Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!

Hôm nay người nhà họ Thẩm đều ngồi cùng bàn cơm với nhau, sắc mặt ai cũng ngưng trọng như lâm đại địch.

Tô Thiên Kiều cau mày, trước kia chỉ cần ở dưới cảnh cả nhà họ Thẩm đủ đầy, thông thường sẽ không ăn ý mà đánh gãy tiếng cười của họ.

Nhưng lần này lại không như vậy, hình như bọn họ gặp phải chuyện lớn.

Tô Thiên Kiều đi lên, ngồi vào bên cạnh bàn ăn, Giang Thư Lan dặn người làm mang đồ ăn lên. Tô Thiên Kiều nhìn thoáng qua Thẩm Minh Dương đang im lặng, thấy anh không có ý định nói chuyện, bèn hỏi Giang Thư Lan bên cạnh: ""Thím, xảy ra chuyện gì ư?""

Dưới ánh mắt lo lắng của Tô Thiên Kiều, Giang Thư Lan vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô, nhíu mày nói: ""Công ty xảy ra chút chuyện nhỏ, không có gì đâu!""

""Thật không ạ?"" Tô Thiên Kiều có chút hoài nghi nhìn Giang Thư Lan, rồi nhìn sang sắc mặt ngưng trọng của Thẩm Minh Dương.

Không đúng nha, gần đây Thẩm Minh Dương luôn đi sớm về khuya, bận túi bụi, công ty chỉ xảy ra chuyện nhỏ thì vì sao sắc mặt bọn họ lại khó coi như vậy?

""Chuyện gì thế ạ? Cháu...có thể giúp không?"" Tô Thiên Kiều hơi do dự, nhịn không được nói.

""Hừ! Giúp ư, đúng là buồn cười."" Thẩm Thanh Thu bên cạnh vẫn luôn coi thường cô, nghe xong lời này của Tô Thiên Kiều không khỏi cười lạnh vài tiếng nói: ""Nếu không phải vì cô, công ty sẽ không xảy ra chuyện đâu, giờ cô còn ở đây vờ vĩnh làm cái gì? Cô nghĩ người nhà chúng tôi không tính toán với cô thì tức là không biết bộ mặt thật của cô ư?""

Lúc này Tô Thiên Kiều cảm thấy bản thấy mình là một người ngoài, một người ngoài hèn mọn hơn bao giờ hết.

Cô hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, nhìn về phía Giang Thư Lan: ""Thím, rốt cuộc có chuyện gì?""

""Đứa trẻ ngoan, không có chuyện gì thật mà. Thanh Thu, con đừng nhằm vào Nghiêng Thành nữa, chuyện giữa con và Vân Huy chỉ trách con không chịu thua kém, đừng làm trong nhà gà chó không yên nữa, lời mẹ từng nói với con không phải con quên hết rồi đấy chứ?"" Giang Thư Lan nói.

""Con..."" Thẩm Thanh Thu cắn môi, hùng hăng trừng mắt Tô Thiên Kiều, vẻ mặt không cam lòng.

Tô Thiên Kiều nhìn về phía Thẩm Minh Dương, Thẩm Minh Dương không muốn khiến cô lo lắng, tất nhiên sẽ không nói.

Tô Thiên Kiều chỉ đành nhìn sang Thẩm Văn Nhã: ""Chị cả, rốt cuộc có chuyện gì thế? Chị nói cho em biết đi!""

Thẩm Văn Nhã liếc nhìn mấy người, không nhịn được thở dài một hơi nói: ""Nghiêng Thành, là như thế này...doanh thu tài chính của công ty xảy ra chút vấn đề. Hơn nữa vừa lui lại hôn sự của Thanh Thu và Vân Huy...giá cổ phiếu của công ty giảm mạnh, tập đoàn nhà họ Kỷ cũng rút vốn rồi, có hai cổ đông lớn cũng muốn rút theo. Nếu hai cổ đông kia rút...chi e công ty sẽ gặp phải những khó khăn chưa từng có, may mà dưới sự thuyết phục của mẹ, bọn họ quyết định tạm thời để yên. Có điều...có điều...""

""Có điều gì cơ?"" Thấy Thẩm Văn Nhã ấp a ấp úng nhìn Thẩm Thanh Thu, dáng vẻ muốn nói lại thôi, không khỏi hỏi lại.

""Có điều công ty đã đầu tư vào một bộ phim bom tấn cách đây một thời gian và thuê được những người nổi tiếng có tên tuổi. Nếu bộ phim đó được quay thành công, công ty sẽ cải tử hoàn sinh, hai cổ đông kia đã nói, chỉ cần bộ phim quay được, kiếm ra tiền, bọn họ sẽ không rút.""

""Vậy thì quá tốt rồi!"" Tô Thiên Kiều nói ngay lập tức.

""Không tốt..."" Thẩm Văn Nhã hơi chau mày: ""Trùng hợp là đạo diễn nhìn trúng Lý Tuệ Na, muốn cô ta diễn một vai. Cô ta đang chuẩn bị ra mắt lần nữa, diễn xuất cũng không có gì đáng chê. Nhưng kỳ lạ là...nữ chính lần này là Âm Uyển Uyển, Lý Tuệ Na bất hòa với cô ta, sống chết không chịu quay. Đạo diễn cũng là một kẻ đầu óc bảo thủ, nói nếu diễn viễn mình coi trọng không quay thì hắn cũng không làm nữa!""

""Lý Tuệ Na, Âm Uyển Uyển?"" Tô Thiên Kiều biết Lý Tuệ Na, là sao nữ trẻ tuổi mới nổi gần đây?

""Em không biết đâu, ở đây còn có nội tình đó!""

Thẩm Văn Nhã không khỏi nhìn Thẩm Thanh Thu một cái, thấy cô quá kích động, hạ giọng nói: ""Lý Tuệ Na và Vân Huy đã có scandal, hơn nữa Âm Uyển Uyển cũng bị chụp lén đang ăn tối thân mật với Vân Huy! Âm Uyển Uyển là cô chủ của Âm thị, là thanh mai trúc mã của Vân Huy, vốn chỉ là bạn tốt bình thường, nhưng đám chó săn lại thích thổi phồng lên. Tuy sau này đăng tin làm rõ rồi, nhưng...Lý Tuệ Na kia thích so đo, bọn họ lại cùng một công ty, cho nên sau lưng vô cùng bất hòa!""

Thì ra là như vậy, thì ra còn có một chuyện như vậy.

""Đợi đã, Âm Uyển Uyển là cô chủ của Âm thị ư?"" Tô Thiên Kiều giống như nhớ ra gì đó mà hỏi Thẩm Văn Nhã."

""Phải, người ra cao quý hơn cô nhiều, cô chủ độc nhất!"" Thẩm Thanh Thu chua ngoa nói.

Tô Thiên Kiều nhướn mày, nhưng không phải vì lời nói của Thẩm Thanh Thu, mà là vì thân phận của Âm Uyển Uyển.

Nếu Âm Uyển Uyển là cô chủ của Âm thị, vậy...là cô em gái khiêm tốn kia của Âm Duẫn Thụy tối qua mình gặp ư?

Một câu nói đột nhiên hiện lên trong đầu cô, hình như Âm Duẫn Thụy đã từng nói với Nguyễn Hạo Thiên một câu, nói Nguyễn Hạo Thiên mang theo Tô Thiên Kiều, bạn gái xinh đẹp như vậy, trách không được bỏ người em gái kia của anh ta.

Thực khéo, khéo cực kỳ.

Âm Uyển Uyển quen Nguyễn Hạo Thiên? Hơn nữa...nghe giọng nói của Âm Duẫn Thụy, quan hệ của hai người còn rất thân thiết.

Tô Thiên Kiều hơi suy tư, xem ra tin đồn Lý Tuệ Na không hợp Âm Uyển Uyển, chỉ e không phải là Kỷ Vân Huy, nói không chừng lại là Nguyễn Hạo Thiên. Cô nở nụ cười châm chọc, giới giải trí vốn phức tạp, thêm đám doanh nhân trẻ bọn họ càng phức tạp hơn.

Người ngoài nghĩ bọn họ vì Kỷ Vân Huy mà bất hòa, chỉ e Kỷ Vân Huy cũng chỉ là vật hy sinh. Tuy đây chỉ là phán đoán của Tô Thiên Kiều, nhưng ai biết được nội tình chứ? Nói không chừng hai người đàn ông đều là nguyên nhân để bọn họ đấu đá nhau đó!

Sao nữ thì cũng chỉ như vậy thôi.

""Cô cười cái gì? Buồn cười lắm à?"" Thẩm Thanh Thu thấy ý cười châm chọc của Tô Thiên Kiều, cô vốn không vui vì vụ scandal của Kỷ Vân Huy, định đổ mọi chuyện lên đầu Tô Thiên Kiều: ""Nếu không phải vì cô, công ty sẽ xảy ra chuyện như thế này chắc? Cô...cô đúng là quá ác độc!""

Tô Thiên Kiều biết cô ta hiểu lầm mình, cũng biết tâm trạng cô ta không tốt, không muốn so đo với cô ta. Tuy vậy cũng không muốn cho cô ta sắc mặt tốt đẹp gì, bình thản nói: ""Chị hai hiểu lầm em rồi, em chỉ cảm thấy minh tinh bọn họ phức tạp mà thôi. Chuyện của anh Vân Huy đã qua rồi, em thật sự quan tâm đến công ty!""

""Ồ? Phải vậy không? Nếu đã thực lòng quan tâm, vậy cô đến công ty giúp là được rồi."" Thẩm Thanh Thu nói: ""Kinh tế công ty gần đây đình trệ, thiếu nhân viên, nhất là trợ lý hầu hạ mấy nữ minh tinh kia, bọn họ vừa khó chiều vừa giỏi bắt bẻ, người bình thường đều không muốn làm việc này, nếu cô thực sự muốn báo đáp công ty thì làm trợ lý là được!""

""Chị hai, đủ rồi đấy!"" Thẩm Minh Dương vẫn luôn im lặng trầm giọng nói: ""Sao Nghiêng Thành có thể làm chuyện này chứ?""

""Minh Dương, em quen cô ta được mấy ngày hả? Sao chị cảm thấy lúc nào em cũng bênh cô ta thế?"" Thẩm Thanh Thu thấy Thẩm Minh Dương giúp cô nói bèn đối địch với Thẩm Minh Dương.

""Em không bênh em ấy, là chị cố tình gây sự thì có. Theo lời của chị, trong nhà ngoại trừ chị cả thân thể không tốt ra, chị chắc cũng phải bỏ ra một phần lực, có phải chị cũng nên đi làm trợ lí không?"" Thẩm Minh Dương nói.

""Chị..."" Thẩm Thanh Thu nhất thời không nói lại được, chỉ đành hung hăng trừng mắt Thẩm Nghiêng Thành, nói: ""Ít nhất chị cũng không giống người nào đó, rõ ràng mình không làm được còn muốn nói mát làm người tốt, tranh thủ sự đồng tình!""

""Chị hai, chị nói chuyện có cần phải cay nghiệt như vậy không?"" Sự nhân nhượng của Tô Thiên Kiều dường như chỉ có thể đổi lại được sự hung hăng của người gây sự, cô nói: ""Em không phải tranh thủ sự đồng tình, em thực sự có thể đi làm!""

Tô Thiên Kiều nhìn về phía Thẩm Minh Dương nói: ""Để em đi đi, dù sao em cũng không thích ở nhà ăn không ngồi dồi. Chuyện khác em có thể không làm được, nhưng hầu hạ những nữ minh tinh này, chỉ đơn giản bưng trà rót nước thôi, có gì khó đâu!""

""Nghiêng Thành...em sẽ bị ức hiếp đó!"" Thẩm Minh Dương cau mày, rõ ràng không đồng ý với quyết định này.

Tô Thiên Kiều cầm đũa chuẩn bị ăn cơm, nói: ""Em đã quyết rồi, anh không muốn em đi thì mai em tự đến công ty ứng tuyển, giờ thì ăn cơm thôi.""

Cô gắp một miếng rau, dường như nghĩ đến gì đó, nhìn Thẩm Thanh Thu nói: ""Đừng tưởng là em nghe xong lời chị nói bị kích thích mới đi, là em thực sự muốn giúp công ty thôi!""

Dứt lời, không để Thẩm Thanh Thu có cơ hội phản kích, nhanh chóng vùi đầu vào ăn cơm.

Cô ăn nhờ ở đậu, cô nợ nhà họ Thẩm rất nhiều. Nhưng là nợ Thẩm Minh Dương, Thẩm Nghiêng Thành, không liên quan gì đến Thẩm Thanh Thu cả, cho nên cô không cần khách khí.

Cho dù cuộc hôn nhân của Kỷ Vân Huy và cô ta tan vỡ, vậy cũng như Giang Thư Lan nói, đều là do bản thân Thẩm Thanh Thu vô dụng mà thôi.

""Em thực sự muốn đi à?"" Sáng sơm hôm sau, Thẩm Minh Dương bị Tô Thiên Kiều ngồi nhờ xe đi làm vẫn không nhịn được mà hỏi.

Tô Thiên Kiều nghiêm túc gật đầu: ""Tối hôm qua em đã nói rõ rồi, em muốn đi thật mà.""

""Nhưng...em không biết được, những minh tinh kia trên mặt hòa ái dễ gần, nhưng sau lưng rất cáu kỉnh khó chiều đó!"" Thẩm Minh Dương nói: ""Anh sợ em sẽ bị ức hiếp, em biết đấy, chuyện nhỏ của công ty, tự anh có thể giải quyết được.""

Tô Thiên Kiều nói: ""Anh quên là trước kia em sống một mình mấy năm ư, vì giảm bớt gánh nặng cho anh, em đã tự mình làm bao nhiêu việc lặt vặt? Những chuyện nhỏ này thì tính là gì chứ? Nó có thể khó hơn rửa bát ở quầy thực phẩm ư? Anh yên tâm đi, nói không chừng...em có thể giúp chuyện lớn đó, hơn nữa em cũng từng học biên kịch vài năm, biết đâu có thể trong dụng!""

""Được rồi, nếu em đã quyết vậy thì đi thôi. Có điều nếu không chịu được thì không cần cố, chuyện của công ti không phải là nhiều thêm một trợ lý thì có thể giải quyết được, hiểu không?"" Thẩm Minh Dương nói, anh biết Tô Thiên Kiều một khi đã quyết định thì không dễ thay đổi.

Tô Thiên Kiều thở dài một tiếng nói: ""Minh Dương, anh đừng cậy mạnh, em biết Kỷ thị từ hôn còn rút vốn là một thử thách lớn với Thẩm thị, em sẽ tận lực giúp anh, anh cũng đừng có giấu diếm em, cho dù em chỉ có thể giúp được một ít, em...chí ít cũng có thể lắng nghe, nói ra sẽ tốt hơn nhiều.""

Thẩm Minh Dương nói: ""Đừng lo, anh có chừng mực mà.""

Tô Thiên Kiều lo lắng nhìn quầng thâm dưới đôi mắt của Thẩm Minh Dương, nhất thời không biết nói như thế nào mới tốt!

Sau khi đến công ty, dưới sự kiên quyết của Tô Thiên Kiều, hai người không vào công ty cùng nhau, Tô Thiên Kiều yêu câu Thẩm Minh Dương không nói cho mọi người trong công ty biết thân phận của cô, chỉ cần bảo người đưa cô đi làm việc là được.

Không phải cô là người điệu thấp, mà là cô không muốn gây ra rắc rối không cần thiết vì mối quan hệ của Thẩm Minh Dương.

Thẩm Minh Dương cử trợ lí của mình gọi cho người của bộ phận nhân sự đưa Tô Thiên Kiều đến trường quay.

Đạo diễn vừa thấy cách ăn mặc Tô Thiên Kiều, lắc đầu không hiểu: ""Mang thẻ của cô vào rồi chuẩn bị làm việc đi!""

Tô Thiên Kiều có chút khó hiểu, nhưng không hỏi gì nhiều mà đeo thẻ lên, nghe theo sự sắp xếp của cấp trên, cô bị phân đến phục vụ Lý Tuệ Na. Mọi người trong tổ quay đều biết Lý Tuệ Na khó phục vụ thế nào, mà Âm Uyển Uyển thì ngược lại, mọi người đánh giá không tồi, nói cô ấy rất ôn hòa thân thiết, bình dị gần gũi.

Chapter
1 Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2 Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3 Chương 3: Khế ước giá trên trời
4 Chương 4: Đưa đi
5 Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6 Chương 6: Hiệp nghị
7 Chương 7: Điều kiện
8 Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9 Chương 9: Cần phải bồi bổ
10 Chương 10: Phải đi bơi
11 Chương 11: Cô… không có tư cách
12 Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13 Chương 13: Giám sát
14 Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15 Chương 15: Anh đang giám sát cô
16 Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17 Chương 17: Ai? ai đi vào?
18 Chương 18: Anh quen ba của cô?
19 Chương 19: Uy hiếp cô
20 Chương 20: Phát sốt
21 Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22 Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23 Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24 Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25 Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26 Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27 Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28 Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29 Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30 Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31 Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32 Chương 32: Cô rất giống ông ta
33 Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34 Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35 Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36 Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37 Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38 Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39 Chương 39: Một tay che bụng
40 Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41 Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42 Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43 Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44 Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45 Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46 Chương 46: Đừng để con hận bà
47 Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48 Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49 Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50 Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51 Chương 51: Đau thương hối hận
52 Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53 Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54 Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55 Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56 Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57 Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58 Chương 58: Nụ cười đắc ý
59 Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60 Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61 Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62 Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63 Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64 Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65 Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66 Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67 Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68 Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69 Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70 Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71 Chương 71: Gần như hôn mê
72 Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73 Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74 Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75 Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76 Chương 76: Hít thở khó khăn
77 Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78 Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79 Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80 Chương 80: Cực kì quyến rũ
81 Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82 Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83 Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84 Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85 Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86 Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87 Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88 Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89 Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90 Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91 Chương 91: Cảm giác
92 Chương 92: Hương thơm tươi mát
93 Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94 Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95 Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96 Chương 96: Chết không nhắm mắt
97 Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98 Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99 Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100 Chương 100: Tư thái lười biếng
101 Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102 Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103 Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104 Chương 104: Thẹn quá thành giận
105 Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106 Chương 106: Quả thật rất đẹp
107 Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108 Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109 Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110 Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111 Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112 Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113 Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114 Chương 114: Thực sự quá đẹp
115 Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116 Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117 Chương 117: Khó lòng mở lời
118 Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119 Chương 119: Lưu ly dễ nát
120 Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121 Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122 Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123 Chương 123: Kích động như thế làm gì
124 Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125 Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126 Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127 Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128 Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129 Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130 Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131 Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132 Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133 Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134 Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135 Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136 Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137 Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138 Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139 Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140 Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141 Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142 Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143 Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144 Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145 Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2
Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3
Chương 3: Khế ước giá trên trời
4
Chương 4: Đưa đi
5
Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6
Chương 6: Hiệp nghị
7
Chương 7: Điều kiện
8
Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9
Chương 9: Cần phải bồi bổ
10
Chương 10: Phải đi bơi
11
Chương 11: Cô… không có tư cách
12
Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13
Chương 13: Giám sát
14
Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15
Chương 15: Anh đang giám sát cô
16
Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17
Chương 17: Ai? ai đi vào?
18
Chương 18: Anh quen ba của cô?
19
Chương 19: Uy hiếp cô
20
Chương 20: Phát sốt
21
Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22
Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23
Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24
Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25
Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26
Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27
Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28
Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29
Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30
Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31
Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32
Chương 32: Cô rất giống ông ta
33
Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34
Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35
Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36
Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37
Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38
Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39
Chương 39: Một tay che bụng
40
Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41
Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42
Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43
Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44
Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45
Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46
Chương 46: Đừng để con hận bà
47
Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48
Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49
Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50
Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51
Chương 51: Đau thương hối hận
52
Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53
Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54
Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55
Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56
Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57
Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58
Chương 58: Nụ cười đắc ý
59
Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60
Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61
Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62
Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63
Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64
Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65
Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66
Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67
Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68
Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69
Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70
Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71
Chương 71: Gần như hôn mê
72
Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73
Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74
Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75
Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76
Chương 76: Hít thở khó khăn
77
Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78
Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79
Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80
Chương 80: Cực kì quyến rũ
81
Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82
Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83
Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84
Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85
Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86
Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87
Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88
Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89
Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90
Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91
Chương 91: Cảm giác
92
Chương 92: Hương thơm tươi mát
93
Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94
Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95
Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96
Chương 96: Chết không nhắm mắt
97
Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98
Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99
Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100
Chương 100: Tư thái lười biếng
101
Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102
Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103
Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104
Chương 104: Thẹn quá thành giận
105
Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106
Chương 106: Quả thật rất đẹp
107
Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108
Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109
Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110
Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111
Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112
Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113
Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114
Chương 114: Thực sự quá đẹp
115
Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116
Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117
Chương 117: Khó lòng mở lời
118
Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119
Chương 119: Lưu ly dễ nát
120
Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121
Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122
Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123
Chương 123: Kích động như thế làm gì
124
Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125
Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126
Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127
Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128
Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129
Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130
Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131
Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132
Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133
Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134
Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135
Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136
Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137
Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138
Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139
Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140
Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141
Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142
Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143
Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144
Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145
Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!