Chương 75: Ngoại Truyện : Nốt Chu Sa (1)

**Thế giới thứ 2, Hứa Tiểu Đóa chính là vết chu sa trong lòng Ta.

Sau một giấc ngủ dài dằng dẵng, ta phát hiện...bản thân không có xuống địa ngục hay hôi phi yên diệt như ta đã nghĩ mà là trở thành một đứa trẻ 3 tuổi. Hơn nữa, đây còn là một đứa trẻ bị câm. Gọi là Thẩm Huyết Minh.

Gia tộc của ta là một thế gia ẩn đời, truyền thừa vu cổ cùng tà thuật, là những loại bí thuật luôn luôn bị người thoái mạ, đuổi giết.

Ở đây, ta có gia gia, nãi nãi, cha mẹ, đại thúc, đại thẩm, đường ca, đường muội,... Trên dưới 20 người. Nhưng là, tất cả bọn họ đều đối xử với ta rất là tốt.

Theo thời gian trôi qua, dưới sự bao bọc của bọn họ, ta dần dần trở thành một cái thiếu niên lang vô cùng tuấn lãng.

Ta cũng được truyền dạy cho vu thuật cùng vu cổ. Nhưng bởi vì cơ thể này của ta từ nhỏ trời sinh đã yếu ớt nên cũng chỉ có thể học được một chút da lông.

16 năm này, ta được thừa hưởng lấy sự vui sướng cùng yên bình mà ở kiếp trước, khi làm Tang thi vương, ta đã không còn cảm nhận được.

Giống như...bọn họ là một hạt mầm, không quản gian khó mà cố gắng sinh sôi nảy nở trong trái tim cứng như sỏi đá của ta. Một lần nữa cho nó có lại được sự sống.

Cho đến khi, đêm giao thừa rốt cuộc cũng ập đến. Và vào ngày mai, ta sẽ đón lấy ngày đầu năm lần thứ 14 của ta ở thế giới này.

"A, đường ca a. Ngươi không được giành sủi cảo với ta nha."

"Được rồi, được rồi, đừng đuổi bắt nhau nữa... Ở trong bếp còn có rất nhiều a. Haha..."

"............"

Nhìn lấy tình cảnh ấm áp trước mặt này, ta cũng có cảm giác sự lãnh huyết, cứng nhắc của chính mình giống như cũng được xua tan đi một điểm.

Mặc cho 16 năm qua, ta chưa từng nở nụ cười một lần nào.

Nhưng rồi, bất hạnh luôn luôn sẽ tìm đến với ta khi ta cảm nhận được ấm áp... Và rồi...

Từ gia gia nãi nãi đã thất tuần đến tiểu chất nữ mới sinh chưa được 2 tháng của đường huynh ta...

Tất cả bọn họ, đều chết...

Trong một đêm, danh môn chính phái lấy danh nghĩa trừ yêu diệt ma đem cả tộc nhân của ta đều giết chết. Thây chất thành đống, máu chảy thành sông.

Mà ta, bởi vì yếu đuối vô dụng mà nằm giả chết trong đống thi thể này nên mới có thể thoát được một kiếp nạn.

Mặc dù ta không chết nhưng chân cũng đã bị kiếm đâm xuyên qua. Trở thành một tên tàn phế.

Chỉ có thể yên lặng nằm đó nghe lấy tiếng ruồi bọ vo ve bên tai.

Lúc đó, ta bắt đầu khao khát lấy sức mạnh Tang thi vương ở kiếp trước của ta.

Nhưng chung quy, kiếp trước là kiếp trước, kiếp này vẫn sẽ chỉ là kiếp này.

Sau đó, ta từ trong mật thất tìm đến vu thuật bí truyền của Thẩm gia ta. Đem nó giữ lấy mà lén lút rời khỏi nơi mà ta đã sinh sống 14 năm qua.

Ngay cả người trong gia tộc, ta cũng không có đem bọn họ an táng.

Bởi vì ta biết rõ, nếu ta muốn trả thù. Xử sự theo cảm tính cũng sẽ chỉ tổn hại người hại mình.

Nhưng là, ngay khi rời Thẩm gia chưa được bao xa. Bởi vì lâu ngày không ăn uống cùng với vết thương ở chân bị mất máu quá nhiều. Ta ngất xỉu rồi lăn xuống dưới núi.

Mà chờ khi ta tỉnh lại, chỉ thấy chính ta đã nằm trong một ngôi đền hoang. Vết thương ở chân cũng được người thô sơ băng bó lại. Bên người cũng ngồi lấy một thân ảnh đang chống cằm, ánh mắt nóng rực nhìn ta.

"Ặc, thần tiên ca ca, ngươi tỉnh rồi a. Hì hì, ta gọi là Hứa Tiểu Đóa. Là ta cứu ngươi nha, ân cứu mạng này ngươi nhất định phải lấy thân báo đáp đó!"

Đối với sự vô sỉ của kẻ này, ta trực tiếp nhắm mắt lại. Không muốn phản ứng nàng nữa.

Nhất là khi sờ đến Vu thuật bí tịch vẫn như cũ nằm ở trong lòng mình. Ta liền thầm nghĩ, chờ khi thương thế khỏi hẳn. Ta sẽ rời đi nơi này.

Nhưng là, ma xui quỷ khiến như thế nào, ta cư nhiên lại trú ở cái núi hoang này được một tháng rồi.

Đến chính ta cũng không rõ tại sao bản thân mình lại muốn ở đây. Có lẽ là vì thích, cũng có lẽ là vì một cái thiếu nữ gọi là Hứa Tiểu Đóa. Một cái tên vô cùng khó nghe, không văn nhã một chút nào.

Tuổi của nàng cùng cơ thể này của ta cũng cùng nhau không sai biệt lắm. Tầm 18 - 19 tuổi trái phải.

Nàng là côi nhi không cha không mẹ, sống 1 mình trong ngôi đền này từ nhỏ đến giờ.

Nàng, chắc chắn không phải là nữ nhân đẹp nhất mà ta từng gặp. Nói đúng hơn, dung mạo của nàng cũng chỉ có thể xem như trung đẳng. Phát dục cũng không được tốt cho lắm.

Nhưng là, nàng có một đôi mắt rất đẹp, đen, tròn và lấp lánh ánh sáng, tràn ngập khát khao hơn cả dạ minh châu mà ta đã từng nhìn thấy trong bảo tàng ở kiếp trước.

Đồng thời, ta cũng có thể chắc chắn, nàng là nữ nhân đầu tiên làm Huyết Minh ta động tâm...

Mặc dù cũng không phải là yêu, thế nhưng, ta biết là ta muốn nàng.

Muốn mỗi ngày mở mắt ra đều nhìn thấy nàng, muốn ăn cháo trắng do nàng nấu mặc cho có dùng muỗng cũng không vớt được một hạt gạo nào.

Thậm chí, có 3 bữa dồn 1, hay vài ngày không ăn. Quần áo cũ kĩ rách rưới, nhưng là, ta cũng chưa từng hối.

Và ta biết, nàng cũng là yêu ta. Nàng không chê bai ta là một kẻ câm cũng như là một tên tàn phế.

Cuối cùng, đó là một đêm trăng sáng vằng vặc.

Ta, chính thức chiếm lấy nàng.

Với tư cách là một cái lão xử nam, động tác của ta thật sự cũng không dám khen tặng. Nhất là khi ta còn là kẻ tàn phế bị què một chân.

Lúc đó, cả hai đều bị đau đến đầu đầy mồ hôi. Nhưng là, nàng vẫn như cũ ôm lấy ta. Nhẹ nhàng nhỏ giọng an ủi, cất lên tiếng hát trong trẻo thánh thiết.

Đó là lần đầu tiên ta nghe thấy nàng hát.

Rất hay. So với tiếng trời đều hay hơn rất nhiều. Đem mọi sự âm u cùng đau khổ, thậm chí hận thù cũng như ý chí trả thù của ta đều xua tan đi.

Và rồi, một đêm này rốt cuộc cũng kết thúc. Cuộc sống của ta và nàng rốt cuộc cũng đi vào quỹ đạo.

Ta ở trong đền thờ này giúp nàng đan giày cỏ. Còn nàng sẽ đem giày cỏ này ra chợ bán, đem tiền bán được đổi lấy đồ ăn cùng vật dụng hằng ngày.

Mà ta, trong lúc rảnh rỗi cũng làm lấy một cây nạng gỗ dùng để chống đỡ di chuyển tới lui một cách dễ dàng hơn.

Cuộc sống phu thê bình dị này của ta cứ thế kéo dài cho đến khi chiến trận giữa Cao quốc cùng Mã quốc bùng nổ. Mà rất không may. Ngôi đền mà ta cùng nàng đang sống cư nhiên lại nằm giữa nơi đóng binh của hai bên phe chiến.

Nhất là khi, ta mắc phải phong hàn mà ngã bệnh...

**Ài, lại là khổ ải vô biên chờ đợi Huyết Minh nữa a. Mỗi lần viết như này ta đều khóc cả, xót kinh khủng. Một phần cũng là vì ta quá độ nhập tâm, không tự dứt ra được. (。•́︿•̀。)

Chapter
1 Chương 1: Hệ Thống Phản Diện
2 Chương 2: Cực Viêm huyết mạch
3 Chương 3: Rời đi
4 Chương 4: Nhị Ma Tử
5 Chương 5: Đồ Sát
6 Chương 6: Ban tên
7 Chương 7: Đến vân lan thành
8 Chương 8: Quán trọ hỷ lai
9 Chương 9: Đại hôn của Nhan gia
10 Chương 10: Tân nương tử
11 Chương 11: Mang ngươi đi (h)
12 Chương 12: Nhan Mạc Oa
13 Chương 13: Tâm Ma Kiếm Pháp
14 Chương 14: Náo loạn
15 Chương 15: Vô Sỉ
16 Chương 16: Nhiệm vụ phụ tuyến
17 Chương 17: Tìm đường chết
18 Chương 18: Rời khỏi Vân Lan Thành
19 Chương 19: Bìa rừng
20 Chương 20: Khống Hồn Quyết
21 Chương 21: Người Của Dong Binh Đoàn
22 Chương 22: Đánh Thuốc Mê
23 Chương 23: Ngày càng thiện lương
24 Chương 24: Thu Hồn Phách
25 Chương 25: Lôi Phong Lang
26 Chương 26: Hai bên giao chiến
27 Chương 27: Lên sân khấu
28 Chương 28: Đáng thương (h)
29 Chương 29: Trốn đi
30 Chương 30: Ném đá giấu tay
31 Chương 31: Mê huyễn trận
32 Chương 32: Phạt quỳ
33 Chương 33: Lãnh kỳ là nữ
34 Chương 34: Quỷ nô tập kích
35 Chương 35: Bồi Tắm
36 Chương 36: Thù Hận
37 Chương 37: Thi Triển Dược
38 Chương 38: Tiến sâu vào u ám sâm lâm
39 Chương 39: Hỏa Thạch Viên Hầu
40 Chương 40: Triệu hồi lôi kiếp
41 Chương 41: Khiêu Chiến Thiên Đạo
42 Chương 42: Chức năng mới
43 Chương 43: Tiếng ca
44 Chương 44: Ta muốn giết ngươi
45 Chương 45: Bức điên
46 Chương 46: Luyện Đan Sư
47 Chương 47: Hỏa Nguyên Tố
48 Chương 48: Không muốn nhiều lời
49 Chương 49: Ngươi, Hận Không?
50 Chương 50: Trả thù
51 Chương 51: Nhân tâm
52 Chương 52: Không chết không thôi
53 Chương 53: Tỷ muội song sinh
54 Chương 54: Rút thưởng may mắn
55 Chương 55
56 Chương 56: Trêu chọc
57 Chương 57: Ngoại Truyện : Chấp Niệm (1)
58 Chương 58: Ngoại Truyện : Chấp Niệm (2)
59 Chương 59: Ngoại Truyện : Chấp Niệm (3)
60 Chương 60: Vạch Trần
61 Chương 61: Vỏ kiếm Hy Tà
62 Chương 62: Bọ ngựa bắt ve sầu
63 Chương 63: Một số thông tin trong truyện
64 Chương 64: Ngư ông đắc lợi
65 Chương 65: Ngụy quân tử? huyết thệ tái phát
66 Chương 66: Phát tiết (H)
67 Chương 67: Vật gia truyền
68 Chương 68: Lập ra Lãnh Khuyết cung
69 Chương 69: Phân Phó
70 Chương 70: Ngoài ánh sáng theo dõi
71 Chương 71: Cố sự Ngự Yêu giáo
72 Chương 72: Lại là mỹ nam kế
73 Chương 73: Lai giả bất thiện
74 Chương 74: Bị vây công
75 Chương 75: Ngoại Truyện : Nốt Chu Sa (1)
76 Chương 76: Ngoại Truyện : Nốt Chu Sa (2)
77 Chương 77: Ngoại Truyện : Nốt Chu Sa (3)
78 Chương 78: Cản đường ta, chết!
79 Chương 79: Được cứu đi
80 Chương 80: Chuyên mục review truyện mới
81 Chương 81: Tiểu Tăng - Tuệ Trần
82 Chương 82: Trừ Ma Vệ Đạo
83 Chương 83: Giết nam chính
84 Chương 84: Yêu một tên điên
85 Chương 85: Báo mộng
86 Chương 86: Xuất hồn
87 Chương 87: Ngàn vạn năm
88 Chương 88: Chết, cũng phải đi
89 Chương 89: Phá hoại địa phủ
90 Chương 90: Chồn tinh?
91 Chương 91: Ám Liên Hoa. Tà Hỏa
92 Chương 92: Tiết tháo gì tầm này
93 Chương 93: Ngươi là ai? (h)
94 Chương 94: Mộng trong mộng
95 Chương 95: Quỷ Lam Chi Hỏa
96 Chương 96: Ma thần chi mộ
97 Chương 97: Ma Thần Sử
98 Chương 98: Hy Tà Huyễn Hóa
99 Chương 99: Tội thú
100 Chương 100: Quỳ cho ta
101 Chương 101: Vô Vị
102 Chương 102: Phản bội
103 Chương 103: Tính kế
104 Chương 104: Nên đến, vẫn sẽ đến
105 Chương 105: Bắt làm con tin
106 Chương 106: Tự tử
107 Chương 107: Có thù tất báo
108 Chương 108: Đoạt Kiếm
109 Chương 109: Cơ quan vạn tiễn
110 Chương 110: Làm mẫu
111 Chương 111: Nt : vì người, đánh cả thiên hạ
112 Chương 112: Không thể trêu vào
113 Chương 113: Huyết Bì Nhân
114 Chương 114: Rác rưởi dễ cháy
115 Chương 115: Cửu Dương Đăng
116 Chương 116: Đập trứng
117 Chương 117: Review và chỉnh sửa
118 Chương 118: Mẫu thân của "huyết minh"
119 Chương 119: Buổi tối cuối cùng. chúc ngủ ngon
120 Chương 120: Hút vào mặt gương
121 Chương 121: Phượng Hoàng Cuối Cùng
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Hệ Thống Phản Diện
2
Chương 2: Cực Viêm huyết mạch
3
Chương 3: Rời đi
4
Chương 4: Nhị Ma Tử
5
Chương 5: Đồ Sát
6
Chương 6: Ban tên
7
Chương 7: Đến vân lan thành
8
Chương 8: Quán trọ hỷ lai
9
Chương 9: Đại hôn của Nhan gia
10
Chương 10: Tân nương tử
11
Chương 11: Mang ngươi đi (h)
12
Chương 12: Nhan Mạc Oa
13
Chương 13: Tâm Ma Kiếm Pháp
14
Chương 14: Náo loạn
15
Chương 15: Vô Sỉ
16
Chương 16: Nhiệm vụ phụ tuyến
17
Chương 17: Tìm đường chết
18
Chương 18: Rời khỏi Vân Lan Thành
19
Chương 19: Bìa rừng
20
Chương 20: Khống Hồn Quyết
21
Chương 21: Người Của Dong Binh Đoàn
22
Chương 22: Đánh Thuốc Mê
23
Chương 23: Ngày càng thiện lương
24
Chương 24: Thu Hồn Phách
25
Chương 25: Lôi Phong Lang
26
Chương 26: Hai bên giao chiến
27
Chương 27: Lên sân khấu
28
Chương 28: Đáng thương (h)
29
Chương 29: Trốn đi
30
Chương 30: Ném đá giấu tay
31
Chương 31: Mê huyễn trận
32
Chương 32: Phạt quỳ
33
Chương 33: Lãnh kỳ là nữ
34
Chương 34: Quỷ nô tập kích
35
Chương 35: Bồi Tắm
36
Chương 36: Thù Hận
37
Chương 37: Thi Triển Dược
38
Chương 38: Tiến sâu vào u ám sâm lâm
39
Chương 39: Hỏa Thạch Viên Hầu
40
Chương 40: Triệu hồi lôi kiếp
41
Chương 41: Khiêu Chiến Thiên Đạo
42
Chương 42: Chức năng mới
43
Chương 43: Tiếng ca
44
Chương 44: Ta muốn giết ngươi
45
Chương 45: Bức điên
46
Chương 46: Luyện Đan Sư
47
Chương 47: Hỏa Nguyên Tố
48
Chương 48: Không muốn nhiều lời
49
Chương 49: Ngươi, Hận Không?
50
Chương 50: Trả thù
51
Chương 51: Nhân tâm
52
Chương 52: Không chết không thôi
53
Chương 53: Tỷ muội song sinh
54
Chương 54: Rút thưởng may mắn
55
Chương 55
56
Chương 56: Trêu chọc
57
Chương 57: Ngoại Truyện : Chấp Niệm (1)
58
Chương 58: Ngoại Truyện : Chấp Niệm (2)
59
Chương 59: Ngoại Truyện : Chấp Niệm (3)
60
Chương 60: Vạch Trần
61
Chương 61: Vỏ kiếm Hy Tà
62
Chương 62: Bọ ngựa bắt ve sầu
63
Chương 63: Một số thông tin trong truyện
64
Chương 64: Ngư ông đắc lợi
65
Chương 65: Ngụy quân tử? huyết thệ tái phát
66
Chương 66: Phát tiết (H)
67
Chương 67: Vật gia truyền
68
Chương 68: Lập ra Lãnh Khuyết cung
69
Chương 69: Phân Phó
70
Chương 70: Ngoài ánh sáng theo dõi
71
Chương 71: Cố sự Ngự Yêu giáo
72
Chương 72: Lại là mỹ nam kế
73
Chương 73: Lai giả bất thiện
74
Chương 74: Bị vây công
75
Chương 75: Ngoại Truyện : Nốt Chu Sa (1)
76
Chương 76: Ngoại Truyện : Nốt Chu Sa (2)
77
Chương 77: Ngoại Truyện : Nốt Chu Sa (3)
78
Chương 78: Cản đường ta, chết!
79
Chương 79: Được cứu đi
80
Chương 80: Chuyên mục review truyện mới
81
Chương 81: Tiểu Tăng - Tuệ Trần
82
Chương 82: Trừ Ma Vệ Đạo
83
Chương 83: Giết nam chính
84
Chương 84: Yêu một tên điên
85
Chương 85: Báo mộng
86
Chương 86: Xuất hồn
87
Chương 87: Ngàn vạn năm
88
Chương 88: Chết, cũng phải đi
89
Chương 89: Phá hoại địa phủ
90
Chương 90: Chồn tinh?
91
Chương 91: Ám Liên Hoa. Tà Hỏa
92
Chương 92: Tiết tháo gì tầm này
93
Chương 93: Ngươi là ai? (h)
94
Chương 94: Mộng trong mộng
95
Chương 95: Quỷ Lam Chi Hỏa
96
Chương 96: Ma thần chi mộ
97
Chương 97: Ma Thần Sử
98
Chương 98: Hy Tà Huyễn Hóa
99
Chương 99: Tội thú
100
Chương 100: Quỳ cho ta
101
Chương 101: Vô Vị
102
Chương 102: Phản bội
103
Chương 103: Tính kế
104
Chương 104: Nên đến, vẫn sẽ đến
105
Chương 105: Bắt làm con tin
106
Chương 106: Tự tử
107
Chương 107: Có thù tất báo
108
Chương 108: Đoạt Kiếm
109
Chương 109: Cơ quan vạn tiễn
110
Chương 110: Làm mẫu
111
Chương 111: Nt : vì người, đánh cả thiên hạ
112
Chương 112: Không thể trêu vào
113
Chương 113: Huyết Bì Nhân
114
Chương 114: Rác rưởi dễ cháy
115
Chương 115: Cửu Dương Đăng
116
Chương 116: Đập trứng
117
Chương 117: Review và chỉnh sửa
118
Chương 118: Mẫu thân của "huyết minh"
119
Chương 119: Buổi tối cuối cùng. chúc ngủ ngon
120
Chương 120: Hút vào mặt gương
121
Chương 121: Phượng Hoàng Cuối Cùng