Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại

Dường như là nhìn ra được suy nghĩ của Tô Thiên Kiều, Kỷ Vân Huy thở dài một cái, nhìn về phía Tô Thiên Kiều rồi nói: "Lúc mà cô đến từ bên kia, tôi cũng đã đi theo rồi, lúc đầu muốn đi lên kêu cô, nhưng mà nhìn thấy... nhất thời tò mò, cho nên đã trốn đi."

Tô Thiên Kiều thở dài một tiếng, nhưng mà bây giờ cũng không có thời gian để truy cứu chuyện Kỷ Vân Huy nghe lén, càng không có thời gian để quan tâm chuyện sau khi Kỷ Vân Huy nghe hết toàn bộ nội dung thì sẽ đối xử với mình như thế nào, chuyện quan trọng nhất bây giờ là phải lấy lại những hình ảnh kia, ngàn vạn lần cũng không thể để những hình ảnh kia bị đăng lên.

Kỷ Vân Huy nhìn vẻ mặt lo lắng của Tô Thiên Kiều, anh ta bình tĩnh nói: "Hiện tại đuổi theo chỉ sợ là không kịp rồi, hơn nữa nhìn bộ dạng của người kia chắc là sẽ không tùy tiện giao ra đâu, chỉ sợ đến lúc đó làm ra động tĩnh lớn, ở đây lại có nhiều phóng viên như vậy, ngược lại biến khéo thành vụng. Không bằng..."

"Không bằng thế nào?" Hiện tại trong lòng của Tô Thiên Kiều đã rối như tơ vò, nghe Kỷ Vân Huy nói như vậy, giống như là bắt được một ngọn cỏ cứu mạng, liền vội vàng hỏi.

Kỷ Vân Huy hơi do dự một chút, nói từng chữ rõ ràng: "Không bằng... tạo ra một tin tức còn lớn hơn để tin tức kia bị dồn ép ra sau, đến lúc đó... tôi lại giúp cô giải quyết chuyện này."

Tô Thiên Kiều cảm kích nhìn Kỷ Vân Huy một chút rồi lại hỏi: "Scandal hot hơn, phải tạo ra như thế nào?"

Kỷ Vân Huy cười nói: "Tin tức của hai chúng ta có phải là lớn hơn so với tin tức kia không?"

"Tin tức của hai chúng ta." Trong lúc nhất thời, Tô Thiên Kiều chưa kịp phản ứng lại, cô còn đang thắc mắc thì đã nhìn thấy Kỷ Vân Huy mỉm cười đưa tay ra kéo Tô Thiên Kiều vào trong ngực của mình, trước mắt là gương mặt tươi cười đang phóng to của anh ta. Tô Thiên Kiều còn chưa kịp phản ứng, đôi môi đỏ đã bị Kỷ Vân Huy in vào, Tô Thiên Kiều mở to hai mắt ra, trong lúc nhất thời hoàn toàn không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì. Sau khi não úng nước mới kịp phản ứng anh ta đây là muốn tạo ra chuyện xấu giữa mình với anh ta?

Ánh mắt của cô nhìn thoáng qua, quả thật nhìn thấy trong một nơi khuất có ánh đèn chớp lên, xem ra đã bị người ta chụp được rồi...

Một hồi lâu sau, Kỷ Vân Huy mới chậm rãi buông lỏng Tô Thiên Kiều còn đang sửng sờ ra, Tô Thiên Kiều thở dài nhẹ nhõm hỏi anh ta: "Hiện tại có thể đi chưa?"

"Vẫn chưa đủ." Kỷ Vân Huy khẽ cười nói.

"Không đủ." Tô Thiên Kiều nhíu mày nhìn về phía Kỷ Vân Huy không hiểu hỏi: "Vậy... còn phải làm sao bây giờ?"

Kỷ Vân Huy mỉm cười hỏi cô: "Cô đã xem bộ phim kia chưa?"

"Bộ phim nào chứ?"

"Nhân vật chính trong bộ dạng của cô bây giờ, đi chân trần, kiễng mũi chân đứng lên trên mu bàn chân của nhân vật nam chính, hai người bọn họ chậm rãi nhảy múa, cô... đã xem chưa?" Kỷ Vân Huy hỏi.

Tô Thiên Kiều suy nghĩ một chút, một tình tiết lãng mạn chậm rãi xuất hiện trong đầu cô, trong lúc nhất thời nhớ được tên của bộ phim kia, lại gật gật đầu nói: "Có chút ấn tượng."

Kỷ Vân Huy nở nụ cười, gật đầu xoay người làm một tư thế mời, nói: "Cô Thẩm, tôi có vinh hạnh mời cô nhảy một khúc không?"

Lúc này đầu óc của Tô Thiên Kiều mới kịp phản ứng, mỉm cười nhìn về phía Kỷ Vân Huy: "Tôi hiểu rồi."

"Như vậy thì... đến đây đi." Kỷ Vân Huy ngẩng đầu lên, đôi mắt mỉm cười đầy sao nhìn Tô Thiên Kiều, trong đôi mắt tràn đầy thần sắc khiến cho người ta yên tâm và tin tưởng.

Tô Thiên Kiều nhẹ nhàng cởi hai chiếc giày vứt qua một bên, vươn tay ra chạm vào tay của Kỷ Vân Huy.

Kỷ Vân Huy dẫn cô đi vòng qua một cái gốc rồi bước chậm rãi ra khỏi bãi cỏ trong sân.

Cỏ xanh xanh thẳm đâm vào lòng bàn chân của Tô Thiên Kiều, khiến cho cô cảm thấy hơi ngứa, nụ cười ở trên mặt cũng không nhịn được mà chậm rãi gợn lên. Trong ánh mắt không hiểu của tất cả mọi người, hai người bọn họ đi về hướng mép của sàn nhảy, giơ tay lên choàng qua eo, Tô Thiên Kiều giẫm chân lên chân của Kỷ Vân Huy, Kỷ Vân Huy ôm chặt eo của cô, tránh cho cô bị ngã và mất mặt.

Tiếng âm nhạc du dương vang lên, những người ở xung quanh cũng dần dần dừng lại nhìn hai người bọn họ đang nhảy cùng nhau, nghị luận ầm ĩ.

Xung quanh có đầy phóng viên không ngừng chụp ảnh.

Hai người bọn họ ăn ý nhẹ nhàng nhảy múa, Tô Thiên Kiều không mang giày, xem chân của Kỷ Vân Huy giống như là chân của mình, hai chân nhẹ nhàng khiêu vũ, các bước nhảy đồng đều với nhau một cách tự nhiên và không hề có bước nào bị sai lầm.

Cái này phải tâm linh tương thông đến bao nhiêu đây? Chỉ có người yêu nhau nhất mới có thể làm được như vậy, mà Tô Thiên Kiều và Kỷ Vân Huy lại làm được!

Quanh tai chính là tiếng bàn tán khó hiểu, âm thanh đố kị, ghen ghét không dừng ở bên tai!

Có nhiều ánh mắt lộ ra vẻ kỳ quái như vậy bắn tới, còn có ánh mắt lo lắng của Thẩm Minh Dương và ánh mắt lạnh lùng thâm thúy của Nguyễn Hạo Thiên, còn có ánh mắt ghen ghét của Thẩm Thanh Thu... và rất nhiều ánh mắt hâm mộ của những cô gái khác. Nhiều ánh mắt như vậy, Tô Thiên Kiều cảm thấy hô hấp của mình khó khăn, đầu óc cứ vang lên ong ong.

Ngày mai tạp chí và báo chí sẽ viết như thế nào đây?

Sẽ viết là hai đứa con gái của nhà họ Thẩm cùng nhau tranh giành một người đàn ông ư?

Sẽ viết Kỷ Vân Huy và Thẩm Thanh Thu chia tay là vì Tô Thiên Kiều?

Cho dù là viết như thế nào, Tô Thiên Kiều có thể chắc chắn được khúc nhạc đệm nho nhỏ kia khẳng định ngày mai sẽ không thể là tiêu đề hot nhất, chắc chắn sẽ bị đẩy lùi ra phía sau vô thời hạn, mà Kỷ Vân Huy đã ra tay, chắc chắn có thể giải quyết được, chỉ sợ là sẽ bị scandal lớn này dập tắt.

Vụ cược này quá lớn, lớn đến nỗi trong lòng Tô Thiên Kiều cảm thấy run sợ.

Có lẽ là cô có thể dập tắt được scandal xấu xí vẫn chưa có ai biết, nhưng bài tin tức với Kỷ Vân Huy, cô có chút trở tay không kịp.

Nguyễn Hạo Thiên sẽ nghĩ như thế nào đây, có điều ánh mắt của anh... dường như tình cảm mà anh đối với Tô Thiên Kiều, hoặc ít hoặc nhiều gì thì cũng có, đây là một thu hoạch.

Có lẽ là cho dù tối nay có scandal nào đi chăng nữa thì danh tiếng của cô cũng đã bị hủy hoại, và chắc chắn phải tốn một thời gian để giải thích cho Nguyễn Hạo Thiên!

Nhưng mà... cũng có một mặt tốt!

Một mặt tốt kia chính là vì Thẩm Thanh Thu và Thẩm Văn Nhã!

Nếu như tin tức này bị tung ra thì thanh danh của con gái nhà họ Thẩm cũng sẽ theo đó mà không tốt, nếu như tin tức này bị lộ ra thì Thẩm Văn Nhã sẽ không được nhắc đến, còn Thẩm Thanh Thu sẽ trở thành nạn nhân mà xuất hiện ở trước mặt của mọi người!

Có một chỗ tốt, chính là vị trí phụ nữ độc thân nóng bỏng nhất của thành phố A sẽ được thay thế bằng Thẩm Văn Nhã.

Mặc dù Thẩm Văn Nhã là người mưu mô nhất, Thẩm Thanh Thu là người khiến cho người khác ghét như vậy, nhưng mà cô không thể để cho danh tiếng của hai người bọn họ bị bêu xấu mà liên lụy đến Thẩm thị.

Là do cô đã thiếu Thẩm Minh Dương.

"Anh Kỷ, xin hỏi không phải là anh đã hẹn hò với cô ba nhà họ Thẩm rồi hả?" Không biết là phóng viên nào lớn mật đã đặt câu hỏi, đánh gãy suy nghĩ của Tô Thiên Kiều, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

"Cô Thẩm, xin hỏi cô Thẩm Thanh Thu và anh Kỷ chia tay có phải là bởi vì cô đã xen vào tình cảm của hai người bọn họ không?" Hễ có một phóng viên đặt câu hỏi, một phóng viên khác cũng sẽ làm theo.

"Cô Thẩm, xin hỏi ngày bình thường ở trong nhà quan hệ giữa cô với cô hai có tốt không?"

"Anh Kỷ, xin hỏi anh và cô ba nhà họ Thẩm bắt đầu hẹn hò với nhau từ lúc nào vậy? Có thể nói một chút không?"

"Hai người quen biết với nhau như thế nào vậy?..."

Hàng loạt những câu hỏi kỳ quặc và phiến diện đều được đặt ra, Tô Thiên Kiều nhìn về phía đám người bọn họ, trong lúc nhất thời cô cũng không biết phải nói cái gì cho đúng, càng không biết phải giải thích như thế nào!

Cô nên nói cái gì đây, phải giải thích như thế nào đây, những đôi mắt kinh ngạc của mấy người ở bên cạnh đều tò mò nhìn về phía bọn họ.

"Hạo Thiên, đây là có chuyện gì vậy?" Bà cụ Nguyễn hiển nhiên cũng không biết tại sao mình lại người mình xem trọng lại đang khiêu vũ với Vân Huy, không cam lòng mà đẩy Nguyễn Hạo Thiên một chút: "Nhanh, con mau đi mời cô Thẩm khiêu vũ đi, nhanh lên."

Nguyễn Hạo Thiên chỉ đứng bất động ở nơi đó, ánh mắt tối tăm nhìn về phía hai người đang khiêu vũ với nhau, mấy người ở bên cạnh đều bưng rượu ở trong tay xem náo nhiệt, không có một người nào muốn có ý lên tiếng. Trên gương mặt của Thẩm Thanh Thu và Lý Tuệ Na lại mang theo bộ dạng cười trên nỗi đau của người khác mà xem kịch vui.

"Cô Thẩm, xin cô hãy trả lời câu hỏi của chúng tôi được không?" Còn có phóng viên đang không ngừng truy hỏi.

Bước chân của Tô Thiên Kiều chậm rãi ngừng lại, nhìn về phía Kỷ Vân Huy ở bên cạnh, có chút không biết làm sao!

"Các vị, buổi phỏng vấn ngày hôm nay kết thúc ở đây đi, mời mọi người tự nhiên dùng rượu, nếu không thì bây giờ mời mọi người rời khỏi nhà họ Nguyễn." Nguyễn Hạo Thiên tiến lên một bước ngăn phía trước hai người bọn họ, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.

Nhìn bóng lưng của anh, trong lòng của Tô Thiên Kiều bỗng nhiên xuất hiện một suy nghĩ kỳ quái, những chuyện này... đến lúc đó phải giải thích với Nguyễn Hạo Thiên như thế nào đây?

Mục đích của mình là để cho Nguyễn Hạo Thiên yêu mình, chuyện thành ra như vậy... nên giải quyết làm sao đây?

"Anh Nguyễn, chúng tôi cũng chỉ muốn phỏng vấn mà thôi..." Có một phóng viên gan to nói còn chưa xong đã bị ánh mắt lạnh lùng của Nguyễn Hạo Thiên quét nhìn qua, lúc này phải cố gắng nuốt lời nói chưa nói xong xuống, cũng không dám thở mạnh. Mặc dù là những phóng viên còn lại không đặt câu hỏi, nhưng mà cũng không ngừng chụp ảnh.

Kỷ Vân Huy suy nghĩ một chút, bỗng nhiên kéo lấy tay của Tô Thiên Kiều chạy như bay đi về phía cổng của nhà họ Nguyễn.

Đám phóng viên ở sau lưng không ngừng đuổi theo hai người bọn họ để chụp ảnh, trong lúc nhất thời Tô Thiên Kiều cũng không kịp phản ứng xảy ra chuyện gì... chỉ là nhìn bóng người dần dần khuất xa ở sau lưng, thoáng chốc cảm thấy chỉ cần mình không ngừng chạy nhanh theo Kỷ Vân Huy như vậy thì có thể đi đến một nơi không có người, một nơi an toàn...

Tất cả những thứ ở sau lưng đều bắt đầu trở nên mơ hồ, chỉ có ánh mắt của Nguyễn Hạo Thiên và Thẩm Minh Dương khắc sâu ở trong não của cô...

Kỷ Vân Huy dẫn cô nhanh chóng chạy về phía trước, leo lên trên xe, anh ta nhanh chóng khởi động xe chở Tô Thiên Kiều rời khỏi.

Tô Thiên Kiều ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh Kỷ Vân Huy, không nói cái gì, cũng không hỏi rốt cuộc là anh ta muốn đưa mình đi đâu, chỉ là suy nghĩ cảm thấy thoát khỏi nơi thị phi này, đến một nơi yên tĩnh suy nghĩ cẩn thận lại, cô cần an tĩnh một chút, nghỉ ngơi một chút, tự mình suy nghĩ cẩn thận lại, nghĩ cho rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra cái gì...

Cô nhìn cảnh tượng nhanh chóng lướt qua ở ngoài cửa sổ, không nhìn thấy rõ ràng cái gì cả, Kỷ Vân Huy liều mạng giẫm chân ga, chỉ trong một thời gian ngắn sau, xe đã hoàn toàn dừng lại trên một bờ biển yên tĩnh.

"Đến rồi, xuống xe đi." Kỷ Vân Huy dừng xe lại, nhìn về phía Tô Thiên Kiều mà nói.

Tô Thiên Kiều quay đầu nhìn về phía biển cả, nói: "Được thôi, đi xuống dưới một chút đi."

Kỷ Vân Huy nghĩ về việc cô không mang giày, cũng biết là giờ phút này cô cần phải yên tĩnh một chút, cho nên đã đưa cô đến bãi biển.

Hai người bọn họ đi đến bãi cát bên cạnh, một trước một sau, ai cũng không nói gì. Tô Thiên Kiều chỉ đi về phía trước mà không có mục đích, Kỷ Vân Huy đi theo phía sau của cô, cũng không nói một lời.

Đi một lát sau, Tô Thiên Kiều mới cảm nhận được sự im lặng giữa hai người, ngoại trừ âm thanh sóng biển ở gần đó thì cũng không có một âm thanh nào khác.

"Tại sao lại không nói chuyện." Bước chân của Tô Thiên Kiều hơi dừng lại một chút, phát hiện Kỷ Vân Huy đang đi theo bước chân của mình, cúi đầu nghiêm túc bước từng bước đi tới.

Nghe được giọng nói của Tô Thiên Kiều mới dừng lại, hỏi Tô Thiên Kiều: "Nói cái gì đây?"

Tô Thiên Kiều thả lỏng nở một nụ cười, nói: "Sao lại đi theo bước chân của tôi?"

Đôi mắt của Kỷ Vân Huy được ánh trăng chiếu sáng, nhìn Tô Thiên Kiều nói: "Tôi không muốn suy nghĩ, có lẽ là ở trong bãi cát cũng có thủy tinh, cứ đi thuận theo bước chân của cô, cũng không cần phải suy nghĩ cái gì!"

Nghe thấy lời nói có chút mất phong độ này, Tô Thiên Kiều lại không hề tức giận chút nào, ngược lại sửng sờ, hơi đau lòng mà nhìn về phía Kỷ Vân Huy, thấp giọng hỏi: "Có mệt không?"

Chapter
1 Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2 Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3 Chương 3: Khế ước giá trên trời
4 Chương 4: Đưa đi
5 Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6 Chương 6: Hiệp nghị
7 Chương 7: Điều kiện
8 Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9 Chương 9: Cần phải bồi bổ
10 Chương 10: Phải đi bơi
11 Chương 11: Cô… không có tư cách
12 Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13 Chương 13: Giám sát
14 Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15 Chương 15: Anh đang giám sát cô
16 Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17 Chương 17: Ai? ai đi vào?
18 Chương 18: Anh quen ba của cô?
19 Chương 19: Uy hiếp cô
20 Chương 20: Phát sốt
21 Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22 Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23 Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24 Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25 Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26 Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27 Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28 Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29 Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30 Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31 Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32 Chương 32: Cô rất giống ông ta
33 Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34 Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35 Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36 Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37 Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38 Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39 Chương 39: Một tay che bụng
40 Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41 Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42 Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43 Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44 Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45 Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46 Chương 46: Đừng để con hận bà
47 Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48 Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49 Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50 Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51 Chương 51: Đau thương hối hận
52 Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53 Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54 Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55 Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56 Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57 Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58 Chương 58: Nụ cười đắc ý
59 Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60 Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61 Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62 Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63 Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64 Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65 Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66 Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67 Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68 Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69 Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70 Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71 Chương 71: Gần như hôn mê
72 Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73 Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74 Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75 Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76 Chương 76: Hít thở khó khăn
77 Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78 Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79 Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80 Chương 80: Cực kì quyến rũ
81 Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82 Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83 Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84 Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85 Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86 Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87 Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88 Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89 Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90 Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91 Chương 91: Cảm giác
92 Chương 92: Hương thơm tươi mát
93 Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94 Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95 Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96 Chương 96: Chết không nhắm mắt
97 Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98 Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99 Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100 Chương 100: Tư thái lười biếng
101 Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102 Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103 Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104 Chương 104: Thẹn quá thành giận
105 Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106 Chương 106: Quả thật rất đẹp
107 Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108 Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109 Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110 Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111 Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112 Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113 Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114 Chương 114: Thực sự quá đẹp
115 Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116 Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117 Chương 117: Khó lòng mở lời
118 Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119 Chương 119: Lưu ly dễ nát
120 Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121 Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122 Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123 Chương 123: Kích động như thế làm gì
124 Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125 Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126 Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127 Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128 Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129 Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130 Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131 Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132 Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133 Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134 Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135 Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136 Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137 Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138 Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139 Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140 Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141 Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142 Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143 Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144 Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145 Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2
Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3
Chương 3: Khế ước giá trên trời
4
Chương 4: Đưa đi
5
Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6
Chương 6: Hiệp nghị
7
Chương 7: Điều kiện
8
Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9
Chương 9: Cần phải bồi bổ
10
Chương 10: Phải đi bơi
11
Chương 11: Cô… không có tư cách
12
Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13
Chương 13: Giám sát
14
Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15
Chương 15: Anh đang giám sát cô
16
Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17
Chương 17: Ai? ai đi vào?
18
Chương 18: Anh quen ba của cô?
19
Chương 19: Uy hiếp cô
20
Chương 20: Phát sốt
21
Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22
Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23
Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24
Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25
Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26
Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27
Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28
Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29
Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30
Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31
Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32
Chương 32: Cô rất giống ông ta
33
Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34
Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35
Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36
Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37
Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38
Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39
Chương 39: Một tay che bụng
40
Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41
Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42
Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43
Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44
Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45
Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46
Chương 46: Đừng để con hận bà
47
Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48
Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49
Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50
Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51
Chương 51: Đau thương hối hận
52
Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53
Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54
Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55
Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56
Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57
Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58
Chương 58: Nụ cười đắc ý
59
Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60
Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61
Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62
Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63
Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64
Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65
Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66
Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67
Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68
Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69
Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70
Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71
Chương 71: Gần như hôn mê
72
Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73
Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74
Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75
Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76
Chương 76: Hít thở khó khăn
77
Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78
Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79
Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80
Chương 80: Cực kì quyến rũ
81
Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82
Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83
Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84
Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85
Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86
Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87
Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88
Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89
Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90
Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91
Chương 91: Cảm giác
92
Chương 92: Hương thơm tươi mát
93
Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94
Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95
Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96
Chương 96: Chết không nhắm mắt
97
Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98
Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99
Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100
Chương 100: Tư thái lười biếng
101
Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102
Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103
Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104
Chương 104: Thẹn quá thành giận
105
Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106
Chương 106: Quả thật rất đẹp
107
Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108
Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109
Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110
Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111
Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112
Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113
Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114
Chương 114: Thực sự quá đẹp
115
Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116
Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117
Chương 117: Khó lòng mở lời
118
Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119
Chương 119: Lưu ly dễ nát
120
Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121
Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122
Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123
Chương 123: Kích động như thế làm gì
124
Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125
Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126
Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127
Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128
Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129
Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130
Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131
Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132
Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133
Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134
Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135
Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136
Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137
Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138
Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139
Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140
Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141
Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142
Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143
Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144
Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145
Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!