ngã độc hắc
115
Chương 115: Từ tiên sinh là Ma đạo tà tu?
116
Chương 116: Nương nương xuất kiếm, long du huyết hà
117
Chương 117: Mục tiêu thứ hai, địch ta lẫn lộn
118
Chương 118: Siêu Phàm Nhập Thánh, Thủy Mạn Kim Sơn
119
Chương 119: Bạch long quay đầu, viện thủ Tây lai
120
Chương 120: Ngọc Đường Thông Huyền, tiên sinh đại phú
121
Chương 121: Triệu hồi sư la sinh, tứ quân hợp côn trận
122
Chương 122: Bao công tử là con buôn lựu đạn?
123
Chương 123: Từ tiên sinh là một nghệ sĩ
124
Chương 124: Chung đường chủ đón nhận yêu thương
125
Chương 125: Tiên sinh mời đệ tử nhập cuộc
126
Chương 126: Tái nhập Tiên Thiên, thiên hàng nhất đao
127
Chương 127: Thiên ý này có gì đó không ổn
128
Chương 128: Ác tặc đã trừ, thắng lợi đã định?
129
Chương 129: Ta có một đao, dẫn ngươi độ kiếp
130
Chương 130: Địa hỏa hiện nhân gian, tâm kiếp vạn lộ nan
131
Chương 131: Âm hồn bất tán, Đại Đạo phế hữu nhân nghĩa
132
Chương 132: Tiểu Thánh Tăng xả thân nuôi hổ
133
Chương 133: Táng tận lương tâm, diệt tuyệt nhân tính
134
Chương 134: Sát Lục Huyền Đồng hiện nhân gian
135
Chương 135: Dẫn ma độ kiếp, tiên sinh phát điên
136
Chương 136: Đại sư chí nguyện, tiên sinh chí nguyện?
137
Chương 137: Thiên lôi hội tụ, tiên sinh lạc bút
138
Chương 138: Tự mình là kiếp, cần gì phải độ?
139
Chương 139: Vượt ra Tam giới, không trong Ngũ Hành
140
Chương 140: Vân tiêu vụ tán, nhạc hết người đi
141
Chương 141: Một cái long luân, hai cây họa kích
142
Chương 142: Một dòng sông lại chứa hai con rồng?
143
Chương 143: Tiên sinh phải biết nghe lời lão nhân
144
Chương 144: Ngô lão tiên sinh là thần tiên
145
Chương 145: Tiết dạy cuối cùng của tiên sinh
146
Chương 146: Người khác vui lễ hội, ta lặng lẽ đi rồi
147
Chương 147: Tiên sinh lần đầu nuôi sủng vật
148
Chương 148: Thập ngũ chính kinh, đệ cửu kỳ mạch
149
Chương 149: Tiểu bối hậu thiên đuổi giết tiên thiên
150
Chương 150: Tiên sinh dẫn ngươi đi hóng gió
151
Chương 151: Tửu lâu, tiểu nhị, thanh sam khách
152
Chương 152: Có kẻ gian để mắt tiên sinh
153
Chương 153: Một vò rượu đục, năm trăm lượng
154
Chương 154: Chân trời sao lắm kẻ tha hương
155
Chương 155: Tọa vong dị khách và sấm vương
156
Chương 156: Vừa nghe có biến, tẩu tán tứ phương
157
Chương 157: Một ván cược dẫn tới phiền phức
158
Chương 158: Mặc Thi Quân, tiên sinh tính đường chạy?
159
Chương 159: Bạt kiếm tứ cố tâm mang nhiên
160
Chương 160: Bậc phong nhã ngâm thơ múa kiếm
161
Chương 161: Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên
162
Chương 162: Hóa Thiên Hồ, tiên sinh xuất đao
163
Chương 163: Thi Quân nào cần ai trợ giúp
164
Chương 164: Đo ni đóng giày, Tửu Thần Quyết
165
Chương 165: Thiên trường địa cửu hữu thời tận
166
Chương 166: Hàn lão ma nấu độc mời Thi Quân
167
Chương 167: Sinh Tử Cục lại lập công lao
168
Chương 168: Khi trẻ đổ đốn, về già hối hận
169
Chương 169: Thuyền cỏ mượn tên, mai rùa cứu mạng
170
Chương 170: Côn Bằng tập sát, thay mận đổi đào
171
Chương 171: Có người chạy, cũng có người chết
172
Chương 172: A Nhị và quy tắc của tửu lâu
173
Chương 173: Sửa chữa thay tiền, ai lỗ ai lời?
174
Chương 174: Thế nhân mong tỉnh táo, ta nguyện cả đời say
175
Chương 175: Ảo tưởng của A Tứ chưởng quỹ
176
Chương 176: Con nhện vô hại định gây hại
177
Chương 177: Giai Nhân Tiểu Các, quân tử và tú tài
178
Chương 178: Tiên Thiên bí truyền, Đào Hoa tuyệt học
179
Chương 179: Từ tiên sinh lại trổ tài họa thánh
180
Chương 180: Môn hạ Toàn Chân trải khắp cửu châu?
181
Chương 181: Toàn Chân Giáo chính là tà giáo?
182
Chương 182: Thượng Quan tiền bối lại lên trang bìa
183
Chương 183: Tư mã vô tình, âu dương vô địch
184
Chương 184: Tuyết Vực có người tìm tiên sinh
185
Chương 185: Máu đẫm nền tuyết lạnh lòng ai?
186
Chương 186: Hai vị long sứ lên thuyền rời đảo
187
Chương 187: Huyền Kiếm Vệ và môn hạ Nga My
188
Chương 188: Từ tiên sinh hôm nay đã khác
189
Chương 189: Bối phận có thể đè chết người
190
Chương 190: Chuyện cũ Toàn Chân, tiên sinh giải thích
191
Chương 191: Cặn bã tiên nhân, bảo vật phàm nhân
192
Chương 192: Từ tiên sinh kiếm tỏa hung đồ
193
Chương 193: Thủ đoạn cuối cùng của đường chủ
194
Chương 194: Cầm kiếm song tuyệt Từ tiên sinh
195
Chương 195: Lấy mẫu trị tử, tiên sinh khó bại
196
Chương 196: Từ tiên sinh là kẻ đào mỏ
197
Chương 197: Từ tiên sinh là kẻ đào mỏ
198
Chương 198: Đệ tử luyện võ, tiên sinh thám mỏ
199
Chương 199: Tiên sinh ôm cột xoay một vòng
200
Chương 200: Một căn phòng nhỏ, một bức huyết thư
201
Chương 201: Bị giết cả nhà còn đi chơi gái?
202
Chương 202: Vượt qua thời không để gặp ngươi
203
Chương 203: Cơ trí vô song An tiền bối
204
Chương 204: Lão tử đẻ ra một môn phái
205
Chương 205: Nguyên nhân diệt môn, phi hoa, huyết tự
206
Chương 206: Tư Mã Ý, biểu tự Vô Tình
207
Chương 207: Tiên sinh ghé lại Hồng Phúc Lâu
208
Chương 208: Từ tiên sinh ba lần thất thủ
209
Chương 209: Cô gái, hộ vệ, lão gia gia
210
Chương 210: Tiên sinh lại gặp Tàng Vân Lệnh
211
Chương 211: Phật môn thần chú, vận khí gia tăng
212
Chương 212: Bảo bối mới của Từ tiên sinh
213
Chương 213: Bộ quần áo mới của tiên sinh
214
Chương 214: Thôn Thiên Long Vương, Khai Thiên Đao Tôn
215
Chương 215: Thiên Hồ Hiệp phát hiện án mạng
216
Chương 216: Tiên sinh hóa Thiên Hồ, Thiên Hồ Hóa thần bộ
217
Chương 217: Sư phụ đi trước, đệ tử theo sau?
218
Chương 218: Thật thật giả giả Tàng Vân Lệnh
219
Chương 219: Giả chính là giả, nhưng thật cũng là giả?
220
Chương 220: Từ tiên sinh tiếp cận chân tướng
221
Chương 221: Nghi vấn cuối cùng của tiên sinh
222
Chương 222: Lấy giả làm thật, lấy thật làm giả (1/2)
223
Chương 223: Lấy giả làm thật, lấy thật làm giả (2/2)
224
Chương 224: Lão sói xám và tiểu hồ Ly
225
Chương 225: Ai hứng trăng trên cành cổ thụ?
226
Chương 226: Lão tổ không phải kẻ dễ xơi
227
Chương 227: Thiên Hồ Hiệp làm mồi cho ác thú
228
Chương 228: Thời khắc sinh tử đại đột phá (1)
229
Chương 229: Thời khắc sinh tử đại đột phá (2)
230
Chương 230: Thời khắc sinh tử đại đột phá (3)
231
Chương 231: Thời khắc sinh tử đại đột phá (4)
232
Chương 232: Tiểu Lộc Nữ Hiệp không phải người?
233
Chương 233: Vũ lạc huyền hưởng, kiếm ảnh huyền sương
234
Chương 234: Mạch thượng hoa phương, vũ phượng phi hoàng
235
Chương 235: Thư kiếm ánh khung thương, nhất mộng nhập thiên chương
236
Chương 236: Túy ảnh chiếu thiên trường, sơn hà điểm thanh thương
237
Chương 237: Bất phá bất phôi, hồn viên công thể
238
Chương 238: Dưới minh nguyệt, Tiểu Nguyên và Tiểu Bạch
239
Chương 239: Phi thiên hồ Ly, thập lý na di
240
Chương 240: Trong bụng cá có đại cơ duyên
241
Chương 241: Cá Chép và Độc Cước Đại Sư
242
Chương 242: Lại thấy Tây lâu Tam Dương Điện
243
Chương 243: Hôm trước còn nở, hôm sau đã tàn
244
Chương 244: Hãn Huyết bảo mã, nhiệm vụ liên hoàn
245
Chương 245: Một túm hồng anh nơi ngực áo
246
Chương 246: Từ tiên sinh và Trương đội trưởng
247
Chương 247: Thánh thủ thần năng đại thống lĩnh
248
Chương 248: Khó đoán nhất là đế vương tâm
249
Chương 249: Cúc cung tận tụy Huyền Kiếm Phủ
250
Chương 250: Từ tiên sinh đến tiệm quan tài
251
Chương 251: Tiên sinh muốn cứu tiệm quan tài
252
Chương 252: Tác phẩm đầu tay của dị khách
253
Chương 253: Lần đầu gặp mặt tam thúc công
254
Chương 254: Vượt qua cửu châu để gọi ngươi
255
Chương 255: Từ tiên sinh và căn phòng bí mật
256
Chương 256: Đạt được mục đích, tiên sinh duyệt võ
257
Chương 257: Tiên sinh xuất thành tìm ác nhân
258
Chương 258: Tiên sinh, đệ tử bắt én bay
259
Chương 259: Lai như xuân mộng kỷ đa thời
260
Chương 260: Khứ tự triêu vân vô mịch xứ
261
Chương 261: Tiểu hiệp sĩ trở thành hào kiệt
262
Chương 262: Máu xương đúc kiếm, thần hay ma?
263
Chương 263: Hồng Lộ Nhai có người bán võ học
264
Chương 264: Lão nhân nhắc nhở, tiên sinh không nghe
265
Chương 265: Từ tiên sinh mua một chọn bốn
266
Chương 266: Không phải phú gia chớ luyện võ
267
Chương 267: Đả biến thiên hạ vô địch thủ
268
Chương 268: Mượn thiên nhãn thắng một ván cược
269
Chương 269: Tiên sinh đánh bại ông chủ Vạn
270
Chương 270: Từ tiên sinh giết người giữa phố
271
Chương 271: Có thể diệt ác, không thể cứu người
272
Chương 272: Ông chủ Vạn không phải kẻ hữu duyên