Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị

Bên giường cô có chuông, để cô có chuyện thì kêu, nhưng lúc này, cô đáng chết lại bò không nổi, đứng không lên...

Trước giờ chưa từng cảm thấy, thì ra căn phòng này lại lớn như vậy, trước giờ chưa từng cảm thấy, mình lại nhỏ bé bất lực như vậy...

Không có cách nào, cô chỉ có thể ngừng bò đi, dùng sức lực lớn nhất của mình, lại như không có chút sức lực nào: "Bạch Như, cứu tôi, đứa bé...sắp sinh rồi, a..."

Cô vừa la vừa hét, rên rỉ bất lực như vậy...

Dưới cơ thể, giống như có chất lỏng chảy ra ngoài, trong bụng giống như bị người ta bóp chặt, cơn đau ập tới, giống như dịch bệnh, vừa phát ra thì không thể thu hồi, toàn thân cũng đau đớn, không có chút sức lực nào, yếu ớt như vậy...

"Cậu chủ, cứu, cứu tôi..." Cô đã không còn sức lực để gọi nữa, trước mắt bắt đầu đen tối, giọng nói cũng trở nên khàn khàn bất lực.

Cô rất muốn ngủ, nhưng cô biết mình không thể ngủ, nếu cô ngủ, đứa bé không có hô hấp, thì nên làm thế nào?

Nhưng cô thật sự rất mệt, thật sự rất muốn ngủ...mi mắt nặng nề, trước khi ngất đi...trong đầu xuất hiện một người.

Kỳ quái, không phải ba mẹ, không phải anh trai, mà là ác ma đó - cậu chủ...

"Kỳ quái..." Cậu chủ đang ngồi thưởng trà dưới lầu đột nhiên mày giật liên hồi, cảm giác bất an kỳ quái đột nhiên bao trùm anh.

Anh nhíu chặt mày, tự nói một tiếng.

Tại sao trong lòng đột nhiên bắt đầu bất an? Có chuyện gì?

Anh hít thở sâu một hơi, chẳng lẽ là lời của Bạch Như làm mình bất an?

Anh một mình suy ngẫm nửa ngày...nghĩ lời của Bạch Như, dường như mình thật sự quá tuyệt tình sao?

Anh rơi vào trầm tư...

Không phải vì lời của Bạch Như, mà là vì...người phụ nữ luôn như mèo con đó, người phụ nữ như bươm bướm nhỏ xinh đó.

Đúng, chính là cô.

Cô yếu ớt nhỏ bé như vậy, nhưng cô dường như đã...dung nhập vào sinh mệnh bạn, từ đó, bạn không có cách nào bỏ qua cô, không có cách nào quên cô.

"Chuyện của đời trước, không liên quan tới cô ấy, cô ấy vô tội..."

Cô thật sự là vô tội, giống như bé trai trong bụng cô, họ đều vô tội như vậy.

Càng nghĩ, lại thêm sự bất an kỳ quái trong lòng, càng làm cậu chủ đứng ngồi không yên.

Động tác ngón tay gõ bàn trà của anh càng gia tăng vài phần, bất an trong lòng, càng trở nên rõ ràng...

"Đi lên xem thử..." Cuối cùng không thể ngồi yên nữa, lại không biết rốt cuộc là vì sự bất an trong lòng nên muốn đi lên xem cô, hay là...muốn nói cho cô biết tất cả.

Tóm lại, anh đứng dậy, nhanh chóng đi lên lầu.

Đi tới cửa, anh đột nhiên có chút sợ hãi, do dự một chút, chỉnh chu quần áo, hít thở sâu một hơi, giống như một người phụ nữ uyển chuyển dừng lại một chút, mới giơ tay gõ cửa.

"Cốc cốc cốc..." Sau khi ba tiếng gõ cửa vang lên, lại là sự yên tĩnh kỳ dị.

Anh không nhịn được nhíu mày, dự cảm bất an bao trùm trong lòng.

"Cốc cốc cốc..." Anh lại tiếp tục gõ cửa ba lần, do dự một lát, bèn nói với người trong cánh cửa: "Này, là tôi!"

Giọng nói trầm tĩnh lạnh lùng rõ ràng đưa đã ra quyết định cực lớn và toàn bộ dũng càm mới có thể nói ra.

Nhưng người trong cửa, lại vẫn không có phản ứng.

Anh càng cảm thấy kỳ quái...

Với trình độ tò mò của Tô Thiên Kiều đối với anh, tuyệt đối không thể nào không muốn nhìn thấy anh.

Anh vừa lên lầu nhìn cô, thời gian mới trôi qua nửa tiếng, người phụ nữ này, hẳn sẽ ngủ quên, không thể ngủ nhanh như vậy, cho dù là đang ngủ, cũng nên tỉnh rồi, chẳng lẽ...xảy ra chuyện rồi?

"Này, là tôi, mau mở cửa!" Tiếng gõ cửa và tốc độ gõ của cậu chủ càng to hơn, trong lòng càng thêm bất an.

"Cậu...chủ, cứu tôi..." Đợi rất lâu, phía sau cửa truyền tới giọn nói yếu ớt tới mức gần như làm người ta không thể nghe thấy.

Trong lòng cậu chủ "lộp bộp" một chút, cảm giác sợ hãi mất đi bao trùm tới.

"Cô làm sao vậy? Có phải ngã không?" Anh đè xuống cảm giác sợ hãi tim đập "thình thịch" điên cuồng, ngừng hô hấp, hỏi người trong cửa.

"....Đúng, cứu, tôi..." Đợi một lát, người trong cửa mới trả lời ra tiếng. Đại khái là vì quá gấp gáp, cho nên chờ đợi chốc lát, cũng rõ ràng lâu dài như vậy.

"Đáng chết, khóa cửa làm gì..." Cậu chủ thử mở cửa vài lần vẫn không có kết quả, nắm đấm hung hăng đập lên cửa, tiếp tục hét to với bên trong: "Cô đừng nôn nóng, cho dù xảy ra chuyện gì cũng đừng gấp gáp, cô đợi chút, tôi lập tức đi xuống lấy chìa khóa, đừng sợ, hít thở sâu..."

Anh vừa quay đầu chạy một bước, lại quay đầu nhanh chóng hét to với người trong cửa: "Có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ không để cô có chuyện!"

Kỳ cục, một câu nói như vậy, làm người rơi vào hôn mê đột nhiên có chút sức lực, sức lực đó...đến từ cảm giác an toàn bao trùm trong lòng...

Không đợi bao lâu, cậu chủ đã nhanh chóng cầm chìa khóa đi lên, lập tức, mở cửa.

Tài xế, bà giúp việc và Bạch Như ở tầng một, đều bị tiếng hét dọa người của cậu chủ bật dậy khỏi giường, lúc này đều tập trung ở cửa phòng Tô Thiên Kiều.

"Lách cách..." Cửa lập tức được mở ra, cậu chủ không nhịn được thở phào một hơi, đẩy cửa, lại chỉ mở ra một khe hở, cửa đã bị thân thể của Tô Thiên Kiều chặn lại.

"Đáng chết..." Cậu chủ lập tức phản ứng lại, hít thở sâu vài hơi, áp xuống sự bất an và gấp gáp trong lòng, mở một khe cửa, mềm giọng an ủi: "Cô thử di chuyển cơ thể một chút, để tôi có thể đi vào."

"...Được." Mỗi chữ của Tô Thiên Kiều, đều như phải chờ đợi rất lâu, đều như phải dùng hết toàn bộ sức lực.

Chỗ cửa còn lại vài người, cũng đều thay Tô Thiên Kiều chảy mồ hôi lạnh, vô cùng gấp gáp.

Ở chung nhiều ngày, họ sớm đã có tình cảm đặc biệt với cô gái không chút kiêu ngạo lại ấm áp thân thiết này.

"Thế nào?" Đợi một lát, thấy người trong cửa không có phản ứng, cậu chủ vội vàng hỏi.

"Không, không được...tôi, tôi không cử động được, không, không có sức..."

Lời của Tô Thiên Kiều, làm cậu chủ càng thêm lo lắng. Anh không nói gì nữa, chỉ nói với Tô Thiên Kiều trong cửa như an ủi: "Đừng lo lắng...tôi nhất định sẽ không để cô có chuyện, cô hít thở sâu, tuyệt đối đừng ngủ, biết không?"

"Được, tôi, đợi anh..."

Bạch Như nghe thấy lời của Tô Thiên Kiều, không nhịn được lo lắng nhìn cậu chủ một cái, khóe môi, lại nhệch lên nụ cười an ủi.

Cậu chủ bên này, đang gấp gáp căng thẳng đẩy cánh cửa.

Không dám dùng sức lớn, chỉ có thể đẩy nhẹ nhàng...

"Tìm thang, từ cửa sổ đi vào!" Đẩy vài lần không có kết quả, cậu chủ sợ dùng sức nữa sẽ làm Tô Thiên Kiều bị thương, bèn phân phó tài xế ở bên cạnh.

Tài xế và một người làm khác lập tức đi xuống, cậu chủ quay đầu nói với Tô Thiên Kiều: "Cô đừng vội, tôi từ cửa sổ vào cứu cô."

"...Được." Giọng nói yếu ớt truyền tới, làm người ta lo lắng. Nhưng ít nhất biết cô không hôn mê, chỉ cần không hôn mê, thì xem như may mắn trong bất hạnh.

"Bạch Như, cô ở đây nói chuyện với cô ấy, cổ vũ cô ấy, đừng để cô ấy ngất xỉu, tôi từ cửa sổ đi vào, biết không?" Cậu chủ càng thêm căng thẳng.

"Dạ!" Bạch Như nói, gật gật đầu, ngồi xuống chỗ cửa, đẩy cửa, nhìn bóng dáng cậu chủ chạy đi như bay, như ai ủi nói: "Cô Tô, hít thở sâu, đừng căng thẳng, cô còn có chỗ nào không thích..."

Cậu chủ chạy như bay xuống lầu, nhìn thấy người làm đang bắc thang, liền đẩy ra, nhanh chóng leo lên thang.

Tài xế kinh ngạc nhìn cậu chủ: "Cậu chủ, thang này là thang cắt tỉa cây, không đủ dài, nguy hiểm, cậu đi xuống đi, để chúng tôi lên!"

"Đừng lải nhải..." Cậu chủ chốc lát đã đi xuống, lại không từ bỏ, mà là tìm kiếm xung quanh, nhặt vài viên đá cuội dưới cây to bèn xoay người leo lên.

Leo tới cuối thang, quả nhiên là không đủ dài.

Anh tính toán khoảng cách trên dưới một chút, nói với người ở bên dưới đang gấp gáp nhìn: "Đỡ thang..."

Mấy người đứng dưới mặc dù muốn ngăn cản, lại không dám nói nhiều.

Chỉ thấy cậu chủ nhìn trái phải, do dự một lát, chậm rãi, đứng lên hai chân tới đầu thang, cong eo, thân thể hoàn toàn đứng lên, sau đó bèn cực kỳ chậm rãi đứng dậy.

Thân thể lung lay, may mắn vài người bên dưới lo lắng cậu chủ xảy ra chuyện, nên đỡ thang rất vững...

"Cậu chủ, cẩn thận một chút..." Người bên dưới nhìn cậu chủ lắc lư trên thang, đều không nhịn được hít thở sâu vài hơi, khuôn mặt lo lắng nói.

Nếu cậu chủ xảy ra chuyện gì, vậy ngày tháng của họ cũng xem như đi vào ngõ cụt rồi.

"Tôi không sao, các người đỡ vững, tất cả câm miệng cho tôi..." Giọng cậu chủ lạnh lùng, không vui.

Người bên dưới nhìn nhau, ai cũng không dám nói nữa, chỉ là gia tăng sức lực trên tay, ở dưới âm thầm chú ý, để phòng khi cậu chủ ngã từ trên thang xuống, họ có thể đỡ ở dưới, giảm bớt tổn thương...

"Phù..." Sau khi cậu chủ đứng vững, hít thở sâu một hơi, vóc dáng cao lớn vừa khéo có thể nhìn thấy mũi chân Tô Thiên Kiều.

Cô nằm đó, bất lực co rúc lại, dưới ánh đèn, có thể nhìn thấy vết máu đỏ chót dưới váy cô...chết tiệt, cô chảy rất nhiều máu?

Anh liên tục hít thở sâu vài hơi, mới có thể làm chính mình bình tĩnh một chút.

Không nhịn được quay đầu hỏi người dưới thang: "Đã gọi điện thoại cấp cứu chưa?"

"Gọi rồi!" Tài xế trả lời.

Cậu chủ gật gật đầu, quay đầu lại, lại nhìn Tô Thiên Kiều một cái. Ở thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy, anh đã sớm học được làm thế nào để bản thân bình tĩnh suy nghĩ.

Hít thở sâu một hơi, anh nhìn người bên trong cửa sổ, ôm tâm trạng may mắn lắc cửa sổ, cũng đóng.

Người phụ nữ ngu xuẩn này thật là...chỗ nào cũng đóng kín như vậy, cô đang đề phòng anh vậy?

Cậu chủ miễn cưỡng áp xuống sự tức giận do gấp gáp của mình, tay lắc cửa sổ đỡ khung cửa, một tay cầm đá cuội, đập hết sức...

"Cộp..." Vài tiếng thanh thúy vang lên, kính cửa sổ dày dặn còn chưa bị bể toang, chỉ là nứt vô số lỗ hổng.

Trong phòng, truyền tới giọng nói Bạch Như không ngừng nói chuyện với Tô Thiên Kiều.

Nhưng người phụ nữ đó, lại không phát ra tiếng nào nữa, chỉ có tiếng hít thở hít thở hổn hển vì đau đớn...

Cậu chủ càng thêm gấp gáp, giơ tay lên, đập xuống lần nữa.

"Binh..." Tiếng vỡ toang thanh thúy lại lần nữa truyền tới, cậu chủ sau khi dùng hết sức, kính cửa sổ quả nhiên bị đập vỡ.

Cậu chủ tiện tay ném đá vào trong hoa viên bên cạnh, dưới ánh mắt khiếp đảm của người bên dưới, nhanh chóng bò lên cửa sổ.

"Rít..." Tiếng thủy tinh nhỏ vụn vỡ nát truyền tới, tiếp đó là tiếng hít không khí của cậu chủ.

"Cậu chủ, tay cậu có phải bị thủy tinh cắt rồi không?" Bà giúp việc bên dưới gấp gáp hỏi.

Chapter
1 Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2 Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3 Chương 3: Khế ước giá trên trời
4 Chương 4: Đưa đi
5 Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6 Chương 6: Hiệp nghị
7 Chương 7: Điều kiện
8 Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9 Chương 9: Cần phải bồi bổ
10 Chương 10: Phải đi bơi
11 Chương 11: Cô… không có tư cách
12 Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13 Chương 13: Giám sát
14 Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15 Chương 15: Anh đang giám sát cô
16 Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17 Chương 17: Ai? ai đi vào?
18 Chương 18: Anh quen ba của cô?
19 Chương 19: Uy hiếp cô
20 Chương 20: Phát sốt
21 Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22 Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23 Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24 Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25 Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26 Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27 Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28 Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29 Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30 Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31 Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32 Chương 32: Cô rất giống ông ta
33 Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34 Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35 Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36 Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37 Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38 Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39 Chương 39: Một tay che bụng
40 Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41 Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42 Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43 Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44 Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45 Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46 Chương 46: Đừng để con hận bà
47 Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48 Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49 Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50 Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51 Chương 51: Đau thương hối hận
52 Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53 Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54 Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55 Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56 Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57 Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58 Chương 58: Nụ cười đắc ý
59 Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60 Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61 Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62 Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63 Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64 Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65 Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66 Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67 Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68 Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69 Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70 Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71 Chương 71: Gần như hôn mê
72 Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73 Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74 Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75 Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76 Chương 76: Hít thở khó khăn
77 Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78 Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79 Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80 Chương 80: Cực kì quyến rũ
81 Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82 Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83 Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84 Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85 Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86 Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87 Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88 Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89 Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90 Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91 Chương 91: Cảm giác
92 Chương 92: Hương thơm tươi mát
93 Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94 Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95 Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96 Chương 96: Chết không nhắm mắt
97 Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98 Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99 Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100 Chương 100: Tư thái lười biếng
101 Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102 Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103 Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104 Chương 104: Thẹn quá thành giận
105 Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106 Chương 106: Quả thật rất đẹp
107 Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108 Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109 Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110 Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111 Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112 Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113 Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114 Chương 114: Thực sự quá đẹp
115 Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116 Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117 Chương 117: Khó lòng mở lời
118 Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119 Chương 119: Lưu ly dễ nát
120 Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121 Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122 Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123 Chương 123: Kích động như thế làm gì
124 Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125 Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126 Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127 Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128 Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129 Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130 Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131 Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132 Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133 Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134 Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135 Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136 Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137 Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138 Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139 Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140 Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141 Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142 Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143 Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144 Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145 Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2
Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3
Chương 3: Khế ước giá trên trời
4
Chương 4: Đưa đi
5
Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6
Chương 6: Hiệp nghị
7
Chương 7: Điều kiện
8
Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9
Chương 9: Cần phải bồi bổ
10
Chương 10: Phải đi bơi
11
Chương 11: Cô… không có tư cách
12
Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13
Chương 13: Giám sát
14
Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15
Chương 15: Anh đang giám sát cô
16
Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17
Chương 17: Ai? ai đi vào?
18
Chương 18: Anh quen ba của cô?
19
Chương 19: Uy hiếp cô
20
Chương 20: Phát sốt
21
Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22
Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23
Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24
Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25
Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26
Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27
Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28
Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29
Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30
Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31
Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32
Chương 32: Cô rất giống ông ta
33
Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34
Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35
Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36
Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37
Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38
Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39
Chương 39: Một tay che bụng
40
Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41
Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42
Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43
Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44
Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45
Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46
Chương 46: Đừng để con hận bà
47
Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48
Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49
Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50
Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51
Chương 51: Đau thương hối hận
52
Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53
Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54
Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55
Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56
Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57
Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58
Chương 58: Nụ cười đắc ý
59
Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60
Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61
Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62
Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63
Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64
Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65
Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66
Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67
Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68
Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69
Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70
Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71
Chương 71: Gần như hôn mê
72
Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73
Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74
Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75
Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76
Chương 76: Hít thở khó khăn
77
Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78
Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79
Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80
Chương 80: Cực kì quyến rũ
81
Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82
Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83
Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84
Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85
Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86
Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87
Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88
Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89
Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90
Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91
Chương 91: Cảm giác
92
Chương 92: Hương thơm tươi mát
93
Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94
Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95
Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96
Chương 96: Chết không nhắm mắt
97
Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98
Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99
Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100
Chương 100: Tư thái lười biếng
101
Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102
Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103
Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104
Chương 104: Thẹn quá thành giận
105
Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106
Chương 106: Quả thật rất đẹp
107
Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108
Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109
Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110
Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111
Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112
Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113
Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114
Chương 114: Thực sự quá đẹp
115
Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116
Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117
Chương 117: Khó lòng mở lời
118
Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119
Chương 119: Lưu ly dễ nát
120
Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121
Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122
Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123
Chương 123: Kích động như thế làm gì
124
Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125
Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126
Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127
Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128
Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129
Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130
Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131
Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132
Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133
Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134
Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135
Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136
Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137
Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138
Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139
Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140
Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141
Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142
Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143
Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144
Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145
Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!